ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:938004260018999296", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "📣📣📣📣Mọi người cẩn thận . CHIÊU TRÒ ĂN TRỘM MÙA TẾT<br />CHIÊU PHÁT TỜ RƠI... BÀ CON CẨN THẬN....🔥🔥🔥🔥🔥🔥<br />BỌN CHÚNG DÒ, NẾU QUA ĐÊM TỜ RƠI KHÔNG RỚT... có nghĩa GIA CHỦ ĐI VẮNG....chúng sẽ TIẾN HÀNH ĂN TRỘM...<br />Chúng Đang làm như vậy ở Sài Gòn và các tỉnh thành lân cận. <br />Gần tết gia đình về quê là lúc bọn chúng lộng hành .<br />Nên các anh chị em - ai đi ngang qua cửa phòng, cửa nhà ai có gắn tờ rơi như thế này nên gỡ xuống giúp gia chủ<br /><br />ST từ Trinh Tu Phan", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/938004260018999296", "published": "2019-02-01T09:34:02+00:00", "source": { "content": "📣📣📣📣Mọi người cẩn thận . CHIÊU TRÒ ĂN TRỘM MÙA TẾT\nCHIÊU PHÁT TỜ RƠI... BÀ CON CẨN THẬN....🔥🔥🔥🔥🔥🔥\nBỌN CHÚNG DÒ, NẾU QUA ĐÊM TỜ RƠI KHÔNG RỚT... có nghĩa GIA CHỦ ĐI VẮNG....chúng sẽ TIẾN HÀNH ĂN TRỘM...\nChúng Đang làm như vậy ở Sài Gòn và các tỉnh thành lân cận. \nGần tết gia đình về quê là lúc bọn chúng lộng hành .\nNên các anh chị em - ai đi ngang qua cửa phòng, cửa nhà ai có gắn tờ rơi như thế này nên gỡ xuống giúp gia chủ\n\nST từ Trinh Tu Phan", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:938004260018999296/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:938002760916029440", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "MÁY BAY TRINH SÁT MỸ XUẤT HIỆN Ở BIÊN GIỚI COLOMBIA – VENEZUELA <br /><br />Loại máy bay trinh sát EO – 5C của Mỹ được phát hiện đang hoạt động ở vùng biên giới Colombia – Venezuela khiến các lo ngại dấy lên về một chiến dịch quân sự sắp được tiến hành. <br /><br />Kết hợp với những thông tin về việc Mỹ điều 5 ngàn quân đến Colombia làm cho không khí ở Venezuela càng thêm căng thẳng. <br /><br />Với tình hình này, nếu Maduro không chịu nhượng bộ và tiếp tục tấn công người biểu tình thì một cuộc tấn công quân sự từ Mỹ và liên quân là điều chắc chắn xảy ra. <br /><br />Một số nhà nghiên cứu trên thế giới cho rằng tại Venezuela nếu xảy ra chiến tranh thì Nga sẽ là đối trọng của Mỹ tương tự như ở Syria là rất ngây thơ. Bởi vì bản chất sự tham gia của Nga ở Syria hoàn toàn khác sự tham gia nếu có ở Venezuela. <br /><br />Ở Syria, Nga tham gia nhưng không chống lại Mỹ mà chỉ cạnh tranh với Mỹ trong cùng một mục tiêu là tiêu diệt IS. Nghĩa là cả Nga và Mỹ đều có chung một sứ mệnh chống IS cho Syria. Còn ở Venezuela nếu Nga tham gia là Nga chống lại Mỹ, một điều mà Nga không bao giờ dám làm. <br /><br />Chính vì thế nên Nga đã bác bỏ những thông tin liên quan đến việc can thiệp vào Venezuela và tôi cho rằng có thể tin điều này. <br /><br />Điều duy nhất Nga có thể làm khi binh biến xảy ra là giúp Maduro chạy trốn và điều này có vẻ được Nga dự liệu sẵn khi điều một máy bay 400 chỗ ngồi đến Caracas vào hồi tuần trước. <br /><br />Điều cần nói thêm là cho tới lúc này, khi rất nhiều nước ủng hộ phe đối lập thì Mỹ không cần phải nhờ cậy đến Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc nữa. Mỹ có thể bỏ qua Liên Hợp Quốc hoặc chỉ cần một tuyên bố ủng hộ của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc là đủ chứ không cần đến Hội đồng Bảo an. Và điều này cũng sẽ rất khả thi khi Liên Hợp Quốc đã yêu cầu điều tra vụ giết 40 người biểu tình và bắt hơn 800 người biểu tình khác. <br /><br />Ngày tàn của Maduro đang điểm là điều có thể khẳng định. <br /><br />Ảnh: Máy bay trinh sát EO – 5C và bức ảnh Cố vấn an ninh Mỹ để lộ dòng ghi chú điều 5000 quân đến Colombia <br /><br />...<br />Trần Đình Thu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/938002760916029440", "published": "2019-02-01T09:28:05+00:00", "source": { "content": "MÁY BAY TRINH SÁT MỸ XUẤT HIỆN Ở BIÊN GIỚI COLOMBIA – VENEZUELA \n\nLoại máy bay trinh sát EO – 5C của Mỹ được phát hiện đang hoạt động ở vùng biên giới Colombia – Venezuela khiến các lo ngại dấy lên về một chiến dịch quân sự sắp được tiến hành. \n\nKết hợp với những thông tin về việc Mỹ điều 5 ngàn quân đến Colombia làm cho không khí ở Venezuela càng thêm căng thẳng. \n\nVới tình hình này, nếu Maduro không chịu nhượng bộ và tiếp tục tấn công người biểu tình thì một cuộc tấn công quân sự từ Mỹ và liên quân là điều chắc chắn xảy ra. \n\nMột số nhà nghiên cứu trên thế giới cho rằng tại Venezuela nếu xảy ra chiến tranh thì Nga sẽ là đối trọng của Mỹ tương tự như ở Syria là rất ngây thơ. Bởi vì bản chất sự tham gia của Nga ở Syria hoàn toàn khác sự tham gia nếu có ở Venezuela. \n\nỞ Syria, Nga tham gia nhưng không chống lại Mỹ mà chỉ cạnh tranh với Mỹ trong cùng một mục tiêu là tiêu diệt IS. Nghĩa là cả Nga và Mỹ đều có chung một sứ mệnh chống IS cho Syria. Còn ở Venezuela nếu Nga tham gia là Nga chống lại Mỹ, một điều mà Nga không bao giờ dám làm. \n\nChính vì thế nên Nga đã bác bỏ những thông tin liên quan đến việc can thiệp vào Venezuela và tôi cho rằng có thể tin điều này. \n\nĐiều duy nhất Nga có thể làm khi binh biến xảy ra là giúp Maduro chạy trốn và điều này có vẻ được Nga dự liệu sẵn khi điều một máy bay 400 chỗ ngồi đến Caracas vào hồi tuần trước. \n\nĐiều cần nói thêm là cho tới lúc này, khi rất nhiều nước ủng hộ phe đối lập thì Mỹ không cần phải nhờ cậy đến Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc nữa. Mỹ có thể bỏ qua Liên Hợp Quốc hoặc chỉ cần một tuyên bố ủng hộ của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc là đủ chứ không cần đến Hội đồng Bảo an. Và điều này cũng sẽ rất khả thi khi Liên Hợp Quốc đã yêu cầu điều tra vụ giết 40 người biểu tình và bắt hơn 800 người biểu tình khác. \n\nNgày tàn của Maduro đang điểm là điều có thể khẳng định. \n\nẢnh: Máy bay trinh sát EO – 5C và bức ảnh Cố vấn an ninh Mỹ để lộ dòng ghi chú điều 5000 quân đến Colombia \n\n...\nTrần Đình Thu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:938002760916029440/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:901736574763159552", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "ĐÒN HẠT NHÂN CỦA MỸ - HƯ CHIÊU HAY THỰC CHIÊU KHÔNG THỂ NÓI TRƯỚC <br /><br />Ngay sau khi tuyên bố sẽ rút khỏi Hiệp ước hạt nhật INF, Tổng thống Donald Trump lập tức công bố ý định xây dựng kho vũ khí hạt nhân nhiều gấp 10 lần hiện nay. <br /><br />Mỹ sẽ mất bao lâu để phát triển kho vũ khí hạt nhân? Thật ra Mỹ đã có sẵn kho vũ khí hạt nhân 4000 đơn vị, và Mỹ chưa bao giờ ngừng nghiên cứu vũ khí hạt nhân. Ngân sách quốc phòng cũng đã được tăng thêm rất nhiều trong năm tới. Vì vậy nếu cần thiết chỉ trong vài tháng khởi động Mỹ đã có thể tăng thêm lượng vũ khí hạt nhân lên rất nhiều. <br /><br />Tuy nhiên cần nói điều này. Trong một cuộc chiến tranh hạt nhân, không bao giờ cần tới quá 10 đơn vị vũ khí hạt nhân. Chúng ta thấy Mỹ ném xuống Nhật chỉ có 2 quả bom nguyên tử mà nỗi tang thương đã bao trùm kinh hoàng khiến toàn bộ nội các Nhật bản phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện ngay lập tức. Vì vậy 10 đơn vị hạt nhân cho 1 cuộc chiến tranh sẽ là quá lớn rồi. <br /><br />Tôi đã nhiều lần nói về mục đích khởi động cuộc chiến với Trung quốc của Mỹ và bây giờ nhắc lại ở đây một lần nữa: Đó là Mỹ không chấp nhận sự tồn tại của Trung quốc trong tư cách là một nhà nước xã hội chủ nghĩa trên quả địa cầu này. Mỹ chỉ chấp nhận sự tồn tại của Trung quốc khi họ thay đổi chế độ chính trị. Vì vậy Mỹ sẵn sàng dùng đến con bài cuối cùng tệ hại nhất là chiến tranh hạt nhân để đạt mục đích, để toàn bộ nội các của ông Tập Cận Bình phải tuyên bố đầu hàng và sau đó tuyên bố thay đổi chế độ chính trị của nước này như đã từng làm với Nhật bản. <br /><br />Hiện nay các biện pháp kinh tế đang ngày càng được Mỹ xiết chặt. Chúng ta thấy tổng thống Trump không từ bỏ bất kỳ một biện pháp trừng phạt kinh tế nào dù nhỏ nếu biện pháp đó có chút ít hiệu quả. Một biện pháp “bé tẹo” như rút khỏi Công ước bưu chính quốc tế để Trung quốc không thể gửi bưu phẩm qua Mỹ với giá rẻ mà ông Trump cũng sử dụng thì đủ biết quyết tâm trừng phạt Trung quốc của ông cao tới mức nào. Vì vậy nếu các biện pháp kinh tế không làm cho nội các ông Tập nghĩ lại, tổng thống Trump chắc chắc không từ bỏ biện pháp chiến tranh. Mà ngày nay nói đến chiến tranh giữa các nước lớn thì phải là chiến tranh hạt nhân. <br /><br />Tới đây nói về khả năng tấn công lẫn nhau giữa 2 nước. Khẳng định rằng Trung quốc sẽ không bao giờ có thế tấn công hạt nhân nước Mỹ nhưng ngược lại Mỹ có thể tấn công hạt nhân Trung quốc một cách vô cùng dễ dàng. Vì sao vậy? Vì chiến trường sẽ là trên đất Trung quốc chứ không phải trên đất Mỹ. Liên quân Mỹ sẽ tập trung lực lượng ngay tại Biển Đông, cự ly từ đây đến thành phố Bắc Kinh và một loạt thành phố quan trọng sát biển của Trung quốc đều nằm trong tầm tên lửa của tàu ngầm hạt nhân. Ngược lại từ Trung quốc bắn tên lửa gắn đầu đạn hạt nhân qua Mỹ thì là điều không tưởng trong điều kiện kỹ thuật hiện nay. <br /><br />Nhưng thật ra trong một cuộc chiến hạt nhân, vấn đề nằm ở chỗ độ sinh tử của nước nào lớn hơn để nước đó quyết định bấm nút trước. Một nước không thể không tấn công nếu điều đó đe doạ an nguy của họ tới mức họ sẽ diệt vong. <br /><br />Ở đây thật ra cuộc chiến tranh là vấn đề sinh tử cho nước Mỹ chứ không phải Trung quốc. Nếu Mỹ không buộc được Trung quốc thay đổi chế độ chính trị, Mỹ sẽ chết. Ngược lại việc tháo ngòi nổ chiến tranh từ phía Trung quốc dễ hơn nhiều nếu chính phủ Trung quốc chấp nhận từ bỏ việc xây dựng kinh tế theo hướng xã hội chủ nghĩa đồng thời cải tổ chính trị, mở rộng dân chủ. Điều mà Liên Xô thực hiện dễ như trở bàn tay. <br /><br /># À những bạn nào đã bấm nút theo dõi tôi mà không thấy bài hiển thị thì bạn vào facebook tôi, rà vào mục “đang theo dõi” rồi bấm vào “xem trước” là xong. Máy tính hay điện thoại đều như thế. Còn những bạn mới thì thực hiện luôn một lúc 2 thao tác. <br /><br />Ảnh: Gorbachov và Reagan ký hiệp ước hạt nhân INF, mở ra thời kỳ hoà bình giữa 2 cường quốc. <br /><br />Trần Đình Thu<br /><br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/901736574763159552", "published": "2018-10-24T07:39:12+00:00", "source": { "content": "ĐÒN HẠT NHÂN CỦA MỸ - HƯ CHIÊU HAY THỰC CHIÊU KHÔNG THỂ NÓI TRƯỚC \n\nNgay sau khi tuyên bố sẽ rút khỏi Hiệp ước hạt nhật INF, Tổng thống Donald Trump lập tức công bố ý định xây dựng kho vũ khí hạt nhân nhiều gấp 10 lần hiện nay. \n\nMỹ sẽ mất bao lâu để phát triển kho vũ khí hạt nhân? Thật ra Mỹ đã có sẵn kho vũ khí hạt nhân 4000 đơn vị, và Mỹ chưa bao giờ ngừng nghiên cứu vũ khí hạt nhân. Ngân sách quốc phòng cũng đã được tăng thêm rất nhiều trong năm tới. Vì vậy nếu cần thiết chỉ trong vài tháng khởi động Mỹ đã có thể tăng thêm lượng vũ khí hạt nhân lên rất nhiều. \n\nTuy nhiên cần nói điều này. Trong một cuộc chiến tranh hạt nhân, không bao giờ cần tới quá 10 đơn vị vũ khí hạt nhân. Chúng ta thấy Mỹ ném xuống Nhật chỉ có 2 quả bom nguyên tử mà nỗi tang thương đã bao trùm kinh hoàng khiến toàn bộ nội các Nhật bản phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện ngay lập tức. Vì vậy 10 đơn vị hạt nhân cho 1 cuộc chiến tranh sẽ là quá lớn rồi. \n\nTôi đã nhiều lần nói về mục đích khởi động cuộc chiến với Trung quốc của Mỹ và bây giờ nhắc lại ở đây một lần nữa: Đó là Mỹ không chấp nhận sự tồn tại của Trung quốc trong tư cách là một nhà nước xã hội chủ nghĩa trên quả địa cầu này. Mỹ chỉ chấp nhận sự tồn tại của Trung quốc khi họ thay đổi chế độ chính trị. Vì vậy Mỹ sẵn sàng dùng đến con bài cuối cùng tệ hại nhất là chiến tranh hạt nhân để đạt mục đích, để toàn bộ nội các của ông Tập Cận Bình phải tuyên bố đầu hàng và sau đó tuyên bố thay đổi chế độ chính trị của nước này như đã từng làm với Nhật bản. \n\nHiện nay các biện pháp kinh tế đang ngày càng được Mỹ xiết chặt. Chúng ta thấy tổng thống Trump không từ bỏ bất kỳ một biện pháp trừng phạt kinh tế nào dù nhỏ nếu biện pháp đó có chút ít hiệu quả. Một biện pháp “bé tẹo” như rút khỏi Công ước bưu chính quốc tế để Trung quốc không thể gửi bưu phẩm qua Mỹ với giá rẻ mà ông Trump cũng sử dụng thì đủ biết quyết tâm trừng phạt Trung quốc của ông cao tới mức nào. Vì vậy nếu các biện pháp kinh tế không làm cho nội các ông Tập nghĩ lại, tổng thống Trump chắc chắc không từ bỏ biện pháp chiến tranh. Mà ngày nay nói đến chiến tranh giữa các nước lớn thì phải là chiến tranh hạt nhân. \n\nTới đây nói về khả năng tấn công lẫn nhau giữa 2 nước. Khẳng định rằng Trung quốc sẽ không bao giờ có thế tấn công hạt nhân nước Mỹ nhưng ngược lại Mỹ có thể tấn công hạt nhân Trung quốc một cách vô cùng dễ dàng. Vì sao vậy? Vì chiến trường sẽ là trên đất Trung quốc chứ không phải trên