ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1027142528602025984", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1027142528602025984\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1027142528602025984</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1027142528602025984", "published": "2019-10-05T08:57:42+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1020381956926832640", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1027142528602025984", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1027142528602025984/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1027136970796032000", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "Có thể nói đời người trãi qua mấy mươi năm ,dài ngắn là do phúc phần trời định,duyên mệnh.Trong đó hai mươi năm đầu là khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc,ung dung tự tại sung sướng biết bao.Trong đó 10 năm đầu tuổi thơ là vô tư,hạnh phúc nhất,mọi việc đều có Cha mẹ lo Khoảng thời gian 3 đến 4 năm đầu ký ức chưa rõ ràng,nhưng trẻ từ tuổi đó trở lên bắt đầu hình thành ký ức,từ đây trang giấy trắng được ngoặc lên những nét chữ nắn nót ngay thẳng hoặc nghệch ngoặc.Một trận đòn roi,lời dạy dỗ,một cái ôm,lời vỗ về,an ủi,nước mắt, nụ cười ,hạnh phúc,khổ đau,là những Ký ức tuổi thơ là hành trang không thể tách rời khi con người còn minh mẫn.Vì lẽ đó mọi người đều gọi đó là tuổi Thần Tiên<br />Công sinh là kỳ quan tạo hóa.Kỳ duyên của cha và Kỳ công của mẹ đã mang nặng 9 tháng mười ngày, đẻ đau .Cho ta có mặt trên đời này<br />Công dưỡng là cao vời mà trời đất thiêng liêng đã mặc định danh phạn hai tiếng Mẹ Cha mà làm người ai cũng trót mang,chăm từ bú móm bú trì ,mớm ăn,nâng niu,vổ về từng giấc ngũ,giờ chơi,những đêm song thân thức trắng cùng con ,khi con ốm đau,và muôn vàng việc cha mẹ phải làm để nâng niu nuôi dưỡng sinh linh nhỏ bé ấy lớn lên.Sông có thể tính Biển có thể đo,Vũ tru bao la thế kia ,nhưng ngày nào đó khoa học tiến bộ con ngươi vẫn đo đếm được,Nhưng Tình Cha Mẹ thì không thể đo đếm được bây giờ và mãi mãi .<br />Thế mà đã hơn sáu mươi năm,Chị em chúng con thật may mắn có Bố bên cạnh<br />Có những khoảng khắc mà sự trùng lặp trong cuộc đời sao giống nhau đến kỳ lạ,bức ảnh hai cha con gợi lên bao điều yêu thương với đám con gái,nhà mình,người cha trẻ trung mạnh khỏe,Cô con gái bé bỏng dể thương trong vòng tay che chở của cha mình và hôm ấy thời gian như quay ngược,từng đứa con gái hạnh phúc bên người cha già như bức ảnh hơn 50 năm ngày ấy<br />,Niềm vui vở òa hơn nhiều khi sáng ngày 07/2019 Bốn đứa con nhận bằng tốt nghiệp dược sĩ,Bố không quản ngại đường xa ,mệt mỏi đến với chúng con,trong con mắt già nua của Bố già ánh lên niềm hạnh phúc,tự hào ,làm chúng con nghe cay cay nơi sống mũi ....phải chi<br />Vâng phải chi đừng bắt Bố đợi quá lâu để thấy thành quả của mình .Phải chi Mẹ thấy thành quả khi mình trước khi bà ....Phải chi khi ta còn trẻ...Phải chi và phải chi...niềm hối tiếc không tên<br />Vâng nhưng đều quý giá vô vàng vẫn còn đấy,Đó chính là người Bố đã chứng kiến sự kiện ,dẫu không là gì to tác với muôn vàng sự kiện trên thế gian này ,Nhưng đã là người mẹ chúng con hiểu nỗi lòng của cha mẹ Còn nỗi vui nào hơn khi thấy con mình hoàn thành tâm nguyện của bản thân nó ,Dẫu muộn màng đó là\" cái bằng của hai thế hệ \"như Bố nói .