A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:863734411942645760",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "NGÔI SAO BIÊN CƯƠNG QUÁCH VĂN RẠNG.<br />(hình minh họa)<br />PHẦN 1<br /><br />Trời biên giới tháng hai đằm đằm những sương, những mây. Rạng đặt ba lô lên mép chiến hào. Anh cởi hàng khuy áo và bỏ chiếc mũ bông ra. Anh em trong chiến hào reo lên, Cầm ở ụ súng gần đó cất giọng hồ hởi:<br /><br />- Hoan hô Quách Văn Rạng. Rạng về đúng lúc quá!<br /><br />- Quà tết của bản Mường Thanh Hóa đâu? Bánh chè lam Lê Lợi đâu? Thuốc lào ngon Thạch Thành đâu?<br /><br />- Đã tìm được em chưa thì báo cho anh em mừng?<br /><br />Anh em kéo đến vây quanh Rạng và hỏi dồn. Cầm tinh nghịch xoa ngón tay lên sống mũi của Rạng. Ôi cái mũi bóng loáng lên như thế này thì trăm phần trăm đã có em rồi. Rạng cười rộng mở:<br /><br />- Ở bản Mường mình năm nay vui lắm, lành nhiều, lời ăn tiếng ở cứ đẹp như hoa nở tháng giêng thôi các cậu ạ.<br /><br />- Thôi biết rồi, Tết thì ở đâu mà chả vui. Rạng thú thật đi, nói nhỏ thôi cũng được, đã cưa được em nào chưa?<br /><br />Đôi má Rạng đỏ dạy lên như má cô gái. Anh xắn cao ống tay áo, giơ cổ tay lên. Anh em đều hiểu.<br /><br />Động tác ấy của Rạng đã thay cho câu trả lời rồi đấy. Lặng đi một giây rồi tất cả cười ồ lên. Ụ súng chiến hào như cùng ấm lên trong giá rét của buổi chiều tháng hai. Cổ tay Rạng đã có một vòng chỉ đỏ thắm buộc chặt, chặt đến nỗi hằn cả cổ tay rắn chắc của anh lên. Rạng nói dí dỏm nghe vui và buồn cười đáo để. Ông bố mình nói rằng: Rừng đã sinh cây thì rừng có lá, nước đã sinh cá thì nước có khe. Lo gì, con trai Mường như loại mình đi đâu mà chẳng bén tươi duyên con gái có đôi lông mày đẹp cong như trăng đầu tháng.<br /><br />- Thế thì cô gái Mường ấy dặn Rạng những gì nào, kể cho anh em nghe đi, câu lạc bộ? dăm phút đi!<br /><br />- Ấy, cô ấy dặn mình hay lắm, nghe cứ ngọt như miếng măng giang đầu mùa thôi.<br /><br />- Dặn gì nào, anh Rạng ơi?<br /><br />Rạng chia quà cho anh em. Đó là những phong chè làm thơm nức, những gói thuốc lào nổi tiếng ở quê Thạch Thành của Rạng hút trong điếu cày Ngọc Trạo (nơi làm điếu cày đẹp vùng Thanh Hóa) kêu giòn như súng đại liên. Rạng mở bó mía Đường Chèo (mía ngon Thanh Hóa) vừa mêm vừa ngọt, mật như ứa đến lớp vỏ tím hồng ra chia cho anh em. Tối đó, ngồi trong ngách chiến hào, Rạng vừa lau khẩu súng AK vừa rủ rỉ kể chuyện cho Cầm, cho anh em trong tiểu đội nghe, Rạng kể về cô gái Mường xinh đẹp đã dặn dò anh: Dù anh có đi đâu xa, xa đến chín rộc mười đèo, dù có gặp cô gái nào đẹp rờ rờ như cành cam chín vàng thì lòng anh cũng phải vững, đừng có khi cứng khi mềm như tre non gặp cơn gió cuốn. Anh phải nhớ rằng ở bản Mường này, nơi mẹ anh nằm ở móng tông (nhà lớn) sinh anh dưới sàn đốt hết một đống củi khô, trên nhà ăn hết nửa bồ muối nướng, ở đó đã có người con gái dốc lòng đợi, dốc lòng chờ anh như vải lanh chỉ nhuộm nước chàm xanh mới thấm? Anh phải về với người con gái đó. Người đó, những ngày anh đi xa vẫn như nhìn thấy dấu chân anh trong con suối đục đấy.<br /><br />Thế nhưng Rạng đã tạm biệt cô gái, tạm biệt những lời hẹn hò yêu thương (Lời hẹn hò đầu tiên trong đời thì trời mưa nhớ lặng, trời nắng càng thương con trai, con gái Mường Rạng đã nói vậy) để trở về trận địa trước phép một tuần. Rạng kể cho Cầm nghe: Mình ở nhà, đứng cứ bồi hồi, ngồi lại không yên mỗi khi nghĩ tới các cậu. Bông rau ngọt ai bắt nên đắng, rừng lặng thế này ai giục gió rung cây. Chỉ có bọn giặc bên đó, chúng độc như con rắn cạp nong, độc như con ong có đốm. Hồi mình sang bên ấy với anh Tăng gặp con Trịnh Bảo Ngọc, phiên dịch cho thằng đồn trưởng biên phòng đồn Hà Khẩu, trông nó mượt như con cáo cái. Nghe nó ăn vặn nói vẹo mình bực cứ như cắn phải quả đào non trái vụ. Nó đã khiêu khích đồn biên phòng Nặm Chẩy. Nó phục kích bắt cóc anh em mình ở đồn biên phòng Na Lốc. Nó bắn súng cối sang đồn I-Tý. Ta sang đấu tranh buộc nó nhận tội. Nó lại ngang ngược nói: Đó là biện pháp ngăn chặn tích cực, phải trừng trị kẻ gây ra tội ác mới giữ yên biên cương. Nó đổi trắng thay đen? Mình cứ nghĩ tình thế căng thẳng như thế này rồi thế nào cũng xẩy ra chiến sự. Mà đông ta đứng ở mũi nhọn tiền tiêu giáp mặt với nó. Mấy hôm nay nghe đài nói nó khiêu khích nhiều, mình cứ sợ các cậu...<br /><br />- Sợ chúng tôi diệt hết phần giặc của anh chứ gì - Cầm nói chen vào.<br /><br />- Ừ đúng thế đấy, Cầm ạ - Rạng cười vui.<br /><br />- Thế anh Rạng đã vào thăm mẹ Thèn chưa?<br /><br />- Rồi, mẹ vui lắm. Mẹ đỏ lửa rán ngay chiếc bánh dầy để dành từ hôm Tết. Mình có ăn hết bánh, mẹ mới cho đi.<br /><br />- Anh mang quà ra biếu mẹ không?<br /><br />- Có. Cặp bánh chưng nếp rẫy thơm nức, ông bố mình buộc bốn lạt màu đỏ thắm. Mẹ cứ hỏi mình cây quế ấy mang về trồng trên đất rừng Mường có sống không? Mình kể lại chuyện cây quế đất núi Hoàng Liên mà mẹ bảo đem về trồng để càng thêm sâu tình, nặng nghĩa, để mùa xuân hương thơm hoa quế nở trong ấy, mùa hè mùi cay vỏ quế trong ấy bay ra tận đất Lao Cai này, cho cả bản Mường nghe. Mẹ cười vui lắm. Mình nhìn đuôi mắt mẹ như toả ra bao nhiêu là tin vui, Cầm ạ! Rạng và Cầm quý mẹ Thèn lắm. Mẹ Thèn là người dân tộc Tày. Nhà mẹ ở cuối phố Đầu Cầu này, ở ngay sát bờ đông Nậm Thi. Mẹ nhận Rạng và Cầm là con nuôi của mẹ. Mẹ bảo rằng, Rạng nhìn thất mặt trời trước Cầm nên Rạng là anh. Mẹ có hai người con. Anh con trai của mẹ cũng là chiến sĩ biên phòng. Anh ở tận đồn A-Pa-Chải bên Lai Châu. Cô con gái út của mẹ làm công nhân đóng dứa hộp ở tận nhà máy hoa quả Kim Tân. Ông bố thì đầu năm 1951 đã bị bọn thổ phỉ Chấu Quang Lồ giết. Ngày ấy ông làm du kích. Mẹ ở nhà một mình. Lúc rảnh rỗi, Rạng và Cầm thường xuống nhà chăm sóc mẹ, giúp mẹ trồng luống rau, rào cái bờ, trát bức vách hoặc xách nước sông lên đầy bể để mẹ dùng. Mấy hôm truớc, Rạng và Cầm làm giúp mẹ cái hầm chữ A để tránh đạn giặc bắn sang.<br /><br />Những khi trở trời, hoặc nghe đài báo tin có đợt gió bắc tràn tới, Cầm lo cho mẹ viên thuốc ho, thuốc cảm sốt; Rạng tìm nắm lá sả, lá hương nhu, lá quế, nấu nồi nước để mẹ xông. Mẹ Thèn quý Rạng và Cầm như con đẻ. Những hôm có nồi xôi nếp cẩm thơm, có tấm bánh nếp ngon, có chiếc bánh dầy dẻo, mẹ thường để dành phần cho Rạng, cho Cầm. Mẹ Thèn trồng những cây thuốc quý: đương qui, tam thất, bạch truật, đỗ trọng ở vạt đất tốt bên mé sông. Mẹ bảo những cây thuốc đó, mẹ không bán. Mẹ cất rượu xèo, rượu ngô thật ngon, tăm cứ sủi đứng lên, châm lửa vào chát thành ngọn xanh, ngọn vàng, mẹ mới đóng vào lọ để ngâm những vị thuốc quí đó. Mẹ Thèn để dành rượu thuóc đó cho những đứa con người Kinh, người Mường trực chiến trên trận địa dùng để có thêm sức khỏe. Có lần ngồi quanh bếp lửa ấm, Rạng và Cầm nghe mẹ Thèn kể chuyện về những cây gỗ quý nhất ở miền đất núi Hoàng Liên này. Giọng mẹ trầm và sâu lắng. Giọng của người từng trải, từng chứng kiến biết bao điều vui, buồn ở vùng đất biên ải này. Rạng và Cầm ngồi nghe nhận thấy trong giọng nói của mẹ, trong ánh mắt sâu lắng, trên gương mặt nhăn nheo của mẹ một nỗi lòng yêu quí vùng đất núi Hoàng Liên này biết chừng nào. Mẹ bảo: khi già và chết đi, mẹ chỉ muốn mình biến thành hòn sỏi để đắp cao thêm, làm vững chãi thêm vùng đất núi nơi mẹ từng sống; biến thành hạt đất để bồi tốt thêm mảnh nương mẹ từng trồng lúa, trồng ngôi; hoặc biến thành hòn đá mài để con cháu mài sắc mũi kim khâu mảnh áo chàm, thêu đường chỉ đẹp. Cầm và Rạng ngồi im. Các anh chăm chú nhìn ngọn lửa bén cành thông sa mu, toả ra hương thơm nhẹ. Mẹ Thèn kể cho các anh nghe về cây quế, cây sơn, về hương thơm ngát của gõ trầm sống trên núi cao, mọc trong rừng rậm ở miền đất núi Hoàng Liên này:<br /><br />- Các con ạ! Người Tày mẹ quý cây quế lắm. Người Dao sống ở lưng núi cũng có phong tục là chọn đồi đất tốt trồng quế làm của hồi môn cho con gái đi lấy chồng. Cây quế tốt sống lâu năm trong rừng rậm, ít người biết nó. Người Kinh, người Tày đều có câu nói vui tai: Cây quế giữa rừng, thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay! Thế nhưng người Tày mẹ đi tìm quế thì cứ đứng ngược chiều gió mà ngửi, mùi thơm từ phía nào bay đến thì phía ấy có quế tốt đấy con ạ! Cây quế, từ vỏ, cành, lá, rễ, hạt đều làm được thuốc cả: thuốc ho, thuốc đau xương, thuốc đau mắt, đau bụng; làm thức ăn, làm hương thắp, dầu quế đắt lắm. Bởi vậy người Tày, người H''''mông, người Dao ở đây đều ví: người làm được nhiều việc tốt, điều lành, làm được nhiều việc có ích cho dân, cho bản thì được xem như cây quế lâu năm đấy mà. Hôm ấy, mẹ Thèn kể chuyện về cây sơn có nhựa đẹp và gỗ trầm thơm cho Rạng, cho Cầm nghe.<br /><br />Mẹ nói rằng ở trong rừng rậm có cây gió bầu. Bản thân nó không có trầm hương. Khinào cây bị nấm độc xuyên qua thì vỏ cây tiết nhựa chống loài nấm đó. Ở đoạn đó gỗ sẽ đẹp và có mùi thơm. Đoạn đó là gỗ trầm hương. Cây già mục đi, đoạn gỗ đó còn mãi mãi. Khi đốt gỗ, gỗ có hương thơm ngào ngạt.<br /><br />Nó quý lắm, đắt lắm. Mẹ Thèn bảo, ở bản Tày xưa nay ai từng chịu khó, chịu khổ làm được việc lành, để tiếng thơm lại cho con cháu mai sau thì được ví như gỗ trầm hương. Về cây sơn, mẹ Thèn cũng kể vui như vậy. Mẹ còn nói vui câu: một đồng, một giỏ không bỏ nghề trầu; một đồng một bầu không bỏ nghề sơn. Mẹ nói, ở bản Tày của mẹ, ai đẹp người, đẹp nết và ăn ở với nhau có nghĩa có tình bền đượm thì được xem như cây sơn. Trong câu chuyện vui, mẹ Thiền kể tối đó, Rạng và Cầm đều hiểu được cái ý sâu xa và thâm thuý của mẹ. Bà mẹ người Tày muốn nói với hai đứa người Kinh, người Mường rằng: Mẹ muốn các con của mẹ làm được nhiều điều lành, điều tốt để tiếng thơm lại mau sau, xứng đáng như cây quế, cây trầm ấy.<br /><br />Đêm ấy, Rạng ôm Cầm ngủ trong ngách hào trên lưng đồi Pháo Đài. Đồi Pháo Đài bên cạnh bờ con sông Nậm Thì xanh trong, chia đôi biên giới. Con sông chỉ rộng hơn trăm mét. Bắc qua sông là chiếc cầu Hồ Kiều. Bờ sông bên kia là tuyến phòng thủ của Trung Quốc. Thị trấn Hà Khẩu gần tháng nay, giặc đã chuyển dân đi.<br /><br />Còn nữa...<br /><br />NGUỒN: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN VIỆT NAM<br />NXB QĐND, 1979.<br />24 câu chuyện về những chiến sĩ chống bọn xâm lược Bắc Kinh.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/863734411942645760",
