A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:871757171594428416",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "CẢNH BÁO !<br />Ở phía dưới đáy chai hay hộp thường có hình tam giác với mũi tên và một con số nằm giữa. Có lẽ ít ai để ý đến ký hiệu vô cùng quan trọng này.<br />Một số gia đình và cửa hàng thực phẩm thấy sử dụng lại chai, hộp nhựa để đựng nước, dầu ăn, dấm... Nhiều người cho rằng, các chai, hộp nhựa này sau khi đã được rửa sạch thì an toàn mà không biết rằng độc tính vẫn có thể phát tác trong quá trình sử dụng.<br />Gần đây, câu chuyện về cô bé 12 tuổi sống tại Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất liên tiếp dùng một chai nước khoáng để đựng nước uống và mắc bệnh ung thư, đang trở thành chủ đề nóng trên nhiều diễn đàn.<br />Nguyên nhân chính là do chai nước chứa chất liệu gây độc hại khi sử dụng quá nhiều lần và gây bệnh ung thư. <br />Chai nước khoáng thông thường hoặc chai soda khi đến nhiệt độ 70 độ C sẽ dễ bị biến dạng và giải phóng ra các độc chất.<br />Phía dưới đáy chai nước, hộp đựng thuốc hay thức ăn thường có ký hiệu hình tam giác với các mũi tên. Ở giữa hình tam giác là một con số cụ thể.<br />Chẳng hạn, bình nước uống của học sinh hay có số 7; chai nước tinh khiết, chai sữa hoặc nước ép trái cây thường có số 1; các chai dầu ăn, các lọ mỹ phẩm hay có số 2; còn các hộp mỳ ăn liền bằng nhựa có số 5 dưới đáy...<br />Thế nhưng, ít ai quan tâm hay tìm hiểu đến ý nghĩa của hình tam giác và những con số này.<br />----------------<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số1\" title=\"#Số1\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số1</a> có nghĩa là PET (nhựa polyethylene terephthalate). Các chai nhựa đựng đồ uống khi tái sử dụng nếu đựng nước nóng quá 70 độ C không chỉ biến dạng mà còn phân giải ra các chất có hại cho sức khỏe.<br />Các nhà khoa học cũng phát hiện ra rằng, chế phẩm nhựa này nếu sử dụng quá 10 tháng có thể sinh ra các chất gây ung thư.<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số2\" title=\"#Số2\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số2</a> có nghĩa là lượng HDPE - polyethylene có mật độ cao. Các chai nhựa này có khả năng chịu nhiệt tới 110 độ C, thường được dùng đựng thực phẩm, sữa tắm hoặc các vật có độ tinh khiết cao.<br />Khi tái sử dụng cần hết sức lưu ý, vì loại nhựa này khó làm sạch, các chất còn sót lại rất dễ trở thành ổ vi khuẩn.<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số3\" title=\"#Số3\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số3</a> là chất PVC - nhựa PVC. PVC thường có trong áo mưa thông thường, vật liệu xây dựng, đồ nhựa, hộp nhựa, tuy có độ dẻo tốt, giá rẻ nhưng thường chỉ sử dụng được đến độ nóng 81 độ C.<br />Chất này có thể giải phóng rất nhiều khi ở nhiệt độ cao nên hiếm khi dùng làm bao bì sản phẩm, đồng thời cũng rất khó làm sạch và không thể tái sử dụng.<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số4\" title=\"#Số4\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số4</a> là LDPE - polyethylene mật độ thấp. LDPE khá phổ biến trong các hộp mì và vỏ bim bim. Sản phẩm chứa chất này sẽ không thể làm nóng trong lò vi sóng, tránh nhiệt độ cao vì sẽ giải phóng hóa chất.<br />Mọi người không nên để đồ ăn vặt đóng gói trong nhiệt độ cao và không dùng lò vi sóng để nấu mì ăn liền.<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số5\" title=\"#Số5\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số5</a> là PP (nhựa polypropylene). PP thường có trên nắp hoặc đáy cốc cà phê, chai sữa thường, sữa chua hoặc chai nước trái cây. Chất này thường chịu được ở nhiệt độ 167 độ C nên có thể tái sử dụng, quay trong lò vi sóng.<br />Tuy nhiên, cần lưu ý rằng một số hộp đựng thức ăn dưới đáy có hình tam giác với số 5 nhưng trên nắp là số 1. Số 1 là PET, chất không chịu được nhiệt độ cao nên khi đặt trong lò vi sóng cần phải bỏ nắp hộp.<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số6\" title=\"#Số6\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số6</a> là chất PS (polystiren). PS thường có ở các hộp mỳ ăn liền, hộp đựng đồ ăn nhanh. Dù chúng có khả năng chịu nhiệt và lạnh cao, nhưng không được dùng trong lò vi sóng vì khi bị nóng sẽ giải phóng ra các chất hóa học.<br />Bên cạnh đó, cũng không được dùng đựng đồ có chất acid mạnh, chất kiềm mạnh, vì sẽ phân giải ra chất polystyrene có hại cho cơ thể.<br /><a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=Số7\" title=\"#Số7\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Số7</a> là PC - nhựa PC. PC được sử dụng rất phổ biến, nhất là làm chai sữa, cốc dùng một lần. Nếu chai nhựa PC có sử dụng chất BPA (Bisphenol A) thì sẽ rất có hại cho cơ thể.<br />Đối với cốc nhựa thông thường, bạn chú ý không đựng nước nóng. Nếu nhận thấy trên bề mặt nhựa có vết thì lập tức bỏ ngay vì đó có thể là các ổ vi khuẩn mà mắt thường không thấy.<br />Bên trên là thông tin vô cùng quan trọng vì có liên quan đến sức khỏe của chúng ta. Vì vậy, mọi người nên đặc biệt chú ý đến con số dưới đáy hoặc trên nắp mỗi sản phẩm mình mua.<br />********<br />Chia sẻ cho mọi người cùng biết nhé !<br />Nguồn : Thuy Nguyen",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/871757171594428416",
"published": "2018-08-02T14:11:46+00:00",
"source": {
"content": "CẢNH BÁO !\nỞ phía dưới đáy chai hay hộp thường có hình tam giác với mũi tên và một con số nằm giữa. Có lẽ ít ai để ý đến ký hiệu vô cùng quan trọng này.\nMột số gia đình và cửa hàng thực phẩm thấy sử dụng lại chai, hộp nhựa để đựng nước, dầu ăn, dấm... Nhiều người cho rằng, các chai, hộp nhựa này sau khi đã được rửa sạch thì an toàn mà không biết rằng độc tính vẫn có thể phát tác trong quá trình sử dụng.\nGần đây, câu chuyện về cô bé 12 tuổi sống tại Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất liên tiếp dùng một chai nước khoáng để đựng nước uống và mắc bệnh ung thư, đang trở thành chủ đề nóng trên nhiều diễn đàn.\nNguyên nhân chính là do chai nước chứa chất liệu gây độc hại khi sử dụng quá nhiều lần và gây bệnh ung thư. \nChai nước khoáng thông thường hoặc chai soda khi đến nhiệt độ 70 độ C sẽ dễ bị biến dạng và giải phóng ra các độc chất.\nPhía dưới đáy chai nước, hộp đựng thuốc hay thức ăn thường có ký hiệu hình tam giác với các mũi tên. Ở giữa hình tam giác là một con số cụ thể.\nChẳng hạn, bình nước uống của học sinh hay có số 7; chai nước tinh khiết, chai sữa hoặc nước ép trái cây thường có số 1; các chai dầu ăn, các lọ mỹ phẩm hay có số 2; còn các hộp mỳ ăn liền bằng nhựa có số 5 dưới đáy...\nThế nhưng, ít ai quan tâm hay tìm hiểu đến ý nghĩa của hình tam giác và những con số này.\n----------------\n#Số1 có nghĩa là PET (nhựa polyethylene terephthalate). Các chai nhựa đựng đồ uống khi tái sử dụng nếu đựng nước nóng quá 70 độ C không chỉ biến dạng mà còn phân giải ra các chất có hại cho sức khỏe.\nCác nhà khoa học cũng phát hiện ra rằng, chế phẩm nhựa này nếu sử dụng quá 10 tháng có thể sinh ra các chất gây ung thư.\n#Số2 có nghĩa là lượng HDPE - polyethylene có mật độ cao. Các chai nhựa này có khả năng chịu nhiệt tới 110 độ C, thường được dùng đựng thực phẩm, sữa tắm hoặc các vật có độ tinh khiết cao.\nKhi tái sử dụng cần hết sức lưu ý, vì loại nhựa này khó làm sạch, các chất còn sót lại rất dễ trở thành ổ vi khuẩn.\n#Số3 là chất PVC - nhựa PVC. PVC thường có trong áo mưa thông thường, vật liệu xây dựng, đồ nhựa, hộp nhựa, tuy có độ dẻo tốt, giá rẻ nhưng thường chỉ sử dụng được đến độ nóng 81 độ C.\nChất này có thể giải phóng rất nhiều khi ở nhiệt độ cao nên hiếm khi dùng làm bao bì sản phẩm, đồng thời cũng rất khó làm sạch và không thể tái sử dụng.\n#Số4 là LDPE - polyethylene mật độ thấp. LDPE khá phổ biến trong các hộp mì và vỏ bim bim. Sản phẩm chứa chất này sẽ không thể làm nóng trong lò vi sóng, tránh nhiệt độ cao vì sẽ giải phóng hóa chất.\nMọi người không nên để đồ ăn vặt đóng gói trong nhiệt độ cao và không dùng lò vi sóng để nấu mì ăn liền.\n#Số5 là PP (nhựa polypropylene). PP thường có trên nắp hoặc đáy cốc cà phê, chai sữa thường, sữa chua hoặc chai nước trái cây. Chất này thường chịu được ở nhiệt độ 167 độ C nên có thể tái sử dụng, quay trong lò vi sóng.\nTuy nhiên, cần lưu ý rằng một số hộp đựng thức ăn dưới đáy có hình tam giác với số 5 nhưng trên nắp là số 1. Số 1 là PET, chất không chịu được nhiệt độ cao nên khi đặt trong lò vi sóng cần phải bỏ nắp hộp.\n#Số6 là chất PS (polystiren). PS thường có ở các hộp mỳ ăn liền, hộp đựng đồ ăn nhanh. Dù chúng có khả năng chịu nhiệt và lạnh cao, nhưng không được dùng trong lò vi sóng vì khi bị nóng sẽ giải phóng ra các chất hóa học.\nBên cạnh đó, cũng không được dùng đựng đồ có chất acid mạnh, chất kiềm mạnh, vì sẽ phân giải ra chất polystyrene có hại cho cơ thể.\n#Số7 là PC - nhựa PC. PC được sử dụng rất phổ biến, nhất là làm chai sữa, cốc dùng một lần. Nếu chai nhựa PC có sử dụng chất BPA (Bisphenol A) thì sẽ rất có hại cho cơ thể.\nĐối với cốc nhựa thông thường, bạn chú ý không đựng nước nóng. Nếu nhận thấy trên bề mặt nhựa có vết thì lập tức bỏ ngay vì đó có thể là các ổ vi khuẩn mà mắt thường không thấy.\nBên trên là thông tin vô cùng quan trọng vì có liên quan đến sức khỏe của chúng ta. Vì vậy, mọi người nên đặc biệt chú ý đến con số dưới đáy hoặc trên nắp mỗi sản phẩm mình mua.\n********\nChia sẻ cho mọi người cùng biết nhé !\nNguồn : Thuy Nguyen",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:871757171594428416/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:870416261935796224",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "KẺ THÙ CỦA NGƯỜI TRUNG QUỐC...<br />Trên thế giới không có nước nào có lịch sử lâu đời như Trung Quốc, không có nước nào có một nền văn hóa không đứt đoạn như Trung Quốc, <br />mà cái văn hóa đó lại đã từng đạt đến một nền văn minh cao độ. <br />Người Hy-Lạp thời nay với người Hy-Lạp ngày xưa chẳng liên quan gì với nhau. <br />Người Ai-Cập cũng vậy. <br />Nhưng người Trung Quốc hôm nay thì đúng là hậu duệ của người Trung Quốc cổ đại. <br />Tại sao một nước khổng lồ như vậy, một dân tộc to lớn như vậy ngày nay lại ra nông nỗi xấu xa ấy? <br />Chẳng những bị người nước ngoài ức hiếp mà còn bị ngay dân mình ức hiếp. <br />Nào là vua bạo ngược, <br />quan bạo nguợc, mà cả dân (quần chúng) cũng bạo ngược.