<br />Hôm nay Chúng con muốn bày tỏ lòng biết ơn đến đấng sinh thành ra chúng con BỐ và người MẸ đã khuất ,đã sinh ra,nuôi dưỡng, yệu thương dạy dỗ để chúng con có sống cuộc ngày nay như bao người,để chúng con đủ lý lẽ,tự lực ,tự thân nuôi các cháu như Bố Mẹ đã từng làm ,và hướng dẫn chúng thành NHÂN .Chúng con xin Mẹ tha lỗi,Xin lỗi Bố vì đã bắt Bố chờ đợi quá lâu,Chúng con ước làm điều gì để Bố được vui sống tuổi già tốt nhất ! và nơi cao mong ước Mẹ mĩm cười", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1027136970796032000", "published": "2019-10-05T08:35:37+00:00", "source": { "content": "Có thể nói đời người trãi qua mấy mươi năm ,dài ngắn là do phúc phần trời định,duyên mệnh.Trong đó hai mươi năm đầu là khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc,ung dung tự tại sung sướng biết bao.Trong đó 10 năm đầu tuổi thơ là vô tư,hạnh phúc nhất,mọi việc đều có Cha mẹ lo Khoảng thời gian 3 đến 4 năm đầu ký ức chưa rõ ràng,nhưng trẻ từ tuổi đó trở lên bắt đầu hình thành ký ức,từ đây trang giấy trắng được ngoặc lên những nét chữ nắn nót ngay thẳng hoặc nghệch ngoặc.Một trận đòn roi,lời dạy dỗ,một cái ôm,lời vỗ về,an ủi,nước mắt, nụ cười ,hạnh phúc,khổ đau,là những Ký ức tuổi thơ là hành trang không thể tách rời khi con người còn minh mẫn.Vì lẽ đó mọi người đều gọi đó là tuổi Thần Tiên\nCông sinh là kỳ quan tạo hóa.Kỳ duyên của cha và Kỳ công của mẹ đã mang nặng 9 tháng mười ngày, đẻ đau .Cho ta có mặt trên đời này\nCông dưỡng là cao vời mà trời đất thiêng liêng đã mặc định danh phạn hai tiếng Mẹ Cha mà làm người ai cũng trót mang,chăm từ bú móm bú trì ,mớm ăn,nâng niu,vổ về từng giấc ngũ,giờ chơi,những đêm song thân thức trắng cùng con ,khi con ốm đau,và muôn vàng việc cha mẹ phải làm để nâng niu nuôi dưỡng sinh linh nhỏ bé ấy lớn lên.Sông có thể tính Biển có thể đo,Vũ tru bao la thế kia ,nhưng ngày nào đó khoa học tiến bộ con ngươi vẫn đo đếm được,Nhưng Tình Cha Mẹ thì không thể đo đếm được bây giờ và mãi mãi .\nThế mà đã hơn sáu mươi năm,Chị em chúng con thật may mắn có Bố bên cạnh\nCó những khoảng khắc mà sự trùng lặp trong cuộc đời sao giống nhau đến kỳ lạ,bức ảnh hai cha con gợi lên bao điều yêu thương với đám con gái,nhà mình,người cha trẻ trung mạnh khỏe,Cô con gái bé bỏng dể thương trong vòng tay che chở của cha mình và hôm ấy thời gian như quay ngược,từng đứa con gái hạnh phúc bên người cha già như bức ảnh hơn 50 năm ngày ấy\n,Niềm vui vở òa hơn nhiều khi sáng ngày 07/2019 Bốn đứa con nhận bằng tốt nghiệp dược sĩ,Bố không quản ngại đường xa ,mệt mỏi đến với chúng con,trong con mắt già nua của Bố già ánh lên niềm hạnh phúc,tự hào ,làm chúng con nghe cay cay nơi sống mũi ....phải chi\nVâng phải chi đừng bắt Bố đợi quá lâu để thấy thành quả của mình .Phải chi Mẹ thấy thành quả khi mình trước khi bà ....Phải chi khi ta còn trẻ...Phải chi và phải chi...niềm hối tiếc không tên\nVâng nhưng đều quý giá vô vàng vẫn còn đấy,Đó chính là người Bố đã chứng kiến sự kiện ,dẫu không là gì to tác với muôn vàng sự kiện trên thế gian này ,Nhưng đã là người mẹ chúng con hiểu nỗi lòng của cha mẹ Còn nỗi vui nào hơn khi thấy con mình hoàn thành tâm nguyện của bản thân nó ,Dẫu muộn màng đó là\" cái bằng của hai thế hệ \"như Bố nói .\nHôm nay Chúng con muốn bày tỏ lòng biết ơn đến đấng sinh thành ra chúng con BỐ và người MẸ đã khuất ,đã sinh ra,nuôi dưỡng, yệu thương dạy dỗ để chúng con có sống cuộc ngày nay như bao người,để chúng con đủ lý lẽ,tự lực ,tự thân nuôi các cháu như Bố Mẹ đã từng làm ,và hướng dẫn chúng thành NHÂN .Chúng con xin Mẹ tha lỗi,Xin lỗi Bố vì đã bắt Bố chờ đợi quá lâu,Chúng con ước làm điều gì để Bố được vui sống tuổi già tốt nhất ! và nơi cao mong ước Mẹ mĩm cười", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1027136970796032000/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1020382116310061056", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1020382116310061056\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1020382116310061056</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1020382116310061056", "published": "2019-09-16T17:14:14+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1020381956926832640", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1020382116310061056", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1020382116310061056/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1020381956926832640", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "Cả mấy ngày nay cả nhà chộn rộn, lo cho bé con của bố,đi học ,nào đóng cân hành lý ,áo ấm khăn len,ghi phiếu hành lý,v…v…v….