ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:1007120024224227328", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "LẦN ĐẦU TIÊN, TÔI MỚI BIẾT ĐƯỢC RẰNG ...<br /><br />Trong cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ xảy ra, trang blog có tên là “Mộ Lương” Trương Kiến Hoa đã đăng một bài viết nói lên nhiều điều mà một thanh niên Trung Quốc đã nhìn nhận hiểu biết được qua cuộc chiến này.<br /><br />Bài viết này được truyền điên cuồng trên các diễn đàn mạng và WeChat. Chính phủ Trung Quốc ra sức ngăn chặn cũng chặn không kịp. Sau đây là bài viết của Trương Kiến Hoa được lược dịch và rút ngắn để các bạn tham khảo:<br /><br />Tôi đã làm việc cả đời và chưa hề hiểu thế nào là kinh tế, thương mại, tài chính và tôi cũng không có hứng thú lớn với những vấn đề này. Do vậy, tôi không thể hiểu được ý nghĩa của GDP, WTO và CEO. Tôi không biết cách giao dịch cổ phiếu, đầu tư cho tương lai và quản lý tài sản.<br /><br />Lợi ích lớn nhất của cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ là sự giác ngộ. Trong hai hoặc ba tháng, tôi đã học được rất nhiều kiến thức và thực tế mà tôi chưa bao giờ biết đến trong suốt cuộc đời mình.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết rằng mỗi tuần làm 5 ngày, được nghỉ 2 ngày cuối tuần của chúng tôi là do Hoa Kỳ bắt buộc chính phủ Trung Quốc phải thực hiện cho người dân.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng khi Trung Quốc gia nhập WTO đã có nhiều hứa hẹn. Nhưng sau một thập niên, hầu hết các cam kết này đã không được thực hiện.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết về thuế nhập khẩu ô tô, thuế quan của Mỹ là 2,5 và thuế quan của Trung Quốc là 25, tương đương với người dân Trung Quốc mua một chiếc xe Mỹ giá 240.000 nhân dân tệ cho mình. Họ còn phải mua một chiếc cho đảng và một chiếc cho chính phủ.<br /><br />Cộng với gánh nặng giá dầu của Trung Quốc đứng thứ tư trên thế giới (một gallon giá xăng chiếm thu nhập trung bình hàng ngày của các quốc gia, Hoa Kỳ là 3,1, Na Uy 3,6, Hồng Kông 8,8, Trung Quốc đại lục là 34), có nghĩa là khi mọi người thêm nhiên liệu vào ô tô của họ, ít nhất phải đổ thêm cho đảng một nửa thùng và đổ thêm một nửa thùng cho chính phủ.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết giá dầu thô quốc tế là 147 đô la Mỹ / thùng cách đây 10 năm, giá dầu trong nước là 6,3 nhân dân tệ / lít, và bây giờ dầu thô quốc tế là 75,56 đô la Mỹ / thùng. Giá dầu trong nước đã đạt mức 7,4 nhân dân tệ / lít. (1thùng=100 lít?)<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết Trung Quốc và Nga đã ký một thỏa thuận vào năm 2013. Trung Quốc phải mua dầu từ Nga trong 25 năm với giá một thùng 145 đô la, hiện tại mua của Hoa Kỳ là một thùng 43 đô la, chênh lệch 102 đô la mỗi thùng.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết đậu nành của Trung Quốc chủ yếu được nhập khẩu từ Hoa Kỳ. Giá đậu nành của Mỹ chỉ bằng 60% so với Trung Quốc. Và tôi cũng đã biết dân số nông nghiệp của Hoa Kỳ chỉ chiếm chưa đến 2% tổng dân số cả nước.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng Google đã vào Trung Quốc và sau đó bị cấm và ra khỏi Trung Quốc.<br />Lần đầu tiên tôi biết rằng mạng viễn thông được gọi là Internet, phát minh và máy chủ gốc là ở Hoa Kỳ.<br /><br />Ở một phạm trù nào đó, Trung Quốc và Châu Á-Châu Phi (trừ Nhật Bản) đa phần là ăn cắp mạng chứ không thông qua đường dẫn chính quy.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết rằng con chip không phải là màng nhựa, mà là công nghệ cao chứa hàng trăm triệu tỷ mạch tích hợp. Đầu tư sản xuất chip rất lớn và chu kỳ dài, không phải do một nhóm người nghèo có thể phát minh ra. (?)<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng thiết bị chính để sản xuất con chip “Mask Alignment System” Trung Quốc không làm được.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết điện thoại di động trong nước khiến người Trung Quốc tự hào chỉ là một cái vỏ.<br /><br />(Tất cả nội dung bên trong và con chip đều có bản quyền của Mỹ hoặc do cty Mỹ cung cấp)<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết công nghệ nguyên bản và cốt lõi của “Bốn phát minh vĩ đại mới” (đường sắt cao tốc, thanh toán điện tử, dịch vụ dùng chung xe đạp và mua sắm trực tuyến), không phải do Trung Quốc phát minh ra như họ đã tuyên truyền.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng R&D là nghiên cứu và phát triển. Tôi biết mười chi phí R & D hàng đầu của các nhà sản xuất chất bán dẫn toàn cầu là Singapore, Hàn Quốc và Đài Loan, không có Trung Quốc đại lục.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết sự chênh lệch giữa chi tiêu R&D của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Ví dụ, Qualcomm chiếm 33,1% doanh thu trong năm 2016 và China ZTE chiếm 1,2% doanh thu trong năm 2017, đó là tỷ lệ đối kháng 28/1.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng trong thập niên qua, khối lượng tiền tệ của Mỹ đã tăng lên gấp hai lần, trong khi Trung Quốc đã tăng thêm 20 lần.<br /><br />Nếu không có quỹ bất động sản, lạm phát của Trung Quốc sẽ không thể tưởng tượng được.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết rằng định hướng cuối cùng của chính sách bất động sản của Trung Quốc là “sử dụng thời gian để thay đổi không gian”. Nói trắng ra là cứ kéo cho chậm lại.