ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:861251371792986112", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[CÁ NHÂN, THÀNH CÔNG VÀ CƠ CHẾ] Vì sao người Việt giỏi mà nước Việt vẫn nghèo? Để cá nhân trở thành nhân tài thì cần có môi trường để phát triển. Điều này được khẳng định:<br /><br />1. Bạn có thể là một Messi, nhưng nếu chơi trong cái đội bóng toàn Văn Quyến thì cũng tịt như vịt chứ đừng nói sẽ làm siêu sao bóng đá.<br />2. Bạn có thể làm một Bill Gates nhưng nếu bạn sinh ra ở xứ khỉ ho cò gáy thì cũng không bao giờ làm ôm trùm công nghệ được.<br />3. Bạn có thể là một Ngô Bảo Châu, nhưng nếu bạn làm việc ở cơ quan nhà nước ở xứ Đông Lào thì bạn sẽ mãi là thằng viên chức quèn và sẽ không bao giờ thành một siêu sao toán học.<br />4. Bạn có thể là một Donald Trump nhưng nếu bạn ở một nước CNXH, nơi không có tư hữu, thì bạn đừng mơ trở thành một trùm bất động sản.<br />5. Hay bạn có thể là một Steven Spielberg nhưng nếu bạn làm việc ở một cơ chế kiểm duyệt điển ảnh, thì tác phẩm của bạn chỉ thuộc chất lượng ao làng, chứ đừng mơ tới thắng giải Oscar.<br /><br />Vậy mối quan hệ giữa cá nhân và môi trường là gì? Cái nào đi trước. Cái nào là điều kiện để thúc đẩy cái còn lại? Môi trường thúc đẩy cá nhân.<br /><br />Một cá nhân có thể giỏi nhưng để biến tài năng đó thành sự thành công thì cần phải có môi trường để phát triển và thể hiện. Một môi trường không bảo vệ quyền lợi, không cho phép con người sở hữu thành quả, và không coi trọng thành công cá nhân sẽ không bao giờ có nhân tài nào xuất hiện.<br /><br />Muốn nhiều người thành công thì trước tiên hãy tạo môi trường sạch. Từ đó con người sẽ tự tìm hiểu. Và trong những con người đó, sẽ xuất hiện vài nhân vật tiêu biểu. Còn như ngược lại và hiện tại thì lâu lâu sẽ xuất hiện vài thằng khôn vặt ăn hên như Nguyễn Hà Đông rồi sau đó tịt - chứ không bao giờ phát triển lên quy mô được.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/861251371792986112", "published": "2018-07-04T14:25:28+00:00", "source": { "content": "[CÁ NHÂN, THÀNH CÔNG VÀ CƠ CHẾ] Vì sao người Việt giỏi mà nước Việt vẫn nghèo? Để cá nhân trở thành nhân tài thì cần có môi trường để phát triển. Điều này được khẳng định:\n\n1. Bạn có thể là một Messi, nhưng nếu chơi trong cái đội bóng toàn Văn Quyến thì cũng tịt như vịt chứ đừng nói sẽ làm siêu sao bóng đá.\n2. Bạn có thể làm một Bill Gates nhưng nếu bạn sinh ra ở xứ khỉ ho cò gáy thì cũng không bao giờ làm ôm trùm công nghệ được.\n3. Bạn có thể là một Ngô Bảo Châu, nhưng nếu bạn làm việc ở cơ quan nhà nước ở xứ Đông Lào thì bạn sẽ mãi là thằng viên chức quèn và sẽ không bao giờ thành một siêu sao toán học.\n4. Bạn có thể là một Donald Trump nhưng nếu bạn ở một nước CNXH, nơi không có tư hữu, thì bạn đừng mơ trở thành một trùm bất động sản.\n5. Hay bạn có thể là một Steven Spielberg nhưng nếu bạn làm việc ở một cơ chế kiểm duyệt điển ảnh, thì tác phẩm của bạn chỉ thuộc chất lượng ao làng, chứ đừng mơ tới thắng giải Oscar.