<br />Kể cũng là lạ,đi học chỉ là mấy cái cỏn con với thiên hạ,người ta đi nước ngoài như đi chợ ,mà đi tận trời Tây,đi tận cùng trời cuối đất,nơi mà ở hai cực hai người đứng trên trái đất này đối chân nhau,nơi mà bố chẳng thể hình dung nỗi ,còn nó đi học chỉ cách có vài giờ bay đã đến, mà sao bố mẹ nó cứ rối bời,mất cả ăn cả ngũ,cứ nữa đêm mẹ nó mà thức giấc là cả hai không thể nào ngũ được,Có lẽ nó đi học ở nước lân bang là ước mơ quá lớn đối với bố ,vì cả đời Bố cũng chỉ lanh quanh chưa qua khỏi lũy tre là mấy ,nên Bố thật hồi hộp trong ngóng cái ngày mà núm ruột của mình được bước ra nhìn thế giới bao la,để có dịp kể cho bố nghe nhiều điều lạ lẵm,đẹp đẽ ,để Bố tưởng như mình được sống ở cái tuổi thanh xuân ngày xa xưa, bố vẫn hằng mơ,giờ thì quá đủ ,bố chẳng cần mơ nữa,<br /><br />Hôm rày Bố Mẹ nói nó nhiều,dặn dò lui tới ,đôi khi ,cũng ầm ỉ làm nó phát khóc,thông cảm đi con, chỉ đơn giản con là con của bố mẹ<br />Nhưng các con phải hiểu là,từ lúc chào đời đến giờ Bố mẹ luôn có hai cái Lục lạc để trông, để ngó, để đưa ,để đón, để làm động lực phấn đấu , nuôi dưỡng các con là niềm vui sống,chứ không chỉ là trách nhiệm hay là gánh nặng ghê gớm gì đâu,những nếp quen gia đình đủ lâu,để khi ta thôi làm những việc đó thấy nhớ thấy hụt hẩng ,Nay xa con làm sao không lo,cộng với cái tính hay lơ đểnh trời sinh,của con làm bố mẹ lo nhiều hơn ,đó là lẽ thường tình các con à !<br />Nói tóm lại hàng trăm ngàn cái sợ,bởi đây là lần đầu tiên nó phải tự lo cho mình bửa ăn,quản lý tiền nong,tự săn sóc mình mà không có gia đình bên cạnh<br />Nào là sợ nó bị bạn bè bắt nạt,không ai chia sẽ mà buồn,nên bắt nó phải gọi điện mỗi ngày.<br />Sợ nó đói không biết tìm cái gì bỏ bụng cho thùng mì tôm vào,rồi sợ nhập cảnh nước người ,hải quan sân bay phạt tiền đã đành,mà nó rối trí thì làm sao ? lại lôi thùng mì ra bỏ nhà cho lành.<br />Sợ thân gái bé con giữa dặm trường,môi trường có an toàn không ?<br />Sợ mùng mềm mang theo không đủ ấm rồi bệnh tật không ai lo ,đùm cho nó bọc thuốc, Sợ và sợ……<br />Thế mà thời gian thì không thể trở lại ,giờ G đã điểm,sáng mai út con lên đường,bạn bè thầy cô đang đợi nó .Dẫu biết sợ thật nhiều,nhưng đời người là hữu hạn,mọi việc đều có quy luật, đến lúc bố mẹ phải buông tay ra ,cho các con bay lên,con gái bố đã vào tuổi hai mươi,tuổi của ước mơ hoài bảo, trong cuộc sống này, ai cũng có một thời thanh xuân của riêng mình với những khát khao hoài bảo ,những giấc mơ bay cao cháy bỏng,có thể vút cao ngọt ngào mà cũng có thể chìm lẵng chìm lơ như thế hệ của bố mẹ. dấu ấn muộn phiền,trăn trở,khổ sở,đói nghèo,bức bối ,bởi trong bối cảnh “giao mùa” của thời đại đó. Tuổi trẻ của Bố là những tháng năm lênh đênh trên biển với cái bụng lép kẹp,đối chọi những cơn gió nồm nam bạc đầu của biển,hay những đêm gió mưa đông bắc trắng cả bầu trời,cùng những tháng năm đóng chốt, ngắm sao đêm trong rừng sâu hun hút làm bạn với điếu thuốc to tướng,và thốt lên “thanh xuân ơi ! sao lại thế”<br /><br />Ngày đó đã qua ! Các con giờ vào đời được trang bị hành trang gần đầy kỹ năng phần cứng mà gia đình đã lo,còn lại ,kỹ năng phần mềm tự khắc các con phải tự thân tích cóp.