<br />Thế kỷ thứ XIX, quần đảo Nam Dương - thời nay tức là Đông Nam Á, còn là thuộc địa của Anh và Hà Lan, có một chuyên viên Anh đóng ở Malaysia nói rằng:<br />“Làm người Trung Quốc ở thế kỷ thứ XIX là một tai họa\". <br />Bởi vì ông này đã thấy cộng đồng người Hoa sống ở quần đảo Nam Dương giống một lũ lợn, vô tri vô thức, tự sinh tự diệt, tùy thời còn có thể bị sát hại hàng loạt. <br />Thế mà tôi thấy người Hoa ở thế kỷ XX so với người Hoa ở thế kỷ XIX tai họa của họ còn lớn hơn.<br />Điều làm chúng ta đau khổ nhất là bao mong đợi của người Hoa từ một trăm năm nay cơ hồ như đã bị tiêu tan toàn bộ. <br />Cứ mỗi lần có một mong chờ trở lại, hứa hẹn nước nhà một tương lai sáng sủa hơn, thì kết quả lại càng làm cho chúng ta thất vọng và tình hình lại càng trở nên tệ hại hơn. <br />Một mong chờ khác lại đến, <br />để rồi lại đem về những ảo vọng, thất vọng, những tồi tệ liên miên vô tận.<br />Dân tộc cố nhiên là trường tồn, sinh mệnh của cá nhân là hữu hạn. <br />Một đời người có được bao ước vọng lớn? <br />Có được bao lý tưởng lớn, <br />chịu được mấy lần tan vỡ ? Con đường trước mặt sáng sủa thế nào? <br />Hay lại đen tối? <br />Thật khó nói cho hết!<br />Bốn năm trước, lúc tôi diễn giảng tại New York, đến đoạn \"chối tai\", có một người đứng dậy nói: <br />-\"Ông từ Đài Loan đến, <br />ông phải nói cho chúng tôi nghe về những hy vọng, <br />phải cổ võ nhân tâm. Sao lại đi đả kích chúng tôi?\".<br />Con người đương nhiên cần được khích lệ, vấn đề là khích lệ rồi sau đó làm gì nữa? <br />Tôi từ nhỏ cũng từng được khích lệ rồi. <br />Lúc 5, 6 tuổi, tôi được người lớn nói với tôi:<br />- \"Tiền đồ của Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các cháu đấy!\" <br />Tôi cho rằng trách nhiệm của tôi lớn quá, chắc không thể nào đảm đương nổi. <br />Sau đó tôi lại nói với con tôi:<br />- \"Tiền đồ của Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các con đấy!\" <br />Bây giờ con tôi lại nói với cháu tôi:<br />-\"Tiền đồ Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các con đấy!\"<br />Một đời, rồi một đời, biết bao nhiêu lần một đời ? <br />Đến đời nào thì mới thật khá lên được ? <br />Tại Trung Quốc đại lục rộng lớn, sau thời Phản hữu<br />(Phong trào chống phe hữu năm 1958), <br />tiếp theo lại là Đại Cách Mạng Văn Hóa long trời lở đất. <br />Từ ngày loài người có lịch sử đến nay chưa bao giờ thấy được một tai họa do con người làm ra to lớn đến như vậy. Chẳng nói đến tổn thất sinh mạng, cái tổn thương lớn lao nhất là sự chà đạp nhân tính, dầy xéo lên phẩm hạnh cao quý. <br />Con người nếu rời bỏ nhân tính và những đức hạnh cao quý thì sánh với cầm thú<br />Bây giờ người ta nói nhiều về Hương Cảng [Hồng-Kông]. <br />Bất cứ nước nào, nếu có đất đai bị nước ngoài chiếm cứ đều cảm thấy tủi nhục. <br />Chờ cho đến lúc lấy được về chẳng khác nào lòng mẹ bị mất con.<br /> Ai cũng nhớ chuyện nước Pháp lúc phải cắt hai tỉnh Alsace và Lorraine giao cho Đức đã đau khổ như thế nào, lúc lấy lại được về đã sung sướng ra sao.<br />Nhưng Hương Cảng của chúng ta chỉ cần nghe đến việc trả về tổ quốc là lập tức hồn bay phách lạc. <br />Chuyện gì mà lạ thế?<br />Còn nói về Đài Loan, hiện nay nhiều thanh niên người tỉnh này hoặc người nơi khác ở đây đều chủ trương Đài Loan độc lập. <br />Tôi nhớ lại 30 năm trước đây, lúc Nhật Bản trả lại Đài Loan cho Trung Quốc (1945), <br />mọi người sung sướng như si cuồng chẳng khác nào đứa con lạc mẹ lại tìm được đường về nhà. <br />Cái gì đã xảy ra sau 30 năm đó để cho đứa con kia lại muốn bỏ nhà ra đi?<br />Ở nước ngoài, có lúc tôi dừng lại trong công viên, nhìn trẻ con ngoại quốc, thấy sao chúng sung sướng thế. <br />Trong lòng tôi lúc ấy tự nhiên cảm thấy thèm thuồng quá. Chúng không phải mang gánh nặng, con đường chúng đi bằng phẳng, rộng rãi quá, <br />tâm lý khỏe mạnh, sung mãn, sảng khoái. <br />Con trẻ Đài Loan chúng ta đến trường học, đeo kính cận, <br />mặt khó đăm đăm vì phải đối phó với áp lực bài vở. <br />Mẹ ngất ngã xuống đất, <br />con đến đỡ mẹ dậy, mẹ kêu rống lên:<br />\"Mẹ có chết cũng chẳng sao, việc gì đến con! Con đi học bài đi! Đi học bài đi!\"<br />Vợ tôi lúc dạy học ở Đài Loan, thỉnh thoảng cứ đề cập đến đạo đức làm người, tức thì sinh viên nhao nhao phản đối:<br />\"Chúng tôi không cần học làm người, chỉ cần học để ứng phó với việc thi cử\".<br />Lại nhìn về trẻ con ở Trung Quốc lục địa, từ nhỏ đã phải học đánh đấu nhau, lừa dối bịp bợm nhau, lại luyện tập cách lừa bạn, phản đồng chí, lại phải học cách bốc phét, bịa đặt. Một nền giáo dục đáng sợ thay! Một thế hệ nữa những đứa trẻ này lớn lên sẽ như thế nào?<br />Người ta thường nói:<br />\"Mình nắm tương lai mình trong tay mình\".<br />Lúc đã luống tuổi, tôi thấy câu này không ổn; sự thực, có lẽ chỉ nắm được một nửa trong tay mình, còn một nửa lại ở trong tay của kẻ khác.<br />Kiếp người trên đời này giống như một cục sỏi trong một máy nhào xi-măng, sau khi bị nhào trộn, thân chẳng tự chủ được. Điều ấy khiến tôi cảm thấy đó không phải là một vấn đề của riêng một cá nhân nào, <br />nhưng là một vấn đề xã hội, văn hóa.<br />Lúc chết, Chúa Giê-Su (Jesus) bảo:<br />\"Hãy tha thứ cho họ, họ đã làm những điều mà họ không hề hiểu\".<br />Lúc trẻ, đọc câu này tôi cho rằng nó chỉ là một câu tầm thường. <br />Lớn lên rồi lại vẫn thấy nó không có gì ghê gớm cả, nhưng đến cái tuổi này rồi tôi mới phát hiện rằng nó rất thâm thúy, thật đau lòng thay! <br />Có khác nào người Trung Quốc sở dĩ trở thành xấu xí như ngày nay bởi chính vì họ không hề biết rằng mình xấu xí.<br />Chúng ta có đủ tư cách làm chuyện đó và chúng ta có lý do tin rằng Trung Quốc có thể trở thành một nước rất tốt đẹp. Chúng ta không cần cứ phải muốn có một quốc gia hùng mạnh. <br />Quốc gia không hùng mạnh thì có can hệ gì ? <br />Chỉ cần sao cho nhân dân hạnh phúc rồi thì đi tìm quốc gia hùng mạnh cũng chưa muộn.<br />Tôi nghĩ người Trung Quốc chúng ta có phẩm chất cao quý. <br />Nhưng tại sao cả trăm năm rồi, cái phẩm chất ấy thủy chung vẫn không làm cho người Trung Quốc thoát khỏi khổ nạn?<br />Nguyên do vì sao?<br />Tôi muốn mạo muội đề xuất một câu trả lời có tính cách tổng hợp: <br />Đó là vì văn hóa truyền thống Trung Quốc có một loại siêu vi trùng, truyền nhiễm, làm cho con cháu chúng ta từ đời này sang đời nọ không khỏi được bệnh.<br />Có người sẽ bảo:<br />\"Tự mình không xứng đáng, <br />lại đi trách tổ tiên!\".<br />Xét cho kỹ câu nói này có một sơ hở lớn. <br />Trong vở kịch nổi tiếng<br />\"Quần ma\" (Những con ma) của Ibsen (íp-sen) có kể chuyện hai vợ chồng mắc bệnh giang mai sinh ra một đứa con cũng bị bệnh di truyền. <br />Mỗi lần phát bệnh nó lại phải uống thuốc. Có lần tức quá nó kêu lên:<br />\"Con không uống thuốc này đâu! Con thà chết đi thôi! <br />Bố mẹ đã cho con cái thân thể như thế này à!?\"<br />Trường hợp này thì nên trách đứa bé hay trách bố mẹ nó? Chúng ta không phải trách bố mẹ, cũng không phải trách tổ tiên chúng ta, nhưng nhất quyết phải trách cái thứ văn hóa họ đã truyền lại cho chúng ta.<br />Một nước rộng ngần đó, <br />một dân tộc lớn ngần đó, <br />chiếm đến một phần tư dân số toàn cầu, lại là một vùng cát chảy của sự đói nghèo, <br />ngu muội, đấu tố, tắm máu mà không tự thoát được. <br />Tôi nhìn cách cư xử giữa con người với nhau ở những nước khác mà lại càng thèm. <br />Cái văn hóa truyền thống kiểu nào để sinh ra hiện tượng này? Nó đã khiến cho người Trung Quốc chúng ta mang sẵn trong mình nhiều đặc tính rất đáng sợ!<br />Một trong những đặc tính rõ nhất là dơ bẩn, hỗn loạn, ồn ào. Đài Loan đã từng có một dạo phải chống bẩn và chống hỗn loạn, nhưng chỉ được mấy ngày. <br />Cái bếp của chúng ta vừa bẩn vừa lộn xộn. <br />Nhà cửa chúng ta cũng vậy. <br />Có nhiều nơi hễ người Trung Quốc đến ở là những người khác phải dọn đi. <br />Tôi có một cô bạn trẻ tốt nghiệp đại học chính trị. <br />Cô này lấy một người Pháp rồi sang Pa-ri sinh sống. <br />Rất nhiều bạn bè đi du lịch Âu châu đều ghé nhà cô trú chân. Cô ta bảo với tôi:<br />\"Trong tòa nhà tôi ở, <br />người Pháp đều dọn đi cả, <br />bây giờ toàn người Á đông nhảy vào!\"<br />(Người Á đông có khi chỉ người châu Á nói chung, có khi lại chỉ người Trung Quốc).<br />Tôi nghe nói vậy rất buồn, nhưng khi đi xem xét tận mắt mới thấy là chỗ nào cũng đầy giấy kem, vỏ hộp, giầy dép bừa bãi, trẻ con chạy lung tung, <br />vẽ bậy lên tường, không khí trong khu bốc lên một mùi ẩm mốc. <br />Tôi hỏi:<br />\"Các người không thể tổ chức quét dọn được hay sao?\"<br />Cô ta đáp:<br />\"Làm sao nổi!\"<br />Không những người nước ngoài thấy chúng ta là bẩn, loạn, mà qua những điều họ nhắc nhở chúng ta cũng tự thấy mình là bẩn, loạn.<br />Còn như nói đến ồn ào, <br />cái mồm người Trung Quốc thì to không ai bì kịp, và trong lĩnh vực này người Quảng Đông phải chiếm giải quán quân.<br />Ở bên Mỹ có một câu chuyện tiếu lâm như sau: <br />Có hai người Quảng Đông lặng lẽ nói chuyện với nhau, <br />người Mỹ lại tưởng họ đánh nhau, bèn gọi điện báo cảnh sát. <br />Khi cảnh sát tới, hỏi họ đang làm gì, họ bảo: <br />\" Chúng tôi đang thì thầm với nhau\".<br />Tại sao tiếng nói người Trung Quốc lại to? <br />Bởi tâm không yên ổn. <br />Cứ tưởng lên cao giọng, <br />to tiếng là lý lẽ mình mạnh. <br />Cho nên lúc nào cũng chỉ cốt nói to, lên giọng, mong lý lẽ đến với mình. <br />Nếu không, tại sao họ cứ phải gân cổ lên như thế?<br />Tôi nghĩ những điểm này cũng đủ để làm cho hình ảnh của người Trung Quốc bị tàn phá và làm cho nội tâm mình không yên ổn. <br />Vì ồn ào, dơ bẩn, hỗn loạn dĩ nhiên có thể ảnh hưởng tới nội tâm, cũng như sáng sủa, <br />sạch sẽ với lộn xộn, dơ bẩn là hai thế giới hoàn toàn khác xa nhau.<br />Còn về việc xâu xé nhau thì mọi người đều cho đó là một đặc tính nổi bật của người Trung Quốc. <br />Một người Nhật đơn độc trông chẳng khác nào một con lợn, nhưng ba người Nhật hợp lại lại thành một con rồng. <br />Tinh thần đoàn kết của người Nhật làm cho họ trở thành vô địch.<br />Bởi vậy trong lĩnh vực quân sự cũng như thương mại người Trung Quốc không thể nào qua mặt được người Nhật. <br />Ngay tại Đài Loan, ba người Nhật cùng buôn bán thì lần này phiên anh, lần sau đến lượt tôi. Người Trung Quốc mà buôn bán thì tính cách xấu xa tức thì lộ ra bên ngoài theo kiểu: <br />Nếu anh bán 50 tôi sẽ bán 40. Anh bán 30 tôi chỉ bán 20.<br />Cho nên, có thể nói, mỗi người Trung Quốc đều là một con rồng, nói năng vanh vách, <br />cứ như là ở bên trên thì chỉ cần thổi một cái là tắt được mặt trời, ở dưới thì tài trị quốc bình thiên hạ có dư. <br />Người Trung Quốc ở một vị trí đơn độc như trong phòng nghiên cứu, trong trường thi - nơi không cần quan hệ với người khác - thì lại có thể phát triển tốt. <br />Nhưng nếu ba người Trung Quốc họp lại với nhau, ba con rồng này lại biến thành một con heo, một con giòi, <br />hoặc thậm chí không bằng cả một con giòi nữa. <br />Bởi vì người Trung Quốc có biệt tài đấu đá lẫn nhau.