ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:889716794141093888", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": "SƠN HÀ\r<br /> \r<br /> Băng Tâm\r<br />\r<br />Khoác lên nhung trang, cỡi chiến mã\r<br />Nhiệt huyết nam nhi, bảo vệ Quốc\r<br />Quốc vong- gia vong, thề quyết tử\r<br />Văn hoá diệt thì là vong Quốc\r<br />\r<br />Hào hùng sử sách đã vang danh\r<br />Nam nhi Đại Việt thà quyết tử\r<br />Sống nhục chi bằng liều một phen\r<br />Đem lũ bán nước mà trừ khử\r<br />\r<br />Bốn ngàn năm vang vọng năm Châu\r<br />Kiên cường bất khuất con dân Việt\r<br />Máu xương đã đổ cho đất mẹ\r<br />Ta thề giữ Sơn Hà bất diệt!!\r<br />\r<br />Hoàng Sa, Trường sa đã mất\r<br />Phú Quốc, Vân Đồn, Bắc Vân Phong!!\r<br />Hồn thiêng Tiếng Việt lại sắp xong, \r<br />Vùng lên đi còn chi mà mong!!!\r<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/889716794141093888", "published": "2018-09-21T03:36:53+00:00", "source": { "content": "SƠN HÀ\r\n \r\n Băng Tâm\r\n\r\nKhoác lên nhung trang, cỡi chiến mã\r\nNhiệt huyết nam nhi, bảo vệ Quốc\r\nQuốc vong- gia vong, thề quyết tử\r\nVăn hoá diệt thì là vong Quốc\r\n\r\nHào hùng sử sách đã vang danh\r\nNam nhi Đại Việt thà quyết tử\r\nSống nhục chi bằng liều một phen\r\nĐem lũ bán nước mà trừ khử\r\n\r\nBốn ngàn năm vang vọng năm Châu\r\nKiên cường bất khuất con dân Việt\r\nMáu xương đã đổ cho đất mẹ\r\nTa thề giữ Sơn Hà bất diệt!!\r\n\r\nHoàng Sa, Trường sa đã mất\r\nPhú Quốc, Vân Đồn, Bắc Vân Phong!!\r\nHồn thiêng Tiếng Việt lại sắp xong, \r\nVùng lên đi còn chi mà mong!!!\r\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:889716794141093888/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:889501382470541312", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": " SƠN HÀ\r<br />\r<br /> Sáng tác: Băng Tâm\r<br />\r<br />Việt Nam tôi ơi!! Hồn chữ Việt.\r<br />Sơn hà lâm nguy, nước sắp diệt\r<br />Còn đâu bốn ngàn năm văn hiến\r<br />Chúng tàn phá rồi – từng chữ Việt\r<br />\r<br />Lũ Việt gian điên cuồng bán nước\r<br />Bán đất đai, núi sông non nước\r<br />Từng con chữ Việt cũng không buông\r<br />Bến bờ diệt vong đang phía trước\r<br />\r<br />Hỡi những con rồng cháu tiên ơi\r<br />Tỉnh dậy đi sao còn thảnh thơi \r<br />Bờ cõi giang sơn đang mất dần\r<br />Hết rồi thời gian để nghỉ ngơi\r<br />\r<br />Đứng lên đi, hãy đứng lên đi\r<br />Hồn quê sông núi đang đợi chờ\r<br />Ách nô lệ ngàn năm còn đó \r<br />Dân tôi ơi sao mãi hững hờ?? \r<br />\r<br />Đâu cần chi súng đạn khói mờ\r<br />Chúng tàn phá dân ta từng giờ\r<br />Bằng thác loạn ăn chơi dục vọng\r<br />Thoát ra đi mộng cảnh trong mơ!!\r<br />\r<br />Còn đâu anh hùng Hưng Đạo Vương???\r<br />Còn đâu đã vang danh một phương?? \r<br />Đánh chạy Sát Thát đã lãy lừng?? \r<br />Những hào kiệt rạng danh quê hương!!\r<br /> \r<br />Lửa căm thù dâng tràn huyết quản\r<br />Thù xưa hận cũ mãi hờn căm\r<br />Sự đê hèn của lũ bán nước\r<br />Sự tham lam của lũ ngoại xâm\r<br />\r<br />Máu đã đổ và từng người đã chết\r<br />Máu đỏ dâng lên cho sơn hà\r<br />Hồn này dâng cho nước bất tử\r<br />Vùng lên đi khỏi ách gian tà\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br /> \r<br /> \r<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/889501382470541312", "published": "2018-09-20T13:20:55+00:00", "source": { "content": " SƠN HÀ\r\n\r\n Sáng tác: Băng Tâm\r\n\r\nViệt Nam tôi ơi!! Hồn chữ Việt.\r\nSơn hà lâm nguy, nước sắp diệt\r\nCòn đâu bốn ngàn năm văn hiến\r\nChúng tàn phá rồi – từng chữ Việt\r\n\r\nLũ Việt gian điên cuồng bán nước\r\nBán đất đai, núi sông non nước\r\nTừng con chữ Việt cũng không buông\r\nBến bờ diệt vong đang phía trước\r\n\r\nHỡi những con rồng cháu tiên ơi\r\nTỉnh dậy đi sao còn thảnh thơi \r\nBờ cõi giang sơn đang mất dần\r\nHết rồi thời gian để nghỉ ngơi\r\n\r\nĐứng lên đi, hãy đứng lên đi\r\nHồn quê sông núi đang đợi chờ\r\nÁch nô lệ ngàn năm còn đó \r\nDân tôi ơi sao mãi hững hờ?? \r\n\r\nĐâu cần chi súng đạn khói mờ\r\nChúng tàn phá dân ta từng giờ\r\nBằng thác loạn ăn chơi dục vọng\r\nThoát ra đi mộng cảnh trong mơ!!