<br />Hãy bước ra và mạnh dạn sống cuộc đời của mình con nhé ! Chỉ khi các con đứng vững trên chân của mình thì mới có thể trả phần nào tâm huyết mà bố mẹ đã giành cho mình.Phần thưởng luôn dành cho những ai dám nghĩ ,dám làm ,tự tin mình sẽ là ai ,cuộc đời chắc chắn cho mình hao hao giống vậy,Đại bàng kia không dám vỗ cánh cũng chỉ là những chú gà con.câu chuyện ngụ ngôn vẫn còn đó các con<br />Các con đã lớn ! Thuyền đã có ,gió đã về,chân trời rộng mở .Giờ là lúc căng buồm ra khơi,Ngày mai là ngày Cánh buồm bé con của gia đình ra khơi ,Bố mẹ và chị luôn mong ước con bé sún răng thành công trên mọi nẻo đường,và út con luôn nhớ rằng bất cứ khi nào con cần gia đình sẽ luôn bên con.<br /><br />Tặng con gái bài hát ngày xưa khi Bố mẹ tuổi hai mươi đã từng yêu nó với cái tưa Việt \"Khi ta hai mươi\"còn đây là bản tiếng Anh", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1020381956926832640", "published": "2019-09-16T17:13:36+00:00", "source": { "content": "Cả mấy ngày nay cả nhà chộn rộn, lo cho bé con của bố,đi học ,nào đóng cân hành lý ,áo ấm khăn len,ghi phiếu hành lý,v…v…v….\nKể cũng là lạ,đi học chỉ là mấy cái cỏn con với thiên hạ,người ta đi nước ngoài như đi chợ ,mà đi tận trời Tây,đi tận cùng trời cuối đất,nơi mà ở hai cực hai người đứng trên trái đất này đối chân nhau,nơi mà bố chẳng thể hình dung nỗi ,còn nó đi học chỉ cách có vài giờ bay đã đến, mà sao bố mẹ nó cứ rối bời,mất cả ăn cả ngũ,cứ nữa đêm mẹ nó mà thức giấc là cả hai không thể nào ngũ được,Có lẽ nó đi học ở nước lân bang là ước mơ quá lớn đối với bố ,vì cả đời Bố cũng chỉ lanh quanh chưa qua khỏi lũy tre là mấy ,nên Bố thật hồi hộp trong ngóng cái ngày mà núm ruột của mình được bước ra nhìn thế giới bao la,để có dịp kể cho bố nghe nhiều điều lạ lẵm,đẹp đẽ ,để Bố tưởng như mình được sống ở cái tuổi thanh xuân ngày xa xưa, bố vẫn hằng mơ,giờ thì quá đủ ,bố chẳng cần mơ nữa,\n\nHôm rày Bố Mẹ nói nó nhiều,dặn dò lui tới ,đôi khi ,cũng ầm ỉ làm nó phát khóc,thông cảm đi con, chỉ đơn giản con là con của bố mẹ\nNhưng các con phải hiểu là,từ lúc chào đời đến giờ Bố mẹ luôn có hai cái Lục lạc để trông, để ngó, để đưa ,để đón, để làm động lực phấn đấu , nuôi dưỡng các con là niềm vui sống,chứ không chỉ là trách nhiệm hay là gánh nặng ghê gớm gì đâu,những nếp quen gia đình đủ lâu,để khi ta thôi làm những việc đó thấy nhớ thấy hụt hẩng ,Nay xa con làm sao không lo,cộng với cái tính hay lơ đểnh trời sinh,của con làm bố mẹ lo nhiều hơn ,đó là lẽ thường tình các con à !\nNói tóm lại hàng trăm ngàn cái sợ,bởi đây là lần đầu tiên nó phải tự lo cho mình bửa ăn,quản lý tiền nong,tự săn sóc mình mà không có gia đình bên cạnh\nNào là sợ nó bị bạn bè bắt nạt,không ai chia sẽ mà buồn,nên bắt nó phải gọi điện mỗi ngày.\nSợ nó đói không biết tìm cái gì bỏ bụng cho thùng mì tôm vào,rồi sợ nhập cảnh nước người ,hải quan sân bay phạt tiền đã đành,mà nó rối trí thì làm sao ? lại lôi thùng mì ra bỏ nhà cho lành.\nSợ thân gái bé con giữa dặm trường,môi trường có an toàn không ?\nSợ mùng mềm mang theo không đủ ấm rồi bệnh tật không ai lo ,đùm cho nó bọc thuốc, Sợ và sợ……\nThế mà thời gian thì không thể trở lại ,giờ G đã điểm,sáng mai út con lên đường,bạn bè thầy cô đang đợi nó .Dẫu biết sợ thật nhiều,nhưng đời người là hữu hạn,mọi việc đều có quy luật, đến lúc bố mẹ phải buông tay ra ,cho các con bay lên,con gái bố đã vào tuổi hai mươi,tuổi của ước mơ hoài bảo, trong cuộc sống này, ai cũng có một thời thanh xuân của riêng mình với những khát khao hoài bảo ,những giấc mơ bay cao cháy bỏng,có thể vút cao ngọt ngào mà cũng có thể chìm lẵng chìm lơ như thế hệ của bố mẹ. dấu ấn muộn phiền,trăn trở,khổ sở,đói nghèo,bức bối ,bởi trong bối cảnh “giao mùa” của thời đại đó. Tuổi trẻ của Bố là những tháng năm lênh đênh trên biển với cái bụng lép kẹp,đối chọi những cơn gió nồm nam bạc đầu của biển,hay những đêm gió mưa đông bắc trắng cả bầu trời,cùng những tháng năm đóng chốt, ngắm sao đêm trong rừng sâu hun hút làm bạn với điếu thuốc to tướng,và thốt lên “thanh xuân ơi ! sao lại thế”\n\nNgày đó đã qua ! Các con giờ vào đời được trang bị hành trang gần đầy kỹ năng phần cứng mà gia đình đã lo,còn lại ,kỹ năng phần mềm tự khắc các con phải tự thân tích cóp.