A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:895693904743534592",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "FB Quoc Ben Luu<br />Bài phát biểu mới nhất của Phó Tổng thống Mỹ Mike Pence cho thấy một bức tranh rất đầy đủ về quan hệ Mỹ - Trung hiện nay. Lần đầu tiên một vị lãnh đạo cao nhất thể hiện quan điểm cứng rắn và chỉ trích toàn diện các chính sách của Trung Quốc đối với nước Mỹ. Quan trọng hơn đối với người Việt Nam chúng ta, nó cho thấy một quan điểm và chủ trương hành động của Mỹ đối phó với Trung Quốc ở Tây Thái Bình Dương và khu vực ASEAN.<br /><br />“...Ngay từ thời kỳ đầu của chính quyền này, Tổng thống Trump đã xem mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc và với Chủ tịch Tập là một ưu tiên. Ngày 6 tháng 4 năm ngoái, Tổng thống Trump chào đón Chủ tịch Tập đến Mar-A-Lago. Ngày 8 tháng 11 năm ngoái, Tổng thống Trump thăm Bắc Kinh, nơi nhà lãnh đạo Trung Quốc đón tiếp ông nồng hậu.<br />Hơn 2 năm qua, tổng thống của chúng ta đã gầy dựng mối quan hệ cá nhân bền chặt với vị chủ tịch của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, và họ hợp tác chặt chẽ trong các vấn đề quan tâm chung, quan trọng nhất là phi phạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên.<br />Nhưng hôm nay tôi xuất hiện trước các bạn vì người dân Mỹ xứng đáng được biết… ngay khoảnh khắc này, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn bộ chính quyền, sử dụng các công cụ chính trị, kinh tế và quân sự, cũng như tuyên truyền, để thúc đẩy sự ảnh hưởng và gặt hái lợi ích ở Hoa Kỳ. Trung Quốc cũng áp dụng sức mạnh này theo những cách chủ tâm hơn bao giờ hết, để áp đặt sự ảnh hưởng và can thiệp vào chính sách và chính trị nội bộ của đất nước chúng ta.<br />Dưới thời chính quyền của chúng tôi, chúng tôi đã tiến hành những hành động quyết liệt để đáp trả Trung Quốc bằng sự lãnh đạo của Mỹ, áp dụng những nguyên tắc và chính sách mà những người trong khán phòng này chủ trương từ lâu.<br />Trong “Chiến lược An ninh quốc gia” được Tổng thống Trump công bố tháng 12 năm ngoái, ông mô tả một thời kỳ mới của “sự cạnh tranh nước lớn”. Các quốc gia nước ngoài đã bắt đầu “tái áp đặt sự ảnh hưởng của họ ở khu vực và toàn cầu”, và họ đang “thách thức lợi thế địa chính trị (của nước Mỹ) và cố gắng thay đổi trật tự quốc tế theo hướng có lợi cho họ”. Trong chiến lược này, Tổng thống Trump đã nêu rõ rằng Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã thông qua một chiến lược mới với Trung Quốc. Chúng ta tìm kiếm mối quan hệ trên cơ sở công bằng, có đi có lại và tôn trọng chủ quyền, và chúng ta thực hiện hành động dứt khoát để đạt mục tiêu đó.<br />Như Tổng thống đã nói năm ngoái trong chuyến thăm của ông đến Trung Quốc, “chúng ta có cơ hội tăng cường mối quan hệ giữa hai đất nước chúng ta và cải thiện cuộc sống của công dân hai nước chúng ta”. Tầm nhìn tương lai của chúng ta được vun bồi trên những thời kỳ tốt đẹp nhất giữa hai nước trong quá khứ, khi Mỹ và Trung Quốc liên lạc với nhau trên tinh thần cởi mở và hữu nghị…<br />Khi đất nước non trẻ của chúng ta tìm kiếm thị trường xuất khẩu mới sau thời kỳ chiến tranh Cách mạng, người Trung Quốc chào đón những tàu buôn Mỹ chất đầy nhân sâm và lông thú…<br />Khi Trung Quốc chịu đựng những sự sỉ nhục và bóc lột trong thời kỳ được gọi là “Thế kỷ Ô nhục” của họ, nước Mỹ từ chối tham gia, và chủ trương chính sách “Mở cửa”, để chúng ta có thể giao thương công bằng hơn với Trung Quốc và duy trì chủ quyền của họ…<br />Khi những nhà truyền giáo Mỹ rao giảng tin mừng đến những vùng đất Trung Quốc, họ sửng sờ trước nền văn hóa sâu đậm của những người cổ xưa nhưng đầy sức sống, và không chỉ truyền bá đức tin, họ còn thành lập một trong số những ngôi trường đại học đầu tiên và ưu tú nhất của Trung Quốc…<br />Khi Đệ nhị Thế chiến nổ ra, chúng ta sát cánh như những đồng minh trong cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc… Và sau cuộc chiến đó, Mỹ bảo đảm Trung Quốc trở thành thành viên Hiến chương Liên Hiệp Quốc, và là một nước tham gia định hình vĩ đại của thế giới thời hậu chiến.<br />Nhưng không lâu sau khi lên nắm quyền vào năm 1949, Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu theo đuổi chủ nghĩa bành trướng chuyên chế. Chỉ 5 năm sau khi hai quốc gia là chiến hữu, chúng ta đã chiến đấu lại với nhau, trên những ngọn núi và thung lũng ở bán đảo Triều Tiên. Thân phụ của tôi đã chứng kiến chiến sự trên những tiền tuyến tự do.<br />Ngay cả cuộc chiến tranh Triều Tiên bạo tàn cũng không thể làm giảm đi mong muốn của đôi bên nhằm khôi phục các mối quan hệ gắn bó lâu đời. Bất hòa của Hoa Kỳ với Trung Quốc chấm dứt năm 1972, và ngay sau đó, chúng ta thiết lập lại quan hệ ngoại giao, bắt đầu mở cửa nền kinh tế cho nhau, và các trường đại học Mỹ bắt đầu đào tạo một thế hệ kỹ sư, lãnh đạo doanh nghiệp, học giả và cán bộ Trung Quốc mới. Sau khi Liên bang Xô viết sụp đổ, chúng ta cho rằng một Trung Quốc tự do là không thể tránh khỏi. Ngập trong sự lạc quan, vào đầu thế kỷ 21, Mỹ đã đồng ý cho Bắc Kinh tiếp cận với nền kinh tế của chúng ta, và đưa Trung Quốc vào Tổ chức Thương mại Thế giới.<br />Các chính quyền trước đây đưa ra lựa chọn này với hy vọng tự do ở Trung Quốc sẽ mở rộng dưới mọi hình thức - không chỉ về mặt kinh tế, mà cả mặt chính trị, với sự tôn trọng mới dành cho các nguyên tắc tự do cổ điển, tài sản tư nhân, tự do tôn giáo và toàn thảy vấn đề nhân quyền… nhưng hy vọng này đã không được thành toàn.<br />Giấc mơ tự do vẫn còn xa vời đối với người dân Trung Quốc. Và trong khi Bắc Kinh vẫn chỉ chót lưỡi đầu môi về “cải cách và mở cửa”, chính sách nổi tiếng của Đặng Tiểu Bình giờ đây tỏ ra thiếu thành thật.<br />Trong 17 năm qua, GDP của Trung Quốc đã tăng gấp 9 lần; trở thành nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới. Phần lớn thành công này được thúc đẩy bởi đầu tư của Mỹ tại Trung Quốc. Và Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng đã sử dụng một kho chính sách không phù hợp với thương mại tự do và công bằng, trong đó thuế quan, hạn ngạch, thao túng tiền tệ, cưỡng bức chuyển giao công nghệ, trộm cắp tài sản trí tuệ và trợ cấp công nghiệp được ban phát vô tội vạ chỉ là một vài trong số đó. Những chính sách này đã xây dựng cơ sở sản xuất của Bắc Kinh, với hậu quả là tổn thất của các đối thủ cạnh tranh - đặc biệt là Mỹ.<br />Hành động của Trung Quốc góp phần vào thâm hụt thương mại với Hoa Kỳ mà năm ngoái đã lên đến 375 tỷ USD - gần một nửa thâm hụt thương mại toàn cầu của chúng ta. Như Tổng thống Trump vừa nói tuần này, \"chúng ta đã tái thiết Trung Quốc\" trong 25 năm qua.<br />Bây giờ, thông qua kế hoạch “Made in China 2025”, Đảng Cộng sản đã đặt mục tiêu kiểm soát 90% các ngành công nghiệp tiên tiến nhất thế giới, bao gồm robot, công nghệ sinh học và trí tuệ nhân tạo. Để giành được những đỉnh cao chỉ huy của nền kinh tế thế kỷ 21, Bắc Kinh đã chỉ đạo các quan chức và doanh nghiệp của mình thâu tóm tài sản trí tuệ Mỹ - nền tảng cho sự lãnh đạo kinh tế của chúng ta - bằng mọi phương tiện cần thiết.<br />Bắc Kinh hiện yêu cầu nhiều doanh nghiệp Mỹ chuyển giao bí mật thương mại của họ để đổi lại hoạt động kinh doanh tại Trung Quốc. Họ cũng phối hợp và tài trợ cho việc mua lại các công ty Mỹ để giành quyền sở hữu sáng tạo của những công ty này. Tệ hại nhất là các cơ quan an ninh Trung Quốc đã chủ mưu đánh cắp trọn gói công nghệ Mỹ - bao gồm các bản thiết kế quân sự tối tân.<br />Và bằng cách sử dụng công nghệ bị đánh cắp đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang lấy lưỡi cày rèn gươm trên một quy mô lớn…<br />Chi tiêu quân sự của Trung Quốc hiện bằng toàn thể phần còn lại của châu Á gộp lại, và Bắc Kinh đã ưu tiên khả năng làm xói mòn lợi thế quân sự của Mỹ - trên đất liền, trên biển, trên không, và trong không gian. Trung Quốc khăng khăng đẩy Hoa Kỳ ra khỏi Tây Thái Bình Dương và cố gắng ngăn cản chúng ta hỗ trợ các đồng minh của mình.<br />Bắc Kinh cũng sử dụng sức mạnh của mình nhiều hơn bao giờ hết. Tàu Trung Quốc thường xuyên tuần tra quanh quần đảo Senkaku, được quản lý bởi Nhật Bản. Và trong khi nhà lãnh đạo Trung Quốc đứng trong Vườn Hồng của Nhà Trắng năm 2015 và nói rằng đất nước của ông \"không có ý định quân sự hóa Biển Đông\", ngày nay, Bắc Kinh đã triển khai tên lửa chống hạm và phòng không trên một chuỗi căn cứ quân sự được xây dựng trên các đảo nhân tạo.<br />Sự hung hăng của Trung Quốc được dịp phô bày trong tuần này, khi một tàu hải quân Trung Quốc áp sát tàu USS Decatur ở khoảng cách 41 mét khi nó tiến hành các hoạt động tự do hàng hải trên Biển Đông, buộc tàu của chúng ta phải nhanh chóng cơ động để tránh va chạm. Bất chấp sự quấy rối liều lĩnh như vậy, Hải quân Hoa Kỳ sẽ tiếp tục bay, đi tàu và hoạt động ở bất cứ nơi nào luật pháp quốc tế cho phép và theo nhu cầu lợi ích quốc gia của chúng ta. Chúng ta sẽ không bị đe dọa; chúng tôi sẽ không rút lui.<br />Mỹ từng hy vọng tự do hóa kinh tế sẽ thúc đẩy Trung Quốc đi đến quan hệ đối tác lớn hơn với chúng ta và với thế giới. Thay vào đó, Trung Quốc đã chọn cách xâm lăng kinh tế, điều này đến lượt nó lại thúc đẩy quân đội của họ ngày càng phát triển. Bắc Kinh cũng không hướng tới quyền tự do lớn hơn cho người dân của họ như chúng ta kỳ vọng. Có lúc, Bắc Kinh xích gần đến quyền tự do và tôn trọng nhân quyền nhiều hơn, nhưng trong những năm gần đây, họ đã quay ngoắt về phía sự kiểm soát và áp bức.<br />Ngày nay, Trung Quốc đã xây dựng một nhà nước giám sát độc nhất vô nhị, và nó càng ngày càng mở rộng và bừa bãi - thường với sự giúp đỡ của công nghệ Mỹ. Tương tự, \"Vạn lý hỏa thành của Trung Quốc\" cũng ngày càng cao hơn, hạn chế đáng kể dòng chảy tự do thông tin đến với người dân Trung Quốc. Và đến năm 2020, các nhà cai trị của Trung Quốc nhắm đến việc thực thi một hệ thống Orwell dựa trên việc kiểm soát hầu hết khía cạnh của đời sống con người – với cái gọi là “điểm tín nhiệm xã hội”. Theo ngôn ngữ trong bản thiết kế chính thức của chương trình, nó sẽ \"cho phép người được tín nhiệm rong chơi cùng trời cuối đất, trong khi khiến người mất uy tín không nhấc nổi một bước\".<br />Và khi nói đến tự do tôn giáo, một làn sóng truy bức mới đang ập xuống với các Kitô hữu, Phật tử và người Hồi giáo Trung Quốc…<br />Tháng trước, Bắc Kinh đóng cửa một trong những nhà thờ ngầm lớn nhất Trung Quốc. Trên khắp đất nước, nhà chức trách đang giật đổ thánh giá, đốt kinh thánh và cầm tù các tín hữu. Và Bắc Kinh giờ đây đã đạt được thỏa thuận với Vatican, mang lại cho Đảng Cộng sản vốn tuyên xưng vô thần một vai trò trực tiếp trong việc bổ nhiệm các giám mục Công giáo. Đối với các Kitô hữu Trung Quốc, đó là những thời kỳ tuyệt vọng. Bắc Kinh cũng đang trấn áp Phật giáo. Trong thập niên qua, hơn 150 tu sĩ Phật giáo Tây Tạng đã tự thiêu để phản đối sự đàn áp của Trung Quốc đối với niềm tin và văn hóa của họ.<br />Và ở Tân Cương, Đảng Cộng sản đã giam giữ cả triệu người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ trong các trại của chính phủ nơi họ phải chịu đựng sự tẩy não suốt ngày đêm. Những người sống sót trong các trại đã mô tả trải nghiệm của họ như một nỗ lực cố ý của Bắc Kinh để bóp nghẹt văn hóa Duy Ngô Nhĩ và dập tắt đức tin Hồi giáo.<br />Nhưng như lịch sử chứng minh, một đất nước đàn áp những người dân của chính nó hiếm khi dừng lại ở đó. Bắc Kinh cũng đặt mục tiêu mở rộng tầm với của mình trên toàn thế giới. Như Tiến sĩ Michael Pillsbury của chính Viện Hudson đã nói, “Trung Quốc đã phản đối các hành động và mục tiêu của chính phủ Hoa Kỳ. Thật vậy, Trung Quốc đang xây dựng mối quan hệ riêng của mình với các đồng minh và kẻ thù của Hoa Kỳ, đi ngược lại với bất kỳ ý định hòa bình hay hảo ý nào của Bắc Kinh”.<br />Trung Quốc sử dụng cái gọi là \"ngoại giao bẫy nợ\" để mở rộng ảnh hưởng của họ. Hôm nay, quốc gia đó đang cung cấp hàng trăm tỷ đô la các khoản vay cơ sở hạ tầng cho các chính phủ từ châu Á đến châu Phi đến châu Âu đến cả Mỹ Latinh. Tuy nhiên, các điều khoản của các khoản vay đó dù có hay ho đến chừng nào thì cũng luôn mơ hồ và lợi ích luôn tuôn đổ về Bắc Kinh.<br />Chỉ cần hỏi Sri Lanka, nước vay một khoản nợ khổng lồ để các công ty nhà nước Trung Quốc xây dựng một cảng biển với giá trị thương mại đáng ngờ. Hai năm trước, quốc gia đó không còn đủ khả năng thanh toán món nợ của mình nữa - vì vậy Bắc Kinh đã gây áp lực để Sri Lanka chuyển giao cảng mới trực tiếp vào tay Trung Quốc. Nó có thể sớm trở thành căn cứ quân sự tiền phương cho lực lượng hải quân biển xanh đang ngày càng phát triển của Trung Quốc.<br />Trong chính bán cầu của chúng ta, Bắc Kinh đã giang tay cứu vớt chế độ Maduro tham nhũng và bất tài ở Venezuela, cam kết 5 tỉ đô la trong các khoản vay đáng ngờ có thể được hoàn trả bằng dầu. Trung Quốc cũng là chủ nợ lớn nhất của quốc gia này, tạo gánh nặng cho người dân Venezuela với hơn 50 tỷ đô la nợ nần. Bắc Kinh cũng đang làm suy đồi nền chính trị của một số quốc gia bằng cách cung cấp sự hậu thuẫn trực tiếp cho các đảng phái và ứng viên hứa hẹn sẽ đáp ứng các mục tiêu chiến lược của Trung Quốc…<br />Và kể từ năm ngoái, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thuyết phục 3 quốc gia Mỹ Latinh cắt đứt quan hệ với Đài Bắc và công nhận Bắc Kinh. Những hành động này đe dọa sự ổn định của Eo biển Đài Loan - và Hoa Kỳ lên án những hành động này. Và trong khi chính quyền của chúng ta sẽ tiếp tục tôn trọng Chính sách Một Trung Quốc của chúng ta, như được phản ánh trong ba thông cáo chung và Đạo luật Quan hệ Đài Loan, Mỹ sẽ luôn tin rằng sự đón nhận dân chủ của Đài Loan chỉ ra một con đường tốt hơn cho tất cả người dân Trung Quốc.<br />Đây chỉ là một vài trong số những cách mà Trung Quốc đã tìm cách thúc đẩy lợi ích chiến lược của mình trên khắp thế giới, với cường độ và sự tinh vi ngày càng gia tăng. Tuy nhiên, các chính quyền trước đây gần như bỏ qua các hành động của Trung Quốc - và trong nhiều trường hợp, họ đã xúi giục Trung Quốc. Nhưng thời đó đã qua.<br />Dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, Hoa Kỳ đã bảo vệ lợi ích của chúng ta với sức mạnh được phục hồi của Mỹ… Chúng ta đã làm cho quân đội hùng mạnh nhất trong lịch sử thế giới hùng mạnh hơn nữa. Đầu năm nay, Tổng thống đã ký thành luật việc gia tăng chi tiêu quốc phòng lớn nhất kể từ thời Ronald Reagan - 716 tỷ đô la để mở rộng sự thống trị quân sự của chúng ta trong mọi chiến trường.<br />Chúng ta đang hiện đại hoá kho vũ khí hạt nhân, chúng ta đang triển khai và phát triển những chiến đấu cơ và máy bay ném bom tối tân, chúng ta đang xây dựng một thế hệ tàu sân bay và tàu chiến mới, và chúng ta đang đầu tư vào các lực lượng vũ trang của chúng ta ở mức chưa từng có. Điều này bao gồm việc xúc tiến thành lập Lực lượng Không gian Hoa Kỳ để đảm bảo sự thống trị liên tục của chúng ta trong không gian, và cho phép tăng cường năng lực trong thế giới mạng để xây dựng sự răn đe với các đối thủ của chúng ta.<br />Và theo chỉ đạo của Tổng thống Trump, chúng ta cũng đang áp đặt thuế quan lên 250 tỷ đô la hàng hóa Trung Quốc, với mức thuế cao nhất nhắm vào các ngành công nghiệp tiên tiến mà Bắc Kinh đang cố gắng nắm bắt và kiểm soát. Và Tổng thống cũng đã nói rõ rằng chúng ta sẽ áp thêm nhiều loại thuế nữa, với khả năng tăng hơn gấp đôi con số đó, trừ khi đạt được một thỏa thuận công bằng và có đi có lại.<br />Hành động của chúng ta đã có tác động lớn. Thị trường chứng khoán lớn nhất Trung Quốc giảm 25% trong 9 tháng đầu năm nay, phần lớn bởi vì chính quyền của chúng ta đã chống lại những hành vi thương mại của Bắc Kinh.