ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:915226102894231552", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/915226102894231552\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/915226102894231552</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/915226102894231552", "published": "2018-11-30T13:01:46+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/915226102894231552", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:915226102894231552/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:911632477387214848", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/911632477387214848\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/911632477387214848</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911632477387214848", "published": "2018-11-20T15:01:59+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:911632425216434176", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/911632477387214848", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:911632477387214848/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:911632425216434176", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "Tôi biết yêu và trân trọng cuộc sống nhiều hơn bởi một ông già người Mỹ. <br /><br /> Ở tuổi bác ở ta thì có lẽ cháu nội, cháu ngoại đang đi học cấp 1 rồi, nhưng bác lựa chọn không có con, bác dành dụm tiền khi còn đi làm, làm cật lực để đến khi nghỉ hưu bác chọn VN và 1 đất nước khác ở Châu Âu là nhà của bác. Bác mua nhà bên Châu Âu, VN bác và bạn đời của bác chỉ thuê nhà. <br /><br />Hai người vốn ở một đất nước xa xôi nhưng họ lại yêu VN đến ngạc nhiên, họ chọn VN một đất nước nghèo nàn, ô nhiễm,... để sống. Bác luôn khẳng định bác thích Hà Nội nhất. Hà Nội tuyệt đến vậy sao? Đó là thắc mắc của những thời gian đầu tôi gặp bác. Bác sang đây để sống cuộc sống hưởng thụ. Cuộc sống hưởng thụ của bác là như thế nào? Tôi từng hỏi hai bác tại sao người ta lại cứ thích đến Mỹ sống? Bạn đời và bác nói chúng tôi không biết và cảm thấy đất nước ấy không hấp dẫn hai bác, và hai bác đều rất yêu thích sống ở VN.<br /><br />Sáng dậy đi ăn bún,ăn phở, ăn xôi hoặc ở nhà chẳng làm gì hoặc đi đâu đó theo lịch trình đã sắp xếp, gần như không ăn trưa và ăn tối cũng rất ít. Chẳng biết bác nhiều ít tiền thế nào, nhưng họ thuê một ngôi nhà 4 tầng ở một khu đẹp sống yên bình có nhiều công sở nhà nước, nhiều đại sứ quán, nhiều người nước ngoài ở đó, chắc hẳn người nào sống ở HN đều biết đó là ở khu nào. Tôi thường tới đó cùng bác đi uống trà rồi học vọc vẹc vài câu tiếng Anh của bác, thực là rất ngu tiếng Anh nên thường hay nhờ bạn bè làm phiên dịch.<br /><br /> Cuộc sống của bác luôn có sẵn lịch, một thói quen thật tuyệt. Bạn có thể hẹn bác khi bác rảnh, nhưng trước khi nhận lời bác sẽ check lịch trình của bác xem có bị trùng gì không. Bác hẹn là sẽ đến và đến trước hoặc chính xác giờ giấc, mấy năm gặp bác chưa bao giờ thấy bác thất hẹn, ngay cả khi bác trông khá mệt, chỉ có người Việt-rất nhiều người thất hẹn, bỏ bom bác. Lớp học chúng tôi từng tham gia và biết bác từ đó, hầu hết là sinh viên việc không đến hoặc thất hẹn là việc quá đỗi thường xuyên. Nhưng bác đủ kiên nhẫn và không bao giờ làm theo những người đó phá bỏ nguyên tắc của mình, vẫn luôn đúng giờ, đúng hẹn. Và tôi cố dạy bác từ bỏ bom, bị leo cây, giờ cao su với bác. Cố gắng học bác và ít lỡ hẹn với bác nhất có thể, nếu có cố gắng báo trước để bác không mất thời gian.