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết rằng nếu không có sự trao đổi và trợ giúp về quyền sở hữu trí tuệ và công nghệ cao của Hoa Kỳ, việc nâng cấp công nghiệp và kế hoạch năm 2025 của Trung Quốc rất khó đạt được.<br /><br />Lần đầu tiên tôi biết rằng vòng vượt kinh tế (Corner overtaking) là một khái niệm giả. Cho dù tôi không hiểu về kinh tế đi nữa. Tôi cũng biết rằng những tòa nhà tốt nhất ở các thành phố Trung Quốc là của chính phủ. Những tòa nhà tốt nhất ở châu Âu và Mỹ là những trường đại học trong đó có nghĩa ý gì.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng có nhiều yếu tố cho sự phát triển kinh tế nhanh chóng của Trung Quốc trong hơn một thập kỷ qua, nhưng yếu tố đầu tiên là gia nhập WTO.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng Trung Quốc đã sử dụng trong thương mại quốc tế những thủ đoạn thường dùng trong nước như không điểm dừng, không tuân thủ hợp đồng, đầu cơ lừa đảo, dối trá…<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết Trung Quốc có 37 vụ kiện tụng với các quan chức thương mại nước ngoài trong hơn một thập niên qua. Trong đó chỉ có 2 vụ Trung Quốc thắng kiện, 3 vụ hoà và phần còn lại là thua.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết “lợi thế của Trung Quốc” xuất phát từ các thủ đoạn thương mại không công bằng, đó là trợ cấp xuất khẩu thương mại bất hợp pháp, thao túng tỷ giá Nhân dân tệ, làm giả và đánh cắp quyền sở hữu trí tuệ, ô nhiễm môi trường quy mô lớn, bỏ bê các tiêu chuẩn an toàn và sức khỏe của người lao động.<br /><br />Thuế quan và hạn ngạch không hợp lý. Ra giá mang tính cướp giật để đè bật đối thủ cạnh tranh ra khỏi thị trường tài nguyên quan trọng, sau đó lừa gạt người tiêu dùng bằng giá cả độc quyền, xây dựng các rào cản bảo vệ thương mại ngăn chặn các đối thủ nước ngoài xâm nhập thị trường một cách hợp pháp.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết rằng trong các cuộc đàm phán thương mại, các yêu cầu của Hoa Kỳ hoàn toàn bình đẳng về thuế quan, tiếp cận thị trường và quyền sở hữu trí tuệ. Hoa Kỳ nói tính tương hỗ là “bằng nhau”, nhưng Trung Quốc đã dịch nó thành “có đi có lại”.<br /><br />Lần đầu tiên, tôi biết Hoa Kỳ đề xuất tiếp cận mở cửa thị trường cho ngành dịch vụ tài chính và việc mở hoàn toàn mạng Internet đã chạm đến vạch cấm kỵ cuối cùng của chính phủ Trung Quốc (không phải người dân Trung Quốc).<br /><br />Lần đầu tiên tôi nghe thấy nhiều nhà kinh tế trên thế giới đánh giá nền kinh tế Trung Quốc như “một người mập mắc bệnh ung thư”.<br /><br />Tôi đã không biết điều này trong quá khứ. Ngoài sự thiếu hiểu biết của tôi, còn có một lý do quan trọng khác – Một số người đang cố gắng không cho tôi biết.<br /><br />Giúp tôi mở ra một cánh cửa cho tầm nhìn của tôi, có được kiến thức và nâng cao kiến thức. Vì vậy, tôi cảm ơn cuộc chiến thương mại và cảm ơn Mr. Trump.<br /><br />Các quan chức có quyền không có nghĩa vụ và người dân có nghĩa vụ không có quyền. Trò chơi bẩn này lộng hành ở Trung Quốc và nay lại muốn đem ra chơi trên thế giới. Cắt một củ cải ở cả hai đầu, bạn có thể cắt nó một, hai lần không sao, cắt nó mười lần tám lần, cắt nó năm mươi lần, tám mươi lần, và cuối cùng cắt mẹ nó vào ngón tay mình bằng chính con dao của mình.<br /><br />“Tả truyện” có nói rằng “Đa hành bất nghĩa tất tự tễ“ tức làm nhiều chuyện xấu, bất nghĩa cuối cùng sẽ tự giết mình. Còn một câu cuối là “Tử Cô Đãi Chi” (Hãy chờ đó), tôi cũng tin.<br /><br />PETER PHO", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1007120024224227328", "published": "2019-08-11T02:55:25+00:00", "source": { "content": "LẦN ĐẦU TIÊN, TÔI MỚI BIẾT ĐƯỢC RẰNG ...\n\nTrong cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ xảy ra, trang blog có tên là “Mộ Lương” Trương Kiến Hoa đã đăng một bài viết nói lên nhiều điều mà một thanh niên Trung Quốc đã nhìn nhận hiểu biết được qua cuộc chiến này.\n\nBài viết này được truyền điên cuồng trên các diễn đàn mạng và WeChat. Chính phủ Trung Quốc ra sức ngăn chặn cũng chặn không kịp. Sau đây là bài viết của Trương Kiến Hoa được lược dịch và rút ngắn để các bạn tham khảo:\n\nTôi đã làm việc cả đời và chưa hề hiểu thế nào là kinh tế, thương mại, tài chính và tôi cũng không có hứng thú lớn với những vấn đề này. Do vậy, tôi không thể hiểu được ý nghĩa của GDP, WTO và CEO. Tôi không biết cách giao dịch cổ phiếu, đầu tư cho tương lai và quản lý tài sản.\n\nLợi ích lớn nhất của cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ là sự giác ngộ. Trong hai hoặc ba tháng, tôi đã học được rất nhiều kiến thức và thực tế mà tôi chưa bao giờ biết đến trong suốt cuộc đời mình.\n\nLần đầu tiên tôi biết rằng mỗi tuần làm 5 ngày, được nghỉ 2 ngày cuối tuần của chúng tôi là do Hoa Kỳ bắt buộc chính phủ Trung Quốc phải thực hiện cho người dân.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng khi Trung Quốc gia nhập WTO đã có nhiều hứa hẹn. Nhưng sau một thập niên, hầu hết các cam kết này đã không được thực hiện.\n\nLần đầu tiên tôi biết về thuế nhập khẩu ô tô, thuế quan của Mỹ là 2,5 và thuế quan của Trung Quốc là 25, tương đương với người dân Trung Quốc mua một chiếc xe Mỹ giá 240.000 nhân dân tệ cho mình. Họ còn phải mua một chiếc cho đảng và một chiếc cho chính phủ.