"published": "2018-07-11T10:52:10+00:00",
"source": {
"content": "NGÔI SAO BIÊN CƯƠNG QUÁCH VĂN RẠNG.\n(hình minh họa)\nPHẦN 1\n\nTrời biên giới tháng hai đằm đằm những sương, những mây. Rạng đặt ba lô lên mép chiến hào. Anh cởi hàng khuy áo và bỏ chiếc mũ bông ra. Anh em trong chiến hào reo lên, Cầm ở ụ súng gần đó cất giọng hồ hởi:\n\n- Hoan hô Quách Văn Rạng. Rạng về đúng lúc quá!\n\n- Quà tết của bản Mường Thanh Hóa đâu? Bánh chè lam Lê Lợi đâu? Thuốc lào ngon Thạch Thành đâu?\n\n- Đã tìm được em chưa thì báo cho anh em mừng?\n\nAnh em kéo đến vây quanh Rạng và hỏi dồn. Cầm tinh nghịch xoa ngón tay lên sống mũi của Rạng. Ôi cái mũi bóng loáng lên như thế này thì trăm phần trăm đã có em rồi. Rạng cười rộng mở:\n\n- Ở bản Mường mình năm nay vui lắm, lành nhiều, lời ăn tiếng ở cứ đẹp như hoa nở tháng giêng thôi các cậu ạ.\n\n- Thôi biết rồi, Tết thì ở đâu mà chả vui. Rạng thú thật đi, nói nhỏ thôi cũng được, đã cưa được em nào chưa?\n\nĐôi má Rạng đỏ dạy lên như má cô gái. Anh xắn cao ống tay áo, giơ cổ tay lên. Anh em đều hiểu.\n\nĐộng tác ấy của Rạng đã thay cho câu trả lời rồi đấy. Lặng đi một giây rồi tất cả cười ồ lên. Ụ súng chiến hào như cùng ấm lên trong giá rét của buổi chiều tháng hai. Cổ tay Rạng đã có một vòng chỉ đỏ thắm buộc chặt, chặt đến nỗi hằn cả cổ tay rắn chắc của anh lên. Rạng nói dí dỏm nghe vui và buồn cười đáo để. Ông bố mình nói rằng: Rừng đã sinh cây thì rừng có lá, nước đã sinh cá thì nước có khe. Lo gì, con trai Mường như loại mình đi đâu mà chẳng bén tươi duyên con gái có đôi lông mày đẹp cong như trăng đầu tháng.\n\n- Thế thì cô gái Mường ấy dặn Rạng những gì nào, kể cho anh em nghe đi, câu lạc bộ? dăm phút đi!\n\n- Ấy, cô ấy dặn mình hay lắm, nghe cứ ngọt như miếng măng giang đầu mùa thôi.\n\n- Dặn gì nào, anh Rạng ơi?\n\nRạng chia quà cho anh em. Đó là những phong chè làm thơm nức, những gói thuốc lào nổi tiếng ở quê Thạch Thành của Rạng hút trong điếu cày Ngọc Trạo (nơi làm điếu cày đẹp vùng Thanh Hóa) kêu giòn như súng đại liên. Rạng mở bó mía Đường Chèo (mía ngon Thanh Hóa) vừa mêm vừa ngọt, mật như ứa đến lớp vỏ tím hồng ra chia cho anh em. Tối đó, ngồi trong ngách chiến hào, Rạng vừa lau khẩu súng AK vừa rủ rỉ kể chuyện cho Cầm, cho anh em trong tiểu đội nghe, Rạng kể về cô gái Mường xinh đẹp đã dặn dò anh: Dù anh có đi đâu xa, xa đến chín rộc mười đèo, dù có gặp cô gái nào đẹp rờ rờ như cành cam chín vàng thì lòng anh cũng phải vững, đừng có khi cứng khi mềm như tre non gặp cơn gió cuốn. Anh phải nhớ rằng ở bản Mường này, nơi mẹ anh nằm ở móng tông (nhà lớn) sinh anh dưới sàn đốt hết một đống củi khô, trên nhà ăn hết nửa bồ muối nướng, ở đó đã có người con gái dốc lòng đợi, dốc lòng chờ anh như vải lanh chỉ nhuộm nước chàm xanh mới thấm? Anh phải về với người con gái đó. Người đó, những ngày anh đi xa vẫn như nhìn thấy dấu chân anh trong con suối đục đấy.\n\nThế nhưng Rạng đã tạm biệt cô gái, tạm biệt những lời hẹn hò yêu thương (Lời hẹn hò đầu tiên trong đời thì trời mưa nhớ lặng, trời nắng càng thương con trai, con gái Mường Rạng đã nói vậy) để trở về trận địa trước phép một tuần. Rạng kể cho Cầm nghe: Mình ở nhà, đứng cứ bồi hồi, ngồi lại không yên mỗi khi nghĩ tới các cậu. Bông rau ngọt ai bắt nên đắng, rừng lặng thế này ai giục gió rung cây. Chỉ có bọn giặc bên đó, chúng độc như con rắn cạp nong, độc như con ong có đốm. Hồi mình sang bên ấy với anh Tăng gặp con Trịnh Bảo Ngọc, phiên dịch cho thằng đồn trưởng biên phòng đồn Hà Khẩu, trông nó mượt như con cáo cái. Nghe nó ăn vặn nói vẹo mình bực cứ như cắn phải quả đào non trái vụ. Nó đã khiêu khích đồn biên phòng Nặm Chẩy. Nó phục kích bắt cóc anh em mình ở đồn biên phòng Na Lốc. Nó bắn súng cối sang đồn I-Tý. Ta sang đấu tranh buộc nó nhận tội. Nó lại ngang ngược nói: Đó là biện pháp ngăn chặn tích cực, phải trừng trị kẻ gây ra tội ác mới giữ yên biên cương. Nó đổi trắng thay đen? Mình cứ nghĩ tình thế căng thẳng như thế này rồi thế nào cũng xẩy ra chiến sự. Mà đông ta đứng ở mũi nhọn tiền tiêu giáp mặt với nó. Mấy hôm nay nghe đài nói nó khiêu khích nhiều, mình cứ sợ các cậu...\n\n- Sợ chúng tôi diệt hết phần giặc của anh chứ gì - Cầm nói chen vào.\n\n- Ừ đúng thế đấy, Cầm ạ - Rạng cười vui.\n\n- Thế anh Rạng đã vào thăm mẹ Thèn chưa?\n\n- Rồi, mẹ vui lắm. Mẹ đỏ lửa rán ngay chiếc bánh dầy để dành từ hôm Tết. Mình có ăn hết bánh, mẹ mới cho đi.\n\n- Anh mang quà ra biếu mẹ không?\n\n- Có. Cặp bánh chưng nếp rẫy thơm nức, ông bố mình buộc bốn lạt màu đỏ thắm. Mẹ cứ hỏi mình cây quế ấy mang về trồng trên đất rừng Mường có sống không? Mình kể lại chuyện cây quế đất núi Hoàng Liên mà mẹ bảo đem về trồng để càng thêm sâu tình, nặng nghĩa, để mùa xuân hương thơm hoa quế nở trong ấy, mùa hè mùi cay vỏ quế trong ấy bay ra tận đất Lao Cai này, cho cả bản Mường nghe. Mẹ cười vui lắm. Mình nhìn đuôi mắt mẹ như toả ra bao nhiêu là tin vui, Cầm ạ! Rạng và Cầm quý mẹ Thèn lắm. Mẹ Thèn là người dân tộc Tày. Nhà mẹ ở cuối phố Đầu Cầu này, ở ngay sát bờ đông Nậm Thi. Mẹ nhận Rạng và Cầm là con nuôi của mẹ. Mẹ bảo rằng, Rạng nhìn thất mặt trời trước Cầm nên Rạng là anh. Mẹ có hai người con. Anh con trai của mẹ cũng là chiến sĩ biên phòng. Anh ở tận đồn A-Pa-Chải bên Lai Châu. Cô con gái út của mẹ làm công nhân đóng dứa hộp ở tận nhà máy hoa quả Kim Tân. Ông bố thì đầu năm 1951 đã bị bọn thổ phỉ Chấu Quang Lồ giết. Ngày ấy ông làm du kích. Mẹ ở nhà một mình. Lúc rảnh rỗi, Rạng và Cầm thường xuống nhà chăm sóc mẹ, giúp mẹ trồng luống rau, rào cái bờ, trát bức vách hoặc xách nước sông lên đầy bể để mẹ dùng. Mấy hôm truớc, Rạng và Cầm làm giúp mẹ cái hầm chữ A để tránh đạn giặc bắn sang.\n\nNhững khi trở trời, hoặc nghe đài báo tin có đợt gió bắc tràn tới, Cầm lo cho mẹ viên thuốc ho, thuốc cảm sốt; Rạng tìm nắm lá sả, lá hương nhu, lá quế, nấu nồi nước để mẹ xông. Mẹ Thèn quý Rạng và Cầm như con đẻ. Những hôm có nồi xôi nếp cẩm thơm, có tấm bánh nếp ngon, có chiếc bánh dầy dẻo, mẹ thường để dành phần cho Rạng, cho Cầm. Mẹ Thèn trồng những cây thuốc quý: đương qui, tam thất, bạch truật, đỗ trọng ở vạt đất tốt bên mé sông. Mẹ bảo những cây thuốc đó, mẹ không bán. Mẹ cất rượu xèo, rượu ngô thật ngon, tăm cứ sủi đứng lên, châm lửa vào chát thành ngọn xanh, ngọn vàng, mẹ mới đóng vào lọ để ngâm những vị thuốc quí đó. Mẹ Thèn để dành rượu thuóc đó cho những đứa con người Kinh, người Mường trực chiến trên trận địa dùng để có thêm sức khỏe. Có lần ngồi quanh bếp lửa ấm, Rạng và Cầm nghe mẹ Thèn kể chuyện về những cây gỗ quý nhất ở miền đất núi Hoàng Liên này. Giọng mẹ trầm và sâu lắng. Giọng của người từng trải, từng chứng kiến biết bao điều vui, buồn ở vùng đất biên ải này. Rạng và Cầm ngồi nghe nhận thấy trong giọng nói của mẹ, trong ánh mắt sâu lắng, trên gương mặt nhăn nheo của mẹ một nỗi lòng yêu quí vùng đất núi Hoàng Liên này biết chừng nào. Mẹ bảo: khi già và chết đi, mẹ chỉ muốn mình biến thành hòn sỏi để đắp cao thêm, làm vững chãi thêm vùng đất núi nơi mẹ từng sống; biến thành hạt đất để bồi tốt thêm mảnh nương mẹ từng trồng lúa, trồng ngôi; hoặc biến thành hòn đá mài để con cháu mài sắc mũi kim khâu mảnh áo chàm, thêu đường chỉ đẹp. Cầm và Rạng ngồi im. Các anh chăm chú nhìn ngọn lửa bén cành thông sa mu, toả ra hương thơm nhẹ. Mẹ Thèn kể cho các anh nghe về cây quế, cây sơn, về hương thơm ngát của gõ trầm sống trên núi cao, mọc trong rừng rậm ở miền đất núi Hoàng Liên này:\n\n- Các con ạ! Người Tày mẹ quý cây quế lắm. Người Dao sống ở lưng núi cũng có phong tục là chọn đồi đất tốt trồng quế làm của hồi môn cho con gái đi lấy chồng. Cây quế tốt sống lâu năm trong rừng rậm, ít người biết nó. Người Kinh, người Tày đều có câu nói vui tai: Cây quế giữa rừng, thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay! Thế nhưng người Tày mẹ đi tìm quế thì cứ đứng ngược chiều gió mà ngửi, mùi thơm từ phía nào bay đến thì phía ấy có quế tốt đấy con ạ! Cây quế, từ vỏ, cành, lá, rễ, hạt đều làm được thuốc cả: thuốc ho, thuốc đau xương, thuốc đau mắt, đau bụng; làm thức ăn, làm hương thắp, dầu quế đắt lắm. Bởi vậy người Tày, người H''''mông, người Dao ở đây đều ví: người làm được nhiều việc tốt, điều lành, làm được nhiều việc có ích cho dân, cho bản thì được xem như cây quế lâu năm đấy mà. Hôm ấy, mẹ Thèn kể chuyện về cây sơn có nhựa đẹp và gỗ trầm thơm cho Rạng, cho Cầm nghe.\n\nMẹ nói rằng ở trong rừng rậm có cây gió bầu. Bản thân nó không có trầm hương. Khinào cây bị nấm độc xuyên qua thì vỏ cây tiết nhựa chống loài nấm đó. Ở đoạn đó gỗ sẽ đẹp và có mùi thơm. Đoạn đó là gỗ trầm hương. Cây già mục đi, đoạn gỗ đó còn mãi mãi. Khi đốt gỗ, gỗ có hương thơm ngào ngạt.\n\nNó quý lắm, đắt lắm. Mẹ Thèn bảo, ở bản Tày xưa nay ai từng chịu khó, chịu khổ làm được việc lành, để tiếng thơm lại cho con cháu mai sau thì được ví như gỗ trầm hương. Về cây sơn, mẹ Thèn cũng kể vui như vậy. Mẹ còn nói vui câu: một đồng, một giỏ không bỏ nghề trầu; một đồng một bầu không bỏ nghề sơn. Mẹ nói, ở bản Tày của mẹ, ai đẹp người, đẹp nết và ăn ở với nhau có nghĩa có tình bền đượm thì được xem như cây sơn. Trong câu chuyện vui, mẹ Thiền kể tối đó, Rạng và Cầm đều hiểu được cái ý sâu xa và thâm thuý của mẹ. Bà mẹ người Tày muốn nói với hai đứa người Kinh, người Mường rằng: Mẹ muốn các con của mẹ làm được nhiều điều lành, điều tốt để tiếng thơm lại mau sau, xứng đáng như cây quế, cây trầm ấy.\n\nĐêm ấy, Rạng ôm Cầm ngủ trong ngách hào trên lưng đồi Pháo Đài. Đồi Pháo Đài bên cạnh bờ con sông Nậm Thì xanh trong, chia đôi biên giới. Con sông chỉ rộng hơn trăm mét. Bắc qua sông là chiếc cầu Hồ Kiều. Bờ sông bên kia là tuyến phòng thủ của Trung Quốc. Thị trấn Hà Khẩu gần tháng nay, giặc đã chuyển dân đi.\n\nCòn nữa...\n\nNGUỒN: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN VIỆT NAM\nNXB QĐND, 1979.\n24 câu chuyện về những chiến sĩ chống bọn xâm lược Bắc Kinh.