\n\nVậy mối quan hệ giữa cá nhân và môi trường là gì? Cái nào đi trước. Cái nào là điều kiện để thúc đẩy cái còn lại? Môi trường thúc đẩy cá nhân.\n\nMột cá nhân có thể giỏi nhưng để biến tài năng đó thành sự thành công thì cần phải có môi trường để phát triển và thể hiện. Một môi trường không bảo vệ quyền lợi, không cho phép con người sở hữu thành quả, và không coi trọng thành công cá nhân sẽ không bao giờ có nhân tài nào xuất hiện.\n\nMuốn nhiều người thành công thì trước tiên hãy tạo môi trường sạch. Từ đó con người sẽ tự tìm hiểu. Và trong những con người đó, sẽ xuất hiện vài nhân vật tiêu biểu. Còn như ngược lại và hiện tại thì lâu lâu sẽ xuất hiện vài thằng khôn vặt ăn hên như Nguyễn Hà Đông rồi sau đó tịt - chứ không bao giờ phát triển lên quy mô được.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:861251371792986112/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:861160104832888832", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[QUYỀN LỰC CỨNG VÀ MỀM - TRUNG QUỐC VS MỸ ] Có 2 cách để bạn chinh phục hoặc xâm chiếm một quốc gia - tùy theo cách bạn dùng từ ngữ: quyền lực cứng và quyền lực mềm. Quyền lực cứng là cách Trung Quốc đang làm, còn Mỹ thì đang chinh phục thế giới với quyền lực mềm của mình.<br /><br />Quyền Lực Cứng là gì? Chẳng có định nghĩa nào cụ thể hết. Nhưng nếu phải giải nghĩa thì là:<br /><br />1. Mua chuộc quan chức nước khác.<br />2. Đầu tư làm ăn rồi vơ vét của cải, không suy nghĩ dài hạn.<br />3. Dùng thủ đoạn, hối lộ để chiến thắng. Gian lận cũng được.<br />4. Uy hiếp để ép người ta phải theo mình.<br />5. Coi mình là nhất, không muốn ai hơn.<br /><br />Còn Quyền Lực Mềm thì ngược lại.<br /><br />1. Dùng tiền để cấp học bổng, xây dựng uy tín với thanh niên nước kia.<br />2. Tài trợ các chương trình nhân đạo, để lấy lòng người dân.<br />3. Kêu gọi doanh nghiệp mình đầu tư để thu lời, vừa xây dựng thương hiệu vừa làm giàu.<br />4. Hợp tác quân sự, kinh tế và chính trị với nước khác.<br />5. Coi người khác là bạn.<br /><br />Quan điểm và bán nước cũng từ khái niệm trên mà ra. Nếu Việt Nam công khai minh bạch, hợp tác làm ăn, thì chẳng ai gọi là bán nước. Nhưng nếu cho phép người khác vào nước mình hối lộ để thắng thầu, vơ vét tài nguyên, uy hiếp người dân thì đó là bán nước.<br /><br />Trung Quốc có thể dùng tiền và sức mạnh để chiến thắng nhưng chẳng bao giờ giành được trái tim của người dân. Họ không có cái sức hút của một chính quyền tử tế để khiến người khác phải thích mình. Họ cũng không có cái gọi là quyền lực mềm để kết thân làm bạn với người khác.<br /><br />Cho nên đừng hỏi vì sao người dân lại ghét Trung Quốc trong khi ĐCS lại ưu ái họ. Vì chính sách của Trung Quốc chỉ tồn tại ở các nước độc tài và tham nhũng chứ không thể nào thành công ở những xã hội văn minh. Đó là sự khác biệt giữa Quyền Lực Cứng của Trung Quốc và Quyền Lực Mềm của Mỹ.