\n\nCộng với gánh nặng giá dầu của Trung Quốc đứng thứ tư trên thế giới (một gallon giá xăng chiếm thu nhập trung bình hàng ngày của các quốc gia, Hoa Kỳ là 3,1, Na Uy 3,6, Hồng Kông 8,8, Trung Quốc đại lục là 34), có nghĩa là khi mọi người thêm nhiên liệu vào ô tô của họ, ít nhất phải đổ thêm cho đảng một nửa thùng và đổ thêm một nửa thùng cho chính phủ.\n\nLần đầu tiên, tôi biết giá dầu thô quốc tế là 147 đô la Mỹ / thùng cách đây 10 năm, giá dầu trong nước là 6,3 nhân dân tệ / lít, và bây giờ dầu thô quốc tế là 75,56 đô la Mỹ / thùng. Giá dầu trong nước đã đạt mức 7,4 nhân dân tệ / lít. (1thùng=100 lít?)\n\nLần đầu tiên, tôi biết Trung Quốc và Nga đã ký một thỏa thuận vào năm 2013. Trung Quốc phải mua dầu từ Nga trong 25 năm với giá một thùng 145 đô la, hiện tại mua của Hoa Kỳ là một thùng 43 đô la, chênh lệch 102 đô la mỗi thùng.\n\nLần đầu tiên tôi biết đậu nành của Trung Quốc chủ yếu được nhập khẩu từ Hoa Kỳ. Giá đậu nành của Mỹ chỉ bằng 60% so với Trung Quốc. Và tôi cũng đã biết dân số nông nghiệp của Hoa Kỳ chỉ chiếm chưa đến 2% tổng dân số cả nước.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng Google đã vào Trung Quốc và sau đó bị cấm và ra khỏi Trung Quốc.\nLần đầu tiên tôi biết rằng mạng viễn thông được gọi là Internet, phát minh và máy chủ gốc là ở Hoa Kỳ.\n\nỞ một phạm trù nào đó, Trung Quốc và Châu Á-Châu Phi (trừ Nhật Bản) đa phần là ăn cắp mạng chứ không thông qua đường dẫn chính quy.\n\nLần đầu tiên tôi biết rằng con chip không phải là màng nhựa, mà là công nghệ cao chứa hàng trăm triệu tỷ mạch tích hợp. Đầu tư sản xuất chip rất lớn và chu kỳ dài, không phải do một nhóm người nghèo có thể phát minh ra. (?)\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng thiết bị chính để sản xuất con chip “Mask Alignment System” Trung Quốc không làm được.\n\nLần đầu tiên tôi biết điện thoại di động trong nước khiến người Trung Quốc tự hào chỉ là một cái vỏ.\n\n(Tất cả nội dung bên trong và con chip đều có bản quyền của Mỹ hoặc do cty Mỹ cung cấp)\n\nLần đầu tiên tôi biết công nghệ nguyên bản và cốt lõi của “Bốn phát minh vĩ đại mới” (đường sắt cao tốc, thanh toán điện tử, dịch vụ dùng chung xe đạp và mua sắm trực tuyến), không phải do Trung Quốc phát minh ra như họ đã tuyên truyền.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng R&D là nghiên cứu và phát triển. Tôi biết mười chi phí R & D hàng đầu của các nhà sản xuất chất bán dẫn toàn cầu là Singapore, Hàn Quốc và Đài Loan, không có Trung Quốc đại lục.\n\nLần đầu tiên, tôi biết sự chênh lệch giữa chi tiêu R&D của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Ví dụ, Qualcomm chiếm 33,1% doanh thu trong năm 2016 và China ZTE chiếm 1,2% doanh thu trong năm 2017, đó là tỷ lệ đối kháng 28/1.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng trong thập niên qua, khối lượng tiền tệ của Mỹ đã tăng lên gấp hai lần, trong khi Trung Quốc đã tăng thêm 20 lần.\n\nNếu không có quỹ bất động sản, lạm phát của Trung Quốc sẽ không thể tưởng tượng được.\n\nLần đầu tiên tôi biết rằng định hướng cuối cùng của chính sách bất động sản của Trung Quốc là “sử dụng thời gian để thay đổi không gian”. Nói trắng ra là cứ kéo cho chậm lại.\n\nLần đầu tiên tôi biết rằng nếu không có sự trao đổi và trợ giúp về quyền sở hữu trí tuệ và công nghệ cao của Hoa Kỳ, việc nâng cấp công nghiệp và kế hoạch năm 2025 của Trung Quốc rất khó đạt được.\n\nLần đầu tiên tôi biết rằng vòng vượt kinh tế (Corner overtaking) là một khái niệm giả. Cho dù tôi không hiểu về kinh tế đi nữa. Tôi cũng biết rằng những tòa nhà tốt nhất ở các thành phố Trung Quốc là của chính phủ. Những tòa nhà tốt nhất ở châu Âu và Mỹ là những trường đại học trong đó có nghĩa ý gì.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng có nhiều yếu tố cho sự phát triển kinh tế nhanh chóng của Trung Quốc trong hơn một thập kỷ qua, nhưng yếu tố đầu tiên là gia nhập WTO.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng Trung Quốc đã sử dụng trong thương mại quốc tế những thủ đoạn thường dùng trong nước như không điểm dừng, không tuân thủ hợp đồng, đầu cơ lừa đảo, dối trá…\n\nLần đầu tiên, tôi biết Trung Quốc có 37 vụ kiện tụng với các quan chức thương mại nước ngoài trong hơn một thập niên qua. Trong đó chỉ có 2 vụ Trung Quốc thắng kiện, 3 vụ hoà và phần còn lại là thua.\n\nLần đầu tiên, tôi biết “lợi thế của Trung Quốc” xuất phát từ các thủ đoạn thương mại không công bằng, đó là trợ cấp xuất khẩu thương mại bất hợp pháp, thao túng tỷ giá Nhân dân tệ, làm giả và đánh cắp quyền sở hữu trí tuệ, ô nhiễm môi trường quy mô lớn, bỏ bê các tiêu chuẩn an toàn và sức khỏe của người lao động.\n\nThuế quan và hạn ngạch không hợp lý. Ra giá mang tính cướp giật để đè bật đối thủ cạnh tranh ra khỏi thị trường tài nguyên quan trọng, sau đó lừa gạt người tiêu dùng bằng giá cả độc quyền, xây dựng các rào cản bảo vệ thương mại ngăn chặn các đối thủ nước ngoài xâm nhập thị trường một cách hợp pháp.\n\nLần đầu tiên, tôi biết rằng trong các cuộc đàm phán thương mại, các yêu cầu của Hoa Kỳ hoàn toàn bình đẳng về thuế quan, tiếp cận thị trường và quyền sở hữu trí tuệ. Hoa Kỳ nói tính tương hỗ là “bằng nhau”, nhưng Trung Quốc đã dịch nó thành “có đi có lại”.\n\nLần đầu tiên, tôi biết Hoa Kỳ đề xuất tiếp cận mở cửa thị trường cho ngành dịch vụ tài chính và việc mở hoàn toàn mạng Internet đã chạm đến vạch cấm kỵ cuối cùng của chính phủ Trung Quốc (không phải người dân Trung Quốc).