đất Mỹ. Liên quân Mỹ sẽ tập trung lực lượng ngay tại Biển Đông, cự ly từ đây đến thành phố Bắc Kinh và một loạt thành phố quan trọng sát biển của Trung quốc đều nằm trong tầm tên lửa của tàu ngầm hạt nhân. Ngược lại từ Trung quốc bắn tên lửa gắn đầu đạn hạt nhân qua Mỹ thì là điều không tưởng trong điều kiện kỹ thuật hiện nay. \n\nNhưng thật ra trong một cuộc chiến hạt nhân, vấn đề nằm ở chỗ độ sinh tử của nước nào lớn hơn để nước đó quyết định bấm nút trước. Một nước không thể không tấn công nếu điều đó đe doạ an nguy của họ tới mức họ sẽ diệt vong. \n\nỞ đây thật ra cuộc chiến tranh là vấn đề sinh tử cho nước Mỹ chứ không phải Trung quốc. Nếu Mỹ không buộc được Trung quốc thay đổi chế độ chính trị, Mỹ sẽ chết. Ngược lại việc tháo ngòi nổ chiến tranh từ phía Trung quốc dễ hơn nhiều nếu chính phủ Trung quốc chấp nhận từ bỏ việc xây dựng kinh tế theo hướng xã hội chủ nghĩa đồng thời cải tổ chính trị, mở rộng dân chủ. Điều mà Liên Xô thực hiện dễ như trở bàn tay. \n\n# À những bạn nào đã bấm nút theo dõi tôi mà không thấy bài hiển thị thì bạn vào facebook tôi, rà vào mục “đang theo dõi” rồi bấm vào “xem trước” là xong. Máy tính hay điện thoại đều như thế. Còn những bạn mới thì thực hiện luôn một lúc 2 thao tác. \n\nẢnh: Gorbachov và Reagan ký hiệp ước hạt nhân INF, mở ra thời kỳ hoà bình giữa 2 cường quốc. \n\nTrần Đình Thu\n\n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:901736574763159552/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:901117128326467584", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "DÂN CHÚNG TRUNG QUỐC HOANG MANG, LÃNH ĐẠO VẪN NÓI CỨNG NHƯNG KHÔNG ĐƯA RA ĐƯỢC GIẢI PHÁP GÌ <br /><br />Hôm qua một người bạn đang công tác ở Đà Nẵng gọi vào cho tôi, bảo người Trung quốc ở đây đang xôn xao lên về vụ Đài Loan biểu tình. Tôi vội vã vào mạng tìm thông tin, kết cục tôi đã đăng tải rất sớm bản tin đó như mọi người đã đọc. <br /><br />Qua câu chuyện này chúng ta thấy thật ra xã hội Trung quốc hiện nay đang rất hoang mang về cuộc chiến Mỹ - Trung nhưng chúng ta không biết đó thôi. Một số nguồn tin cho biết mạng lưới báo chí nhà nước Trung quốc đang ra sức trấn an dân chúng, đồng thời các quan chức ở từng lĩnh vực cho đến những quan chức cao cấp và đích thân ông Tập Cận Bình cũng lên tiếng trấn an dân chúng mạnh mẽ. <br /><br />Thí dụ như tờ Nhân dân nhật báo của Trung quốc, kiểu như báo Nhân Dân của Việt Nam, mới đây đăng bài viết trấn an người dân, nói rằng chiến tranh thương mại ảnh hưởng rất nhỏ đến sự phát triển của kinh tế Trung quốc. Tờ báo này nói sự phát triển của kinh tế Trung quốc không phụ thuộc vào Mỹ, Trung quốc là một nước “siêu lớn” để có thể đứng vững một mình không cần ai. <br /><br />Đặc biệt, sau khi phê phán những người bi quan, tờ báo này nói thêm là những người bi quan đó đã không nghĩ đến “những ưu thế độc đáo về thể chế” của Trung quốc, bao gồm sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng cộng sản Trung quốc cũng như bộ máy nhà nước mạnh mẽ để đưa Trung quốc vượt qua mọi khó khăn. <br /><br />Đài phát thanh nhà nước Trung quốc, kiểu như Đài tiếng nói Việt Nam, cũng ra sức tuyên truyền. Mới đây đài này đăng bài viết trên trang web của họ nói rằng Trung quốc có rất nhiều “đạn dược” để chơi với Mỹ, chẳng qua là Trung quốc đang kiềm chế để chơi từ từ mà thôi. <br /><br />Phần lớn các lời trấn an đều “nói miệng” như thế mà chẳng đưa ra được giải pháp nào. Tờ Bloomberg cho biết, vào ngày 19/10 vừa qua, sau khi Tổng cục Thống kê Trung quốc công bố thông tin tăng trưởng quý 3 của kinh tế TQ sụt giảm hơn so với dự báo, lo sợ thị trường chứng khoán giảm thêm, các quan chức tài chính cao cấp cũng xếp hàng trấn an dân chúng. Không có thông tin về nội dung trấn an thế nào nhưng tôi nghĩ chắc cũng sẽ là “dưới sự lãnh đạo của Đảng, chắc chắn Trung quốc sẽ vượt qua khó khăn này” hoặc là “nhân dân Trung quốc hãy tin tưởng vào Đảng cộng sản Trung quốc, Đảng luôn là ngọn cờ tiên phong, sẽ đưa con thuyền Trung quốc vượt qua bão táp”… <br /><br />Chúng ta không cần quan tâm đến tính đúng sai của những lời trấn an này vì người dân Trung quốc chắc cũng quá quen thuộc với kiểu nói này rồi. Họ không đời nào tin. Nhưng chúng ta sẽ quan tâm đến tính bảo thủ của chính quyền Trung quốc. Những cách trấn an này bộc lộ rằng cuộc chiến Mỹ - Trung sẽ vô cùng khốc liệt vì chính quyền Trung quốc sẽ không đầu hàng cho dù họ không còn cách chống đỡ nào khác. Họ sẽ thà để cho nhân dân họ đói khổ chứ nhất định không chấp nhận sửa sai. Còn Trump cũng sẽ không chịu dừng lại một cách dễ dàng mà sẽ “chơi cho khô máu tụi nó”. <br /><br />Đó mới là điều đáng quan ngại. <br /><br />Chỉ thương người dân Trung quốc phải sống giữa 2 làn đạn. <br /><br /> <br /><br />*Một số bạn than là dù bấm nút theo dõi (follow) rồi nhưng khi có bài mới thì vẫn không thấy thông báo. Tôi nghĩ như vậy bạn thỉnh thoảng nên còm một câu gì đó vào bài thì tương tác sẽ tốt hơn. <br /><br />Các bạn Nguyễn Xuân Diện Nguyễn Huy Cường", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/901117128326467584", "published": "2018-10-22T14:37:45+00:00", "source": { "content": "DÂN CHÚNG TRUNG QUỐC HOANG MANG, LÃNH ĐẠO VẪN NÓI CỨNG NHƯNG KHÔNG ĐƯA RA ĐƯỢC GIẢI PHÁP GÌ \n\nHôm qua một người bạn đang công tác ở Đà Nẵng gọi vào cho tôi, bảo người Trung quốc ở đây đang xôn xao lên về vụ Đài Loan biểu tình. Tôi vội vã vào mạng tìm thông tin, kết cục tôi đã đăng tải rất sớm bản tin đó như mọi người đã đọc. \n\nQua câu chuyện này chúng ta thấy thật ra xã hội Trung quốc hiện nay đang rất hoang mang về cuộc chiến Mỹ - Trung nhưng chúng ta không biết đó thôi. Một số nguồn tin cho biết mạng lưới báo chí nhà nước Trung quốc đang ra sức trấn an dân chúng, đồng thời các quan chức ở từng lĩnh vực cho đến những quan chức cao cấp và đích thân ông Tập Cận Bình cũng lên tiếng trấn an dân chúng mạnh mẽ. \n\nThí dụ như tờ Nhân dân nhật báo của Trung quốc, kiểu như báo Nhân Dân của Việt Nam, mới đây đăng bài viết trấn an người dân, nói rằng chiến tranh thương mại ảnh hưởng rất nhỏ đến sự phát triển của kinh tế Trung quốc. Tờ báo này nói sự phát triển của kinh tế Trung quốc không phụ thuộc vào Mỹ, Trung quốc là một nước “siêu lớn” để có thể đứng vững một mình không cần ai. \n\nĐặc biệt, sau khi phê phán những người bi quan, tờ báo này nói thêm là những người bi quan đó đã không nghĩ đến “những ưu thế độc đáo về thể chế” của Trung quốc, bao gồm sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng cộng sản Trung quốc cũng như bộ máy nhà nước mạnh mẽ để đưa Trung quốc vượt qua mọi khó khăn. \n\nĐài phát thanh nhà nước Trung quốc, kiểu như Đài tiếng nói Việt Nam, cũng ra sức tuyên truyền. Mới đây đài này đăng bài viết trên trang web của họ nói rằng Trung quốc có rất nhiều “đạn dược” để chơi với Mỹ, chẳng qua là Trung quốc đang kiềm chế để chơi từ từ mà thôi. \n\nPhần lớn các lời trấn an đều “nói miệng” như thế mà chẳng đưa ra được giải pháp nào. Tờ Bloomberg cho biết, vào ngày 19/10 vừa qua, sau khi Tổng cục Thống kê Trung quốc công bố thông tin tăng trưởng quý 3 của kinh tế TQ sụt giảm hơn so với dự báo, lo sợ thị trường chứng khoán giảm thêm, các quan chức tài chính cao cấp cũng xếp hàng trấn an dân chúng. Không có thông tin về nội dung trấn an thế nào nhưng tôi nghĩ chắc cũng sẽ là “dưới sự lãnh đạo của Đảng, chắc chắn Trung quốc sẽ vượt qua khó khăn này” hoặc là “nhân dân Trung quốc hãy tin tưởng vào Đảng cộng sản Trung quốc, Đảng luôn là ngọn cờ tiên phong, sẽ đưa con thuyền Trung quốc vượt qua bão táp”… \n\nChúng ta không cần quan tâm đến tính đúng sai của những lời trấn an này vì người dân Trung quốc chắc cũng quá quen thuộc với kiểu nói này rồi. Họ không đời nào tin. Nhưng chúng ta sẽ quan tâm đến tính bảo thủ của chính quyền Trung quốc. Những cách trấn an này bộc lộ rằng cuộc chiến Mỹ - Trung sẽ vô cùng khốc liệt vì chính quyền Trung quốc sẽ không đầu hàng cho dù họ không còn cách chống đỡ nào khác. Họ sẽ thà để cho nhân dân họ đói khổ chứ nhất định không chấp nhận sửa sai. Còn Trump cũng sẽ không chịu dừng lại một cách dễ dàng mà sẽ “chơi cho khô máu tụi nó”. \n\nĐó mới là điều đáng quan ngại. \n\nChỉ thương người dân Trung quốc phải sống giữa 2 làn đạn. \n\n \n\n*Một số bạn than là dù bấm nút theo dõi (follow) rồi nhưng khi có bài mới thì vẫn không thấy thông báo. Tôi nghĩ như vậy bạn thỉnh thoảng nên còm một câu gì đó vào bài thì tương tác sẽ tốt hơn. \n\nCác bạn Nguyễn Xuân Diện Nguyễn Huy Cường", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:901117128326467584/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:900985168029978624", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "RÚT KHỎI HIỆP ƯỚC HẠT NHÂN, LIÊN TỤC HẠ THUỶ TÀU NGẦM HẠT NHÂN, BỐ GIÀ TRUMP TOAN TÍNH ĐIỀU GÌ? <br /><br />Các biện pháp thương mại, kinh tế của tổng thống Trump đến nay chúng ta đã biết khá rõ. Nhưng về quân sự có vẻ nhiều người không dám tin rằng Bố Già Trump có thể khởi động. Vì người ta nghĩ ông là một nhà doanh nghiệp, ông sợ dùng đến bom đạn sẽ tàn phá kinh tế. <br /><br />Nhưng chúng ta cần nhớ Reagan là một diễn viên điện ảnh, nghĩa là xét về góc độ nghề nghiệp, còn mềm yếu hơn một doanh nhân gấp nhiều lần. Nhưng Reagan là một tổng thống hiếu chiến hơn bất kỳ tổng thống hiện đại nào của Hoa Kỳ. Chính Reagan đã mở ra thời kỳ chống Liên Xô quyết liệt góp phần đưa đến sự tan rã của nhà nước xã hội chủ nghĩa khổng lồ này. <br /><br />Nhắc lại một việc mà nhiều đời tổng thống Mỹ nói mà không dám làm. Đó là việc dời Đại sứ quán Mỹ tại Israel lên Jerusalem. Tôi vừa xem clip của anh Trần Nhật Phong, một nhà bình luận chính trị xuất sắc ở Mỹ và thực sự thú vị khi anh Phong bình lại chi tiết này. Các đời tổng thống trước chỉ nói để mà nói, riêng Trump, nói tiếng trước tiếng sau dời liền. <br /><br />Chúng ta cũng đã chứng kiến nhiều việc Trump làm mang tính cách quyết liệt và nhanh chóng trong mấy ngày qua. Có tổng thống Mỹ nào dám bán vũ khí cho Đài Loan ngoài Trump? Có tổng thống nào dám tuyên bố sẽ hợp tác khai thác dầu khí ở Biển Đông ngoài Trump? Tôi tin rằng trong tuần này hoặc chậm lắm là tuần tới, Đài Loan sẽ tuyên bố độc lập và trong vòng 2 tiếng đồng hồ sau đó chính phủ Trump sẽ công nhận luôn. Và sau đó là ký hiệp ước đồng minh luôn. <br /><br />Nhân đây xin hỏi nhỏ các vị lãnh đạo Việt Nam: Nè các vị có dám ký hiệp ước đồng minh với Bố Già Trump hay không vậy? <br /><br />Đùa chút cho vui, câu hỏi đó còn quá sớm cho Việt Nam lúc này. Vì không ai trong các vị ấy nghĩ là Trump dám chơi Trung quốc tới cùng. <br /><br />Xin quay trở lại vấn đề hiệp ước hạt nhân ở trên. Tên gọi chính xác là “Hiệp ước Lực lượng hạt nhân tầm trung”, tên tiếng Anh là “Intermediate-Range Nuclear Forces Treaty” còn tên viết tắt là INF. <br /><br />Do đâu mà có cái hiệp ước này? Đó là vào thời Chiến tranh lạnh, hai nước đứng đầu 2 phe là Mỹ và Liên Xô chẳng biết lo lắng thế nào mà hè nhau ký cái INF trong đó trói tay 2 anh đứng đầu này, không cho phát triển các loại vũ khí hạt nhân có thể gắn vào tên lửa từ tầm ngắn đến tầm trung có thể bay xa cỡ 5.500 km. Điều oái oăm là khi hết Chiến tranh lạnh, 2 anh quên béng vụ này nên vẫn cứ trói tay nhau. Riêng Trung quốc thì không ký hiệp ước nên vẫn sản xuất vũ khí hạt nhân phà phà. <br /><br />Thật là tai hại. <br /><br />Chính vì thế Bố Già Trump trong tuần qua tuyên bố rút khỏi INF. Mặc dầu là Nga có vẻ la oai oái một xíu nhưng tôi tin là Nga khoái, vì bỗng nhiên vô cớ khi 2 tên to đầu nhất tự cột tay mình lại với nhau để cho một tên láu cá muốn làm gì thì làm. <br /><br />Bên cạnh việc rút khỏi INF, trong tuần qua, hải quân Mỹ cũng hạ thuỷ một lúc 2 tàu ngầm tấn công hạt nhân và thời gian tới sẽ tiếp tục hạ thuỷ thêm nhiều chiếc khác. <br /><br />Tôi không phân tích sức mạnh của tàu nhầm hạt nhân trong bài này vì thực ra những việc này sẽ mang tính biểu tượng nhiều hơn là áp dụng thực tế. Nhưng việc rút khỏi hiệp ước INF và hạ thuỷ nhiều tàu ngầm hạt nhân chính là đòn tâm lý của Bố Già Trump nói thẳng vào mặt Tập Cận Bình, rằng “chuyện gì đến sẽ đến khi đã hết thuốc chữa bạn nhé”. <br /><br /># Từ nay tôi sẽ tăng lượng bài vở lên dày hơn trước. Thay vì 24h/bài tôi sẽ tăng lên 18h/bài, tiến tới 12h/bài. <br /><br />*Bạn nào mới tới nhớ bấm nút theo dõi (follow) để không bỏ sót thông tin. Và bên dưới còn có hàng trăm bài liên quan chiến tranh Mỹ - Trung mọi người nhé. <br /><br />Ảnh: Tàu ngầm hạt nhân lớp Ohio của Mỹ. <br /><br />\"Tạp chí National Interest cho rằng, trong 5 loại tàu ngầm hạt nhân có sức hủy diệt lớn nhất thế giới hiện nay, đầu tiên phải kể đến tàu ngầm lớp Ohio. Tàu ngầm