<br />Chỗ nào có người Trung Quốc là có đấu đá, người Trung Quốc vĩnh viễn không đoàn kết được, tựa hồ trên thân thể họ có những tế bào thiếu đoàn kết. <br />Vì vậy khi người nước ngoài phê phán người Trung Quốc không biết đoàn kết thì tôi chỉ xin thưa:<br />\"Anh có biết người Trung Quốc vì sao không đoàn kết không? Vì Thượng đế muốn thế. <br />Bởi vì nếu một tỷ người Hoa đoàn kết lại, vạn người một lòng, anh có chịu nổi không? Chính ra Thượng Đế thương các anh nên mới dạy cho người Hoa mất đoàn kết!\" <br />Tôi tuy nói thế nhưng rất đau lòng.<br />Người Trung Quốc không chỉ không đoàn kết, mà mỗi người lại còn có đầy đủ lý do để có thể viết một quyển sách nói tại sao họ lại không đoàn kết. <br />Cái điều này thấy rõ nhất tại nước Mỹ với những hình mẫu ngay trước mắt.<br />Bất cứ một xã hội người Hoa nào ít nhất cũng phải có 365 phe phái tìm cách tiêu diệt lẫn nhau.<br />Ở Trung Quốc có câu: <br />\"Một hòa thượng gánh nước uống, hai hòa thượng khiêng nước uống, ba hòa thượng không có nước uống\".<br />Người đông thì dùng để làm gì? Người Trung Quốc trong thâm tâm căn bản chưa biết được tầm quan trọng của sự hợp tác. Nhưng nếu anh bảo họ chưa biết, họ lại có thể viết ngay cho anh xem một quyển sách nói tại sao cần phải đoàn kết.<br /><br />Lần trước (năm 1981) tôi sang Mỹ ở tại nhà một người bạn làm giáo sư đại học - anh này nói chuyện thì đâu ra đấy; thiên văn, địa lý; nào là làm sao để cứu nước... <br />- Ngày hôm sau tôi bảo:<br />\"Tôi phải đi đến đằng anh A một tý!\". <br />Vừa nghe đến tên anh A kia, anh bạn tôi trừng mắt giận dữ. Tôi lại bảo:<br />“Anh đưa tôi đi một lát nhé!\". Anh ta bảo:<br />“Tôi không đưa, anh tự đi cũng được rồi!\".<br />Họ cùng dạy học tại Mỹ, <br />lại cùng quê với nhau mà tại sao không thể cùng đội trời chung? <br />Có thể nào nói như vậy là hợp lý được? <br />Bởi vậy việc người Hoa cắn xé nhau là một đặc trưng nghiêm trọng.<br />Những người sống tại Mỹ đều thấy rõ điều này: <br />đối xử với người Trung Quốc tệ hại nhất không phải là người nước ngoài, mà chính lại là người Trung Quốc với nhau.<br />Bán rẻ người Trung Quốc, <br />hăm dọa người Trung Quốc lại cũng không phải là người Mỹ mà là người Hoa. <br />Tại Ma-lai-xi-a có một chuyện thế này. <br />Một ông bạn tôi làm nghề khai thác mỏ khoáng sản. Anh ta bỗng nhiên bị tố cáo một chuyện rất nghiêm trọng. <br />Sau khi tìm hiểu mới biết rằng người tố cáo mình lại là một bạn thân của anh ta, một người cùng quê, cùng đến Ma-lai-xi-a tha phương cầu thực với nhau. <br />Người bạn tôi chất vấn anh kia: <br />-\"Tại sao anh lại đi làm cái việc đê tiện đó?\". <br />Người kia bảo:<br />-\"Cùng đi xây dựng cơ đồ, <br />bây giờ anh giàu có, tôi vẫn hai tay trắng. Tôi không tố cáo anh thì tố ai bây giờ?\"<br />Cho nên kẻ thù của người Trung Quốc lại là người Trung Quốc.<br />Không hiểu vì sao người ta lại so sánh người Trung Quốc với người Do Thái được? <br />Tôi thường nghe nói:<br />“người Trung Quốc và người Do Thái giống nhau ở chỗ cần cù\". <br />Điều này phải chia làm hai phần:<br />Phần thứ nhất:<br />cái đức tính cần cù từ mấy nghìn năm nay cũng chẳng còn tồn tại nữa, nó đã bị thời kỳ<br />“Tứ nhân bang\"<br />(bè lũ bốn tên) phá tan tại lục địa rồi.<br />Phần thứ hai: <br />chúng ta còn gì để có thể đem so sánh với người Do Thái được? <br />Báo chí Trung Quốc thường đăng: <br />\"Quốc hội Do Thái (Knesset) tranh luận mãnh liệt, ba đại biểu là ba ý kiến trái ngược nhau\", <br />nhưng cố ý bỏ sót một sự kiện quan trọng là sau khi họ đã quyết định với nhau thì hình thành một phương hướng chung. <br />Tuy bên trong quốc hội tranh cãi tơi bời, bên ngoài đang giao chiến, bốn phía địch bao vây, nhưng I-xra-en vẫn tổ chức bầu cử.<br />Ai cũng biết cái ý nghĩa của bầu cử là vì có đảng đối lập. Không có đảng đối lập thì bầu cử chỉ là một trò hề rẻ tiền.<br />Tại Trung Quốc chúng ta, hễ có ba người sẽ cũng có ba ý kiến, nhưng cái khác nhau là: <br />sau khi đã quyết định xong, <br />ba người đó vẫn làm theo ba phương hướng khác nhau. Giống như nói hôm nay có người đề nghị đi New York, người đề nghị đi San Francisco. Biểu quyết, quyết định đi New York, nếu ở I-xra-en cả hai người sẽ cùng đi New York, nhưng ở Trung Quốc thì một người sẽ bảo:<br />\"Anh đi New York đi, tôi có tự do của tôi, tôi đi San Francisco!\"<br />Người Trung Quốc không thể đoàn kết, hay cắn xé nhau, những thói xấu đó đã thâm căn cố đế. <br />Không phải vì phẩm chất của họ không đủ tốt. <br />Nhưng vì con siêu vi trùng trong văn hóa Trung Quốc ấy làm cho chúng ta không thể đè nén, khống chế hành vi của chúng ta được. <br />Biết rõ rành rành là xâu xé nhau, nhưng vẫn xâu xé nhau. Nếu nồi vỡ thì chẳng ai có ăn, nhưng nếu trời sụp thì người nào cao hơn người đó phải chống đỡ.<br />Cái loại triết học xâu xé nhau đó lại đẻ ra nơi chúng ta một hành vi đặc thù khác:<br />\"Chết cũng không chịu nhận lỗi\".<br />Có ai nghe thấy người Trung Quốc nhận lỗi bao giờ chưa? Giả sử anh nghe một người Trung Quốc nói:<br />\"Việc này tôi đã sai lầm rồi!\"<br />Lúc đó anh phải vì chúng tôi mà uống rượu chúc mừng.<br />Con gái tôi hồi bé có một lần bị tôi đánh, nhưng cuối cùng hóa ra là nó bị oan. <br />Nó khóc rất dữ, còn tâm can tôi thì đau đớn. <br />Tôi biết rằng đứa con thơ dại và vô tội của tôi chỉ biết trông cậy vào bố mẹ, mà bố mẹ bỗng nhiên trở mặt thì nó phải sợ hãi biết nhường nào. <br />Tôi ôm con vào lòng rồi nói với nó:<br />\"Bố xin lỗi con. Bố không đúng. Bố làm sai. Bố hứa lần sau bố không làm như vậy nữa. <br />Con gái ngoan của bố, con tha thứ cho bố nhé!\"<br />Nó khóc mãi không thôi. <br />Cái sự việc này qua rồi mà lòng tôi vẫn còn đau khổ. <br />Nhưng đồng thời tôi lại cảm thấy vô cùng kiêu hãnh bởi tôi đã dám tự nhận lỗi của mình đối với nó.<br />Người Trung Quốc không quen nhận lỗi và có thể đưa ra hàng vạn lý do để che dấu cái sai trái của mình. <br />Có một câu tục ngữ:<br />\"Đóng cửa suy gẫm lỗi lầm\"<br />(Bế môn tư quá). <br />Nghĩ về lỗi của ai ? <br />Dĩ nhiên của đối phương.<br />Lúc tôi đi dạy học, học sinh hàng tuần phải viết tuần ký để kiểm thảo hành vi trong tuần. Kết quả kiểm thảo thường là:<br />\"Hôm nay tôi bị người này người nọ lừa tôi. Cái người lừa tôi ấy đã được tôi đối xử mới tốt làm sao, cũng bởi vì tôi quá trung hậu!\".<br />Lúc đọc đến kiểm thảo của đối phương, lại cũng thấy anh học trò kia nói mình quá trung hậu. Mỗi người trong kiểm thảo của mình đều là người quá trung hậu. <br />Thế còn ai là người không trung hậu?<br />Người Trung Quốc không thể nhận lỗi, nhưng cái lỗi vẫn còn đó, đâu phải vì không nhận mà nó biến mất. <br />Để che đậy một lỗi của mình người Trung Quốc không nề hà sức lực tạo nên càng nhiều lỗi khác hòng chứng minh rằng cái đầu tiên không phải là lỗi. Cho nên có thể nói người Trung Quốc thích nói khoác, <br />nói suông, nói dối, nói láo, <br />nói những lời độc địa.<br />Họ liên miên khoa trương về dân Trung Quốc, về tộc Đại Hán, huyên thuyên về truyền thống văn hóa Trung Quốc, <br />nào là có thể khuếch trương thế giới,v.v...<br />Nhưng bởi vì không thể đưa ra chứng cớ thực tế nào nên tất cả chỉ toàn là những điều bốc phét.<br />Tôi chẳng cần nêu ví dụ về chuyện nói khoác, láo toét làm gì. <br />Nhưng về chuyện nói độc của người Trung Quốc thì không thể không nói được. <br />Ngay như chuyện phòng the, người phương Tây vốn rất khác chúng ta, họ thường trìu mến gọi nhau kiểu<br />\"Em yêu, em cưng\"<br />[Bá Dương dùng chữ<br />\"đường mật\" và \"ta linh\" để dịch chữ Honey, Darling của tiếng Anh -ND] <br />thì người Trung Quốc gọi nhau là:<br />“kẻ đáng băm vằm làm trăm khúc\"<br />(sát thiên đao đích).<br />Hễ cứ có dính đến lập trường chính trị hoặc tranh quyền đoạt lợi là những lời nói độc địa sẽ được tuôn ra vô hạn định, khiến cho ai nấy nghe thấy cũng phải tự hỏi:<br />\"Tại sao người Trung Quốc lại độc ác và hạ lưu đến thế?\"<br />Lại nói ví dụ về chuyện tuyển cử. <br />Nếu là người phương Tây thì tác phong như sau:<br />\"Tôi cảm thấy tôi có khả năng giữ chức vụ đó, xin mọi người hãy bầu cho tôi!\".<br />Còn người Trung Quốc sẽ xử sự như Gia Cát Lượng lúc Lưu Bị tới cầu hiền (tam cố thảo lư). Nghĩa là nếu được mời, anh ta sẽ năm lần bảy lượt từ chối, nào là \"Không được đâu! Tôi làm gì có đủ tư cách!\" <br />Kỳ thực, nếu anh tưởng thật mà đi mời người khác thì anh ta sẽ hận anh suốt đời.<br />Chẳng khác nào nếu anh mời tôi diễn giảng, tôi sẽ nói: \"Không được đâu, tôi chẳng quen nói chuyện trước công chúng!\" <br />Nhưng nếu anh thật sự không mời tôi nữa, sau này nếu nhỡ lại gặp nhau ở Đài Bắc, có thể tôi sẽ phang cho anh một cục gạch vào đầu.<br />Một dân tộc hành xử theo kiểu này không biết đến bao giờ mới có thể sửa đổi được lầm lỗi của mình; sẽ còn phải dùng mười cái lỗi khác để khỏa lấp cái lỗi đầu tiên, rồi lại dùng thêm trăm cái khác để che đậy mười cái kia thôi.<br />Trung Quốc diện tích rộng thế, văn hóa lâu đời thế, <br />đường đường là một nước lớn. Thế mà, thay vì có một tấm lòng bao la, người Trung Quốc lại có một tâm địa thật hẹp hòi.<br />Cái tấm lòng bao la đáng lẽ chúng ta phải có ấy chỉ đọc thấy được trong sách vở, <br />nhìn thấy được trên màn ảnh. Có ai bao giờ thấy một người Trung Quốc có lòng dạ, chí khí sánh ngang được với tầm vóc nước Trung Quốc không? <br />Nếu chỉ cần bị ai lườm một cái là đã có thể rút dao ra rồi, <br />thử hỏi nếu có người không đồng ý với mình thì sự thể sẽ ra sao?<br />Người Tây phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Quốc đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết.<br />Mọi người Trung Quốc đều sợ sệt đến độ không còn biết quyền lợi mình là gì thì làm sao còn biết đấu tranh, gìn giữ nó được? <br />Mỗi khi gặp một chuyện gì xảy ra y nhiên lại nói:<br />\"Bỏ qua cho rồi!\"<br />Mấy chữ \"bỏ qua cho rồi\" này đã giết hại không biết bao nhiêu người Trung Quốc và đã biến dân tộc Trung Quốc thành một dân tộc hèn mọn.<br />Giả sử tôi là một người nước ngoài hoặc một bạo chúa, <br />đối với loại dân tộc như thế, nếu tôi không ngược đãi nó thì trời cũng không dung tôi.<br />Cái não trạng hãi sợ này đã nuôi dưỡng bao nhiêu bạo chúa, làm tổ ấm cho bao nhiêu bạo quan. <br />Vì vậy bạo chúa bạo quan ở Trung Quốc không bao giờ bị tiêu diệt.<br />Trong truyền thống văn hóa Trung Quốc, các vị có thể xem ở \"Tư trị thông giám\"<br />(Một pho sử của Tư Mã Quang tóm hết chuyện hơn 2.000 năm để làm gương cho người đời sau), <br />cái việc bo bo giữ mình đã được xem là kim chỉ nam và nhấn mạnh năm lần bảy lượt. Bạo chúa, bạo quan cũng chỉ cần dân chúng cứ bo bo giữ mình là được, cho nên người Trung Quốc mới càng ngày càng khốn đốn đến như thế.<br />Nơi nào người Trung Quốc đã đặt chân đến thì không thể có chỗ nào là không bẩn. <br />Có hơn một tỷ người Trung Quốc trên thế giới này, làm sao mà không chật chội được? Ngoài ồn, chật, bẩn, loạn, <br />lại còn thêm cái tật<br />\"thích xem\"<br />(người khác đau khổ), <br />hoặc:<br />\"chỉ quét tuyết trước nhà mình mà không động tý gì đến sương trên mái ngói nhà người khác\".<br />Họ luôn mồm \"nhân nghĩa\" mà tâm địa ích kỷ, tham lam. <br />Một đằng hô to khẩu hiệu: \"Phải tử tế với người và súc vật!\", trong khi đó ngày ngày không ngừng xâu xé lẫn nhau.<br />Tóm lại, người Trung Quốc đúng là một dân tộc vĩ đại, <br />vĩ đại đến độ làm cho người đời nay không có cách nào hiểu nổi tại sao họ có thể tồn tại được trên quả địa cầu này những 5.000 năm?<br /><br />--------<br /><br /><a href=\"https://www.minds.com/vietnamnews247\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/vietnamnews247</a><br />",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/870416261935796224",
"published": "2018-07-29T21:23:28+00:00",
"source": {
"content": "KẺ THÙ CỦA NGƯỜI TRUNG QUỐC...\nTrên thế giới không có nước nào có lịch sử lâu đời như Trung Quốc, không có nước nào có một nền văn hóa không đứt đoạn như Trung Quốc, \nmà cái văn hóa đó lại đã từng đạt đến một nền văn minh cao độ. \nNgười Hy-Lạp thời nay với người Hy-Lạp ngày xưa chẳng liên quan gì với nhau. \nNgười Ai-Cập cũng vậy. \nNhưng người Trung Quốc hôm nay thì đúng là hậu duệ của người Trung Quốc cổ đại. \nTại sao một nước khổng lồ như vậy, một dân tộc to lớn như vậy ngày nay lại ra nông nỗi xấu xa ấy? \nChẳng những bị người nước ngoài ức hiếp mà còn bị ngay dân mình ức hiếp. \nNào là vua bạo ngược, \nquan bạo nguợc, mà cả dân (quần chúng) cũng bạo ngược.\nThế kỷ thứ XIX, quần đảo Nam Dương - thời nay tức là Đông Nam Á, còn là thuộc địa của Anh và Hà Lan, có một chuyên viên Anh đóng ở Malaysia nói rằng:\n“Làm người Trung Quốc ở thế kỷ thứ XIX là một tai họa\". \nBởi vì ông này đã thấy cộng đồng người Hoa sống ở quần đảo Nam Dương giống một lũ lợn, vô tri vô thức, tự sinh tự diệt, tùy thời còn có thể bị sát hại hàng loạt. \nThế mà tôi thấy người Hoa ở thế kỷ XX so với người Hoa ở thế kỷ XIX tai họa của họ còn lớn hơn.\nĐiều làm chúng ta đau khổ nhất là bao mong đợi của người Hoa từ một trăm năm nay cơ hồ như đã bị tiêu tan toàn bộ. \nCứ mỗi lần có một mong chờ trở lại, hứa hẹn nước nhà một tương lai sáng sủa hơn, thì kết quả lại càng làm cho chúng ta thất vọng và tình hình lại càng trở nên tệ hại hơn. \nMột mong chờ khác lại đến, \nđể rồi lại đem về những ảo vọng, thất vọng, những tồi tệ liên miên vô tận.\nDân tộc cố nhiên là trường tồn, sinh mệnh của cá nhân là hữu hạn. \nMột đời người có được bao ước vọng lớn? \nCó được bao lý tưởng lớn, \nchịu được mấy lần tan vỡ ? Con đường trước mặt sáng sủa thế nào? \nHay lại đen tối? \nThật khó nói cho hết!\nBốn năm trước, lúc tôi diễn giảng tại New York, đến đoạn \"chối tai\", có một người đứng dậy nói: \n-\"Ông từ Đài Loan đến, \nông phải nói cho chúng tôi nghe về những hy vọng, \nphải cổ võ nhân tâm. Sao lại đi đả kích chúng tôi?\".\nCon người đương nhiên cần được khích lệ, vấn đề là khích lệ rồi sau đó làm gì nữa? \nTôi từ nhỏ cũng từng được khích lệ rồi. \nLúc 5, 6 tuổi, tôi được người lớn nói với tôi:\n- \"Tiền đồ của Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các cháu đấy!\" \nTôi cho rằng trách nhiệm của tôi lớn quá, chắc không thể nào đảm đương nổi. \nSau đó tôi lại nói với con tôi:\n- \"Tiền đồ của Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các con đấy!\" \nBây giờ con tôi lại nói với cháu tôi:\n-\"Tiền đồ Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các con đấy!\"\nMột đời, rồi một đời, biết bao nhiêu lần một đời ? \nĐến đời nào thì mới thật khá lên được ? \nTại Trung Quốc đại lục rộng lớn, sau thời Phản hữu\n(Phong trào chống phe hữu năm 1958), \ntiếp theo lại là Đại Cách Mạng Văn Hóa long trời lở đất. \nTừ ngày loài người có lịch sử đến nay chưa bao giờ thấy được một tai họa do con người làm ra to lớn đến như vậy. Chẳng nói đến tổn thất sinh mạng, cái tổn thương lớn lao nhất là sự chà đạp nhân tính, dầy xéo lên phẩm hạnh cao quý. \nCon người nếu rời bỏ nhân tính và những đức hạnh cao quý thì sánh với cầm thú\nBây giờ người ta nói nhiều về Hương Cảng [Hồng-Kông]. \nBất cứ nước nào, nếu có đất đai bị nước ngoài chiếm cứ đều cảm thấy tủi nhục. \nChờ cho đến lúc lấy được về chẳng khác nào lòng mẹ bị mất con.\n Ai cũng nhớ chuyện nước Pháp lúc phải cắt hai tỉnh Alsace và Lorraine giao cho Đức đã đau khổ như thế nào, lúc lấy lại được về đã sung sướng ra sao.\nNhưng Hương Cảng của chúng ta chỉ cần nghe đến việc trả về tổ quốc là lập tức hồn bay phách lạc. \nChuyện gì mà lạ thế?\nCòn nói về Đài Loan, hiện nay nhiều thanh niên người tỉnh này hoặc người nơi khác ở đây đều chủ trương Đài Loan độc lập. \nTôi nhớ lại 30 năm trước đây, lúc Nhật Bản trả lại Đài Loan cho Trung Quốc (1945), \nmọi người sung sướng như si cuồng chẳng khác nào đứa con lạc mẹ lại tìm được đường về nhà. \nCái gì đã xảy ra sau 30 năm đó để cho đứa con kia lại muốn bỏ nhà ra đi?\nỞ nước ngoài, có lúc tôi dừng lại trong công viên, nhìn trẻ con ngoại quốc, thấy sao chúng sung sướng thế. \nTrong lòng tôi lúc ấy tự nhiên cảm thấy thèm thuồng quá. Chúng không phải mang gánh nặng, con đường chúng đi bằng phẳng, rộng rãi quá, \ntâm lý khỏe mạnh, sung mãn, sảng khoái. \nCon trẻ Đài Loan chúng ta đến trường học, đeo kính cận, \nmặt khó đăm đăm vì phải đối phó với áp lực bài vở. \nMẹ ngất ngã xuống đất, \ncon đến đỡ mẹ dậy, mẹ kêu rống lên:\n\"Mẹ có chết cũng chẳng sao, việc gì đến con! Con đi học bài đi! Đi học bài đi!\"\nVợ tôi lúc dạy học ở Đài Loan, thỉnh thoảng cứ đề cập đến đạo đức làm người, tức thì sinh viên nhao nhao phản đối:\n\"Chúng tôi không cần học làm người, chỉ cần học để ứng phó với việc thi cử\".\nLại nhìn về trẻ con ở Trung Quốc lục địa, từ nhỏ đã phải học đánh đấu nhau, lừa dối bịp bợm nhau, lại luyện tập cách lừa bạn, phản đồng chí, lại phải học cách bốc phét, bịa đặt. Một nền giáo dục đáng sợ thay! Một thế hệ nữa những đứa trẻ này lớn lên sẽ như thế nào?\nNgười ta thường nói:\n\"Mình nắm tương lai mình trong tay mình\".\nLúc đã luống tuổi, tôi thấy câu này không ổn; sự thực, có lẽ chỉ nắm được một nửa trong tay mình, còn một nửa lại ở trong tay của kẻ khác.\nKiếp người trên đời này giống như một cục sỏi trong một máy nhào xi-măng, sau khi bị nhào trộn, thân chẳng tự chủ được. Điều ấy khiến tôi cảm thấy đó không phải là một vấn đề của riêng một cá nhân nào, \nnhưng là một vấn đề xã hội, văn hóa.\nLúc chết, Chúa Giê-Su (Jesus) bảo:\n\"Hãy tha thứ cho họ, họ đã làm những điều mà họ không hề hiểu\".\nLúc trẻ, đọc câu này tôi cho rằng nó chỉ là một câu tầm thường. \nLớn lên rồi lại vẫn thấy nó không có gì ghê gớm cả, nhưng đến cái tuổi này rồi tôi mới phát hiện rằng nó rất thâm thúy, thật đau lòng thay! \nCó khác nào người Trung Quốc sở dĩ trở thành xấu xí như ngày nay bởi chính vì họ không hề biết rằng mình xấu xí.\nChúng ta có đủ tư cách làm chuyện đó và chúng ta có lý do tin rằng Trung Quốc có thể trở thành một nước rất tốt đẹp. Chúng ta không cần cứ phải muốn có một quốc gia hùng mạnh. \nQuốc gia không hùng mạnh thì có can hệ gì ? \nChỉ cần sao cho nhân dân hạnh phúc rồi thì đi tìm quốc gia hùng mạnh cũng chưa muộn.\nTôi nghĩ người Trung Quốc chúng ta có phẩm chất cao quý. \nNhưng tại sao cả trăm năm rồi, cái phẩm chất ấy thủy chung vẫn không làm cho người Trung Quốc thoát khỏi khổ nạn?\nNguyên do vì sao?\nTôi muốn mạo muội đề xuất một câu trả lời có tính cách tổng hợp: \nĐó là vì văn hóa truyền thống Trung Quốc có một loại siêu vi trùng, truyền nhiễm, làm cho con cháu chúng ta từ đời này sang đời nọ không khỏi được bệnh.\nCó người sẽ bảo:\n\"Tự mình không xứng đáng, \nlại đi trách tổ tiên!\".\nXét cho kỹ câu nói này có một sơ hở lớn. \nTrong vở kịch nổi tiếng\n\"Quần ma\" (Những con ma) của Ibsen (íp-sen) có kể chuyện hai vợ chồng mắc bệnh giang mai sinh ra một đứa con cũng bị bệnh di truyền. \nMỗi lần phát bệnh nó lại phải uống thuốc. Có lần tức quá nó kêu lên:\n\"Con không uống thuốc này đâu! Con thà chết đi thôi! \nBố mẹ đã cho con cái thân thể như thế này à!?\"\nTrường hợp này thì nên trách đứa bé hay trách bố mẹ nó? Chúng ta không phải trách bố mẹ, cũng không phải trách tổ tiên chúng ta, nhưng nhất quyết phải trách cái thứ văn hóa họ đã truyền lại cho chúng ta.\nMột nước rộng ngần đó, \nmột dân tộc lớn ngần đó, \nchiếm đến một phần tư dân số toàn cầu, lại là một vùng cát chảy của sự đói nghèo, \nngu muội, đấu tố, tắm máu mà không tự thoát được. \nTôi nhìn cách cư xử giữa con người với nhau ở những nước khác mà lại càng thèm. \nCái văn hóa truyền thống kiểu nào để sinh ra hiện tượng này? Nó đã khiến cho người Trung Quốc chúng ta mang sẵn trong mình nhiều đặc tính rất đáng sợ!\nMột trong những đặc tính rõ nhất là dơ bẩn, hỗn loạn, ồn ào. Đài Loan đã từng có một dạo phải chống bẩn và chống hỗn loạn, nhưng chỉ được mấy ngày. \nCái bếp của chúng ta vừa bẩn vừa lộn xộn. \nNhà cửa chúng ta cũng vậy. \nCó nhiều nơi hễ người Trung Quốc đến ở là những người khác phải dọn đi. \nTôi có một cô bạn trẻ tốt nghiệp đại học chính trị. \nCô này lấy một người Pháp rồi sang Pa-ri sinh sống. \nRất nhiều bạn bè đi du lịch Âu châu đều ghé nhà cô trú chân. Cô ta bảo với tôi:\n\"Trong tòa nhà tôi ở, \nngười Pháp đều dọn đi cả, \nbây giờ toàn người Á đông nhảy vào!\"\n(Người Á đông có khi chỉ người châu Á nói chung, có khi lại chỉ người Trung Quốc).\nTôi nghe nói vậy rất buồn, nhưng khi đi xem xét tận mắt mới thấy là chỗ nào cũng đầy giấy kem, vỏ hộp, giầy dép bừa bãi, trẻ con chạy lung tung, \nvẽ bậy lên tường, không khí trong khu bốc lên một mùi ẩm mốc. \nTôi hỏi:\n\"Các người không thể tổ chức quét dọn được hay sao?\"\nCô ta đáp:\n\"Làm sao nổi!\"\nKhông những người nước ngoài thấy chúng ta là bẩn, loạn, mà qua những điều họ nhắc nhở chúng ta cũng tự thấy mình là bẩn, loạn.\nCòn như nói đến ồn ào, \ncái mồm người Trung Quốc thì to không ai bì kịp, và trong lĩnh vực này người Quảng Đông phải chiếm giải quán quân.