\n\nLần đầu tiên tôi nghe thấy nhiều nhà kinh tế trên thế giới đánh giá nền kinh tế Trung Quốc như “một người mập mắc bệnh ung thư”.\n\nTôi đã không biết điều này trong quá khứ. Ngoài sự thiếu hiểu biết của tôi, còn có một lý do quan trọng khác – Một số người đang cố gắng không cho tôi biết.\n\nGiúp tôi mở ra một cánh cửa cho tầm nhìn của tôi, có được kiến thức và nâng cao kiến thức. Vì vậy, tôi cảm ơn cuộc chiến thương mại và cảm ơn Mr. Trump.\n\nCác quan chức có quyền không có nghĩa vụ và người dân có nghĩa vụ không có quyền. Trò chơi bẩn này lộng hành ở Trung Quốc và nay lại muốn đem ra chơi trên thế giới. Cắt một củ cải ở cả hai đầu, bạn có thể cắt nó một, hai lần không sao, cắt nó mười lần tám lần, cắt nó năm mươi lần, tám mươi lần, và cuối cùng cắt mẹ nó vào ngón tay mình bằng chính con dao của mình.\n\n“Tả truyện” có nói rằng “Đa hành bất nghĩa tất tự tễ“ tức làm nhiều chuyện xấu, bất nghĩa cuối cùng sẽ tự giết mình. Còn một câu cuối là “Tử Cô Đãi Chi” (Hãy chờ đó), tôi cũng tin.\n\nPETER PHO", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:1007120024224227328/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:994274220261273600", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "Hanoi, vietnam", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/994274220261273600", "published": "2019-07-06T16:10:46+00:00", "source": { "content": "Hanoi, vietnam", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:994274220261273600/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:980450615391006720", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "that luang vientiane laos", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/980450615391006720", "published": "2019-05-29T12:40:42+00:00", "source": { "content": "that luang vientiane laos", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:980450615391006720/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:980449840223518720", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "that luang vientiane laos", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/980449840223518720", "published": "2019-05-29T12:37:37+00:00", "source": { "content": "that luang vientiane laos", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:980449840223518720/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:903645213321441280", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "HÃY TẬP ĐI VÀ ĐỪNG ĐUA NỮA.<br />Tác giả: Huyền Đao Khách.<br />Vừa đọc qua một bài báo viết về niềm trăn trở của ông Nguyễn Thiện Nhân đối với việc làm cách nào để Việt Nam có thể đuổi kịp Malaysia trong 10 năm tới.<br />Đây chẳng phải là lần đầu tiên mà một quan chức của chế độ lên tiếng với quốc dân, đề cập đến chuyện làm sao hoặc chừng nào, thậm chí họ còn vô tư khi đề ra những cột mốc không tưởng về những cuộc chạy nước rút với các quốc gia láng giềng - một cuộc đua mà chưa bao giờ có nhiều hơn một nước tham dự. Thật vậy, suốt nhiều thập niên vừa qua, đã có ai trong chúng ta được nghe hay thấy bất kỳ một bài báo nào từ lân bang viết về chuyện có một cuộc chạy đua để xem ai sẽ là người phát triển hơn hết hay chưa?<br />Chưa từng!<br />Người ta chỉ biết cặm cụi lo cho dân tình bên trong đất nước của họ thay vì hồ hởi tham gia vào những cuộc đua không có thật. Họ chăm chú để giải quyết công ăn việc làm cho dân của họ. Họ hì hục xây đường, cất cầu để giải quyết nạn kẹt xe. Họ bảo nhau tự nhốt mình trong các kỳ họp giữa các ban nghành, để tìm ra cho kỳ được những giải pháp đối với các vấn đề an sinh nội tại.<br />Họ miệt mài làm việc.<br />Họ đau đáu với những vấn nạn của nước họ.<br />Họ chỉ trích nhau nếu có ông hay bà nào đó không làm tròn phận sự<br />Họ lôi nhau ra tòa và bỏ tù bất kỳ vị quan chức nào chỉ biết lo tơ hào những đồng tiền ướt đẫm mồ hôi dân chúng.<br />Họ phập phồng lo sợ dân chúng biểu tình. Họ tìm cách đối phó với các cuộc biểu tình - không bằng dùi cui và còng số 8. Họ dập tắt những vụ xuống đường từ trong trứng nước bằng cách làm cho dân chúng không tài nào tìm ra nguyên nhân để xuống đường vô cớ.<br />Và họ sợ bị dân chúng của họ đuổi cổ họ về vườn.<br />Họ nhục nhã khi không làm được việc.<br />Họ biết mắc cỡ!!!<br />Chứ họ không hề sợ phải thua kém ai cả. Mục đích của họ là làm tròn phận sự mà người dân trao phó qua lá phiếu. Còn việc lo sợ bị thua kém là việc của dân chúng. Khi dân chúng muốn đất nước mình vượt qua được thân phận của một tiểu quốc, người ta sẽ đi bầu, dùng lá phiếu để tìm ra người tài đức hòng đưa đất nước đi lên.<br />Thưa ông Nhân,<br />Chúng ta chưa có được một thể chế tốt đẹp và dân chủ như họ.<br />Chúng ta cũng chưa có được một tầng lớp sĩ phu, quan chức có sĩ diện, biết hỗ thẹn với tiền nhân và biết khóc khi đọc thấy tin dân của mình bị coi khinh trên bước đường lưu lạc mưu sinh khắp thế giới.<br />Nhưng chúng ta có quá nhiều những vị công bộc bị tâm thần phân liệt khi nghĩ rằng họ có thể rùng mình biến thành beo, thành cọp - chỉ vì ngày xưa họ giỏi trân mình chịu muỗi cắn trong rừng U minh hay ngâm mình dưới bùn ngày này qua ngày khác mà vẫn sống, vẫn kháng chiến thành công.<br />Ngày ấy đã qua rồi. Qua từ lâu lắm rồi. Và chúng ta cần giúp những con người tội nghiệp nhưng không kém phần tội lỗi ấy, cơ hội để trở lại với những suy nghĩ bình thường. Những suy nghĩ của một người không bị chứng thần kinh hoang tưởng.