\r\n\r\nCòn đâu anh hùng Hưng Đạo Vương???\r\nCòn đâu đã vang danh một phương?? \r\nĐánh chạy Sát Thát đã lãy lừng?? \r\nNhững hào kiệt rạng danh quê hương!!\r\n \r\nLửa căm thù dâng tràn huyết quản\r\nThù xưa hận cũ mãi hờn căm\r\nSự đê hèn của lũ bán nước\r\nSự tham lam của lũ ngoại xâm\r\n\r\nMáu đã đổ và từng người đã chết\r\nMáu đỏ dâng lên cho sơn hà\r\nHồn này dâng cho nước bất tử\r\nVùng lên đi khỏi ách gian tà\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n \r\n \r\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:889501382470541312/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:889501236108812288", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": " SƠN HÀ\r<br />\r<br /> Sáng tác: Băng Tâm\r<br />\r<br />Việt Nam tôi ơi!! Hồn chữ Việt.\r<br />Sơn hà lâm nguy, nước sắp diệt\r<br />Còn đâu bốn ngàn năm văn hiến\r<br />Chúng tàn phá rồi – từng chữ Việt\r<br />\r<br />Lũ Việt gian điên cuồng bán nước\r<br />Bán đất đai, núi sông non nước\r<br />Từng con chữ Việt cũng không buông\r<br />Bến bờ diệt vong đang phía trước\r<br />\r<br />Hỡi những con rồng cháu tiên ơi\r<br />Tỉnh dậy đi sao còn thảnh thơi \r<br />Bờ cõi giang sơn đang mất dần\r<br />Hết rồi thời gian để nghỉ ngơi\r<br />\r<br />Đứng lên đi, hãy đứng lên đi\r<br />Hồn quê sông núi đang đợi chờ\r<br />Ách nô lệ ngàn năm còn đó \r<br />Dân tôi ơi sao mãi hững hờ?? \r<br />\r<br />Đâu cần chi súng đạn khói mờ\r<br />Chúng tàn phá dân ta từng giờ\r<br />Bằng thác loạn ăn chơi dục vọng\r<br />Thoát ra đi mộng cảnh trong mơ!!\r<br />\r<br />Còn đâu anh hùng Hưng Đạo Vương???\r<br />Còn đâu đã vang danh một phương?? \r<br />Đánh chạy Sát Thát đã lãy lừng?? \r<br />Những hào kiệt rạng danh quê hương!!\r<br /> \r<br />Lửa căm thù dâng tràn huyết quản\r<br />Thù xưa hận cũ mãi hờn căm\r<br />Sự đê hèn của lũ bán nước\r<br />Sự tham lam của lũ ngoại xâm\r<br />\r<br />Máu đã đổ và từng người đã chết\r<br />Máu đỏ dâng lên cho sơn hà\r<br />Hồn này dâng cho nước bất tử\r<br />Vùng lên đi khỏi ách gian tà\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br />\r<br /> \r<br /> \r<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/889501236108812288", "published": "2018-09-20T13:20:20+00:00", "source": { "content": " SƠN HÀ\r\n\r\n Sáng tác: Băng Tâm\r\n\r\nViệt Nam tôi ơi!! Hồn chữ Việt.\r\nSơn hà lâm nguy, nước sắp diệt\r\nCòn đâu bốn ngàn năm văn hiến\r\nChúng tàn phá rồi – từng chữ Việt\r\n\r\nLũ Việt gian điên cuồng bán nước\r\nBán đất đai, núi sông non nước\r\nTừng con chữ Việt cũng không buông\r\nBến bờ diệt vong đang phía trước\r\n\r\nHỡi những con rồng cháu tiên ơi\r\nTỉnh dậy đi sao còn thảnh thơi \r\nBờ cõi giang sơn đang mất dần\r\nHết rồi thời gian để nghỉ ngơi\r\n\r\nĐứng lên đi, hãy đứng lên đi\r\nHồn quê sông núi đang đợi chờ\r\nÁch nô lệ ngàn năm còn đó \r\nDân tôi ơi sao mãi hững hờ?? \r\n\r\nĐâu cần chi súng đạn khói mờ\r\nChúng tàn phá dân ta từng giờ\r\nBằng thác loạn ăn chơi dục vọng\r\nThoát ra đi mộng cảnh trong mơ!!\r\n\r\nCòn đâu anh hùng Hưng Đạo Vương???\r\nCòn đâu đã vang danh một phương?? \r\nĐánh chạy Sát Thát đã lãy lừng?? \r\nNhững hào kiệt rạng danh quê hương!!\r\n \r\nLửa căm thù dâng tràn huyết quản\r\nThù xưa hận cũ mãi hờn căm\r\nSự đê hèn của lũ bán nước\r\nSự tham lam của lũ ngoại xâm\r\n\r\nMáu đã đổ và từng người đã chết\r\nMáu đỏ dâng lên cho sơn hà\r\nHồn này dâng cho nước bất tử\r\nVùng lên đi khỏi ách gian tà\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n\r\n \r\n \r\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:889501236108812288/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:869019427326586880", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/869019427326586880\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/869019427326586880</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/869019427326586880", "published": "2018-07-26T00:52:56+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/869019427326586880", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:869019427326586880/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:869018908431560704", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": " Gửi Út thương của chị!!!