\nHãy bước ra và mạnh dạn sống cuộc đời của mình con nhé ! Chỉ khi các con đứng vững trên chân của mình thì mới có thể trả phần nào tâm huyết mà bố mẹ đã giành cho mình.Phần thưởng luôn dành cho những ai dám nghĩ ,dám làm ,tự tin mình sẽ là ai ,cuộc đời chắc chắn cho mình hao hao giống vậy,Đại bàng kia không dám vỗ cánh cũng chỉ là những chú gà con.câu chuyện ngụ ngôn vẫn còn đó các con\nCác con đã lớn ! Thuyền đã có ,gió đã về,chân trời rộng mở .Giờ là lúc căng buồm ra khơi,Ngày mai là ngày Cánh buồm bé con của gia đình ra khơi ,Bố mẹ và chị luôn mong ước con bé sún răng thành công trên mọi nẻo đường,và út con luôn nhớ rằng bất cứ khi nào con cần gia đình sẽ luôn bên con.\n\nTặng con gái bài hát ngày xưa khi Bố mẹ tuổi hai mươi đã từng yêu nó với cái tưa Việt \"Khi ta hai mươi\"còn đây là bản tiếng Anh", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:1020381956926832640/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:922064842296926208", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "20/12/2018<br />Tháng mười hai, sợi nắng hanh vàng <br />Mang ta xa ,những cuộc đời đã có<br />Của thân yêu một thời ta chung bước<br />Những khuôn mặt yêu thương miền ký ức<br />Đã xa rời nghe như tiếng thinh không<br /><br />Tháng mười hai,làn gió nhẹ tênh<br />Như cuộc đời đi qua chưa hề biết<br /> Có Mẹ , Anh và quãng đời áo tím<br />Cùng những dại khờ khi tuổi đôi mươi<br />Bâng quơ, ôi, khoảng cách nào ta với <br /><br />Tháng mười hai vòng thời gian kép lai !<br />Chút bâng khuâng trên phố đông người<br />Những khuôn mặt đăm chiêu thời khắc đến<br />Của niềm riêng , pha lẫn nỗi niềm chung<br />Tháng ngày này cũng tháng năm xưa <br /><br />Mười hai tháng vòng thời gian xuân đến <br />Lá xanh cây ,thay những lá vàng bay<br />Mắt hoen dần dòng sông ký ức<br />Gió không bay nhưng lòng người lay động<br />Nắng ngàn xưa nào khác buổi chiều nay<br /><br /><br /><br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/922064842296926208", "published": "2018-12-19T09:56:29+00:00", "source": { "content": "20/12/2018\nTháng mười hai, sợi nắng hanh vàng \nMang ta xa ,những cuộc đời đã có\nCủa thân yêu một thời ta chung bước\nNhững khuôn mặt yêu thương miền ký ức\nĐã xa rời nghe như tiếng thinh không\n\nTháng mười hai,làn gió nhẹ tênh\nNhư cuộc đời đi qua chưa hề biết\n Có Mẹ , Anh và quãng đời áo tím\nCùng những dại khờ khi tuổi đôi mươi\nBâng quơ, ôi, khoảng cách nào ta với \n\nTháng mười hai vòng thời gian kép lai !\nChút bâng khuâng trên phố đông người\nNhững khuôn mặt đăm chiêu thời khắc đến\nCủa niềm riêng , pha lẫn nỗi niềm chung\nTháng ngày này cũng tháng năm xưa \n\nMười hai tháng vòng thời gian xuân đến \nLá xanh cây ,thay những lá vàng bay\nMắt hoen dần dòng sông ký ức\nGió không bay nhưng lòng người lay động\nNắng ngàn xưa nào khác buổi chiều nay\n\n\n\n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:922064842296926208/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:894470409933611008", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "Sáng nay,Nghe Mẹ nói con gái tối qua nắn nót ủi từng ly áo dài Học trò ánh mắt thoáng lên vẻ bùi ngùi luyến tiếc,buột miêng nói với Mẹ rằng : <br />Mẹ con chỉ còn ủi chiếc áo dài học trò lần này là lần sau cùng trong đời Học trò !