<br />Ông cũng là một trong những bệnh nhân ấy, thưa ông Nhân.<br />Xin dừng ngay ý nghĩ phải chạy đua với bất kỳ quốc gia nào. Không hề có một cuộc đua nào như thế cả. Tất cả là do sự tưởng tượng của các ông mà ra. Hãy quay trở lại với những con đường ngập nước, những trận kẹt xe kinh hoàng, những vụ chết người không rõ nguyên nhân mà ai cũng biết là vì sao, trong đồn công an hay trong bệnh viện. Hãy quay trở lại với vấn nạn nông dân bỏ đồng lên phố, thanh niên bỏ học đường vào quán nhậu, quan chức bỏ công sở vào nhà nghỉ và dân oan bỏ mạng để mưu tìm công lý ...<br />Hãy bỏ cuộc đua. Hãy tự nhận rằng chúng ta thua cuộc - ai trên đất nước này mà không biết rằng chúng ta đã và sẽ tiếp tục thua cuộc kia chứ? Hãy dẹp hết những hy vọng hão huyền, rằng chúng ta sẽ bắt kịp họ. Quên chúng đi. Cái mà chúng ta, tôi, ông, và gần trăm triệu người dân đang cần là nước sạch, đường thoáng, một cơ thể cường tráng không bệnh tật, một học đường rộng rãi chỗ ngồi nhưng đầy ắp tính nhân văn, những phiên tòa xử đúng người, đúng tội và một xã hôi tử tế.<br />Hãy bắt đầu nghĩ tới việc tự chạy đua với nhau trong nỗ lực cải hóa những vấn nạn ngay trong lòng đất nước. Hãy cắm cúi lo cho bản thân mình, cho dân của mình trước khi nghĩ đến bất cứ điều gì khác. Bao nhiêu đó thôi, tôi bảo đảm cũng đã phải mất ít nhất là 20 năm.<br />Khi nào mà bệnh viện mỗi người 1 giường, dân quê bĩu môi khi có người rũ lên thành phố, trẻ con thấy tiền rơi trên phố vẫn không thèm nhặt, người già qua đường mà có cả một nhóm thanh niên dành nhau để được nắm tay dìu dắt người lớn tuổi, những chiếc xe đơn độc nhưng vẫn kiên nhẫn dừng chờ đèn đỏ lúc nữa đêm dù cho họ đang là phương tiện duy nhất trong đêm ...<br />Lúc ấy, ông sẽ nghe tin tức, rằng các nước lân bang đang lo lắng về việc tới khi nào thì họ sẽ bắt kịp Việt Nam?", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/903645213321441280", "published": "2018-10-29T14:03:27+00:00", "source": { "content": "HÃY TẬP ĐI VÀ ĐỪNG ĐUA NỮA.\nTác giả: Huyền Đao Khách.\nVừa đọc qua một bài báo viết về niềm trăn trở của ông Nguyễn Thiện Nhân đối với việc làm cách nào để Việt Nam có thể đuổi kịp Malaysia trong 10 năm tới.\nĐây chẳng phải là lần đầu tiên mà một quan chức của chế độ lên tiếng với quốc dân, đề cập đến chuyện làm sao hoặc chừng nào, thậm chí họ còn vô tư khi đề ra những cột mốc không tưởng về những cuộc chạy nước rút với các quốc gia láng giềng - một cuộc đua mà chưa bao giờ có nhiều hơn một nước tham dự. Thật vậy, suốt nhiều thập niên vừa qua, đã có ai trong chúng ta được nghe hay thấy bất kỳ một bài báo nào từ lân bang viết về chuyện có một cuộc chạy đua để xem ai sẽ là người phát triển hơn hết hay chưa?\nChưa từng!\nNgười ta chỉ biết cặm cụi lo cho dân tình bên trong đất nước của họ thay vì hồ hởi tham gia vào những cuộc đua không có thật. Họ chăm chú để giải quyết công ăn việc làm cho dân của họ. Họ hì hục xây đường, cất cầu để giải quyết nạn kẹt xe. Họ bảo nhau tự nhốt mình trong các kỳ họp giữa các ban nghành, để tìm ra cho kỳ được những giải pháp đối với các vấn đề an sinh nội tại.\nHọ miệt mài làm việc.\nHọ đau đáu với những vấn nạn của nước họ.\nHọ chỉ trích nhau nếu có ông hay bà nào đó không làm tròn phận sự\nHọ lôi nhau ra tòa và bỏ tù bất kỳ vị quan chức nào chỉ biết lo tơ hào những đồng tiền ướt đẫm mồ hôi dân chúng.\nHọ phập phồng lo sợ dân chúng biểu tình. Họ tìm cách đối phó với các cuộc biểu tình - không bằng dùi cui và còng số 8. Họ dập tắt những vụ xuống đường từ trong trứng nước bằng cách làm cho dân chúng không tài nào tìm ra nguyên nhân để xuống đường vô cớ.\nVà họ sợ bị dân chúng của họ đuổi cổ họ về vườn.\nHọ nhục nhã khi không làm được việc.\nHọ biết mắc cỡ!!!\nChứ họ không hề sợ phải thua kém ai cả. Mục đích của họ là làm tròn phận sự mà người dân trao phó qua lá phiếu. Còn việc lo sợ bị thua kém là việc của dân chúng. Khi dân chúng muốn đất nước mình vượt qua được thân phận của một tiểu quốc, người ta sẽ đi bầu, dùng lá phiếu để tìm ra người tài đức hòng đưa đất nước đi lên.\nThưa ông Nhân,\nChúng ta chưa có được một thể chế tốt đẹp và dân chủ như họ.\nChúng ta cũng chưa có được một tầng lớp sĩ phu, quan chức có sĩ diện, biết hỗ thẹn với tiền nhân và biết khóc khi đọc thấy tin dân của mình bị coi khinh trên bước đường lưu lạc mưu sinh khắp thế giới.\nNhưng chúng ta có quá nhiều những vị công bộc bị tâm thần phân liệt khi nghĩ rằng họ có thể rùng mình biến thành beo, thành cọp - chỉ vì ngày xưa họ giỏi trân mình chịu muỗi cắn trong rừng U minh hay ngâm mình dưới bùn ngày này qua ngày khác mà vẫn sống, vẫn kháng chiến thành công.\nNgày ấy đã qua rồi. Qua từ lâu lắm rồi. Và chúng ta cần giúp những con người tội nghiệp nhưng không kém phần tội lỗi ấy, cơ hội để trở lại với những suy nghĩ bình thường. Những suy nghĩ của một người không bị chứng thần kinh hoang tưởng.\nÔng cũng là một trong những bệnh nhân ấy, thưa ông Nhân.\nXin dừng ngay ý nghĩ phải chạy đua với bất kỳ quốc gia nào. Không hề có một cuộc đua nào như thế cả. Tất cả là do sự tưởng tượng của các ông mà ra. Hãy quay trở lại với những con đường ngập nước, những trận kẹt xe kinh hoàng, những vụ chết người không rõ nguyên nhân mà ai cũng biết là vì sao, trong đồn công an hay trong bệnh viện. Hãy quay trở lại với vấn nạn nông dân bỏ đồng lên phố, thanh niên bỏ học đường vào quán nhậu, quan chức bỏ công sở vào nhà nghỉ và dân oan bỏ mạng để mưu tìm công lý ...