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:863734411942645760/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:863005179914448896",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "Mười lời thề danh dự của quân nhân:<br /><br /><br />Chúng tôi, quân nhân trong quân đội nhân dân Việt Nam , lấy danh dự người chiến sĩ cách mạng, xin thề dưới lá cờ vinh quang của tổ quốc: <br /><br /><br />1.Xin Thề: Hy sinh tất cả vì tổ quốc Việt Nam;dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, phấn đấu thực hiện một nước Việt Nam hòa bình độc lập và xã hội chủ nghĩa, góp phần tích cực vào cuộc đấu tranh của nhân dân thế giới vì hòa bình độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội. <br /><br /><br />2.Xin thề: Tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh cấp trên; khi nhận bất cứ nhiệm vụ gì đều tận tâm, tận lực thi hành nhanh chóng và chính xác.<br />3.Xin thề: Không ngừng nâng cao tinh thần yêu nước Xã hội chủ nghĩa, tinh thần quốc tế vô sản, rèn luyện ý chí chiến đấu kiên quyết và bền bỉ, thắng không kiêu, bại không nản,dù gian lao khô hạnh cũng không sờn lòng, vào sống ra chết cũng không nản chí \" Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng\".<br /><br /><br />4.Xin thề: Ra sức học tập nâng cao trình độ chính trị, quân sự, văn hóa, khoa học kỹ thuật, nghiệp vụ, triệt để chấp hành điều lệnh, điều lệ, rèn luyện tính tổ chức, tính kỷ luật và tác phong chính quy, xây dựng quân đội ngày càng hùng mạnh, luôn luôn sẵn sàng chiến đấu.<br /><br /><br />5.Xin thề: Nêu cao tinh thần làm chủ tập thể xã hội chủ nghĩa, làm tròn nhiệm vụ chiến đấu bảo vệ tổ quốc, xây dựng chủ nghĩa xã hội làm tròn nhiệm vụ quốc tế. Gương mẫu chấp hành và vận động nhân dân thực hiện mọi đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước <br /><br /><br />6.Xin thề: Luôn luôn cảnh giác tuyệt đối giữ bí mật quân sự và bí mật quốc gia. Nếu bị địch bắt dù phải chịu cực hình tàn khốc thế nào cũng cương quyết một lòng trung thành với sự nghiệp cách mạng, không bao giờ phản bội xưng khai <br /><br /><br />7.Xin thề: Đoàn kết chặt chẽ với nhau như ruột thịt trên tình thương yêu giai cấp; hết lòng giúp đỡ nhau lúc thường cũng như lúc ra trận; thực hiện toàn quân một ý chí <br /><br /><br />8.Xin thề: Ra sức giữ gìn vũ khí trang bị, quyết không để hư hỏng hoặc rơi vào tay quân thù. Luôn nâng cao tinh thần bảo vệ của công không tham ô, lãng phí <br /><br /><br />9.Xin thề: Khi tiếp xúc với nhân dân làm đúng ba điều nên: -Kính trọng dân -Giúp đỡ dân -Bảo vệ dân Và ba điều răn: -Không lấy của dân -Không dọa dân -Không quấy nhiễu dân Để gây lòng tin cậy, yêu mến của nhân dân, thực hiện quân với dân một ý chí <br /><br /><br />10.Xin thề: Giữ vững phẩm chất tốt đẹp và truyền thống quyết chiến quyết thắng của quân đội nhân dân, luôn tự phê bình và phê bình, không làm điều gì hại tới danh dự của quân đội và quốc thể nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/863005179914448896",
"published": "2018-07-09T10:34:28+00:00",
"source": {
"content": "Mười lời thề danh dự của quân nhân:\n\n\nChúng tôi, quân nhân trong quân đội nhân dân Việt Nam , lấy danh dự người chiến sĩ cách mạng, xin thề dưới lá cờ vinh quang của tổ quốc: \n\n\n1.Xin Thề: Hy sinh tất cả vì tổ quốc Việt Nam;dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, phấn đấu thực hiện một nước Việt Nam hòa bình độc lập và xã hội chủ nghĩa, góp phần tích cực vào cuộc đấu tranh của nhân dân thế giới vì hòa bình độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội. \n\n\n2.Xin thề: Tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh cấp trên; khi nhận bất cứ nhiệm vụ gì đều tận tâm, tận lực thi hành nhanh chóng và chính xác.\n3.Xin thề: Không ngừng nâng cao tinh thần yêu nước Xã hội chủ nghĩa, tinh thần quốc tế vô sản, rèn luyện ý chí chiến đấu kiên quyết và bền bỉ, thắng không kiêu, bại không nản,dù gian lao khô hạnh cũng không sờn lòng, vào sống ra chết cũng không nản chí \" Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng\".\n\n\n4.Xin thề: Ra sức học tập nâng cao trình độ chính trị, quân sự, văn hóa, khoa học kỹ thuật, nghiệp vụ, triệt để chấp hành điều lệnh, điều lệ, rèn luyện tính tổ chức, tính kỷ luật và tác phong chính quy, xây dựng quân đội ngày càng hùng mạnh, luôn luôn sẵn sàng chiến đấu.\n\n\n5.Xin thề: Nêu cao tinh thần làm chủ tập thể xã hội chủ nghĩa, làm tròn nhiệm vụ chiến đấu bảo vệ tổ quốc, xây dựng chủ nghĩa xã hội làm tròn nhiệm vụ quốc tế. Gương mẫu chấp hành và vận động nhân dân thực hiện mọi đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước \n\n\n6.Xin thề: Luôn luôn cảnh giác tuyệt đối giữ bí mật quân sự và bí mật quốc gia. Nếu bị địch bắt dù phải chịu cực hình tàn khốc thế nào cũng cương quyết một lòng trung thành với sự nghiệp cách mạng, không bao giờ phản bội xưng khai \n\n\n7.Xin thề: Đoàn kết chặt chẽ với nhau như ruột thịt trên tình thương yêu giai cấp; hết lòng giúp đỡ nhau lúc thường cũng như lúc ra trận; thực hiện toàn quân một ý chí \n\n\n8.Xin thề: Ra sức giữ gìn vũ khí trang bị, quyết không để hư hỏng hoặc rơi vào tay quân thù. Luôn nâng cao tinh thần bảo vệ của công không tham ô, lãng phí \n\n\n9.Xin thề: Khi tiếp xúc với nhân dân làm đúng ba điều nên: -Kính trọng dân -Giúp đỡ dân -Bảo vệ dân Và ba điều răn: -Không lấy của dân -Không dọa dân -Không quấy nhiễu dân Để gây lòng tin cậy, yêu mến của nhân dân, thực hiện quân với dân một ý chí \n\n\n10.Xin thề: Giữ vững phẩm chất tốt đẹp và truyền thống quyết chiến quyết thắng của quân đội nhân dân, luôn tự phê bình và phê bình, không làm điều gì hại tới danh dự của quân đội và quốc thể nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:863005179914448896/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862984765482483712",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "Lính VNCH trình diện sau ngày 30/4/1975",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862984765482483712",
"published": "2018-07-09T09:13:21+00:00",
"source": {
"content": "Lính VNCH trình diện sau ngày 30/4/1975",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862984765482483712/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862979056450805760",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "\"Ba dặn các con này: Phải cố gắng học giỏi, tính nết cho tốt, làm việc cho khá. Ba chúc các con ngoan để sau thành người có đạo đức\" <br />Trích thư Đại tướng Nguyễn Chí Thanh gửi gia đình tháng 11/1964",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862979056450805760",
"published": "2018-07-09T08:50:40+00:00",
"source": {
"content": "\"Ba dặn các con này: Phải cố gắng học giỏi, tính nết cho tốt, làm việc cho khá. Ba chúc các con ngoan để sau thành người có đạo đức\" \nTrích thư Đại tướng Nguyễn Chí Thanh gửi gia đình tháng 11/1964",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862979056450805760/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862976679220887552",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "NHỮNG ĐỨA BÉ SAU HÀNG RÀO DÂY THÉP GAI<br /><br />Ảnh chụp năm 1965 tại một ấp chiến lược ở Qui Nhơn. Sau hàng dây thép gai là cuộc sống khó khăn của những đứa trẻ. Chúng quá non nớt để hiểu sự khốc liệt của một cuộc chiến tranh phi nghĩa do kẻ thù phía bên kia bờ đại dương gây ra ...<br /><br />Khoảng 8% dân số miền Nam Việt Nam bị ép buộc phải sống trong các ấp chiến lược. Ba phần tư dân số những ấp này, có nghĩa là khoảng 750.000 người là trẻ em dưới 16 tuổi.<br /><br />Nguồn: Những đứa trẻ Việt Nam - Ramparts",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862976679220887552",
"published": "2018-07-09T08:41:13+00:00",
"source": {
"content": "NHỮNG ĐỨA BÉ SAU HÀNG RÀO DÂY THÉP GAI\n\nẢnh chụp năm 1965 tại một ấp chiến lược ở Qui Nhơn. Sau hàng dây thép gai là cuộc sống khó khăn của những đứa trẻ. Chúng quá non nớt để hiểu sự khốc liệt của một cuộc chiến tranh phi nghĩa do kẻ thù phía bên kia bờ đại dương gây ra ...\n\nKhoảng 8% dân số miền Nam Việt Nam bị ép buộc phải sống trong các ấp chiến lược. Ba phần tư dân số những ấp này, có nghĩa là khoảng 750.000 người là trẻ em dưới 16 tuổi.\n\nNguồn: Những đứa trẻ Việt Nam - Ramparts",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862976679220887552/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862975548024672256",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "ĐẠI ĐỘI TRƯỞNG MƯU TRÍ<br />Ngọc Đản, viết về Hoàng Biên, dân tộc Tày, đại đội trưởng đại đội 3, đoàn 45 bộ đội Hoàng Liên Sơn.<br />(Hình minh họa)<br /><br />Trong căn hầm dã chiến, đại đội trưởng Hoàng Biên ngồi chắn ngang lối ra vào, chăm chú nhìn bàn tay lấm láp bùn đất của đồng chí y tá đang xếp từng băng đạn AK vào mấy túi cóc balô. Phải đến mấy phút im lặng như vậy. Anh xem đồng hồ: gần 1 giờ sáng rồi.<br /><br />\"Trận đánh sắp tới nên tiến hành cách nào ?\" Câu hỏi ấy bao trùm mọi suy nghĩ của Biên suốt từ chập tối. Thằng giặc khốn nạn này nhiều mưu thâm, mẹo hiểm lắm. Hơn nữa, chúng không tiếc lính. Trả giá cho mỗi trận đánh nhỏ cũng hàng nghinãc chết là thường. Đối với ta cần phải làm sao tiêu diệt nhiều sinh lực địch nhưng lại giữ được lực lượng của mình.<br /><br />Chính trị viên đại đội và chiến sĩ truyền tin nhảy xuống hào râu tôm, đất rơi rào rào. Họ đi thẳng tới hầm của đại đội trưởng. Ngọn đèn dầu được vặn to đột ngột, ánh sáng lấp loáng dần dần ổn định, toả rộng, soi rõ từng cành cây lát trên nóc hầm. Biên ngồi nép vào một góc, nhường lối cho 2 người.<br /><br />- Đồng chí không đi nghỉ cho lại sức ? Chính trị viên hỏi khi đang tìm chỗ kê khẩu AK. Biên lấy mu bàn tay xoa mạnh 2 bên thái dương. Anh thấy tỉnh táo hẳn. Biên cười xuề xoà:<br /><br />- Mình định tranh thủ ngủ một giấc thì các cậu lại đến. Nói vậy thôi, đói ngủ mà không ngủ nổi. Này lại có chuyện gì đấy?<br /><br />Chính trị viên đại đội xoay lại, ngồi thoải mái rồi giơ tay chỉ người chiến sĩ truyền tin, nói từng tiếng:<br /><br />- Tiểu đoàn giao nhiệm vụ cụ thể cho ta : bằng mọi cách phải giữ vững đồi Yên Ngựa!<br /><br />Cuộc hội ý cán bộ vào lcú 2 giờ sáng. Đại đội trưởng Biên nhấn mạnh thêm để các đồng chí trung đội trưởng quán triệt yêu cầu, nhiệm vụ:<br />- Sẽ ác liệt đấy! Các đồng chí phải giữ vững chốt. Phải nhớ, đánh nhưng bảo toàn lực lượng mình. Tiêu diệt địch-giữ vững chốt, bảo toàn lực lượng, phải đạt cả 3 yêu cầu đó!<br /><br />Giữ vững đồi Yên Ngựa này, Biên biết đơn vị anh sẽ phải đuwong đầu với vô vàn khó khăn, phải xử lí nhiều tình huống phức tạp và phải chịu đựng hoả lực lớn của địch. Hồi kháng chiến chống Pháp đội du kích Tày Nùng của bản Thanh Loa quê anh đã chặn địch và diệt hàng trăm tên trên đồi này đây. Truyền thống đó phải được phát huy.