<br />Mẹ kể lại với tâm trạng ,Yêu thương,Đồng cảm với những gì đang xảy ra trong con!<br />Ừ ! Đúng rồi con à !Bố vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên đưa con đến trường mần non Vàng Oanh,ngã tư Hoàng hoa Thám cộng Hòa,Chưa nỡ ra về,Đứng ngoài hàng rào ngó vào con thấy con mếu máo quanh những người xa lạ,mặt buồn thiu ! Bố dợm chân muốn vào bế con về.Nhưng lòng tự nhủ Ngọc có rèn mới sáng !Thế là Bố ra về lòng BUỒN VUI lẫn lộn!<br />Ừ! Đúng rồi con!Bố nhớ ngày chia tay với lớp ,Trong sân trường, có nắng xuyên qua những tán cây Phượng vĩ,,gió Biển thổi lao xao ,xác Phượng rơi đầy ! Dăm ba đứa bạn lặng lẽ đi chậm rãi bên nhau ,như muốn thời gian thôi ngừng trôi ,để mãi mãi ta vẫn là tuổi hoa niên.Buồn vì đang xa dần tuổi học trò.Buồn vì Hành trình trước mắt sao xa xôi mờ mịt ! Chiến tranh vẫn còn đấy ! Có bao bạn bè Bố đã bỏ một phần thân thể trên nước bạn,Có người nằm xuống chưa biết cái nắm tay tay đầu đời thể nào.! Trong khi đó,cuộc mưu sinh cả Dân tộc còn nhọc nhằn ! Bửa khoai bữa củ,bo bo tập tàng qua ngày.Đói ,đói lăn lộn.Trong sân vườn Nội con ngày ấy ,có cây chuối nào còn noãn bên trong?Vì nó là thức ăn cho gia đình.Luộc lên và bóp muối thế là xong bửa.Tương lai là gì nhỉ ? Thế là Bố và chúng bạn ra về BUỒN không có lẫn VUI con à !<br />Ừ! Thế là con gái Bố đã lớn! Con làm cho Bố Mẹ bồi hồi sống lại tuổi Hoa niên,Cái cảm xúc con đang trãi Bố Mẹ hiểu cả.Nhưng thời gian nào có đợi chờ. Ai rồi cũng sẽ lớn lên !<br />Bố Mẹ chỉ muốn nói với con rằng Hôm nay con gái hãy vui chơi hết mình với Thầy cô và các bạn ! Dùng cái máy paladin của Bố đưa con hôm qua quay và chụp thật nhiều khoảng khắc hoa niên của con và chúng bạn .Hãy cười thật tươi và khóc thật To.Để cảm xúc thăng hoa mãi trong đời !,Rồi mai sau khi nhớ về ngôi trường Thầy Cô Bạn Bè ,nhắm môi vẫn thấy vị ngọt ngào của tuổi học trò con nhé!<br />Ừ! Đúng .HÔM NAY CON GÁI CỦA BỐ MẸ ĐÃ LỚN ! Hãy vững tin bay lên con nhé ! Bố Mẹ luôn dõi mắt theo con !<br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/894470409933611008", "published": "2018-10-04T06:26:04+00:00", "source": { "content": "Sáng nay,Nghe Mẹ nói con gái tối qua nắn nót ủi từng ly áo dài Học trò ánh mắt thoáng lên vẻ bùi ngùi luyến tiếc,buột miêng nói với Mẹ rằng : \nMẹ con chỉ còn ủi chiếc áo dài học trò lần này là lần sau cùng trong đời Học trò !\nMẹ kể lại với tâm trạng ,Yêu thương,Đồng cảm với những gì đang xảy ra trong con!\nỪ ! Đúng rồi con à !Bố vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên đưa con đến trường mần non Vàng Oanh,ngã tư Hoàng hoa Thám cộng Hòa,Chưa nỡ ra về,Đứng ngoài hàng rào ngó vào con thấy con mếu máo quanh những người xa lạ,mặt buồn thiu ! Bố dợm chân muốn vào bế con về.Nhưng lòng tự nhủ Ngọc có rèn mới sáng !Thế là Bố ra về lòng BUỒN VUI lẫn lộn!\nỪ! Đúng rồi con!Bố nhớ ngày chia tay với lớp ,Trong sân trường, có nắng xuyên qua những tán cây Phượng vĩ,,gió Biển thổi lao xao ,xác Phượng rơi đầy ! Dăm ba đứa bạn lặng lẽ đi chậm rãi bên nhau ,như muốn thời gian thôi ngừng trôi ,để mãi mãi ta vẫn là tuổi hoa niên.Buồn vì đang xa dần tuổi học trò.Buồn vì Hành trình trước mắt sao xa xôi mờ mịt ! Chiến tranh vẫn còn đấy ! Có bao bạn bè Bố đã bỏ một phần thân thể trên nước bạn,Có người nằm xuống chưa biết cái nắm tay tay đầu đời thể nào.! Trong khi đó,cuộc mưu sinh cả Dân tộc còn nhọc nhằn ! Bửa khoai bữa củ,bo bo tập tàng qua ngày.Đói ,đói lăn lộn.Trong sân vườn Nội con ngày ấy ,có cây chuối nào còn noãn bên trong?Vì nó là thức ăn cho gia đình.Luộc lên và bóp muối thế là xong bửa.Tương lai là gì nhỉ ? Thế là Bố và chúng bạn ra về BUỒN không có lẫn VUI con à !\nỪ! Thế là con gái Bố đã lớn! Con làm cho Bố Mẹ bồi hồi sống lại tuổi Hoa niên,Cái cảm xúc con đang trãi Bố Mẹ hiểu cả.Nhưng thời gian nào có đợi chờ. Ai rồi cũng sẽ lớn lên !