<br />Như Tổng thống Trump đã nêu rõ, chúng ta không muốn thị trường của Trung Quốc phải khốn đốn. Trong thực tế, chúng ta muốn họ phát triển mạnh. Nhưng Hoa Kỳ muốn Bắc Kinh theo đuổi các chính sách thương mại tự do, công bằng và có đi có lại.<br />Đáng buồn thay, các nhà cai trị của Trung Quốc đã từ chối đi theo con đường đó - cho đến nay. Người dân Mỹ xứng đáng biết điều đó, để đáp trả lập trường mạnh mẽ của Tổng thống Trump, Bắc Kinh đang theo đuổi một chiến dịch toàn diện và phối hợp để làm suy yếu sự ủng hộ dành cho Tổng thống, chương trình nghị sự của chúng ta, và những lý tưởng được trân quý nhất của quốc gia chúng ta.<br />Hôm nay tôi muốn nói với bạn những gì chúng tôi biết về hành động của Trung Quốc - một số trong đó chúng tôi thu thập từ những đánh giá tình báo, một số trong đó đã được công chúng biết đến. Nhưng tất cả đều là sự thật.<br />Như tôi đã nói trước đây, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn thể chính quyền để thúc đẩy ảnh hưởng của họ và gặt hái lợi ích cho họ. Họ sử dụng sức mạnh này theo cách chủ tâm và đe dọa hơn để can thiệp vào các chính sách và chính trị nội bộ của Hoa Kỳ.<br />Đảng Cộng sản Trung Quốc đang tưởng thưởng hoặc hăm dọa các doanh nghiệp Mỹ, các hãng phim, trường đại học, viện nghiên cứu, các học giả, nhà báo, và các quan chức địa phương, tiểu bang và liên bang.<br />Tệ hại nhất, Trung Quốc đã khởi xướng một nỗ lực chưa từng có để tác động đến ý kiến công chúng Mỹ, cuộc bầu cử năm 2018, và môi trường dẫn đến cuộc bầu cử tổng thống năm 2020…<br />Nói thẳng ra, sự lãnh đạo của Tổng thống Trump đang có hiệu quả; và Trung Quốc muốn một Tổng thống Mỹ khác.<br />Trung Quốc đang can thiệp vào nền dân chủ của Mỹ. Như Tổng thống Trump vừa nói tuần trước, chúng tôi “phát hiện Trung Quốc đã cố gắng can thiệp vào cuộc bầu cử [giữa kỳ] năm 2018 sắp diễn ra của chúng ta”.<br />Cộng đồng tình báo của chúng tôi nói rằng “Trung Quốc đang nhắm đến các chính quyền và quan chức cấp tiểu bang và địa phương của Mỹ để khai thác bất kỳ sự chia rẽ nào về chính sách giữa chính quyền liên bang và các cấp địa phương. Họ sử dụng các vấn đề xung khắc, như thuế quan thương mại, để thúc đẩy ảnh hưởng chính trị của Bắc Kinh”.<br />Vào tháng Sáu, Bắc Kinh đã lưu hành một tài liệu bí mật, có tiêu đề “Chỉ thị Tuyên truyền và Kiểm duyệt”, vạch ra chiến lược của mình. Nó nói rằng Trung Quốc phải \"tấn công chính xác và cẩn thận, chia tách các nhóm trong nước khác nhau\" tại Hoa Kỳ.<br />Để phục vụ mục đích đó, Bắc Kinh đã huy động các nhân tố bí mật, các nhóm bình phong, và tổ chức tuyên truyền để thay đổi nhận thức của người Mỹ về các chính sách của Trung Quốc. Như một thành viên cấp cao trong cộng đồng tình báo của chúng ta gần đây đã nói với tôi, những gì người Nga làm chẳng là gì cả so với những gì Trung Quốc đang làm trên khắp đất nước này.<br />Các quan chức cấp cao Trung Quốc cũng đã cố gắng tác động đến để các nhà lãnh đạo kinh doanh lên án hành động thương mại của chúng ta, tận dụng mong muốn duy trì hoạt động của họ ở Trung Quốc. Trong một ví dụ gần đây, họ đe dọa sẽ khước từ cấp giấy phép kinh doanh cho một tập đoàn lớn của Mỹ nếu từ chối phát biểu chống lại chính sách của chính quyền chúng ta.<br />Và khi nói đến việc tác động đến cuộc bầu cử giữa kỳ, bạn chỉ cần nhìn vào thuế quan mà Bắc Kinh đáp trả chúng ta. Họ nhắm mục tiêu cụ thể vào các ngành công nghiệp và tiểu bang sẽ đóng một vai trò quan trọng trong cuộc bầu cử năm 2018. Theo một ước tính, hơn 80% các hạt của Hoa Kỳ bị Trung Quốc nhắm đến đã bỏ phiếu cho Tổng thống Trump vào năm 2016; bây giờ Trung Quốc muốn biến các cử tri này chống lại chính quyền của chúng ta.<br />Và Trung Quốc cũng đang trực tiếp chiêu dụ cử tri Mỹ. Tuần trước, chính phủ Trung Quốc trả tiền để đăng nhiều phụ trang trên tờ Des Moines Register – tờ báo có lượng phát hành lớn ở bang nhà của Đại sứ của chúng ta tại Trung Quốc, và là một tiểu bang quan trọng trong (cuộc bầu cử - người dịch) năm 2018. Phần phụ trang, được thiết kế trông giống như các bài báo, phê phán các chính sách thương mại của chúng ta là liều lĩnh và có hại cho người dân bang Iowa.<br />May mắn thay, người Mỹ không bị thuyết phục. Chẳng hạn: nông dân Mỹ đang đứng về phía vị Tổng thống này và đang nhìn thấy kết quả thực sự từ những lập trường mạnh mẽ mà ông đã chọn, bao gồm Thỏa thuận Mỹ-Mexico-Canada tuần này, nơi chúng tôi đã mở rộng đáng kể thị trường Bắc Mỹ cho các sản phẩm của Hoa Kỳ - một chiến thắng lớn cho nông dân và nhà sản xuất Mỹ.<br />Nhưng hành động của Trung Quốc không chỉ tập trung vào việc ảnh hưởng đến chính sách và chính trị của chúng ta. Bắc Kinh cũng đang thực hiện các bước để khai thác đòn bẩy kinh tế, và sức hấp dẫn từ thị trường nội địa lớn của Trung Quốc, để tăng cường ảnh hưởng của họ lên các tập đoàn Mỹ. Bắc Kinh hiện yêu cầu các liên doanh của Mỹ hoạt động tại Trung Quốc thành lập “các tổ chức đảng” trong công ty của họ, mang lại cho Đảng Cộng sản một tiếng nói - và có thể là quyền phủ quyết - trong các quyết định tuyển dụng và đầu tư.<br />Chính quyền Trung Quốc cũng đe dọa các công ty Hoa Kỳ mô tả Đài Loan như một thực thể địa lý riêng biệt, hoặc đi lệch khỏi chính sách của Trung Quốc về Tây Tạng. Bắc Kinh buộc Delta Airlines phải công khai xin lỗi vì không gọi Đài Loan là một \"tỉnh của Trung Quốc\" trên website của mình. Họ cũng gây áp lực cho Marriott để sa thải một nhân viên người Mỹ bấm thích một tweet về Tây Tạng.<br />Bắc Kinh thường xuyên yêu cầu Hollywood mô tả Trung Quốc theo một góc nhìn tích cực ngặt nghèo, và họ trừng phạt các hãng phim và nhà sản xuất không làm thế. Những nhà kiểm duyệt của Bắc Kinh nhanh chóng chỉnh sửa hoặc cấm chiếu những bộ phim phê phán Trung Quốc, thậm chí theo những cách nhỏ nhặt. Phim \"World War Z\" đã phải cắt bỏ khỏi kịch bản phần đề cập đến một loại virus có nguồn gốc từ Trung Quốc. \"Red Dawn\" đã được chỉnh sửa kỹ thuật số để biến những nhân vật phản diện thành người Bắc Triều Tiên, chứ không phải là người Trung Quốc.<br />Ngoài lĩnh vực kinh doanh, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang chi hàng tỷ đô la cho các tổ chức tuyên truyền ở Hoa Kỳ, cũng như các quốc gia khác.<br />Đài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc hiện phát sóng chương trình thân thiện với Bắc Kinh trên hơn 30 tổ chức truyền thông ở Hoa Kỳ, phần nhiều tập trung ở các thành phố lớn của Mỹ. Mạng lưới Truyền hình Toàn cầu của Trung Quốc tiếp cận hơn 75 triệu người Mỹ - và nó nhận được lệnh điều động trực tiếp từ những lãnh đạo Đảng Cộng sản của mình. Như nhà lãnh đạo hàng đầu của Trung Quốc phát biểu trong một chuyến thăm trụ sở của mạng lưới, \"Các phương tiện truyền thông do Đảng và chính phủ điều hành là mặt trận tuyên truyền và phải có Đảng tính\".<br />Đó là lý do tại sao, tháng trước, Bộ Tư pháp đã ra lệnh cho mạng lưới đó đăng ký là tổ chức nước ngoài.<br />Đảng Cộng sản cũng đã đe dọa và giam giữ các thành viên gia đình người Trung Quốc của các nhà báo người Mỹ, những người tìm tòi quá sâu. Và họ đã chặn các website của các tổ chức truyền thông Hoa Kỳ và khiến các nhà báo của chúng ta gặp nhiều khó khăn hơn để có được visa. Điều này xảy ra sau khi tờ The New York Times công bố các bài báo điều tra về sự giàu có của một số nhà lãnh đạo Trung Quốc.<br />Nhưng phương tiện truyền thông không phải là nơi duy nhất mà Đảng Cộng sản Trung Quốc tìm cách nuôi dưỡng một nền văn hóa kiểm duyệt. Điều này cũng đúng với các học viện.<br />Chỉ cần nhìn vào Hội sinh viên và học giả Trung Quốc, vốn có hơn 150 chi nhánh trên khắp các cơ sở đại học của Mỹ. Các nhóm này giúp tổ chức các sự kiện xã hội cho một số trong hơn 430.000 công dân Trung Quốc đang theo học tại Hoa Kỳ; họ cũng cảnh báo các lãnh sự quán và đại sứ quán Trung Quốc khi các sinh viên Trung Quốc, và các trường học của Mỹ, đi chệch khỏi đường lối của Đảng Cộng sản.<br />Tại Đại học Maryland, một sinh viên Trung Quốc gần đây đã phát biểu tại lễ tốt nghiệp của mình về những gì cô gọi là \"không khí trong lành của tự do ngôn luận\" ở Mỹ. Tờ báo chính thức của Đảng Cộng sản đã nhanh chóng trừng phạt cô, cô trở thành nạn nhân của một cơn bão chỉ trích gay gắt trên mạng truyền thông xã hội được kiểm soát chặt chẽ của Trung Quốc, và gia đình cô trở ở trong nước đã bị quấy nhiễu. Đối với bản thân trường đại học, chương trình trao đổi của nó với Trung Quốc - một trong những chương trình sâu rộng nhất của nước này - đột nhiên bị tắc tị.<br />Trung Quốc cũng gây áp lực học thuật theo những cách khác. Bắc Kinh cung cấp tài trợ hào phóng cho các trường đại học, viện nghiên cứu và các học giả, với thỏa thuận rằng họ sẽ tránh những ý tưởng mà Đảng Cộng sản thấy nguy hiểm hoặc xúc phạm. Các chuyên gia về Trung Quốc biết rõ rằng thị thực của họ sẽ bị trì hoãn hoặc bị từ chối nếu nghiên cứu của họ mâu thuẫn với các luận điểm của Bắc Kinh.<br />Và ngay cả các học giả và tổ chức tránh nhận tài trợ của Trung Quốc cũng bị quốc gia đó nhắm đến, như Viện Hudson trực tiếp trải nghiệm. Sau khi bạn đề nghị tiếp đón một diễn giả mà Bắc Kinh không thích, website của bạn hứng chịu một cuộc tấn công mạng lớn, có nguồn gốc từ Thượng Hải. Bạn biết rõ hơn đa số rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đang cố gắng làm suy yếu tự do học thuật và tự do ngôn luận ở Mỹ ngày nay.<br />Những hành động này và những hành động khác, nhìn chung, cấu thành một nỗ lực đang được tăng cường để chuyển dịch ý kiến công chúng và chính sách công của Hoa Kỳ ra xa khỏi phong cách lãnh đạo Nước Mỹ trên hết của Tổng thống Donald Trump. Nhưng thông điệp của chúng ta đối với các nhà cầm quyền của Trung Quốc là: Tổng thống này sẽ không lùi bước - và người dân Mỹ sẽ không bị lung lạc. Chúng ta sẽ tiếp tục đứng vững vì an ninh và nền kinh tế của chúng ta, ngay cả khi chúng ta hy vọng cải thiện mối quan hệ với Bắc Kinh.<br />Chính quyền của chúng ta sẽ tiếp tục hành động dứt khoát để bảo vệ lợi ích, công việc và an ninh của người Mỹ.<br />Khi chúng ta xây dựng lại quân đội của mình, chúng ta sẽ tiếp tục khẳng định lợi ích của Mỹ trên khắp Ấn Độ-Thái Bình Dương.<br />Khi chúng ta đáp trả các hành vi thương mại của Trung Quốc, chúng ta sẽ tiếp tục đòi hỏi một mối quan hệ kinh tế tự do và công bằng và có đi có lại với Trung Quốc, đòi hỏi Bắc Kinh tháo dỡ rào cản thương mại, thực hiện nghĩa vụ thương mại, và mở hoàn toàn nền kinh tế như chúng ta đã mở cửa nền kinh tế của chúng ta.<br />Chúng ta sẽ tiếp tục hành động cho đến khi Bắc Kinh chấm dứt hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ của Mỹ, và chấm dứt hành vi bóc lột là cưỡng bức chuyển giao công nghệ…<br />Và để thúc đẩy tầm nhìn của chúng ta về một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở, chúng ta đang xây dựng các liên kết mới và mạnh mẽ hơn với các quốc gia chia sẻ giá trị của chúng ta trên khắp khu vực - từ Ấn Độ đến Samoa. Các mối quan hệ của chúng ta sẽ tuôn chảy từ tinh thần tôn trọng, được xây dựng trên quan hệ đối tác, chứ không phải sự thống trị.<br />Chúng ta đang thiết lập các thỏa thuận thương mại mới, trên cơ sở song phương, giống như tuần trước, Tổng thống Trump đã ký một thỏa thuận thương mại cải tiến với Hàn Quốc và chúng ta sẽ sớm bắt đầu đàm phán một thỏa thuận thương mại tự do song phương lịch sử với Nhật Bản.<br />Và chúng ta đang sắp xếp lại các chương trình tài chính và phát triển quốc tế, mang lại cho các quốc gia nước ngoài một lựa chọn thay thế minh bạch và công bằng thay vì chính sách ngoại giao bẫy nợ của Trung Quốc. Để đạt được mục đích đó, Tổng thống Trump sẽ ký thành luật Đạo luật BUILD trong những ngày tới.<br />Và vào tháng tới, tôi sẽ có đặc ân đại diện cho Hoa Kỳ tại Singapore và Papua New Guinea, tại ASEAN và APEC. Ở đó, chúng ta sẽ công bố các biện pháp và chương trình mới để hỗ trợ một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở - và thay mặt Tổng thống, tôi sẽ phát đi thông điệp rằng cam kết của Mỹ đối với Ấn Độ-Thái Bình Dương chưa bao giờ mạnh mẽ hơn.<br />Để bảo vệ quyền lợi của chúng ta ở trong nước, chúng tôi đã tăng cường CFIUS - Ủy ban Đầu tư nước ngoài ở Hoa Kỳ - nâng cao sự giám sát đầu tư của Trung Quốc ở Mỹ, để bảo vệ an ninh quốc gia của chúng ta trước các hành động bóc lột của Bắc Kinh.<br />Và khi nói đến ảnh hưởng và sự can thiệp thâm độc của Bắc Kinh vào nền chính trị và chính sách của Mỹ, chúng tôi sẽ tiếp tục phơi bày nó, bất kể hình thức của nó là gì. Và chúng ta sẽ làm việc với các nhà lãnh đạo ở mọi cấp xã hội để bảo vệ lợi ích quốc gia và những lý tưởng được trân quý nhất. Người dân Mỹ sẽ đóng vai trò quyết định - và trên thực tế, họ đã như thế…<br />Khi chúng ta tề tựu nơi đây, một sự đồng thuận mới đang dấy lên trên khắp nước Mỹ…<br />Có thêm nhiều nhà lãnh đạo kinh doanh đang suy nghĩ vượt ra ngoài quý tiếp theo, và suy nghĩ hai lần trước khi thâm nhập vào thị trường Trung Quốc nếu nó đồng nghĩa với việc chuyển giao tài sản trí tuệ của họ hoặc khuyến khích sự đàn áp của Bắc Kinh. Nhưng còn nhiều thứ phải nối bước. Ví dụ: Google phải ngay lập tức chấm dứt việc phát triển ứng dụng “Dragonfly” vốn sẽ tăng cường sự kiểm duyệt của Đảng Cộng sản và xâm phạm quyền riêng tư của khách hàng Trung Quốc…<br />Có thêm nhiều nhà báo đang tường thuật sự thật mà không sợ hãi hoặc thiên vị và đào sâu để vạch ra nơi Trung Quốc đang can thiệp vào xã hội của chúng ta, và tại sao - và chúng tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều hơn những người Mỹ, và những tổ chức toàn cầu, những tổ chức tin tức sẽ tham gia vào nỗ lực này.<br />Có thêm nhiều học giả đang phát biểu mạnh mẽ và bảo vệ tự do học thuật, và có thêm nhiều trường đại học và viện nghiên cứu đang tập trung nhuệ khí để khước từ món tiền dễ kiếm của Bắc Kinh, nhận ra rằng mỗi đồng đô la đều đi kèm những đòi hỏi tương ứng. Chúng tôi tự tin có thêm nhiều người sẽ tham gia vào hàng ngũ của họ.<br />Và trên toàn quốc, người dân Mỹ đang ngày càng cảnh giác, với một sự đánh giá cao mới dành cho các hành động của chính quyền của chúng ta nhằm thiết lập lại mối quan hệ kinh tế và chiến lược của Mỹ với Trung Quốc, để cuối cùng đưa Nước Mỹ lên trên hết.<br />Và dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, Mỹ sẽ đi đúng hướng. Trung Quốc nên biết rằng người dân Mỹ và đại diện được bầu của họ ở cả hai đảng đều quyết tâm.<br />Như Chiến lược An ninh Quốc gia của chúng ta tuyên bố: \"Cạnh tranh không luôn đồng nghĩa với thù địch\".<br />Như Tổng thống Trump đã nói rõ, chúng ta muốn có một mối quan hệ xây dựng với Bắc Kinh, nơi mà sự thịnh vượng và an ninh của chúng ta cùng phát triển, chứ không tách rời. Trong khi Bắc Kinh đã rời xa tầm nhìn này, các nhà cầm quyền của Trung Quốc vẫn có thể thay đổi hướng đi, và quay trở lại với tinh thần “cải cách và mở cửa” và sự tự do lớn hơn. Người Mỹ không muốn nhiều hơn; người dân Trung Quốc xứng đáng không ít hơn.<br />Nhà văn vĩ đại người Trung Quốc Lỗ Tấn thường than trách rằng đất nước của ông \"chỉ có một là khinh khi người nước ngoài như cầm thú, hoặc hai là tôn xưng họ như thánh thượng, chứ chưa bao giờ xem là đồng đẳng\". Hôm nay, nước Mỹ đang vươn tay ra với Trung Quốc; chúng tôi hy vọng Bắc Kinh sẽ sớm vươn tay lại – bằng hành động chứ không phải lời nói, và với sự tôn trọng mới đối với nước Mỹ. Nhưng chúng ta sẽ không ngừng nghỉ cho đến khi mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc đặt cơ sở trên sự công bằng, có đi có lại, và tôn trọng chủ quyền.<br />Có một câu ngạn ngữ cổ của Trung Quốc nói rằng “con người chỉ nhìn thấy hiện tại, nhưng trời nhìn thấy tương lai”. (Nhân kiến mục tiền, thiên kiến cửu viễn – người dịch). Khi chúng ta tiến lên, chúng ta hãy theo đuổi một tương lai hòa bình và thịnh vượng với quyết tâm và niềm tin…<br />Niềm tin vào sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, và mối quan hệ mà ông đã thiết lập với chủ tịch Trung Quốc...<br />Niềm tin vào tình hữu nghị bền vững giữa người Mỹ và người Trung Quốc…<br />Niềm tin rằng trời nhìn thấy tương lai - và nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, Mỹ và Trung Quốc sẽ cùng đi tới tương lai đó.<br />Cảm ơn các bạn. Chúa phù hộ các bạn. Và Chúa phù hộ nước Mỹ!”<br /><br />Hudson Institute, 05/10/2018. Người dịch: Duan Dang <br /><a href=\"https://www.whitehouse.gov/briefings-statements/remarks-vice-president-pence-administrations-policy-toward-china/\" target=\"_blank\">https://www.whitehouse.gov/briefings-statements/remarks-vice-president-pence-administrations-policy-toward-china/</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/895693904743534592",