\nHãy bỏ cuộc đua. Hãy tự nhận rằng chúng ta thua cuộc - ai trên đất nước này mà không biết rằng chúng ta đã và sẽ tiếp tục thua cuộc kia chứ? Hãy dẹp hết những hy vọng hão huyền, rằng chúng ta sẽ bắt kịp họ. Quên chúng đi. Cái mà chúng ta, tôi, ông, và gần trăm triệu người dân đang cần là nước sạch, đường thoáng, một cơ thể cường tráng không bệnh tật, một học đường rộng rãi chỗ ngồi nhưng đầy ắp tính nhân văn, những phiên tòa xử đúng người, đúng tội và một xã hôi tử tế.\nHãy bắt đầu nghĩ tới việc tự chạy đua với nhau trong nỗ lực cải hóa những vấn nạn ngay trong lòng đất nước. Hãy cắm cúi lo cho bản thân mình, cho dân của mình trước khi nghĩ đến bất cứ điều gì khác. Bao nhiêu đó thôi, tôi bảo đảm cũng đã phải mất ít nhất là 20 năm.\nKhi nào mà bệnh viện mỗi người 1 giường, dân quê bĩu môi khi có người rũ lên thành phố, trẻ con thấy tiền rơi trên phố vẫn không thèm nhặt, người già qua đường mà có cả một nhóm thanh niên dành nhau để được nắm tay dìu dắt người lớn tuổi, những chiếc xe đơn độc nhưng vẫn kiên nhẫn dừng chờ đèn đỏ lúc nữa đêm dù cho họ đang là phương tiện duy nhất trong đêm ...\nLúc ấy, ông sẽ nghe tin tức, rằng các nước lân bang đang lo lắng về việc tới khi nào thì họ sẽ bắt kịp Việt Nam?", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:903645213321441280/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:899592369934811136", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "<a href=\"https://vnhacker.blogspot.com/2018/10/nhat-ky-co-mo-40-ve-du-thao-03102018.html\" target=\"_blank\">https://vnhacker.blogspot.com/2018/10/nhat-ky-co-mo-40-ve-du-thao-03102018.html</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/899592369934811136", "published": "2018-10-18T09:38:54+00:00", "source": { "content": "https://vnhacker.blogspot.com/2018/10/nhat-ky-co-mo-40-ve-du-thao-03102018.html", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:899592369934811136/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895579354782273536", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "Trump và những nước cờ<br />Sau khi đắc cử tổng thống năm 2016 nhiều người nghi ngờ năng lực của trump bởi những quyết định thay đổi liên tục và bất ngờ. Nhưng sau khi cầm quyền hai năm ta mới thấy rõ khẩu hiệu nước mỹ là trên hết chính là nhằm vào trung quốc. <br /><br /> Nước cờ đầu tiên là nga. Việc trump tỏ ra có thiện cảm với nước nga khi nhận chức đã làm các chính trị gia trong nước cảm thấy khó chịu khi họ luôn coi nước nga đối thủ số một. Tại hội nghị thượng đỉnh G7 trump nói \"crimea thuộc nga vì mọi người ở đó nói tiếng nga\". Phát biểu đó của trump là người nga thích thú còn các đồng minh thì ngạc nhiên và bất ngờ vì vào thời điểm đó mỹ cấm vận nga dưới thời tổng thống obama vì vấn đề crimea. Nhưng thật sự trump đã đi nước cờ này là nhằm đi nước cờ tiếp theo là triều tiên và tránh việc sau này khi mỹ đối đầu trực tiếp với trung quốc, nga sẽ bắt tay với trung quốc.<br /><br /> Nước cờ thứ hai là triều tiên. Triều tiên là một nước luôn gây rắc rối cho mỹ tại châu á. Với việc liên tục thử tên lửa và đe dọa các nước đồng minh của mỹ tại châu á. Trump hiểu muốn đấu với trung quốc phải tháo gỡ được vấn đề triều tiên. Để tháo gỡ vấn đề triều tiên cần có sự đồng thuận có nga và trung quốc, nên trump đã ve vãn lấy lòng nga và trung quốc lúc đó trump đã gọi tập là bạn. Khi triều tiên leo thang căng thẳng trump đề xuất hai nghị quyết trừng phạt khắc nghiệt với triều tiên và đều được 15 nước thành viên hội đồng bảo an thông qua. Chính quyền triều tiên khi chịu lệnh cấm vận toàn diện của mỹ đã không chịu nổi buộc phải ngồi vào bàn đàm phán, và đây chính là điều trump cần. Trump đã gặp kim, mặc dù không đạt được những thỏa thuận đáng kể trong việc phi hạt nhân hóa bán đảo triều tiên, nhưng cũng làm kim an tâm hơn rằng mỹ sẽ dỡ bỏ cấm vận cũng như hỗ trợ kinh tế nếu kim từ bỏ chương trình hạt nhân. Chúng ta thấy ông kim đình chỉ các vụ thử hạt nhân trong tương lai và cũng bắt tay với hàn quốc để hợp tác phát triển kinh tế. Việc giải quyết được vấn đề triều tiên sẽ làm cho các nước đồng minh trong khu vực an tâm hơn và giúp mỹ rảnh tay trong việc đối phó với trung quốc.<br /><br /> Nước cờ thứ ba là dầu mỏ. Trump đã quyết định rút khỏi thỏa thuận hạt nhân với iran điều này làm các nước châu âu , nga, trung quốc chỉ trích mỹ. Nhưng việc rút khỏi thỏa thuận đó sẽ giúp trump đàm phán lại và đạt được một thỏa thuận chặt chẽ và ràng buộc hơn và quan trọng là trump sẽ áp đặt trừng phạt lên iran. Vì iran là một nước xuất khẩu dầu thô lớn khi áp đặt biện pháp cấm nhập khẩu dầu thô từ iran thế giới sẽ thiếu hụt một nguồn cung lớn, cùng với việc mỹ là nhà sản xuất dầu lớn thư 2 trên thế giới nếu sản lượng dầu giảm thì giá dầu sẽ tăng cao. Nền kinh tế trung quốc là nền kinh tế tiêu thụ dầu mỏ lớn nhất thế giới việc giá dầu tăng thì chi phí sản xuất của trung quốc tăng lên. Cùng với việc chiến tranh thương mại nổ ra trung quốc sẽ chịu tác động kép. Trung quốc cũng tìm tới nhà cung cấp khác để hạn chế sự tác động trên đó là venezula bằng sự viện trợ và hợp tác dầu khí, nhưng điều đó là chưa đủ vì nền kinh tế venezuela đã sụp đổ, để có thể đạt được mức sản xuất như trước kia thì rất lâu và tốn nhiều chi phí<br /><br />Nước cờ thứ tư là các hiệp định thương mại. Mới đây mỹ đã rút khỏi và đàm phán lại hiệp đỉnh thương mại NAFTA. Mỹ , canada và mexico đã ký hiệp định USMCA thay cho NAFTA trong đó có một điều khoản thú vị là cấm các nước thành viên ký kết hiệp đinh thương mại song phương với các nước phi thị trường. Các nước phi thị trường đây là mỹ ám chỉ tới trung quốc khi mà nước này không tuân theo luật chơi của tổ chức thương mại thế giới. Trong tương lai khi đàm phán lại các hiệp đinh với liên minh châu âu nhật bản và các đối tác khác không loại trừ trump sẽ đưa điều khoản này vào.