\nBố Mẹ chỉ muốn nói với con rằng Hôm nay con gái hãy vui chơi hết mình với Thầy cô và các bạn ! Dùng cái máy paladin của Bố đưa con hôm qua quay và chụp thật nhiều khoảng khắc hoa niên của con và chúng bạn .Hãy cười thật tươi và khóc thật To.Để cảm xúc thăng hoa mãi trong đời !,Rồi mai sau khi nhớ về ngôi trường Thầy Cô Bạn Bè ,nhắm môi vẫn thấy vị ngọt ngào của tuổi học trò con nhé!\nỪ! Đúng .HÔM NAY CON GÁI CỦA BỐ MẸ ĐÃ LỚN ! Hãy vững tin bay lên con nhé ! Bố Mẹ luôn dõi mắt theo con !\n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:894470409933611008/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:871620979560456192", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221", "content": "XM của Bố Mẹ <br />Cuối cùng.Bố mẹ nó, cũng kịp về dự ngày Lể trưởng thành của nó ,Trong không khí văn nghệ rộn ràng,Lời phát biểu chia tay của Hiệu trưởng và các tập thể lớp ,Giáo viên Phụ huynh..v..v..<br />Bất chợt hình ảnh ngày đầu tiên đi học của con bé răng sún, tung tăng trong nắng gió mùa tựu trường năm đó quay về ,Bố còn nhớ như in,cái mũ nồi đỏ đội lụp xụp che gần hết hai con mắt luôn lúng luyến cười,tinh nghịch,cái chân thì không ngừng nhảy nhót,như ngầm bảo xem chừng ,Ông Bố già có\" kiểm soát\" nổi nó không ? Trên con đường làng quê,còn lấm bụi đỏ. Bố chạy ngược chạy xuôi quay phim,chụp hình , làm đạo diễn với đám bạn của nó muốn.....hụt cả hơi ! ! ! <br />. Bóng nắng qua thềm bao lần cũng chẳng ai đâu ngồi đếm !<br />.. Và bây giờ,Bố cũng đang làm đạo diễn, len lỏi giữa đám Bạn ‘khổng lồ “của nó,mướt cả mồ hôi, giờ đứa nào cũng to lớn chen lấn với chúng không dể tí nào . Cố chụp cho nó những khoảng khắc ,kỹ niệm đẹp với chúng bạn , Thầy cô ,ngày chia tay, chuẩn bị cho một bước ngoặt mới đời học trò .Nó bẽn lẻn, mắc cỡ có khi chẳng chịu làm theo ,không như lúc bé.Vì nó đã lớn <br />Trong giờ phút này ,Bố Mẹ biết tấc cả các đấng sinh thành có mặt ngày nơi này đều mang cảm giác Buồn vui lẫn lộn.Vui vì đã làm một việc rất đời là nuôi con đến tuổi trưởng thành ,tạm gọi là lớn khôn.Buồn vì biết chắc cuộc đời nó đi phía trước chắc chắn không chỉ hoa thơm ,nắng ấm.mà có cả giông tố bảo bùng.Sẽ có những ngã ba đường mà rồi đây nó phải tự chọn,đúng sai, nó phải cân nhắc kỹ càng, tự mình ra quyết định cho bản thân.Bửa ăn của nó có thể là sơn hào hải vị hay chỉ đạm bạc đơn sơ vắt xôi,gói mì là do chính sự lựa chọn tự bản thân. Nên phải hết sức thận trọng con gái nhé ! Tuy vậy,hãy dũng cảm bước vào cuộc đời ,sẵn sàng đón nhận sóng gió. Hãy làm điều mơ ước để sau này nó có thể mỉm cười khi biết mình đã có một tuổi trẻ như thế, nồng nhiệt, điên rồ, nổi loạn, tuyệt vời. <br />Nó biết đó,Thế giới này thì biết bao người giỏi giang, xuất chúng.Lại cũng lắm người lắm của, có thân thế và Địa vị xã hội .Nên, có thể ,nó chẳng là gì trong thế giới này.Nhưng nó ơi ! Đừng lo ! Vì hai người thương nó nhất luôn dõi mắt trông theo nó ! <br />Trong mắt Bố Mẹ nào ,Phải chăng,Những đứa con luôn là niềm tự hào,giỏi giang,tuyệt vời biết bao.. <br />Chẳng phải,Nó đã làm cho Bổ thấy vênh vênh tự đắc ,khi chiều ba mươi tết, nhuộm tóc cho Bố ,Ông hàng xóm vô tình đi qua thấy được,phải ghen tỵ,vì vốn lão có toàn đực rựa ,đó sao ? .Nó còn biết Nhổ tóc sâu cho Mẹ,giặt đồ,lau nhà,nấu cháo ...v..v..v.., khi Mẹ cần ,còn bao việc nó làm,<br />..Hi hi !!! Nhưng đừng làm nó giận ,chứ không khéo nó cho ăn chén mẻ,ấm đứt quai...vì vốn dỉ Bố hay đùa nó có bàn tay “dùi đục chấm mắm nêm” giống bố mà.!<br />Mười tám tuổi .<br />Tuổi của trái tim có lửa bên trong .Nó hãy mở rộng đôi tay ôm lấy bầu trời,Hãy ước mơ hoài bảo thật nhiều.Giấc mơ nào có ai tiêu tốn ,đồng xu ! Những giấc mơ đã dẫn con người đi vào vũ trụ đó sao ?