<br /><br />Đồi Yên Ngựa án ngữ trước mặt Long Sành, nó không chỉ là tiền đồn của sở chỉ huy tiểu đoàn mà còn là cái lá chắn bảo vệ một loạt điểm cao chugn quanh. Bọn Trung Quốc xâm lược không thể ngờ rằng quả đồi thoai thoải ấy lại là 1 pháo đài thép, mấy chục lần hcú đầu lên chúng đều bị đánh bật xuống, mặc dù chúng đã phải huy động 2 tiểu đoàn bộ binh và được tăng cường thêm nhiều súng cối 82 ly, ĐKZ, pháo các cỡ. Biên giở cuốn sổ tay ghi chép tình hình quân số và vũ khí còn lại của các trung đội, tiểu đội mà anh vừa tập hợp lúc hội ý. Quân số có giảm nhưng không đáng ngại bằng việc sắp hết đạn. Trận cuối cùng trong ngày hôm qua, nhiều chiến sĩ bắn hết đạn đã phải dùng báng súng choảng vào đầu những thằng bám được bờ công sự. Các trung đội cử người về xin thêm đạn, lựu đạn, Biên chỉ biết hứa là chờ đến tối, phía sau sẽ chuyển lên. Mãi gần 11 giờ đêm tiểu đoàn trả lời đó là cái khoản khó khăn nhất hiện nay, bởi phía sau, phía trước đều đánh địch suốt mấy ngày nay nên cạn cả.<br /><br />Một ý nghĩ loé lên trong đầu Biên. Anh muốn gặp chính trị viên đại đội.<br /><br />- Này, Bình ! Bình !...<br /><br />Biên lay gọi nhưng không có tiếng trả lời. Chiến sĩ y tá đang ngủ say. Anh vớ khẩu AK, nhẹ nhàng kéo nấc kháo an toàn rồi men theo bờ hào sang hầm chính trị viên.<br /><br />Sau khi nghiêm cứu đồi Yên Ngựa thật tỉ mỉ, đại đội trưởng Biên phác ra 1 kế hoạch như sau: 3 trung đội bố trí theo thế chân kiềng, sẵn sàng đánh địch ở 3 hướng; 1 tổ hoả lực mạnh gồm khẩu đại liên của Nguyễn Ngọc, 2 chiến sĩ bắn B40 chốt bên phải đồi sẽ đánh địch ở hướng chủ yếu bảo vệ điểm cao 368. Người chỉ huy mũi nhọn ấy là anh. Cái sáng tạo của cách đánh do đại đội trưởng Biên đề xuất là phải bung xuống sườn đồi bám sát địch mà đánh chứ không cầm cự một cách bị động trên đỉnh đồi. Cách đánh này sẽ tránh được thương vong không cần thiết lúc chưa nổ súng.<br /><br />Hơn nữa bám sát địch nổ súng sẽ chính xác tiết kiệm đạn lại tạo thế bất ngờ. Kế hoạch của Biên được chính trị viên hoan nghênh. Duy chỉ vấn đề Biên trực tiếp chỉ huy mũi hoả lực chính thì gây nên sự bàn cãi. Có nhất thiết anh phải trực tiếp chỉ huy 1 tổ chiến đấu như vậy không? Lí lẽ và tình cảm của đại đội trưởng Biên làm chính trị viên xúc động. Anh tin ngọn cờ tién công và tài chỉ huy của đại đội trưởng Biên lúc này sẽ thật sự là linh hồn, là góp thêm sức mạnh của toàn đơn vị và đã nhất trí với phương án của Biên.<br /><br />Cả đại đội chuẩn bị cho trận đánh mới bằng cách đào thêm chiến hào râu tôm nối các cụm chốt phía trước. Đại đội trưởng Biên uống vội chén nước chè xanh nấu đặc rồi bước ra khỏi hầm. Mấy hôm nay trời hửng nắng, đêm về sáng sương mù phủ khắp núi đồi một màu sữa trắng. Biên tưởng tượng trước mắt là hình ảnh quê hương. Những ngôi nhà sàn cao và thoáng, phía sau mái hiên đang toả khói, nhà nhà dều lo bữa cơm sáng trước lúc đi nương gieo lúa. Khói tan trên mái nhà rồi hoà vào rừng núi cũng trắng đục như thế này đây! Nhưng tất cả đều nhoà đi khi Biên nghĩ đến cảnh tàn phá do bàn tay man rợ của bọn Trung Quốc xâm lược gây nên ở những bản làng xung quanh. Cô gái Tày lúc nào cũng mặc chiếc áo chàm nổi lên giữa rừng núi, thường ngày gặp anh trước cổng doanh trại chỉ mỉm cười hiền lành. Thế mà hôm qua, bắt được cô, chúng nó đã cắt hai đầu vú và xẻ dọc đôi môi tươi rói rồi giết cô.<br /><br />- Lũ giặc cỏ! Quân khát máu!<br /><br />Bất giác Biên bật ra lời nói, anh thấy nghèn nghẹn ở cổ...<br /><br />- Đào thế này ăn thua gì. Thằng Tàu nó không thương cái đầu cậu đâu. Phía trước mặt Biên, tiếng khẩu đội trưởng Nguyễn Ngọc nói với chiến sĩ nào đó rõ mồn một. Biên suỵt khẽ:<br /><br />- Nói nhỏ thôi ông Ngọc ơi !<br /><br />Nghe tiếng đại đội trưởng, Ngọc nhẹ giọng:<br /><br />- Sương mù dày quá thủ trưởng ạ! Không khéo cắm lưỡi xẻng vào chân mất!<br />Có tiếng cười khúc khích.<br /><br />Biên đi dọc đường hào xuống phía cuối đồi. Mấy chiến sĩ trẻ mời nhập ngũ tháng 8 năm ngoái đều quê Vĩnh Phú đang đào đắp, tôn cao bờ thành công sự. Nhìn xung quanh, anh tính khẩu đại liên có thể cơ động khắp các vị trí. Biên thấy an tâm. Trận đánh mới mở đàu bằng mấy loạt đạn pháo của địch bắn đuổi nhau, nổ quanh sườn đồi, vào lúc 7 giờ sáng. Tiếng trung đội trưởng Hoa chốt ở phía sau hét lên, giọng khản đặc:<br /><br />- Chúng nó mò lên đấy!<br /><br />Pháo ĐKZ và cối 82 ly bắt đầu dập xuống trận địa đồi Yên Ngựa như co giật từng cơn. Biên bắn liền 3 phát súng ngắn-hiệu lệnh choãi ra ngoài chốt, chặn địch từ chan đồi. 1 chiến sĩ xách khẩu K63 vừa luồn hào vừa quay lại hỏi anh bạn đi sau:<br /><br />- Tớ không hiểu sao đại đội trưởng lại chủ trương bung ra khỏi chốt xuống đây làm gì ?<br /><br />- Rồi sẽ hiểu, tiến lên mau !<br />Anh bạn trả lời. Họ lại lao đi. Đứng trong chiếc hầm dã chiến ẩn sau ụ đất cao, Biên nhoi đầu lên quan sát. Phía sườn đồi, mé trung đội 2 có mấy chiến sĩ chạy nhô cả đạn B40 gùi sau lưng lên hkỏi thành hào. Đường hào ngoắt ngoéo nên có lúc khuất hơn. Biên thấy đỡ lo. Trận địa đồi Yên Ngựa không có 1 tiếng súng bắn trả. Mệnh lệnh tiết kiệm đạn được chấp hành nghiêm chỉnh.<br /><br />Sau lưng mũi chốt chủ yếu có tiếng AK bắn găm, nổ đanh, gọn. Thằng địch cắn trộm, sa vào trận địa của ta rồi. Biên thầm nghĩ. Phía trung đội 2 cũng bắt đầu nổ súng rộ lên.<br /><br />Hoả lực địch tập trung bắn vào khu vực chốt chủ yếu nhwung đạn toàn nổ phía trên, quân ta đã áp sát địch rồi nên không ai bị thương vong. Bấy giờ anh bạn đeo súng K63 mới hiểu ra cái mưu của đại đội trưởng, mừng quá reo to:<br /><br />- Đại đội trưởng giỏi quá! Mưu cao quá!<br /><br />Các chiến sĩ nhìn đại đội trưởng mỉm cười. Lan vốn quê xứ Nghệ-1 tuyển thủ súng AK nổi tiếng, có tên như 1 cô gái nhưng cũng nổi tiếng nghịch, trố mắt ra vẻ quan trọng, nói từng tiếng:<br /><br />\"Thủ trưởng đã đưa chúng tôi vào bệ bắn và rút ngắn tầm đạn rồi đó ! Phen ni thì chúng hết \"tả\".\"<br /><br />Biên mừng thầm, đúng là ta đang ở thế thuận lợi, thằng địch không ngờ là đối phương đã choãi xuống, đón chúng ở đây.<br /><br />- Không được chủ quan đâu nhé ! Tăng cường quan sát!<br /><br />Biên nhắc các chiến sĩ nhưng trong lòng anh trào lên niềm vui thầm kín và tin tưởng một cách chắc chắn vào thắng lợi.<br /><br />Hải căng mắt nhìn về phía mấy mảng cây xanh lúp xúp ẩn hiện trong sương mù.<br /><br />- Thủ trưởng, có địch đấy!<br /><br />Tất cả các mũi súng tập trung về hướng số 2. Các chiến sĩ đã nhận ra những tên xâm lược nhấp nhỏm theo lòng khe. Chúng đi theo hình đầu nhọn, phía sau dãn rộng hơn.<br /><br />- Có lệnh mới được nổ súng! Bắn tiết kiệm đạn!<br /><br />Biên lại nhắc, giọng khẽ nhưng nghe rõ. Pháo địch vẫn nã liên hồi lên phía trên chốt. Các chiến sĩ nén lòng chờ đợi. Mũi súng chúc xuống dàn, bọn địch đã trùm kín mấy lùm cây. Thằng lính đi đầu tay lăm lăm khẩu B40. Bình chiến sĩ y tá nói nhỏ: \"Để tớ khử thằng này !\" rồi rê nòng súng bám theo. Bọn xâm lược hình như trút được nỗi sợ phút đầu, chủ quan tiến lên nghênh ngang.<br /><br />Bình ngắm đúng ngực thằng lính đi đầu bóp cò. Tiếng nổ như om lại. Xác hắn đè lên khẩu súng, đổ xuống lòng công sự. Từng loạt AK nổ giòn, rất đanh. Chiến sĩ B40 ngắm dọc đội hình địch bắn liền 2 quả. Xác địch cuốn theo ngọn lửa màu da cam. Tiếng la hét kinh hoàng. Khẩu đại liên của Ngọc bắn quét, đỏ nòng, xác địch ngổn ngang. Mấy thằng vượt qua chốt cũng quay đầu, chạy bổ nhào xuống chan đồi. Biên bình tĩnh lấy điểm xạ, xuyên sườn từng đứa. Bọn phía sau, mạnh thằng nào thằng ấy chạy...<br /><br />Địch bỏ lại hàng trăm xác chết. Máu chúng tanh nồng. Các chiến sĩ khẩn trương thu vũ khí của bọn xâm lược. Đại đội trưởng Biên khom lưng ôm 5 khẩu súng, tay nắm chặt 2 quả lựu đạn.<br /><br />- Lên chốt đỉnh đồi, tha hồ súng đạn đây rồi. Tiếng đại đội trưởng nghe rộn ràng. Các chiến sĩ biết cuộc chiến đấu còn tiếp tục.<br /><br />Chưa bao giờ họ thấy Biên vui đến thế. Đôi mắt hõm sâu sáng trên nụ cười...<br /><br />NGUỒN: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN VIỆT NAM<br />NXB QĐND, 1979.<br />24 câu chuyện về những chiến sĩ chống bọn xâm lược Bắc Kinh.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862975548024672256",
"published": "2018-07-09T08:36:43+00:00",
"source": {
"content": "ĐẠI ĐỘI TRƯỞNG MƯU TRÍ\nNgọc Đản, viết về Hoàng Biên, dân tộc Tày, đại đội trưởng đại đội 3, đoàn 45 bộ đội Hoàng Liên Sơn.\n(Hình minh họa)\n\nTrong căn hầm dã chiến, đại đội trưởng Hoàng Biên ngồi chắn ngang lối ra vào, chăm chú nhìn bàn tay lấm láp bùn đất của đồng chí y tá đang xếp từng băng đạn AK vào mấy túi cóc balô. Phải đến mấy phút im lặng như vậy. Anh xem đồng hồ: gần 1 giờ sáng rồi.\n\n\"Trận đánh sắp tới nên tiến hành cách nào ?\" Câu hỏi ấy bao trùm mọi suy nghĩ của Biên suốt từ chập tối. Thằng giặc khốn nạn này nhiều mưu thâm, mẹo hiểm lắm. Hơn nữa, chúng không tiếc lính. Trả giá cho mỗi trận đánh nhỏ cũng hàng nghinãc chết là thường. Đối với ta cần phải làm sao tiêu diệt nhiều sinh lực địch nhưng lại giữ được lực lượng của mình.\n\nChính trị viên đại đội và chiến sĩ truyền tin nhảy xuống hào râu tôm, đất rơi rào rào. Họ đi thẳng tới hầm của đại đội trưởng. Ngọn đèn dầu được vặn to đột ngột, ánh sáng lấp loáng dần dần ổn định, toả rộng, soi rõ từng cành cây lát trên nóc hầm. Biên ngồi nép vào một góc, nhường lối cho 2 người.\n\n- Đồng chí không đi nghỉ cho lại sức ? Chính trị viên hỏi khi đang tìm chỗ kê khẩu AK. Biên lấy mu bàn tay xoa mạnh 2 bên thái dương. Anh thấy tỉnh táo hẳn. Biên cười xuề xoà:\n\n- Mình định tranh thủ ngủ một giấc thì các cậu lại đến. Nói vậy thôi, đói ngủ mà không ngủ nổi. Này lại có chuyện gì đấy?\n\nChính trị viên đại đội xoay lại, ngồi thoải mái rồi giơ tay chỉ người chiến sĩ truyền tin, nói từng tiếng:\n\n- Tiểu đoàn giao nhiệm vụ cụ thể cho ta : bằng mọi cách phải giữ vững đồi Yên Ngựa!\n\nCuộc hội ý cán bộ vào lcú 2 giờ sáng. Đại đội trưởng Biên nhấn mạnh thêm để các đồng chí trung đội trưởng quán triệt yêu cầu, nhiệm vụ:\n- Sẽ ác liệt đấy! Các đồng chí phải giữ vững chốt. Phải nhớ, đánh nhưng bảo toàn lực lượng mình. Tiêu diệt địch-giữ vững chốt, bảo toàn lực lượng, phải đạt cả 3 yêu cầu đó!