\nỞ bên Mỹ có một câu chuyện tiếu lâm như sau: \nCó hai người Quảng Đông lặng lẽ nói chuyện với nhau, \nngười Mỹ lại tưởng họ đánh nhau, bèn gọi điện báo cảnh sát. \nKhi cảnh sát tới, hỏi họ đang làm gì, họ bảo: \n\" Chúng tôi đang thì thầm với nhau\".\nTại sao tiếng nói người Trung Quốc lại to? \nBởi tâm không yên ổn. \nCứ tưởng lên cao giọng, \nto tiếng là lý lẽ mình mạnh. \nCho nên lúc nào cũng chỉ cốt nói to, lên giọng, mong lý lẽ đến với mình. \nNếu không, tại sao họ cứ phải gân cổ lên như thế?\nTôi nghĩ những điểm này cũng đủ để làm cho hình ảnh của người Trung Quốc bị tàn phá và làm cho nội tâm mình không yên ổn. \nVì ồn ào, dơ bẩn, hỗn loạn dĩ nhiên có thể ảnh hưởng tới nội tâm, cũng như sáng sủa, \nsạch sẽ với lộn xộn, dơ bẩn là hai thế giới hoàn toàn khác xa nhau.\nCòn về việc xâu xé nhau thì mọi người đều cho đó là một đặc tính nổi bật của người Trung Quốc. \nMột người Nhật đơn độc trông chẳng khác nào một con lợn, nhưng ba người Nhật hợp lại lại thành một con rồng. \nTinh thần đoàn kết của người Nhật làm cho họ trở thành vô địch.\nBởi vậy trong lĩnh vực quân sự cũng như thương mại người Trung Quốc không thể nào qua mặt được người Nhật. \nNgay tại Đài Loan, ba người Nhật cùng buôn bán thì lần này phiên anh, lần sau đến lượt tôi. Người Trung Quốc mà buôn bán thì tính cách xấu xa tức thì lộ ra bên ngoài theo kiểu: \nNếu anh bán 50 tôi sẽ bán 40. Anh bán 30 tôi chỉ bán 20.\nCho nên, có thể nói, mỗi người Trung Quốc đều là một con rồng, nói năng vanh vách, \ncứ như là ở bên trên thì chỉ cần thổi một cái là tắt được mặt trời, ở dưới thì tài trị quốc bình thiên hạ có dư. \nNgười Trung Quốc ở một vị trí đơn độc như trong phòng nghiên cứu, trong trường thi - nơi không cần quan hệ với người khác - thì lại có thể phát triển tốt. \nNhưng nếu ba người Trung Quốc họp lại với nhau, ba con rồng này lại biến thành một con heo, một con giòi, \nhoặc thậm chí không bằng cả một con giòi nữa. \nBởi vì người Trung Quốc có biệt tài đấu đá lẫn nhau.\nChỗ nào có người Trung Quốc là có đấu đá, người Trung Quốc vĩnh viễn không đoàn kết được, tựa hồ trên thân thể họ có những tế bào thiếu đoàn kết. \nVì vậy khi người nước ngoài phê phán người Trung Quốc không biết đoàn kết thì tôi chỉ xin thưa:\n\"Anh có biết người Trung Quốc vì sao không đoàn kết không? Vì Thượng đế muốn thế. \nBởi vì nếu một tỷ người Hoa đoàn kết lại, vạn người một lòng, anh có chịu nổi không? Chính ra Thượng Đế thương các anh nên mới dạy cho người Hoa mất đoàn kết!\" \nTôi tuy nói thế nhưng rất đau lòng.\nNgười Trung Quốc không chỉ không đoàn kết, mà mỗi người lại còn có đầy đủ lý do để có thể viết một quyển sách nói tại sao họ lại không đoàn kết. \nCái điều này thấy rõ nhất tại nước Mỹ với những hình mẫu ngay trước mắt.\nBất cứ một xã hội người Hoa nào ít nhất cũng phải có 365 phe phái tìm cách tiêu diệt lẫn nhau.\nỞ Trung Quốc có câu: \n\"Một hòa thượng gánh nước uống, hai hòa thượng khiêng nước uống, ba hòa thượng không có nước uống\".\nNgười đông thì dùng để làm gì? Người Trung Quốc trong thâm tâm căn bản chưa biết được tầm quan trọng của sự hợp tác. Nhưng nếu anh bảo họ chưa biết, họ lại có thể viết ngay cho anh xem một quyển sách nói tại sao cần phải đoàn kết.\n\nLần trước (năm 1981) tôi sang Mỹ ở tại nhà một người bạn làm giáo sư đại học - anh này nói chuyện thì đâu ra đấy; thiên văn, địa lý; nào là làm sao để cứu nước... \n- Ngày hôm sau tôi bảo:\n\"Tôi phải đi đến đằng anh A một tý!\". \nVừa nghe đến tên anh A kia, anh bạn tôi trừng mắt giận dữ. Tôi lại bảo:\n“Anh đưa tôi đi một lát nhé!\". Anh ta bảo:\n“Tôi không đưa, anh tự đi cũng được rồi!\".\nHọ cùng dạy học tại Mỹ, \nlại cùng quê với nhau mà tại sao không thể cùng đội trời chung? \nCó thể nào nói như vậy là hợp lý được? \nBởi vậy việc người Hoa cắn xé nhau là một đặc trưng nghiêm trọng.\nNhững người sống tại Mỹ đều thấy rõ điều này: \nđối xử với người Trung Quốc tệ hại nhất không phải là người nước ngoài, mà chính lại là người Trung Quốc với nhau.\nBán rẻ người Trung Quốc, \nhăm dọa người Trung Quốc lại cũng không phải là người Mỹ mà là người Hoa. \nTại Ma-lai-xi-a có một chuyện thế này. \nMột ông bạn tôi làm nghề khai thác mỏ khoáng sản. Anh ta bỗng nhiên bị tố cáo một chuyện rất nghiêm trọng. \nSau khi tìm hiểu mới biết rằng người tố cáo mình lại là một bạn thân của anh ta, một người cùng quê, cùng đến Ma-lai-xi-a tha phương cầu thực với nhau. \nNgười bạn tôi chất vấn anh kia: \n-\"Tại sao anh lại đi làm cái việc đê tiện đó?\". \nNgười kia bảo:\n-\"Cùng đi xây dựng cơ đồ, \nbây giờ anh giàu có, tôi vẫn hai tay trắng. Tôi không tố cáo anh thì tố ai bây giờ?\"\nCho nên kẻ thù của người Trung Quốc lại là người Trung Quốc.\nKhông hiểu vì sao người ta lại so sánh người Trung Quốc với người Do Thái được? \nTôi thường nghe nói:\n“người Trung Quốc và người Do Thái giống nhau ở chỗ cần cù\". \nĐiều này phải chia làm hai phần:\nPhần thứ nhất:\ncái đức tính cần cù từ mấy nghìn năm nay cũng chẳng còn tồn tại nữa, nó đã bị thời kỳ\n“Tứ nhân bang\"\n(bè lũ bốn tên) phá tan tại lục địa rồi.\nPhần thứ hai: \nchúng ta còn gì để có thể đem so sánh với người Do Thái được? \nBáo chí Trung Quốc thường đăng: \n\"Quốc hội Do Thái (Knesset) tranh luận mãnh liệt, ba đại biểu là ba ý kiến trái ngược nhau\", \nnhưng cố ý bỏ sót một sự kiện quan trọng là sau khi họ đã quyết định với nhau thì hình thành một phương hướng chung. \nTuy bên trong quốc hội tranh cãi tơi bời, bên ngoài đang giao chiến, bốn phía địch bao vây, nhưng I-xra-en vẫn tổ chức bầu cử.\nAi cũng biết cái ý nghĩa của bầu cử là vì có đảng đối lập. Không có đảng đối lập thì bầu cử chỉ là một trò hề rẻ tiền.\nTại Trung Quốc chúng ta, hễ có ba người sẽ cũng có ba ý kiến, nhưng cái khác nhau là: \nsau khi đã quyết định xong, \nba người đó vẫn làm theo ba phương hướng khác nhau. Giống như nói hôm nay có người đề nghị đi New York, người đề nghị đi San Francisco. Biểu quyết, quyết định đi New York, nếu ở I-xra-en cả hai người sẽ cùng đi New York, nhưng ở Trung Quốc thì một người sẽ bảo:\n\"Anh đi New York đi, tôi có tự do của tôi, tôi đi San Francisco!\"\nNgười Trung Quốc không thể đoàn kết, hay cắn xé nhau, những thói xấu đó đã thâm căn cố đế. \nKhông phải vì phẩm chất của họ không đủ tốt. \nNhưng vì con siêu vi trùng trong văn hóa Trung Quốc ấy làm cho chúng ta không thể đè nén, khống chế hành vi của chúng ta được. \nBiết rõ rành rành là xâu xé nhau, nhưng vẫn xâu xé nhau. Nếu nồi vỡ thì chẳng ai có ăn, nhưng nếu trời sụp thì người nào cao hơn người đó phải chống đỡ.\nCái loại triết học xâu xé nhau đó lại đẻ ra nơi chúng ta một hành vi đặc thù khác:\n\"Chết cũng không chịu nhận lỗi\".\nCó ai nghe thấy người Trung Quốc nhận lỗi bao giờ chưa? Giả sử anh nghe một người Trung Quốc nói:\n\"Việc này tôi đã sai lầm rồi!\"\nLúc đó anh phải vì chúng tôi mà uống rượu chúc mừng.\nCon gái tôi hồi bé có một lần bị tôi đánh, nhưng cuối cùng hóa ra là nó bị oan. \nNó khóc rất dữ, còn tâm can tôi thì đau đớn. \nTôi biết rằng đứa con thơ dại và vô tội của tôi chỉ biết trông cậy vào bố mẹ, mà bố mẹ bỗng nhiên trở mặt thì nó phải sợ hãi biết nhường nào. \nTôi ôm con vào lòng rồi nói với nó:\n\"Bố xin lỗi con. Bố không đúng. Bố làm sai. Bố hứa lần sau bố không làm như vậy nữa. \nCon gái ngoan của bố, con tha thứ cho bố nhé!\"\nNó khóc mãi không thôi. \nCái sự việc này qua rồi mà lòng tôi vẫn còn đau khổ. \nNhưng đồng thời tôi lại cảm thấy vô cùng kiêu hãnh bởi tôi đã dám tự nhận lỗi của mình đối với nó.\nNgười Trung Quốc không quen nhận lỗi và có thể đưa ra hàng vạn lý do để che dấu cái sai trái của mình. \nCó một câu tục ngữ:\n\"Đóng cửa suy gẫm lỗi lầm\"\n(Bế môn tư quá). \nNghĩ về lỗi của ai ? \nDĩ nhiên của đối phương.\nLúc tôi đi dạy học, học sinh hàng tuần phải viết tuần ký để kiểm thảo hành vi trong tuần. Kết quả kiểm thảo thường là:\n\"Hôm nay tôi bị người này người nọ lừa tôi. Cái người lừa tôi ấy đã được tôi đối xử mới tốt làm sao, cũng bởi vì tôi quá trung hậu!\".\nLúc đọc đến kiểm thảo của đối phương, lại cũng thấy anh học trò kia nói mình quá trung hậu. Mỗi người trong kiểm thảo của mình đều là người quá trung hậu. \nThế còn ai là người không trung hậu?\nNgười Trung Quốc không thể nhận lỗi, nhưng cái lỗi vẫn còn đó, đâu phải vì không nhận mà nó biến mất. \nĐể che đậy một lỗi của mình người Trung Quốc không nề hà sức lực tạo nên càng nhiều lỗi khác hòng chứng minh rằng cái đầu tiên không phải là lỗi. Cho nên có thể nói người Trung Quốc thích nói khoác, \nnói suông, nói dối, nói láo, \nnói những lời độc địa.\nHọ liên miên khoa trương về dân Trung Quốc, về tộc Đại Hán, huyên thuyên về truyền thống văn hóa Trung Quốc, \nnào là có thể khuếch trương thế giới,v.v...\nNhưng bởi vì không thể đưa ra chứng cớ thực tế nào nên tất cả chỉ toàn là những điều bốc phét.\nTôi chẳng cần nêu ví dụ về chuyện nói khoác, láo toét làm gì. \nNhưng về chuyện nói độc của người Trung Quốc thì không thể không nói được. \nNgay như chuyện phòng the, người phương Tây vốn rất khác chúng ta, họ thường trìu mến gọi nhau kiểu\n\"Em yêu, em cưng\"\n[Bá Dương dùng chữ\n\"đường mật\" và \"ta linh\" để dịch chữ Honey, Darling của tiếng Anh -ND] \nthì người Trung Quốc gọi nhau là:\n“kẻ đáng băm vằm làm trăm khúc\"\n(sát thiên đao đích).\nHễ cứ có dính đến lập trường chính trị hoặc tranh quyền đoạt lợi là những lời nói độc địa sẽ được tuôn ra vô hạn định, khiến cho ai nấy nghe thấy cũng phải tự hỏi:\n\"Tại sao người Trung Quốc lại độc ác và hạ lưu đến thế?\"\nLại nói ví dụ về chuyện tuyển cử. \nNếu là người phương Tây thì tác phong như sau:\n\"Tôi cảm thấy tôi có khả năng giữ chức vụ đó, xin mọi người hãy bầu cho tôi!\".\nCòn người Trung Quốc sẽ xử sự như Gia Cát Lượng lúc Lưu Bị tới cầu hiền (tam cố thảo lư). Nghĩa là nếu được mời, anh ta sẽ năm lần bảy lượt từ chối, nào là \"Không được đâu! Tôi làm gì có đủ tư cách!\" \nKỳ thực, nếu anh tưởng thật mà đi mời người khác thì anh ta sẽ hận anh suốt đời.\nChẳng khác nào nếu anh mời tôi diễn giảng, tôi sẽ nói: \"Không được đâu, tôi chẳng quen nói chuyện trước công chúng!\" \nNhưng nếu anh thật sự không mời tôi nữa, sau này nếu nhỡ lại gặp nhau ở Đài Bắc, có thể tôi sẽ phang cho anh một cục gạch vào đầu.\nMột dân tộc hành xử theo kiểu này không biết đến bao giờ mới có thể sửa đổi được lầm lỗi của mình; sẽ còn phải dùng mười cái lỗi khác để khỏa lấp cái lỗi đầu tiên, rồi lại dùng thêm trăm cái khác để che đậy mười cái kia thôi.