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/861160104832888832", "published": "2018-07-04T08:22:48+00:00", "source": { "content": "[QUYỀN LỰC CỨNG VÀ MỀM - TRUNG QUỐC VS MỸ ] Có 2 cách để bạn chinh phục hoặc xâm chiếm một quốc gia - tùy theo cách bạn dùng từ ngữ: quyền lực cứng và quyền lực mềm. Quyền lực cứng là cách Trung Quốc đang làm, còn Mỹ thì đang chinh phục thế giới với quyền lực mềm của mình.\n\nQuyền Lực Cứng là gì? Chẳng có định nghĩa nào cụ thể hết. Nhưng nếu phải giải nghĩa thì là:\n\n1. Mua chuộc quan chức nước khác.\n2. Đầu tư làm ăn rồi vơ vét của cải, không suy nghĩ dài hạn.\n3. Dùng thủ đoạn, hối lộ để chiến thắng. Gian lận cũng được.\n4. Uy hiếp để ép người ta phải theo mình.\n5. Coi mình là nhất, không muốn ai hơn.\n\nCòn Quyền Lực Mềm thì ngược lại.\n\n1. Dùng tiền để cấp học bổng, xây dựng uy tín với thanh niên nước kia.\n2. Tài trợ các chương trình nhân đạo, để lấy lòng người dân.\n3. Kêu gọi doanh nghiệp mình đầu tư để thu lời, vừa xây dựng thương hiệu vừa làm giàu.\n4. Hợp tác quân sự, kinh tế và chính trị với nước khác.\n5. Coi người khác là bạn.\n\nQuan điểm và bán nước cũng từ khái niệm trên mà ra. Nếu Việt Nam công khai minh bạch, hợp tác làm ăn, thì chẳng ai gọi là bán nước. Nhưng nếu cho phép người khác vào nước mình hối lộ để thắng thầu, vơ vét tài nguyên, uy hiếp người dân thì đó là bán nước.\n\nTrung Quốc có thể dùng tiền và sức mạnh để chiến thắng nhưng chẳng bao giờ giành được trái tim của người dân. Họ không có cái sức hút của một chính quyền tử tế để khiến người khác phải thích mình. Họ cũng không có cái gọi là quyền lực mềm để kết thân làm bạn với người khác.\n\nCho nên đừng hỏi vì sao người dân lại ghét Trung Quốc trong khi ĐCS lại ưu ái họ. Vì chính sách của Trung Quốc chỉ tồn tại ở các nước độc tài và tham nhũng chứ không thể nào thành công ở những xã hội văn minh. Đó là sự khác biệt giữa Quyền Lực Cứng của Trung Quốc và Quyền Lực Mềm của Mỹ.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:861160104832888832/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:861124525915496448", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[GIÁO DỤC VS TẨY NÃO - THẾ HỆ NGU ĐẦN] Nhìn tấm hình các em học sinh vừa ngồi trên xe vừa học bài mà tôi không khỏi đau lòng và phẫn nộ. Giáo dục của chúng ta từ lâu không còn là giáo dục nữa, mà phải gọi là hệ thống nhồi sọ hoặc tẩy não. Vì nó chỉ sản sinh ra những cái máy biết học thuộc lòng, những con người chỉ sao chép và những cá nhân không biết suy nghĩ. Điều này vô tình hay vô tình thì không rõ, nhưng dưới sự nhồi nhét như hiện nay thì học sinh chỉ càng thêm ngu đần.<br /><br />Vậy sự khác biệt giữa Giáo Dục và Nhồi Sọ là gì?<br /><br />1. Giáo dục là khi người học hiểu mình học cái gì, có thể giải thích vấn đề thay vì chỉ học thuộc lòng rồi trả bài.<br />2. Giáo dục là khi người học được quyền suy ngẫm và phản biện những gì mình đang học. Chứ không phải câm miệng để chấp nhận điều phi lý là hợp lý.<br />3. Giáo dục là khi người dạy học đóng vai trò giảng dạy và dẫn dắt người học, để họ tự tìm câu trả lời.