lớp Ohio của hải quân Mỹ có khả năng mang 24 tên lửa đạn đạo UGM-133 Trident II D5. Mỗi tên lửa loại này có thể mang đến 12 đầu đạn hạt nhân W88 với sức công phá 475 kiloton/đầu đạn. “Tàu ngầm lớp Ohio cùng các tên lửa UGM-133 Trident II D5 có khả năng được sử dụng là vũ khí tấn công phủ đầu”, bài viết khẳng định. Hải quân Mỹ đang duy trì hoạt động của 14 tàu ngầm lớp Ohio. Từ năm 2016, 9 chiếc tàu ngầm loại này đã được hải quân Mỹ triển khai tại Thái Bình Dương và 5 chiếc còn lại ở Đại Tây Dương\". <br /><br />Các bạn Nguyễn Huy Cường Nguyễn Xuân Diện<br />Trần Đình Thu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/900985168029978624", "published": "2018-10-22T05:53:23+00:00", "source": { "content": "RÚT KHỎI HIỆP ƯỚC HẠT NHÂN, LIÊN TỤC HẠ THUỶ TÀU NGẦM HẠT NHÂN, BỐ GIÀ TRUMP TOAN TÍNH ĐIỀU GÌ? \n\nCác biện pháp thương mại, kinh tế của tổng thống Trump đến nay chúng ta đã biết khá rõ. Nhưng về quân sự có vẻ nhiều người không dám tin rằng Bố Già Trump có thể khởi động. Vì người ta nghĩ ông là một nhà doanh nghiệp, ông sợ dùng đến bom đạn sẽ tàn phá kinh tế. \n\nNhưng chúng ta cần nhớ Reagan là một diễn viên điện ảnh, nghĩa là xét về góc độ nghề nghiệp, còn mềm yếu hơn một doanh nhân gấp nhiều lần. Nhưng Reagan là một tổng thống hiếu chiến hơn bất kỳ tổng thống hiện đại nào của Hoa Kỳ. Chính Reagan đã mở ra thời kỳ chống Liên Xô quyết liệt góp phần đưa đến sự tan rã của nhà nước xã hội chủ nghĩa khổng lồ này. \n\nNhắc lại một việc mà nhiều đời tổng thống Mỹ nói mà không dám làm. Đó là việc dời Đại sứ quán Mỹ tại Israel lên Jerusalem. Tôi vừa xem clip của anh Trần Nhật Phong, một nhà bình luận chính trị xuất sắc ở Mỹ và thực sự thú vị khi anh Phong bình lại chi tiết này. Các đời tổng thống trước chỉ nói để mà nói, riêng Trump, nói tiếng trước tiếng sau dời liền. \n\nChúng ta cũng đã chứng kiến nhiều việc Trump làm mang tính cách quyết liệt và nhanh chóng trong mấy ngày qua. Có tổng thống Mỹ nào dám bán vũ khí cho Đài Loan ngoài Trump? Có tổng thống nào dám tuyên bố sẽ hợp tác khai thác dầu khí ở Biển Đông ngoài Trump? Tôi tin rằng trong tuần này hoặc chậm lắm là tuần tới, Đài Loan sẽ tuyên bố độc lập và trong vòng 2 tiếng đồng hồ sau đó chính phủ Trump sẽ công nhận luôn. Và sau đó là ký hiệp ước đồng minh luôn. \n\nNhân đây xin hỏi nhỏ các vị lãnh đạo Việt Nam: Nè các vị có dám ký hiệp ước đồng minh với Bố Già Trump hay không vậy? \n\nĐùa chút cho vui, câu hỏi đó còn quá sớm cho Việt Nam lúc này. Vì không ai trong các vị ấy nghĩ là Trump dám chơi Trung quốc tới cùng. \n\nXin quay trở lại vấn đề hiệp ước hạt nhân ở trên. Tên gọi chính xác là “Hiệp ước Lực lượng hạt nhân tầm trung”, tên tiếng Anh là “Intermediate-Range Nuclear Forces Treaty” còn tên viết tắt là INF. \n\nDo đâu mà có cái hiệp ước này? Đó là vào thời Chiến tranh lạnh, hai nước đứng đầu 2 phe là Mỹ và Liên Xô chẳng biết lo lắng thế nào mà hè nhau ký cái INF trong đó trói tay 2 anh đứng đầu này, không cho phát triển các loại vũ khí hạt nhân có thể gắn vào tên lửa từ tầm ngắn đến tầm trung có thể bay xa cỡ 5.500 km. Điều oái oăm là khi hết Chiến tranh lạnh, 2 anh quên béng vụ này nên vẫn cứ trói tay nhau. Riêng Trung quốc thì không ký hiệp ước nên vẫn sản xuất vũ khí hạt nhân phà phà. \n\nThật là tai hại. \n\nChính vì thế Bố Già Trump trong tuần qua tuyên bố rút khỏi INF. Mặc dầu là Nga có vẻ la oai oái một xíu nhưng tôi tin là Nga khoái, vì bỗng nhiên vô cớ khi 2 tên to đầu nhất tự cột tay mình lại với nhau để cho một tên láu cá muốn làm gì thì làm. \n\nBên cạnh việc rút khỏi INF, trong tuần qua, hải quân Mỹ cũng hạ thuỷ một lúc 2 tàu ngầm tấn công hạt nhân và thời gian tới sẽ tiếp tục hạ thuỷ thêm nhiều chiếc khác. \n\nTôi không phân tích sức mạnh của tàu nhầm hạt nhân trong bài này vì thực ra những việc này sẽ mang tính biểu tượng nhiều hơn là áp dụng thực tế. Nhưng việc rút khỏi hiệp ước INF và hạ thuỷ nhiều tàu ngầm hạt nhân chính là đòn tâm lý của Bố Già Trump nói thẳng vào mặt Tập Cận Bình, rằng “chuyện gì đến sẽ đến khi đã hết thuốc chữa bạn nhé”. \n\n# Từ nay tôi sẽ tăng lượng bài vở lên dày hơn trước. Thay vì 24h/bài tôi sẽ tăng lên 18h/bài, tiến tới 12h/bài. \n\n*Bạn nào mới tới nhớ bấm nút theo dõi (follow) để không bỏ sót thông tin. Và bên dưới còn có hàng trăm bài liên quan chiến tranh Mỹ - Trung mọi người nhé. \n\nẢnh: Tàu ngầm hạt nhân lớp Ohio của Mỹ. \n\n\"Tạp chí National Interest cho rằng, trong 5 loại tàu ngầm hạt nhân có sức hủy diệt lớn nhất thế giới hiện nay, đầu tiên phải kể đến tàu ngầm lớp Ohio. Tàu ngầm lớp Ohio của hải quân Mỹ có khả năng mang 24 tên lửa đạn đạo UGM-133 Trident II D5. Mỗi tên lửa loại này có thể mang đến 12 đầu đạn hạt nhân W88 với sức công phá 475 kiloton/đầu đạn. “Tàu ngầm lớp Ohio cùng các tên lửa UGM-133 Trident II D5 có khả năng được sử dụng là vũ khí tấn công phủ đầu”, bài viết khẳng định. Hải quân Mỹ đang duy trì hoạt động của 14 tàu ngầm lớp Ohio. Từ năm 2016, 9 chiếc tàu ngầm loại này đã được hải quân Mỹ triển khai tại Thái Bình Dương và 5 chiếc còn lại ở Đại Tây Dương\". \n\nCác bạn Nguyễn Huy Cường Nguyễn Xuân Diện\nTrần Đình Thu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:900985168029978624/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:899564111736033280", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "TÊN GIẶC GIÀ ĐẶNG TIỂU BÌNH VÀ LUẬT AN NINH MẠNG<br /><br />Tên giặc già Đặng Tiểu Bình xua 60 vạn quân tấn công Việt Nam ngày 17/2/1979, nhưng tráo trở đê hèn vu khống Việt nam tấn công Trung Quốc, buộc Trung Quốc bất đắc dĩ phải phản kích tự vệ.<br /><br />Bị Việt Nam đánh cho thịt nát xương tan, đầu rơi thành núi, máu chảy thành sông, phải rút quân tháo chạy khỏi Việt Nam ngày 16/3/1979. Nhưng sau đó vẫn điiên cuồng chiêu binh luyện quân, đổi mới vũ khí, suốt 10 năm trời ròng rã (1979-1989) đánh chiếm biên giới Việt Nam. Gây cho nhân dân Việt Nam bao nhiêu tang thương mất mát.<br /><br />Thế mà các nhà xuất bản của nhà nước Việt Nam đua nhau in sách ca ngợi tên giặc già tội đồ Đặng Tiểu Bình là “vĩ nhân”, “lãnh tụ”...<br /><br />Nay trong Luật An ninh Mạng lại có điều khoản bảo vệ “vĩ nhân”, “lãnh tụ”... cố ý không khoanh vùng quốc tịch, nên có thể bảo vệ cả Marx, Lê Nin lẫn tên giặc già Đặng Tiểu Bình. Mà GS Hoàng Xuân Phú đã chỉ ra trong bài viết “Càng an ninh mạng càng bất an” ở phần chú thích trích dẫn dưới đây:<br /><br />\" Luật an ninh mạng liệt kê thông tin \"xúc phạm... vĩ nhân, lãnh tụ, danh nhân, anh hùng dân tộc\" trong danh sách phải phòng ngừa, xử lý. Có lẽ đây là lần đầu tiên các vị ấy được pháp luật Việt Nam bảo vệ đích danh, vì họ không hề được nhắc đến trong Bộ luật hình sự hiện hành. Và đây cũng là một ví dụ điển hình cho đặc tính vu vơ, tùy tiện của Luật an ninh mạng, vì chẳng có cơ sở pháp lý nào để xác định các vị ấy gồm những ai để mà áp dụng. Tất nhiên, khi Luật an ninh mạng viết chung chung \"vĩ nhân\", \"lãnh tụ\", \"danh nhân\" và \"anh hùng dân tộc\", thì không thể vin vào quốc tịch hay đảng tịch để phân biệt đối xử, rồi gạt các vị như lãnh tụ Mác, lãnh tụ Ăng-ghen, lãnh tụ Lê-nin... ra khỏi vòng cấm được xúc phạm. Nhìn sang \"láng giềng tốt\", thấy Mao Chủ tịch đã đành, nhưng còn Đặng Chủ nhiệm (Ủy ban Cố vấn Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc) thì sao? Đọc tiêu đề bài \"Lãnh tụ Đặng Tiểu Bình lên phim\" trên báo Người lao động, ta hiểu Đặng Tiểu Bình là lãnh tụ, không chỉ đối với dân Trung Hoa, mà với cả một số người sống trên đất Việt. Đọc \"Ba vĩ nhân Trung Quốc của Thế kỷ XX\" (2009, 455 trang), ta thấy Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia Sự thật (Cơ quan xuất bản chính trị của Đảng Cộng sản và Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam) cũng coi Đặng Tiểu Bình là vĩ nhân. Đọc \"Đặng Tiểu Bình - một trí tuệ siêu việt\", được xuất bản bởi Nhà xuất bản Lao động (2008, 2010, 2015) và Nhà xuất bản Văn hóa - Thông tin (2203), không thể phủ nhận Đặng Tiểu Bình là một danh nhân. Chưa hết, Đặng Tiểu Bình là một trong 13 vị được vinh danh trong bài \"Những anh hùng dân tộc châu Á từng được Time giới thiệu\" đăng trên báo Dân trí. (Mà quý hiếm đến mức, Việt Nam chỉ có Đại tướng Võ Nguyên Giáp được đưa vào danh sách đó). Tóm lại, xét cả bốn phương diện \"vĩ nhân\", \"lãnh tụ\", \"danh nhân\" và \"anh hùng dân tộc\" thì Đặng Tiểu Bình đều là yếu nhân đặc biệt, được Luật an ninh mạng của CHXHCN Việt Nam bảo vệ, tuyệt đối không được xúc phạm. Thành thử, nếu ai đó không kiềm chế khi nhắc đến vai trò của Đặng Tiểu Bình trong cuộc chiến tranh biên giới phía bắc, thì có thể bị xử lý theo Luật an ninh mạng Việt Nam, vì tội \"xúc phạm... vĩ nhân, lãnh tụ, danh nhân, anh hùng dân tộc\". Hơn nữa còn đau ở chỗ, lên án kẻ phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam mà lại bị pháp luật Việt Nam kết tội \"tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam\". Không tin ư? Vậy hãy đọc Luật an ninh mạng cho kỹ. Trong đó, loại thông tin \"xúc phạm... vĩ nhân, lãnh tụ, danh nhân, anh hùng dân tộc\" được xếp vào điểm c của khoản 1 Điều 16, mà khoản 1 Điều 16 thì được dành riêng cho nhóm \"Thông tin trên không gian mạng có nội dung tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam\". Ngạc nhiên chưa? Thế mới biết Quốc hội \"sáng suốt\" nhường nào\".<br />(Ngày 12/10/2018. Hoàng Xuân Phú)<br /><br />Nhân Luật An ninh Mạng bảo vệ \"lãnh tụ\", \"vĩ nhân\"..., xin đăng lại bài<br /><br />AI ĐÃ ĐƯA ĐẶNG TIỂU BÌNH LÊN MÂY XANH? <br /><br />Những cuốn sách tụng ca Đặng Tiểu Bình lặng lẽ xuất hiện nhiều ấn bản tại Việt Nam. Không ai ngờ được, những nhà xuất bản nước ta, từng có uy tín và chịu sự kiểm duyệt nghiêm ngặt, lại liên tiếp trong nhiều năm để lọt những ấn phẩm đồi bại nguy hại, tung hô một tội đồ chiến tranh xâm lược Việt Nam.<br /><br />Thay vì phải vạch mặt Đặng Tiểu Bình, một kẻ côn đồ nham hiểm vô liêm sỷ, một tội phạm chiến tranh, một tội đồ thảm sát diệt chủng; thì một số nhà xuất bản Việt Nam lại tiếp tay cho kẻ thù, phát tán những cuốn sách do chính người của Đặng phóng tác, hoang tưởng khoác cho Đặng chiếc áo vĩ nhân lỗi lạc.<br /><br />Điều cực kỳ độc hại, là thế hệ trẻ Việt Nam trong suốt 30 năm qua không được biết, rằng ngày 17-2-1979 chính Đặng Tiểu Bình xua 60 vạn quân Trung Quốc tấn công Việt Nam, rồi liên tục trong 10 năm tiếp theo, tiến hành chiến tranh xâm lược suốt chiều dài biên giới Việt Trung, gây cho nhân dân Việt Nam bao nhiêu tang thương mất mát; cũng chính Đặng đã ra lệnh tấn công đánh chiếm Gạc Ma của Việt Nam ngày 14-3-1989; thế mà nay Đặng bỗng nhiên biến hình thành thần tượng “siêu việt” ngợp ánh hào quang.<br /><br />Bởi vậy, cần vạch rõ bộ mặt thật của Đặng Tiểu Bình, lột bỏ những vai trò hoang tưởng mà cận thần đã tô vẽ thêu dệt cho Y.<br /><br />1. BỘ HẠ HẠNG XOÀNG BẬC TRUNG <br /><br />Cho đến thời điểm ra đời nước CHND Trung Hoa 1-10-1949, chức danh cao nhất mà Đặng Tiểu Bình có được là tham gia chỉ huy sư đoàn 129 ở khu vực miền trung Trung Quốc vào năm 1945, và tham gia chỉ huy chiến dịch Hoài Hải năm 1948. Rõ ràng trong thời kỳ này, Đặng ngụp lặn ở hàng ngũ sư đoàn, thua xa Lâm Bưu, Bành Đức Hoài, Hạ Long, Trần Nghị, chưa nói đến các thủ lĩnh bề trên Chu Ân Lai, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Mao Trạch Đông.<br /><br />Sau đó Đặng giữ chức Phó chủ tịch quân ủy Tây Nam, rồi được cất nhắc dần lên chức Phó Thủ Tướng năm 1952, và đỉnh cao là Ủy viên thường vụ Bộ chính trị kiêm Tổng thư ký Ban Bí thư vào năm 1956. Tuy nhiên vị trị của Đặng vẫn còn cách xa nhóm người cai trị là Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Chu Ân lai.<br /><br />2. CHUI LỦI ĐÀO THOÁT <br /><br />Cuộc đời của Đặng Tiểu Bình, ngay cả khi đã ngoi lên được hàng ngũ lãnh đạo bậc trung, là cuộc đời chui lủi, đào thoát.<br />Lần thứ nhất Đặng Tiểu Bình bị tước hết các chức vụ đảng là tháng 10 năm 1933. đến nỗi người vợ thứ hai của Y là Kim Duy Ánh đã yêu cầu ly dị để đi lấy chồng.<br /><br />Tháng 5 năm 1966 Đặng Tiểu Bình bị tước bỏ mọi chức vụ lần thứ hai, phải đội mũ tai lừa, bị áp tải diễu hành trên phố, rồi bị đày về nông thôn làm việc tại xưởng máy kéo. Trong các năm 1969-1972 Đặng bị đày về lao động ở Giang Tây.<br /><br />Ngày 20-3- 1973 Mao cho phép Đặng trở về Bắc Kinh, rồi sau đó phục hồi chức vụ Phó Thủ tướng cho Đặng.<br /><br />Tháng 4 năm 1976 lần thứ ba Đặng Tiểu Bình bị tước hết các chức vụ, trừ đảng tịch.<br /><br />Ngày 22-7- 1977, Hoa Quốc Phong phục hồi chức vụ Phó Thủ tướng cho Đặng.<br /><br />3. VẬN MAY <br /><br />Đặng Tiểu Bình gặp những vận may đặc biệt.