\n\nGiữ vững đồi Yên Ngựa này, Biên biết đơn vị anh sẽ phải đuwong đầu với vô vàn khó khăn, phải xử lí nhiều tình huống phức tạp và phải chịu đựng hoả lực lớn của địch. Hồi kháng chiến chống Pháp đội du kích Tày Nùng của bản Thanh Loa quê anh đã chặn địch và diệt hàng trăm tên trên đồi này đây. Truyền thống đó phải được phát huy.\n\nĐồi Yên Ngựa án ngữ trước mặt Long Sành, nó không chỉ là tiền đồn của sở chỉ huy tiểu đoàn mà còn là cái lá chắn bảo vệ một loạt điểm cao chugn quanh. Bọn Trung Quốc xâm lược không thể ngờ rằng quả đồi thoai thoải ấy lại là 1 pháo đài thép, mấy chục lần hcú đầu lên chúng đều bị đánh bật xuống, mặc dù chúng đã phải huy động 2 tiểu đoàn bộ binh và được tăng cường thêm nhiều súng cối 82 ly, ĐKZ, pháo các cỡ. Biên giở cuốn sổ tay ghi chép tình hình quân số và vũ khí còn lại của các trung đội, tiểu đội mà anh vừa tập hợp lúc hội ý. Quân số có giảm nhưng không đáng ngại bằng việc sắp hết đạn. Trận cuối cùng trong ngày hôm qua, nhiều chiến sĩ bắn hết đạn đã phải dùng báng súng choảng vào đầu những thằng bám được bờ công sự. Các trung đội cử người về xin thêm đạn, lựu đạn, Biên chỉ biết hứa là chờ đến tối, phía sau sẽ chuyển lên. Mãi gần 11 giờ đêm tiểu đoàn trả lời đó là cái khoản khó khăn nhất hiện nay, bởi phía sau, phía trước đều đánh địch suốt mấy ngày nay nên cạn cả.\n\nMột ý nghĩ loé lên trong đầu Biên. Anh muốn gặp chính trị viên đại đội.\n\n- Này, Bình ! Bình !...\n\nBiên lay gọi nhưng không có tiếng trả lời. Chiến sĩ y tá đang ngủ say. Anh vớ khẩu AK, nhẹ nhàng kéo nấc kháo an toàn rồi men theo bờ hào sang hầm chính trị viên.\n\nSau khi nghiêm cứu đồi Yên Ngựa thật tỉ mỉ, đại đội trưởng Biên phác ra 1 kế hoạch như sau: 3 trung đội bố trí theo thế chân kiềng, sẵn sàng đánh địch ở 3 hướng; 1 tổ hoả lực mạnh gồm khẩu đại liên của Nguyễn Ngọc, 2 chiến sĩ bắn B40 chốt bên phải đồi sẽ đánh địch ở hướng chủ yếu bảo vệ điểm cao 368. Người chỉ huy mũi nhọn ấy là anh. Cái sáng tạo của cách đánh do đại đội trưởng Biên đề xuất là phải bung xuống sườn đồi bám sát địch mà đánh chứ không cầm cự một cách bị động trên đỉnh đồi. Cách đánh này sẽ tránh được thương vong không cần thiết lúc chưa nổ súng.\n\nHơn nữa bám sát địch nổ súng sẽ chính xác tiết kiệm đạn lại tạo thế bất ngờ. Kế hoạch của Biên được chính trị viên hoan nghênh. Duy chỉ vấn đề Biên trực tiếp chỉ huy mũi hoả lực chính thì gây nên sự bàn cãi. Có nhất thiết anh phải trực tiếp chỉ huy 1 tổ chiến đấu như vậy không? Lí lẽ và tình cảm của đại đội trưởng Biên làm chính trị viên xúc động. Anh tin ngọn cờ tién công và tài chỉ huy của đại đội trưởng Biên lúc này sẽ thật sự là linh hồn, là góp thêm sức mạnh của toàn đơn vị và đã nhất trí với phương án của Biên.\n\nCả đại đội chuẩn bị cho trận đánh mới bằng cách đào thêm chiến hào râu tôm nối các cụm chốt phía trước. Đại đội trưởng Biên uống vội chén nước chè xanh nấu đặc rồi bước ra khỏi hầm. Mấy hôm nay trời hửng nắng, đêm về sáng sương mù phủ khắp núi đồi một màu sữa trắng. Biên tưởng tượng trước mắt là hình ảnh quê hương. Những ngôi nhà sàn cao và thoáng, phía sau mái hiên đang toả khói, nhà nhà dều lo bữa cơm sáng trước lúc đi nương gieo lúa. Khói tan trên mái nhà rồi hoà vào rừng núi cũng trắng đục như thế này đây! Nhưng tất cả đều nhoà đi khi Biên nghĩ đến cảnh tàn phá do bàn tay man rợ của bọn Trung Quốc xâm lược gây nên ở những bản làng xung quanh. Cô gái Tày lúc nào cũng mặc chiếc áo chàm nổi lên giữa rừng núi, thường ngày gặp anh trước cổng doanh trại chỉ mỉm cười hiền lành. Thế mà hôm qua, bắt được cô, chúng nó đã cắt hai đầu vú và xẻ dọc đôi môi tươi rói rồi giết cô.\n\n- Lũ giặc cỏ! Quân khát máu!\n\nBất giác Biên bật ra lời nói, anh thấy nghèn nghẹn ở cổ...\n\n- Đào thế này ăn thua gì. Thằng Tàu nó không thương cái đầu cậu đâu. Phía trước mặt Biên, tiếng khẩu đội trưởng Nguyễn Ngọc nói với chiến sĩ nào đó rõ mồn một. Biên suỵt khẽ:\n\n- Nói nhỏ thôi ông Ngọc ơi !\n\nNghe tiếng đại đội trưởng, Ngọc nhẹ giọng:\n\n- Sương mù dày quá thủ trưởng ạ! Không khéo cắm lưỡi xẻng vào chân mất!\nCó tiếng cười khúc khích.\n\nBiên đi dọc đường hào xuống phía cuối đồi. Mấy chiến sĩ trẻ mời nhập ngũ tháng 8 năm ngoái đều quê Vĩnh Phú đang đào đắp, tôn cao bờ thành công sự. Nhìn xung quanh, anh tính khẩu đại liên có thể cơ động khắp các vị trí. Biên thấy an tâm. Trận đánh mới mở đàu bằng mấy loạt đạn pháo của địch bắn đuổi nhau, nổ quanh sườn đồi, vào lúc 7 giờ sáng. Tiếng trung đội trưởng Hoa chốt ở phía sau hét lên, giọng khản đặc:\n\n- Chúng nó mò lên đấy!\n\nPháo ĐKZ và cối 82 ly bắt đầu dập xuống trận địa đồi Yên Ngựa như co giật từng cơn. Biên bắn liền 3 phát súng ngắn-hiệu lệnh choãi ra ngoài chốt, chặn địch từ chan đồi. 1 chiến sĩ xách khẩu K63 vừa luồn hào vừa quay lại hỏi anh bạn đi sau:\n\n- Tớ không hiểu sao đại đội trưởng lại chủ trương bung ra khỏi chốt xuống đây làm gì ?\n\n- Rồi sẽ hiểu, tiến lên mau !\nAnh bạn trả lời. Họ lại lao đi. Đứng trong chiếc hầm dã chiến ẩn sau ụ đất cao, Biên nhoi đầu lên quan sát. Phía sườn đồi, mé trung đội 2 có mấy chiến sĩ chạy nhô cả đạn B40 gùi sau lưng lên hkỏi thành hào. Đường hào ngoắt ngoéo nên có lúc khuất hơn. Biên thấy đỡ lo. Trận địa đồi Yên Ngựa không có 1 tiếng súng bắn trả. Mệnh lệnh tiết kiệm đạn được chấp hành nghiêm chỉnh.\n\nSau lưng mũi chốt chủ yếu có tiếng AK bắn găm, nổ đanh, gọn. Thằng địch cắn trộm, sa vào trận địa của ta rồi. Biên thầm nghĩ. Phía trung đội 2 cũng bắt đầu nổ súng rộ lên.\n\nHoả lực địch tập trung bắn vào khu vực chốt chủ yếu nhwung đạn toàn nổ phía trên, quân ta đã áp sát địch rồi nên không ai bị thương vong. Bấy giờ anh bạn đeo súng K63 mới hiểu ra cái mưu của đại đội trưởng, mừng quá reo to:\n\n- Đại đội trưởng giỏi quá! Mưu cao quá!\n\nCác chiến sĩ nhìn đại đội trưởng mỉm cười. Lan vốn quê xứ Nghệ-1 tuyển thủ súng AK nổi tiếng, có tên như 1 cô gái nhưng cũng nổi tiếng nghịch, trố mắt ra vẻ quan trọng, nói từng tiếng:\n\n\"Thủ trưởng đã đưa chúng tôi vào bệ bắn và rút ngắn tầm đạn rồi đó ! Phen ni thì chúng hết \"tả\".\"\n\nBiên mừng thầm, đúng là ta đang ở thế thuận lợi, thằng địch không ngờ là đối phương đã choãi xuống, đón chúng ở đây.\n\n- Không được chủ quan đâu nhé ! Tăng cường quan sát!\n\nBiên nhắc các chiến sĩ nhưng trong lòng anh trào lên niềm vui thầm kín và tin tưởng một cách chắc chắn vào thắng lợi.\n\nHải căng mắt nhìn về phía mấy mảng cây xanh lúp xúp ẩn hiện trong sương mù.\n\n- Thủ trưởng, có địch đấy!\n\nTất cả các mũi súng tập trung về hướng số 2. Các chiến sĩ đã nhận ra những tên xâm lược nhấp nhỏm theo lòng khe. Chúng đi theo hình đầu nhọn, phía sau dãn rộng hơn.\n\n- Có lệnh mới được nổ súng! Bắn tiết kiệm đạn!\n\nBiên lại nhắc, giọng khẽ nhưng nghe rõ. Pháo địch vẫn nã liên hồi lên phía trên chốt. Các chiến sĩ nén lòng chờ đợi. Mũi súng chúc xuống dàn, bọn địch đã trùm kín mấy lùm cây. Thằng lính đi đầu tay lăm lăm khẩu B40. Bình chiến sĩ y tá nói nhỏ: \"Để tớ khử thằng này !\" rồi rê nòng súng bám theo. Bọn xâm lược hình như trút được nỗi sợ phút đầu, chủ quan tiến lên nghênh ngang.\n\nBình ngắm đúng ngực thằng lính đi đầu bóp cò. Tiếng nổ như om lại. Xác hắn đè lên khẩu súng, đổ xuống lòng công sự. Từng loạt AK nổ giòn, rất đanh. Chiến sĩ B40 ngắm dọc đội hình địch bắn liền 2 quả. Xác địch cuốn theo ngọn lửa màu da cam. Tiếng la hét kinh hoàng. Khẩu đại liên của Ngọc bắn quét, đỏ nòng, xác địch ngổn ngang. Mấy thằng vượt qua chốt cũng quay đầu, chạy bổ nhào xuống chan đồi. Biên bình tĩnh lấy điểm xạ, xuyên sườn từng đứa. Bọn phía sau, mạnh thằng nào thằng ấy chạy...\n\nĐịch bỏ lại hàng trăm xác chết. Máu chúng tanh nồng. Các chiến sĩ khẩn trương thu vũ khí của bọn xâm lược. Đại đội trưởng Biên khom lưng ôm 5 khẩu súng, tay nắm chặt 2 quả lựu đạn.\n\n- Lên chốt đỉnh đồi, tha hồ súng đạn đây rồi. Tiếng đại đội trưởng nghe rộn ràng. Các chiến sĩ biết cuộc chiến đấu còn tiếp tục.\n\nChưa bao giờ họ thấy Biên vui đến thế. Đôi mắt hõm sâu sáng trên nụ cười...\n\nNGUỒN: KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN VIỆT NAM\nNXB QĐND, 1979.\n24 câu chuyện về những chiến sĩ chống bọn xâm lược Bắc Kinh.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862975548024672256/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862975045861625856",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "Đơn vị bắn rơi B52 nhiều nhất đã được huấn luyện tại Liên Xô như thế nào?<br /><br />Đại tá Nurbatov, Trưởng Trung tâm huấn luyện nói với đồng chí Đỗ Thế Nhân: \"Chúc mừng các đồng chí Bộ đội Tên lửa Phòng không Việt Nam. Đây là một kết quả bắn đạn thật ít khi đạt được trên trường bắn quốc tế này. Chúc các đồng chí sẽ giành được thắng lợi xuất sắc như thế khi về bắn máy bay Mỹ ở Việt Nam\".<br /><br />Cuối năm 1967, khi đang biên chế trong đội hình của Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 mới được thành lập, chúng tôi may mắn được sang Liên Xô học tập. Đây là thời kỳ Mỹ đang mở rộng cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân đối với miền Bắc Việt Nam, vì thế chúng tôi phải đi ô tô vào ban đêm để tới Đồng Đăng, Lạng Sơn và từ đó lên tàu hỏa qua cửa khẩu sang ga Bằng Tường, Trung Quốc đi tàu hỏa liên vận sang Liên Xô.<br /><br />Sau 5 ngày đêm hành trình qua đất nước Trung Quốc rộng lớn, ngày 02 tháng 12 năm 1967, chúng tôi đã đến ga Zabaikan - ga biên giới Xô - Trung. Tại đây chúng tôi được đoàn cán bộ của Trung tâm Huấn luyện thuộc quân khu Bacu chờ đợi và đón tiếp.<br />Mặc dù ngày đó cách đây đã tròn nửa thế kỷ, song trong tâm trí của tôi vẫn hiện lên rất rõ bức tranh ngày đầu tiên chúng tôi đặt chân lên quê hương Cách mạng tháng Mười. Đoàn tàu của chúng tôi dừng lại tại một ga cách ga biên giới Xô-Trung không xa và các đơn vị theo từng Đại đội lần lượt được dẫn đến một nhà tắm công cộng. Chúng tôi ai cũng ngượng ngùng khi được nhân viên y tế Liên Xô yêu cầu cởi bỏ toàn bộ quần áo để bạn kiểm tra nhanh các bệnh ngoài da trước khi vào nhà tắm.<br /><br />Tại đây, chúng tôi cũng được các nhân viên của nhà tắm ân cần cấp phát xà phòng, khăn tắm, 2 bộ quần áo ấm, mũ lông, tất len và hướng dẫn cách sử dụng vòi nước nóng lạnh. Với sự quan tâm quá chu đáo đó, hàng trăm cán bộ chiến sĩ đều cảm thấy như khỏe ra dù ngoài trời đang dưới âm độ. Chúng tôi được sưởi ấm không chỉ bởi những bộ trang phục chống rét mới được cấp phát mà còn bởi tình cảm của những người con của quê hương Cách mạng Tháng Mười.