<br /><br />Nước cờ thứ năm là chiến tranh thương mại. Sau những nước cờ trên trump lúc này bắt đầu đánh trực tiếp trung quốc. Trump đã đánh thuế lên 250 tỷ đô hàng hóa trung quốc. Trung quốc đáp trả lại một cách yếu ớt, vì giá trị hàng nhập mỹ vào trung quốc ít hơn rất nhiều so với chiều ngược lại. Nền sản xuất của trùng quốc sẽ bị đình trệ, và sụp đổ nếu chiến tranh thương mại kéo dài, trung quốc không có sự chuẩn bị gì cho cuộc chiến này, giờ họ mới bắt đầu tìm hiểu nghiên cứu về trump. Còn trump đã tung ra gói hỗ trợ cho những ngành sản xuất bị ảnh hưởng bởi chiến tranh thương mại.<br /><br /> Nước cờ thứ sáu là biển. Trung quốc đang gia tăng bồi đắp, xây dựng các cơ sở quân sự trên biển đông, họ tuyên bố đây là vùng biển của họ bằng đường chín đoạn. Điều này gây lo ngại cho các nước trong khu vực như nhật bản, hàn quốc, các nước asean, ấn độ, australia nếu trung quốc kiểm soát tuyến hàng hải trên thì nền kinh tế cũng như lợi ích của họ sẽ bị gián đoạn và kiểm soát, và điều này cũng ảnh hưởng tới lợi ích mỹ. Thế nên trump cho điều tàu chiến cùng với các nước đồng minh đi lại trên vùng biển này nhằm cho trung quốc thấy họ không thể kiểm soát được tuyến hàng hải này và nếu muốn chiến tranh mỹ luôn sẵn sàng.<br /><br /> Việc trump chĩa các hướng tấn công vào trung quốc vì trump lo ngại trong tương lai không xa nếu tình trạng vẫn như thời trước khi trump làm tổng thống, trung quốc vẫn ăn cắp các công nghệ, cạnh tranh không lành mạnh, và với tham vọng giấc mộng trung hoa của tập cận bình trung quốc sẽ thay mỹ lãnh đạo thế giới. Thế nên mới đây tại phiên họp đại hội đồng liên hợp quốc trump kêu gọi các nước chống lại chủ nghĩa xã hội. Trump không nói đích danh trung quốc, nhưng hiện tại trung quốc là nước chủ nghĩa xã hội lớn nhất . Và một cuộc chiến đã bắt đầu<br /><br /> Nếu ai đó nghi ngờ năng lực của trump tôi nghĩ họ nên xem lại vì trump là một cao thủ cờ vây", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/895579354782273536", "published": "2018-10-07T07:52:37+00:00", "source": { "content": "Trump và những nước cờ\nSau khi đắc cử tổng thống năm 2016 nhiều người nghi ngờ năng lực của trump bởi những quyết định thay đổi liên tục và bất ngờ. Nhưng sau khi cầm quyền hai năm ta mới thấy rõ khẩu hiệu nước mỹ là trên hết chính là nhằm vào trung quốc. \n\n Nước cờ đầu tiên là nga. Việc trump tỏ ra có thiện cảm với nước nga khi nhận chức đã làm các chính trị gia trong nước cảm thấy khó chịu khi họ luôn coi nước nga đối thủ số một. Tại hội nghị thượng đỉnh G7 trump nói \"crimea thuộc nga vì mọi người ở đó nói tiếng nga\". Phát biểu đó của trump là người nga thích thú còn các đồng minh thì ngạc nhiên và bất ngờ vì vào thời điểm đó mỹ cấm vận nga dưới thời tổng thống obama vì vấn đề crimea. Nhưng thật sự trump đã đi nước cờ này là nhằm đi nước cờ tiếp theo là triều tiên và tránh việc sau này khi mỹ đối đầu trực tiếp với trung quốc, nga sẽ bắt tay với trung quốc.\n\n Nước cờ thứ hai là triều tiên. Triều tiên là một nước luôn gây rắc rối cho mỹ tại châu á. Với việc liên tục thử tên lửa và đe dọa các nước đồng minh của mỹ tại châu á. Trump hiểu muốn đấu với trung quốc phải tháo gỡ được vấn đề triều tiên. Để tháo gỡ vấn đề triều tiên cần có sự đồng thuận có nga và trung quốc, nên trump đã ve vãn lấy lòng nga và trung quốc lúc đó trump đã gọi tập là bạn. Khi triều tiên leo thang căng thẳng trump đề xuất hai nghị quyết trừng phạt khắc nghiệt với triều tiên và đều được 15 nước thành viên hội đồng bảo an thông qua. Chính quyền triều tiên khi chịu lệnh cấm vận toàn diện của mỹ đã không chịu nổi buộc phải ngồi vào bàn đàm phán, và đây chính là điều trump cần. Trump đã gặp kim, mặc dù không đạt được những thỏa thuận đáng kể trong việc phi hạt nhân hóa bán đảo triều tiên, nhưng cũng làm kim an tâm hơn rằng mỹ sẽ dỡ bỏ cấm vận cũng như hỗ trợ kinh tế nếu kim từ bỏ chương trình hạt nhân. Chúng ta thấy ông kim đình chỉ các vụ thử hạt nhân trong tương lai và cũng bắt tay với hàn quốc để hợp tác phát triển kinh tế. Việc giải quyết được vấn đề triều tiên sẽ làm cho các nước đồng minh trong khu vực an tâm hơn và giúp mỹ rảnh tay trong việc đối phó với trung quốc.