<br />4. Giáo dục bắt đầu với đầu óc và tư duy tự do, không ép buộc.<br />5. Và giáo dục, theo tôi, là khi người học cảm thấy thích thú với những gì được dạy.<br /><br />Còn Nhồi Sọ? Nó chính là phương pháp các học sinh hiện tại đang phải gánh chịu. Đó là:<br /><br />1. Học mà không cần hiểu, chỉ cần nhớ rồi ghi lại.<br />2. Học mà không cần phân tích, chỉ cần đồng ý rồi chép lại.<br />3. Học mà không biết mình học cái gì và để làm gì.<br />4. Học mà phải chấp nhận sự giả dối là sự thật.<br />5. Và học mà rồi nhớ nhất thời rồi sau đó quên hết tất cả.<br /><br />Cỗ máy giáo dục nhồi sọ của đất nước này đang làm ngu đần cả một thế hệ học sinh. Nhìn cái bản mặt ngu và cù lần của mấy bạn trẻ bây giờ mà không biết nên vui hay cười. Thôi cho cười rồi đau lòng lại. Chia buồn với các em, một thế hệ ngu dần.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/861124525915496448", "published": "2018-07-04T06:01:25+00:00", "source": { "content": "[GIÁO DỤC VS TẨY NÃO - THẾ HỆ NGU ĐẦN] Nhìn tấm hình các em học sinh vừa ngồi trên xe vừa học bài mà tôi không khỏi đau lòng và phẫn nộ. Giáo dục của chúng ta từ lâu không còn là giáo dục nữa, mà phải gọi là hệ thống nhồi sọ hoặc tẩy não. Vì nó chỉ sản sinh ra những cái máy biết học thuộc lòng, những con người chỉ sao chép và những cá nhân không biết suy nghĩ. Điều này vô tình hay vô tình thì không rõ, nhưng dưới sự nhồi nhét như hiện nay thì học sinh chỉ càng thêm ngu đần.\n\nVậy sự khác biệt giữa Giáo Dục và Nhồi Sọ là gì?\n\n1. Giáo dục là khi người học hiểu mình học cái gì, có thể giải thích vấn đề thay vì chỉ học thuộc lòng rồi trả bài.\n2. Giáo dục là khi người học được quyền suy ngẫm và phản biện những gì mình đang học. Chứ không phải câm miệng để chấp nhận điều phi lý là hợp lý.\n3. Giáo dục là khi người dạy học đóng vai trò giảng dạy và dẫn dắt người học, để họ tự tìm câu trả lời.\n4. Giáo dục bắt đầu với đầu óc và tư duy tự do, không ép buộc.\n5. Và giáo dục, theo tôi, là khi người học cảm thấy thích thú với những gì được dạy.\n\nCòn Nhồi Sọ? Nó chính là phương pháp các học sinh hiện tại đang phải gánh chịu. Đó là:\n\n1. Học mà không cần hiểu, chỉ cần nhớ rồi ghi lại.\n2. Học mà không cần phân tích, chỉ cần đồng ý rồi chép lại.\n3. Học mà không biết mình học cái gì và để làm gì.\n4. Học mà phải chấp nhận sự giả dối là sự thật.\n5. Và học mà rồi nhớ nhất thời rồi sau đó quên hết tất cả.\n\nCỗ máy giáo dục nhồi sọ của đất nước này đang làm ngu đần cả một thế hệ học sinh. Nhìn cái bản mặt ngu và cù lần của mấy bạn trẻ bây giờ mà không biết nên vui hay cười. Thôi cho cười rồi đau lòng lại. Chia buồn với các em, một thế hệ ngu dần.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:861124525915496448/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860884189610082304", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[TIỀN - SỰ TỬ TẾ CỦA ĐỒNG TIỀN] Bạn có ghét hay nghĩ xấu về đồng tiền không? Khi nhắc tới Tiền thì thế nào máu của các bạn cũng sôi lên như nồi lẩu. Bởi vì không có gì khiêu khích và kích thích con người bằng Tiền, có thể là tôn giáo, nhưng Tiền vẫn là yếu tố mãnh liệt nhất. Con người sẵn lòng làm tất cả vì đồng tiền, họ có thể bất chấp mạng sống hay bán đứng lương tâm. Tất cả vì Tiền.