<br /><br />Chín ngày đêm trên đoàn tàu đặc biệt, chúng tôi luôn được các nhân viên đường sắt Liên Xô ân cần chăm sóc. Khi biết nhiều chiến sĩ trong đoàn chúng tôi chưa quen với các món ăn của Liên Xô, Trưởng đoàn Trung tâm huấn luyện đã chủ động bàn với Lãnh đạo đơn vị chúng tôi cho người xuống toa Restaurant hướng dẫn các đầu bếp Liên Xô cách nấu cơm Việt Nam. Thế là một số \"anh nuôi\" trong đoàn chúng tôi có dịp cùng với các bạn Liên Xô chuẩn bị những bữa cơm trên tàu hợp với khẩu vị những hành khách chưa quen với \"bánh mì + bơ + sữa\".<br />Ban đêm, các nhân viên phục vụ ở mỗi toa xe thay nhau đi kiểm tra xem trong chúng tôi có ai bị chăn tuột khỏi người, đặc biệt đối với những \"hành khách \" nằm ở tầng trên cùng. Nhờ đó, mặc dù gần nửa tháng chúng tôi sinh hoạt trên tàu với quãng đường hàng chục ngàn ki lô mét, song khi đến Trung tâm huấn luyện, gần như 100% cán bộ chiến sĩ trong đơn vị đều có mặt trong buổi khai giảng khóa học.<br /><br />Là người làm công tác phiên dịch, tôi thấy rõ lòng nhiệt tình và trách nhiệm của những người thầy giáo Liên Xô mặc áo lính. Một số đồng chí phiên dịch mới được điều động từ năm thứ 3 của Trường Đại học sư phạm ngoại ngữ Hà Nội, nên gặp khó khăn khi dịch các cụm từ kỹ thuật chuyên dụng.<br /><br />Đứng trước tình hình đó, nhiều giáo viên Liên Xô đã tình nguyện làm việc trong giờ tự học của học viên với lý do là phụ đạo cho học viên để đồng chí phiên dịch có điều kiện đọc giáo án của ngày hôm sau mà giáo viên đã chuẩn bị trước đó một tuần. Vì theo nguyên tắc bảo mật, giáo viên cũng như học viên không được giữ tài liệu ngoài giờ học tập trên lớp. Sau giờ học, kể cả tự học, các tài liệu đều được tập trung trong một valy và gửi vào thư viện bảo mật của Trung tâm huấn luyện.<br /><br />Nhờ những buổi \"làm việc ngoài giờ\" như trên của giáo viên nên chất lượng dịch mỗi ngày mỗi tốt lên, các học viên nhanh tiếp thu phần lý thuyết, rút ngắn được thời gian giảng lý thuyết và tăng thêm thời gian thực hành. Do vậy mà cán bộ chiến sĩ Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 được đào tạo tại xứ sở Bạch Dương có kiến thức sâu hơn, vững hơn.<br /><br />Nhằm không ngừng nâng cao thể lực và động viên tinh thần cán bộ chiến sĩ - học viên, lãnh đạo Trung tâm huấn luyện rất tạo điều kiện thuận lợi cho các hoạt động thể thao văn hóa. Hàng tuần đều có các cuộc thi đấu bóng đá, bóng chuyền giữa các đội là học viên Việt Nam với các đội gồm hạ sĩ quan và binh sĩ quân đội Liên Xô đang phục vụ trong Trung tâm huấn luyện.<br /><br />Theo đề nghị của lãnh đạo Trung tâm huấn luyện, Tư lệnh Quân khu Phòng không Bacu đã có ý kiến với Cục Điện ảnh nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Azerbaizan hàng tuần cho Trung tâm huấn luyện mượn những bộ phim thời sự và phim truyện Việt Nam. Nhờ đó, các tối thứ bảy và có khi cả ngày chủ nhật chúng tôi đều được xem phim Việt Nam, kể cả báo Nhân dân và báo Quân đội Nhân dân vẫn có trong phòng câu lạc bộ ở mỗi Tiểu đoàn. Chúng tôi cũng nhận được thư của gia đình gửi theo hòm thư của đơn vị. Để đảm bảo bí mật, các thư gửi đi đều qua kiểm duyệt.<br /><br />Với khí thế học tập và sinh hoạt ngoại khóa nêu trên, chương trình học tập đã kết thúc với thành tích bắn đạn thật xuất sắc. Đồng chí Đại tá Nurbatov, Trưởng Trung tâm huấn luyện nói với đồng chí Thiếu tá Đỗ Thế Nhân, Trung đoàn trưởng lúc bấy giờ: \"Chúc mừng các đồng chí Bộ đội Tên lửa Phòng không Việt Nam. Đây là một kết quả bắn đạn thật ít khi đạt được trên trường bắn quốc tế này. Chúc các đồng chí sẽ giành được thắng lợi xuất sắc như thế khi về bắn máy bay Mỹ ở Việt Nam\". Khi sinh thời, Thiếu tướng Đỗ Thế Nhân thường nhắc lại những kỷ niệm đó cho chúng tôi nghe mỗi khi về họp mặt nhân ngày thành lập Trung đoàn.<br /><br />Ngày chia tay những người thầy, người đồng chí ở Trung tâm huấn luyện để lên tàu về nước đối với chúng tôi là một thời khắc buồn vui lẫn lộn. Có rất nhiều bà, nhiều chị là mẹ, là vợ của các giáo viên đã đem theo các cháu nhỏ ra tận xe tiễn chúng tôi. Họ bịn rịn dúi vào tay chúng tôi những gói kẹo, gói đường viên, hộp sữa, những chiếc bánh mì ngọt và cầu chúc chiến tranh sớm kết thúc ở Việt Nam, mong sao chúng tôi và gia đình được sum họp và bình an.<br /><br />Trên đường trở về Tổ quốc, để đánh lạc hướng tình báo địch, đoàn tàu của chúng tôi dừng ở nhiều địa điểm khác nhau và với thời gian cũng khác nhau. Một hình ảnh rất cảm động khi tàu dừng ở một nhà ga tôi không nhớ địa danh, chỉ còn nhớ nơi này thuộc nước Cộng hòa XHCN Uzbekistan, nằm ở phía nam Liên Xô cũ, chính quyền địa phương đã tổ chức cuộc mít tinh chào mừng và tiễn các chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam ra mặt trận. Nhiều bà mẹ dúi vào tay chúng tôi những xiên chả nướng bọc trong túi ni-lon, ôm chúng tôi khóc và chúc chúng tôi phải đánh thắng Mỹ để \"đất nước các con được thanh bình như Liên Xô\".<br />Thật cảm động nhất và phấn khởi khi về nước triển khai đội hình chiến đấu, trong đoàn chuyên gia quân sự Liên Xô sang Việt Nam làm cố vấn cho đơn vị chúng tôi, có đồng chí từng là giáo viên thời chúng tôi học tập trên đất bạn. Đó cũng là động lực làm nên chiến công trong trận đầu ra quân vào ngày 21 tháng 9 năm 1968 - bắn rơi một máy bay Mỹ. Đặc biệt là trong chiến dịch \"Hà Nội - Điện Biên phủ trên không\" tháng 12 năm 1972, Tiểu đoàn 59 Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 là đơn vị bắn B52 đầu tiên rơi tại Phủ Lỗ, Đông Anh, Hà Nội lúc 20h 13 phút ngày 18-12-1972. Trung đoàn 261 là đơn vị chủ công, với thành tích bắn rơi máy bay B52 nhiều nhất (12/34 chiếc tổng số trong chiến dịch).<br /><br />Hiện nay Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 làm nhiệm vụ quản lý, bảo vệ vùng trời khu vực miền Đông Nam bộ. Chúng tôi được biết, cán bộ, chiến sỹ trung đoàn vẫn luôn giữ gìn, phát huy truyền thống vẻ vang của thế hệ cha anh.<br /><br />Riêng với thế hệ chúng tôi, đều đã nghỉ công tác nhưng vẫn luôn dõi theo sự trưởng thành và những chiến công của Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261. Chúng tôi còn giữ mãi những kỉ niệm và tình cảm với đất nước và con người Xô-viết, những người thầy, người bạn từng giúp chúng tôi nắm vững và sử dụng thành thạo thứ vũ khí hiện đại, góp phần vào thắng lợi của sự nghiệp kháng chiến, thống nhất đất nước.<br /><br />Nguồn: <a href=\"http://antg.cand.com.vn\" target=\"_blank\">http://antg.cand.com.vn</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862975045861625856",
"published": "2018-07-09T08:34:44+00:00",
"source": {
"content": "Đơn vị bắn rơi B52 nhiều nhất đã được huấn luyện tại Liên Xô như thế nào?\n\nĐại tá Nurbatov, Trưởng Trung tâm huấn luyện nói với đồng chí Đỗ Thế Nhân: \"Chúc mừng các đồng chí Bộ đội Tên lửa Phòng không Việt Nam. Đây là một kết quả bắn đạn thật ít khi đạt được trên trường bắn quốc tế này. Chúc các đồng chí sẽ giành được thắng lợi xuất sắc như thế khi về bắn máy bay Mỹ ở Việt Nam\".\n\nCuối năm 1967, khi đang biên chế trong đội hình của Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 mới được thành lập, chúng tôi may mắn được sang Liên Xô học tập. Đây là thời kỳ Mỹ đang mở rộng cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân đối với miền Bắc Việt Nam, vì thế chúng tôi phải đi ô tô vào ban đêm để tới Đồng Đăng, Lạng Sơn và từ đó lên tàu hỏa qua cửa khẩu sang ga Bằng Tường, Trung Quốc đi tàu hỏa liên vận sang Liên Xô.\n\nSau 5 ngày đêm hành trình qua đất nước Trung Quốc rộng lớn, ngày 02 tháng 12 năm 1967, chúng tôi đã đến ga Zabaikan - ga biên giới Xô - Trung. Tại đây chúng tôi được đoàn cán bộ của Trung tâm Huấn luyện thuộc quân khu Bacu chờ đợi và đón tiếp.\nMặc dù ngày đó cách đây đã tròn nửa thế kỷ, song trong tâm trí của tôi vẫn hiện lên rất rõ bức tranh ngày đầu tiên chúng tôi đặt chân lên quê hương Cách mạng tháng Mười. Đoàn tàu của chúng tôi dừng lại tại một ga cách ga biên giới Xô-Trung không xa và các đơn vị theo từng Đại đội lần lượt được dẫn đến một nhà tắm công cộng. Chúng tôi ai cũng ngượng ngùng khi được nhân viên y tế Liên Xô yêu cầu cởi bỏ toàn bộ quần áo để bạn kiểm tra nhanh các bệnh ngoài da trước khi vào nhà tắm.\n\nTại đây, chúng tôi cũng được các nhân viên của nhà tắm ân cần cấp phát xà phòng, khăn tắm, 2 bộ quần áo ấm, mũ lông, tất len và hướng dẫn cách sử dụng vòi nước nóng lạnh. Với sự quan tâm quá chu đáo đó, hàng trăm cán bộ chiến sĩ đều cảm thấy như khỏe ra dù ngoài trời đang dưới âm độ. Chúng tôi được sưởi ấm không chỉ bởi những bộ trang phục chống rét mới được cấp phát mà còn bởi tình cảm của những người con của quê hương Cách mạng Tháng Mười.\n\nChín ngày đêm trên đoàn tàu đặc biệt, chúng tôi luôn được các nhân viên đường sắt Liên Xô ân cần chăm sóc. Khi biết nhiều chiến sĩ trong đoàn chúng tôi chưa quen với các món ăn của Liên Xô, Trưởng đoàn Trung tâm huấn luyện đã chủ động bàn với Lãnh đạo đơn vị chúng tôi cho người xuống toa Restaurant hướng dẫn các đầu bếp Liên Xô cách nấu cơm Việt Nam. Thế là một số \"anh nuôi\" trong đoàn chúng tôi có dịp cùng với các bạn Liên Xô chuẩn bị những bữa cơm trên tàu hợp với khẩu vị những hành khách chưa quen với \"bánh mì + bơ + sữa\".\nBan đêm, các nhân viên phục vụ ở mỗi toa xe thay nhau đi kiểm tra xem trong chúng tôi có ai bị chăn tuột khỏi người, đặc biệt đối với những \"hành khách \" nằm ở tầng trên cùng. Nhờ đó, mặc dù gần nửa tháng chúng tôi sinh hoạt trên tàu với quãng đường hàng chục ngàn ki lô mét, song khi đến Trung tâm huấn luyện, gần như 100% cán bộ chiến sĩ trong đơn vị đều có mặt trong buổi khai giảng khóa học.\n\nLà người làm công tác phiên dịch, tôi thấy rõ lòng nhiệt tình và trách nhiệm của những người thầy giáo Liên Xô mặc áo lính. Một số đồng chí phiên dịch mới được điều động từ năm thứ 3 của Trường Đại học sư phạm ngoại ngữ Hà Nội, nên gặp khó khăn khi dịch các cụm từ kỹ thuật chuyên dụng.