"published": "2018-10-07T15:27:48+00:00",
"source": {
"content": "FB Quoc Ben Luu\nBài phát biểu mới nhất của Phó Tổng thống Mỹ Mike Pence cho thấy một bức tranh rất đầy đủ về quan hệ Mỹ - Trung hiện nay. Lần đầu tiên một vị lãnh đạo cao nhất thể hiện quan điểm cứng rắn và chỉ trích toàn diện các chính sách của Trung Quốc đối với nước Mỹ. Quan trọng hơn đối với người Việt Nam chúng ta, nó cho thấy một quan điểm và chủ trương hành động của Mỹ đối phó với Trung Quốc ở Tây Thái Bình Dương và khu vực ASEAN.\n\n“...Ngay từ thời kỳ đầu của chính quyền này, Tổng thống Trump đã xem mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc và với Chủ tịch Tập là một ưu tiên. Ngày 6 tháng 4 năm ngoái, Tổng thống Trump chào đón Chủ tịch Tập đến Mar-A-Lago. Ngày 8 tháng 11 năm ngoái, Tổng thống Trump thăm Bắc Kinh, nơi nhà lãnh đạo Trung Quốc đón tiếp ông nồng hậu.\nHơn 2 năm qua, tổng thống của chúng ta đã gầy dựng mối quan hệ cá nhân bền chặt với vị chủ tịch của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, và họ hợp tác chặt chẽ trong các vấn đề quan tâm chung, quan trọng nhất là phi phạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên.\nNhưng hôm nay tôi xuất hiện trước các bạn vì người dân Mỹ xứng đáng được biết… ngay khoảnh khắc này, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn bộ chính quyền, sử dụng các công cụ chính trị, kinh tế và quân sự, cũng như tuyên truyền, để thúc đẩy sự ảnh hưởng và gặt hái lợi ích ở Hoa Kỳ. Trung Quốc cũng áp dụng sức mạnh này theo những cách chủ tâm hơn bao giờ hết, để áp đặt sự ảnh hưởng và can thiệp vào chính sách và chính trị nội bộ của đất nước chúng ta.\nDưới thời chính quyền của chúng tôi, chúng tôi đã tiến hành những hành động quyết liệt để đáp trả Trung Quốc bằng sự lãnh đạo của Mỹ, áp dụng những nguyên tắc và chính sách mà những người trong khán phòng này chủ trương từ lâu.\nTrong “Chiến lược An ninh quốc gia” được Tổng thống Trump công bố tháng 12 năm ngoái, ông mô tả một thời kỳ mới của “sự cạnh tranh nước lớn”. Các quốc gia nước ngoài đã bắt đầu “tái áp đặt sự ảnh hưởng của họ ở khu vực và toàn cầu”, và họ đang “thách thức lợi thế địa chính trị (của nước Mỹ) và cố gắng thay đổi trật tự quốc tế theo hướng có lợi cho họ”. Trong chiến lược này, Tổng thống Trump đã nêu rõ rằng Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã thông qua một chiến lược mới với Trung Quốc. Chúng ta tìm kiếm mối quan hệ trên cơ sở công bằng, có đi có lại và tôn trọng chủ quyền, và chúng ta thực hiện hành động dứt khoát để đạt mục tiêu đó.\nNhư Tổng thống đã nói năm ngoái trong chuyến thăm của ông đến Trung Quốc, “chúng ta có cơ hội tăng cường mối quan hệ giữa hai đất nước chúng ta và cải thiện cuộc sống của công dân hai nước chúng ta”. Tầm nhìn tương lai của chúng ta được vun bồi trên những thời kỳ tốt đẹp nhất giữa hai nước trong quá khứ, khi Mỹ và Trung Quốc liên lạc với nhau trên tinh thần cởi mở và hữu nghị…\nKhi đất nước non trẻ của chúng ta tìm kiếm thị trường xuất khẩu mới sau thời kỳ chiến tranh Cách mạng, người Trung Quốc chào đón những tàu buôn Mỹ chất đầy nhân sâm và lông thú…\nKhi Trung Quốc chịu đựng những sự sỉ nhục và bóc lột trong thời kỳ được gọi là “Thế kỷ Ô nhục” của họ, nước Mỹ từ chối tham gia, và chủ trương chính sách “Mở cửa”, để chúng ta có thể giao thương công bằng hơn với Trung Quốc và duy trì chủ quyền của họ…\nKhi những nhà truyền giáo Mỹ rao giảng tin mừng đến những vùng đất Trung Quốc, họ sửng sờ trước nền văn hóa sâu đậm của những người cổ xưa nhưng đầy sức sống, và không chỉ truyền bá đức tin, họ còn thành lập một trong số những ngôi trường đại học đầu tiên và ưu tú nhất của Trung Quốc…\nKhi Đệ nhị Thế chiến nổ ra, chúng ta sát cánh như những đồng minh trong cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc… Và sau cuộc chiến đó, Mỹ bảo đảm Trung Quốc trở thành thành viên Hiến chương Liên Hiệp Quốc, và là một nước tham gia định hình vĩ đại của thế giới thời hậu chiến.\nNhưng không lâu sau khi lên nắm quyền vào năm 1949, Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu theo đuổi chủ nghĩa bành trướng chuyên chế. Chỉ 5 năm sau khi hai quốc gia là chiến hữu, chúng ta đã chiến đấu lại với nhau, trên những ngọn núi và thung lũng ở bán đảo Triều Tiên. Thân phụ của tôi đã chứng kiến chiến sự trên những tiền tuyến tự do.\nNgay cả cuộc chiến tranh Triều Tiên bạo tàn cũng không thể làm giảm đi mong muốn của đôi bên nhằm khôi phục các mối quan hệ gắn bó lâu đời. Bất hòa của Hoa Kỳ với Trung Quốc chấm dứt năm 1972, và ngay sau đó, chúng ta thiết lập lại quan hệ ngoại giao, bắt đầu mở cửa nền kinh tế cho nhau, và các trường đại học Mỹ bắt đầu đào tạo một thế hệ kỹ sư, lãnh đạo doanh nghiệp, học giả và cán bộ Trung Quốc mới. Sau khi Liên bang Xô viết sụp đổ, chúng ta cho rằng một Trung Quốc tự do là không thể tránh khỏi. Ngập trong sự lạc quan, vào đầu thế kỷ 21, Mỹ đã đồng ý cho Bắc Kinh tiếp cận với nền kinh tế của chúng ta, và đưa Trung Quốc vào Tổ chức Thương mại Thế giới.\nCác chính quyền trước đây đưa ra lựa chọn này với hy vọng tự do ở Trung Quốc sẽ mở rộng dưới mọi hình thức - không chỉ về mặt kinh tế, mà cả mặt chính trị, với sự tôn trọng mới dành cho các nguyên tắc tự do cổ điển, tài sản tư nhân, tự do tôn giáo và toàn thảy vấn đề nhân quyền… nhưng hy vọng này đã không được thành toàn.\nGiấc mơ tự do vẫn còn xa vời đối với người dân Trung Quốc. Và trong khi Bắc Kinh vẫn chỉ chót lưỡi đầu môi về “cải cách và mở cửa”, chính sách nổi tiếng của Đặng Tiểu Bình giờ đây tỏ ra thiếu thành thật.\nTrong 17 năm qua, GDP của Trung Quốc đã tăng gấp 9 lần; trở thành nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới. Phần lớn thành công này được thúc đẩy bởi đầu tư của Mỹ tại Trung Quốc. Và Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng đã sử dụng một kho chính sách không phù hợp với thương mại tự do và công bằng, trong đó thuế quan, hạn ngạch, thao túng tiền tệ, cưỡng bức chuyển giao công nghệ, trộm cắp tài sản trí tuệ và trợ cấp công nghiệp được ban phát vô tội vạ chỉ là một vài trong số đó. Những chính sách này đã xây dựng cơ sở sản xuất của Bắc Kinh, với hậu quả là tổn thất của các đối thủ cạnh tranh - đặc biệt là Mỹ.\nHành động của Trung Quốc góp phần vào thâm hụt thương mại với Hoa Kỳ mà năm ngoái đã lên đến 375 tỷ USD - gần một nửa thâm hụt thương mại toàn cầu của chúng ta. Như Tổng thống Trump vừa nói tuần này, \"chúng ta đã tái thiết Trung Quốc\" trong 25 năm qua.\nBây giờ, thông qua kế hoạch “Made in China 2025”, Đảng Cộng sản đã đặt mục tiêu kiểm soát 90% các ngành công nghiệp tiên tiến nhất thế giới, bao gồm robot, công nghệ sinh học và trí tuệ nhân tạo. Để giành được những đỉnh cao chỉ huy của nền kinh tế thế kỷ 21, Bắc Kinh đã chỉ đạo các quan chức và doanh nghiệp của mình thâu tóm tài sản trí tuệ Mỹ - nền tảng cho sự lãnh đạo kinh tế của chúng ta - bằng mọi phương tiện cần thiết.\nBắc Kinh hiện yêu cầu nhiều doanh nghiệp Mỹ chuyển giao bí mật thương mại của họ để đổi lại hoạt động kinh doanh tại Trung Quốc. Họ cũng phối hợp và tài trợ cho việc mua lại các công ty Mỹ để giành quyền sở hữu sáng tạo của những công ty này. Tệ hại nhất là các cơ quan an ninh Trung Quốc đã chủ mưu đánh cắp trọn gói công nghệ Mỹ - bao gồm các bản thiết kế quân sự tối tân.\nVà bằng cách sử dụng công nghệ bị đánh cắp đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang lấy lưỡi cày rèn gươm trên một quy mô lớn…\nChi tiêu quân sự của Trung Quốc hiện bằng toàn thể phần còn lại của châu Á gộp lại, và Bắc Kinh đã ưu tiên khả năng làm xói mòn lợi thế quân sự của Mỹ - trên đất liền, trên biển, trên không, và trong không gian. Trung Quốc khăng khăng đẩy Hoa Kỳ ra khỏi Tây Thái Bình Dương và cố gắng ngăn cản chúng ta hỗ trợ các đồng minh của mình.\nBắc Kinh cũng sử dụng sức mạnh của mình nhiều hơn bao giờ hết. Tàu Trung Quốc thường xuyên tuần tra quanh quần đảo Senkaku, được quản lý bởi Nhật Bản. Và trong khi nhà lãnh đạo Trung Quốc đứng trong Vườn Hồng của Nhà Trắng năm 2015 và nói rằng đất nước của ông \"không có ý định quân sự hóa Biển Đông\", ngày nay, Bắc Kinh đã triển khai tên lửa chống hạm và phòng không trên một chuỗi căn cứ quân sự được xây dựng trên các đảo nhân tạo.\nSự hung hăng của Trung Quốc được dịp phô bày trong tuần này, khi một tàu hải quân Trung Quốc áp sát tàu USS Decatur ở khoảng cách 41 mét khi nó tiến hành các hoạt động tự do hàng hải trên Biển Đông, buộc tàu của chúng ta phải nhanh chóng cơ động để tránh va chạm. Bất chấp sự quấy rối liều lĩnh như vậy, Hải quân Hoa Kỳ sẽ tiếp tục bay, đi tàu và hoạt động ở bất cứ nơi nào luật pháp quốc tế cho phép và theo nhu cầu lợi ích quốc gia của chúng ta. Chúng ta sẽ không bị đe dọa; chúng tôi sẽ không rút lui.\nMỹ từng hy vọng tự do hóa kinh tế sẽ thúc đẩy Trung Quốc đi đến quan hệ đối tác lớn hơn với chúng ta và với thế giới. Thay vào đó, Trung Quốc đã chọn cách xâm lăng kinh tế, điều này đến lượt nó lại thúc đẩy quân đội của họ ngày càng phát triển. Bắc Kinh cũng không hướng tới quyền tự do lớn hơn cho người dân của họ như chúng ta kỳ vọng. Có lúc, Bắc Kinh xích gần đến quyền tự do và tôn trọng nhân quyền nhiều hơn, nhưng trong những năm gần đây, họ đã quay ngoắt về phía sự kiểm soát và áp bức.\nNgày nay, Trung Quốc đã xây dựng một nhà nước giám sát độc nhất vô nhị, và nó càng ngày càng mở rộng và bừa bãi - thường với sự giúp đỡ của công nghệ Mỹ. Tương tự, \"Vạn lý hỏa thành của Trung Quốc\" cũng ngày càng cao hơn, hạn chế đáng kể dòng chảy tự do thông tin đến với người dân Trung Quốc. Và đến năm 2020, các nhà cai trị của Trung Quốc nhắm đến việc thực thi một hệ thống Orwell dựa trên việc kiểm soát hầu hết khía cạnh của đời sống con người – với cái gọi là “điểm tín nhiệm xã hội”. Theo ngôn ngữ trong bản thiết kế chính thức của chương trình, nó sẽ \"cho phép người được tín nhiệm rong chơi cùng trời cuối đất, trong khi khiến người mất uy tín không nhấc nổi một bước\".\nVà khi nói đến tự do tôn giáo, một làn sóng truy bức mới đang ập xuống với các Kitô hữu, Phật tử và người Hồi giáo Trung Quốc…\nTháng trước, Bắc Kinh đóng cửa một trong những nhà thờ ngầm lớn nhất Trung Quốc. Trên khắp đất nước, nhà chức trách đang giật đổ thánh giá, đốt kinh thánh và cầm tù các tín hữu. Và Bắc Kinh giờ đây đã đạt được thỏa thuận với Vatican, mang lại cho Đảng Cộng sản vốn tuyên xưng vô thần một vai trò trực tiếp trong việc bổ nhiệm các giám mục Công giáo. Đối với các Kitô hữu Trung Quốc, đó là những thời kỳ tuyệt vọng. Bắc Kinh cũng đang trấn áp Phật giáo. Trong thập niên qua, hơn 150 tu sĩ Phật giáo Tây Tạng đã tự thiêu để phản đối sự đàn áp của Trung Quốc đối với niềm tin và văn hóa của họ.\nVà ở Tân Cương, Đảng Cộng sản đã giam giữ cả triệu người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ trong các trại của chính phủ nơi họ phải chịu đựng sự tẩy não suốt ngày đêm. Những người sống sót trong các trại đã mô tả trải nghiệm của họ như một nỗ lực cố ý của Bắc Kinh để bóp nghẹt văn hóa Duy Ngô Nhĩ và dập tắt đức tin Hồi giáo.\nNhưng như lịch sử chứng minh, một đất nước đàn áp những người dân của chính nó hiếm khi dừng lại ở đó. Bắc Kinh cũng đặt mục tiêu mở rộng tầm với của mình trên toàn thế giới. Như Tiến sĩ Michael Pillsbury của chính Viện Hudson đã nói, “Trung Quốc đã phản đối các hành động và mục tiêu của chính phủ Hoa Kỳ. Thật vậy, Trung Quốc đang xây dựng mối quan hệ riêng của mình với các đồng minh và kẻ thù của Hoa Kỳ, đi ngược lại với bất kỳ ý định hòa bình hay hảo ý nào của Bắc Kinh”.\nTrung Quốc sử dụng cái gọi là \"ngoại giao bẫy nợ\" để mở rộng ảnh hưởng của họ. Hôm nay, quốc gia đó đang cung cấp hàng trăm tỷ đô la các khoản vay cơ sở hạ tầng cho các chính phủ từ châu Á đến châu Phi đến châu Âu đến cả Mỹ Latinh. Tuy nhiên, các điều khoản của các khoản vay đó dù có hay ho đến chừng nào thì cũng luôn mơ hồ và lợi ích luôn tuôn đổ về Bắc Kinh.\nChỉ cần hỏi Sri Lanka, nước vay một khoản nợ khổng lồ để các công ty nhà nước Trung Quốc xây dựng một cảng biển với giá trị thương mại đáng ngờ. Hai năm trước, quốc gia đó không còn đủ khả năng thanh toán món nợ của mình nữa - vì vậy Bắc Kinh đã gây áp lực để Sri Lanka chuyển giao cảng mới trực tiếp vào tay Trung Quốc. Nó có thể sớm trở thành căn cứ quân sự tiền phương cho lực lượng hải quân biển xanh đang ngày càng phát triển của Trung Quốc.\nTrong chính bán cầu của chúng ta, Bắc Kinh đã giang tay cứu vớt chế độ Maduro tham nhũng và bất tài ở Venezuela, cam kết 5 tỉ đô la trong các khoản vay đáng ngờ có thể được hoàn trả bằng dầu. Trung Quốc cũng là chủ nợ lớn nhất của quốc gia này, tạo gánh nặng cho người dân Venezuela với hơn 50 tỷ đô la nợ nần. Bắc Kinh cũng đang làm suy đồi nền chính trị của một số quốc gia bằng cách cung cấp sự hậu thuẫn trực tiếp cho các đảng phái và ứng viên hứa hẹn sẽ đáp ứng các mục tiêu chiến lược của Trung Quốc…\nVà kể từ năm ngoái, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thuyết phục 3 quốc gia Mỹ Latinh cắt đứt quan hệ với Đài Bắc và công nhận Bắc Kinh. Những hành động này đe dọa sự ổn định của Eo biển Đài Loan - và Hoa Kỳ lên án những hành động này. Và trong khi chính quyền của chúng ta sẽ tiếp tục tôn trọng Chính sách Một Trung Quốc của chúng ta, như được phản ánh trong ba thông cáo chung và Đạo luật Quan hệ Đài Loan, Mỹ sẽ luôn tin rằng sự đón nhận dân chủ của Đài Loan chỉ ra một con đường tốt hơn cho tất cả người dân Trung Quốc.\nĐây chỉ là một vài trong số những cách mà Trung Quốc đã tìm cách thúc đẩy lợi ích chiến lược của mình trên khắp thế giới, với cường độ và sự tinh vi ngày càng gia tăng. Tuy nhiên, các chính quyền trước đây gần như bỏ qua các hành động của Trung Quốc - và trong nhiều trường hợp, họ đã xúi giục Trung Quốc. Nhưng thời đó đã qua.\nDưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, Hoa Kỳ đã bảo vệ lợi ích của chúng ta với sức mạnh được phục hồi của Mỹ… Chúng ta đã làm cho quân đội hùng mạnh nhất trong lịch sử thế giới hùng mạnh hơn nữa. Đầu năm nay, Tổng thống đã ký thành luật việc gia tăng chi tiêu quốc phòng lớn nhất kể từ thời Ronald Reagan - 716 tỷ đô la để mở rộng sự thống trị quân sự của chúng ta trong mọi chiến trường.