<br /><br />Nhưng Tiền có phải là tội lỗi hay nguồn gốc của tội lỗi không và người yêu Tiền có sai không? Tôi cho là không. Theo tôi Tiền là động lực và nguồn gốc của sự tử tế. Một xã hội vận hành bởi đồng tiền sẽ sản sinh ra những con người hiền lành. Còn những xã hội vận hành trên sự công bằng và dìm pha đồng tiền thường tạo ra những con người ác độc.<br /><br />Ngày xưa khi con người chưa nghĩ ra khái niệm đồng tiền, chỉ có hai cách để kiếm ăn: một là săn thú và hai là đâm chém nhau. Người này giết người kia để tồn tại, hàng hóa không được sản xuất mà được giành lấy. Nhưng sự phát minh của đồng tiền đã làm thay đổi tất cả.<br /><br />Hãy suy ngẫm, Tiền là gì? Nó là sự tượng trưng của tất cả hàng hóa và dịch vụ. Nó giải quyết vấn đề nhu cầu và giao dịch. Bạn nuôi con gà nhưng thích ăn rau, thay vì tìm người bán rau thèm gà thì bạn chỉ cần bán con gà để lấy tiền mua rau. Sẽ ra sao nếu xã hội dùng hàng hóa để trao đổi mà không giao dịch bằng Tiền?<br /><br />Nhưng lợi ích của Đồng Tiền không ngừng ở việc giao dịch mà còn ở mặt đạo đức. Thay vì đâm chém nhau để giành thức ăn thì con người làm việc để kiếm Tiền, rồi lấy Tiền mua thức ăn. Thay thể hiện sức mạnh rồi xâm chiếm nhau, con người dùng Đồng Tiền để hợp tác và cạnh tranh. Các bạn có thể chỉ trích là cạnh tranh bằng Đồng Tiền thúc đẩy lòng tham, nhưng nếu không có Tiền thì con người sẽ được thúc đẩy bởi sự ác động.<br /><br />Hãy nhìn xung quanh bạn coi ai là người tử tế, quốc gia nào là quốc gia nhân đạo và con người nào là những con người hiền lành. Tất cả đều là những người có Tiền và dư Tiền. Đồng Tiền làm họ tử tế vì khi có dư Tiền con người lại nghĩ đến việc từ thiện. Đồng Tiền làm các quốc gia tư bản nhân đạo vì sự dư thừa thúc đẩy họ làm những việc mà coi như là vô bổ như tài trợ các nước nghèo hay trao học bổng. Tất cả những con người tử tế bạn biết được trong xã hội này đều có dư Tiền.<br /><br />Vì Tiền không chỉ là tờ giấy hay đồng xu. Tiền là mồ hôi nước mắt, là công sức, là trí tuệ, là sự sáng tạo, là động lực, là niềm tin, là máu của những ai đã hy sinh để có nó và làm ra nó. Hãy cầm một tờ Tiền lên tay bạn để cảm nhận được sự hy sinh của con người, hãy nghĩ đến những công lao bạn đã bỏ ra để có được nó. Rồi bạn sẽ hiểu giá trị của Tiền.<br /><br />Bạn hãy cứ nói Tiền là ma quái, cứ nói Tiền là nguồn gốc của tội lỗi, cứ cho rằng việc ai đó mê Tiền là sai. Nhưng hãy nhớ rằng, một ngày nào đó khi xã hội không vận hành bởi Đồng Tiền, khi con người không được thúc đẩy bởi Đồng Tiền - thì chỉ có sự hỗn loạn và ác độc. Tiền mang đến sự trật tự và nhân ái. Tiền là nguồn gốc của sự nhân văn, điều tất cả chúng ta đều hướng tới.