<br /><br />Bác có rất nhiều bạn bè, nếu muốn kiếm tiền với bác là một điều quá đơn giản ở xứ sở này, vậy mà bác lại chỉ giúp bọn trẻ học tiếng Anh hoàn toàn miễn phí. Bác yêu cuộc sống một cách đơn giản mà đáng ngưỡng mộ, không biết từ bao giờ đi uống trà nói chuyện bập bè với bác nhiều thành ra tôi cũng bắt đầu thích ra Hà Nội làm việc và sống như bác. Tôi dần nhận ra nhiều điều hơn vì sao bác yêu VN, yêu HN, yêu con người. Người ta có người trìu mến với bác, có người cộc lốc thô lỗ với bác cũng có, nhưng bác chưa bao giờ tỏ ra khinh thường hay bất lịch sự. Một đứa tính trẻ trâu như tôi thực sự rất khâm phục điều ấy. Người ta có thể đạt đến mức ấy thì trình độ văn hóa, ứng xử của người ta thực sự rất cao, sự tôi luyện bản thân cũng rất khắt khe rồi. <br /><br />Cứ thế ngày qua ngày tiếp xúc với bác nhiều dù ngôn ngữ là bức tường ngăn cách rất lớn nhưng bác đã dạy tôi yêu cuộc sống này hơn, cuộc sống này, đất nước này đầy tăm tối và tuyệt vọng thì tôi vẫn có thể nhìn thấy những ánh sáng, niềm yêu thương cuộc sống, con người nhờ những người bạn như bác. Cảm ơn bác và những người bạn của tôi. <br /><br />P/S: Ngôi nhà của bác ở Mỹ nhưng bác đã bán đi sau khi nghỉ hưu và sang VN sống, mua nhà ở châu Âu khi hè đến hai bác không chịu được nắng nóng ngày hè sẽ sang đó sống.<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911632425216434176", "published": "2018-11-20T15:01:47+00:00", "source": { "content": "Tôi biết yêu và trân trọng cuộc sống nhiều hơn bởi một ông già người Mỹ. \n\n Ở tuổi bác ở ta thì có lẽ cháu nội, cháu ngoại đang đi học cấp 1 rồi, nhưng bác lựa chọn không có con, bác dành dụm tiền khi còn đi làm, làm cật lực để đến khi nghỉ hưu bác chọn VN và 1 đất nước khác ở Châu Âu là nhà của bác. Bác mua nhà bên Châu Âu, VN bác và bạn đời của bác chỉ thuê nhà. \n\nHai người vốn ở một đất nước xa xôi nhưng họ lại yêu VN đến ngạc nhiên, họ chọn VN một đất nước nghèo nàn, ô nhiễm,... để sống. Bác luôn khẳng định bác thích Hà Nội nhất. Hà Nội tuyệt đến vậy sao? Đó là thắc mắc của những thời gian đầu tôi gặp bác. Bác sang đây để sống cuộc sống hưởng thụ. Cuộc sống hưởng thụ của bác là như thế nào? Tôi từng hỏi hai bác tại sao người ta lại cứ thích đến Mỹ sống? Bạn đời và bác nói chúng tôi không biết và cảm thấy đất nước ấy không hấp dẫn hai bác, và hai bác đều rất yêu thích sống ở VN.\n\nSáng dậy đi ăn bún,ăn phở, ăn xôi hoặc ở nhà chẳng làm gì hoặc đi đâu đó theo lịch trình đã sắp xếp, gần như không ăn trưa và ăn tối cũng rất ít. Chẳng biết bác nhiều ít tiền thế nào, nhưng họ thuê một ngôi nhà 4 tầng ở một khu đẹp sống yên bình có nhiều công sở nhà nước, nhiều đại sứ quán, nhiều người nước ngoài ở đó, chắc hẳn người nào sống ở HN đều biết đó là ở khu nào. Tôi thường tới đó cùng bác đi uống trà rồi học vọc vẹc vài câu tiếng Anh của bác, thực là rất ngu tiếng Anh nên thường hay nhờ bạn bè làm phiên dịch.\n\n Cuộc sống của bác luôn có sẵn lịch, một thói quen thật tuyệt. Bạn có thể hẹn bác khi bác rảnh, nhưng trước khi nhận lời bác sẽ check lịch trình của bác xem có bị trùng gì không. Bác hẹn là sẽ đến và đến trước hoặc chính xác giờ giấc, mấy năm gặp bác chưa bao giờ thấy bác thất hẹn, ngay cả khi bác trông khá mệt, chỉ có người Việt-rất nhiều người thất hẹn, bỏ bom bác. Lớp học chúng tôi từng tham gia và biết bác từ đó, hầu hết là sinh viên việc không đến hoặc thất hẹn là việc quá đỗi thường xuyên. Nhưng bác đủ kiên nhẫn và không bao giờ làm theo những người đó phá bỏ nguyên tắc của mình, vẫn luôn đúng giờ, đúng hẹn. Và tôi cố dạy bác từ bỏ bom, bị leo cây, giờ cao su với bác. Cố gắng học bác và ít lỡ hẹn với bác nhất có thể, nếu có cố gắng báo trước để bác không mất thời gian.