<br /><br /> Thời gian bắt đầu đếm ngược, chỉ còn 3 ngày nữa thôi, Út của chị sẽ bắt đầu đảm nhận 1 trách nhiệm quan trọng của cuộc đời mình. Trách nhiệm làm vợ, dâu và sẽ là làm mẹ. Hôn nhân không phải chỉ đơn thuần thay đổi xưng hô từ \" người yêu\" sang \" bạn đời\". Từ nhà mình sang nhà người. Mà Hôn nhân là 1 điều thiêng liêng. Là 1 sự khởi đầu mới cho 1 cuộc sống mới - cuộc sống gia đình. <br /><br /> Trong cuộc đời mỗi con người chúng ta sẽ được số phận sắp đặt cho gặp gỡ, quen biết rất nhiều người. Nhưng chỉ có 1 người mà ta sẽ yêu, sẽ có ước muốn được ở bên người đó mỗi ngày và mãi mãi đến suốt đời mình. Chị hạnh phúc và mừng vui khi Út của chị đã gặp được người đàn ông của cuộc đời mình. Người sẽ nắm tay Út của chị vào Thánh đường quỳ trước Chúa trao cho em lời nguyện thề sẽ ở bên em, chở che, yêu thương, bao dung, không rời, không bỏ Út trong bất kì hoàn cảnh nào. <br /> Khoảng thời gian gia đình ta gặp khó khăn, cha mẹ không ở gần 2 chị em. Chị thay cha mẹ chăm sóc em. Chị thương em, lo lắng, chăm sóc cho em bằng tình yêu của 1 người chị và cả tình yêu của 1 người mẹ. Chị hơn em 7t nên em trong mắt chị lúc nào cũng nhỏ bé, khờ dại. Em là 1 đứa hay giấu tâm sự vào lòng, hay tủi thân và luôn muốn những người thân quan tâm chăm sóc. Út mà, nhỏ nhất trong gia đình nên hay làm nũng, muốn mọi người yêu thương mình nhiều. <br /> Chị biết em đã bị hụt hẫng khi thời gian không ở gần mẹ cha. Chị thì bị cuốn vào cơm - áo - gạo - tiền. Nhưng Út thương à. Ai rồi cũng phải tự tập dần với việc tự đi 1 mình. Em sắp phải 1 mình về \" nhà người ta\". Em phải học cách chăm sóc gia đình của riêng mình. Phải tự mình đối mặt với cuộc sống vợ chồng của bản thân. Sẽ có gây gỗ, mâu thuẫn, hờn giận....Về nhà chồng, hãy yêu thương, chăm sóc và kính trọng cha mẹ chồng như chính mẹ cha của chúng ta. Vì đó là những người thân mà em sẽ sống cùng mình đến suốt cuộc đời. Trao yêu thương sẽ nhận được yêu thương. Chăm sóc và lo lắng bằng chính Tâm của mình. <br /> Người ta ví đàn bà được làm nước. Nên em hãy là mặt hồ bình yên phẳng lặng của chồng, là dòng suốt ngọt ngào mát trong. Nhưng khi cần em cũng có thể là những cơn sóng thần không khoan nhượng. Vợ là người giữ lửa, quán xuyến cho gia đình. Em hãy là người nhường nhịn khi có mâu thuẫn gây gỗ. Nhưng bao dung, tha thứ, nhường nhịn không có nghĩa là dung túng, thoả hiệp những điều sai, vô lý của đối phương. <br /> Hôn nhân không chỉ là màu hồng mà là tất cả các gam màu trong cuộc sống. Em và người đàn ông của em sẽ chung tay pha màu cho cuộc sống của mình. Hôn nhân - tình yêu là nguyện ước trao cho nhau ngọt ngào, hạnh phúc, yêu thương, chở che, chăm sóc. Hôn nhân em không chỉ 1 mình mà là 2 người. Đừng bao giờ vì niềm vui riêng của bản thân mà thương tổn người bạn đời của ta.<br /> Chị có thật nhiều điều muốn nói cho em. Cảm giác thật là khó tả. Vui mừng vì em có được hạnh phúc của mình. Lo rằng người ta có thương, bao dung, chăm sóc em như chị?? Ở nhà, chị nấu nướng cho ăn, chăm sóc khi ốm đau, thứ tha khi lỗi lầm. Đau lòng, xót xa thì cũng phải nén trong tim. Có em gái lớn rùi nó cũng phải lấy chồng. Chị sẽ vẫn mãi đứng sau lưng em, sẽ vẫn mãi luôn yêu thương em. Em gái của chị à. Khi vui, hạnh phúc cũng như có buồn, có tủi hờn gì hãy về và nói chị nghe nha. Đừng giấu trong lòng rồi khóc 1 mình. Có chị, chị lúc nào cũng ở đây và khi nào em cần chị cũng sẽ luôn bên Út của chị. <br /> Em gái à!!! Chị chúc phúc cho em. Hôn nhân của em hãy thật hạnh phúc, hãy thật mặn nồng, có nước mắt thì cũng là giọt nước mắt của mừng vui, của hạnh phúc nha Út. Thương Út. <br /> <br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/869018908431560704", "published": "2018-07-26T00:50:53+00:00", "source": { "content": " Gửi Út thương của chị!!!