<br /><br />Bây giờ bạn có nghĩ xấu về Tiền nữa không? Tiền là nguồn gốc của sự tội lỗi hay là nền tảng của sự tử tế? Hãy yêu Tiền, hãy làm việc vì Tiền, hãy bảo vệ nó. Vì một ngày không có nó, thì chúng ta sẽ rơi vào sự lâm nguy. Chỉ có Tiền mới xây dựng, cứu vớt và thúc đẩy được con người và xã hội. Tiền là đỉnh cao của nhân loại.<br /><br />PS: lấy cảm hứng từ Ayn Rand.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860884189610082304", "published": "2018-07-03T14:06:25+00:00", "source": { "content": "[TIỀN - SỰ TỬ TẾ CỦA ĐỒNG TIỀN] Bạn có ghét hay nghĩ xấu về đồng tiền không? Khi nhắc tới Tiền thì thế nào máu của các bạn cũng sôi lên như nồi lẩu. Bởi vì không có gì khiêu khích và kích thích con người bằng Tiền, có thể là tôn giáo, nhưng Tiền vẫn là yếu tố mãnh liệt nhất. Con người sẵn lòng làm tất cả vì đồng tiền, họ có thể bất chấp mạng sống hay bán đứng lương tâm. Tất cả vì Tiền.\n\nNhưng Tiền có phải là tội lỗi hay nguồn gốc của tội lỗi không và người yêu Tiền có sai không? Tôi cho là không. Theo tôi Tiền là động lực và nguồn gốc của sự tử tế. Một xã hội vận hành bởi đồng tiền sẽ sản sinh ra những con người hiền lành. Còn những xã hội vận hành trên sự công bằng và dìm pha đồng tiền thường tạo ra những con người ác độc.\n\nNgày xưa khi con người chưa nghĩ ra khái niệm đồng tiền, chỉ có hai cách để kiếm ăn: một là săn thú và hai là đâm chém nhau. Người này giết người kia để tồn tại, hàng hóa không được sản xuất mà được giành lấy. Nhưng sự phát minh của đồng tiền đã làm thay đổi tất cả.\n\nHãy suy ngẫm, Tiền là gì? Nó là sự tượng trưng của tất cả hàng hóa và dịch vụ. Nó giải quyết vấn đề nhu cầu và giao dịch. Bạn nuôi con gà nhưng thích ăn rau, thay vì tìm người bán rau thèm gà thì bạn chỉ cần bán con gà để lấy tiền mua rau. Sẽ ra sao nếu xã hội dùng hàng hóa để trao đổi mà không giao dịch bằng Tiền?\n\nNhưng lợi ích của Đồng Tiền không ngừng ở việc giao dịch mà còn ở mặt đạo đức. Thay vì đâm chém nhau để giành thức ăn thì con người làm việc để kiếm Tiền, rồi lấy Tiền mua thức ăn. Thay thể hiện sức mạnh rồi xâm chiếm nhau, con người dùng Đồng Tiền để hợp tác và cạnh tranh. Các bạn có thể chỉ trích là cạnh tranh bằng Đồng Tiền thúc đẩy lòng tham, nhưng nếu không có Tiền thì con người sẽ được thúc đẩy bởi sự ác động.\n\nHãy nhìn xung quanh bạn coi ai là người tử tế, quốc gia nào là quốc gia nhân đạo và con người nào là những con người hiền lành. Tất cả đều là những người có Tiền và dư Tiền. Đồng Tiền làm họ tử tế vì khi có dư Tiền con người lại nghĩ đến việc từ thiện. Đồng Tiền làm các quốc gia tư bản nhân đạo vì sự dư thừa thúc đẩy họ làm những việc mà coi như là vô bổ như tài trợ các nước nghèo hay trao học bổng. Tất cả những con người tử tế bạn biết được trong xã hội này đều có dư Tiền.\n\nVì Tiền không chỉ là tờ giấy hay đồng xu. Tiền là mồ hôi nước mắt, là công sức, là trí tuệ, là sự sáng tạo, là động lực, là niềm tin, là máu của những ai đã hy sinh để có nó và làm ra nó. Hãy cầm một tờ Tiền lên tay bạn để cảm nhận được sự hy sinh của con người, hãy nghĩ đến những công lao bạn đã bỏ ra để có được nó. Rồi bạn sẽ hiểu giá trị của Tiền.