<br />Đáng kể nhất là Chu Ân Lai suốt trong thời kỳ cách mạng văn hóa đã âm thầm bằng mọi cách bảo vệ mạng sống cho Đặng Tiểu Bình, không để cho Đặng bị những cực hình khổ sai, và tìm cách phục hồi vị trí cho Đặng.<br /><br />Nhưng phải nói cái may lớn của Đặng là sự nhẹ tay từ Mao Trạch Đông. Mao nhìn thấy sự xảo quyệt của Đặng. Nhưng biết Đặng còn ở vị trí dưới trướng, chưa thể ảnh hưởng đến ngội vị thống soái của Mao, chưa lộ ý đồ lật Mao, nên đã mở cho Đặng một con đường sống. Còn Lâm Bưu, người được Mao tuyên bố kế thừa, lại bị chính Mao diệt trước.<br /><br />Điều may mắn lớn hơn tiếp theo của Đặng chính là thời cuộc.<br />Mao Trạc Đông đã tiêu diệt thanh trừng hết các đối thủ sừng sỏ nguy hiểm của mình. Lưu Thiếu Kỳ (12-11-1969), Lâm Bưu (13-9-1971), Bành Đức Hoài (29-11-1974), Hạ Long (9-6-1969) tất cả bị truy sát đến chết. Chu Đức, Chu Ân Lai thì buộc phải nằm im.<br /><br />Mao Trạch Đông không muốn ai trong số các công thần sống lâu hơn mình. Đến Chu Ân Lai cũng bị Mao kiềm chế không cho cứu chữa bệnh tật, để phải chết trước Mao. Bởi vậy khi Mao Trạch Đông lìa đời vào ngày 9-9-1976, những người tài giỏi hơn Đặng bậc trên như Lưu Thiếu Kỳ (12-11-1969), Chu Đức (6-7-1976), Chu Ân Lai (8-1-1976), Lâm Bưu (13-9-1971) đều đã không còn nữa.<br /><br />Bơỉ vậy, Đặng Tiểu Bình độc tôn trên chính trường, vì Hoa Quốc Phong trẻ tuổi và nhóm 4 tên không phải là đối thủ của Đặng.<br />Không có hổ báo thì đến lượt ngựa lừa. Đây thực sự là cơ may trời giúp cho Đặng trở thành kẻ làm mưa gió chính trường nước CHND Trung Hoa những năm 1978-1990.<br /><br />4. LẬT LỌNG TRÁO TRỞ<br /><br />Đặng Tiểu Bình là kẻ lật lọng tột độ. Không kể những tiểu xảo mưu mô trên con đường giành quyền lực trong nội bộ ĐCS Trung Quốc. Chỉ nêu ra những lật lọng của Đặng trên trường quốc tế.<br /><br />Thứ nhất là trở mặt chưởi bới Liên Xô trong phong trào cộng sản quốc tế để giành giật vai trò lãnh đạo. Đăng đã soạn thảo ra văn bản 25 điểm lên án vu khống Liên Xô. Đặng cũng thẳng thừng đề nghị Việt Nam từ bỏ Liên Xô để nhận vài tỷ viện trợ của Trung Quốc.<br /><br />Đặng bí mật cho nội gián kích động người Hoa di tản khỏi Việt Nam, rồi vu cáo cho Việt Nam phân biệt bài xích người Hoa.<br />Đặng phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam, nhưng lại giối trá tuyên truyền với nhân dân Trung Quốc là Việt Nam xâm lược Trung Quốc và Trung Quốc buộc phải phản kích tự vệ.<br />Lật lọng vu cáo, bốc lửa bỏ tay người, là thuộc tính của Đặng cũng như những kẻ cầm quyền nhiều thời ở Trung Quốc.<br /><br />5. TỘI ÁC CHIẾN TRANH VÀ DIỆT CHỦNG <br /><br />Với mục đích dần dần độc chiếm Đông Nam Á, Đặng Tiểu Bình xúi dục bè lũ Pôn Pốt đánh phá Việt Nam, và thâm hiểm hơn, là làm cho bè lũ Pôn Pốt tự hủy diệt dân tộc Campuchia.<br /><br />Thất bại trong âm mưu nạn kiều, không khuất phục được Việt Nam, Đặng Tiểu Bình đích thân phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam, đòi dạy cho Việt Nam một bài học. Ngày 17-2-1979 Đặng đưa 60 vạn quân Trung Quốc tấn công Việt Nam. Với lực lượng áp đảo 5,6,7 đánh 1 nhưng quân xâm lược Trung Quốc đã bị thất bại thảm hại trước dân quân và bộ đội địa phương Việt Nam, bị tiêu diệt và bị thương hơn 6 vạn tên, buộc phải rút quân về nước ngày 16-3-1979.<br /><br />Quân xâm lược Trung Quốc đã bắn phá hủy hoại làng mạc, phố xá, nhà máy, sát hại dân thường; phạm tội ác chiến tranh tày trời đối với nhân dân Việt Nam.<br /><br />Không chỉ với Việt Nam, Đặng Tiểu Bình còn phạm tội sát hại đối với chính nhân dân Trung Quốc. Vụ thảm sát hàng vạn người dân tại quảng trường Thiên An Môn ngày 4-6-1989 là tội ác diệt dủng man rợ của Đặng Tiểu Bình và thuộc cấp đối với nhân dân Trung Quốc.<br /><br />6. THAM VỌNG QUYỀN LỰC <br /><br />Ngày 1-10-1949 đánh dấu sự thắng lợi của Mao va bè cánh trước Tưởng Giới Thạch trong cuộc chiến tranh đẫm máu giữa Cộng Sản Đảng và Quốc Dân Đảng giành quyền cai trị Trung Quốc. Đắng cay thay, hàng triệu người Trung Quốc đã bỏ mạng trong lầm tưởng rằng họ hy sinh vì một lý tưởng cao đẹp cho tổ quốc Trung Hoa của họ, nhưng trên thực tế họ đã chết vô nghĩa vì quyền lực của Mao và Đặng.<br /><br />Chui lủi luồn lách dưới nách Mao, Đặng chờ thời cơ và tìm cách leo lên nấc thang quyền lực. Có được quyền lực, Đặng níu giữ quyền lực bằng mọi phương tiện và mọi thủ đoạn.<br />Tham vọng quyền lực của Đặng Tiểu Bình, trên bình diện quốc tế - là mở rộng lãnh thổ và bá quyền thế giới; trên bình diện quóc nội - là duy trì quyền lãnh đạo của cộng sản để duy trì quyền lãnh đạo cá nhân.<br /><br />Để mở rộng lãnh thổ, Mao Đặng không ngần ngại phát động chiến tranh lấn chiếm đất đai - ở biên giới Ấn Độ (1962), ở đảo Tran Châu với Liên Xô (1969), ở Hoàng Sa (1974) Vị Xuyên (1984) Trường Sa (1988) với Việt Nam. Để bá quyền, Đặng phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam tháng 2-1979 hòng “dạy cho Việt Nam một bài học”. Để bảo tồn quyền lực, Đặng ra lệnh thảm sát ở Thiên An Môn.<br /><br />7. KÌM HÃM DÂN CHỦ <br /><br />Đặng Tiểu Bình có hai tội rất lớn đối với nhân dung Trung Quôc. Đó là kìm hãm nền dân chủ và kìm hãm sự phát triển kinh tế.<br />Đặng đã cùng với Mao tiến hành chiến tranh để giành quyền cai trị Trung Quốc. Đảng Cộng Sản và “chuyên chính vô sản” cùng với “tập trung dân chủ” là những công cụ vô cùng lợi hại phục vụ cho mục đích thâu tóm quyền lực của Mao và Đặng.<br />Khi vu tội để kết án Lưu Thiếu Kỳ, Mao phải “biểu quyết dân chủ” và thi hành “tập trung” tại BCH TƯ. Nhưng BCH có 99 thành viên thì 10 bị giết hại, 40 người bị đấu tố trong cách mạng văn hóa không đến. Dự họp chỉ có 40 người. Để có “dân chủ quá bán” Mao tự quyết định bổ sung ngay 10 UV BCH mới cho đủ 50 người quá bán. Cái gọi là “tập trung dân chủ”trong tay Mao là như vậy. <br /><br />Khi CNXH sụp đổ ở Đông Âu, phong trào dân chủ ở Trung Quốc bắt đầu nhen nhóm bằng cuộc biểu tình hàng chục vạn sinh viên tại quảng trường Thiên An Môn mùa xuân năm1989, Đặng Tiểu Bình đã thể hiện quyền “tập trung” bằng cách điều xe tăng súng đạn đến nghiền nát và bắn chết một lúc 12 500 nhân mạng trong đêm mồng 3 sáng ngày mồng 4 tháng 6 năm 1989.<br />Dùy tri và củng cố quyền lực cai trị độc tài, Đặng Tiểu Bình đã bóp nghẹt nền dân chủ ở Trung Quốc mà hậu thế sẽ ngàn năm sỉ vả.<br /><br />8. NHẦM TƯỞNG VAI TRÒ <br /><br />Những người ở Thâm Khuyến hiện nay ca ngợi Đặng Tiểu Bình vì đã mở cửa để họ được phát triển gần như Hong Kong.<br />Nhưng câu hỏi tự nhiên là: Tại sai Đặng Tiểu Bình lại không để cho cả đất nước Trung Quốc được tự do phát triển như Hong Kong? <br /><br />Quyền tư do phát triển kinh tế theo quy luật thị trường là quyền đương nhiên. Quyền tự do sử hữu đất đai cũng là đương nhiên. Tại sao Đặng lại tước đi những quyền tự do cơ bản đó của người dân Trung Quốc? <br /><br />Từ đó mới thấy rằng, cho “mở cửa he hé” của Đặng là công nhỏ, tội không cho mở cửa hoàn toàn mới là tội lớn. <br /><br />Có người nói rằng Đặng Tiểu Bình giỏi khi thu hồi Hong Kong Ma Cao sáng nghĩ ra mưu kế “một đất nước hai chế độ”. Những người đó đã không nhìn thấy, rằng cái chế độ ở Hong Kong và Ma Cao ưu việt và có lợi cho dân hơn cái chế độ ở Bắc Kinh. Đặng Tiểu Bình thì biết điều đó và Y đã để nguyên như vậy chứ không có sáng kế gì cả. Đặng sẽ trở thành ngu muội nếu bắt Hong Kong và Ma Cao phải chuyển đổi theo mô hình Bắc Kinh. Đặng đã không tối kiến trong vấn đề giản đơn này. <br /><br />Ai đó đương thời khoác cho Đặng chiếc áo công lao. Còn hậu thế sẽ giáng cho Đặng đòn tội lỗi.<br /><br />9. CHỦ NGHĨA ĐẠI HÁN <br /><br />Người ta gán cho Đặng Tiểu Bình câu “ mèo trắng hay mèo đen, miễn là bắt được chuột”. Thiết nghĩ câu này hay các thành ngữ tương tự đã có từ xưa. Nhưng điều quan trọng nằm ở chỗ, Đặng dùng câu thành ngữ này để biện minh cho việc “xây dựng chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc”, mà thực chất là từ bỏ chủ nghiã xã hội của Marx - Lenin để chuyển sang kinh tế thị trường. <br /><br />Đặng cũng như Mao, chưa bao giờ theo Marx – Lenin cả. Họ lợi dụng chủ nghĩa Marx – Lenin để giành quyền lực. Đối với Mao và Đặng chỉ có một chủ nghĩa duy nhất - chủ nghĩa Đại Hán.<br /><br />10. PHÁN XÉT LỊCH SỬ <br /><br />Khi đứng gần núi thì thấy núi cao to. Muốn phán xét vị thế núi thì phải đi thật xa núi. <br /><br />Phán xét vai trò cá nhân hay chính thể cũng vậy. Phải rời xa đương đại để thoát khỏi sự ảnh hưởng chủ quan và thời cuộc. Trên trục thời gian càng xa bao nhiêu thì sự đánh giá càng khách quan bấy nhiêu. <br /><br />Nếu vào thời Mao Trạch Đông còn sống, người dân Trung Quốc xem Mao là lãnh tụ vĩ đại, có công lớn, thì nay người ta nói Mao nhiều tội hơn là công. Đến thời điểm người sau sẽ thấy Mao chỉ có tội. Càng sau nữa thì sẽ thấy tội Mao càng vô cùng lớn. Bởi lẽ Mao đã thí đi hàng triệu sinh mạng dân thường trong cuộc nội chiến với Tưởng để giành chính quyền. Chừng ấy chưa đủ, Mao lại tiếp tục sát hại hàng vạn người, và đày đọa hàng triệu người trong cách mạng văn hóa ngu xuẩn tội lỗi, chỉ để củng cố quyền lực của chính Mao. Trong kinh tế, chính sách công xã và đại nhảy vọt đã làm kiệt quệ mỗi gia đình và tàn phá nền kinh tế quốc gia. Nếu chính thể Tưởng Giới Thạch thắng thế thì Trung Quốc đã có những bước tiến dài hơn nhiều so với thời cai trị của Mao và Đặng. Người đời sau chỉ nhìn thấy Mao là tội đồ, không còn là vĩ nhân nữa. <br /><br />Tương tự như Mao, nhưng ở mức độ thấp hơn là số phận của Đặng. Thời của Mao quá hà khắc, quá nghèo khổ, nên khi Đặng hé mở nền kinh tế thị trường, đời sống của người dân khấm khá, nền kinh tế Trung Hoa bao nhiêu năm bị cùm gông thì nay được trở mình lớn mạnh. Bởi thế người ta mới nghĩ là công của Đặng to, mà lờ đi tội lỗi của Đặng. <br /><br />Chỉ khi cách Đặng vài trăm năm người ta mới thấy tội của Đặng lớn. Đặng đã không thoát khỏi Mao, từ bỏ quyền lực, để phá bỏ chế độ độc đảng, giải thoát cho nền dân chủ. Đặng không đủ can đảm để đoạn tuyệt quá khứ mà còn vấn vương “chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc”. Đặng là vĩ nhân hay là tội đồ? Hãy hỏi những người ở quảng trường Thiên An Môn ngày 4-6-1989. <br /><br />Đặng không chuyển toàn bộ nền kinh tế quốc gia sang nền kinh tế thị trường, mà chỉ tiến hành những biện pháp cải lương manh múm. Những cải cách kinh tế của Đặng có gì là sáng kiến, có gì là giỏi giang, vì nền kinh tế thị trường đã làm cho Đức Nhật Mỹ hùng cường từ bao nhiêu năm, và nội trong Trung Quôc thì Hong Kong giàu có, đâu phải nhờ đến sáng kiến “siêu việt” của Đặng. Càng về sau, người đời càng kết án Đặng.<br /><br />Tài năng chính trị của Đặng thua xa Mao, Lưu, Chu. Tính côn đồ độc ác của Đặng vượt xa Lưu, Chu. Chính sách kinh tế thì ăn theo kinh tế thị trường. Vậy tại sao vẫn có kẻ phóng tác khoác cho Đặng bộ áo “trí tuệ siêu việt”, thổi cho Đặng lên tận mây xanh? <br /><br />Dòng máu Đại Hán đòi bá tể thế giới và bản chất khoác lác một tấc lên trời là đôi bút hoang tưởng vẽ nên con ngáo ộp họ Đặng.<br /><br />....<br />TS Nguyễn Ngọc Chu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/899564111736033280", "published": "2018-10-18T07:46:37+00:00", "source": { "content": "TÊN GIẶC GIÀ ĐẶNG TIỂU BÌNH VÀ LUẬT AN NINH MẠNG\n\nTên giặc già Đặng Tiểu Bình xua 60 vạn quân tấn công Việt Nam ngày 17/2/1979, nhưng tráo trở đê hèn vu khống Việt nam tấn công Trung Quốc, buộc Trung Quốc bất đắc dĩ phải phản kích tự vệ.\n\nBị Việt Nam đánh cho thịt nát xương tan, đầu rơi thành núi, máu chảy thành sông, phải rút quân tháo chạy khỏi Việt Nam ngày 16/3/1979. Nhưng sau đó vẫn điiên cuồng chiêu binh luyện quân, đổi mới vũ khí, suốt 10 năm trời ròng rã (1979-1989) đánh chiếm biên giới Việt Nam. Gây cho nhân dân Việt Nam bao nhiêu tang thương mất mát.\n\nThế mà các nhà xuất bản của nhà nước Việt Nam đua nhau in sách ca ngợi tên giặc già tội đồ Đặng Tiểu Bình là “vĩ nhân”, “lãnh tụ”...