\n\n Nước cờ thứ ba là dầu mỏ. Trump đã quyết định rút khỏi thỏa thuận hạt nhân với iran điều này làm các nước châu âu , nga, trung quốc chỉ trích mỹ. Nhưng việc rút khỏi thỏa thuận đó sẽ giúp trump đàm phán lại và đạt được một thỏa thuận chặt chẽ và ràng buộc hơn và quan trọng là trump sẽ áp đặt trừng phạt lên iran. Vì iran là một nước xuất khẩu dầu thô lớn khi áp đặt biện pháp cấm nhập khẩu dầu thô từ iran thế giới sẽ thiếu hụt một nguồn cung lớn, cùng với việc mỹ là nhà sản xuất dầu lớn thư 2 trên thế giới nếu sản lượng dầu giảm thì giá dầu sẽ tăng cao. Nền kinh tế trung quốc là nền kinh tế tiêu thụ dầu mỏ lớn nhất thế giới việc giá dầu tăng thì chi phí sản xuất của trung quốc tăng lên. Cùng với việc chiến tranh thương mại nổ ra trung quốc sẽ chịu tác động kép. Trung quốc cũng tìm tới nhà cung cấp khác để hạn chế sự tác động trên đó là venezula bằng sự viện trợ và hợp tác dầu khí, nhưng điều đó là chưa đủ vì nền kinh tế venezuela đã sụp đổ, để có thể đạt được mức sản xuất như trước kia thì rất lâu và tốn nhiều chi phí\n\nNước cờ thứ tư là các hiệp định thương mại. Mới đây mỹ đã rút khỏi và đàm phán lại hiệp đỉnh thương mại NAFTA. Mỹ , canada và mexico đã ký hiệp định USMCA thay cho NAFTA trong đó có một điều khoản thú vị là cấm các nước thành viên ký kết hiệp đinh thương mại song phương với các nước phi thị trường. Các nước phi thị trường đây là mỹ ám chỉ tới trung quốc khi mà nước này không tuân theo luật chơi của tổ chức thương mại thế giới. Trong tương lai khi đàm phán lại các hiệp đinh với liên minh châu âu nhật bản và các đối tác khác không loại trừ trump sẽ đưa điều khoản này vào.\n\nNước cờ thứ năm là chiến tranh thương mại. Sau những nước cờ trên trump lúc này bắt đầu đánh trực tiếp trung quốc. Trump đã đánh thuế lên 250 tỷ đô hàng hóa trung quốc. Trung quốc đáp trả lại một cách yếu ớt, vì giá trị hàng nhập mỹ vào trung quốc ít hơn rất nhiều so với chiều ngược lại. Nền sản xuất của trùng quốc sẽ bị đình trệ, và sụp đổ nếu chiến tranh thương mại kéo dài, trung quốc không có sự chuẩn bị gì cho cuộc chiến này, giờ họ mới bắt đầu tìm hiểu nghiên cứu về trump. Còn trump đã tung ra gói hỗ trợ cho những ngành sản xuất bị ảnh hưởng bởi chiến tranh thương mại.\n\n Nước cờ thứ sáu là biển. Trung quốc đang gia tăng bồi đắp, xây dựng các cơ sở quân sự trên biển đông, họ tuyên bố đây là vùng biển của họ bằng đường chín đoạn. Điều này gây lo ngại cho các nước trong khu vực như nhật bản, hàn quốc, các nước asean, ấn độ, australia nếu trung quốc kiểm soát tuyến hàng hải trên thì nền kinh tế cũng như lợi ích của họ sẽ bị gián đoạn và kiểm soát, và điều này cũng ảnh hưởng tới lợi ích mỹ. Thế nên trump cho điều tàu chiến cùng với các nước đồng minh đi lại trên vùng biển này nhằm cho trung quốc thấy họ không thể kiểm soát được tuyến hàng hải này và nếu muốn chiến tranh mỹ luôn sẵn sàng.\n\n Việc trump chĩa các hướng tấn công vào trung quốc vì trump lo ngại trong tương lai không xa nếu tình trạng vẫn như thời trước khi trump làm tổng thống, trung quốc vẫn ăn cắp các công nghệ, cạnh tranh không lành mạnh, và với tham vọng giấc mộng trung hoa của tập cận bình trung quốc sẽ thay mỹ lãnh đạo thế giới. Thế nên mới đây tại phiên họp đại hội đồng liên hợp quốc trump kêu gọi các nước chống lại chủ nghĩa xã hội. Trump không nói đích danh trung quốc, nhưng hiện tại trung quốc là nước chủ nghĩa xã hội lớn nhất . Và một cuộc chiến đã bắt đầu\n\n Nếu ai đó nghi ngờ năng lực của trump tôi nghĩ họ nên xem lại vì trump là một cao thủ cờ vây", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895579354782273536/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895422210959343616", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/895422210959343616\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/895422210959343616</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859336039213309953" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/895422210959343616", "published": "2018-10-06T21:28:11+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859336039213309953/entities/urn:activity:895331576156127232", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/895422210959343616", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895422210959343616/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895284258509774848", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/895284258509774848\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/895284258509774848</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/895284258509774848", "published": "2018-10-06T12:20:00+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/895284258509774848", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895284258509774848/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895284222006693888", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/895284222006693888\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/895284222006693888</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/895284222006693888", "published": "2018-10-06T12:19:51+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/895284222006693888", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895284222006693888/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895284159960408064", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204", "content": "Thụt két thì tăng thuế thôi, ", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/895284159960408064", "published": "2018-10-06T12:19:37+00:00", "source": { "content": "Thụt két thì tăng thuế thôi, ", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/entities/urn:activity:895284159960408064/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860895278171955204/outboxoutbox" }