\n\n Thời gian bắt đầu đếm ngược, chỉ còn 3 ngày nữa thôi, Út của chị sẽ bắt đầu đảm nhận 1 trách nhiệm quan trọng của cuộc đời mình. Trách nhiệm làm vợ, dâu và sẽ là làm mẹ. Hôn nhân không phải chỉ đơn thuần thay đổi xưng hô từ \" người yêu\" sang \" bạn đời\". Từ nhà mình sang nhà người. Mà Hôn nhân là 1 điều thiêng liêng. Là 1 sự khởi đầu mới cho 1 cuộc sống mới - cuộc sống gia đình. \n\n Trong cuộc đời mỗi con người chúng ta sẽ được số phận sắp đặt cho gặp gỡ, quen biết rất nhiều người. Nhưng chỉ có 1 người mà ta sẽ yêu, sẽ có ước muốn được ở bên người đó mỗi ngày và mãi mãi đến suốt đời mình. Chị hạnh phúc và mừng vui khi Út của chị đã gặp được người đàn ông của cuộc đời mình. Người sẽ nắm tay Út của chị vào Thánh đường quỳ trước Chúa trao cho em lời nguyện thề sẽ ở bên em, chở che, yêu thương, bao dung, không rời, không bỏ Út trong bất kì hoàn cảnh nào. \n Khoảng thời gian gia đình ta gặp khó khăn, cha mẹ không ở gần 2 chị em. Chị thay cha mẹ chăm sóc em. Chị thương em, lo lắng, chăm sóc cho em bằng tình yêu của 1 người chị và cả tình yêu của 1 người mẹ. Chị hơn em 7t nên em trong mắt chị lúc nào cũng nhỏ bé, khờ dại. Em là 1 đứa hay giấu tâm sự vào lòng, hay tủi thân và luôn muốn những người thân quan tâm chăm sóc. Út mà, nhỏ nhất trong gia đình nên hay làm nũng, muốn mọi người yêu thương mình nhiều. \n Chị biết em đã bị hụt hẫng khi thời gian không ở gần mẹ cha. Chị thì bị cuốn vào cơm - áo - gạo - tiền. Nhưng Út thương à. Ai rồi cũng phải tự tập dần với việc tự đi 1 mình. Em sắp phải 1 mình về \" nhà người ta\". Em phải học cách chăm sóc gia đình của riêng mình. Phải tự mình đối mặt với cuộc sống vợ chồng của bản thân. Sẽ có gây gỗ, mâu thuẫn, hờn giận....Về nhà chồng, hãy yêu thương, chăm sóc và kính trọng cha mẹ chồng như chính mẹ cha của chúng ta. Vì đó là những người thân mà em sẽ sống cùng mình đến suốt cuộc đời. Trao yêu thương sẽ nhận được yêu thương. Chăm sóc và lo lắng bằng chính Tâm của mình. \n Người ta ví đàn bà được làm nước. Nên em hãy là mặt hồ bình yên phẳng lặng của chồng, là dòng suốt ngọt ngào mát trong. Nhưng khi cần em cũng có thể là những cơn sóng thần không khoan nhượng. Vợ là người giữ lửa, quán xuyến cho gia đình. Em hãy là người nhường nhịn khi có mâu thuẫn gây gỗ. Nhưng bao dung, tha thứ, nhường nhịn không có nghĩa là dung túng, thoả hiệp những điều sai, vô lý của đối phương. \n Hôn nhân không chỉ là màu hồng mà là tất cả các gam màu trong cuộc sống. Em và người đàn ông của em sẽ chung tay pha màu cho cuộc sống của mình. Hôn nhân - tình yêu là nguyện ước trao cho nhau ngọt ngào, hạnh phúc, yêu thương, chở che, chăm sóc. Hôn nhân em không chỉ 1 mình mà là 2 người. Đừng bao giờ vì niềm vui riêng của bản thân mà thương tổn người bạn đời của ta.\n Chị có thật nhiều điều muốn nói cho em. Cảm giác thật là khó tả. Vui mừng vì em có được hạnh phúc của mình. Lo rằng người ta có thương, bao dung, chăm sóc em như chị?? Ở nhà, chị nấu nướng cho ăn, chăm sóc khi ốm đau, thứ tha khi lỗi lầm. Đau lòng, xót xa thì cũng phải nén trong tim. Có em gái lớn rùi nó cũng phải lấy chồng. Chị sẽ vẫn mãi đứng sau lưng em, sẽ vẫn mãi luôn yêu thương em. Em gái của chị à. Khi vui, hạnh phúc cũng như có buồn, có tủi hờn gì hãy về và nói chị nghe nha. Đừng giấu trong lòng rồi khóc 1 mình. Có chị, chị lúc nào cũng ở đây và khi nào em cần chị cũng sẽ luôn bên Út của chị. \n Em gái à!!! Chị chúc phúc cho em. Hôn nhân của em hãy thật hạnh phúc, hãy thật mặn nồng, có nước mắt thì cũng là giọt nước mắt của mừng vui, của hạnh phúc nha Út. Thương Út. \n \n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:869018908431560704/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866663694860353536", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": "18/7/2018\r<br />Biết là không nên nhớ và đừng nên để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai. Nhưng trí nhớ như đã khắc sâu mọi việc vào tận trong xương tuỷ. Nỗi đau đó đã 3 năm trôi qua nhưng vẫn vẹn nguyên cái cảm giác ấy. Chỉ có thể mỗi đêm để những giọt nước mắt rơi lặng lẽ, cố cắn chặc răng để từng tiếng nức nở uất nghẹn khg bật thành tiếng. Đớn đau là thế nhưng vẫn phải tỏ ra bao dung, bình thản và