<br />Giờ hãy tự tin mạnh dạn,tung cửa bay lên nó ạ ! <br />Dù cao hay thấp cũng thỏa chí tuổi xuân.Ở nơi nào nó đến hãy biết chắc một điều ,hai người thương nó nhất vẫn luôn ở bên nó. Út cưng. À ! ! !", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/871620979560456192", "published": "2018-08-02T05:10:35+00:00", "source": { "content": "XM của Bố Mẹ \nCuối cùng.Bố mẹ nó, cũng kịp về dự ngày Lể trưởng thành của nó ,Trong không khí văn nghệ rộn ràng,Lời phát biểu chia tay của Hiệu trưởng và các tập thể lớp ,Giáo viên Phụ huynh..v..v..\nBất chợt hình ảnh ngày đầu tiên đi học của con bé răng sún, tung tăng trong nắng gió mùa tựu trường năm đó quay về ,Bố còn nhớ như in,cái mũ nồi đỏ đội lụp xụp che gần hết hai con mắt luôn lúng luyến cười,tinh nghịch,cái chân thì không ngừng nhảy nhót,như ngầm bảo xem chừng ,Ông Bố già có\" kiểm soát\" nổi nó không ? Trên con đường làng quê,còn lấm bụi đỏ. Bố chạy ngược chạy xuôi quay phim,chụp hình , làm đạo diễn với đám bạn của nó muốn.....hụt cả hơi ! ! ! \n. Bóng nắng qua thềm bao lần cũng chẳng ai đâu ngồi đếm !\n.. Và bây giờ,Bố cũng đang làm đạo diễn, len lỏi giữa đám Bạn ‘khổng lồ “của nó,mướt cả mồ hôi, giờ đứa nào cũng to lớn chen lấn với chúng không dể tí nào . Cố chụp cho nó những khoảng khắc ,kỹ niệm đẹp với chúng bạn , Thầy cô ,ngày chia tay, chuẩn bị cho một bước ngoặt mới đời học trò .Nó bẽn lẻn, mắc cỡ có khi chẳng chịu làm theo ,không như lúc bé.Vì nó đã lớn \nTrong giờ phút này ,Bố Mẹ biết tấc cả các đấng sinh thành có mặt ngày nơi này đều mang cảm giác Buồn vui lẫn lộn.Vui vì đã làm một việc rất đời là nuôi con đến tuổi trưởng thành ,tạm gọi là lớn khôn.Buồn vì biết chắc cuộc đời nó đi phía trước chắc chắn không chỉ hoa thơm ,nắng ấm.mà có cả giông tố bảo bùng.Sẽ có những ngã ba đường mà rồi đây nó phải tự chọn,đúng sai, nó phải cân nhắc kỹ càng, tự mình ra quyết định cho bản thân.Bửa ăn của nó có thể là sơn hào hải vị hay chỉ đạm bạc đơn sơ vắt xôi,gói mì là do chính sự lựa chọn tự bản thân. Nên phải hết sức thận trọng con gái nhé ! Tuy vậy,hãy dũng cảm bước vào cuộc đời ,sẵn sàng đón nhận sóng gió. Hãy làm điều mơ ước để sau này nó có thể mỉm cười khi biết mình đã có một tuổi trẻ như thế, nồng nhiệt, điên rồ, nổi loạn, tuyệt vời. \nNó biết đó,Thế giới này thì biết bao người giỏi giang, xuất chúng.Lại cũng lắm người lắm của, có thân thế và Địa vị xã hội .Nên, có thể ,nó chẳng là gì trong thế giới này.Nhưng nó ơi ! Đừng lo ! Vì hai người thương nó nhất luôn dõi mắt trông theo nó ! \nTrong mắt Bố Mẹ nào ,Phải chăng,Những đứa con luôn là niềm tự hào,giỏi giang,tuyệt vời biết bao.. \nChẳng phải,Nó đã làm cho Bổ thấy vênh vênh tự đắc ,khi chiều ba mươi tết, nhuộm tóc cho Bố ,Ông hàng xóm vô tình đi qua thấy được,phải ghen tỵ,vì vốn lão có toàn đực rựa ,đó sao ? .Nó còn biết Nhổ tóc sâu cho Mẹ,giặt đồ,lau nhà,nấu cháo ...v..v..v.., khi Mẹ cần ,còn bao việc nó làm,\n..Hi hi !!! Nhưng đừng làm nó giận ,chứ không khéo nó cho ăn chén mẻ,ấm đứt quai...vì vốn dỉ Bố hay đùa nó có bàn tay “dùi đục chấm mắm nêm” giống bố mà.!\nMười tám tuổi .\nTuổi của trái tim có lửa bên trong .Nó hãy mở rộng đôi tay ôm lấy bầu trời,Hãy ước mơ hoài bảo thật nhiều.Giấc mơ nào có ai tiêu tốn ,đồng xu ! Những giấc mơ đã dẫn con người đi vào vũ trụ đó sao ?\nGiờ hãy tự tin mạnh dạn,tung cửa bay lên nó ạ ! \nDù cao hay thấp cũng thỏa chí tuổi xuân.Ở nơi nào nó đến hãy biết chắc một điều ,hai người thương nó nhất vẫn luôn ở bên nó. Út cưng. À ! ! !", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/entities/urn:activity:871620979560456192/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/861112494167433221/outboxoutbox" }