\n\nĐứng trước tình hình đó, nhiều giáo viên Liên Xô đã tình nguyện làm việc trong giờ tự học của học viên với lý do là phụ đạo cho học viên để đồng chí phiên dịch có điều kiện đọc giáo án của ngày hôm sau mà giáo viên đã chuẩn bị trước đó một tuần. Vì theo nguyên tắc bảo mật, giáo viên cũng như học viên không được giữ tài liệu ngoài giờ học tập trên lớp. Sau giờ học, kể cả tự học, các tài liệu đều được tập trung trong một valy và gửi vào thư viện bảo mật của Trung tâm huấn luyện.\n\nNhờ những buổi \"làm việc ngoài giờ\" như trên của giáo viên nên chất lượng dịch mỗi ngày mỗi tốt lên, các học viên nhanh tiếp thu phần lý thuyết, rút ngắn được thời gian giảng lý thuyết và tăng thêm thời gian thực hành. Do vậy mà cán bộ chiến sĩ Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 được đào tạo tại xứ sở Bạch Dương có kiến thức sâu hơn, vững hơn.\n\nNhằm không ngừng nâng cao thể lực và động viên tinh thần cán bộ chiến sĩ - học viên, lãnh đạo Trung tâm huấn luyện rất tạo điều kiện thuận lợi cho các hoạt động thể thao văn hóa. Hàng tuần đều có các cuộc thi đấu bóng đá, bóng chuyền giữa các đội là học viên Việt Nam với các đội gồm hạ sĩ quan và binh sĩ quân đội Liên Xô đang phục vụ trong Trung tâm huấn luyện.\n\nTheo đề nghị của lãnh đạo Trung tâm huấn luyện, Tư lệnh Quân khu Phòng không Bacu đã có ý kiến với Cục Điện ảnh nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Azerbaizan hàng tuần cho Trung tâm huấn luyện mượn những bộ phim thời sự và phim truyện Việt Nam. Nhờ đó, các tối thứ bảy và có khi cả ngày chủ nhật chúng tôi đều được xem phim Việt Nam, kể cả báo Nhân dân và báo Quân đội Nhân dân vẫn có trong phòng câu lạc bộ ở mỗi Tiểu đoàn. Chúng tôi cũng nhận được thư của gia đình gửi theo hòm thư của đơn vị. Để đảm bảo bí mật, các thư gửi đi đều qua kiểm duyệt.\n\nVới khí thế học tập và sinh hoạt ngoại khóa nêu trên, chương trình học tập đã kết thúc với thành tích bắn đạn thật xuất sắc. Đồng chí Đại tá Nurbatov, Trưởng Trung tâm huấn luyện nói với đồng chí Thiếu tá Đỗ Thế Nhân, Trung đoàn trưởng lúc bấy giờ: \"Chúc mừng các đồng chí Bộ đội Tên lửa Phòng không Việt Nam. Đây là một kết quả bắn đạn thật ít khi đạt được trên trường bắn quốc tế này. Chúc các đồng chí sẽ giành được thắng lợi xuất sắc như thế khi về bắn máy bay Mỹ ở Việt Nam\". Khi sinh thời, Thiếu tướng Đỗ Thế Nhân thường nhắc lại những kỷ niệm đó cho chúng tôi nghe mỗi khi về họp mặt nhân ngày thành lập Trung đoàn.\n\nNgày chia tay những người thầy, người đồng chí ở Trung tâm huấn luyện để lên tàu về nước đối với chúng tôi là một thời khắc buồn vui lẫn lộn. Có rất nhiều bà, nhiều chị là mẹ, là vợ của các giáo viên đã đem theo các cháu nhỏ ra tận xe tiễn chúng tôi. Họ bịn rịn dúi vào tay chúng tôi những gói kẹo, gói đường viên, hộp sữa, những chiếc bánh mì ngọt và cầu chúc chiến tranh sớm kết thúc ở Việt Nam, mong sao chúng tôi và gia đình được sum họp và bình an.\n\nTrên đường trở về Tổ quốc, để đánh lạc hướng tình báo địch, đoàn tàu của chúng tôi dừng ở nhiều địa điểm khác nhau và với thời gian cũng khác nhau. Một hình ảnh rất cảm động khi tàu dừng ở một nhà ga tôi không nhớ địa danh, chỉ còn nhớ nơi này thuộc nước Cộng hòa XHCN Uzbekistan, nằm ở phía nam Liên Xô cũ, chính quyền địa phương đã tổ chức cuộc mít tinh chào mừng và tiễn các chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam ra mặt trận. Nhiều bà mẹ dúi vào tay chúng tôi những xiên chả nướng bọc trong túi ni-lon, ôm chúng tôi khóc và chúc chúng tôi phải đánh thắng Mỹ để \"đất nước các con được thanh bình như Liên Xô\".\nThật cảm động nhất và phấn khởi khi về nước triển khai đội hình chiến đấu, trong đoàn chuyên gia quân sự Liên Xô sang Việt Nam làm cố vấn cho đơn vị chúng tôi, có đồng chí từng là giáo viên thời chúng tôi học tập trên đất bạn. Đó cũng là động lực làm nên chiến công trong trận đầu ra quân vào ngày 21 tháng 9 năm 1968 - bắn rơi một máy bay Mỹ. Đặc biệt là trong chiến dịch \"Hà Nội - Điện Biên phủ trên không\" tháng 12 năm 1972, Tiểu đoàn 59 Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 là đơn vị bắn B52 đầu tiên rơi tại Phủ Lỗ, Đông Anh, Hà Nội lúc 20h 13 phút ngày 18-12-1972. Trung đoàn 261 là đơn vị chủ công, với thành tích bắn rơi máy bay B52 nhiều nhất (12/34 chiếc tổng số trong chiến dịch).\n\nHiện nay Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261 làm nhiệm vụ quản lý, bảo vệ vùng trời khu vực miền Đông Nam bộ. Chúng tôi được biết, cán bộ, chiến sỹ trung đoàn vẫn luôn giữ gìn, phát huy truyền thống vẻ vang của thế hệ cha anh.\n\nRiêng với thế hệ chúng tôi, đều đã nghỉ công tác nhưng vẫn luôn dõi theo sự trưởng thành và những chiến công của Trung đoàn Tên lửa Phòng không 261. Chúng tôi còn giữ mãi những kỉ niệm và tình cảm với đất nước và con người Xô-viết, những người thầy, người bạn từng giúp chúng tôi nắm vững và sử dụng thành thạo thứ vũ khí hiện đại, góp phần vào thắng lợi của sự nghiệp kháng chiến, thống nhất đất nước.\n\nNguồn: http://antg.cand.com.vn",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862975045861625856/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862632895525408768",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "ĐẶC KHU DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI CHỬI<br /><br />Đã lâu lắm rồi tôi không chửi bậy, có kẻ nói với tôi rằng “Phàm những thằng đạo đức thường sống như loz” và hôm nay tôi đặt mình vào kẻ không có đạo đức.<br /><br />Cái đcm lũ dân ngu, từ thằng già đến trẻ, từ thằng trí thức MC, Luật sư, đến mấy thằng phóng tinh viên lá cải, chúng mày biết cái loz gì về Đặc khu kinh tế mà kêu này kêu nọ, Luật dự thảo còn đang họp mà chúng mày phán rằng “ cho TQ thuê đất 99 năm là mất nước” – Mất cái loz mẹ chúng mày, cho thuê đất chứ bán đất đâu mà mất nước. Mà tao nghe nói trong luật dự thảo từ 50 năm đến 70 năm, một số dự án trọng điểm “có thể” 99 năm. Tao hỏi luôn có từ nào là TQ thuê hay mua đất không? Hay mấy cái mồm loz chúng mày lao vào cắn.<br /><br />Cái mả tổ lũ dân ngu đánh đu theo cộng đồng 3/. Chúng mày chửi lãnh đạo, đất nước, chửi VN không chịu phát triển, trong khi chiều dài biển VN dài, kinh tế biển là thuận lợi rất nhiều trong giao thương, không mở ĐKKT ở đấy thì lôi cả họ nhà chúng mày vào rừng mà mời nhà đầu tư đến à, bản thân ĐKKT đều có ANQP, đều phải theo pháp luật và hiến pháp của VN chứ có phải khu tự trị như thằng cụ nhà chúng mày bịa đặt ra đâu. Không những thế còn bịa đặt xuyên tạc lời của những nhà lãnh đạo, vu khống, bịa đặt,… thế ra cả họ nhà chúng mày lươn lẹo à, Tổ tiên nhà chúng mày vô phúc không dạy được chúng mày cách làm người tử tế à, thế nên chúng mày phải hỏi tại sao chúng mày ngu, vì cái này ngu từ nóc rồi.<br />Chúng mày muốn Kinh tế VN phát triển thế mà đầu năm 2010 trở lại đây chúng mày bị kích động lôi kéo biểu tình đập phá ở Bình Dương, đập phá ở Formusa, Chặn xe ở đường quốc lộ 1A, đốt bãi xe,… Chúng mày nghĩ đấy là biểu tình để kinh tế phát triển à? Phát cái loz mẹ chúng mày. Chúng mày phá thì nhà nước phải đền bù, tiền đền bù ở đâu? - ở thuế của nhân dân chân chính, thuế của chính cả lò nhà chúng mày đập phá đấy. Chúng mày muốn kinh tế phát triển trong khi QL 1A là con đường huyết mạch để chuyển sản phẩm đông lạnh, nông sản, thủy hải sản,… từ khu vực phía nam ra xuất khẩu và bán trên thị trường cả nước,… Chúng mày bị kích động từ những thằng cha sứ óc toàn cứt với mấy con cave 3/ bên cali bơm tiền về chặn đường QL cả ngày trời giữa trời nắng thì đồ đông lạnh hôi thối ra mang lên bàn thờ nhà chúng mày mà xuất khẩu, rồi lúc dấy chúng mày chờ đấy mà các doanh nghiệp nước ngoài nó quay lại đầu tư nhé. => Muốn kinh tế phát triển đấy.<br /><br />Chúng mày kêu VN hèn với TQ, không dám đánh, đánh cái loz bà chúng mày, suốt ngày ngồi ôm điện thoại với máy tính kêu đánh. Kinh tế trong nước thì nghèo, tiền không có để trang bị vũ khí tiên tiến, kinh tế chúng mày không cho phát triển trong khi đó chúng mày muốn có chiến tranh, muốn đánh TQ bằng mắm tôm với trứng thối + shit chắc chúng mày Win.<br />Nói lại về ĐKKT chúng mày không cho xây dựng, Chúng mày suốt ngày MC này kia có hiểu loz gì về kinh tế đâu. Nước mình nền nông nghiệp, và thủy hải sản phát triển, có tài nguyên dồi dào nhưng toàn là tài nguyên thô, các nước lớn toàn nhập về với giá rẻ sau đó chế biến lại và xuất khẩu trên toàn thế giới, thậm chí xuất khẩu lại cho VN. Trong khi đó khu vực biển cũng rất thuận lợi cho việc phát triển kinh tế du lịch, thương mại, chúng mày nghĩ các Cảng lớn như HP, Sài Gòn, … ngày xưa Pháp nó xây dựng phát triển ở VN đều có cơ sở cả. ĐKKT mở ra nó kéo theo nhiều doanh nghiệp trong và ngoài nước phát triển, nguồn đầu tư từ nước ngoài tăng cao, tạo công ăn việc làm cho mấy chục triệu người dân. Toàn loại thất học không công ăn việc làm, trai thì ra đường trộm cướp, gái thì đứng gốc cây gãi hàng. Chúng mày có hiểu loz gì đâu, chúng mày muốn hành hạ, dìm đất nước này đến như thế nào nữa mới vui? Chúng mày chỉ biết ôm điện thoại và cắn, sủa theo cộng đồng. Ở ĐKKT có rất nhiều doanh nghiệp được phép đặt kinh doanh tại đây, thậm chí có cả các doanh nghiệp trong nước. Trong đầu chúng mày lúc loz nào cũng sợ TQ, TQ có cái gì mà phải sợ, 4000 năm còn chẳng húp được cả VN thì nghĩ gì mà nó ăn được. Bây giờ chứ có phải ngày xưa loz đâu. Việc sợ TQ, bài Tàu ngu đã ngấm cmn vào máu chúng mày rồi, tỉnh lại đi những kẻ mang danh trí thức mà đ*t biết suy nghĩ, chỉ cắn theo trào lưu.<br /><br />Tao nói luôn vài thằng ăn hôi theo facebook, zalo,… lấy danh của những nhà báo, người nổi tiếng để tuyên truyền câu View rồi bán hàng online. Loz mẹ chúng mày sống và bán hàng có tâm đi. Đm đừng để bán online mà bố mày lần ra đt lúc đấy sống không bằng chết.<br /><br />Chửi thế thôi lúc khác tao chửi tiếp, giờ chạy xe ôm đã. Nếu mở ĐKKT tao cũng xin 1 suất mở “Xe ôm tự lái” lúc ý bố giàu bố chửi hay hơn chứ đ*t như mấy thằng MC, luật sư trí thức lởm.<br /><br />Tao chửi tất cả những thằng nào ngu, còn thằng nào chửi tao bằng chửi ông tổ nhà nó.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862632895525408768",
"published": "2018-07-08T09:55:09+00:00",
"source": {