\n\nBạn hãy cứ nói Tiền là ma quái, cứ nói Tiền là nguồn gốc của tội lỗi, cứ cho rằng việc ai đó mê Tiền là sai. Nhưng hãy nhớ rằng, một ngày nào đó khi xã hội không vận hành bởi Đồng Tiền, khi con người không được thúc đẩy bởi Đồng Tiền - thì chỉ có sự hỗn loạn và ác độc. Tiền mang đến sự trật tự và nhân ái. Tiền là nguồn gốc của sự nhân văn, điều tất cả chúng ta đều hướng tới.\n\nBây giờ bạn có nghĩ xấu về Tiền nữa không? Tiền là nguồn gốc của sự tội lỗi hay là nền tảng của sự tử tế? Hãy yêu Tiền, hãy làm việc vì Tiền, hãy bảo vệ nó. Vì một ngày không có nó, thì chúng ta sẽ rơi vào sự lâm nguy. Chỉ có Tiền mới xây dựng, cứu vớt và thúc đẩy được con người và xã hội. Tiền là đỉnh cao của nhân loại.\n\nPS: lấy cảm hứng từ Ayn Rand.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860884189610082304/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860747822813184000", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[QUÁN NHỎ NGON, QUÁN LỚN DỞ] Tôi là một người rất thích ăn ngoài và có một điều làm tôi cực kỳ ghét về các quán ăn ở Việt Nam. Tôi đã hỏi nhiều người, nghiên cứu nhiều tài liệu, suy ngẫm lâu rồi mà vẫn không giải thích được.<br /><br />Đó là mấy quán ăn nhỏ, kiểu gia đình, hay một người nấu thì làm rất ngon, ăn lần này tới lần khác không ngán. Nhưng các quán lớn có thương hiệu thì làm dở ẹc, ngoài cái máy lạnh, nội thất và mấy em gái phục vụ ra thì đồ ăn chẳng có gì là đặc biệt. Hay đó là cảm nghĩ của tôi thôi?<br /><br />Tôi xin lấy vài ví dụ:<br /><br />1. Phở Lệ ngon, Phở 24 không hiểu nó có gì đặc biệt mà người ta lại ăn.<br />2. Bún Bò Huế Nhân Trí ở Quận 10 ăn không ngán, Món Huế thì chẳng có mùi vị bún bò huế chút nào.<br />3. Cơm tấm mấy quán bình dân làm ăn rất thèm, Cơm Tấm Cali ngoài máy lạnh ra thì không có gì ấn tượng.<br />4. Bánh khọt Vũng Tàu nhắc tới là chảy nước miếng, Quán Cô Ba Vũng Tàu ăn rồi không muốn quay lại trừ khi đi đông.<br /><br />Tại sao lại như vậy, tại sao Việt Nam không có sự chuyên nghiệp và bền vững về mặt phát triển? Tại sao chỉ làm và giữ độ ngon ở quy mô nhỏ, còn lên quy mô lớn thì lại không? Sau đây là nhận xét cá nhân của tôi.<br /><br />1. Khi làm quán nhỏ thì người chủ tự nấu, tự phục vụ và điều hành. Vì trực tiếp làm nên chất lượng được giữ vì nó đến từ cái tâm của người chủ. Còn các quán lớn hay thương hiệu thì chỉ có cái thương hiệu, người chủ chỉ đầu tư và không điều hành trực tiếp mà chỉ thuê nhân viên. Vì nhân viên chỉ làm công nên họ cảm thấy chán. <br />2. Các món ăn Việt Nam nấu ở quy mô nhỏ thì giữ được chất lượng vì chỉ một hay vài người nấu. Nhưng khi lên quy mô thì nhiều người và họ không được đào tạo để giữ chất lượng như ban đầu.<br />3. Việt Nam chưa có đủ trình độ và kinh nghiệm để phát triển quy mô lớn, nhất là các quán ăn chuỗi. Dẫn kết chất lượng không đồng đều.