\nChúng ta đang hiện đại hoá kho vũ khí hạt nhân, chúng ta đang triển khai và phát triển những chiến đấu cơ và máy bay ném bom tối tân, chúng ta đang xây dựng một thế hệ tàu sân bay và tàu chiến mới, và chúng ta đang đầu tư vào các lực lượng vũ trang của chúng ta ở mức chưa từng có. Điều này bao gồm việc xúc tiến thành lập Lực lượng Không gian Hoa Kỳ để đảm bảo sự thống trị liên tục của chúng ta trong không gian, và cho phép tăng cường năng lực trong thế giới mạng để xây dựng sự răn đe với các đối thủ của chúng ta.\nVà theo chỉ đạo của Tổng thống Trump, chúng ta cũng đang áp đặt thuế quan lên 250 tỷ đô la hàng hóa Trung Quốc, với mức thuế cao nhất nhắm vào các ngành công nghiệp tiên tiến mà Bắc Kinh đang cố gắng nắm bắt và kiểm soát. Và Tổng thống cũng đã nói rõ rằng chúng ta sẽ áp thêm nhiều loại thuế nữa, với khả năng tăng hơn gấp đôi con số đó, trừ khi đạt được một thỏa thuận công bằng và có đi có lại.\nHành động của chúng ta đã có tác động lớn. Thị trường chứng khoán lớn nhất Trung Quốc giảm 25% trong 9 tháng đầu năm nay, phần lớn bởi vì chính quyền của chúng ta đã chống lại những hành vi thương mại của Bắc Kinh.\nNhư Tổng thống Trump đã nêu rõ, chúng ta không muốn thị trường của Trung Quốc phải khốn đốn. Trong thực tế, chúng ta muốn họ phát triển mạnh. Nhưng Hoa Kỳ muốn Bắc Kinh theo đuổi các chính sách thương mại tự do, công bằng và có đi có lại.\nĐáng buồn thay, các nhà cai trị của Trung Quốc đã từ chối đi theo con đường đó - cho đến nay. Người dân Mỹ xứng đáng biết điều đó, để đáp trả lập trường mạnh mẽ của Tổng thống Trump, Bắc Kinh đang theo đuổi một chiến dịch toàn diện và phối hợp để làm suy yếu sự ủng hộ dành cho Tổng thống, chương trình nghị sự của chúng ta, và những lý tưởng được trân quý nhất của quốc gia chúng ta.\nHôm nay tôi muốn nói với bạn những gì chúng tôi biết về hành động của Trung Quốc - một số trong đó chúng tôi thu thập từ những đánh giá tình báo, một số trong đó đã được công chúng biết đến. Nhưng tất cả đều là sự thật.\nNhư tôi đã nói trước đây, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn thể chính quyền để thúc đẩy ảnh hưởng của họ và gặt hái lợi ích cho họ. Họ sử dụng sức mạnh này theo cách chủ tâm và đe dọa hơn để can thiệp vào các chính sách và chính trị nội bộ của Hoa Kỳ.\nĐảng Cộng sản Trung Quốc đang tưởng thưởng hoặc hăm dọa các doanh nghiệp Mỹ, các hãng phim, trường đại học, viện nghiên cứu, các học giả, nhà báo, và các quan chức địa phương, tiểu bang và liên bang.\nTệ hại nhất, Trung Quốc đã khởi xướng một nỗ lực chưa từng có để tác động đến ý kiến công chúng Mỹ, cuộc bầu cử năm 2018, và môi trường dẫn đến cuộc bầu cử tổng thống năm 2020…\nNói thẳng ra, sự lãnh đạo của Tổng thống Trump đang có hiệu quả; và Trung Quốc muốn một Tổng thống Mỹ khác.\nTrung Quốc đang can thiệp vào nền dân chủ của Mỹ. Như Tổng thống Trump vừa nói tuần trước, chúng tôi “phát hiện Trung Quốc đã cố gắng can thiệp vào cuộc bầu cử [giữa kỳ] năm 2018 sắp diễn ra của chúng ta”.\nCộng đồng tình báo của chúng tôi nói rằng “Trung Quốc đang nhắm đến các chính quyền và quan chức cấp tiểu bang và địa phương của Mỹ để khai thác bất kỳ sự chia rẽ nào về chính sách giữa chính quyền liên bang và các cấp địa phương. Họ sử dụng các vấn đề xung khắc, như thuế quan thương mại, để thúc đẩy ảnh hưởng chính trị của Bắc Kinh”.\nVào tháng Sáu, Bắc Kinh đã lưu hành một tài liệu bí mật, có tiêu đề “Chỉ thị Tuyên truyền và Kiểm duyệt”, vạch ra chiến lược của mình. Nó nói rằng Trung Quốc phải \"tấn công chính xác và cẩn thận, chia tách các nhóm trong nước khác nhau\" tại Hoa Kỳ.\nĐể phục vụ mục đích đó, Bắc Kinh đã huy động các nhân tố bí mật, các nhóm bình phong, và tổ chức tuyên truyền để thay đổi nhận thức của người Mỹ về các chính sách của Trung Quốc. Như một thành viên cấp cao trong cộng đồng tình báo của chúng ta gần đây đã nói với tôi, những gì người Nga làm chẳng là gì cả so với những gì Trung Quốc đang làm trên khắp đất nước này.\nCác quan chức cấp cao Trung Quốc cũng đã cố gắng tác động đến để các nhà lãnh đạo kinh doanh lên án hành động thương mại của chúng ta, tận dụng mong muốn duy trì hoạt động của họ ở Trung Quốc. Trong một ví dụ gần đây, họ đe dọa sẽ khước từ cấp giấy phép kinh doanh cho một tập đoàn lớn của Mỹ nếu từ chối phát biểu chống lại chính sách của chính quyền chúng ta.\nVà khi nói đến việc tác động đến cuộc bầu cử giữa kỳ, bạn chỉ cần nhìn vào thuế quan mà Bắc Kinh đáp trả chúng ta. Họ nhắm mục tiêu cụ thể vào các ngành công nghiệp và tiểu bang sẽ đóng một vai trò quan trọng trong cuộc bầu cử năm 2018. Theo một ước tính, hơn 80% các hạt của Hoa Kỳ bị Trung Quốc nhắm đến đã bỏ phiếu cho Tổng thống Trump vào năm 2016; bây giờ Trung Quốc muốn biến các cử tri này chống lại chính quyền của chúng ta.\nVà Trung Quốc cũng đang trực tiếp chiêu dụ cử tri Mỹ. Tuần trước, chính phủ Trung Quốc trả tiền để đăng nhiều phụ trang trên tờ Des Moines Register – tờ báo có lượng phát hành lớn ở bang nhà của Đại sứ của chúng ta tại Trung Quốc, và là một tiểu bang quan trọng trong (cuộc bầu cử - người dịch) năm 2018. Phần phụ trang, được thiết kế trông giống như các bài báo, phê phán các chính sách thương mại của chúng ta là liều lĩnh và có hại cho người dân bang Iowa.\nMay mắn thay, người Mỹ không bị thuyết phục. Chẳng hạn: nông dân Mỹ đang đứng về phía vị Tổng thống này và đang nhìn thấy kết quả thực sự từ những lập trường mạnh mẽ mà ông đã chọn, bao gồm Thỏa thuận Mỹ-Mexico-Canada tuần này, nơi chúng tôi đã mở rộng đáng kể thị trường Bắc Mỹ cho các sản phẩm của Hoa Kỳ - một chiến thắng lớn cho nông dân và nhà sản xuất Mỹ.\nNhưng hành động của Trung Quốc không chỉ tập trung vào việc ảnh hưởng đến chính sách và chính trị của chúng ta. Bắc Kinh cũng đang thực hiện các bước để khai thác đòn bẩy kinh tế, và sức hấp dẫn từ thị trường nội địa lớn của Trung Quốc, để tăng cường ảnh hưởng của họ lên các tập đoàn Mỹ. Bắc Kinh hiện yêu cầu các liên doanh của Mỹ hoạt động tại Trung Quốc thành lập “các tổ chức đảng” trong công ty của họ, mang lại cho Đảng Cộng sản một tiếng nói - và có thể là quyền phủ quyết - trong các quyết định tuyển dụng và đầu tư.\nChính quyền Trung Quốc cũng đe dọa các công ty Hoa Kỳ mô tả Đài Loan như một thực thể địa lý riêng biệt, hoặc đi lệch khỏi chính sách của Trung Quốc về Tây Tạng. Bắc Kinh buộc Delta Airlines phải công khai xin lỗi vì không gọi Đài Loan là một \"tỉnh của Trung Quốc\" trên website của mình. Họ cũng gây áp lực cho Marriott để sa thải một nhân viên người Mỹ bấm thích một tweet về Tây Tạng.\nBắc Kinh thường xuyên yêu cầu Hollywood mô tả Trung Quốc theo một góc nhìn tích cực ngặt nghèo, và họ trừng phạt các hãng phim và nhà sản xuất không làm thế. Những nhà kiểm duyệt của Bắc Kinh nhanh chóng chỉnh sửa hoặc cấm chiếu những bộ phim phê phán Trung Quốc, thậm chí theo những cách nhỏ nhặt. Phim \"World War Z\" đã phải cắt bỏ khỏi kịch bản phần đề cập đến một loại virus có nguồn gốc từ Trung Quốc. \"Red Dawn\" đã được chỉnh sửa kỹ thuật số để biến những nhân vật phản diện thành người Bắc Triều Tiên, chứ không phải là người Trung Quốc.\nNgoài lĩnh vực kinh doanh, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang chi hàng tỷ đô la cho các tổ chức tuyên truyền ở Hoa Kỳ, cũng như các quốc gia khác.\nĐài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc hiện phát sóng chương trình thân thiện với Bắc Kinh trên hơn 30 tổ chức truyền thông ở Hoa Kỳ, phần nhiều tập trung ở các thành phố lớn của Mỹ. Mạng lưới Truyền hình Toàn cầu của Trung Quốc tiếp cận hơn 75 triệu người Mỹ - và nó nhận được lệnh điều động trực tiếp từ những lãnh đạo Đảng Cộng sản của mình. Như nhà lãnh đạo hàng đầu của Trung Quốc phát biểu trong một chuyến thăm trụ sở của mạng lưới, \"Các phương tiện truyền thông do Đảng và chính phủ điều hành là mặt trận tuyên truyền và phải có Đảng tính\".\nĐó là lý do tại sao, tháng trước, Bộ Tư pháp đã ra lệnh cho mạng lưới đó đăng ký là tổ chức nước ngoài.\nĐảng Cộng sản cũng đã đe dọa và giam giữ các thành viên gia đình người Trung Quốc của các nhà báo người Mỹ, những người tìm tòi quá sâu. Và họ đã chặn các website của các tổ chức truyền thông Hoa Kỳ và khiến các nhà báo của chúng ta gặp nhiều khó khăn hơn để có được visa. Điều này xảy ra sau khi tờ The New York Times công bố các bài báo điều tra về sự giàu có của một số nhà lãnh đạo Trung Quốc.\nNhưng phương tiện truyền thông không phải là nơi duy nhất mà Đảng Cộng sản Trung Quốc tìm cách nuôi dưỡng một nền văn hóa kiểm duyệt. Điều này cũng đúng với các học viện.\nChỉ cần nhìn vào Hội sinh viên và học giả Trung Quốc, vốn có hơn 150 chi nhánh trên khắp các cơ sở đại học của Mỹ. Các nhóm này giúp tổ chức các sự kiện xã hội cho một số trong hơn 430.000 công dân Trung Quốc đang theo học tại Hoa Kỳ; họ cũng cảnh báo các lãnh sự quán và đại sứ quán Trung Quốc khi các sinh viên Trung Quốc, và các trường học của Mỹ, đi chệch khỏi đường lối của Đảng Cộng sản.\nTại Đại học Maryland, một sinh viên Trung Quốc gần đây đã phát biểu tại lễ tốt nghiệp của mình về những gì cô gọi là \"không khí trong lành của tự do ngôn luận\" ở Mỹ. Tờ báo chính thức của Đảng Cộng sản đã nhanh chóng trừng phạt cô, cô trở thành nạn nhân của một cơn bão chỉ trích gay gắt trên mạng truyền thông xã hội được kiểm soát chặt chẽ của Trung Quốc, và gia đình cô trở ở trong nước đã bị quấy nhiễu. Đối với bản thân trường đại học, chương trình trao đổi của nó với Trung Quốc - một trong những chương trình sâu rộng nhất của nước này - đột nhiên bị tắc tị.\nTrung Quốc cũng gây áp lực học thuật theo những cách khác. Bắc Kinh cung cấp tài trợ hào phóng cho các trường đại học, viện nghiên cứu và các học giả, với thỏa thuận rằng họ sẽ tránh những ý tưởng mà Đảng Cộng sản thấy nguy hiểm hoặc xúc phạm. Các chuyên gia về Trung Quốc biết rõ rằng thị thực của họ sẽ bị trì hoãn hoặc bị từ chối nếu nghiên cứu của họ mâu thuẫn với các luận điểm của Bắc Kinh.\nVà ngay cả các học giả và tổ chức tránh nhận tài trợ của Trung Quốc cũng bị quốc gia đó nhắm đến, như Viện Hudson trực tiếp trải nghiệm. Sau khi bạn đề nghị tiếp đón một diễn giả mà Bắc Kinh không thích, website của bạn hứng chịu một cuộc tấn công mạng lớn, có nguồn gốc từ Thượng Hải. Bạn biết rõ hơn đa số rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đang cố gắng làm suy yếu tự do học thuật và tự do ngôn luận ở Mỹ ngày nay.\nNhững hành động này và những hành động khác, nhìn chung, cấu thành một nỗ lực đang được tăng cường để chuyển dịch ý kiến công chúng và chính sách công của Hoa Kỳ ra xa khỏi phong cách lãnh đạo Nước Mỹ trên hết của Tổng thống Donald Trump. Nhưng thông điệp của chúng ta đối với các nhà cầm quyền của Trung Quốc là: Tổng thống này sẽ không lùi bước - và người dân Mỹ sẽ không bị lung lạc. Chúng ta sẽ tiếp tục đứng vững vì an ninh và nền kinh tế của chúng ta, ngay cả khi chúng ta hy vọng cải thiện mối quan hệ với Bắc Kinh.\nChính quyền của chúng ta sẽ tiếp tục hành động dứt khoát để bảo vệ lợi ích, công việc và an ninh của người Mỹ.\nKhi chúng ta xây dựng lại quân đội của mình, chúng ta sẽ tiếp tục khẳng định lợi ích của Mỹ trên khắp Ấn Độ-Thái Bình Dương.\nKhi chúng ta đáp trả các hành vi thương mại của Trung Quốc, chúng ta sẽ tiếp tục đòi hỏi một mối quan hệ kinh tế tự do và công bằng và có đi có lại với Trung Quốc, đòi hỏi Bắc Kinh tháo dỡ rào cản thương mại, thực hiện nghĩa vụ thương mại, và mở hoàn toàn nền kinh tế như chúng ta đã mở cửa nền kinh tế của chúng ta.\nChúng ta sẽ tiếp tục hành động cho đến khi Bắc Kinh chấm dứt hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ của Mỹ, và chấm dứt hành vi bóc lột là cưỡng bức chuyển giao công nghệ…\nVà để thúc đẩy tầm nhìn của chúng ta về một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở, chúng ta đang xây dựng các liên kết mới và mạnh mẽ hơn với các quốc gia chia sẻ giá trị của chúng ta trên khắp khu vực - từ Ấn Độ đến Samoa. Các mối quan hệ của chúng ta sẽ tuôn chảy từ tinh thần tôn trọng, được xây dựng trên quan hệ đối tác, chứ không phải sự thống trị.\nChúng ta đang thiết lập các thỏa thuận thương mại mới, trên cơ sở song phương, giống như tuần trước, Tổng thống Trump đã ký một thỏa thuận thương mại cải tiến với Hàn Quốc và chúng ta sẽ sớm bắt đầu đàm phán một thỏa thuận thương mại tự do song phương lịch sử với Nhật Bản.\nVà chúng ta đang sắp xếp lại các chương trình tài chính và phát triển quốc tế, mang lại cho các quốc gia nước ngoài một lựa chọn thay thế minh bạch và công bằng thay vì chính sách ngoại giao bẫy nợ của Trung Quốc. Để đạt được mục đích đó, Tổng thống Trump sẽ ký thành luật Đạo luật BUILD trong những ngày tới.\nVà vào tháng tới, tôi sẽ có đặc ân đại diện cho Hoa Kỳ tại Singapore và Papua New Guinea, tại ASEAN và APEC. Ở đó, chúng ta sẽ công bố các biện pháp và chương trình mới để hỗ trợ một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở - và thay mặt Tổng thống, tôi sẽ phát đi thông điệp rằng cam kết của Mỹ đối với Ấn Độ-Thái Bình Dương chưa bao giờ mạnh mẽ hơn.\nĐể bảo vệ quyền lợi của chúng ta ở trong nước, chúng tôi đã tăng cường CFIUS - Ủy ban Đầu tư nước ngoài ở Hoa Kỳ - nâng cao sự giám sát đầu tư của Trung Quốc ở Mỹ, để bảo vệ an ninh quốc gia của chúng ta trước các hành động bóc lột của Bắc Kinh.\nVà khi nói đến ảnh hưởng và sự can thiệp thâm độc của Bắc Kinh vào nền chính trị và chính sách của Mỹ, chúng tôi sẽ tiếp tục phơi bày nó, bất kể hình thức của nó là gì. Và chúng ta sẽ làm việc với các nhà lãnh đạo ở mọi cấp xã hội để bảo vệ lợi ích quốc gia và những lý tưởng được trân quý nhất. Người dân Mỹ sẽ đóng vai trò quyết định - và trên thực tế, họ đã như thế…\nKhi chúng ta tề tựu nơi đây, một sự đồng thuận mới đang dấy lên trên khắp nước Mỹ…\nCó thêm nhiều nhà lãnh đạo kinh doanh đang suy nghĩ vượt ra ngoài quý tiếp theo, và suy nghĩ hai lần trước khi thâm nhập vào thị trường Trung Quốc nếu nó đồng nghĩa với việc chuyển giao tài sản trí tuệ của họ hoặc khuyến khích sự đàn áp của Bắc Kinh. Nhưng còn nhiều thứ phải nối bước. Ví dụ: Google phải ngay lập tức chấm dứt việc phát triển ứng dụng “Dragonfly” vốn sẽ tăng cường sự kiểm duyệt của Đảng Cộng sản và xâm phạm quyền riêng tư của khách hàng Trung Quốc…\nCó thêm nhiều nhà báo đang tường thuật sự thật mà không sợ hãi hoặc thiên vị và đào sâu để vạch ra nơi Trung Quốc đang can thiệp vào xã hội của chúng ta, và tại sao - và chúng tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều hơn những người Mỹ, và những tổ chức toàn cầu, những tổ chức tin tức sẽ tham gia vào nỗ lực này.\nCó thêm nhiều học giả đang phát biểu mạnh mẽ và bảo vệ tự do học thuật, và có thêm nhiều trường đại học và viện nghiên cứu đang tập trung nhuệ khí để khước từ món tiền dễ kiếm của Bắc Kinh, nhận ra rằng mỗi đồng đô la đều đi kèm những đòi hỏi tương ứng. Chúng tôi tự tin có thêm nhiều người sẽ tham gia vào hàng ngũ của họ.\nVà trên toàn quốc, người dân Mỹ đang ngày càng cảnh giác, với một sự đánh giá cao mới dành cho các hành động của chính quyền của chúng ta nhằm thiết lập lại mối quan hệ kinh tế và chiến lược của Mỹ với Trung Quốc, để cuối cùng đưa Nước Mỹ lên trên hết.\nVà dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, Mỹ sẽ đi đúng hướng. Trung Quốc nên biết rằng người dân Mỹ và đại diện được bầu của họ ở cả hai đảng đều quyết tâm.\nNhư Chiến lược An ninh Quốc gia của chúng ta tuyên bố: \"Cạnh tranh không luôn đồng nghĩa với thù địch\".\nNhư Tổng thống Trump đã nói rõ, chúng ta muốn có một mối quan hệ xây dựng với Bắc Kinh, nơi mà sự thịnh vượng và an ninh của chúng ta cùng phát triển, chứ không tách rời. Trong khi Bắc Kinh đã rời xa tầm nhìn này, các nhà cầm quyền của Trung Quốc vẫn có thể thay đổi hướng đi, và quay trở lại với tinh thần “cải cách và mở cửa” và sự tự do lớn hơn. Người Mỹ không muốn nhiều hơn; người dân Trung Quốc xứng đáng không ít hơn.