\n\nBác có rất nhiều bạn bè, nếu muốn kiếm tiền với bác là một điều quá đơn giản ở xứ sở này, vậy mà bác lại chỉ giúp bọn trẻ học tiếng Anh hoàn toàn miễn phí. Bác yêu cuộc sống một cách đơn giản mà đáng ngưỡng mộ, không biết từ bao giờ đi uống trà nói chuyện bập bè với bác nhiều thành ra tôi cũng bắt đầu thích ra Hà Nội làm việc và sống như bác. Tôi dần nhận ra nhiều điều hơn vì sao bác yêu VN, yêu HN, yêu con người. Người ta có người trìu mến với bác, có người cộc lốc thô lỗ với bác cũng có, nhưng bác chưa bao giờ tỏ ra khinh thường hay bất lịch sự. Một đứa tính trẻ trâu như tôi thực sự rất khâm phục điều ấy. Người ta có thể đạt đến mức ấy thì trình độ văn hóa, ứng xử của người ta thực sự rất cao, sự tôi luyện bản thân cũng rất khắt khe rồi. \n\nCứ thế ngày qua ngày tiếp xúc với bác nhiều dù ngôn ngữ là bức tường ngăn cách rất lớn nhưng bác đã dạy tôi yêu cuộc sống này hơn, cuộc sống này, đất nước này đầy tăm tối và tuyệt vọng thì tôi vẫn có thể nhìn thấy những ánh sáng, niềm yêu thương cuộc sống, con người nhờ những người bạn như bác. Cảm ơn bác và những người bạn của tôi. \n\nP/S: Ngôi nhà của bác ở Mỹ nhưng bác đã bán đi sau khi nghỉ hưu và sang VN sống, mua nhà ở châu Âu khi hè đến hai bác không chịu được nắng nóng ngày hè sẽ sang đó sống.\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:911632425216434176/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:910363723210297344", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "Cần bán vài trăm token lấy tiền đi ăn cưới bạn nào cần alo nhé. ", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/910363723210297344", "published": "2018-11-17T03:00:25+00:00", "source": { "content": "Cần bán vài trăm token lấy tiền đi ăn cưới bạn nào cần alo nhé. ", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:910363723210297344/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:908740224692178944", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "THẦY CÔ XƯA<br />(Nhân dịp có event viết lại cho nhớ, không tham gia)<br /><br />Mấy hôm trước có một topic có câu hỏi \"thời học sinh bạn thích nhất điều gì\" do bác người Mỹ hỏi mình Ngẩn tò te 5 phút vẫn không nghĩ ra. Vào group anh Tamdzao lại tổ chức event chủ đề thầy cô làm mình mấy hôm nay cứ nhớ lại và thắc mắc tuổi học trò của mình có cái gì vui?<br /><br />Nhớ điểm danh lại các thầy cô đã từng chủ nhiệm mình thì có duy nhât 1 là thầy, các năm còn lại là cô hết. Có lẽ ấn tượng nhất là cô chủ nhiệm lớp 4-5 và cô dạy mình lớp 6. Ngày đó hiếm ai đã có xe máy mà đi dạy vì vậy các cô thường phải đạp xe đạp 4-5km tới trướng. <br /><br />Ngày cấp 1, chẳng bao giờ mình lo học, thậm chí ngày đầu tiên của lớp 1 mình được nhận con 0 to đùng vì không chịu đi mẫu giáo nên chẳng biết chữ gì, sách giáo khoa đủ bộ là một ước mơ chưa dám cả nói tới sách mới. Được cái ngày đó chắc xinh gái hay sao cô giáo chủ nhiệm lớp 4-5 cũng quý. Mấy cô trò thi thoảng có học thêm ở một ngôi nhà không ai ở, cô hay ai nữa dạy tụi mình ở đó. Vì chỉ là lớp thường chẳng mấy khi phải học nâng cao việc học khá nhẹ nhàng. Giờ giải lao cô trò quây quần bên nhau kể chuyện, cô cũng tín sao đó hay kể chuyện ma lắm hôm làm cả lũ giật thót tim. Cô và trò nhiều lúc như những người bạn với nhau, cùng ăn trái cây, cùng kể chuyện, làm toán, làm văn vui vẻ.