\n\nNay trong Luật An ninh Mạng lại có điều khoản bảo vệ “vĩ nhân”, “lãnh tụ”... cố ý không khoanh vùng quốc tịch, nên có thể bảo vệ cả Marx, Lê Nin lẫn tên giặc già Đặng Tiểu Bình. Mà GS Hoàng Xuân Phú đã chỉ ra trong bài viết “Càng an ninh mạng càng bất an” ở phần chú thích trích dẫn dưới đây:\n\n\" Luật an ninh mạng liệt kê thông tin \"xúc phạm... vĩ nhân, lãnh tụ, danh nhân, anh hùng dân tộc\" trong danh sách phải phòng ngừa, xử lý. Có lẽ đây là lần đầu tiên các vị ấy được pháp luật Việt Nam bảo vệ đích danh, vì họ không hề được nhắc đến trong Bộ luật hình sự hiện hành. Và đây cũng là một ví dụ điển hình cho đặc tính vu vơ, tùy tiện của Luật an ninh mạng, vì chẳng có cơ sở pháp lý nào để xác định các vị ấy gồm những ai để mà áp dụng. Tất nhiên, khi Luật an ninh mạng viết chung chung \"vĩ nhân\", \"lãnh tụ\", \"danh nhân\" và \"anh hùng dân tộc\", thì không thể vin vào quốc tịch hay đảng tịch để phân biệt đối xử, rồi gạt các vị như lãnh tụ Mác, lãnh tụ Ăng-ghen, lãnh tụ Lê-nin... ra khỏi vòng cấm được xúc phạm. Nhìn sang \"láng giềng tốt\", thấy Mao Chủ tịch đã đành, nhưng còn Đặng Chủ nhiệm (Ủy ban Cố vấn Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc) thì sao? Đọc tiêu đề bài \"Lãnh tụ Đặng Tiểu Bình lên phim\" trên báo Người lao động, ta hiểu Đặng Tiểu Bình là lãnh tụ, không chỉ đối với dân Trung Hoa, mà với cả một số người sống trên đất Việt. Đọc \"Ba vĩ nhân Trung Quốc của Thế kỷ XX\" (2009, 455 trang), ta thấy Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia Sự thật (Cơ quan xuất bản chính trị của Đảng Cộng sản và Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam) cũng coi Đặng Tiểu Bình là vĩ nhân. Đọc \"Đặng Tiểu Bình - một trí tuệ siêu việt\", được xuất bản bởi Nhà xuất bản Lao động (2008, 2010, 2015) và Nhà xuất bản Văn hóa - Thông tin (2203), không thể phủ nhận Đặng Tiểu Bình là một danh nhân. Chưa hết, Đặng Tiểu Bình là một trong 13 vị được vinh danh trong bài \"Những anh hùng dân tộc châu Á từng được Time giới thiệu\" đăng trên báo Dân trí. (Mà quý hiếm đến mức, Việt Nam chỉ có Đại tướng Võ Nguyên Giáp được đưa vào danh sách đó). Tóm lại, xét cả bốn phương diện \"vĩ nhân\", \"lãnh tụ\", \"danh nhân\" và \"anh hùng dân tộc\" thì Đặng Tiểu Bình đều là yếu nhân đặc biệt, được Luật an ninh mạng của CHXHCN Việt Nam bảo vệ, tuyệt đối không được xúc phạm. Thành thử, nếu ai đó không kiềm chế khi nhắc đến vai trò của Đặng Tiểu Bình trong cuộc chiến tranh biên giới phía bắc, thì có thể bị xử lý theo Luật an ninh mạng Việt Nam, vì tội \"xúc phạm... vĩ nhân, lãnh tụ, danh nhân, anh hùng dân tộc\". Hơn nữa còn đau ở chỗ, lên án kẻ phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam mà lại bị pháp luật Việt Nam kết tội \"tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam\". Không tin ư? Vậy hãy đọc Luật an ninh mạng cho kỹ. Trong đó, loại thông tin \"xúc phạm... vĩ nhân, lãnh tụ, danh nhân, anh hùng dân tộc\" được xếp vào điểm c của khoản 1 Điều 16, mà khoản 1 Điều 16 thì được dành riêng cho nhóm \"Thông tin trên không gian mạng có nội dung tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam\". Ngạc nhiên chưa? Thế mới biết Quốc hội \"sáng suốt\" nhường nào\".\n(Ngày 12/10/2018. Hoàng Xuân Phú)\n\nNhân Luật An ninh Mạng bảo vệ \"lãnh tụ\", \"vĩ nhân\"..., xin đăng lại bài\n\nAI ĐÃ ĐƯA ĐẶNG TIỂU BÌNH LÊN MÂY XANH? \n\nNhững cuốn sách tụng ca Đặng Tiểu Bình lặng lẽ xuất hiện nhiều ấn bản tại Việt Nam. Không ai ngờ được, những nhà xuất bản nước ta, từng có uy tín và chịu sự kiểm duyệt nghiêm ngặt, lại liên tiếp trong nhiều năm để lọt những ấn phẩm đồi bại nguy hại, tung hô một tội đồ chiến tranh xâm lược Việt Nam.\n\nThay vì phải vạch mặt Đặng Tiểu Bình, một kẻ côn đồ nham hiểm vô liêm sỷ, một tội phạm chiến tranh, một tội đồ thảm sát diệt chủng; thì một số nhà xuất bản Việt Nam lại tiếp tay cho kẻ thù, phát tán những cuốn sách do chính người của Đặng phóng tác, hoang tưởng khoác cho Đặng chiếc áo vĩ nhân lỗi lạc.\n\nĐiều cực kỳ độc hại, là thế hệ trẻ Việt Nam trong suốt 30 năm qua không được biết, rằng ngày 17-2-1979 chính Đặng Tiểu Bình xua 60 vạn quân Trung Quốc tấn công Việt Nam, rồi liên tục trong 10 năm tiếp theo, tiến hành chiến tranh xâm lược suốt chiều dài biên giới Việt Trung, gây cho nhân dân Việt Nam bao nhiêu tang thương mất mát; cũng chính Đặng đã ra lệnh tấn công đánh chiếm Gạc Ma của Việt Nam ngày 14-3-1989; thế mà nay Đặng bỗng nhiên biến hình thành thần tượng “siêu việt” ngợp ánh hào quang.\n\nBởi vậy, cần vạch rõ bộ mặt thật của Đặng Tiểu Bình, lột bỏ những vai trò hoang tưởng mà cận thần đã tô vẽ thêu dệt cho Y.\n\n1. BỘ HẠ HẠNG XOÀNG BẬC TRUNG \n\nCho đến thời điểm ra đời nước CHND Trung Hoa 1-10-1949, chức danh cao nhất mà Đặng Tiểu Bình có được là tham gia chỉ huy sư đoàn 129 ở khu vực miền trung Trung Quốc vào năm 1945, và tham gia chỉ huy chiến dịch Hoài Hải năm 1948. Rõ ràng trong thời kỳ này, Đặng ngụp lặn ở hàng ngũ sư đoàn, thua xa Lâm Bưu, Bành Đức Hoài, Hạ Long, Trần Nghị, chưa nói đến các thủ lĩnh bề trên Chu Ân Lai, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Mao Trạch Đông.\n\nSau đó Đặng giữ chức Phó chủ tịch quân ủy Tây Nam, rồi được cất nhắc dần lên chức Phó Thủ Tướng năm 1952, và đỉnh cao là Ủy viên thường vụ Bộ chính trị kiêm Tổng thư ký Ban Bí thư vào năm 1956. Tuy nhiên vị trị của Đặng vẫn còn cách xa nhóm người cai trị là Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Chu Ân lai.\n\n2. CHUI LỦI ĐÀO THOÁT \n\nCuộc đời của Đặng Tiểu Bình, ngay cả khi đã ngoi lên được hàng ngũ lãnh đạo bậc trung, là cuộc đời chui lủi, đào thoát.\nLần thứ nhất Đặng Tiểu Bình bị tước hết các chức vụ đảng là tháng 10 năm 1933. đến nỗi người vợ thứ hai của Y là Kim Duy Ánh đã yêu cầu ly dị để đi lấy chồng.\n\nTháng 5 năm 1966 Đặng Tiểu Bình bị tước bỏ mọi chức vụ lần thứ hai, phải đội mũ tai lừa, bị áp tải diễu hành trên phố, rồi bị đày về nông thôn làm việc tại xưởng máy kéo. Trong các năm 1969-1972 Đặng bị đày về lao động ở Giang Tây.\n\nNgày 20-3- 1973 Mao cho phép Đặng trở về Bắc Kinh, rồi sau đó phục hồi chức vụ Phó Thủ tướng cho Đặng.\n\nTháng 4 năm 1976 lần thứ ba Đặng Tiểu Bình bị tước hết các chức vụ, trừ đảng tịch.\n\nNgày 22-7- 1977, Hoa Quốc Phong phục hồi chức vụ Phó Thủ tướng cho Đặng.\n\n3. VẬN MAY \n\nĐặng Tiểu Bình gặp những vận may đặc biệt.\nĐáng kể nhất là Chu Ân Lai suốt trong thời kỳ cách mạng văn hóa đã âm thầm bằng mọi cách bảo vệ mạng sống cho Đặng Tiểu Bình, không để cho Đặng bị những cực hình khổ sai, và tìm cách phục hồi vị trí cho Đặng.\n\nNhưng phải nói cái may lớn của Đặng là sự nhẹ tay từ Mao Trạch Đông. Mao nhìn thấy sự xảo quyệt của Đặng. Nhưng biết Đặng còn ở vị trí dưới trướng, chưa thể ảnh hưởng đến ngội vị thống soái của Mao, chưa lộ ý đồ lật Mao, nên đã mở cho Đặng một con đường sống. Còn Lâm Bưu, người được Mao tuyên bố kế thừa, lại bị chính Mao diệt trước.\n\nĐiều may mắn lớn hơn tiếp theo của Đặng chính là thời cuộc.\nMao Trạc Đông đã tiêu diệt thanh trừng hết các đối thủ sừng sỏ nguy hiểm của mình. Lưu Thiếu Kỳ (12-11-1969), Lâm Bưu (13-9-1971), Bành Đức Hoài (29-11-1974), Hạ Long (9-6-1969) tất cả bị truy sát đến chết. Chu Đức, Chu Ân Lai thì buộc phải nằm im.\n\nMao Trạch Đông không muốn ai trong số các công thần sống lâu hơn mình. Đến Chu Ân Lai cũng bị Mao kiềm chế không cho cứu chữa bệnh tật, để phải chết trước Mao. Bởi vậy khi Mao Trạch Đông lìa đời vào ngày 9-9-1976, những người tài giỏi hơn Đặng bậc trên như Lưu Thiếu Kỳ (12-11-1969), Chu Đức (6-7-1976), Chu Ân Lai (8-1-1976), Lâm Bưu (13-9-1971) đều đã không còn nữa.\n\nBơỉ vậy, Đặng Tiểu Bình độc tôn trên chính trường, vì Hoa Quốc Phong trẻ tuổi và nhóm 4 tên không phải là đối thủ của Đặng.\nKhông có hổ báo thì đến lượt ngựa lừa. Đây thực sự là cơ may trời giúp cho Đặng trở thành kẻ làm mưa gió chính trường nước CHND Trung Hoa những năm 1978-1990.\n\n4. LẬT LỌNG TRÁO TRỞ\n\nĐặng Tiểu Bình là kẻ lật lọng tột độ. Không kể những tiểu xảo mưu mô trên con đường giành quyền lực trong nội bộ ĐCS Trung Quốc. Chỉ nêu ra những lật lọng của Đặng trên trường quốc tế.\n\nThứ nhất là trở mặt chưởi bới Liên Xô trong phong trào cộng sản quốc tế để giành giật vai trò lãnh đạo. Đăng đã soạn thảo ra văn bản 25 điểm lên án vu khống Liên Xô. Đặng cũng thẳng thừng đề nghị Việt Nam từ bỏ Liên Xô để nhận vài tỷ viện trợ của Trung Quốc.\n\nĐặng bí mật cho nội gián kích động người Hoa di tản khỏi Việt Nam, rồi vu cáo cho Việt Nam phân biệt bài xích người Hoa.\nĐặng phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam, nhưng lại giối trá tuyên truyền với nhân dân Trung Quốc là Việt Nam xâm lược Trung Quốc và Trung Quốc buộc phải phản kích tự vệ.\nLật lọng vu cáo, bốc lửa bỏ tay người, là thuộc tính của Đặng cũng như những kẻ cầm quyền nhiều thời ở Trung Quốc.\n\n5. TỘI ÁC CHIẾN TRANH VÀ DIỆT CHỦNG \n\nVới mục đích dần dần độc chiếm Đông Nam Á, Đặng Tiểu Bình xúi dục bè lũ Pôn Pốt đánh phá Việt Nam, và thâm hiểm hơn, là làm cho bè lũ Pôn Pốt tự hủy diệt dân tộc Campuchia.\n\nThất bại trong âm mưu nạn kiều, không khuất phục được Việt Nam, Đặng Tiểu Bình đích thân phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam, đòi dạy cho Việt Nam một bài học. Ngày 17-2-1979 Đặng đưa 60 vạn quân Trung Quốc tấn công Việt Nam. Với lực lượng áp đảo 5,6,7 đánh 1 nhưng quân xâm lược Trung Quốc đã bị thất bại thảm hại trước dân quân và bộ đội địa phương Việt Nam, bị tiêu diệt và bị thương hơn 6 vạn tên, buộc phải rút quân về nước ngày 16-3-1979.\n\nQuân xâm lược Trung Quốc đã bắn phá hủy hoại làng mạc, phố xá, nhà máy, sát hại dân thường; phạm tội ác chiến tranh tày trời đối với nhân dân Việt Nam.\n\nKhông chỉ với Việt Nam, Đặng Tiểu Bình còn phạm tội sát hại đối với chính nhân dân Trung Quốc. Vụ thảm sát hàng vạn người dân tại quảng trường Thiên An Môn ngày 4-6-1989 là tội ác diệt dủng man rợ của Đặng Tiểu Bình và thuộc cấp đối với nhân dân Trung Quốc.\n\n6. THAM VỌNG QUYỀN LỰC \n\nNgày 1-10-1949 đánh dấu sự thắng lợi của Mao va bè cánh trước Tưởng Giới Thạch trong cuộc chiến tranh đẫm máu giữa Cộng Sản Đảng và Quốc Dân Đảng giành quyền cai trị Trung Quốc. Đắng cay thay, hàng triệu người Trung Quốc đã bỏ mạng trong lầm tưởng rằng họ hy sinh vì một lý tưởng cao đẹp cho tổ quốc Trung Hoa của họ, nhưng trên thực tế họ đã chết vô nghĩa vì quyền lực của Mao và Đặng.\n\nChui lủi luồn lách dưới nách Mao, Đặng chờ thời cơ và tìm cách leo lên nấc thang quyền lực. Có được quyền lực, Đặng níu giữ quyền lực bằng mọi phương tiện và mọi thủ đoạn.\nTham vọng quyền lực của Đặng Tiểu Bình, trên bình diện quốc tế - là mở rộng lãnh thổ và bá quyền thế giới; trên bình diện quóc nội - là duy trì quyền lãnh đạo của cộng sản để duy trì quyền lãnh đạo cá nhân.\n\nĐể mở rộng lãnh thổ, Mao Đặng không ngần ngại phát động chiến tranh lấn chiếm đất đai - ở biên giới Ấn Độ (1962), ở đảo Tran Châu với Liên Xô (1969), ở Hoàng Sa (1974) Vị Xuyên (1984) Trường Sa (1988) với Việt Nam. Để bá quyền, Đặng phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam tháng 2-1979 hòng “dạy cho Việt Nam một bài học”. Để bảo tồn quyền lực, Đặng ra lệnh thảm sát ở Thiên An Môn.\n\n7. KÌM HÃM DÂN CHỦ \n\nĐặng Tiểu Bình có hai tội rất lớn đối với nhân dung Trung Quôc. Đó là kìm hãm nền dân chủ và kìm hãm sự phát triển kinh tế.\nĐặng đã cùng với Mao tiến hành chiến tranh để giành quyền cai trị Trung Quốc. Đảng Cộng Sản và “chuyên chính vô sản” cùng với “tập trung dân chủ” là những công cụ vô cùng lợi hại phục vụ cho mục đích thâu tóm quyền lực của Mao và Đặng.\nKhi vu tội để kết án Lưu Thiếu Kỳ, Mao phải “biểu quyết dân chủ” và thi hành “tập trung” tại BCH TƯ. Nhưng BCH có 99 thành viên thì 10 bị giết hại, 40 người bị đấu tố trong cách mạng văn hóa không đến. Dự họp chỉ có 40 người. Để có “dân chủ quá bán” Mao tự quyết định bổ sung ngay 10 UV BCH mới cho đủ 50 người quá bán. Cái gọi là “tập trung dân chủ”trong tay Mao là như vậy. \n\nKhi CNXH sụp đổ ở Đông Âu, phong trào dân chủ ở Trung Quốc bắt đầu nhen nhóm bằng cuộc biểu tình hàng chục vạn sinh viên tại quảng trường Thiên An Môn mùa xuân năm1989, Đặng Tiểu Bình đã thể hiện quyền “tập trung” bằng cách điều xe tăng súng đạn đến nghiền nát và bắn chết một lúc 12 500 nhân mạng trong đêm mồng 3 sáng ngày mồng 4 tháng 6 năm 1989.\nDùy tri và củng cố quyền lực cai trị độc tài, Đặng Tiểu Bình đã bóp nghẹt nền dân chủ ở Trung Quốc mà hậu thế sẽ ngàn năm sỉ vả.\n\n8. NHẦM TƯỞNG VAI TRÒ \n\nNhững người ở Thâm Khuyến hiện nay ca ngợi Đặng Tiểu Bình vì đã mở cửa để họ được phát triển gần như Hong Kong.\nNhưng câu hỏi tự nhiên là: Tại sai Đặng Tiểu Bình lại không để cho cả đất nước Trung Quốc được tự do phát triển như Hong Kong? \n\nQuyền tư do phát triển kinh tế theo quy luật thị trường là quyền đương nhiên. Quyền tự do sử hữu đất đai cũng là đương nhiên. Tại sao Đặng lại tước đi những quyền tự do cơ bản đó của người dân Trung Quốc? \n\nTừ đó mới thấy rằng, cho “mở cửa he hé” của Đặng là công nhỏ, tội không cho mở cửa hoàn toàn mới là tội lớn. \n\nCó người nói rằng Đặng Tiểu Bình giỏi khi thu hồi Hong Kong Ma Cao sáng nghĩ ra mưu kế “một đất nước hai chế độ”. Những người đó đã không nhìn thấy, rằng cái chế độ ở Hong Kong và Ma Cao ưu việt và có lợi cho dân hơn cái chế độ ở Bắc Kinh. Đặng Tiểu Bình thì biết điều đó và Y đã để nguyên như vậy chứ không có sáng kế gì cả. Đặng sẽ trở thành ngu muội nếu bắt Hong Kong và Ma Cao phải chuyển đổi theo mô hình Bắc Kinh. Đặng đã không tối kiến trong vấn đề giản đơn này. \n\nAi đó đương thời khoác cho Đặng chiếc áo công lao. Còn hậu thế sẽ giáng cho Đặng đòn tội lỗi.