\nTrung Quốc diện tích rộng thế, văn hóa lâu đời thế, \nđường đường là một nước lớn. Thế mà, thay vì có một tấm lòng bao la, người Trung Quốc lại có một tâm địa thật hẹp hòi.\nCái tấm lòng bao la đáng lẽ chúng ta phải có ấy chỉ đọc thấy được trong sách vở, \nnhìn thấy được trên màn ảnh. Có ai bao giờ thấy một người Trung Quốc có lòng dạ, chí khí sánh ngang được với tầm vóc nước Trung Quốc không? \nNếu chỉ cần bị ai lườm một cái là đã có thể rút dao ra rồi, \nthử hỏi nếu có người không đồng ý với mình thì sự thể sẽ ra sao?\nNgười Tây phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Quốc đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết.\nMọi người Trung Quốc đều sợ sệt đến độ không còn biết quyền lợi mình là gì thì làm sao còn biết đấu tranh, gìn giữ nó được? \nMỗi khi gặp một chuyện gì xảy ra y nhiên lại nói:\n\"Bỏ qua cho rồi!\"\nMấy chữ \"bỏ qua cho rồi\" này đã giết hại không biết bao nhiêu người Trung Quốc và đã biến dân tộc Trung Quốc thành một dân tộc hèn mọn.\nGiả sử tôi là một người nước ngoài hoặc một bạo chúa, \nđối với loại dân tộc như thế, nếu tôi không ngược đãi nó thì trời cũng không dung tôi.\nCái não trạng hãi sợ này đã nuôi dưỡng bao nhiêu bạo chúa, làm tổ ấm cho bao nhiêu bạo quan. \nVì vậy bạo chúa bạo quan ở Trung Quốc không bao giờ bị tiêu diệt.\nTrong truyền thống văn hóa Trung Quốc, các vị có thể xem ở \"Tư trị thông giám\"\n(Một pho sử của Tư Mã Quang tóm hết chuyện hơn 2.000 năm để làm gương cho người đời sau), \ncái việc bo bo giữ mình đã được xem là kim chỉ nam và nhấn mạnh năm lần bảy lượt. Bạo chúa, bạo quan cũng chỉ cần dân chúng cứ bo bo giữ mình là được, cho nên người Trung Quốc mới càng ngày càng khốn đốn đến như thế.\nNơi nào người Trung Quốc đã đặt chân đến thì không thể có chỗ nào là không bẩn. \nCó hơn một tỷ người Trung Quốc trên thế giới này, làm sao mà không chật chội được? Ngoài ồn, chật, bẩn, loạn, \nlại còn thêm cái tật\n\"thích xem\"\n(người khác đau khổ), \nhoặc:\n\"chỉ quét tuyết trước nhà mình mà không động tý gì đến sương trên mái ngói nhà người khác\".\nHọ luôn mồm \"nhân nghĩa\" mà tâm địa ích kỷ, tham lam. \nMột đằng hô to khẩu hiệu: \"Phải tử tế với người và súc vật!\", trong khi đó ngày ngày không ngừng xâu xé lẫn nhau.\nTóm lại, người Trung Quốc đúng là một dân tộc vĩ đại, \nvĩ đại đến độ làm cho người đời nay không có cách nào hiểu nổi tại sao họ có thể tồn tại được trên quả địa cầu này những 5.000 năm?\n\n--------\n\nhttps://www.minds.com/vietnamnews247\n",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:870416261935796224/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:870233663098175488",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Đây là Ảnh các nhà văn, nhà thơ tại chiến khu Việt Bắc (tháng 3- 1951)<br /><br />Hàng đầu từ trái: Nguyễn Đình Thi – Kim Lân – Nguyên Hồng – Nam Cao.<br /><br />Hàng sau từ trái: Nguyễn Đỗ Cung – Học Phi – Nguyễn Xuân Sanh – Chế Lan Viên – Hoàng Trung Thông -Nguyễn Huy Tưởng – Tô Hoài.<br /><br />Trong bức ảnh này, hiện tại nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh (hàng sau, người thứ 3 từ trái qua) vẫn còn sống. Người cuối cùng của thế hệ”vàng” của văn học nghệ thuật Việt Nam đã 100 tuổi.<br /><br />-----------<br />Phân tích biết bao tác phẩm văn học, hôm nay mới được biết hết mặt của mấy chú 😁",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/870233663098175488",
"published": "2018-07-29T09:17:53+00:00",
"source": {
"content": "Đây là Ảnh các nhà văn, nhà thơ tại chiến khu Việt Bắc (tháng 3- 1951)\n\nHàng đầu từ trái: Nguyễn Đình Thi – Kim Lân – Nguyên Hồng – Nam Cao.\n\nHàng sau từ trái: Nguyễn Đỗ Cung – Học Phi – Nguyễn Xuân Sanh – Chế Lan Viên – Hoàng Trung Thông -Nguyễn Huy Tưởng – Tô Hoài.\n\nTrong bức ảnh này, hiện tại nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh (hàng sau, người thứ 3 từ trái qua) vẫn còn sống. Người cuối cùng của thế hệ”vàng” của văn học nghệ thuật Việt Nam đã 100 tuổi.\n\n-----------\nPhân tích biết bao tác phẩm văn học, hôm nay mới được biết hết mặt của mấy chú 😁",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:870233663098175488/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:869925644077256704",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Có thể bạn chưa biết về mã vạch trên sản phẩm<br />Làm thế nào để phân biệt những sản phẩm được sản xuất tại Mỹ, ở Âu Châu , Nhật Bản ..., hay Trung Quốc? Do hiện nay, một số sản phẩm cố tình không ghi nơi sản xuất, nhưng họ không thể giấu được mã vạch vì đó là quy định của Tổ chức Thương mại Thế giới-WTO.<br />Dưới đây là cách để nhận biết nguồn gốc của các sản phẩm: 2 hoặc 3 chữ số đầu tiên của mã vạch để xác định mã quốc gia của sản phẩm.<br />Tóm lại: hàng xuất xứ từ Mỹ có con số 0 ở đầu, còn hàng c",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/869925644077256704",
"published": "2018-07-28T12:53:55+00:00",
"source": {
"content": "Có thể bạn chưa biết về mã vạch trên sản phẩm\nLàm thế nào để phân biệt những sản phẩm được sản xuất tại Mỹ, ở Âu Châu , Nhật Bản ..., hay Trung Quốc? Do hiện nay, một số sản phẩm cố tình không ghi nơi sản xuất, nhưng họ không thể giấu được mã vạch vì đó là quy định của Tổ chức Thương mại Thế giới-WTO.\nDưới đây là cách để nhận biết nguồn gốc của các sản phẩm: 2 hoặc 3 chữ số đầu tiên của mã vạch để xác định mã quốc gia của sản phẩm.\nTóm lại: hàng xuất xứ từ Mỹ có con số 0 ở đầu, còn hàng c",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:869925644077256704/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:869530326526128128",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "GÓC KINH TẾ<br />ẢNH HƯỞNG CỦA TỶ GIÁ TỚI ĐỜI SỐNG<br /><br />Nhiều người thấy 1$ qui đổi 23,300VND quá bình thường như cân đường, cuộc sống vẫn vui phẻ, cứ yên tâm nếu căn mốc nợ công đang ở 200 tỷ $, thì từ mốc 22,300 đ tăng lên 1000đ , việc trả nợ công tự nhiên gánh thêm 200 nghìn tỷ đ, bằng 50 ngày thu thuế , mỗi ngày 4000 tỷ đ như kế hoạch báo chí đưa, đồng $ cứ cán thêm một mốc là kế hoạch thu để trả nợ cũng đã toi huống hồ chi theo kế hoạch và nhu cầu.<br /><br />Cộng với cú Tax của lão Trump bay hơi 300 điểm tương ứng 40 tỷ $ TTCK đỏ như tới ngày , thì phen này ta quyết theo Cu anh.<br />$ cán mốc 25k đ thì xin thông báo với bà con, sữa ngoại không thể mua bằng lương.<br /><br />*Cứ 100 đ đô lên = 5 ngày thu thuế cả nước, con số theo báo chí là 4000 tỷ một ngày.<br /><br />* Phần nợ công nếu chia bình quân dân số vn mỗi người gánh 52 triệu đồng là sai về bản chất, vì khi nhà nước đó in tiền không có gì bảo lãnh mớ giấy đó, phải là gánh bằng tiền $ hoặc vàng, khi không mua được đô thì không có sức gánh nợ 30tr đó, số tiền đó thậm chí sẽ lên tới 300tr hay hơn nữa tuỳ vào lượng ngoại hối dự trữ, giống như người dân Venezuela dùng tiền Bolivares cân mua đồ ăn, hoặc để gấp túi, lấy cái túi handmade đó bán đổi lấy $ khi có người cần mua, không thì cũng chỉ là đống giấy lộn , nền kinh tế không có xuất khẩu thì tiền giấy càng vô nghĩa với nợ công quốc tế.<br /><br />Vậy chính trị nó quyết định tương lai của 90tr dân, nhưng 40 năm nay tâm lý chung đây là việc của nhà nước, chúng ta cứ làm tốt bổn phận công dân thì vô hình chung chẳng khác gì loài thú chờ tới ngày bị thịt, đó là tư duy phong kiến trá hình đội lốt ngu dân trị.<br /><br />Quay lại việc $ lên hay nói cách khác tiền Việt rớt giá, lão Trump ác ghê, chỉ một cú tax nỏ thần trong truyền thuyết đã bay dạt đội binh hùng hán tặc, lại còn chẳng đánh tự rụng tay chân, khiến ae họ hán đế kiếp trước cùng tới thiên đường một lúc.<br /><br />Sức mạnh $ chính là ý trời,<br />\" In God We Trust\"<br />không phải ngẫu nhiên các tờ đô đều in dòng chữ này.<br />St",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/869530326526128128",
"published": "2018-07-27T10:43:04+00:00",
"source": {
"content": "GÓC KINH TẾ\nẢNH HƯỞNG CỦA TỶ GIÁ TỚI ĐỜI SỐNG\n\nNhiều người thấy 1$ qui đổi 23,300VND quá bình thường như cân đường, cuộc sống vẫn vui phẻ, cứ yên tâm nếu căn mốc nợ công đang ở 200 tỷ $, thì từ mốc 22,300 đ tăng lên 1000đ , việc trả nợ công tự nhiên gánh thêm 200 nghìn tỷ đ, bằng 50 ngày thu thuế , mỗi ngày 4000 tỷ đ như kế hoạch báo chí đưa, đồng $ cứ cán thêm một mốc là kế hoạch thu để trả nợ cũng đã toi huống hồ chi theo kế hoạch và nhu cầu.\n\nCộng với cú Tax của lão Trump bay hơi 300 điểm tương ứng 40 tỷ $ TTCK đỏ như tới ngày , thì phen này ta quyết theo Cu anh.\n$ cán mốc 25k đ thì xin thông báo với bà con, sữa ngoại không thể mua bằng lương.\n\n*Cứ 100 đ đô lên = 5 ngày thu thuế cả nước, con số theo báo chí là 4000 tỷ một ngày.\n\n* Phần nợ công nếu chia bình quân dân số vn mỗi người gánh 52 triệu đồng là sai về bản chất, vì khi nhà nước đó in tiền không có gì bảo lãnh mớ giấy đó, phải là gánh bằng tiền $ hoặc vàng, khi không mua được đô thì không có sức gánh nợ 30tr đó, số tiền đó thậm chí sẽ lên tới 300tr hay hơn nữa tuỳ vào lượng ngoại hối dự trữ, giống như người dân Venezuela dùng tiền Bolivares cân mua đồ ăn, hoặc để gấp túi, lấy cái túi handmade đó bán đổi lấy $ khi có người cần mua, không thì cũng chỉ là đống giấy lộn , nền kinh tế không có xuất khẩu thì tiền giấy càng vô nghĩa với nợ công quốc tế.\n\nVậy chính trị nó quyết định tương lai của 90tr dân, nhưng 40 năm nay tâm lý chung đây là việc của nhà nước, chúng ta cứ làm tốt bổn phận công dân thì vô hình chung chẳng khác gì loài thú chờ tới ngày bị thịt, đó là tư duy phong kiến trá hình đội lốt ngu dân trị.\n\nQuay lại việc $ lên hay nói cách khác tiền Việt rớt giá, lão Trump ác ghê, chỉ một cú tax nỏ thần trong truyền thuyết đã bay dạt đội binh hùng hán tặc, lại còn chẳng đánh tự rụng tay chân, khiến ae họ hán đế kiếp trước cùng tới thiên đường một lúc.\n\nSức mạnh $ chính là ý trời,\n\" In God We Trust\"\nkhông phải ngẫu nhiên các tờ đô đều in dòng chữ này.\nSt",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:869530326526128128/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867739558970744832",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Mậu tuất ( năm 2018 sau công nguyên). ĐẠI QUANG năm thứ 3. Quốc hiệu ĐẾ QUỐC ĐÔNG LÀO. Sau cuộc nổi loạn ở châu bình thuận và bọn tặc khấu á phiện châu sơn la, ĐÔNG LÀO lại xảy ra chuyện kinh thiên động địa.<br /><br />MÙA HẠ tháng 7. Châu HÀ GIANG xảy ra vụ án sửa điểm chấn động xứ đông lào.<br />Sau kì thi hội, nhiều sĩ tử ở hà giang điểm cao bất thường, mặc dù đây ko phải là đất học nên dặt ra nhiều nghi ngờ. Triều đình THĂNG LONG giao cho bộ lễ điều tra làm rõ. Sau nhiều ngày điều tra, đã truy ra kẽ thực hiện sữa điểm họ vũ tên tên Lương, hay còn gọi là Lương Tiên Sinh. Làm chức quan đốc học ở châu Hà Giang.<br /><br />Về lương tiên sinh, được xóm giềng nhận xét là hiền lành ít nói, vui buồn k thể hiện trên khuôn mặt, cũng xếp vào hàng văn phong, có sĩ khí. Ấy vậy mà coi thường luật vua phép nước làm ra chuyện kinh thiên động địa trời đất khó thứ. Tự ý sữa bài thi cho con cháu nhà Triệu Vương Gia và các quan lớn. Dân tình còn tìm ra thiên kim tiểu thư họ tống tên thảo được sửa điểm từ 18,45 lên 28,6 điểm. <br /><br />Sau khi lương tiên sinh phù phép, nhiều sĩ tử từ trượt đã đỗ tú tài, có đứa đứng đầu bảng vàng. Đám con cháu quan lớn đa số học lực trung bình nếu k muốn nói là ngu dốt, nhiều đứa chạy điểm để sau này làm lang y, đứa thì đang làm sai nha trong phủ huyện cũng muốn làm quan, nếu vụ này trót lọt thì ắt hậu họa sau này khó lường.<br /><br />Sau khi điều tra rõ ngọn ngành. Bộ lễ đã áp giải nghi phạm về triều đình giao cho bộ hình điều tra làm rõ kẻ chủ mưu để xử nghiêm, trấn an thiên hạ<br />( trích đông lào sử kí tào lao)<br />Nguồn: internet<br /><br />---<br /><a href=\"https://www.minds.com/vietnamnews247\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/vietnamnews247</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867739558970744832",