<br /><br />Báo chí là một thứ khan hiếm, có một tờ báo viết về một con lợn quái thai cô trò cứ tranh nhau, thay nhau mượn đọc. Cô cao dong dỏng xinh xắn có mái tóc dài. có một cô con gái xinh xắn bằng tuổi tụi mình. Ngày lên cấp 2 hay sau này nữa chúng tôi vẫn nhớ về cô, một vài đứa còn có sđt rồi liên lạc với cô, sau này rồi mình cũng có 1-2 lần tới nhà cô hồi còn đi học. Một chiều tối cuối năm kia gặp lại cô trên xe bus , nhìn cô vẫn như xưa, không khác là mấy ngoài vài nếp nhăn nhiều hơn. Cô lên chăm con gái cô đẻ, thấy mình cô lại kêu mau lấy chồng đi, cái Nguyệt nó sắp lấy rồi còn có mình mày thôi đấy, mình cứ cười. Cô xuống trước mình cứ mải nghĩ về cuộc nói chuyện lúc xuống xe bus còn quên cả balo, may mà có người nhắc.<br /><br />Ngày mới chuyển cấp lớp học của tụi mình được chủ nhiệm bởi một cô giáo rất còi. Cô còi nhỏ bé đã thiệt thòi cho cô, trời lại phú cho gen nhà cô không được xinh đẹp, răng mái hiên, mắt không đẹp. Ngày cô đi học có lẽ bị người ta trêu chọc nhiều lắm. Cô là giáo viên dạy văn nhưng hầu như rất hiếm khi cô trò tâm sự nhiều với nhau. Nhưng mình quý và nhiều khi thương cô. Ngoại hình đã khiến cô bị thiệt thòi hơn người, lũ học sinh đâu có dễ thương gì khi gọi cô bằng những cái tên gớm ghiếc bà la sát, răng vâu. Vượt qua tất cả cô vẫn có đủ sức để dìu dắt lũ trò và bỏ ngoài tai, tránh né được những lời nói sát muối để dạy bao nhiêu thế hệ học trò.. <br /><br />Thật ra là mình phục con người cô và câu nói của cô: Cô bảo cái gì càng khó tôi càng phải quyết tâm học cho bằng được vì vậy mà cô có thể trở thành một cô giáo đứng lớp, cô đã phải rất mạnh mẽ để quản lý lũ giặc trong lớp. Hơn nữa cô cũng thông minh. Bằng cách cô nói rằng cô đã kiểm tra trên máy tinh nét chữ của từng đứa một viết trong tờ giấy bậy bạ về một bạn nữ. Cả lũ sợ răm rắp đứng dậy hết. Giờ mình phì cười cô khôn phết đến mình giờ còn chưa từng có cơ hội tiếp xúc với thứ công nghệ đó, thế mà cô biết dùng mưu bắt trúng kẻ phạm tội. Cái dáng gầy yếu nhỏ bé hay mặc áo trắng, quần kaki đạp chiếc xe mini đoạn đường xa 4-5km tới trường, phải đi qua cầu đò ngày đó của cô giờ thi thoảng vẫn thoáng hiện về. Mình chưa bao giờ nói với cô rằng mình quý và phục cô cả, đơn giản hãy cứ giữ cô trong tâm trí như vậy cái hồi cô 27-28 tuổi.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/908740224692178944", "published": "2018-11-12T15:29:12+00:00", "source": { "content": "THẦY CÔ XƯA\n(Nhân dịp có event viết lại cho nhớ, không tham gia)\n\nMấy hôm trước có một topic có câu hỏi \"thời học sinh bạn thích nhất điều gì\" do bác người Mỹ hỏi mình Ngẩn tò te 5 phút vẫn không nghĩ ra. Vào group anh Tamdzao lại tổ chức event chủ đề thầy cô làm mình mấy hôm nay cứ nhớ lại và thắc mắc tuổi học trò của mình có cái gì vui?\n\nNhớ điểm danh lại các thầy cô đã từng chủ nhiệm mình thì có duy nhât 1 là thầy, các năm còn lại là cô hết. Có lẽ ấn tượng nhất là cô chủ nhiệm lớp 4-5 và cô dạy mình lớp 6. Ngày đó hiếm ai đã có xe máy mà đi dạy vì vậy các cô thường phải đạp xe đạp 4-5km tới trướng. \n\nNgày cấp 1, chẳng bao giờ mình lo học, thậm chí ngày đầu tiên của lớp 1 mình được nhận con 0 to đùng vì không chịu đi mẫu giáo nên chẳng biết chữ gì, sách giáo khoa đủ bộ là một ước mơ chưa dám cả nói tới sách mới. Được cái ngày đó chắc xinh gái hay sao cô giáo chủ nhiệm lớp 4-5 cũng quý. Mấy cô trò thi thoảng có học thêm ở một ngôi nhà không ai ở, cô hay ai nữa dạy tụi mình ở đó. Vì chỉ là lớp thường chẳng mấy khi phải học nâng cao việc học khá nhẹ nhàng. Giờ giải lao cô trò quây quần bên nhau kể chuyện, cô cũng tín sao đó hay kể chuyện ma lắm hôm làm cả lũ giật thót tim. Cô và trò nhiều lúc như những người bạn với nhau, cùng ăn trái cây, cùng kể chuyện, làm toán, làm văn vui vẻ.