\n\n9. CHỦ NGHĨA ĐẠI HÁN \n\nNgười ta gán cho Đặng Tiểu Bình câu “ mèo trắng hay mèo đen, miễn là bắt được chuột”. Thiết nghĩ câu này hay các thành ngữ tương tự đã có từ xưa. Nhưng điều quan trọng nằm ở chỗ, Đặng dùng câu thành ngữ này để biện minh cho việc “xây dựng chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc”, mà thực chất là từ bỏ chủ nghiã xã hội của Marx - Lenin để chuyển sang kinh tế thị trường. \n\nĐặng cũng như Mao, chưa bao giờ theo Marx – Lenin cả. Họ lợi dụng chủ nghĩa Marx – Lenin để giành quyền lực. Đối với Mao và Đặng chỉ có một chủ nghĩa duy nhất - chủ nghĩa Đại Hán.\n\n10. PHÁN XÉT LỊCH SỬ \n\nKhi đứng gần núi thì thấy núi cao to. Muốn phán xét vị thế núi thì phải đi thật xa núi. \n\nPhán xét vai trò cá nhân hay chính thể cũng vậy. Phải rời xa đương đại để thoát khỏi sự ảnh hưởng chủ quan và thời cuộc. Trên trục thời gian càng xa bao nhiêu thì sự đánh giá càng khách quan bấy nhiêu. \n\nNếu vào thời Mao Trạch Đông còn sống, người dân Trung Quốc xem Mao là lãnh tụ vĩ đại, có công lớn, thì nay người ta nói Mao nhiều tội hơn là công. Đến thời điểm người sau sẽ thấy Mao chỉ có tội. Càng sau nữa thì sẽ thấy tội Mao càng vô cùng lớn. Bởi lẽ Mao đã thí đi hàng triệu sinh mạng dân thường trong cuộc nội chiến với Tưởng để giành chính quyền. Chừng ấy chưa đủ, Mao lại tiếp tục sát hại hàng vạn người, và đày đọa hàng triệu người trong cách mạng văn hóa ngu xuẩn tội lỗi, chỉ để củng cố quyền lực của chính Mao. Trong kinh tế, chính sách công xã và đại nhảy vọt đã làm kiệt quệ mỗi gia đình và tàn phá nền kinh tế quốc gia. Nếu chính thể Tưởng Giới Thạch thắng thế thì Trung Quốc đã có những bước tiến dài hơn nhiều so với thời cai trị của Mao và Đặng. Người đời sau chỉ nhìn thấy Mao là tội đồ, không còn là vĩ nhân nữa. \n\nTương tự như Mao, nhưng ở mức độ thấp hơn là số phận của Đặng. Thời của Mao quá hà khắc, quá nghèo khổ, nên khi Đặng hé mở nền kinh tế thị trường, đời sống của người dân khấm khá, nền kinh tế Trung Hoa bao nhiêu năm bị cùm gông thì nay được trở mình lớn mạnh. Bởi thế người ta mới nghĩ là công của Đặng to, mà lờ đi tội lỗi của Đặng. \n\nChỉ khi cách Đặng vài trăm năm người ta mới thấy tội của Đặng lớn. Đặng đã không thoát khỏi Mao, từ bỏ quyền lực, để phá bỏ chế độ độc đảng, giải thoát cho nền dân chủ. Đặng không đủ can đảm để đoạn tuyệt quá khứ mà còn vấn vương “chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc”. Đặng là vĩ nhân hay là tội đồ? Hãy hỏi những người ở quảng trường Thiên An Môn ngày 4-6-1989. \n\nĐặng không chuyển toàn bộ nền kinh tế quốc gia sang nền kinh tế thị trường, mà chỉ tiến hành những biện pháp cải lương manh múm. Những cải cách kinh tế của Đặng có gì là sáng kiến, có gì là giỏi giang, vì nền kinh tế thị trường đã làm cho Đức Nhật Mỹ hùng cường từ bao nhiêu năm, và nội trong Trung Quôc thì Hong Kong giàu có, đâu phải nhờ đến sáng kiến “siêu việt” của Đặng. Càng về sau, người đời càng kết án Đặng.\n\nTài năng chính trị của Đặng thua xa Mao, Lưu, Chu. Tính côn đồ độc ác của Đặng vượt xa Lưu, Chu. Chính sách kinh tế thì ăn theo kinh tế thị trường. Vậy tại sao vẫn có kẻ phóng tác khoác cho Đặng bộ áo “trí tuệ siêu việt”, thổi cho Đặng lên tận mây xanh? \n\nDòng máu Đại Hán đòi bá tể thế giới và bản chất khoác lác một tấc lên trời là đôi bút hoang tưởng vẽ nên con ngáo ộp họ Đặng.\n\n....\nTS Nguyễn Ngọc Chu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:899564111736033280/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:897291237319725056", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "NÊN DỪNG ÁP DỤNG LUẬT AN NINH MẠNG – LUẬT SAO CHÉP CỦA TRUNG QUỐC <br /><br />Mấy hôm nay nhiều người xì xào chuyện Bộ thông tin truyền thông lộ dự thảo Nghị định dùng cho Luật an ninh mạng sắp có hiệu lực thi hành vào tháng 1 tới đây. <br /><br />Đây là luật sao chép gần như nguyên vẹn luật an ninh mạng của Trung quốc, đã được quốc hội Việt Nam thông qua vào hồi tháng 6. <br /><br />Đối với Trung quốc, đây là một bước lùi rất lớn về tự do thông tin, góp phần đưa Trung quốc trở thành một quốc gia mà Mỹ xếp vào loại không thể chấp nhận. <br /><br />Nay Trung quốc đang bị Mỹ cô lập nhiều mặt, chuẩn bị cô lập toàn diện, thiết nghĩ lãnh đạo Việt Nam nên suy nghĩ về vấn đề này. <br /><br />Việt Nam tuy có nền kinh tế tương tự Trung quốc, các vấn đề về chính trị, tự do thông tin, nhân quyền… tương tự Trung quốc nhưng Mỹ vẫn ưu ái trong vấn đề bang giao. Như vậy Việt Nam cần phải biết điều trong việc này, không nên tự mình đi thụt lùi để nhận một điểm trừ to tướng trong bảng xếp loại của Mỹ và các nước văn minh khác. <br /><br />Trước đây chưa xảy ra căng thẳng Mỹ - Trung thì không nói làm gì. Nay tình hình Trung quốc như đã thấy, cái gì thoát Trung được thì nên thoát, giảm bớt sự phụ thuộc được thì nên giảm. Đừng quá máy móc bảo thủ làm theo Trung quốc tới mức cực đoan. <br /><br />Ngay lúc này Việt Nam cũng đang đàm phán với EU về tự do thương mại, nếu cứ khăng khăng đưa luật sao chép Trung quốc này vào áp dụng thì việc đàm phán đó e rằng cũng công cốc mà thôi.<br /><br />Trong thông điệp của Phó tổng thống Mỹ Pence hôm mùng 5 tôi thấy có bóng dáng Việt Nam xếp bên cạnh Trung quốc rồi đó.<br /><br />Tran Dinh Thu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/897291237319725056", "published": "2018-10-12T01:15:01+00:00", "source": { "content": "NÊN DỪNG ÁP DỤNG LUẬT AN NINH MẠNG – LUẬT SAO CHÉP CỦA TRUNG QUỐC \n\nMấy hôm nay nhiều người xì xào chuyện Bộ thông tin truyền thông lộ dự thảo Nghị định dùng cho Luật an ninh mạng sắp có hiệu lực thi hành vào tháng 1 tới đây. \n\nĐây là luật sao chép gần như nguyên vẹn luật an ninh mạng của Trung quốc, đã được quốc hội Việt Nam thông qua vào hồi tháng 6. \n\nĐối với Trung quốc, đây là một bước lùi rất lớn về tự do thông tin, góp phần đưa Trung quốc trở thành một quốc gia mà Mỹ xếp vào loại không thể chấp nhận. \n\nNay Trung quốc đang bị Mỹ cô lập nhiều mặt, chuẩn bị cô lập toàn diện, thiết nghĩ lãnh đạo Việt Nam nên suy nghĩ về vấn đề này. \n\nViệt Nam tuy có nền kinh tế tương tự Trung quốc, các vấn đề về chính trị, tự do thông tin, nhân quyền… tương tự Trung quốc nhưng Mỹ vẫn ưu ái trong vấn đề bang giao. Như vậy Việt Nam cần phải biết điều trong việc này, không nên tự mình đi thụt lùi để nhận một điểm trừ to tướng trong bảng xếp loại của Mỹ và các nước văn minh khác. \n\nTrước đây chưa xảy ra căng thẳng Mỹ - Trung thì không nói làm gì. Nay tình hình Trung quốc như đã thấy, cái gì thoát Trung được thì nên thoát, giảm bớt sự phụ thuộc được thì nên giảm. Đừng quá máy móc bảo thủ làm theo Trung quốc tới mức cực đoan. \n\nNgay lúc này Việt Nam cũng đang đàm phán với EU về tự do thương mại, nếu cứ khăng khăng đưa luật sao chép Trung quốc này vào áp dụng thì việc đàm phán đó e rằng cũng công cốc mà thôi.\n\nTrong thông điệp của Phó tổng thống Mỹ Pence hôm mùng 5 tôi thấy có bóng dáng Việt Nam xếp bên cạnh Trung quốc rồi đó.\n\nTran Dinh Thu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:897291237319725056/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896781060732870656", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/896781060732870656\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/896781060732870656</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/896781060732870656", "published": "2018-10-10T15:27:46+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896781027720269824", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/896781060732870656", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896781060732870656/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896781027720269824", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "NHẤT THỂ HÓA: VÁN CỜ LẤP LỬNG NƯỚC ĐI<br /><br />Dù là “tình huống”, cuối cùng thì TBT Nguyễn Phú Trọng cũng đã bước qua bốn bức tường quan ngại của chính mình, để ngồi vào ngôi vị quyền lực cao nhất mà TBT Lê Duẩn cũng chưa từng có. Ông sẽ nắm giữ cùng lúc hai chức vụ cao nhất của quốc gia là Tổng bí thư Đảng và Chủ tịch nước. Đây là ngôi vị mà chỉ có cụ Hồ Chí Minh từng giữ vào các năm 1951-1969, trong tư cách Chủ tịch Đảng và Chủ tịch nước.<br /><br />Bức tường quan ngại thứ nhất của TBT Nguyễn Phú Trọng là “ Bí thư kiêm Chủ tịch thì to quá. Ai kiểm soát ông?” - như lời ông nói với cử tri vào tháng 5/2015. Nghĩa là lúc đó ông chưa ủng hộ mô hình “Bí thư kiêm Chủ tịch”. Còn bây giờ, “Có phải nhất thể hóa đâu”, “ Không phải vì nhất thể hóa, đây là tình huống” – là trả lời của ông cho cử tri sáng 8/10/2018 tại Hà Nội.<br /><br />Bức tường quan ngại thứ hai, là ông đang chưa tìm thấy “chiếc lồng nhốt quyền lực”. Thế mà nay lại tập trung quyền lực của 2 chức vụ to nhất nước vào một người thì theo lẽ thường, mối quan ngại sẽ lớn hơn gấp bội. “Ai kiểm soát ông”? May chăng, người được tập trung quyền lực lại là chính ông, nên mối lo của ông về thao túng quyền lực sẽ phần nào khác đi từ góc nhìn của cá nhân ông. Về tập trung quyền lực, TBT Nguyễn Phú Trọng cũng đã không dưới một lần đề cập đến quyền lực tổng thống các nước phương Tây, “muốn làm gì thì làm” - không dân chủ!<br /><br />Bức tường quan ngại thứ ba, là “Thống lĩnh lực lượng vũ trang”, đảm nhận chức “Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh Quốc gia”. Trên danh nghĩa đây là chức vụ rất quan trọng. Thời TBT Lê Duẩn, Chủ tịch Tôn Đức Thắng không phải là UVBCT, mọi quyết định quan trọng nhất về điều động quân đội đều do TBT nắm giữ, nên chức “Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh Quốc gia” có phần hình thức. Dẫu là hình thức nhưng vẫn là hai chức vụ quan trọng riêng biệt, rất khó xóa bỏ. Đặc biệt, trong trường hợp là UVBCT, nếu biết tận dụng, thì quyền lực của Chủ tịch nước sẽ rất lớn.<br /><br />Bức tường quan ngại thứ tư, là sự phá bỏ mô hình 4 cột nhà “tứ trụ” để chuyển sang mô hình nhà “kiềng 3 chân”. Ngay cả thời cụ Hồ Chí Minh thì vẫn là mô hình “tứ trụ”. Bởi có Tổng bí thư hoặc Bí thư thứ nhất. Đây là điều khác biệt mang tính nguyên tắc, hoàn toàn không đơn giản vì liên quan đến chủ thuyết mà Việt Nam chưa có thực tế.<br /><br />Nhưng bây giời thì TBT Nguyễn Phú Trọng đã bước qua cả bốn bức tường mà chính ông quan ngại, cho dù là “tình huống” như ông nói. Bước đi của ông mở ra những kỳ vọng cùng với những mạo hiểm tiềm ẩn.<br /><br />NHẤT THỂ HÓA HIỂU NHƯ THẾ NÀO?<br /><br />Như chính TBT Nguyễn Phú Trọng đã nói “Có phải nhất thể hóa đâu”. Vì thế cần khoanh vùng bằng định nghĩa để tránh các tranh luận làm lệch chủ đề.<br /><br />“Nhất thể hóa” trong bài viết này chỉ việc TBT Đảng sẽ đảm nhận luôn chức Chủ tịch nước; Bí thư Đảng các cấp xã, huyện, tỉnh sẽ đảm nhận chức vụ Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp địa phương tương ứng; các Ban của Đảng đưa về các Bộ; Hai bộ máy Đảng và chính quyền địa phương sẽ gộp vào một.<br /><br />TẠI SAO NÊN ỦNG HỘ NHẤT THỂ HÓA?<br /><br />Lý do quan trọng nhất để ủng hộ “Nhất thể hóa” là vì giảm biên chế bộ máy, giảm nhà cửa cũng như phương tiện cung cấp cho bộ máy, giảm nguồn tài chính nuôi dưỡng bộ máy. <br /><br />Khắp 63 tỉnh thành, 2 bộ máy của Đảng và Chính quyền nằm ở các tòa nhà to lớn oai phong riêng biệt. “Nhất thể hóa” sẽ giải phóng nhiều nhà cửa phương tiện, cắt giảm hàng chục vạn biên chế. Nhờ đó mà tiền thuế của Nhân dân đóng góp sẽ bớt bị hoang phí. <br /><br />Lý do quan trọng thứ hai để ủng hộ cho “Nhất thể hóa” là về đối ngoại. Bộ Ngoại giao sẽ không còn phải khổ sở đàm phán với các nước cho các chuyến thăm chính thức của TBT. Do chỉ là TBT của Đảng nên không được đón chào theo nghi lễ nguyên thủ. Chỉ là đảng phái nên không chính danh trong đàm phán đại diện quốc gia, không có tư cách để ký kết. Về điều này TBT Nguyễn Phú Trọng rất thấu hiểu qua chuyến thăm Mỹ của ông vào tháng 7 năm 2015, cũng như các chuyến đi của ông Phạm Quang Nghị (7/2014) và ông Đinh Thế Huynh (10/2016) sang Mỹ .<br /><br />Cần lưu ý vắn tắt rằng, Nhất thể hoá không gải quyết được vấn đề căn bản của Việt Nam, không giải phóng được nội lực tự do toả sáng của người Việt, không huy động được trí tuệ của người Việt vào quản lý đất nước. Nhất thể hoá cũng không ngăn cản được tham nhũng, cũng không chống được chạy chức, chạy quyền. Nhất thể hoá được ủng hộ đơn giản chỉ bởi hai lý do nêu trên.<br /><br />ĐỪNG LẠM DỤNG HAI TỪ “LÒNG DÂN”<br /><br />Mấy ngày qua, một số vị phát biểu ý kiến cá nhân của mình, nhưng lại hàm hồ nhân danh nhân dân, là “Lòng dân”. Dân có được hỏi ý kiến đâu mà lại nói là “Lòng dân”. Nếu muốn thật biết “Lòng dân” thì hãy hỏi đi và sẽ rõ.