\nNhà văn vĩ đại người Trung Quốc Lỗ Tấn thường than trách rằng đất nước của ông \"chỉ có một là khinh khi người nước ngoài như cầm thú, hoặc hai là tôn xưng họ như thánh thượng, chứ chưa bao giờ xem là đồng đẳng\". Hôm nay, nước Mỹ đang vươn tay ra với Trung Quốc; chúng tôi hy vọng Bắc Kinh sẽ sớm vươn tay lại – bằng hành động chứ không phải lời nói, và với sự tôn trọng mới đối với nước Mỹ. Nhưng chúng ta sẽ không ngừng nghỉ cho đến khi mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc đặt cơ sở trên sự công bằng, có đi có lại, và tôn trọng chủ quyền.\nCó một câu ngạn ngữ cổ của Trung Quốc nói rằng “con người chỉ nhìn thấy hiện tại, nhưng trời nhìn thấy tương lai”. (Nhân kiến mục tiền, thiên kiến cửu viễn – người dịch). Khi chúng ta tiến lên, chúng ta hãy theo đuổi một tương lai hòa bình và thịnh vượng với quyết tâm và niềm tin…\nNiềm tin vào sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, và mối quan hệ mà ông đã thiết lập với chủ tịch Trung Quốc...\nNiềm tin vào tình hữu nghị bền vững giữa người Mỹ và người Trung Quốc…\nNiềm tin rằng trời nhìn thấy tương lai - và nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, Mỹ và Trung Quốc sẽ cùng đi tới tương lai đó.\nCảm ơn các bạn. Chúa phù hộ các bạn. Và Chúa phù hộ nước Mỹ!”\n\nHudson Institute, 05/10/2018. Người dịch: Duan Dang \nhttps://www.whitehouse.gov/briefings-statements/remarks-vice-president-pence-administrations-policy-toward-china/",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:895693904743534592/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:890916698495676416",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "FUTURE-PROOF<br /><br />Thành phố hội nhập tương lai, hội nhập được vào kinh tế sáng tạo và cưỡi trên con sóng 4.0 là thành phố thế nào? Người ta đi ra 6 tiêu chí:<br /><br />1. Technology firms - Tổng hành dinh của các công ty / tập đoàn công nghệ, nghĩa là phải thu hút từ ngoài và tạo điều kiện từ trong cho họ set up, kinh doanh.<br /><br />2. Transparency - Minh bạch là nền tảng để kết nối, giao thương, thu hút đầu tư quốc tế<br /><br />3. Education - đầu tư phát triển giáo dục cho thế hệ tương lai hội nhập vào 4.0<br /><br />4. Infrastructure - Cơ sở hạ tầng tạo điều kiện cho kết nối, sáng tạo, nghiên cứu, học tập, sinh hoạt, kinh doanh.<br /><br />5. Environment - môi trường mang lại lợi ích sống thoải mái, hạnh phúc, được chăm sóc của người dân<br /><br />6. International patents - Bằng phát minh sáng chế tầm quốc tế<br /><br />Dựa trên những cơ sở đó, đây là 30 thành phố hội đủ điều kiện FUTURE-PROOF đã hòa mình và hội nhập tương lai. <br /><br />Việt Nam thiếu gì ta?<br />(Bài của Vân Nguyễn)",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/890916698495676416",
"published": "2018-09-24T11:04:53+00:00",
"source": {
"content": "FUTURE-PROOF\n\nThành phố hội nhập tương lai, hội nhập được vào kinh tế sáng tạo và cưỡi trên con sóng 4.0 là thành phố thế nào? Người ta đi ra 6 tiêu chí:\n\n1. Technology firms - Tổng hành dinh của các công ty / tập đoàn công nghệ, nghĩa là phải thu hút từ ngoài và tạo điều kiện từ trong cho họ set up, kinh doanh.\n\n2. Transparency - Minh bạch là nền tảng để kết nối, giao thương, thu hút đầu tư quốc tế\n\n3. Education - đầu tư phát triển giáo dục cho thế hệ tương lai hội nhập vào 4.0\n\n4. Infrastructure - Cơ sở hạ tầng tạo điều kiện cho kết nối, sáng tạo, nghiên cứu, học tập, sinh hoạt, kinh doanh.\n\n5. Environment - môi trường mang lại lợi ích sống thoải mái, hạnh phúc, được chăm sóc của người dân\n\n6. International patents - Bằng phát minh sáng chế tầm quốc tế\n\nDựa trên những cơ sở đó, đây là 30 thành phố hội đủ điều kiện FUTURE-PROOF đã hòa mình và hội nhập tương lai. \n\nViệt Nam thiếu gì ta?\n(Bài của Vân Nguyễn)",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:890916698495676416/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:888448112929976320",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "CHÀNG CỬ NHÂN VÀ NÀNG HOA HẬU<br /><br />Tôi cho con Mercedes S600 dừng lại trước cổng nhà sư phụ rồi hồi hộp mở cửa xe xách giỏ quà bước xuống. Mười năm xa quê hương không có dịp về thăm sư phụ, nhưng tự đáy lòng, lúc nào tôi cũng quan tâm và dõi theo người: tất cả các tút sư phụ post lên Phây, tôi tuy không đọc, nhưng đều like, còm-men, và chia sẻ.<br /><br />Mười năm mới hội ngộ nên cả sư và trò đều xúc động, mừng mừng tủi tủi, đến nỗi cả khi đã vào nhà, ngồi xuống bàn, và sư phụ đã rót đầy tách trà đẩy về phía tôi rồi, mà giọng sư phụ vẫn chưa hết bồi hồi: “Nghe nói con lập nghiệp ở nước ngoài hả? Nào, kể cho sư phụ nghe: mười năm qua con ở đâu? Làm gì để đạt được thành công như hôm nay?”.<br /><br />Tôi cười, lễ phép nhấp một hụm trà rồi chầm chậm cất giọng: “Dạ, mười năm qua, con công tác bên Lào, làm ô-sin quét dọn, nấu nướng ở một xưởng mộc. Công việc vô cùng thấp hèn, khóc nhọc, nhưng con chưa bao giờ từ bỏ ước mơ, khát vọng của mình. Bởi vậy, những lúc rảnh rỗi, con thường chăm chú đứng xem đám thợ làm việc. Vốn thông minh, sáng dạ từ nhỏ, cộng với đức tính ham học hỏi, chịu khó quan sát, nên chỉ một thời gian ngắn sau, con đã nắm hết được các bí quyết và kỹ thuật làm nghề…”. <br /><br />“Sau đó, con tách ra mở xưởng riêng để khởi nghiệp đúng không?” - giọng sư phụ háo hức. Tôi lắc đầu: “Dạ không! Sau đó con trúng Laolott, được hơn trăm tỉ”. “Laolott là cái gì?”. “Dạ, là xổ số kiểu Mĩ ở Lào, giống Vietlott ở mình đó sư phụ!”. <br /><br />Sư phụ “À” lên một tiếng khoái trá, rồi gật gù, tấm tắc khen tôi giỏi quá! Xong, như chợt nhớ ra, sư phụ hỏi: “Hình như nãy bước vào con có xách giỏ quà?”. Tôi giật mình: “À vâng, mải nói chuyện con quên mất. Có chút quà, toàn là đặc sản của Lào, con biếu sư phụ ạ!”. Rồi tôi mở giỏ quà, lấy ra một đôi dép lào, một gói thuốc lào, và một lọ thuốc trị hắc lào. <br /><br />“Đợt này con về Việt Nam chơi lâu không?” - sư phụ vừa hỏi, vừa mở nắp lọ thuốc trị hắc lào tôi vừa tặng quệt một ít bôi vào bẹn. Tôi đáp: “Dạ! Con không đi nữa! Con ở lại Việt Nam để cống hiến cho quê hương!”<br /><br />Sư phụ đột nhiên lặng người đi - không biết do cái chỗ hắc lào vừa bôi thuốc bị xót hay là vì xúc động nữa - rồi cất giọng rưng rưng: “Mấy đứa vô địch cái cuộc thi Đường lên đỉnh Ốt-trây-li-a sang Úc du học thành đạt rồi có đứa nào thèm về đâu, vậy mà con sang Lào làm ô-sin thành đạt vẫn muốn trở về cống hiến cho quê hương, thật đáng trân trọng. Mà con định cống hiến thế nào?”. Tôi nghẹn ngào: “Dạ, con muốn đầu tư mở một trường đại học để đào tạo ra những cử nhân làm giàu cho đất nước!”. <br /><br />Sư phụ nghe vậy thì giọng bỗng trầm lại: “Ta có đứa cháu trai, cử nhân đại học, đang chạy Grab. Hồi đầu còn tạm ổn, chứ giờ cử nhân ra trường nhiều, cạnh tranh khốc liệt, ngày chả nổi chục cuốc, thu nhập chỉ được khoảng 250 nghìn Việt Nam đồng, rất khó khăn! Ta lại có đứa cháu gái, chả học hành mẹ gì, nhưng nhờ tham gia cuộc thi hoa hậu gì đó, giành được cái giải “hoa hậu dâm đãng”, nên cuộc đời nó sang trang: ngày chạy sô chục cuốc, mỗi cuốc 25 nghìn Đô la. Ta nói vậy, mong là con sẽ lựa chọn được cho mình cách đầu tư hiệu quả!”. <br /><br />Sau cái hôm nói chuyện và được nhận những lời khuyên quý báu từ sư phụ, tôi đã lập tức từ bỏ ý định đầu tư xây trường đại học, bởi tôi không muốn gây thêm khó khăn cho những cử nhân đang chạy Grab nữa. Thay vào đó, tôi sẽ dùng tiền ấy để tổ chức thật nhiều các cuộc thi hoa hậu, tạo điều kiện cho những cô gái trẻ lười lao động nhưng lại có quyết tâm và khát vọng làm giàu nhanh chóng. <br /><br />Đôi khi, cách nhanh nhất để đến đích không phải là đi, là chạy, mà lại là quỳ gối xuống và chổng mông lên.<br /><br />Tác giả: Võ Tòng Đánh Mèo",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/888448112929976320",
"published": "2018-09-17T15:35:36+00:00",
"source": {
"content": "CHÀNG CỬ NHÂN VÀ NÀNG HOA HẬU\n\nTôi cho con Mercedes S600 dừng lại trước cổng nhà sư phụ rồi hồi hộp mở cửa xe xách giỏ quà bước xuống. Mười năm xa quê hương không có dịp về thăm sư phụ, nhưng tự đáy lòng, lúc nào tôi cũng quan tâm và dõi theo người: tất cả các tút sư phụ post lên Phây, tôi tuy không đọc, nhưng đều like, còm-men, và chia sẻ.\n\nMười năm mới hội ngộ nên cả sư và trò đều xúc động, mừng mừng tủi tủi, đến nỗi cả khi đã vào nhà, ngồi xuống bàn, và sư phụ đã rót đầy tách trà đẩy về phía tôi rồi, mà giọng sư phụ vẫn chưa hết bồi hồi: “Nghe nói con lập nghiệp ở nước ngoài hả? Nào, kể cho sư phụ nghe: mười năm qua con ở đâu? Làm gì để đạt được thành công như hôm nay?”.\n\nTôi cười, lễ phép nhấp một hụm trà rồi chầm chậm cất giọng: “Dạ, mười năm qua, con công tác bên Lào, làm ô-sin quét dọn, nấu nướng ở một xưởng mộc. Công việc vô cùng thấp hèn, khóc nhọc, nhưng con chưa bao giờ từ bỏ ước mơ, khát vọng của mình. Bởi vậy, những lúc rảnh rỗi, con thường chăm chú đứng xem đám thợ làm việc. Vốn thông minh, sáng dạ từ nhỏ, cộng với đức tính ham học hỏi, chịu khó quan sát, nên chỉ một thời gian ngắn sau, con đã nắm hết được các bí quyết và kỹ thuật làm nghề…”. \n\n“Sau đó, con tách ra mở xưởng riêng để khởi nghiệp đúng không?” - giọng sư phụ háo hức. Tôi lắc đầu: “Dạ không! Sau đó con trúng Laolott, được hơn trăm tỉ”. “Laolott là cái gì?”. “Dạ, là xổ số kiểu Mĩ ở Lào, giống Vietlott ở mình đó sư phụ!”. \n\nSư phụ “À” lên một tiếng khoái trá, rồi gật gù, tấm tắc khen tôi giỏi quá! Xong, như chợt nhớ ra, sư phụ hỏi: “Hình như nãy bước vào con có xách giỏ quà?”. Tôi giật mình: “À vâng, mải nói chuyện con quên mất. Có chút quà, toàn là đặc sản của Lào, con biếu sư phụ ạ!”. Rồi tôi mở giỏ quà, lấy ra một đôi dép lào, một gói thuốc lào, và một lọ thuốc trị hắc lào. \n\n“Đợt này con về Việt Nam chơi lâu không?” - sư phụ vừa hỏi, vừa mở nắp lọ thuốc trị hắc lào tôi vừa tặng quệt một ít bôi vào bẹn. Tôi đáp: “Dạ! Con không đi nữa! Con ở lại Việt Nam để cống hiến cho quê hương!”\n\nSư phụ đột nhiên lặng người đi - không biết do cái chỗ hắc lào vừa bôi thuốc bị xót hay là vì xúc động nữa - rồi cất giọng rưng rưng: “Mấy đứa vô địch cái cuộc thi Đường lên đỉnh Ốt-trây-li-a sang Úc du học thành đạt rồi có đứa nào thèm về đâu, vậy mà con sang Lào làm ô-sin thành đạt vẫn muốn trở về cống hiến cho quê hương, thật đáng trân trọng. Mà con định cống hiến thế nào?”. Tôi nghẹn ngào: “Dạ, con muốn đầu tư mở một trường đại học để đào tạo ra những cử nhân làm giàu cho đất nước!”. \n\nSư phụ nghe vậy thì giọng bỗng trầm lại: “Ta có đứa cháu trai, cử nhân đại học, đang chạy Grab. Hồi đầu còn tạm ổn, chứ giờ cử nhân ra trường nhiều, cạnh tranh khốc liệt, ngày chả nổi chục cuốc, thu nhập chỉ được khoảng 250 nghìn Việt Nam đồng, rất khó khăn! Ta lại có đứa cháu gái, chả học hành mẹ gì, nhưng nhờ tham gia cuộc thi hoa hậu gì đó, giành được cái giải “hoa hậu dâm đãng”, nên cuộc đời nó sang trang: ngày chạy sô chục cuốc, mỗi cuốc 25 nghìn Đô la. Ta nói vậy, mong là con sẽ lựa chọn được cho mình cách đầu tư hiệu quả!”. \n\nSau cái hôm nói chuyện và được nhận những lời khuyên quý báu từ sư phụ, tôi đã lập tức từ bỏ ý định đầu tư xây trường đại học, bởi tôi không muốn gây thêm khó khăn cho những cử nhân đang chạy Grab nữa. Thay vào đó, tôi sẽ dùng tiền ấy để tổ chức thật nhiều các cuộc thi hoa hậu, tạo điều kiện cho những cô gái trẻ lười lao động nhưng lại có quyết tâm và khát vọng làm giàu nhanh chóng. \n\nĐôi khi, cách nhanh nhất để đến đích không phải là đi, là chạy, mà lại là quỳ gối xuống và chổng mông lên.\n\nTác giả: Võ Tòng Đánh Mèo",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:888448112929976320/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:888417562137980928",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/888417562137980928\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/888417562137980928</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/888417562137980928",
"published": "2018-09-17T13:34:12+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/888417562137980928",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:888417562137980928/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:885823581818875904",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "QUỐC GIA & TRẠI LÍNH <br /><br />Nếu Tướng Nguyễn Mạnh Hùng xây dựng được một “hệ sinh thái số VN” tôi sẽ lựa chọn ngay vì tất cả những gì tôi viết là bằng tiếng Việt và cho người Việt. Nhưng, 39% người sử dụng MXH ở VN là cho mục tiêu kinh doanh. Họ cần chảy trong không gian 2 tỷ người của Google, Facebook… chứ không cần ao tù, nước đọng. <br /><br />Tôi không cực đoan để cho rằng, VN không nên học cái gì từ Trung Quốc. Nhưng, Viettel có thể copy mô hình Huawei, còn nếu VN áp dụng mô hình Baidu là chỉ học của các “chú Khách” phần tiểu xảo. Baidu là vết nhơ của chính quyền Bắc Kinh chứ không phải là niềm tự hào của người Trung Hoa vì Bắc Kinh thiết lập MXH ấy là để nhốt dân trí mình trong đó. <br /><br />Hệ sinh thái số là sản phẩm của tự do chứ không phải là công cụ để hạn chế tự do. Một quốc gia chỉ nên tự thấy bị sỉ nhục khi dân chúng cảm thấy tự do hơn khi “sống” trong cộng đồng Facebook, Google chứ nếu chỉ thấy bị sỉ nhục khi không buộc được Facebook, Google gỡ bài thì chủ quyền trở nên vô nghĩa.<br /> <br />“Dân vi quý, xã tắc thứ chi…” Nếu nước độc lập mà dân có ít tự do hơn khi bị cai trị bởi ngoại bang thì độc lập ấy chỉ là để nội địa hoá nền thực dân, xã tắc không còn thiêng liêng nữa. <br /><br />Hãy quan sát những người dân sinh sống trên sông Mekong. Họ là những người đã tham gia “toàn cầu hoá” hàng nghìn năm trước khi có internet. Họ thường là nạn nhân của cá quốc gia, ít khi được bảo hộ bởi các quốc gia. Các đường biên giới thường chỉ để thoả mãn khát vọng quyền lực của các triều đại thay vì chở che dân chúng. <br /><br />Tướng Nguyễn Mạnh Hùng là một người rất quyết đoán, thông minh. Nhưng cương vị mới cần một người tư duy (chính sách) chứ không cần một tư lệnh. Có lẽ kỷ luật quân đội đã tạo ra thành công của Viettel. Nhưng quốc gia không phải là một trại lính. Kỷ cương của quốc gia không phải là kỷ luật quân đội mà là pháp quyền. Và mục tiêu của pháp quyền là nhằm cung ứng nhiều tự do hơn cho dân chúng. <br /><br />Cấu trúc của Bộ Thông tin & Truyền thông như hiện nay là một thách thức cho Tướng Nguyễn Mạnh Hùng. Bộ vừa phải “nắm” báo chí vừa phải phát triển công nghệ thông tin. Ở VN, hai chức năng đó không bổ sung được cho nhau vì vai trò của các cơ quan quản lý báo chí không phải là để bảo vệ quyền tự do ngôn luận mà là để kiểm soát quyền tự do ngôn luận. Không có tự do thì đừng nói tới MXH trừ khi cấm Facebook, Google… <br /><br />Lẽ ra nên thành lập một cơ quan quản lý báo chí riêng, Bộ TT & TT nên trở thành Bộ phát triển công nghệ (bao gồm phần viễn thông hiện nay và một phần chức năng của Bộ Khoa học và Công nghệ). Nếu chưa có một bộ với chức năng như vậy thì tôi cũng mong Tướng Nguyễn Mạnh Hùng đừng vội vàng. <br /><br />“Cường quốc kinh tế số” là một khát vọng đúng. Nhưng, muốn có kinh tế số thì đừng nôn nóng dùng ngân sách để đốt cháy giai đoạn. Vai trò của một Bộ trưởng là đưa ra chính sách để xã hội làm chứ không phải tự mình làm. Nên quy hoạch chỗ ngồi của mình trong lịch sử bằng cách đưa VN tới gần với các giá trị phổ quát của loài người hơn thay vì xây thành đắp luỹ để cô lập VN hơn với cộng đồng quốc tế.<br />(Osin Huy Đức)",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/885823581818875904",