"published": "2018-07-22T12:07:12+00:00",
"source": {
"content": "Mậu tuất ( năm 2018 sau công nguyên). ĐẠI QUANG năm thứ 3. Quốc hiệu ĐẾ QUỐC ĐÔNG LÀO. Sau cuộc nổi loạn ở châu bình thuận và bọn tặc khấu á phiện châu sơn la, ĐÔNG LÀO lại xảy ra chuyện kinh thiên động địa.\n\nMÙA HẠ tháng 7. Châu HÀ GIANG xảy ra vụ án sửa điểm chấn động xứ đông lào.\nSau kì thi hội, nhiều sĩ tử ở hà giang điểm cao bất thường, mặc dù đây ko phải là đất học nên dặt ra nhiều nghi ngờ. Triều đình THĂNG LONG giao cho bộ lễ điều tra làm rõ. Sau nhiều ngày điều tra, đã truy ra kẽ thực hiện sữa điểm họ vũ tên tên Lương, hay còn gọi là Lương Tiên Sinh. Làm chức quan đốc học ở châu Hà Giang.\n\nVề lương tiên sinh, được xóm giềng nhận xét là hiền lành ít nói, vui buồn k thể hiện trên khuôn mặt, cũng xếp vào hàng văn phong, có sĩ khí. Ấy vậy mà coi thường luật vua phép nước làm ra chuyện kinh thiên động địa trời đất khó thứ. Tự ý sữa bài thi cho con cháu nhà Triệu Vương Gia và các quan lớn. Dân tình còn tìm ra thiên kim tiểu thư họ tống tên thảo được sửa điểm từ 18,45 lên 28,6 điểm. \n\nSau khi lương tiên sinh phù phép, nhiều sĩ tử từ trượt đã đỗ tú tài, có đứa đứng đầu bảng vàng. Đám con cháu quan lớn đa số học lực trung bình nếu k muốn nói là ngu dốt, nhiều đứa chạy điểm để sau này làm lang y, đứa thì đang làm sai nha trong phủ huyện cũng muốn làm quan, nếu vụ này trót lọt thì ắt hậu họa sau này khó lường.\n\nSau khi điều tra rõ ngọn ngành. Bộ lễ đã áp giải nghi phạm về triều đình giao cho bộ hình điều tra làm rõ kẻ chủ mưu để xử nghiêm, trấn an thiên hạ\n( trích đông lào sử kí tào lao)\nNguồn: internet\n\n---\nhttps://www.minds.com/vietnamnews247",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867739558970744832/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867728427963011072",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Cập nhật sáng 22/7: Thuyền bè tấp nập trên Quốc Lộ 6 (Đoạn qua ngã ba Mai Châu, Hòa Bình)<br />Nguồn: Mộc Châu, Sơn La<br /><br />video/mp4@content://media/external/video/media/60015",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867728427963011072",
"published": "2018-07-22T11:22:58+00:00",
"source": {
"content": "Cập nhật sáng 22/7: Thuyền bè tấp nập trên Quốc Lộ 6 (Đoạn qua ngã ba Mai Châu, Hòa Bình)\nNguồn: Mộc Châu, Sơn La\n\nvideo/mp4@content://media/external/video/media/60015",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867728427963011072/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867712135831052288",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Theo các bạn: Còn nếu bỏ tụi cán bộ vô thì thành kỉ lục gì ạ?<br /><br />Mình xin chửi thẳng luôn, không vòng vo: Mấy bạn nào mà chế ra tô phở bò ăn liền 1,3 tấn kia đúng là ngu như bò! Tại sao? Để mình phân tích nè:<br />Để đạt kỷ lục thế giới Guinness đâu phải dễ, vinh dự chết mẹ luôn nhưng mấy bạn dở quá. Tại sao ta không tận dụng trong dịp này để lấy luôn chừng... 50 cái kỷ lục cho nó sướng? Nghe nè:<br />- Đã là phở ăn liền thì cứ đổ vô tô chế nước sôi, thêm gói bột nêm, hành ngò vô, cho thêm tái, nạm, bò viên... gì đó tuỳ thích. Xong cái vụ kỷ lục Guinness phở bò rồi nhen.<br />- Vớt thịt bò ra hết, bỏ thịt gà vô. Lòng, mề, trứng non, lá chanh... tuỳ thích. Xong, thêm 1 cái kỷ lục Guinness phở gà nữa.<br />- Vớt thịt gà ra, lần lượt cho thịt chó, thịt mèo, thịt trâu, thịt rắn, thịt khỉ, dồi trường, phá lấu... vô. Mỗi lần như vậy ta sẽ có thêm một kỷ lục Guinness nữa. Đừng lo thiên hạ quốc tế dị nghị, bởi phở là món ăn của riêng Việt Nam ta, ta nấu thịt gì thì kệ mẹ ta!<br />Chỉ đơn giản vậy thôi!",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867712135831052288",
"published": "2018-07-22T10:18:13+00:00",
"source": {
"content": "Theo các bạn: Còn nếu bỏ tụi cán bộ vô thì thành kỉ lục gì ạ?\n\nMình xin chửi thẳng luôn, không vòng vo: Mấy bạn nào mà chế ra tô phở bò ăn liền 1,3 tấn kia đúng là ngu như bò! Tại sao? Để mình phân tích nè:\nĐể đạt kỷ lục thế giới Guinness đâu phải dễ, vinh dự chết mẹ luôn nhưng mấy bạn dở quá. Tại sao ta không tận dụng trong dịp này để lấy luôn chừng... 50 cái kỷ lục cho nó sướng? Nghe nè:\n- Đã là phở ăn liền thì cứ đổ vô tô chế nước sôi, thêm gói bột nêm, hành ngò vô, cho thêm tái, nạm, bò viên... gì đó tuỳ thích. Xong cái vụ kỷ lục Guinness phở bò rồi nhen.\n- Vớt thịt bò ra hết, bỏ thịt gà vô. Lòng, mề, trứng non, lá chanh... tuỳ thích. Xong, thêm 1 cái kỷ lục Guinness phở gà nữa.\n- Vớt thịt gà ra, lần lượt cho thịt chó, thịt mèo, thịt trâu, thịt rắn, thịt khỉ, dồi trường, phá lấu... vô. Mỗi lần như vậy ta sẽ có thêm một kỷ lục Guinness nữa. Đừng lo thiên hạ quốc tế dị nghị, bởi phở là món ăn của riêng Việt Nam ta, ta nấu thịt gì thì kệ mẹ ta!\nChỉ đơn giản vậy thôi!",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867712135831052288/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867637266862923776",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Việt Nam bây giờ như thế nào? <br /><br />Sức khỏe và nhân thọ, chúng ta có hay ko? Ko. Chúng ta đang hít khí độc từ những nhà máy Trung Quốc hằng ngày, thực phẩm mà chúng ta ăn cũng chính là những loại thực phẩm chứa đầy hoá chất độc hại được tuồn vào từ Trung Quốc. Bằng chứng là người mắc bệnh ung thư đang đầy rẫy tại các bệnh viện đấy. <br /><br />Độc lập và tự do, chúng ta có hay ko? Ko. Nền kinh tế nước ta kém cỏi đến mức năm nào cũng phải nài nỉ, xin xỏ vốn ODA từ nhiều quốc gia khác, có tự lực tự cường nổi đâu mà vỗ ngực hô hào đất nước độc lập? Gạc Ma, Hoàng Sa và Trường Sa đã bị Trung Quốc chiếm đoạt hoàn toàn. Chưa kể ngư dân Việt đang ngày ngày bị tàu Trung Quốc bắn giết ngay trên biển của người Việt. Biển đảo ko được tự do thì làm sao có thể nói đất nước đang tự do? Bọn Trung Quốc nó qua Việt Nam của mình, nó mặc cái áo để mà quảng bá đường lưỡi bò của nó. Lãnh thổ của mình mà nó lại qua quảng bá là lãnh thổ của nó. Trong khi đó, nhà cầm quyền Việt Nam ko những ko giải quyết được gì mà còn ko chớp mắt đưa ra 1 lí do hết sức trơ trẽn và hèn hạ:\"Đừng vì chuyện nhỏ mà làm ảnh hưởng đến đại cục\". Thế nào là đại cục? Nếu mất nước ko phải là đại cục thì chẳng lẽ toàn bộ dân tộc Việt Nam bị diệt chủng chúng mày mới xem là đại cục? Lũ khốn nạn chó chết.<br /><br />Hạnh phúc và ấm no, chúng ta có hay ko? Cũng ko. Nếu có thì tại sao vô vàn người Việt lại phải nhịn nhục đi tha phương cầu thực nơi xứ người? Làm culi thì giải quyết được cái gì? Cho dù chúng ta có làm cho những công ty nước ngoài cả chục năm thì cuối cùng cũng sẽ bị đuổi về khi đã ko còn sức lao động. Hơn nữa, chúng ta còn bị mất rất nhiều quyền lợi, bảo hiểm xã hội vì chúng ta ko phải là công dân nước họ. Những bạn nào có thời gian thì nên ra cửa khẩu Lào 1 lần, bạn sẽ thấy người Việt bây giờ rất tội. Trước 1975, Sài Gòn vốn nổi tiếng là một hòn ngọc sáng ngời khiến ngay cả thủ tướng Singapore cũng phải thèm thuồng, rất nhiều người Lào và Campuchia thời đó đã phải đi qua Sài Gòn làm culi để kiếm sống. Còn bây giờ thì sao? Khung cảnh nhiều người dân Việt Nam nghèo khổ phải vội vã, tất bật chạy về phía cửa khẩu vì sợ trễ giờ là một minh chứng cho thấy nước ta đã thua họ - 1 đất nước từng thua xa ta nhiều năm về trước. Ngày nay, giá trị passport Việt Nam cũng đã bị xếp sau passport Lào và Campuchia. Còn điều gì nhục nhã hơn ko?<br /><br />Ai dám nói Việt Nam đang yên bình trong khi nước ta đang bất ổn về cả kinh tế, chính trị lẫn an ninh lãnh thổ quốc gia? Những đứa luôn miệng sủa:\"Việt Nam bây giờ đã yên ổn no ấm rồi, hãy ngoan ngoãn làm ăn kiếm sống nuôi gia đình đi.\" là những đứa ko có lương tâm. Chúng nó ép buộc người dân an phận để tới khi giặc Tàu tràn qua diệt chủng dân tộc Việt Nam như người Tây Tạng thì lúc đó chúng nó đã cùng con cái đu càng qua Tây phương hưởng thụ cuộc sống xa hoa đến cuối đời, trong khi dân ta thì chìm trong máu và nước mắt dưới sự đô hộ của kẻ thù.<br /><br />Các bạn đã bao giờ tự hỏi tại sao mình lại khổ như vậy chưa? Các bạn có thể nghĩ rằng:\"Tại vì số tôi nó như vậy, tại vì tôi thế này thế kia...\". Đủ mọi loại lí do cả. Nhưng phần lớn các bạn chẳng ai nghĩ đến chính quyền họ đã làm gì, họ đã lãnh đạo đất nước thế nào bấy lâu nay. Suốt 43 năm nay, chính quyền họ chỉ lo tham nhũng, họ ko dùng những đồng thuế chúng ta làm ra để phát triển kinh tế, đẩy mạnh khoa học kĩ thuật hay xây dựng và nâng cấp cơ sở hạ tầng cho xã hội. Thậm chí họ còn chẳng dùng những đồng thuế đó để bảo vệ an ninh quốc phòng và lãnh thổ quốc gia. Như vậy, chỉ còn 1 khả năng duy nhất là họ đã biến chúng thành số tiền của riêng họ. Họ đã ko tập trung phát triển kinh tế, ko tạo công ăn việc làm cho các bạn. Sau đó, họ trốn tránh trách nhiệm bằng cách đẩy các bạn ra nước ngoài làm culi. Các bạn có biết rằng, trong khi các bạn đang lao động khổ sai để đóng đủ mọi thứ thuế trên đời thì con cái của họ đã có biệt thự, xe hơi, quốc tịch...đầy đủ bên Mỹ và Châu Âu dù chúng chỉ mới mười mấy tuổi đầu? Trong khi chúng ta đang hít khí độc, ăn đồ độc từ Trung Quốc thì con cái chúng nó đang ăn thực phẩm ngon, sạch của Mỹ và hít thở bầu ko khí trong lành, sạch đẹp. Các bạn có biết điều đó ko? Người dân dù có cần cù siêng năng cách mấy thì cũng ko ngóc đầu lên nổi dưới sự cai trị của 1 bộ máy chính quyền thối nát, gian trá.<br /><br />Những lãnh đạo thời nay tôi nói thẳng: chúng nó chỉ là những kẻ con ông cháu cha, có học hành gì đéo đâu? Toàn bằng giả để treo đít chưng cho thiên hạ vui. Tất cả bọn chúng đều là 1 lũ đầu bò và ko hơn. Việt Nam ta ko thiếu gì những con người trẻ trung và đầy tài năng, đầy triển vọng. Nhưng chính chúng ta đã ngồi yên để 1 lũ vừa tham, vừa ngu, vừa ác lãnh đạo để rồi đất nước bị phá tan hoang. Ví dụ điển hình là Nguyễn Phú Trọng, lão đã già đến mức tóc bạc trắng cả đầu, nhưng vẫn cố bám vào chiếc ghế tham ô như một con đĩa. Thậm chí tiến hành thanh trừng, giết chóc nội bộ để tranh giành những đồng tiền dơ bẩn được vơ vét từ túi người dân. Người sắp xuống hố tới nơi rồi còn ko biết tu tâm dưỡng tính, lại đi làm những chuyện thất đức với người dân. Mà suy cho cùng, chúng nó chỉ nhảy vô để tìm cách kiếm tiền mà thôi chứ đứa nào đứa nấy cũng đã có nhà cửa, quốc tịch bên Tây cả rồi. Sau này nếu mất nước thì chúng nó cũng đã cao bay xa chạy từ lâu.<br />St.<br />----- <br /><br /><a href=\"https://www.minds.com/vietnamnews247\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/vietnamnews247</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867637266862923776",