<br /><br />Ngay cả nói “ý Đảng” cũng không đúng. Đó là ý của gần 200 UVTƯ chứ không phải của tất cả 4 triệu đảng viên. Nói gần đúng hơn là “ Ý Trung ương Đảng”. Nhưng thực ra cũng không hẳn thế. Vì có UVTƯ biểu quyết trái với suy nghĩ thực của mình.<br /><br />ĐỪNG NỬA VỜI<br /><br />Lời của TBT Nguyễn Phú Trọng “ Không phải vì nhất thể hóa, đây là tình huống” cho thấy sự lấp lửng đã xác định.<br /><br />“ Tình huống” có nghĩa là việc TBT đảm nhận chức Chủ tịch nước trong Đại hội XIII sẽ không đương nhiên mà phụ thuộc vào con người cụ thể. Ông A thì có thể đảm nhận cùng lúc cả hai chức, còn nếu là ông B thì lại không. Từ đó để thấy vấn đề chưa kết thúc. Rất tùy thuộc vào ai sẽ là TBT tiếp theo.<br /><br />“Có nhất thể hóa đâu” nghĩa là hai bộ máy vẫn sẽ riêng biệt. Điều này trái hẳn với mong muốn “ Nhất thể hóa” để bớt hoang phí tiền thuế của Dân.<br /><br />Có người sợ tập trung quyền lực vào một người thì sẽ trở thành độc tài. Thử hỏi lịch sử của các nước XHCN có nước nào mà không đẻ ra các nhà độc tài? Đã độc quyền lãnh đạo rồi thì “tứ trụ” hay “tam trụ” hay “nhất trụ” cũng chỉ là phân quyền lực trong BCT chứ không phải phân quyền lực trong Dân.<br /><br />Để giải tỏa mối lo độc tài quyền lực thì điều TBT Nguyễn Phú Trọng cần phải thực hiện là ông không tiếp tục đảm nhận chức vụ TBT trong Đại hội XIII vào năm 2021 vì đã hai nhiệm kỳ. Không thể phá bỏ quy định 2 nhiệm kỳ đã thành thực tiễn kể từ năm 1986 bằng bất cứ lý do gì và dưới bất cứ hình thức nào. Kéo dài thêm nhiệm kỳ thứ 3 chính là độc tài quyền lực.<br /><br />Để giảm bớt gánh nặng ngân sách thì hãy “Nhất thể hóa” triệt để, nhập hai bộ máy Đảng và chính quyền làm một. Hơn thế nữa, chính “Nhất thể hóa” sẽ giảm bớt số lượng những lãnh đạo chấp chứa mục đích tham nhũng. Sẽ bớt gánh nặng cho cuộc đấu tranh chống tham nhũng. Đối với Dân, cả hai bộ máy đều chứa đầy tham nhũng. Giảm đi bộ máy nào cũng tốt hơn cho Dân.<br /><br />Điều không thể không nói, rằng vài người trong BCT muốn TBT Nguyễn Phú Trọng đảm nhận cùng lúc hai chức vụ TBT và Chủ tịch nước chính còn vì mục đích tạo tiền lệ mở đường để họ đương nhiên đi theo trong tương lai. Đừng trói buộc họ. Ít nhất là chính danh tư thế nguyên thủ để công cán nước ngoài sau Đại hội XIII sắp tới.<br />...<br />TS Nguyen Ngoc Chu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/896781027720269824", "published": "2018-10-10T15:27:38+00:00", "source": { "content": "NHẤT THỂ HÓA: VÁN CỜ LẤP LỬNG NƯỚC ĐI\n\nDù là “tình huống”, cuối cùng thì TBT Nguyễn Phú Trọng cũng đã bước qua bốn bức tường quan ngại của chính mình, để ngồi vào ngôi vị quyền lực cao nhất mà TBT Lê Duẩn cũng chưa từng có. Ông sẽ nắm giữ cùng lúc hai chức vụ cao nhất của quốc gia là Tổng bí thư Đảng và Chủ tịch nước. Đây là ngôi vị mà chỉ có cụ Hồ Chí Minh từng giữ vào các năm 1951-1969, trong tư cách Chủ tịch Đảng và Chủ tịch nước.\n\nBức tường quan ngại thứ nhất của TBT Nguyễn Phú Trọng là “ Bí thư kiêm Chủ tịch thì to quá. Ai kiểm soát ông?” - như lời ông nói với cử tri vào tháng 5/2015. Nghĩa là lúc đó ông chưa ủng hộ mô hình “Bí thư kiêm Chủ tịch”. Còn bây giờ, “Có phải nhất thể hóa đâu”, “ Không phải vì nhất thể hóa, đây là tình huống” – là trả lời của ông cho cử tri sáng 8/10/2018 tại Hà Nội.\n\nBức tường quan ngại thứ hai, là ông đang chưa tìm thấy “chiếc lồng nhốt quyền lực”. Thế mà nay lại tập trung quyền lực của 2 chức vụ to nhất nước vào một người thì theo lẽ thường, mối quan ngại sẽ lớn hơn gấp bội. “Ai kiểm soát ông”? May chăng, người được tập trung quyền lực lại là chính ông, nên mối lo của ông về thao túng quyền lực sẽ phần nào khác đi từ góc nhìn của cá nhân ông. Về tập trung quyền lực, TBT Nguyễn Phú Trọng cũng đã không dưới một lần đề cập đến quyền lực tổng thống các nước phương Tây, “muốn làm gì thì làm” - không dân chủ!\n\nBức tường quan ngại thứ ba, là “Thống lĩnh lực lượng vũ trang”, đảm nhận chức “Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh Quốc gia”. Trên danh nghĩa đây là chức vụ rất quan trọng. Thời TBT Lê Duẩn, Chủ tịch Tôn Đức Thắng không phải là UVBCT, mọi quyết định quan trọng nhất về điều động quân đội đều do TBT nắm giữ, nên chức “Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh Quốc gia” có phần hình thức. Dẫu là hình thức nhưng vẫn là hai chức vụ quan trọng riêng biệt, rất khó xóa bỏ. Đặc biệt, trong trường hợp là UVBCT, nếu biết tận dụng, thì quyền lực của Chủ tịch nước sẽ rất lớn.\n\nBức tường quan ngại thứ tư, là sự phá bỏ mô hình 4 cột nhà “tứ trụ” để chuyển sang mô hình nhà “kiềng 3 chân”. Ngay cả thời cụ Hồ Chí Minh thì vẫn là mô hình “tứ trụ”. Bởi có Tổng bí thư hoặc Bí thư thứ nhất. Đây là điều khác biệt mang tính nguyên tắc, hoàn toàn không đơn giản vì liên quan đến chủ thuyết mà Việt Nam chưa có thực tế.\n\nNhưng bây giời thì TBT Nguyễn Phú Trọng đã bước qua cả bốn bức tường mà chính ông quan ngại, cho dù là “tình huống” như ông nói. Bước đi của ông mở ra những kỳ vọng cùng với những mạo hiểm tiềm ẩn.\n\nNHẤT THỂ HÓA HIỂU NHƯ THẾ NÀO?\n\nNhư chính TBT Nguyễn Phú Trọng đã nói “Có phải nhất thể hóa đâu”. Vì thế cần khoanh vùng bằng định nghĩa để tránh các tranh luận làm lệch chủ đề.\n\n“Nhất thể hóa” trong bài viết này chỉ việc TBT Đảng sẽ đảm nhận luôn chức Chủ tịch nước; Bí thư Đảng các cấp xã, huyện, tỉnh sẽ đảm nhận chức vụ Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp địa phương tương ứng; các Ban của Đảng đưa về các Bộ; Hai bộ máy Đảng và chính quyền địa phương sẽ gộp vào một.\n\nTẠI SAO NÊN ỦNG HỘ NHẤT THỂ HÓA?\n\nLý do quan trọng nhất để ủng hộ “Nhất thể hóa” là vì giảm biên chế bộ máy, giảm nhà cửa cũng như phương tiện cung cấp cho bộ máy, giảm nguồn tài chính nuôi dưỡng bộ máy. \n\nKhắp 63 tỉnh thành, 2 bộ máy của Đảng và Chính quyền nằm ở các tòa nhà to lớn oai phong riêng biệt. “Nhất thể hóa” sẽ giải phóng nhiều nhà cửa phương tiện, cắt giảm hàng chục vạn biên chế. Nhờ đó mà tiền thuế của Nhân dân đóng góp sẽ bớt bị hoang phí. \n\nLý do quan trọng thứ hai để ủng hộ cho “Nhất thể hóa” là về đối ngoại. Bộ Ngoại giao sẽ không còn phải khổ sở đàm phán với các nước cho các chuyến thăm chính thức của TBT. Do chỉ là TBT của Đảng nên không được đón chào theo nghi lễ nguyên thủ. Chỉ là đảng phái nên không chính danh trong đàm phán đại diện quốc gia, không có tư cách để ký kết. Về điều này TBT Nguyễn Phú Trọng rất thấu hiểu qua chuyến thăm Mỹ của ông vào tháng 7 năm 2015, cũng như các chuyến đi của ông Phạm Quang Nghị (7/2014) và ông Đinh Thế Huynh (10/2016) sang Mỹ .\n\nCần lưu ý vắn tắt rằng, Nhất thể hoá không gải quyết được vấn đề căn bản của Việt Nam, không giải phóng được nội lực tự do toả sáng của người Việt, không huy động được trí tuệ của người Việt vào quản lý đất nước. Nhất thể hoá cũng không ngăn cản được tham nhũng, cũng không chống được chạy chức, chạy quyền. Nhất thể hoá được ủng hộ đơn giản chỉ bởi hai lý do nêu trên.\n\nĐỪNG LẠM DỤNG HAI TỪ “LÒNG DÂN”\n\nMấy ngày qua, một số vị phát biểu ý kiến cá nhân của mình, nhưng lại hàm hồ nhân danh nhân dân, là “Lòng dân”. Dân có được hỏi ý kiến đâu mà lại nói là “Lòng dân”. Nếu muốn thật biết “Lòng dân” thì hãy hỏi đi và sẽ rõ.\n\nNgay cả nói “ý Đảng” cũng không đúng. Đó là ý của gần 200 UVTƯ chứ không phải của tất cả 4 triệu đảng viên. Nói gần đúng hơn là “ Ý Trung ương Đảng”. Nhưng thực ra cũng không hẳn thế. Vì có UVTƯ biểu quyết trái với suy nghĩ thực của mình.\n\nĐỪNG NỬA VỜI\n\nLời của TBT Nguyễn Phú Trọng “ Không phải vì nhất thể hóa, đây là tình huống” cho thấy sự lấp lửng đã xác định.\n\n“ Tình huống” có nghĩa là việc TBT đảm nhận chức Chủ tịch nước trong Đại hội XIII sẽ không đương nhiên mà phụ thuộc vào con người cụ thể. Ông A thì có thể đảm nhận cùng lúc cả hai chức, còn nếu là ông B thì lại không. Từ đó để thấy vấn đề chưa kết thúc. Rất tùy thuộc vào ai sẽ là TBT tiếp theo.\n\n“Có nhất thể hóa đâu” nghĩa là hai bộ máy vẫn sẽ riêng biệt. Điều này trái hẳn với mong muốn “ Nhất thể hóa” để bớt hoang phí tiền thuế của Dân.\n\nCó người sợ tập trung quyền lực vào một người thì sẽ trở thành độc tài. Thử hỏi lịch sử của các nước XHCN có nước nào mà không đẻ ra các nhà độc tài? Đã độc quyền lãnh đạo rồi thì “tứ trụ” hay “tam trụ” hay “nhất trụ” cũng chỉ là phân quyền lực trong BCT chứ không phải phân quyền lực trong Dân.\n\nĐể giải tỏa mối lo độc tài quyền lực thì điều TBT Nguyễn Phú Trọng cần phải thực hiện là ông không tiếp tục đảm nhận chức vụ TBT trong Đại hội XIII vào năm 2021 vì đã hai nhiệm kỳ. Không thể phá bỏ quy định 2 nhiệm kỳ đã thành thực tiễn kể từ năm 1986 bằng bất cứ lý do gì và dưới bất cứ hình thức nào. Kéo dài thêm nhiệm kỳ thứ 3 chính là độc tài quyền lực.\n\nĐể giảm bớt gánh nặng ngân sách thì hãy “Nhất thể hóa” triệt để, nhập hai bộ máy Đảng và chính quyền làm một. Hơn thế nữa, chính “Nhất thể hóa” sẽ giảm bớt số lượng những lãnh đạo chấp chứa mục đích tham nhũng. Sẽ bớt gánh nặng cho cuộc đấu tranh chống tham nhũng. Đối với Dân, cả hai bộ máy đều chứa đầy tham nhũng. Giảm đi bộ máy nào cũng tốt hơn cho Dân.\n\nĐiều không thể không nói, rằng vài người trong BCT muốn TBT Nguyễn Phú Trọng đảm nhận cùng lúc hai chức vụ TBT và Chủ tịch nước chính còn vì mục đích tạo tiền lệ mở đường để họ đương nhiên đi theo trong tương lai. Đừng trói buộc họ. Ít nhất là chính danh tư thế nguyên thủ để công cán nước ngoài sau Đại hội XIII sắp tới.\n...\nTS Nguyen Ngoc Chu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896781027720269824/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767577924136960", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/896767577924136960\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/896767577924136960</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/896767577924136960", "published": "2018-10-10T14:34:11+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767539538288640", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/896767577924136960", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767577924136960/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767539538288640", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "VÔ PHƯƠNG CHỐNG ĐỠ, TRUNG QUỐC DÙNG KẾ “ÁM SÁT THỦ LĨNH” CÀNG CHỌC GIẬN NƯỚC MỸ HƠN <br /> <br />Trước hết tôi muốn mọi người chia vui với một thành công của Đảng Cộng Hòa và tổng thống Donald Trump. Sau nhiều rắc rối, cuối cùng ông Kavanaugh đã được Thượng viện Mỹ bỏ phiếu chuẩn thuận vào Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ với tỷ lệ phiếu sít sao. Đây là một thắng lợi của Đảng Cộng Hòa và cá nhân tổng thống Trump, vì việc này về sau sẽ rất có lợi cho việc triển khai các chính sách của tổng thống Trump và Đảng Cộng Hòa. <br /><br />Thắng lợi này cho thấy 2 điều. Một là chính trường Mỹ gần đây luôn bị nhiễu loạn bởi thông tin theo hướng bêu xấu chính quyền tổng thống Trump. Hai là sau mỗi giai đoạn nhiễu loạn, thường có một cái kết tốt cho tổng thống Trump và Đảng Cộng Hòa. <br /><br />Vụ ông Kavanaugh chưa thấy ai nói nó có liên quan đến sự giật dây bên ngoài hay không, nhưng nó xảy ra trong bối cảnh mà nước Mỹ báo động về việc Trung quốc tìm cách can thiệp “lật đổ” tổng thống Trump. Hôm mùng 5 vừa qua, Phó tổng thống Mỹ Mike Pence đã phải lên diễn đàn để tố cáo việc này. “Nói thẳng ra, sự lãnh đạo của Tổng thống Trump đang có hiệu quả; và Trung Quốc muốn một Tổng thống Mỹ khác. Trung Quốc đang can thiệp vào nền dân chủ của Mỹ” - Phó tổng thống Mỹ Mike Pence bức xúc nói. <br /><br />Thật ra cách làm của Trung quốc cho thấy sự bế tắc trong chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, rằng họ hết cách chống đỡ theo tinh thần thượng võ mà đang dùng những mưu kế vừa thâm độc nhỏ nhen nhưng cũng vừa tuyệt vọng. <br /><br />Là cách làm “ám sát thủ lĩnh” khi không thể chống chọi nổi với đoàn quân. <br /><br />Hẳn mọi người còn nhớ rõ bài phát biểu của tổng thống Donald Trump tại diễn đàn Liên Hợp Quốc vào cuối tháng 9 vừa qua? Ông Trump đã chỉ rõ nguyên nhân chiến tranh là vì Trung quốc tồn tại một nền kinh tế phá hoại các nền kinh tế khác. Nhẽ ra, với những phân tích thẳng thắn về nguyên nhân chiến tranh của ông Trump như vậy, ông Tập Cận Bình và bộ sậu phải ngồi suy nghĩ theo hướng cải tà quy chính, hướng đến một cách giải quyết lương thiện, đó là tìm giải pháp loại bỏ những mầm mống gây ra tính độc hại của nền kinh tế, để thế giới không còn lo lắng về mình nữa, để Trung quốc có thể chơi cuộc chơi trong sáng minh bạch cùng thế giới. Đó cũng là cách