"published": "2018-09-10T09:46:39+00:00",
"source": {
"content": "QUỐC GIA & TRẠI LÍNH \n\nNếu Tướng Nguyễn Mạnh Hùng xây dựng được một “hệ sinh thái số VN” tôi sẽ lựa chọn ngay vì tất cả những gì tôi viết là bằng tiếng Việt và cho người Việt. Nhưng, 39% người sử dụng MXH ở VN là cho mục tiêu kinh doanh. Họ cần chảy trong không gian 2 tỷ người của Google, Facebook… chứ không cần ao tù, nước đọng. \n\nTôi không cực đoan để cho rằng, VN không nên học cái gì từ Trung Quốc. Nhưng, Viettel có thể copy mô hình Huawei, còn nếu VN áp dụng mô hình Baidu là chỉ học của các “chú Khách” phần tiểu xảo. Baidu là vết nhơ của chính quyền Bắc Kinh chứ không phải là niềm tự hào của người Trung Hoa vì Bắc Kinh thiết lập MXH ấy là để nhốt dân trí mình trong đó. \n\nHệ sinh thái số là sản phẩm của tự do chứ không phải là công cụ để hạn chế tự do. Một quốc gia chỉ nên tự thấy bị sỉ nhục khi dân chúng cảm thấy tự do hơn khi “sống” trong cộng đồng Facebook, Google chứ nếu chỉ thấy bị sỉ nhục khi không buộc được Facebook, Google gỡ bài thì chủ quyền trở nên vô nghĩa.\n \n“Dân vi quý, xã tắc thứ chi…” Nếu nước độc lập mà dân có ít tự do hơn khi bị cai trị bởi ngoại bang thì độc lập ấy chỉ là để nội địa hoá nền thực dân, xã tắc không còn thiêng liêng nữa. \n\nHãy quan sát những người dân sinh sống trên sông Mekong. Họ là những người đã tham gia “toàn cầu hoá” hàng nghìn năm trước khi có internet. Họ thường là nạn nhân của cá quốc gia, ít khi được bảo hộ bởi các quốc gia. Các đường biên giới thường chỉ để thoả mãn khát vọng quyền lực của các triều đại thay vì chở che dân chúng. \n\nTướng Nguyễn Mạnh Hùng là một người rất quyết đoán, thông minh. Nhưng cương vị mới cần một người tư duy (chính sách) chứ không cần một tư lệnh. Có lẽ kỷ luật quân đội đã tạo ra thành công của Viettel. Nhưng quốc gia không phải là một trại lính. Kỷ cương của quốc gia không phải là kỷ luật quân đội mà là pháp quyền. Và mục tiêu của pháp quyền là nhằm cung ứng nhiều tự do hơn cho dân chúng. \n\nCấu trúc của Bộ Thông tin & Truyền thông như hiện nay là một thách thức cho Tướng Nguyễn Mạnh Hùng. Bộ vừa phải “nắm” báo chí vừa phải phát triển công nghệ thông tin. Ở VN, hai chức năng đó không bổ sung được cho nhau vì vai trò của các cơ quan quản lý báo chí không phải là để bảo vệ quyền tự do ngôn luận mà là để kiểm soát quyền tự do ngôn luận. Không có tự do thì đừng nói tới MXH trừ khi cấm Facebook, Google… \n\nLẽ ra nên thành lập một cơ quan quản lý báo chí riêng, Bộ TT & TT nên trở thành Bộ phát triển công nghệ (bao gồm phần viễn thông hiện nay và một phần chức năng của Bộ Khoa học và Công nghệ). Nếu chưa có một bộ với chức năng như vậy thì tôi cũng mong Tướng Nguyễn Mạnh Hùng đừng vội vàng. \n\n“Cường quốc kinh tế số” là một khát vọng đúng. Nhưng, muốn có kinh tế số thì đừng nôn nóng dùng ngân sách để đốt cháy giai đoạn. Vai trò của một Bộ trưởng là đưa ra chính sách để xã hội làm chứ không phải tự mình làm. Nên quy hoạch chỗ ngồi của mình trong lịch sử bằng cách đưa VN tới gần với các giá trị phổ quát của loài người hơn thay vì xây thành đắp luỹ để cô lập VN hơn với cộng đồng quốc tế.\n(Osin Huy Đức)",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:885823581818875904/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:884233793466654720",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "TẠI SAO VIỆT NAM GIỜ VẪN NGHÈO?<br /><br />Dưới đây là trả lời của Darin Williams, một doanh nhân làm việc tại Châu Á hơn 25 năm:<br /><br />Đây là một vấn đề phức tạp mà không có câu trả lời đơn giản nào có thể bao hàm hết mọi phương diện vì sao Việt Nam vẫn “nghèo”. Tính theo các chỉ số đo lường quốc tế về thu nhập bình quân đầu người, như trong một số báo cáo chỉ ra, thì Việt Nam đã được “rút” ra khỏi diện nghèo và đang nằm trong top “phát triển trung bình”. Nhưng theo các chỉ số khác bao gồm phần lớn người Việt Nam sống qua ngày như thế nào, thì đất nước này vẫn đang ở trũng “nghèo”.<br /><br />Là một người đã sống và làm việc tại Việt Nam trong nhiều năm và hiện tại vẫn đến đây thường xuyên, tôi sẽ nêu quan điểm của mình về lý do tại sao tôi vẫn coi Việt Nam là nước \"quá nghèo\" so với tài nguyên và nhân lực tại đó. Nói cách khác, tại sao Việt Nam không phát triển được tương xứng với tiềm năng hiện có của mình.<br /><br />1) THAM NHŨNG: <br /><br />Tham nhũng khiến người dân nơi đây cảm thấy bệnh tật khi biết rõ nó nhưng vẫn phải sống chung với nó. Tham những khiến con người nơi đây khốn khổ khi họ phải chứng kiến những người bán hàng chăm chỉ với tinh thần khởi nghiệp bị tống tiền như cơm bữa bởi cảnh sát khu vực, cảnh sát quận, cho đến chủ tịch chính quyền sở tại.<br /><br />Cho dù dưới thẩm quyền là giám đốc quốc gia của một công ty Mỹ tầm cỡ, công ty chúng tôi được các quan chức Bộ Lao Động “sờ gáy” và gán lên đầu một khoản nợ 100,000 USD vì họ đã thay đổi một bộ luật vào tháng trước và cho nó có hiệu lực mới trong vòng 2 năm. Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan mà.<br /> <br />Hãy nhìn vào hệ thống tàu điện được thi công tại Tp. Hồ Chí Minh, bao gồm cả các công trình tàu điện trên và dưới mặt đất kéo dài từ Quận 1 đến Quận 2 rồi qua các khu vực lớn hơn tại thành phố này. Khi hoàn thành, nó sẽ là công trình “hao tài”, đắt nhất từ trước đến nay TRÊN TOÀN THẾ GIỚI (nó vẫn chưa xây xong sau hơn nửa thập kỉ). Do chi phí nhân công tại VN quá cao hay do vật tư khó và quá mắt để sản xuất trong nước hay là do hệ thống tàu này quá lớn?<br /><br />Không! Vì mọi tầng lớp chính quyền đều có mặt, ăn chia trong quá trình phát triển nó. Nghĩ về điều này đi, chúng ta đang nói về việc hàng chục triệu USD được rót vào túi riêng, các món tiền này có thể giúp cải thiện đời sống cư dân Việt Nam. Tham nhũng tràn lan, rõ mồn một tại mọi tầng lớp xã hội Việt Nam là một thứ ung thư đang giết dần sự phát triển mà Việt Nam đáng có.<br /><br />2) CƠ SỞ HẠ TẦNG, HÀNG HÓA CÔNG CỘNG CHẤT LƯỢNG TỒI:<br /><br />Tôi không tính đến đường xá – có nhiều cung đường đàng hoàng, đặc biệt tại Hà Nội (bạn có thể tự đến xem hay tra trên mạng), cũng như WIFI hiện hữu mọi nơi cho dù là tại một quán cóc ở nơi hoang vu nào đó. Mà tôi muốn nói về 2 vấn đề:<br /><br />a) Giáo dục<br />b) Y tế<br /><br />Cho những gã dùng số liệu mà bô bô nói về “sự phát triển mạnh mẽ” khắp Việt Nam, tôi sẵn lòng mời họ một giờ lái xe xung quang khu vực Tp. HCM, Hà Nội, Đà Nẵng hay Nha Trang để thăm một bệnh viện hay trường học tại đó. Trong khi một số trường thì được xây dựng chỉnh chu, phần lớn còn lại thì khủng khiếp. Bạn cảm thấy gì khi thấy 2 đứa trẻ, ì à chia nhau cái bàn học nhỏ xíu trong một căn phòng chật chội, nóng nực, không có điều hòa, chăm chú nghe thầy cô giảng. Và nhà vệ sinh tại đó – nằm ở ngoài, bẩn đến mức không từ nào tả xiết. Tôi thấy được điều này khi đi tình nguyện và tham gia xây sân chơi tại một số trường. Nhìn vào những điều kiện này, thì bọn nhỏ làm sao có được một sự giáo dục đàng hoàng.<br /><br />Hơn thế nữa, giáo viên và các cán bộ cũng ăn chia với nhau, điều này khiến tôi thấy được một nỗi đau lớn nhất của Việt Nam, đó là bệnh viện. Tôi đã vài lần vào bệnh viện thăm bạn của mình, và thật sự bàng hoàng. Lần cuối tôi đến thăm một người bạn tại bệnh viện là vào 2 tháng trước, và tôi đếm được có 22 con người chen chúc nhau trong một căn phòng 16 mét vuông.<br /><br />Lớp thì ngủ dưới gầm giường, 2 bệnh nhân chia chung một giường bệnh, cửa sổ thì mở toang vì không có điều hòa, muỗi thì cứ vo ve bay vào. Có người bệnh còn phải nằm trên một chiếc giường bé tí ngoài hành lang. Các bác sĩ hậm hực, càu nhàu và la mắng khắp mọi nơi. Được rồi, có thể nhiêu đây là quá đủ, nhưng điều khiến tôi điên tiết và đau lòng, giống như tại mỗi hệ thống của Việt Nam, đó là nạn ăn hối lộ.<br /><br />Tôi biết một sự thật là các bác sĩ và đặc biệt là cấp quản lý bệnh viện, cũng như cán bộ nhà nước địa phương, đút túi riêng để chữa trị “tốt hơn”, và được các công ty dược phẩm và thiết bị y tế cho tiền để sử dụng sản phẩm của họ. Bọn người đó đút túi riêng trong khi đồng bào mình nằm lay lắt trong một bệnh viện không đạt chuẩn vệ sinh, mong chờ sự giúp đỡ từ một tay “bác sĩ” cục xúc, gà mờ cũng nằm trong đường dây ăn chia đó.<br /><br />3) THIẾU CƠ SỞ HẠ TẦNG PHÁP LÝ BẢO VỆ TÀI SẢN VÀ HỢP ĐỒNG ĐÃ CÓ HIỆU LỰC <br /><br />Giống như một miền tây hoang dã, khi đề cập đến việc thực thi hợp đồng và trong đa số trường hợp, bên chiến thắng tranh chấp là bên “quen biết nhiều” quan chức trong chính phú hoặc người giữ nhiều “quyền lực” hơn. Khi nói về các mối quan hệ và quyền lực, tôi muốn nói về bên “quen biết ai đó” trong hệ thống nhà nước, đảng cầm quyền, cảnh sát hay quân đội. Đặc biệt là về quân đội hay chính phủ, nếu bạn có một mối quan hệ với một viên chức hay sĩ quan cấp cao, thì bạn chắc chắn có một kim bài miễn thua trong đa số các cuộc tranh chấp. Yếu tố quen biết quan chức chính phủ thì tại các nước cũng na ná nhau, thành thật là vậy, nhưng lợi ích từ một mối quan hệ tốt với quân đội khiến Việt Nam đi có thể trượt đi quá xa.<br /><br />Tôi kết luận rằng: Có phải người dân thấy chất lượng cuộc sống tại Việt Nam không “nghèo” bởi những con người đó không thông mình hoặc lười biếng hoặc không quan tâm hay không? Không! Hầu hết người Việt nam rất thông minh, luôn nỗ lực và sẵn sàng chịu cực chịu khổ để cuộc sống gia đình mình và bản thân tốt hơn.<br /><br />Nhưng thật không may, họ đang lội ngược dòng trước một dòng sông đen kịt, cáu bẩn bởi sự tham nhũng, cơ sở hạ tầng tồi tệ và sự thiếu thốn quyền sở hữu tài sản và bảo vệ thực thi hợp đồng. Khi đối diện với những tiêu cực như vậy, bạn sẽ dễ dàng đồng cảm khi thấy họ “Làm vậy thì được gì” và bỏ qua tất cả. Nếu người dân nơi đây bắt đầu đòi hỏi nhiều trách nhiệm giải trình minh bạch từ chính quyền, thì những điều tiêu cực này có thể được giảm bớt và Việt Nam có thể đạt tới tiềm năng của mình như một một quốc gia phát triển nhanh hơn nhiều. <br /><br />Nguồn Quora Việt Nam.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/884233793466654720",
"published": "2018-09-06T00:29:24+00:00",
"source": {
"content": "TẠI SAO VIỆT NAM GIỜ VẪN NGHÈO?\n\nDưới đây là trả lời của Darin Williams, một doanh nhân làm việc tại Châu Á hơn 25 năm:\n\nĐây là một vấn đề phức tạp mà không có câu trả lời đơn giản nào có thể bao hàm hết mọi phương diện vì sao Việt Nam vẫn “nghèo”. Tính theo các chỉ số đo lường quốc tế về thu nhập bình quân đầu người, như trong một số báo cáo chỉ ra, thì Việt Nam đã được “rút” ra khỏi diện nghèo và đang nằm trong top “phát triển trung bình”. Nhưng theo các chỉ số khác bao gồm phần lớn người Việt Nam sống qua ngày như thế nào, thì đất nước này vẫn đang ở trũng “nghèo”.\n\nLà một người đã sống và làm việc tại Việt Nam trong nhiều năm và hiện tại vẫn đến đây thường xuyên, tôi sẽ nêu quan điểm của mình về lý do tại sao tôi vẫn coi Việt Nam là nước \"quá nghèo\" so với tài nguyên và nhân lực tại đó. Nói cách khác, tại sao Việt Nam không phát triển được tương xứng với tiềm năng hiện có của mình.\n\n1) THAM NHŨNG: \n\nTham nhũng khiến người dân nơi đây cảm thấy bệnh tật khi biết rõ nó nhưng vẫn phải sống chung với nó. Tham những khiến con người nơi đây khốn khổ khi họ phải chứng kiến những người bán hàng chăm chỉ với tinh thần khởi nghiệp bị tống tiền như cơm bữa bởi cảnh sát khu vực, cảnh sát quận, cho đến chủ tịch chính quyền sở tại.\n\nCho dù dưới thẩm quyền là giám đốc quốc gia của một công ty Mỹ tầm cỡ, công ty chúng tôi được các quan chức Bộ Lao Động “sờ gáy” và gán lên đầu một khoản nợ 100,000 USD vì họ đã thay đổi một bộ luật vào tháng trước và cho nó có hiệu lực mới trong vòng 2 năm. Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan mà.\n \nHãy nhìn vào hệ thống tàu điện được thi công tại Tp. Hồ Chí Minh, bao gồm cả các công trình tàu điện trên và dưới mặt đất kéo dài từ Quận 1 đến Quận 2 rồi qua các khu vực lớn hơn tại thành phố này. Khi hoàn thành, nó sẽ là công trình “hao tài”, đắt nhất từ trước đến nay TRÊN TOÀN THẾ GIỚI (nó vẫn chưa xây xong sau hơn nửa thập kỉ). Do chi phí nhân công tại VN quá cao hay do vật tư khó và quá mắt để sản xuất trong nước hay là do hệ thống tàu này quá lớn?\n\nKhông! Vì mọi tầng lớp chính quyền đều có mặt, ăn chia trong quá trình phát triển nó. Nghĩ về điều này đi, chúng ta đang nói về việc hàng chục triệu USD được rót vào túi riêng, các món tiền này có thể giúp cải thiện đời sống cư dân Việt Nam. Tham nhũng tràn lan, rõ mồn một tại mọi tầng lớp xã hội Việt Nam là một thứ ung thư đang giết dần sự phát triển mà Việt Nam đáng có.\n\n2) CƠ SỞ HẠ TẦNG, HÀNG HÓA CÔNG CỘNG CHẤT LƯỢNG TỒI:\n\nTôi không tính đến đường xá – có nhiều cung đường đàng hoàng, đặc biệt tại Hà Nội (bạn có thể tự đến xem hay tra trên mạng), cũng như WIFI hiện hữu mọi nơi cho dù là tại một quán cóc ở nơi hoang vu nào đó. Mà tôi muốn nói về 2 vấn đề:\n\na) Giáo dục\nb) Y tế\n\nCho những gã dùng số liệu mà bô bô nói về “sự phát triển mạnh mẽ” khắp Việt Nam, tôi sẵn lòng mời họ một giờ lái xe xung quang khu vực Tp. HCM, Hà Nội, Đà Nẵng hay Nha Trang để thăm một bệnh viện hay trường học tại đó. Trong khi một số trường thì được xây dựng chỉnh chu, phần lớn còn lại thì khủng khiếp. Bạn cảm thấy gì khi thấy 2 đứa trẻ, ì à chia nhau cái bàn học nhỏ xíu trong một căn phòng chật chội, nóng nực, không có điều hòa, chăm chú nghe thầy cô giảng. Và nhà vệ sinh tại đó – nằm ở ngoài, bẩn đến mức không từ nào tả xiết. Tôi thấy được điều này khi đi tình nguyện và tham gia xây sân chơi tại một số trường. Nhìn vào những điều kiện này, thì bọn nhỏ làm sao có được một sự giáo dục đàng hoàng.\n\nHơn thế nữa, giáo viên và các cán bộ cũng ăn chia với nhau, điều này khiến tôi thấy được một nỗi đau lớn nhất của Việt Nam, đó là bệnh viện. Tôi đã vài lần vào bệnh viện thăm bạn của mình, và thật sự bàng hoàng. Lần cuối tôi đến thăm một người bạn tại bệnh viện là vào 2 tháng trước, và tôi đếm được có 22 con người chen chúc nhau trong một căn phòng 16 mét vuông.\n\nLớp thì ngủ dưới gầm giường, 2 bệnh nhân chia chung một giường bệnh, cửa sổ thì mở toang vì không có điều hòa, muỗi thì cứ vo ve bay vào. Có người bệnh còn phải nằm trên một chiếc giường bé tí ngoài hành lang. Các bác sĩ hậm hực, càu nhàu và la mắng khắp mọi nơi. Được rồi, có thể nhiêu đây là quá đủ, nhưng điều khiến tôi điên tiết và đau lòng, giống như tại mỗi hệ thống của Việt Nam, đó là nạn ăn hối lộ.\n\nTôi biết một sự thật là các bác sĩ và đặc biệt là cấp quản lý bệnh viện, cũng như cán bộ nhà nước địa phương, đút túi riêng để chữa trị “tốt hơn”, và được các công ty dược phẩm và thiết bị y tế cho tiền để sử dụng sản phẩm của họ. Bọn người đó đút túi riêng trong khi đồng bào mình nằm lay lắt trong một bệnh viện không đạt chuẩn vệ sinh, mong chờ sự giúp đỡ từ một tay “bác sĩ” cục xúc, gà mờ cũng nằm trong đường dây ăn chia đó.\n\n3) THIẾU CƠ SỞ HẠ TẦNG PHÁP LÝ BẢO VỆ TÀI SẢN VÀ HỢP ĐỒNG ĐÃ CÓ HIỆU LỰC \n\nGiống như một miền tây hoang dã, khi đề cập đến việc thực thi hợp đồng và trong đa số trường hợp, bên chiến thắng tranh chấp là bên “quen biết nhiều” quan chức trong chính phú hoặc người giữ nhiều “quyền lực” hơn. Khi nói về các mối quan hệ và quyền lực, tôi muốn nói về bên “quen biết ai đó” trong hệ thống nhà nước, đảng cầm quyền, cảnh sát hay quân đội. Đặc biệt là về quân đội hay chính phủ, nếu bạn có một mối quan hệ với một viên chức hay sĩ quan cấp cao, thì bạn chắc chắn có một kim bài miễn thua trong đa số các cuộc tranh chấp. Yếu tố quen biết quan chức chính phủ thì tại các nước cũng na ná nhau, thành thật là vậy, nhưng lợi ích từ một mối quan hệ tốt với quân đội khiến Việt Nam đi có thể trượt đi quá xa.