"content": "ĐẶC KHU DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI CHỬI\n\nĐã lâu lắm rồi tôi không chửi bậy, có kẻ nói với tôi rằng “Phàm những thằng đạo đức thường sống như loz” và hôm nay tôi đặt mình vào kẻ không có đạo đức.\n\nCái đcm lũ dân ngu, từ thằng già đến trẻ, từ thằng trí thức MC, Luật sư, đến mấy thằng phóng tinh viên lá cải, chúng mày biết cái loz gì về Đặc khu kinh tế mà kêu này kêu nọ, Luật dự thảo còn đang họp mà chúng mày phán rằng “ cho TQ thuê đất 99 năm là mất nước” – Mất cái loz mẹ chúng mày, cho thuê đất chứ bán đất đâu mà mất nước. Mà tao nghe nói trong luật dự thảo từ 50 năm đến 70 năm, một số dự án trọng điểm “có thể” 99 năm. Tao hỏi luôn có từ nào là TQ thuê hay mua đất không? Hay mấy cái mồm loz chúng mày lao vào cắn.\n\nCái mả tổ lũ dân ngu đánh đu theo cộng đồng 3/. Chúng mày chửi lãnh đạo, đất nước, chửi VN không chịu phát triển, trong khi chiều dài biển VN dài, kinh tế biển là thuận lợi rất nhiều trong giao thương, không mở ĐKKT ở đấy thì lôi cả họ nhà chúng mày vào rừng mà mời nhà đầu tư đến à, bản thân ĐKKT đều có ANQP, đều phải theo pháp luật và hiến pháp của VN chứ có phải khu tự trị như thằng cụ nhà chúng mày bịa đặt ra đâu. Không những thế còn bịa đặt xuyên tạc lời của những nhà lãnh đạo, vu khống, bịa đặt,… thế ra cả họ nhà chúng mày lươn lẹo à, Tổ tiên nhà chúng mày vô phúc không dạy được chúng mày cách làm người tử tế à, thế nên chúng mày phải hỏi tại sao chúng mày ngu, vì cái này ngu từ nóc rồi.\nChúng mày muốn Kinh tế VN phát triển thế mà đầu năm 2010 trở lại đây chúng mày bị kích động lôi kéo biểu tình đập phá ở Bình Dương, đập phá ở Formusa, Chặn xe ở đường quốc lộ 1A, đốt bãi xe,… Chúng mày nghĩ đấy là biểu tình để kinh tế phát triển à? Phát cái loz mẹ chúng mày. Chúng mày phá thì nhà nước phải đền bù, tiền đền bù ở đâu? - ở thuế của nhân dân chân chính, thuế của chính cả lò nhà chúng mày đập phá đấy. Chúng mày muốn kinh tế phát triển trong khi QL 1A là con đường huyết mạch để chuyển sản phẩm đông lạnh, nông sản, thủy hải sản,… từ khu vực phía nam ra xuất khẩu và bán trên thị trường cả nước,… Chúng mày bị kích động từ những thằng cha sứ óc toàn cứt với mấy con cave 3/ bên cali bơm tiền về chặn đường QL cả ngày trời giữa trời nắng thì đồ đông lạnh hôi thối ra mang lên bàn thờ nhà chúng mày mà xuất khẩu, rồi lúc dấy chúng mày chờ đấy mà các doanh nghiệp nước ngoài nó quay lại đầu tư nhé. => Muốn kinh tế phát triển đấy.\n\nChúng mày kêu VN hèn với TQ, không dám đánh, đánh cái loz bà chúng mày, suốt ngày ngồi ôm điện thoại với máy tính kêu đánh. Kinh tế trong nước thì nghèo, tiền không có để trang bị vũ khí tiên tiến, kinh tế chúng mày không cho phát triển trong khi đó chúng mày muốn có chiến tranh, muốn đánh TQ bằng mắm tôm với trứng thối + shit chắc chúng mày Win.\nNói lại về ĐKKT chúng mày không cho xây dựng, Chúng mày suốt ngày MC này kia có hiểu loz gì về kinh tế đâu. Nước mình nền nông nghiệp, và thủy hải sản phát triển, có tài nguyên dồi dào nhưng toàn là tài nguyên thô, các nước lớn toàn nhập về với giá rẻ sau đó chế biến lại và xuất khẩu trên toàn thế giới, thậm chí xuất khẩu lại cho VN. Trong khi đó khu vực biển cũng rất thuận lợi cho việc phát triển kinh tế du lịch, thương mại, chúng mày nghĩ các Cảng lớn như HP, Sài Gòn, … ngày xưa Pháp nó xây dựng phát triển ở VN đều có cơ sở cả. ĐKKT mở ra nó kéo theo nhiều doanh nghiệp trong và ngoài nước phát triển, nguồn đầu tư từ nước ngoài tăng cao, tạo công ăn việc làm cho mấy chục triệu người dân. Toàn loại thất học không công ăn việc làm, trai thì ra đường trộm cướp, gái thì đứng gốc cây gãi hàng. Chúng mày có hiểu loz gì đâu, chúng mày muốn hành hạ, dìm đất nước này đến như thế nào nữa mới vui? Chúng mày chỉ biết ôm điện thoại và cắn, sủa theo cộng đồng. Ở ĐKKT có rất nhiều doanh nghiệp được phép đặt kinh doanh tại đây, thậm chí có cả các doanh nghiệp trong nước. Trong đầu chúng mày lúc loz nào cũng sợ TQ, TQ có cái gì mà phải sợ, 4000 năm còn chẳng húp được cả VN thì nghĩ gì mà nó ăn được. Bây giờ chứ có phải ngày xưa loz đâu. Việc sợ TQ, bài Tàu ngu đã ngấm cmn vào máu chúng mày rồi, tỉnh lại đi những kẻ mang danh trí thức mà đ*t biết suy nghĩ, chỉ cắn theo trào lưu.\n\nTao nói luôn vài thằng ăn hôi theo facebook, zalo,… lấy danh của những nhà báo, người nổi tiếng để tuyên truyền câu View rồi bán hàng online. Loz mẹ chúng mày sống và bán hàng có tâm đi. Đm đừng để bán online mà bố mày lần ra đt lúc đấy sống không bằng chết.\n\nChửi thế thôi lúc khác tao chửi tiếp, giờ chạy xe ôm đã. Nếu mở ĐKKT tao cũng xin 1 suất mở “Xe ôm tự lái” lúc ý bố giàu bố chửi hay hơn chứ đ*t như mấy thằng MC, luật sư trí thức lởm.\n\nTao chửi tất cả những thằng nào ngu, còn thằng nào chửi tao bằng chửi ông tổ nhà nó.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862632895525408768/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862632525555056640",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "Tôi đã rơi nước mắt khi đọc những dòng tâm sự này!<br />...<br />Tối nay mưa lớn sau những lần biểu tình của các cô chú, tụi con lại phải đội mưa trong đêm để khắc phục hậu quả sau cuộc biểu tình, tụi con phải dọn các công trình đổ vỡ, dọn các bụi cây cảnh bị dẫm đạp, dọn cả chai nhựa và cả những tờ giấy, băng rôn, khẩu hiệu mà các cô chú vứt lại có cả những chai thuỷ tinh đổ đầy vôi trắng và bột ớt trong đó, những nhiệm vụ trong đêm của tụi con khi mà các bạn và các cô chú đang đọc những dòng chữ này, cũng có người thì đã ngủ say khi mà tụi con vẫn ăn vội túi cơm mang theo cùng anh em làm nhiệm vụ.<br /><br />Chiều hôm nay tụi con được 30p sử dụng điện thoại để gọi về nhà hỏi xem tình hình thế nào rồi lại nhắn với gia đình, bạn mình và cả cô bác hàng xóm đừng tham gia biểu tình không khéo lại bị bọn phản động xúi giục bạo loạn lại không hay.<br /><br />Thấy người dân mình bị bọn phản động lợi dụng, kích động ngoài đó lại thấy buồn, nhưng biết làm sao được chỉ mong nhà nước mình tổ chức 1 cuộc họp giải thích cho người dân hiểu và lấy ý kiến, các cô chú có đi biểu tình thì đi chứ đừng để bọn phản động lợi dụng vấn đề đó để bạo động vì biểu tình và bạo động rất gần nhau chỉ cần vài câu hô hào của chúng là bạo loạn làm kẹt xe ngay, lúc sáng khi đồng đội tụi con làm nhiệm vụ bảo vệ thì 2 bạn tụi con bị ném chai vôi có bột ớt vào người bị thương giờ vẫn nằm viện.<br /><br />Tụi con đi bộ đội chỉ để bảo vệ Tổ quốc, có những thanh niên trốn nghĩa vụ rồi lại hô hào yêu nước đồi đánh tây đánh tàu, cả ngày tụi con rèn luyện vất vả tối đến lại phải đội mưa đi làm nhiệm vụ.<br /><br />Trong những người bộ đội, cơ động, dân phòng, công an, an ninh như tụi con, những người mà trong cơn cuồng loạn, các bạn, các cô chú đã dùng gậy gộc, ném toàn bộ những thứ có thể ném, tấn công một cách không thương tiếc, đâu đó là người con, người anh, người em, người chồng, người cha, người thân trong gia đình các bạn mà! Sau đêm nay, có người sẽ trở về nhà với gia đình, còn có người không may sẽ nằm viện, và điều xấu nhất, tụi con không dám nghĩ đến!<br /><br />Tụi con hiểu nổi bức xúc đó nhưng các bạn, các cô chú hãy là những công dân sáng suốt để hiểu rõ đâu là biểu tình, đâu là âm mưu bạo loạn của bọn phản động!...<br /><br />Tụi con thương dân mình lắm!<br />P/S: ảnh chụp trong đêm (Những người lính thực hiện nhiệm vụ trở về khi chỉ còn vài tiếng nữa là trời sáng)<br /><br />Bố Bảo Ngọc.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862632525555056640",
"published": "2018-07-08T09:53:40+00:00",
"source": {
"content": "Tôi đã rơi nước mắt khi đọc những dòng tâm sự này!\n...\nTối nay mưa lớn sau những lần biểu tình của các cô chú, tụi con lại phải đội mưa trong đêm để khắc phục hậu quả sau cuộc biểu tình, tụi con phải dọn các công trình đổ vỡ, dọn các bụi cây cảnh bị dẫm đạp, dọn cả chai nhựa và cả những tờ giấy, băng rôn, khẩu hiệu mà các cô chú vứt lại có cả những chai thuỷ tinh đổ đầy vôi trắng và bột ớt trong đó, những nhiệm vụ trong đêm của tụi con khi mà các bạn và các cô chú đang đọc những dòng chữ này, cũng có người thì đã ngủ say khi mà tụi con vẫn ăn vội túi cơm mang theo cùng anh em làm nhiệm vụ.\n\nChiều hôm nay tụi con được 30p sử dụng điện thoại để gọi về nhà hỏi xem tình hình thế nào rồi lại nhắn với gia đình, bạn mình và cả cô bác hàng xóm đừng tham gia biểu tình không khéo lại bị bọn phản động xúi giục bạo loạn lại không hay.\n\nThấy người dân mình bị bọn phản động lợi dụng, kích động ngoài đó lại thấy buồn, nhưng biết làm sao được chỉ mong nhà nước mình tổ chức 1 cuộc họp giải thích cho người dân hiểu và lấy ý kiến, các cô chú có đi biểu tình thì đi chứ đừng để bọn phản động lợi dụng vấn đề đó để bạo động vì biểu tình và bạo động rất gần nhau chỉ cần vài câu hô hào của chúng là bạo loạn làm kẹt xe ngay, lúc sáng khi đồng đội tụi con làm nhiệm vụ bảo vệ thì 2 bạn tụi con bị ném chai vôi có bột ớt vào người bị thương giờ vẫn nằm viện.\n\nTụi con đi bộ đội chỉ để bảo vệ Tổ quốc, có những thanh niên trốn nghĩa vụ rồi lại hô hào yêu nước đồi đánh tây đánh tàu, cả ngày tụi con rèn luyện vất vả tối đến lại phải đội mưa đi làm nhiệm vụ.\n\nTrong những người bộ đội, cơ động, dân phòng, công an, an ninh như tụi con, những người mà trong cơn cuồng loạn, các bạn, các cô chú đã dùng gậy gộc, ném toàn bộ những thứ có thể ném, tấn công một cách không thương tiếc, đâu đó là người con, người anh, người em, người chồng, người cha, người thân trong gia đình các bạn mà! Sau đêm nay, có người sẽ trở về nhà với gia đình, còn có người không may sẽ nằm viện, và điều xấu nhất, tụi con không dám nghĩ đến!\n\nTụi con hiểu nổi bức xúc đó nhưng các bạn, các cô chú hãy là những công dân sáng suốt để hiểu rõ đâu là biểu tình, đâu là âm mưu bạo loạn của bọn phản động!...\n\nTụi con thương dân mình lắm!\nP/S: ảnh chụp trong đêm (Những người lính thực hiện nhiệm vụ trở về khi chỉ còn vài tiếng nữa là trời sáng)\n\nBố Bảo Ngọc.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862632525555056640/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862619900066099200",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774",
"content": "Với anh em là tất cả, My love của anh!",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862619900066099200",
"published": "2018-07-08T09:03:30+00:00",
"source": {
"content": "Với anh em là tất cả, My love của anh!",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/entities/urn:activity:862619900066099200/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860804026432757774/outboxoutbox"
}