mỉm cười mỗi ngày. \r<br /> Không biết có thể mỉm cười chịu đựng đến khi nào!! Anh có thể dành thời gian cho bè bạn, cho những lần bồ bịch thoáng qua. Riêng em – vợ anh, từ ngày cưới nhau đã hơn 11 năm. Mong muốn nhỏ nhoi là có 1 lần hẹn hò riêng chỉ 2 đứa. Nhưng …. anh có thể có cho những ng tình anh quen. Anh sợ họ thiệt thòi khi cặp kè 1 ng có vk như anh. Anh đưa đi đây đó, hẹn hò như những kẻ yêu nhau nồng say. Riêng em, 1 mong muốn nhỏ nhoi sau 11 năm làm vk là quá xa vời. Và giờ cũng chẳng mong chờ nữa. Ừ thì anh nói không nỡ bỏ con. Có vk lo con rồi nên anh cứ việc yên tâm đó đây cùng bồ nhí. Mặc em – vợ anh. \r<br />Ừ thì, quen rồi, trách nhiệm- nghĩa vụ của em phải thế. Chăm con, lo việc gia đình, chăm cha mẹ chồng. Để anh – chồng em yên tâm với những cuộc vui của riêng anh. \r<br />Em mệt, rất mệt, đau, rất đau. Ngày xưa có thể em ầm ĩ, gào thét, khóc lóc. Nhưng… bây giờ em cũng chẳng còn sức lực đâu mà khóc nữa. Dẩu có khóc thì khi màn đêm đã bao phủ, anh và con đã say giấc. Thì lúc đó những giọt nước mắt em mới lặng lẽ rơi. \r<br />Nỗi đau của sự phản bội khi mà niềm tin- tình yêu đang đong đầy – thì thật sự khắc cốt ghi tâm. Quên làm sao được. Chỉ là đang cố giấu nó ở nơi sâu nhất của con tim. Để khi những kí ức đớn đau bất chợt ập đến. Em cũng cố gắng kềm chế cảm xúc của mình. Giờ đây, em đôi khi tính khí thất thường. Uh, thì em cũng đã nói rồi. Những khi em bỗng chợt im lặng – không nói – không cười. Anh hỏi em khg muốn trả lời. Thì là lúc những cơn đau ấy rủ nhau kéo đến khg hề báo trước. \r<br />Anh bảo em. Đã nói bỏ qua và quên đi chuyện cũ. Nói thì dễ lắm. Nhưng… kẻ tổn thương không là anh, người đang đau đớn không là anh. Tha thứ chỉ nói là xong. Nhưng niềm tin đã mất. Tình yêu đã bị tổn thương, đã hao mòn. Những thứ đó làm sao lấy lại??? Em cũng ước gì em mất trí cho rồi. \r<br />Làm sao đây??? Em cũng không biết nữa. Có thể em sẽ ngày càng ít lời, ngày càng khép mình lại. Sẽ vẫn thế - chăm lo cho cha con anh, cho gia đình này. Hoặc là 1 ngày nào đó khi sự chịu đựng đã vượt giới hạn rồi – em sẽ rời khỏi cuộc đời của anh. Em sẽ chỉ 1 mình thôi. \r<br />Thanh xuân của em – niềm tin của em – tình yêu của em – tất cả sức sống của em – đã dành hết cho anh mất rồi. Em chỉ có thể giữ lại 1 chút sức lực cuối cùng cho bản thân mình trong đoạn đường sắp tới. \r<br />Có lẽ yêu quá nhiều nên hận cũng đong đầy. Cũng là yêu mà cũng là hận. 2 cảm xúc cứ đang xen bủa vây lấy em. Lắm khi em ước gì mình tan biến đi – như chưa hề tồn tại thì hay biết mấy. \r<br />Có lẽ em đã yêu anh quá nhiều. Nhiều hơn là em nghĩ. Thế nên những vết thương do chính người em yêu thương gây ra cho em. Nó vượt qua sự tưởng tượng của em. Vượt qua sự chịu đựng của em. Sự phản bội ấy làm tình yêu em tan vỡ, làm niềm tin của em tan tành. \r<br />Sự hy sinh của em, sự chịu đựng của em. Những ngày khốn khó bão giông em đã cùng anh trãi qua. Nó không có 1 ý nghĩa nào cả. Em như không tồn tại trong suy nghĩ của anh – khi mà anh đang mải mê ngụp lặn trong thú vui mới của mình. Tình yêu của em, gia đình của chúng ta không là gì cả với sự thoã mãn nhục dục của riêng anh. Cứ nghĩ đến những điều đó – tim em như bị bóp nghẹt. Nỗi đau nó len lỏi trong xương tuỷ, trong tâm khảm, trong từng mỗi tế bào cơ thể. Giờ đây em đã thấm thía 4 chữ “ Khắc cốt, ghi tâm” là gì. \r<br />\r<br /> \r<br />\r<br />\r<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/866663694860353536", "published": "2018-07-19T12:52:06+00:00", "source": { "content": "18/7/2018\r\nBiết là không nên nhớ và đừng nên để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai. Nhưng trí nhớ như đã khắc sâu mọi việc vào tận trong xương tuỷ. Nỗi đau đó đã 3 năm trôi qua nhưng vẫn vẹn nguyên cái cảm giác ấy. Chỉ có thể mỗi đêm để những giọt nước mắt rơi lặng lẽ, cố cắn chặc răng để từng tiếng nức nở uất nghẹn khg bật thành tiếng. Đớn đau là thế nhưng vẫn phải tỏ ra bao dung, bình thản và mỉm cười mỗi ngày. \r\n Không biết có thể mỉm cười chịu đựng đến khi nào!! Anh có thể dành thời gian cho bè bạn, cho những lần bồ bịch thoáng qua. Riêng em – vợ anh, từ ngày cưới nhau đã hơn 11 năm. Mong muốn nhỏ nhoi là có 1 lần hẹn hò riêng chỉ 2 đứa. Nhưng …. anh có thể có cho những ng tình anh quen. Anh sợ họ thiệt thòi khi cặp kè 1 ng có vk như anh. Anh đưa đi đây đó, hẹn hò như những kẻ yêu nhau nồng say. Riêng em, 1 mong muốn nhỏ nhoi sau 11 năm làm vk là quá xa vời. Và giờ cũng chẳng mong chờ nữa. Ừ thì anh nói không nỡ bỏ con. Có vk lo con rồi nên anh cứ việc yên tâm đó đây cùng bồ nhí. Mặc em – vợ anh. \r\nỪ thì, quen rồi, trách nhiệm- nghĩa vụ của em phải thế. Chăm con, lo việc gia đình, chăm cha mẹ chồng. Để anh – chồng em yên tâm với những cuộc vui của riêng anh. \r\nEm mệt, rất mệt, đau, rất đau. Ngày xưa có thể em ầm ĩ, gào thét, khóc lóc. Nhưng… bây giờ em cũng chẳng còn sức lực đâu mà khóc nữa. Dẩu có khóc thì khi màn đêm đã bao phủ, anh và con đã say giấc. Thì lúc đó những giọt nước mắt em mới lặng lẽ rơi. \r\nNỗi đau của sự phản bội khi mà niềm tin- tình yêu đang đong đầy – thì thật sự khắc cốt ghi tâm. Quên làm sao được. Chỉ là đang cố giấu nó ở nơi sâu nhất của con tim. Để khi những kí ức đớn đau bất chợt ập đến. Em cũng cố gắng kềm chế cảm xúc của mình. Giờ đây, em đôi khi tính khí thất thường. Uh, thì em cũng đã nói rồi. Những khi em bỗng chợt im lặng – không nói – không cười. Anh hỏi em khg muốn trả lời. Thì là lúc những cơn đau ấy rủ nhau kéo đến khg hề báo trước. \r\nAnh bảo em. Đã nói bỏ qua và quên đi chuyện cũ. Nói thì dễ lắm. Nhưng… kẻ tổn thương không là anh, người đang đau đớn không là anh. Tha thứ chỉ nói là xong. Nhưng niềm tin đã mất. Tình yêu đã bị tổn thương, đã hao mòn. Những thứ đó làm sao lấy lại??? Em cũng ước gì em mất trí cho rồi. \r\nLàm sao đây??? Em cũng không biết nữa. Có thể em sẽ ngày càng ít lời, ngày càng khép mình lại. Sẽ vẫn thế - chăm lo cho cha con anh, cho gia đình này. Hoặc là 1 ngày nào đó khi sự chịu đựng đã vượt giới hạn rồi – em sẽ rời khỏi cuộc đời của anh. Em sẽ chỉ 1 mình thôi. \r\nThanh xuân của em – niềm tin của em – tình yêu của em – tất cả sức sống của em – đã dành hết cho anh mất rồi. Em chỉ có thể giữ lại 1 chút sức lực cuối cùng cho bản thân mình trong đoạn đường sắp tới. \r\nCó lẽ yêu quá nhiều nên hận cũng đong đầy. Cũng là yêu mà cũng là hận. 2 cảm xúc cứ đang xen bủa vây lấy em. Lắm khi em ước gì mình tan biến đi – như chưa hề tồn tại thì hay biết mấy. \r\nCó lẽ em đã yêu anh quá nhiều. Nhiều hơn là em nghĩ. Thế nên những vết thương do chính người em yêu thương gây ra cho em. Nó vượt qua sự tưởng tượng của em. Vượt qua sự chịu đựng của em. Sự phản bội ấy làm tình yêu em tan vỡ, làm niềm tin của em tan tành. \r\nSự hy sinh của em, sự chịu đựng của em. Những ngày khốn khó bão giông em đã cùng anh trãi qua. Nó không có 1 ý nghĩa nào cả. Em như không tồn tại trong suy nghĩ của anh – khi mà anh đang mải mê ngụp lặn trong thú vui mới của mình. Tình yêu của em, gia đình của chúng ta không là gì cả với sự thoã mãn nhục dục của riêng anh. Cứ nghĩ đến những điều đó – tim em như bị bóp nghẹt. Nỗi đau nó len lỏi trong xương tuỷ, trong tâm khảm, trong từng mỗi tế bào cơ thể. Giờ đây em đã thấm thía 4 chữ “ Khắc cốt, ghi tâm” là gì. \r\n\r\n \r\n\r\n\r\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866663694860353536/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866650537351598080", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": "18/7/2018\r<br />Biết là không nên nhớ và đừng nên để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai. Nhưng trí nhớ như đã khắc sâu mọi việc vào tận trong xương tuỷ. Nỗi đau đó đã 3 năm trôi qua nhưng vẫn vẹn nguyên cái cảm giác ấy. Chỉ có thể mỗi đêm để những giọt nước mắt rơi lặng lẽ, cố cắn chặc răng để từng tiếng nức nở uất nghẹn khg bật thành tiếng. Đớn đau là thế nhưng vẫn phải tỏ ra bao dung, bình thản và mỉm cười mỗi ngày. \r<br /> Không biết có thể mỉm cười chịu đựng đến khi nào!! Anh có thể dành thời gian cho bè bạn, cho những lần bồ bịch thoáng qua. Riêng em – vợ anh, từ ngày cưới nhau đã hơn 11 năm. Mong muốn nhỏ nhoi là có 1 lần hẹn hò riêng chỉ 2 