\n\nBáo chí là một thứ khan hiếm, có một tờ báo viết về một con lợn quái thai cô trò cứ tranh nhau, thay nhau mượn đọc. Cô cao dong dỏng xinh xắn có mái tóc dài. có một cô con gái xinh xắn bằng tuổi tụi mình. Ngày lên cấp 2 hay sau này nữa chúng tôi vẫn nhớ về cô, một vài đứa còn có sđt rồi liên lạc với cô, sau này rồi mình cũng có 1-2 lần tới nhà cô hồi còn đi học. Một chiều tối cuối năm kia gặp lại cô trên xe bus , nhìn cô vẫn như xưa, không khác là mấy ngoài vài nếp nhăn nhiều hơn. Cô lên chăm con gái cô đẻ, thấy mình cô lại kêu mau lấy chồng đi, cái Nguyệt nó sắp lấy rồi còn có mình mày thôi đấy, mình cứ cười. Cô xuống trước mình cứ mải nghĩ về cuộc nói chuyện lúc xuống xe bus còn quên cả balo, may mà có người nhắc.\n\nNgày mới chuyển cấp lớp học của tụi mình được chủ nhiệm bởi một cô giáo rất còi. Cô còi nhỏ bé đã thiệt thòi cho cô, trời lại phú cho gen nhà cô không được xinh đẹp, răng mái hiên, mắt không đẹp. Ngày cô đi học có lẽ bị người ta trêu chọc nhiều lắm. Cô là giáo viên dạy văn nhưng hầu như rất hiếm khi cô trò tâm sự nhiều với nhau. Nhưng mình quý và nhiều khi thương cô. Ngoại hình đã khiến cô bị thiệt thòi hơn người, lũ học sinh đâu có dễ thương gì khi gọi cô bằng những cái tên gớm ghiếc bà la sát, răng vâu. Vượt qua tất cả cô vẫn có đủ sức để dìu dắt lũ trò và bỏ ngoài tai, tránh né được những lời nói sát muối để dạy bao nhiêu thế hệ học trò.. \n\nThật ra là mình phục con người cô và câu nói của cô: Cô bảo cái gì càng khó tôi càng phải quyết tâm học cho bằng được vì vậy mà cô có thể trở thành một cô giáo đứng lớp, cô đã phải rất mạnh mẽ để quản lý lũ giặc trong lớp. Hơn nữa cô cũng thông minh. Bằng cách cô nói rằng cô đã kiểm tra trên máy tinh nét chữ của từng đứa một viết trong tờ giấy bậy bạ về một bạn nữ. Cả lũ sợ răm rắp đứng dậy hết. Giờ mình phì cười cô khôn phết đến mình giờ còn chưa từng có cơ hội tiếp xúc với thứ công nghệ đó, thế mà cô biết dùng mưu bắt trúng kẻ phạm tội. Cái dáng gầy yếu nhỏ bé hay mặc áo trắng, quần kaki đạp chiếc xe mini đoạn đường xa 4-5km tới trường, phải đi qua cầu đò ngày đó của cô giờ thi thoảng vẫn thoáng hiện về. Mình chưa bao giờ nói với cô rằng mình quý và phục cô cả, đơn giản hãy cứ giữ cô trong tâm trí như vậy cái hồi cô 27-28 tuổi.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:908740224692178944/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:908729175255080960", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "BẠN ĂN TỐI<br />“Em yêu,” chồng nói với vợ, “Anh đã mời một người bạn đến nhà ta ăn tối.”<br />“Cái gì?Anh có điên không? Nhà cửa thì lộn xộn, em thì chưa đi chợ, chén đĩa thì dơ, và em<br />không muốn nấu một bữa ăn kỳ khôi !”<br />“Anh biết hết rồi.”<br />“Vậy tại sao anh mời bạn ăn tối?”<br />“Vì thằng ngố tội nghiệp đang nghĩ đến việc cưới vợ.”", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/908729175255080960", "published": "2018-11-12T14:45:18+00:00", "source": { "content": "BẠN ĂN TỐI\n“Em yêu,” chồng nói với vợ, “Anh đã mời một người bạn đến nhà ta ăn tối.”\n“Cái gì?Anh có điên không? Nhà cửa thì lộn xộn, em thì chưa đi chợ, chén đĩa thì dơ, và em\nkhông muốn nấu một bữa ăn kỳ khôi !”\n“Anh biết hết rồi.”\n“Vậy tại sao anh mời bạn ăn tối?”