giải quyết khủng hoảng của nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Uh vừa qua khi nhận ra đâu là chính nghĩa đâu là phi nghĩa. <br /><br />Tiếc thay, ông Tập Cận Bình không thể là một người văn minh và lương thiện như thế. Chìm đắm trong giấc mơ sẽ xây dựng thành công nền kinh tế “xã hội chủ nghĩa đặc sắc Trung quốc”, ông ấy tiếp tục lao vào con đường tìm kiếm những mưu ma chước quỷ mới để thực hiện cho bằng được giấc mơ đáng sợ của ông ấy. <br /><br /> <br />Và “ám sát thủ lĩnh” là cách làm của ông Tập. <br /><br />Nhưng có lẽ tình báo Mỹ đã kịp phát hiện âm mưu này và Phó tổng thống Mỹ Mike Pence đã quyết định công khai tố cáo nó với toàn thế giới. Việc này sẽ đẩy mâu thuẫn Mỹ - Trung lên một bước mới khó hàn gắn hơn nhiều mặc dầu nguyên thủy nó đã quá khó hàn gắn rồi. <br /><br />“Nhưng hôm nay tôi xuất hiện trước các bạn vì người dân Mỹ xứng đáng được biết… ngay khoảnh khắc này, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn bộ chính quyền, sử dụng các công cụ chính trị, kinh tế và quân sự, cũng như tuyên truyền, để thúc đẩy sự ảnh hưởng và gặt hái lợi ích ở Hoa Kỳ. Trung Quốc cũng áp dụng sức mạnh này theo những cách chủ tâm hơn bao giờ hết, để áp đặt sự ảnh hưởng và can thiệp vào chính sách và chính trị nội bộ của đất nước chúng ta” – Phó tổng thống Mỹ nói. <br /><br />Với cách nói này, người Mỹ đã xác lập tính nghiêm trọng của cuộc chiến. Và đàm phán giờ đây chỉ còn là những gì thuộc về thời đã qua. <br /><br /> <br /># Ai mới biết fb tôi nhớ bấm nút theo dõi để không bỏ sót thông tin nhé. Lưu ý là bên dưới fb của tôi có rất nhiều bài về chủ đề này, hãy lùi xuống dưới để đọc. <br /><br />Ảnh: Phó tổng thống Mỹ Mike Pence đang phát biểu<br /><br />Tran Dinh Thu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/896767539538288640", "published": "2018-10-10T14:34:02+00:00", "source": { "content": "VÔ PHƯƠNG CHỐNG ĐỠ, TRUNG QUỐC DÙNG KẾ “ÁM SÁT THỦ LĨNH” CÀNG CHỌC GIẬN NƯỚC MỸ HƠN \n \nTrước hết tôi muốn mọi người chia vui với một thành công của Đảng Cộng Hòa và tổng thống Donald Trump. Sau nhiều rắc rối, cuối cùng ông Kavanaugh đã được Thượng viện Mỹ bỏ phiếu chuẩn thuận vào Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ với tỷ lệ phiếu sít sao. Đây là một thắng lợi của Đảng Cộng Hòa và cá nhân tổng thống Trump, vì việc này về sau sẽ rất có lợi cho việc triển khai các chính sách của tổng thống Trump và Đảng Cộng Hòa. \n\nThắng lợi này cho thấy 2 điều. Một là chính trường Mỹ gần đây luôn bị nhiễu loạn bởi thông tin theo hướng bêu xấu chính quyền tổng thống Trump. Hai là sau mỗi giai đoạn nhiễu loạn, thường có một cái kết tốt cho tổng thống Trump và Đảng Cộng Hòa. \n\nVụ ông Kavanaugh chưa thấy ai nói nó có liên quan đến sự giật dây bên ngoài hay không, nhưng nó xảy ra trong bối cảnh mà nước Mỹ báo động về việc Trung quốc tìm cách can thiệp “lật đổ” tổng thống Trump. Hôm mùng 5 vừa qua, Phó tổng thống Mỹ Mike Pence đã phải lên diễn đàn để tố cáo việc này. “Nói thẳng ra, sự lãnh đạo của Tổng thống Trump đang có hiệu quả; và Trung Quốc muốn một Tổng thống Mỹ khác. Trung Quốc đang can thiệp vào nền dân chủ của Mỹ” - Phó tổng thống Mỹ Mike Pence bức xúc nói. \n\nThật ra cách làm của Trung quốc cho thấy sự bế tắc trong chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, rằng họ hết cách chống đỡ theo tinh thần thượng võ mà đang dùng những mưu kế vừa thâm độc nhỏ nhen nhưng cũng vừa tuyệt vọng. \n\nLà cách làm “ám sát thủ lĩnh” khi không thể chống chọi nổi với đoàn quân. \n\nHẳn mọi người còn nhớ rõ bài phát biểu của tổng thống Donald Trump tại diễn đàn Liên Hợp Quốc vào cuối tháng 9 vừa qua? Ông Trump đã chỉ rõ nguyên nhân chiến tranh là vì Trung quốc tồn tại một nền kinh tế phá hoại các nền kinh tế khác. Nhẽ ra, với những phân tích thẳng thắn về nguyên nhân chiến tranh của ông Trump như vậy, ông Tập Cận Bình và bộ sậu phải ngồi suy nghĩ theo hướng cải tà quy chính, hướng đến một cách giải quyết lương thiện, đó là tìm giải pháp loại bỏ những mầm mống gây ra tính độc hại của nền kinh tế, để thế giới không còn lo lắng về mình nữa, để Trung quốc có thể chơi cuộc chơi trong sáng minh bạch cùng thế giới. Đó cũng là cách giải quyết khủng hoảng của nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Uh vừa qua khi nhận ra đâu là chính nghĩa đâu là phi nghĩa. \n\nTiếc thay, ông Tập Cận Bình không thể là một người văn minh và lương thiện như thế. Chìm đắm trong giấc mơ sẽ xây dựng thành công nền kinh tế “xã hội chủ nghĩa đặc sắc Trung quốc”, ông ấy tiếp tục lao vào con đường tìm kiếm những mưu ma chước quỷ mới để thực hiện cho bằng được giấc mơ đáng sợ của ông ấy. \n\n \nVà “ám sát thủ lĩnh” là cách làm của ông Tập. \n\nNhưng có lẽ tình báo Mỹ đã kịp phát hiện âm mưu này và Phó tổng thống Mỹ Mike Pence đã quyết định công khai tố cáo nó với toàn thế giới. Việc này sẽ đẩy mâu thuẫn Mỹ - Trung lên một bước mới khó hàn gắn hơn nhiều mặc dầu nguyên thủy nó đã quá khó hàn gắn rồi. \n\n“Nhưng hôm nay tôi xuất hiện trước các bạn vì người dân Mỹ xứng đáng được biết… ngay khoảnh khắc này, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn bộ chính quyền, sử dụng các công cụ chính trị, kinh tế và quân sự, cũng như tuyên truyền, để thúc đẩy sự ảnh hưởng và gặt hái lợi ích ở Hoa Kỳ. Trung Quốc cũng áp dụng sức mạnh này theo những cách chủ tâm hơn bao giờ hết, để áp đặt sự ảnh hưởng và can thiệp vào chính sách và chính trị nội bộ của đất nước chúng ta” – Phó tổng thống Mỹ nói. \n\nVới cách nói này, người Mỹ đã xác lập tính nghiêm trọng của cuộc chiến. Và đàm phán giờ đây chỉ còn là những gì thuộc về thời đã qua. \n\n \n# Ai mới biết fb tôi nhớ bấm nút theo dõi để không bỏ sót thông tin nhé. Lưu ý là bên dưới fb của tôi có rất nhiều bài về chủ đề này, hãy lùi xuống dưới để đọc. \n\nẢnh: Phó tổng thống Mỹ Mike Pence đang phát biểu\n\nTran Dinh Thu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767539538288640/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767309473587200", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/896767309473587200\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/896767309473587200</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/896767309473587200", "published": "2018-10-10T14:33:07+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767258364309504", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/896767309473587200", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767309473587200/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767258364309504", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065", "content": "THẾ TRẬN CĂNG NHƯ DÂY ĐÀN, BỐ GIÀ TRUMP PHÁI “CLEMENZA” POMPEO TỚI BẮC KINH “NÓI CHUYỆN PHẢI QUẤY” TRƯỚC LÚC BÙM <br /><br />Một lần nữa tôi lại mượn “The Godfather” để bình luận về chuyến ngoại giao của ông Pompeo đến Bắc Kinh vào ngày hôm qua mùng 8 tháng 10. Vụ này phải dùng “The Godfather” thì mới nói hết tinh thần của câu chuyện. <br /><br />Trong The Godfather, mỗi khi cần giải quyết một vấn đề khúc mắc, bao giờ ông trùm Corleone cũng cho người đến “nói chuyện phải quấy” với đối thủ trước đã. Nếu dàn hòa không xong thì ông trùm mới phát động chiến tranh. Bởi vì mặc dầu sử dụng sức mạnh súng đạn nhưng ông trùm bao giờ cũng ưu tiên cho các giải pháp hòa bình trước, vì ông trùm biết cái giá kinh hoàng của máu xương. Phải bất đắc dĩ lắm mới đổ máu. Tuy nhiên sau cuộc “nói chuyện phải quấy” mà đối thủ vẫn khăng khăng không chịu hòa giải thì ông trùm sẽ không ngần ngại đổ máu. Ông trùm sẽ cho trải thảm để bắt đầu một cuộc huyết chiến thảm khốc kinh hoàng. <br /><br />Đó là chuyện trong tiểu thuyết của The Godfather. <br /><br />Nhưng trong đời thật, thật thú vị khi Bố Già Trump hành xử có nét hao hao trùm Corleone trong nhiều chuyện mà vụ phái ông Pompeo đến Bắc Kinh ngày hôm qua là một thí dụ. <br /><br />Trước đó Bố Già Trump đã cho “consigliere” của mình là phó tổng thống Pence hạch tội đối thủ bằng những lời lẽ đanh thép. Tuy nhiên cũng như Corleone, bản hạch tội dù đanh thép nhưng những dòng cuối vẫn là tinh thần không muốn đổ máu khi chưa cần: “Hôm nay, nước Mỹ đang vươn tay ra với Trung Quốc; chúng tôi hy vọng Bắc Kinh sẽ sớm vươn tay lại – bằng hành động chứ không phải lời nói, và với sự tôn trọng mới đối với nước Mỹ”. <br /><br />Đó là lý do mà Pompeo đến Bắc Kinh gặp ngoại trưởng Trung quốc. <br /><br />Vấn đề là, liệu có thể tránh một cuộc đổ máu hay không. Bởi vì khi Corleone đã đưa ra điều kiện, thì phải là người biết mình biết ta lắm mới có thể có cuộc hòa giải. Vì điều kiện đưa ra của Corleone thường là rất ngặt nghèo. Hôm qua tôi có đọc một bài viết của một tiến sĩ tài chính ngân hàng phát biểu trong một cuộc hội thảo về chiến tranh Trung – Mỹ mới tổ chức gần đây, cho rằng vấn đề hòa giải là các mức thuế suất này kia. Không, không phải là chuyện đó. Chuyện đó thì quá đơn giản và nếu như thế thì không cần đến Bố Già Trump ra tay. Vấn đề Bố Già Trump muốn phải là vấn đề “đụng nóc” mà toàn bộ giới lãnh đạo Trung quốc phải vật vã để quyết định. <br /><br />Cho nên tôi nghĩ chuyến đi của Pompeo lần này chắc khó thành. <br /><br />Cũng có nghĩa là sau chuyến đi này của “Clemenza” Pompeo, Bố Già Trump có thể phải chuẩn bị “trải thảm” cho cuộc chiến toàn diện, toàn lực đầy khốc liệt. <br /><br /># Ai mới biết fb tôi nhớ bấm nút theo dõi để không bỏ sót thông tin. Lưu ý là bên dưới fb của tôi có rất nhiều bài về chủ đề này, hãy lùi xuống dưới để đọc.<br /><br />Tran Dinh Thu", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/896767258364309504", "published": "2018-10-10T14:32:55+00:00", "source": { "content": "THẾ TRẬN CĂNG NHƯ DÂY ĐÀN, BỐ GIÀ TRUMP PHÁI “CLEMENZA” POMPEO TỚI BẮC KINH “NÓI CHUYỆN PHẢI QUẤY” TRƯỚC LÚC BÙM \n\nMột lần nữa tôi lại mượn “The Godfather” để bình luận về chuyến ngoại giao của ông Pompeo đến Bắc Kinh vào ngày hôm qua mùng 8 tháng 10. Vụ này phải dùng “The Godfather” thì mới nói hết tinh thần của câu chuyện. \n\nTrong The Godfather, mỗi khi cần giải quyết một vấn đề khúc mắc, bao giờ ông trùm Corleone cũng cho người đến “nói chuyện phải quấy” với đối thủ trước đã. Nếu dàn hòa không xong thì ông trùm mới phát động chiến tranh. Bởi vì mặc dầu sử dụng sức mạnh súng đạn nhưng ông trùm bao giờ cũng ưu tiên cho các giải pháp hòa bình trước, vì ông trùm biết cái giá kinh hoàng của máu xương. Phải bất đắc dĩ lắm mới đổ máu. Tuy nhiên sau cuộc “nói chuyện phải quấy” mà đối thủ vẫn khăng khăng không chịu hòa giải thì ông trùm sẽ không ngần ngại đổ máu. Ông trùm sẽ cho trải thảm để bắt đầu một cuộc huyết chiến thảm khốc kinh hoàng. \n\nĐó là chuyện trong tiểu thuyết của The Godfather. \n\nNhưng trong đời thật, thật thú vị khi Bố Già Trump hành xử có nét hao hao trùm Corleone trong nhiều chuyện mà vụ phái ông Pompeo đến Bắc Kinh ngày hôm qua là một thí dụ. \n\nTrước đó Bố Già Trump đã cho “consigliere” của mình là phó tổng thống Pence hạch tội đối thủ bằng những lời lẽ đanh thép. Tuy nhiên cũng như Corleone, bản hạch tội dù đanh thép nhưng những dòng cuối vẫn là tinh thần không muốn đổ máu khi chưa cần: “Hôm nay, nước Mỹ đang vươn tay ra với Trung Quốc; chúng tôi hy vọng Bắc Kinh sẽ sớm vươn tay lại – bằng hành động chứ không phải lời nói, và với sự tôn trọng mới đối với nước Mỹ”. \n\nĐó là lý do mà Pompeo đến Bắc Kinh gặp ngoại trưởng Trung quốc. \n\nVấn đề là, liệu có thể tránh một cuộc đổ máu hay không. Bởi vì khi Corleone đã đưa ra điều kiện, thì phải là người biết mình biết ta lắm mới có thể có cuộc hòa giải. Vì điều kiện đưa ra của Corleone thường là rất ngặt nghèo. Hôm qua tôi có đọc một bài viết của một tiến sĩ tài chính ngân hàng phát biểu trong một cuộc hội thảo về chiến tranh Trung – Mỹ mới tổ chức gần đây, cho rằng vấn đề hòa giải là các mức thuế suất này kia. Không, không phải là chuyện đó. Chuyện đó thì quá đơn giản và nếu như thế thì không cần đến Bố Già Trump ra tay. Vấn đề Bố Già Trump muốn phải là vấn đề “đụng nóc” mà toàn bộ giới lãnh đạo Trung quốc phải vật vã để quyết định. \n\nCho nên tôi nghĩ chuyến đi của Pompeo lần này chắc khó thành. \n\nCũng có nghĩa là sau chuyến đi này của “Clemenza” Pompeo, Bố Già Trump có thể phải chuẩn bị “trải thảm” cho cuộc chiến toàn diện, toàn lực đầy khốc liệt. \n\n# Ai mới biết fb tôi nhớ bấm nút theo dõi để không bỏ sót thông tin. Lưu ý là bên dưới fb của tôi có rất nhiều bài về chủ đề này, hãy lùi xuống dưới để đọc.\n\nTran Dinh Thu", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/entities/urn:activity:896767258364309504/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860139548212994065/outboxoutbox" }