\n\nTôi kết luận rằng: Có phải người dân thấy chất lượng cuộc sống tại Việt Nam không “nghèo” bởi những con người đó không thông mình hoặc lười biếng hoặc không quan tâm hay không? Không! Hầu hết người Việt nam rất thông minh, luôn nỗ lực và sẵn sàng chịu cực chịu khổ để cuộc sống gia đình mình và bản thân tốt hơn.\n\nNhưng thật không may, họ đang lội ngược dòng trước một dòng sông đen kịt, cáu bẩn bởi sự tham nhũng, cơ sở hạ tầng tồi tệ và sự thiếu thốn quyền sở hữu tài sản và bảo vệ thực thi hợp đồng. Khi đối diện với những tiêu cực như vậy, bạn sẽ dễ dàng đồng cảm khi thấy họ “Làm vậy thì được gì” và bỏ qua tất cả. Nếu người dân nơi đây bắt đầu đòi hỏi nhiều trách nhiệm giải trình minh bạch từ chính quyền, thì những điều tiêu cực này có thể được giảm bớt và Việt Nam có thể đạt tới tiềm năng của mình như một một quốc gia phát triển nhanh hơn nhiều. \n\nNguồn Quora Việt Nam.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:884233793466654720/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:880485582079094784",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "(Bài của Cậu Ba - Nguyễn Khanh)<br />Rằm tháng Bảy bàn về Tứ Diệu đế trong Phật Giáo<br /><br />Quý vị theo đạo Phật đọc kỹ stt này mà thông hiểu được là đã thọ giới Tỳ kheo (bhikkhu), dễ hông? Quá dễ nên đừng thấy dài mà lười, THẢ TYM đánh dấu đi, rảnh rồi đọc. Bổ ích đó. <br /><br />Về cuộc đời và sự nghiệp của Mr Cồ Đàm, tôi đã biên trong stt sấm sét hôm Phật đản cách đây mấy tháng - nay tôi nói cho quý vị nghe về TỨ DIỆU ĐẾ để đi chùa có cái chém gió với sư chứ đừng sắp hàng đi lòng vòng rải phong bì khi các anh chị trọc đang ăn lẩu chay như cái clip gì tôi xem trên Facebook hôm qua nay. Cúng dường vậy là dốt, Anh Ba chê nghe hông?<br /><br />Nhắc lại cho quý anh chị tiện theo dõi, Phật là gì? Phật là TRẠNG THÁI, kiểu như anh chị chơi game đạt level vậy, Phật là trạng thái TỈNH THỨC, thấy được quy luật của vũ trụ, hiểu được sự vận hành của đời sống. Tất nhiên Mr Cồ Đàm không phải đẻ ra là thành Phật ngay mà phải trải qua quá trình tu tập, cái khó của ảnh là “đi nhưng không biết đi đâu?”, tức là ảnh mường tượng sẽ có 1 giới hạn cần phải vượt qua nhưng không rõ giới hạn ấy là gì nên ảnh gặp ai thấy hay hay là ảnh học, rồi ảnh tu cùng, kiểu dò đường mà đi<br /><br />Team tu cuối cùng ảnh join là team 5 anh em ông Kiều Trần Như theo phái nhịn đói khổ hạnh để đạt đạo, Mr Cồ Đàm theo 5 đồng chí này nhịn ăn héo người luôn mà chỉ thấy đau đớn thân xác, ngộ độc chứ không thấy ngộ đạo nên Mr Cồ Đàm quất luôn 1 bát sữa chấp nhận bị kick khỏi team. <br /><br />Sau khi té khỏi group nhịn đói, Mr Cồ Đàm ngồi dưới 1 cây Bồ Đề và ngẫm nghĩ lại những gì đã qua, lúc này anh ảnh đã đạt được trạng thái tỉnh thức hoàn toàn - Phật, chỗ ảnh ngồi đó bây giờ gọi là Bồ Đề đạo tràng (Bodh Gaya). Lượng kiến thức trong đầu Phật lúc này quá lớn, quá nhiều và quá minh triết - đặt Mr Phật trước 2 lựa chọn: một là sống đời ẩn dật với sự giác ngộ, hai là đi truyền lại những gì mình vừa ngộ ra cho nhân dân và bè bạn năm châu ahihi. Cuối cùng vì lòng từ bi, anh Phật đã chọn con đường khó khăn - đó là thuyết pháp trong suốt quãng đời còn lại.<br /><br />Hơn ai hết, anh Phật biết đám đông quần chúng lúc này ngu ngơ ngu ngơ, Ngài mà bi bô giáo pháp thâm sâu thì không khéo sẽ ăn chửi nên Ngài phải có phương pháp sư phạm sao cho đơn giản nhất để truyền từ từ kiến thức. Đầu tiên, Phật nhớ lại 5 thằng đệ trong team cũ gần nhất đó là group Kiều Trần Như tôi đã kể bên trên, nói gì nói bọn này vẫn khá thông minh nên Ngài chọn để thử nghiệm truyền giáo, phương pháp sư phạm Ngài chọn có tên là TỨ DIỆU ĐẾ - xuyên suốt trong toàn bộ giáo lý Phật giáo nguyên thuỷ.<br /><br />Sau khi nghe xong bài pháp này thì team 5 người này đã có “mặt trời chân lý chói qua tym”, chứng quả Tỳ Kheo và là 5 Phật tử đầu tiên của hàng tỷ Phật tử muôn đời sau. <br /><br />Tứ diệu đế là cái gì mà ghê vậy? Đó là giáo trình của Phật viết ra.<br /><br />“Tứ diệu đế” dịch theo kiểu đơn giản nhất là “Bốn chân lý cao quý” - nó vừa là một khái niệm, lại vừa là một trải nghiệm. Ngài khó khăn lắm mới tìm ra con đường giờ Ngài nói “Đó! Cứ nghe tao, đi theo hướng tao chỉ sẽ đạt được trạng thái giác ngộ như tao” (Ta là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành). Chính lẽ đó nên mới gọi là ĐẠO, đạo là đường, con đường khó khăn đã được Phật minh định sẵn và đặt tên là TỨ DIỆU ĐẾ, các anh chị cứ học và thực hành là xong, không cần phải khó khăn mò tìm nữa - Mr Phật vĩ đại ở chỗ đã tìm ra Đạo - Đường đó.<br /><br />Đối tượng mà Phật muốn chúng ta thủ tiêu đó là KHỔ (cái này biên bài khác chứ nói ra đây dông dài), ảnh tuyên bố xanh dờn “Ta chỉ dạy một điều duy nhất: Khổ và chấm dứt sự Khổ”. <br /><br />Chân lý thứ 1 - KHỔ (Khổ đế - Dukkha): sinh là khổ, bệnh là khổ, già là khổ, die là khổ, nhìn mặt thằng đồng nghiệp hamlon hàng ngày là khổ, xa cách crush là khổ, muốn U23 thắng mà U23 thua là khổ… tóm lại, cái gì mình mong muốn mà không đạt được là KHỔ. <br /><br />Chân lý thứ 2 - KHỔ TỪ ĐÂU ĐẾN (Tập đế - Samudaya): anh Phật ảnh bảo Khổ là do HAM MUỐN (Ái), dưng mà Anh Ba muốn nhấn thêm tí, ham muốn có 2 loại, ham muốn tích cực (ham học, ham tìm hiểu để tinh tấn…) và ham muốn tiêu cực thì cái Khổ nó khởi nguồn từ ham muốn tiêu cực thôi - gọi là Tanha (Ái), còn cái tích cực không gây khổ.<br /><br />Chân lý thứ 3 - DIỆT KHỔ (Diệt đế - Nirodha): Để ý một tí sẽ thấy chỗ này anh Phật rất thông minh, ảnh đưa ra cái đau đớn, cái mê lầm khổ ải trước rồi ảnh vẽ ra bức tranh tươi đẹp sau khi diệt khổ. Như bác sĩ nói cho bệnh nhân “mày nghe lời tao thì sau này mày khoẻ, ngày 7 đêm 3 vào ra không tính luôn”. Tạo kích thích cho người học Phật.<br /><br />Chân lý thứ 4 - CON ĐƯỜNG DIỆT KHỔ (Đạo đế - magga): Hê hê, anh Phật lúc này tung chiêu cuối - thấy sau khi Diệt khổ sướng hông? Dạ sướng. Vậy đây nè, toa thuốc đây nè, đạo đây nè làm theo đi rồi hết khổ. “Này các Tỳ kheo! Đây là con đường chấm dứt khổ, gồm 8 con đường nhỏ chân chính (bát chánh đạo)”. Làm theo đi, đừng có bật Phật mất công. Bát chánh đạo là một quá trình Mr Phật làm gương cho các anh chị làm theo, 8 nhân tố này cho các anh chị thấy muốn đạt là Phật thì phải sống ra sao, bằng cách bắt chước cách sống đó dần dần anh chị sẽ thành Phật. Ở với khỉ thì lâu dần sẽ thành khỉ, ở với bọn ngu lâu dần sẽ thành bọn ngu và sống như Phật, dần dần sẽ thành Phật.<br /><br />Toàn cảnh TỨ DIỆU ĐẾ như một bức tranh với nửa trên ảm đạm, khổ đau, nửa dưới là tương lai tươi sáng và con đường đi tìm tương lai đó. Đơn giản thế thôi. Hãy thực hành, làm đi, làm gương cho con cái, làm gương cho bạn bè và tự năng lượng tốt sẽ toát ra. Đừng cố nói đạo lý làm gì, cứ làm tốt phần mình - như tôi đã nói “những người hay nói lý đạo thì thường sống như âm đạo”. <br /><br />Trong mọi hoàn cảnh, muốn bớt bớt cái khổ thì bớt bớt cái tham, thằng sếp nó đã ngu mà anh chị còn thích bàn chiến lược thì người đau tim là anh chị, hãy cứ làm tốt việc của mình và chờ đợi. Trời mưa, mình có dù thì đi chơi, không thì cởi quần ra mà tắm mưa đừng mơ mưa sẽ vì mình mà tạnh, đó là chuốc khổ. Trước khi biết Tứ diệu đế thấy iphone 8 rất là thích muốn mọi cách phải có được, sau khi biết Tứ diệu đế vẫn thích iphone 8 nhưng biết rõ điều kiện tài chính của mình cần cho việc khác hơn nên dù không mua trong lòng vẫn thanh thản, đó là Diệt khổ.<br /><br />Đừng đòi hỏi điều gì vĩnh viễn, vạn sự đến được thì đi được, luyến lưu là khổ, muốn hết khổ thì đừng luyến lưu. Như em Mỹ Tâm đã hát một câu vô cùng giác ngộ “Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề hối tiếc” - đó, đó là Phật đó. Bởi vĩnh viễn trên đời này không có gì là vĩnh viễn.<br /><br />Thằng nào tán em mà hay nói chuyện trăm năm thì trong túi thường không có nổi năm trăm 🙂 Đừng cãi Anh Ba",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/880485582079094784",
"published": "2018-08-26T16:15:21+00:00",
"source": {
"content": "(Bài của Cậu Ba - Nguyễn Khanh)\nRằm tháng Bảy bàn về Tứ Diệu đế trong Phật Giáo\n\nQuý vị theo đạo Phật đọc kỹ stt này mà thông hiểu được là đã thọ giới Tỳ kheo (bhikkhu), dễ hông? Quá dễ nên đừng thấy dài mà lười, THẢ TYM đánh dấu đi, rảnh rồi đọc. Bổ ích đó. \n\nVề cuộc đời và sự nghiệp của Mr Cồ Đàm, tôi đã biên trong stt sấm sét hôm Phật đản cách đây mấy tháng - nay tôi nói cho quý vị nghe về TỨ DIỆU ĐẾ để đi chùa có cái chém gió với sư chứ đừng sắp hàng đi lòng vòng rải phong bì khi các anh chị trọc đang ăn lẩu chay như cái clip gì tôi xem trên Facebook hôm qua nay. Cúng dường vậy là dốt, Anh Ba chê nghe hông?\n\nNhắc lại cho quý anh chị tiện theo dõi, Phật là gì? Phật là TRẠNG THÁI, kiểu như anh chị chơi game đạt level vậy, Phật là trạng thái TỈNH THỨC, thấy được quy luật của vũ trụ, hiểu được sự vận hành của đời sống. Tất nhiên Mr Cồ Đàm không phải đẻ ra là thành Phật ngay mà phải trải qua quá trình tu tập, cái khó của ảnh là “đi nhưng không biết đi đâu?”, tức là ảnh mường tượng sẽ có 1 giới hạn cần phải vượt qua nhưng không rõ giới hạn ấy là gì nên ảnh gặp ai thấy hay hay là ảnh học, rồi ảnh tu cùng, kiểu dò đường mà đi\n\nTeam tu cuối cùng ảnh join là team 5 anh em ông Kiều Trần Như theo phái nhịn đói khổ hạnh để đạt đạo, Mr Cồ Đàm theo 5 đồng chí này nhịn ăn héo người luôn mà chỉ thấy đau đớn thân xác, ngộ độc chứ không thấy ngộ đạo nên Mr Cồ Đàm quất luôn 1 bát sữa chấp nhận bị kick khỏi team. \n\nSau khi té khỏi group nhịn đói, Mr Cồ Đàm ngồi dưới 1 cây Bồ Đề và ngẫm nghĩ lại những gì đã qua, lúc này anh ảnh đã đạt được trạng thái tỉnh thức hoàn toàn - Phật, chỗ ảnh ngồi đó bây giờ gọi là Bồ Đề đạo tràng (Bodh Gaya). Lượng kiến thức trong đầu Phật lúc này quá lớn, quá nhiều và quá minh triết - đặt Mr Phật trước 2 lựa chọn: một là sống đời ẩn dật với sự giác ngộ, hai là đi truyền lại những gì mình vừa ngộ ra cho nhân dân và bè bạn năm châu ahihi. Cuối cùng vì lòng từ bi, anh Phật đã chọn con đường khó khăn - đó là thuyết pháp trong suốt quãng đời còn lại.\n\nHơn ai hết, anh Phật biết đám đông quần chúng lúc này ngu ngơ ngu ngơ, Ngài mà bi bô giáo pháp thâm sâu thì không khéo sẽ ăn chửi nên Ngài phải có phương pháp sư phạm sao cho đơn giản nhất để truyền từ từ kiến thức. Đầu tiên, Phật nhớ lại 5 thằng đệ trong team cũ gần nhất đó là group Kiều Trần Như tôi đã kể bên trên, nói gì nói bọn này vẫn khá thông minh nên Ngài chọn để thử nghiệm truyền giáo, phương pháp sư phạm Ngài chọn có tên là TỨ DIỆU ĐẾ - xuyên suốt trong toàn bộ giáo lý Phật giáo nguyên thuỷ.\n\nSau khi nghe xong bài pháp này thì team 5 người này đã có “mặt trời chân lý chói qua tym”, chứng quả Tỳ Kheo và là 5 Phật tử đầu tiên của hàng tỷ Phật tử muôn đời sau. \n\nTứ diệu đế là cái gì mà ghê vậy? Đó là giáo trình của Phật viết ra.\n\n“Tứ diệu đế” dịch theo kiểu đơn giản nhất là “Bốn chân lý cao quý” - nó vừa là một khái niệm, lại vừa là một trải nghiệm. Ngài khó khăn lắm mới tìm ra con đường giờ Ngài nói “Đó! Cứ nghe tao, đi theo hướng tao chỉ sẽ đạt được trạng thái giác ngộ như tao” (Ta là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành). Chính lẽ đó nên mới gọi là ĐẠO, đạo là đường, con đường khó khăn đã được Phật minh định sẵn và đặt tên là TỨ DIỆU ĐẾ, các anh chị cứ học và thực hành là xong, không cần phải khó khăn mò tìm nữa - Mr Phật vĩ đại ở chỗ đã tìm ra Đạo - Đường đó.\n\nĐối tượng mà Phật muốn chúng ta thủ tiêu đó là KHỔ (cái này biên bài khác chứ nói ra đây dông dài), ảnh tuyên bố xanh dờn “Ta chỉ dạy một điều duy nhất: Khổ và chấm dứt sự Khổ”. \n\nChân lý thứ 1 - KHỔ (Khổ đế - Dukkha): sinh là khổ, bệnh là khổ, già là khổ, die là khổ, nhìn mặt thằng đồng nghiệp hamlon hàng ngày là khổ, xa cách crush là khổ, muốn U23 thắng mà U23 thua là khổ… tóm lại, cái gì mình mong muốn mà không đạt được là KHỔ. \n\nChân lý thứ 2 - KHỔ TỪ ĐÂU ĐẾN (Tập đế - Samudaya): anh Phật ảnh bảo Khổ là do HAM MUỐN (Ái), dưng mà Anh Ba muốn nhấn thêm tí, ham muốn có 2 loại, ham muốn tích cực (ham học, ham tìm hiểu để tinh tấn…) và ham muốn tiêu cực thì cái Khổ nó khởi nguồn từ ham muốn tiêu cực thôi - gọi là Tanha (Ái), còn cái tích cực không gây khổ.\n\nChân lý thứ 3 - DIỆT KHỔ (Diệt đế - Nirodha): Để ý một tí sẽ thấy chỗ này anh Phật rất thông minh, ảnh đưa ra cái đau đớn, cái mê lầm khổ ải trước rồi ảnh vẽ ra bức tranh tươi đẹp sau khi diệt khổ. Như bác sĩ nói cho bệnh nhân “mày nghe lời tao thì sau này mày khoẻ, ngày 7 đêm 3 vào ra không tính luôn”. Tạo kích thích cho người học Phật.\n\nChân lý thứ 4 - CON ĐƯỜNG DIỆT KHỔ (Đạo đế - magga): Hê hê, anh Phật lúc này tung chiêu cuối - thấy sau khi Diệt khổ sướng hông? Dạ sướng. Vậy đây nè, toa thuốc đây nè, đạo đây nè làm theo đi rồi hết khổ. “Này các Tỳ kheo! Đây là con đường chấm dứt khổ, gồm 8 con đường nhỏ chân chính (bát chánh đạo)”. Làm theo đi, đừng có bật Phật mất công. Bát chánh đạo là một quá trình Mr Phật làm gương cho các anh chị làm theo, 8 nhân tố này cho các anh chị thấy muốn đạt là Phật thì phải sống ra sao, bằng cách bắt chước cách sống đó dần dần anh chị sẽ thành Phật. Ở với khỉ thì lâu dần sẽ thành khỉ, ở với bọn ngu lâu dần sẽ thành bọn ngu và sống như Phật, dần dần sẽ thành Phật.\n\nToàn cảnh TỨ DIỆU ĐẾ như một bức tranh với nửa trên ảm đạm, khổ đau, nửa dưới là tương lai tươi sáng và con đường đi tìm tương lai đó. Đơn giản thế thôi. Hãy thực hành, làm đi, làm gương cho con cái, làm gương cho bạn bè và tự năng lượng tốt sẽ toát ra. Đừng cố nói đạo lý làm gì, cứ làm tốt phần mình - như tôi đã nói “những người hay nói lý đạo thì thường sống như âm đạo”. \n\nTrong mọi hoàn cảnh, muốn bớt bớt cái khổ thì bớt bớt cái tham, thằng sếp nó đã ngu mà anh chị còn thích bàn chiến lược thì người đau tim là anh chị, hãy cứ làm tốt việc của mình và chờ đợi. Trời mưa, mình có dù thì đi chơi, không thì cởi quần ra mà tắm mưa đừng mơ mưa sẽ vì mình mà tạnh, đó là chuốc khổ. Trước khi biết Tứ diệu đế thấy iphone 8 rất là thích muốn mọi cách phải có được, sau khi biết Tứ diệu đế vẫn thích iphone 8 nhưng biết rõ điều kiện tài chính của mình cần cho việc khác hơn nên dù không mua trong lòng vẫn thanh thản, đó là Diệt khổ.\n\nĐừng đòi hỏi điều gì vĩnh viễn, vạn sự đến được thì đi được, luyến lưu là khổ, muốn hết khổ thì đừng luyến lưu. Như em Mỹ Tâm đã hát một câu vô cùng giác ngộ “Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề hối tiếc” - đó, đó là Phật đó. Bởi vĩnh viễn trên đời này không có gì là vĩnh viễn.\n\nThằng nào tán em mà hay nói chuyện trăm năm thì trong túi thường không có nổi năm trăm 🙂 Đừng cãi Anh Ba",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:880485582079094784/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:878308667980771328",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/878308667980771328\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/878308667980771328</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers",
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859336039213309953"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/878308667980771328",
"published": "2018-08-20T16:05:04+00:00",
"inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859336039213309953/entities/urn:activity:878277321045463040",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/878308667980771328",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:878308667980771328/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:878070495241826304",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "LÀNG VŨ ĐẠI XEM BÓNG ĐÁ<br /><br />(Truyện ngắn hay của Boy Gia's)<br /><br />Một trận thi đấu bóng đá đang diễn ra hết sức kịch tính trên tivi. Trong lúc mọi người ai nấy đều chăm chú lên màn hình thì lão Hạc ngồi bệt ngoài sân, tay vuốt ve cậu vàng, hỏi với qua cửa sổ.<br /><br />- Vào chưa ông giáo?<br /><br />Giáo Thứ thò cổ qua song cửa, hấp háy mắt bảo.<br /><br />- Thằng Anh Đức vừa sút vọt mẹ xà lão ạ! Đá như cặc!<br /><br />Lão Hạc ôm lấy ngực ho sụ sụ, ngửa mặt lên trời than.<br /><br />- Tôi đã nói rồi, sút thì úp mu lại bóng mới chìm được. Thằng này ở nhà chắc hay đi bắn chim đây!<br /><br />Bỗng tiếng bình luận viên kênh xôi lạc chấm mắm cáy hét um lên trong tivi.<br /><br />- Cơ hội! Vào không? Vào!!!!<br /><br />Lão Hạc đứng ngồi không yên, nhấp nhổm định chạy vào, nghĩ sao lại chạy ra ôm con vàng, hỏi với vào trong.<br /><br />- Vào chưa ông giáo ơi?<br /><br />Giáo Thứ phấn khởi chạy ra sân bắn thông hai bi thuốc lào hiệu Thanh Hóa, phả khói lên trời nói.<br /><br />- Vào rồi lão ạ! Thằng Đức lật cánh, thằng Đức nhảy lên đánh đầu tung lưới Nepal!<br /><br />- Nghĩa là sao ông giáo? Thằng Đức lật cánh xong chạy vô đón bóng rồi đánh đầu luôn à? Thằng ni tài thiệt, tôi chưa thấy cầu thủ nào làm được như hắn cả, kể cả Đỗ Năng Đô.<br /><br />Giáo Thứ nhấp ngụm nước vối, khà một tiếng như đang uống rượu ngâm ngọc dương rồi tường thuật lại.<br /><br />- Không! Có hai thằng Đức. Thằng Đức cọt lật cánh còn thằng Đức bò nhảy lên đánh đầu.<br /><br />Lão Hạc rưng rưng khóc, ngậm ngùi nói trong nước mắt.<br /><br />- Phen ni đội ta thắng, tôi mần thịt cậu vàng khao cả làng luôn ông giáo ạ. Rồi thì rượu thịt no say xong, ta xuống đường đi bão phát cho gớm mặt.<br /><br />Nghe loáng thoáng rượu thịt, Chí Phèo đang xem bóng đá liền loạng choạng mò ra hỏi.<br /><br />- Ơ! Sao lão không vào trong nhà mà xem cho sướng, lại lủi thủi ngồi đây một mình?<br /><br />Lão Hạc thút thít.<br /><br />- Cả đời tôi có mỗi thằng con trai, từ nhỏ tôi vẫn dạy hắn đói cho sạch, rách cho thơm, tuyệt đối không bao giờ có tính tắt mắt, trộm cắp. Giờ tôi xem trộm bóng đá trên xôi lạc chấm mắm cáy thì khác nào tôi tự vả vào mặt mình?! Rồi thì mặt mũi đâu mà khuyên bảo nó nữa. Không! Không bao giờ anh Chí ạ! Dù tôi rất hâm mộ lão Bạch Hoàng Xơ với đội tuyển.<br /><br />Chí Phèo nghe xong trợn mắt chửi. Đầu tiên hắn chửi thằng nào không mua bản quyền bóng đá cho hắn xem, để hắn phải trở thành đứa trộm cắp, lưu manh. Nhưng không ai chấp hắn cả, vì thằng nào là một đứa cụ thể nhưng cũng có thể không phải một ai Tức quá hắn quay sang chửi cái thằng bán bản quyền, nếu trụ sở của nó ở đây, sẵn 3 xu rượu điên lên hắn dám bật diêm đốt béng cả trụ sở chứ chẳng chơi. Nhưng 75 làng khác người ta mua được cả, mỗi làng Vũ Đại không mua nổi thì tính ra lỗi cũng chả phải do thằng nắm bản quyền.<br /><br />Thế thì do ai bây giờ? Do ai mà hắn và dân làng phải muối mặt xem bóng đá lậu? Do ai mà đến người hiền lành và hâm mộ bóng đá như lão Hạc không dám vác mặt lên tivi và phải nghe giáo Thứ tường thuật lại bằng mồm?<br /><br />Ai cho tao lương thiện? Tao cần lương thiện!<br /><br />Giáo Thứ nghe hắn chửi một lúc ù hết cả tai bèn an ủi.<br /><br />- Thôi anh Chí ạ! Xem trộm thì cả làng, cả nước này đều xem trộm. Tư cách anh ai cũng biết rồi, khỏi phải áy náy làm gì. Sau dịp này tôi sẽ kiến nghị lấy ngày này làm ngày gọi là quốc trộm, tức là ngày toàn dân đi ăn trộm anh chí ạ!<br /><br />Chí Phèo nghe giáo Thứ nói, thấy kể cũng chí lý nên bớt nhục, bèn vuốt tai cậu vàng, bảo với lão Hạc.<br /><br />- Trận sau thắng Nhật nùn, lão hứa sẽ thịt con này đấy nhé. Theo lương tâm mà nói thì tôi vẫn khoái rượu thịt chó hơn bóng đá lão ạ! Hehe, nhưng nói gì nói tôi vẫn cảm ơn thằng xôi lạc chấm mắm cáy phát, không có bọn hắn thì có cái con tiều mà xem, ông giáo nhỉ!<br />ST<br />_____________________<br />Xin lỗi FB của bạn tôi : anh Nguyễn Văn Thành.<br />Bài viết rất hay, nhưng không chia sẻ được nên tôi phải coppy. <br />_____________________",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/878070495241826304",
"published": "2018-08-20T00:18:39+00:00",
"source": {
"content": "LÀNG VŨ ĐẠI XEM BÓNG ĐÁ\n\n(Truyện ngắn hay của Boy Gia's)\n\nMột trận thi đấu bóng đá đang diễn ra hết sức kịch tính trên tivi. Trong lúc mọi người ai nấy đều chăm chú lên màn hình thì lão Hạc ngồi bệt ngoài sân, tay vuốt ve cậu vàng, hỏi với qua cửa sổ.\n\n- Vào chưa ông giáo?\n\nGiáo Thứ thò cổ qua song cửa, hấp háy mắt bảo.\n\n- Thằng Anh Đức vừa sút vọt mẹ xà lão ạ! Đá như cặc!\n\nLão Hạc ôm lấy ngực ho sụ sụ, ngửa mặt lên trời than.\n\n- Tôi đã nói rồi, sút thì úp mu lại bóng mới chìm được. Thằng này ở nhà chắc hay đi bắn chim đây!\n\nBỗng tiếng bình luận viên kênh xôi lạc chấm mắm cáy hét um lên trong tivi.\n\n- Cơ hội! Vào không? Vào!!!!\n\nLão Hạc đứng ngồi không yên, nhấp nhổm định chạy vào, nghĩ sao lại chạy ra ôm con vàng, hỏi với vào trong.\n\n- Vào chưa ông giáo ơi?\n\nGiáo Thứ phấn khởi chạy ra sân bắn thông hai bi thuốc lào hiệu Thanh Hóa, phả khói lên trời nói.\n\n- Vào rồi lão ạ! Thằng Đức lật cánh, thằng Đức nhảy lên đánh đầu tung lưới Nepal!\n\n- Nghĩa là sao ông giáo? Thằng Đức lật cánh xong chạy vô đón bóng rồi đánh đầu luôn à? Thằng ni tài thiệt, tôi chưa thấy cầu thủ nào làm được như hắn cả, kể cả Đỗ Năng Đô.\n\nGiáo Thứ nhấp ngụm nước vối, khà một tiếng như đang uống rượu ngâm ngọc dương rồi tường thuật lại.\n\n- Không! Có hai thằng Đức. Thằng Đức cọt lật cánh còn thằng Đức bò nhảy lên đánh đầu.\n\nLão Hạc rưng rưng khóc, ngậm ngùi nói trong nước mắt.\n\n- Phen ni đội ta thắng, tôi mần thịt cậu vàng khao cả làng luôn ông giáo ạ. Rồi thì rượu thịt no say xong, ta xuống đường đi bão phát cho gớm mặt.\n\nNghe loáng thoáng rượu thịt, Chí Phèo đang xem bóng đá liền loạng choạng mò ra hỏi.\n\n- Ơ! Sao lão không vào trong nhà mà xem cho sướng, lại lủi thủi ngồi đây một mình?\n\nLão Hạc thút thít.\n\n- Cả đời tôi có mỗi thằng con trai, từ nhỏ tôi vẫn dạy hắn đói cho sạch, rách cho thơm, tuyệt đối không bao giờ có tính tắt mắt, trộm cắp. Giờ tôi xem trộm bóng đá trên xôi lạc chấm mắm cáy thì khác nào tôi tự vả vào mặt mình?! Rồi thì mặt mũi đâu mà khuyên bảo nó nữa. Không! Không bao giờ anh Chí ạ! Dù tôi rất hâm mộ lão Bạch Hoàng Xơ với đội tuyển.\n\nChí Phèo nghe xong trợn mắt chửi. Đầu tiên hắn chửi thằng nào không mua bản quyền bóng đá cho hắn xem, để hắn phải trở thành đứa trộm cắp, lưu manh. Nhưng không ai chấp hắn cả, vì thằng nào là một đứa cụ thể nhưng cũng có thể không phải một ai Tức quá hắn quay sang chửi cái thằng bán bản quyền, nếu trụ sở của nó ở đây, sẵn 3 xu rượu điên lên hắn dám bật diêm đốt béng cả trụ sở chứ chẳng chơi. Nhưng 75 làng khác người ta mua được cả, mỗi làng Vũ Đại không mua nổi thì tính ra lỗi cũng chả phải do thằng nắm bản quyền.\n\nThế thì do ai bây giờ? Do ai mà hắn và dân làng phải muối mặt xem bóng đá lậu? Do ai mà đến người hiền lành và hâm mộ bóng đá như lão Hạc không dám vác mặt lên tivi và phải nghe giáo Thứ tường thuật lại bằng mồm?\n\nAi cho tao lương thiện? Tao cần lương thiện!\n\nGiáo Thứ nghe hắn chửi một lúc ù hết cả tai bèn an ủi.\n\n- Thôi anh Chí ạ! Xem trộm thì cả làng, cả nước này đều xem trộm. Tư cách anh ai cũng biết rồi, khỏi phải áy náy làm gì. Sau dịp này tôi sẽ kiến nghị lấy ngày này làm ngày gọi là quốc trộm, tức là ngày toàn dân đi ăn trộm anh chí ạ!\n\nChí Phèo nghe giáo Thứ nói, thấy kể cũng chí lý nên bớt nhục, bèn vuốt tai cậu vàng, bảo với lão Hạc.\n\n- Trận sau thắng Nhật nùn, lão hứa sẽ thịt con này đấy nhé. Theo lương tâm mà nói thì tôi vẫn khoái rượu thịt chó hơn bóng đá lão ạ! Hehe, nhưng nói gì nói tôi vẫn cảm ơn thằng xôi lạc chấm mắm cáy phát, không có bọn hắn thì có cái con tiều mà xem, ông giáo nhỉ!\nST\n_____________________\nXin lỗi FB của bạn tôi : anh Nguyễn Văn Thành.\nBài viết rất hay, nhưng không chia sẻ được nên tôi phải coppy. \n_____________________",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:878070495241826304/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:877753510542938112",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "<a href=\"http://baolua.net/su-nham-hiem-cua-trung-quoc-trong-du-duong-sat-tren-cao-cat-linh-ha-dong.html\" target=\"_blank\">http://baolua.net/su-nham-hiem-cua-trung-quoc-trong-du-duong-sat-tren-cao-cat-linh-ha-dong.html</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/877753510542938112",
"published": "2018-08-19T03:19:04+00:00",
"source": {
"content": "http://baolua.net/su-nham-hiem-cua-trung-quoc-trong-du-duong-sat-tren-cao-cat-linh-ha-dong.html",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:877753510542938112/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:876845835388534784",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "Metro Hà Nội, nhìn từ Trung Quốc <br /><br />900 triệu đô cho 13km đường sắt trên cao, tương đương 69 triệu đô/km. Đây là mức tiệm cận suất đầu tư Metro của thế giới (70-80 triệu đô/km). Đương nhiên, đó là suất đầu tư đi ngầm dưới lòng đất tốc độ cao, công nghệ hiện đại và các công trình phụ trợ. <br /><br />Trườn với vận tốc 35km/h uốn lượn khúc khuỷu xé không gian thủ đô, bộ trưởng Nguyễn Văn Thể nói tàu Cát Linh – Hà Đông êm hơn tàu Thống Nhất. Bộ trưởng Thể thật là khéo hoài cổ. Giữa thời 4.0, so sánh con rùa xanh với con ốc sên đỏ Pháp thuộc để ru ngủ nhân dân.<br /><br />Tiến sĩ Phạm Sanh, chuyên gia quy hoạch hạ tầng nói với tôi: Cái vô lý nhất của Cát Linh – Hà Đông là làm trên cao nhưng chi phí ngang với làm ngầm. Và nữa, với tốc độ như vậy, nó hoàn toàn không thể thay thế xe bus trong giao thông đô thị. <br /><br />681 nhân sự cho 13km, tức là 52 người phục vụ 1 cây số. Cụ thể nữa, cứ gần 20 mét đường, ta lại có một vị la hán. Để phục vụ tuyến này, có tổng cộng 55 bác tài. Đây là tiêu chuẩn của Trung Quốc chuyển giao sang. <br /><br />Chúng ta vẫn phải đợi thời gian nữa để thấy các bác tài cau có vắt chéo chiếc khăn lau mồ hôi trên vai sẽ lái những con trâu sắt dọc ngang thủ đô. Trong khi 4 tháng trước, Thượng Hải vừa vận hành Metro không người lái. Có 3 đô thị TQ đã vận hành hệ thống Metro không người lái. Hoàn toàn tự động.<br /><br />Thượng Hải, vừa tăng mạng lưới tàu điện ngầm lên đến 672km. Bắc Kinh, có hệ thống tàu điện ngầm lên đến 900km dưới lòng đất sẽ được vận hành bằng công nghệ tự động cấp 4, cấp cao nhất đối với hệ thống đường sắt đô thị. Tuyến tàu điện ngầm của BK đã có gần 50 năm trước. <br /><br />Không phải Metro, Subway mới là xu hướng chủ đạo của thế giới. Nổ lực của TQ là ngầm hóa đường sắt đô thị. Tại sao họ lại tư vấn chuyển giao cho VN thứ công nghệ thời Napoleon ở truồng với giá ngất ngưởng như vậy? <br /><br />Lại nữa, ngó nghiêng quy hoạch 8 tuyến Metro của Hà Nội, chủ yếu trên cao, có tuyến vừa ngầm vừa trên cao. Nếu cứ đội vốn kinh khủng như vậy, Hà Nội sẽ mất bao nhiêu tiền? Với công nghệ và tốc độ như vậy, nó có trở thành lựa chọn của người dân đô thị. Hay là dốc cả núi tiền để xây một hệ thống mạng nhện hoang phế? <br /><br />Quan trọng là, vừa chắp vá, vừa cuốn chiếu 8 tuyến Metro này, Hà Nội sẽ mất 50 thậm chí cả trăm năm nữa. Lúc đó, nhân loại đã tự tiến hóa, mọc cánh bay giữa trời rồi. Đặc biệt, 50 hoặc 100 năm nữa, Hà Nội sẽ phải giải quyết vấn đề ngầm hóa, mà TQ đã giải quyết hôm nay. <br /><br />Hiện tại của Trung Quốc bắt nhịp thế giới. Và tương lai của VN là đuổi bắt quá khứ của TQ. Thật là một đỉnh cao nham hiểm !<br /><br />Nguyễn Tiến Cường",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/876845835388534784",
"published": "2018-08-16T15:12:18+00:00",
"source": {
"content": "Metro Hà Nội, nhìn từ Trung Quốc \n\n900 triệu đô cho 13km đường sắt trên cao, tương đương 69 triệu đô/km. Đây là mức tiệm cận suất đầu tư Metro của thế giới (70-80 triệu đô/km). Đương nhiên, đó là suất đầu tư đi ngầm dưới lòng đất tốc độ cao, công nghệ hiện đại và các công trình phụ trợ. \n\nTrườn với vận tốc 35km/h uốn lượn khúc khuỷu xé không gian thủ đô, bộ trưởng Nguyễn Văn Thể nói tàu Cát Linh – Hà Đông êm hơn tàu Thống Nhất. Bộ trưởng Thể thật là khéo hoài cổ. Giữa thời 4.0, so sánh con rùa xanh với con ốc sên đỏ Pháp thuộc để ru ngủ nhân dân.\n\nTiến sĩ Phạm Sanh, chuyên gia quy hoạch hạ tầng nói với tôi: Cái vô lý nhất của Cát Linh – Hà Đông là làm trên cao nhưng chi phí ngang với làm ngầm. Và nữa, với tốc độ như vậy, nó hoàn toàn không thể thay thế xe bus trong giao thông đô thị. \n\n681 nhân sự cho 13km, tức là 52 người phục vụ 1 cây số. Cụ thể nữa, cứ gần 20 mét đường, ta lại có một vị la hán. Để phục vụ tuyến này, có tổng cộng 55 bác tài. Đây là tiêu chuẩn của Trung Quốc chuyển giao sang. \n\nChúng ta vẫn phải đợi thời gian nữa để thấy các bác tài cau có vắt chéo chiếc khăn lau mồ hôi trên vai sẽ lái những con trâu sắt dọc ngang thủ đô. Trong khi 4 tháng trước, Thượng Hải vừa vận hành Metro không người lái. Có 3 đô thị TQ đã vận hành hệ thống Metro không người lái. Hoàn toàn tự động.\n\nThượng Hải, vừa tăng mạng lưới tàu điện ngầm lên đến 672km. Bắc Kinh, có hệ thống tàu điện ngầm lên đến 900km dưới lòng đất sẽ được vận hành bằng công nghệ tự động cấp 4, cấp cao nhất đối với hệ thống đường sắt đô thị. Tuyến tàu điện ngầm của BK đã có gần 50 năm trước. \n\nKhông phải Metro, Subway mới là xu hướng chủ đạo của thế giới. Nổ lực của TQ là ngầm hóa đường sắt đô thị. Tại sao họ lại tư vấn chuyển giao cho VN thứ công nghệ thời Napoleon ở truồng với giá ngất ngưởng như vậy? \n\nLại nữa, ngó nghiêng quy hoạch 8 tuyến Metro của Hà Nội, chủ yếu trên cao, có tuyến vừa ngầm vừa trên cao. Nếu cứ đội vốn kinh khủng như vậy, Hà Nội sẽ mất bao nhiêu tiền? Với công nghệ và tốc độ như vậy, nó có trở thành lựa chọn của người dân đô thị. Hay là dốc cả núi tiền để xây một hệ thống mạng nhện hoang phế? \n\nQuan trọng là, vừa chắp vá, vừa cuốn chiếu 8 tuyến Metro này, Hà Nội sẽ mất 50 thậm chí cả trăm năm nữa. Lúc đó, nhân loại đã tự tiến hóa, mọc cánh bay giữa trời rồi. Đặc biệt, 50 hoặc 100 năm nữa, Hà Nội sẽ phải giải quyết vấn đề ngầm hóa, mà TQ đã giải quyết hôm nay. \n\nHiện tại của Trung Quốc bắt nhịp thế giới. Và tương lai của VN là đuổi bắt quá khứ của TQ. Thật là một đỉnh cao nham hiểm !\n\nNguyễn Tiến Cường",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:876845835388534784/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:875384253038170112",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707",
"content": "<a href=\"https://www.economist.com/finance-and-economics/2018/08/11/is-china-losing-the-trade-war-against-america\" target=\"_blank\">https://www.economist.com/finance-and-economics/2018/08/11/is-china-losing-the-trade-war-against-america</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/875384253038170112",
"published": "2018-08-12T14:24:29+00:00",
"source": {
"content": "https://www.economist.com/finance-and-economics/2018/08/11/is-china-losing-the-trade-war-against-america",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/entities/urn:activity:875384253038170112/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860154273416093707/outboxoutbox"
}