đứa. Nhưng …. anh có thể có cho những ng tình anh quen. Anh sợ họ thiệt thòi khi cặp kè 1 ng có vk như anh. Anh đưa đi đây đó, hẹn hò như những kẻ yêu nhau nồng say. Riêng em, 1 mong muốn nhỏ nhoi sau 11 năm làm vk là quá xa vời. Và giờ cũng chẳng mong chờ nữa. Ừ thì anh nói không nỡ bỏ con. Có vk lo con rồi nên anh cứ việc yên tâm đó đây cùng bồ nhí. Mặc em – vợ anh. \r<br />Ừ thì, quen rồi, trách nhiệm- nghĩa vụ của em phải thế. Chăm con, lo việc gia đình, chăm cha mẹ chồng. Để anh – chồng em yên tâm với những cuộc vui của riêng anh. \r<br />Em mệt, rất mệt, đau, rất đau. Ngày xưa có thể em ầm ĩ, gào thét, khóc lóc. Nhưng… bây giờ em cũng chẳng còn sức lực đâu mà khóc nữa. Dẩu có khóc thì khi màn đêm đã bao phủ, anh và con đã say giấc. Thì lúc đó những giọt nước mắt em mới lặng lẽ rơi. \r<br />Nỗi đau của sự phản bội khi mà niềm tin- tình yêu đang đong đầy – thì thật sự khắc cốt ghi tâm. Quên làm sao được. Chỉ là đang cố giấu nó ở nơi sâu nhất của con tim. Để khi những kí ức đớn đau bất chợt ập đến. Em cũng cố gắng kềm chế cảm xúc của mình. Giờ đây, em đôi khi tính khí thất thường. Uh, thì em cũng đã nói rồi. Những khi em bỗng chợt im lặng – không nói – không cười. Anh hỏi em khg muốn trả lời. Thì là lúc những cơn đau ấy rủ nhau kéo đến khg hề báo trước. \r<br />Anh bảo em. Đã nói bỏ qua và quên đi chuyện cũ. Nói thì dễ lắm. Nhưng… kẻ tổn thương không là anh, người đang đau đớn không là anh. Tha thứ chỉ nói là xong. Nhưng niềm tin đã mất. Tình yêu đã bị tổn thương, đã hao mòn. Những thứ đó làm sao lấy lại??? Em cũng ước gì em mất trí cho rồi. \r<br />Làm sao đây??? Em cũng không biết nữa. Có thể em sẽ ngày càng ít lời, ngày càng khép mình lại. Sẽ vẫn thế - chăm lo cho cha con anh, cho gia đình này. Hoặc là 1 ngày nào đó khi sự chịu đựng đã vượt giới hạn rồi – em sẽ rời khỏi cuộc đời của anh. Em sẽ chỉ 1 mình thôi. \r<br />Thanh xuân của em – niềm tin của em – tình yêu của em – tất cả sức sống của em – đã dành hết cho anh mất rồi. Em chỉ có thể giữ lại 1 chút sức lực cuối cùng cho bản thân mình trong đoạn đường sắp tới. \r<br />Có lẽ yêu quá nhiều nên hận cũng đong đầy. Cũng là yêu mà cũng là hận. 2 cảm xúc cứ đang xen bủa vây lấy em. Lắm khi em ước gì mình tan biến đi – như chưa hề tồn tại thì hay biết mấy. \r<br />Có lẽ em đã yêu anh quá nhiều. Nhiều hơn là em nghĩ. Thế nên những vết thương do chính người em yêu thương gây ra cho em. Nó vượt qua sự tưởng tượng của em. Vượt qua sự chịu đựng của em. Sự phản bội ấy làm tình yêu em tan vỡ, làm niềm tin của em tan tành. \r<br />Sự hy sinh của em, sự chịu đựng của em. Những ngày khốn khó bão giông em đã cùng anh trãi qua. Nó không có 1 ý nghĩa nào cả. Em như không tồn tại trong suy nghĩ của anh – khi mà anh đang mải mê ngụp lặn trong thú vui mới của mình. Tình yêu của em, gia đình của chúng ta không là gì cả với sự thoã mãn nhục dục của riêng anh. Cứ nghĩ đến những điều đó – tim em như bị bóp nghẹt. Nỗi đau nó len lỏi trong xương tuỷ, trong tâm khảm, trong từng mỗi tế bào cơ thể. Giờ đây em đã thấm thía 4 chữ “ Khắc cốt, ghi tâm” là gì. \r<br />\r<br /> \r<br />\r<br />\r<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/866650537351598080", "published": "2018-07-19T11:59:49+00:00", "source": { "content": "18/7/2018\r\nBiết là không nên nhớ và đừng nên để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai. Nhưng trí nhớ như đã khắc sâu mọi việc vào tận trong xương tuỷ. Nỗi đau đó đã 3 năm trôi qua nhưng vẫn vẹn nguyên cái cảm giác ấy. Chỉ có thể mỗi đêm để những giọt nước mắt rơi lặng lẽ, cố cắn chặc răng để từng tiếng nức nở uất nghẹn khg bật thành tiếng. Đớn đau là thế nhưng vẫn phải tỏ ra bao dung, bình thản và mỉm cười mỗi ngày. \r\n Không biết có thể mỉm cười chịu đựng đến khi nào!! Anh có thể dành thời gian cho bè bạn, cho những lần bồ bịch thoáng qua. Riêng em – vợ anh, từ ngày cưới nhau đã hơn 11 năm. Mong muốn nhỏ nhoi là có 1 lần hẹn hò riêng chỉ 2 đứa. Nhưng …. anh có thể có cho những ng tình anh quen. Anh sợ họ thiệt thòi khi cặp kè 1 ng có vk như anh. Anh đưa đi đây đó, hẹn hò