\n“Vì thằng ngố tội nghiệp đang nghĩ đến việc cưới vợ.”", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:908729175255080960/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:906136387685289984", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/906136387685289984\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/906136387685289984</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859948873798393873" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/906136387685289984", "published": "2018-11-05T11:02:29+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859948873798393873/entities/urn:activity:905792334798405632", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/906136387685289984", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:906136387685289984/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:905068653355057152", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "Số điểm lúc nay xem là gần 80. Và bây giờ check lại là như thế này!!! Không hiểu luôn!<br /><br />What and why?", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/905068653355057152", "published": "2018-11-02T12:19:42+00:00", "source": { "content": "Số điểm lúc nay xem là gần 80. Và bây giờ check lại là như thế này!!! Không hiểu luôn!\n\nWhat and why?", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:905068653355057152/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:905064031042600960", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "Có những cái tên Việt khá là thú vị.<br />Có những cái tên không nên lấy nhau như: Giang-Mai....<br />Tiếng Việt rất khó và đầy gai góc<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/905064031042600960", "published": "2018-11-02T12:01:20+00:00", "source": { "content": "Có những cái tên Việt khá là thú vị.\nCó những cái tên không nên lấy nhau như: Giang-Mai....\nTiếng Việt rất khó và đầy gai góc\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:905064031042600960/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904907347509944320", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/904907347509944320\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/904907347509944320</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/904907347509944320", "published": "2018-11-02T01:38:43+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/904907347509944320", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904907347509944320/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904904913455611904", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/904904913455611904\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/904904913455611904</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/904904913455611904", "published": "2018-11-02T01:29:03+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/904904913455611904", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904904913455611904/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904904537858940928", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "He is joking", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/904904537858940928", "published": "2018-11-02T01:27:33+00:00", "source": { "content": "He is joking", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904904537858940928/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904904152867356672", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&amp;t=all&amp;q=landscap\" title=\"#landscap\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#landscap</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/904904152867356672", "published": "2018-11-02T01:26:02+00:00", "source": { "content": "#landscap", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/entities/urn:activity:904904152867356672/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/883231572919066635/outboxoutbox" }