"published": "2018-07-22T05:20:44+00:00",
"source": {
"content": "Việt Nam bây giờ như thế nào? \n\nSức khỏe và nhân thọ, chúng ta có hay ko? Ko. Chúng ta đang hít khí độc từ những nhà máy Trung Quốc hằng ngày, thực phẩm mà chúng ta ăn cũng chính là những loại thực phẩm chứa đầy hoá chất độc hại được tuồn vào từ Trung Quốc. Bằng chứng là người mắc bệnh ung thư đang đầy rẫy tại các bệnh viện đấy. \n\nĐộc lập và tự do, chúng ta có hay ko? Ko. Nền kinh tế nước ta kém cỏi đến mức năm nào cũng phải nài nỉ, xin xỏ vốn ODA từ nhiều quốc gia khác, có tự lực tự cường nổi đâu mà vỗ ngực hô hào đất nước độc lập? Gạc Ma, Hoàng Sa và Trường Sa đã bị Trung Quốc chiếm đoạt hoàn toàn. Chưa kể ngư dân Việt đang ngày ngày bị tàu Trung Quốc bắn giết ngay trên biển của người Việt. Biển đảo ko được tự do thì làm sao có thể nói đất nước đang tự do? Bọn Trung Quốc nó qua Việt Nam của mình, nó mặc cái áo để mà quảng bá đường lưỡi bò của nó. Lãnh thổ của mình mà nó lại qua quảng bá là lãnh thổ của nó. Trong khi đó, nhà cầm quyền Việt Nam ko những ko giải quyết được gì mà còn ko chớp mắt đưa ra 1 lí do hết sức trơ trẽn và hèn hạ:\"Đừng vì chuyện nhỏ mà làm ảnh hưởng đến đại cục\". Thế nào là đại cục? Nếu mất nước ko phải là đại cục thì chẳng lẽ toàn bộ dân tộc Việt Nam bị diệt chủng chúng mày mới xem là đại cục? Lũ khốn nạn chó chết.\n\nHạnh phúc và ấm no, chúng ta có hay ko? Cũng ko. Nếu có thì tại sao vô vàn người Việt lại phải nhịn nhục đi tha phương cầu thực nơi xứ người? Làm culi thì giải quyết được cái gì? Cho dù chúng ta có làm cho những công ty nước ngoài cả chục năm thì cuối cùng cũng sẽ bị đuổi về khi đã ko còn sức lao động. Hơn nữa, chúng ta còn bị mất rất nhiều quyền lợi, bảo hiểm xã hội vì chúng ta ko phải là công dân nước họ. Những bạn nào có thời gian thì nên ra cửa khẩu Lào 1 lần, bạn sẽ thấy người Việt bây giờ rất tội. Trước 1975, Sài Gòn vốn nổi tiếng là một hòn ngọc sáng ngời khiến ngay cả thủ tướng Singapore cũng phải thèm thuồng, rất nhiều người Lào và Campuchia thời đó đã phải đi qua Sài Gòn làm culi để kiếm sống. Còn bây giờ thì sao? Khung cảnh nhiều người dân Việt Nam nghèo khổ phải vội vã, tất bật chạy về phía cửa khẩu vì sợ trễ giờ là một minh chứng cho thấy nước ta đã thua họ - 1 đất nước từng thua xa ta nhiều năm về trước. Ngày nay, giá trị passport Việt Nam cũng đã bị xếp sau passport Lào và Campuchia. Còn điều gì nhục nhã hơn ko?\n\nAi dám nói Việt Nam đang yên bình trong khi nước ta đang bất ổn về cả kinh tế, chính trị lẫn an ninh lãnh thổ quốc gia? Những đứa luôn miệng sủa:\"Việt Nam bây giờ đã yên ổn no ấm rồi, hãy ngoan ngoãn làm ăn kiếm sống nuôi gia đình đi.\" là những đứa ko có lương tâm. Chúng nó ép buộc người dân an phận để tới khi giặc Tàu tràn qua diệt chủng dân tộc Việt Nam như người Tây Tạng thì lúc đó chúng nó đã cùng con cái đu càng qua Tây phương hưởng thụ cuộc sống xa hoa đến cuối đời, trong khi dân ta thì chìm trong máu và nước mắt dưới sự đô hộ của kẻ thù.\n\nCác bạn đã bao giờ tự hỏi tại sao mình lại khổ như vậy chưa? Các bạn có thể nghĩ rằng:\"Tại vì số tôi nó như vậy, tại vì tôi thế này thế kia...\". Đủ mọi loại lí do cả. Nhưng phần lớn các bạn chẳng ai nghĩ đến chính quyền họ đã làm gì, họ đã lãnh đạo đất nước thế nào bấy lâu nay. Suốt 43 năm nay, chính quyền họ chỉ lo tham nhũng, họ ko dùng những đồng thuế chúng ta làm ra để phát triển kinh tế, đẩy mạnh khoa học kĩ thuật hay xây dựng và nâng cấp cơ sở hạ tầng cho xã hội. Thậm chí họ còn chẳng dùng những đồng thuế đó để bảo vệ an ninh quốc phòng và lãnh thổ quốc gia. Như vậy, chỉ còn 1 khả năng duy nhất là họ đã biến chúng thành số tiền của riêng họ. Họ đã ko tập trung phát triển kinh tế, ko tạo công ăn việc làm cho các bạn. Sau đó, họ trốn tránh trách nhiệm bằng cách đẩy các bạn ra nước ngoài làm culi. Các bạn có biết rằng, trong khi các bạn đang lao động khổ sai để đóng đủ mọi thứ thuế trên đời thì con cái của họ đã có biệt thự, xe hơi, quốc tịch...đầy đủ bên Mỹ và Châu Âu dù chúng chỉ mới mười mấy tuổi đầu? Trong khi chúng ta đang hít khí độc, ăn đồ độc từ Trung Quốc thì con cái chúng nó đang ăn thực phẩm ngon, sạch của Mỹ và hít thở bầu ko khí trong lành, sạch đẹp. Các bạn có biết điều đó ko? Người dân dù có cần cù siêng năng cách mấy thì cũng ko ngóc đầu lên nổi dưới sự cai trị của 1 bộ máy chính quyền thối nát, gian trá.\n\nNhững lãnh đạo thời nay tôi nói thẳng: chúng nó chỉ là những kẻ con ông cháu cha, có học hành gì đéo đâu? Toàn bằng giả để treo đít chưng cho thiên hạ vui. Tất cả bọn chúng đều là 1 lũ đầu bò và ko hơn. Việt Nam ta ko thiếu gì những con người trẻ trung và đầy tài năng, đầy triển vọng. Nhưng chính chúng ta đã ngồi yên để 1 lũ vừa tham, vừa ngu, vừa ác lãnh đạo để rồi đất nước bị phá tan hoang. Ví dụ điển hình là Nguyễn Phú Trọng, lão đã già đến mức tóc bạc trắng cả đầu, nhưng vẫn cố bám vào chiếc ghế tham ô như một con đĩa. Thậm chí tiến hành thanh trừng, giết chóc nội bộ để tranh giành những đồng tiền dơ bẩn được vơ vét từ túi người dân. Người sắp xuống hố tới nơi rồi còn ko biết tu tâm dưỡng tính, lại đi làm những chuyện thất đức với người dân. Mà suy cho cùng, chúng nó chỉ nhảy vô để tìm cách kiếm tiền mà thôi chứ đứa nào đứa nấy cũng đã có nhà cửa, quốc tịch bên Tây cả rồi. Sau này nếu mất nước thì chúng nó cũng đã cao bay xa chạy từ lâu.\nSt.\n----- \n\nhttps://www.minds.com/vietnamnews247",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867637266862923776/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867633141842509824",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Truyện cổ<br />Ngày xửa ngày xưa đất Âu Lạc có một ông vua tên là An Dương Vương. Vua có 2 nàng công chúa sinh đôi tên là Mị Châu và Mị Dân. Sau đó thì An Dương Vương làm thông gia với vua Triệu Đà ở phương Bắc. Về phần Triệu Đà thì cũng có 2 đứa con trai sinh đôi tên là Trọng Thuỷ và Trọng Lú. Hai công chúa nước này lấy hai thái tử nước kia...<br />Khúc giữa của câu chuyện là mấy vụ nỏ thần, rùa thần... gì đó, ai cũng biết hết rồi nên tôi cũng không kể làm chi cho mệt.<br />Hậu thế sau này chỉ dám nhắc đến chuyện Trọng Thủy Mị Châu, không ai dám nhắc đến chuyện Trọng Lú Mị Dân vì sợ bị bắt bỏ tù.<br />Truyện chỉ có vậy thôi.<br />Hết.<br />Cre: Ha hong Son<br /><br />-----<br /><a href=\"https://www.minds.com/vietnamnews247\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/vietnamnews247</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867633141842509824",
"published": "2018-07-22T05:04:20+00:00",
"source": {
"content": "Truyện cổ\nNgày xửa ngày xưa đất Âu Lạc có một ông vua tên là An Dương Vương. Vua có 2 nàng công chúa sinh đôi tên là Mị Châu và Mị Dân. Sau đó thì An Dương Vương làm thông gia với vua Triệu Đà ở phương Bắc. Về phần Triệu Đà thì cũng có 2 đứa con trai sinh đôi tên là Trọng Thuỷ và Trọng Lú. Hai công chúa nước này lấy hai thái tử nước kia...\nKhúc giữa của câu chuyện là mấy vụ nỏ thần, rùa thần... gì đó, ai cũng biết hết rồi nên tôi cũng không kể làm chi cho mệt.\nHậu thế sau này chỉ dám nhắc đến chuyện Trọng Thủy Mị Châu, không ai dám nhắc đến chuyện Trọng Lú Mị Dân vì sợ bị bắt bỏ tù.\nTruyện chỉ có vậy thôi.\nHết.\nCre: Ha hong Son\n\n-----\nhttps://www.minds.com/vietnamnews247",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867633141842509824/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867217440405258240",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Đề thi THPT Quốc gia môn Văn, năm 2118:<br />- Anh/chị hãy viết một bài cảm nhận về tác phẩm \"SỐ NHỌ\" của nhà văn/nhà giáo ưu tú Vũ Trọng Lương, được ông sáng tác dựa theo một sự kiện có thật cách đây đúng 1 thế kỷ.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867217440405258240",
"published": "2018-07-21T01:32:29+00:00",
"source": {
"content": "Đề thi THPT Quốc gia môn Văn, năm 2118:\n- Anh/chị hãy viết một bài cảm nhận về tác phẩm \"SỐ NHỌ\" của nhà văn/nhà giáo ưu tú Vũ Trọng Lương, được ông sáng tác dựa theo một sự kiện có thật cách đây đúng 1 thế kỷ.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867217440405258240/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867215207552667648",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/867215207552667648\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/867215207552667648</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867215207552667648",
"published": "2018-07-21T01:23:37+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/867215207552667648",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867215207552667648/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867215070080360448",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048",
"content": "Tiện Nhân vòng tròn bất .....mãn.! :v :v",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867215070080360448",
"published": "2018-07-21T01:23:04+00:00",
"source": {
"content": "Tiện Nhân vòng tròn bất .....mãn.! :v :v",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/entities/urn:activity:867215070080360448/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/860067459233751048/outboxoutbox"
}