như những kẻ yêu nhau nồng say. Riêng em, 1 mong muốn nhỏ nhoi sau 11 năm làm vk là quá xa vời. Và giờ cũng chẳng mong chờ nữa. Ừ thì anh nói không nỡ bỏ con. Có vk lo con rồi nên anh cứ việc yên tâm đó đây cùng bồ nhí. Mặc em – vợ anh. \r\nỪ thì, quen rồi, trách nhiệm- nghĩa vụ của em phải thế. Chăm con, lo việc gia đình, chăm cha mẹ chồng. Để anh – chồng em yên tâm với những cuộc vui của riêng anh. \r\nEm mệt, rất mệt, đau, rất đau. Ngày xưa có thể em ầm ĩ, gào thét, khóc lóc. Nhưng… bây giờ em cũng chẳng còn sức lực đâu mà khóc nữa. Dẩu có khóc thì khi màn đêm đã bao phủ, anh và con đã say giấc. Thì lúc đó những giọt nước mắt em mới lặng lẽ rơi. \r\nNỗi đau của sự phản bội khi mà niềm tin- tình yêu đang đong đầy – thì thật sự khắc cốt ghi tâm. Quên làm sao được. Chỉ là đang cố giấu nó ở nơi sâu nhất của con tim. Để khi những kí ức đớn đau bất chợt ập đến. Em cũng cố gắng kềm chế cảm xúc của mình. Giờ đây, em đôi khi tính khí thất thường. Uh, thì em cũng đã nói rồi. Những khi em bỗng chợt im lặng – không nói – không cười. Anh hỏi em khg muốn trả lời. Thì là lúc những cơn đau ấy rủ nhau kéo đến khg hề báo trước. \r\nAnh bảo em. Đã nói bỏ qua và quên đi chuyện cũ. Nói thì dễ lắm. Nhưng… kẻ tổn thương không là anh, người đang đau đớn không là anh. Tha thứ chỉ nói là xong. Nhưng niềm tin đã mất. Tình yêu đã bị tổn thương, đã hao mòn. Những thứ đó làm sao lấy lại??? Em cũng ước gì em mất trí cho rồi. \r\nLàm sao đây??? Em cũng không biết nữa. Có thể em sẽ ngày càng ít lời, ngày càng khép mình lại. Sẽ vẫn thế - chăm lo cho cha con anh, cho gia đình này. Hoặc là 1 ngày nào đó khi sự chịu đựng đã vượt giới hạn rồi – em sẽ rời khỏi cuộc đời của anh. Em sẽ chỉ 1 mình thôi. \r\nThanh xuân của em – niềm tin của em – tình yêu của em – tất cả sức sống của em – đã dành hết cho anh mất rồi. Em chỉ có thể giữ lại 1 chút sức lực cuối cùng cho bản thân mình trong đoạn đường sắp tới. \r\nCó lẽ yêu quá nhiều nên hận cũng đong đầy. Cũng là yêu mà cũng là hận. 2 cảm xúc cứ đang xen bủa vây lấy em. Lắm khi em ước gì mình tan biến đi – như chưa hề tồn tại thì hay biết mấy. \r\nCó lẽ em đã yêu anh quá nhiều. Nhiều hơn là em nghĩ. Thế nên những vết thương do chính người em yêu thương gây ra cho em. Nó vượt qua sự tưởng tượng của em. Vượt qua sự chịu đựng của em. Sự phản bội ấy làm tình yêu em tan vỡ, làm niềm tin của em tan tành. \r\nSự hy sinh của em, sự chịu đựng của em. Những ngày khốn khó bão giông em đã cùng anh trãi qua. Nó không có 1 ý nghĩa nào cả. Em như không tồn tại trong suy nghĩ của anh – khi mà anh đang mải mê ngụp lặn trong thú vui mới của mình. Tình yêu của em, gia đình của chúng ta không là gì cả với sự thoã mãn nhục dục của riêng anh. Cứ nghĩ đến những điều đó – tim em như bị bóp nghẹt. Nỗi đau nó len lỏi trong xương tuỷ, trong tâm khảm, trong từng mỗi tế bào cơ thể. Giờ đây em đã thấm thía 4 chữ “ Khắc cốt, ghi tâm” là gì. \r\n\r\n \r\n\r\n\r\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866650537351598080/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866492775662448640", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/866492775662448640\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/866492775662448640</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/866492775662448640", "published": "2018-07-19T01:32:56+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/866492775662448640", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866492775662448640/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866492599474987008", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/866492599474987008\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/866492599474987008</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/866492599474987008", "published": "2018-07-19T01:32:13+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/866492599474987008", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/entities/urn:activity:866492599474987008/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860722480019415043/outboxoutbox" }