<br />4. Chi phí đầu tư quán ăn nhỏ thì thấp, người làm là người nấu nên phải làm cho ngon mới giữ được khác. Còn chi phí đầu quán ăn lớn thì cao, thuê nhân viên và mặt bằng chiếm đa phần chi phí nên người ta tiết kiệm chất lượng đồ ăn.<br />5. Các quán thương hiệu biết rằng người ta tới vì mặt bằng sang trọng, có máy lạnh chứ không phải vì đồ ăn. Cho nên không bận tâm và coi trọng đồ ăn cho lắm.<br />6. Nhân sự ngành phục vụ đa số là bán thời gian và ngắn hạn. Vì trả lương thấp nên ít ai chịu làm lâu dài. Người có tay nghề lâu năm thì rất ít.<br />7. Người chủ với tư duy tiểu nông không truyền bí kíp mà chỉ lưu lại trong quán gia đình. Cho nên quy mô mãi nhỏ.<br /><br />Còn nhiều lý do nữa nhưng tôi chỉ có thể nêu những điều trên. Đi ăn Sài Gòn riết rồi không biết ăn ở đâu. Quán nhỏ thì chật và nóng, quán lớn thì đắt và dở. Không lẽ đồ ăn Việt Nam chỉ nằm trong mấy quán đầu đường xó chợ mà không thể nâng tầm thương hiệu được? Đó là cảm nghĩ cá nhân, xin hết.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860747822813184000", "published": "2018-07-03T05:04:32+00:00", "source": { "content": "[QUÁN NHỎ NGON, QUÁN LỚN DỞ] Tôi là một người rất thích ăn ngoài và có một điều làm tôi cực kỳ ghét về các quán ăn ở Việt Nam. Tôi đã hỏi nhiều người, nghiên cứu nhiều tài liệu, suy ngẫm lâu rồi mà vẫn không giải thích được.\n\nĐó là mấy quán ăn nhỏ, kiểu gia đình, hay một người nấu thì làm rất ngon, ăn lần này tới lần khác không ngán. Nhưng các quán lớn có thương hiệu thì làm dở ẹc, ngoài cái máy lạnh, nội thất và mấy em gái phục vụ ra thì đồ ăn chẳng có gì là đặc biệt. Hay đó là cảm nghĩ của tôi thôi?\n\nTôi xin lấy vài ví dụ:\n\n1. Phở Lệ ngon, Phở 24 không hiểu nó có gì đặc biệt mà người ta lại ăn.\n2. Bún Bò Huế Nhân Trí ở Quận 10 ăn không ngán, Món Huế thì chẳng có mùi vị bún bò huế chút nào.\n3. Cơm tấm mấy quán bình dân làm ăn rất thèm, Cơm Tấm Cali ngoài máy lạnh ra thì không có gì ấn tượng.\n4. Bánh khọt Vũng Tàu nhắc tới là chảy nước miếng, Quán Cô Ba Vũng Tàu ăn rồi không muốn quay lại trừ khi đi đông.\n\nTại sao lại như vậy, tại sao Việt Nam không có sự chuyên nghiệp và bền vững về mặt phát triển? Tại sao chỉ làm và giữ độ ngon ở quy mô nhỏ, còn lên quy mô lớn thì lại không? Sau đây là nhận xét cá nhân của tôi.\n\n1. Khi làm quán nhỏ thì người chủ tự nấu, tự phục vụ và điều hành. Vì trực tiếp làm nên chất lượng được giữ vì nó đến từ cái tâm của người chủ. Còn các quán lớn hay thương hiệu thì chỉ có cái thương hiệu, người chủ chỉ đầu tư và không điều hành trực tiếp mà chỉ thuê nhân viên. Vì nhân viên chỉ làm công nên họ cảm thấy chán. \n2. Các món ăn Việt Nam nấu ở quy mô nhỏ thì giữ được chất lượng vì chỉ một hay vài người nấu. Nhưng khi lên quy mô thì nhiều người và họ không được đào tạo để giữ chất lượng như ban đầu.\n3. Việt Nam chưa có đủ trình độ và kinh nghiệm để phát triển quy mô lớn, nhất là các quán ăn chuỗi. Dẫn kết chất lượng không đồng đều.\n4. Chi phí đầu tư quán ăn nhỏ thì thấp, người làm là người nấu nên phải làm cho ngon mới giữ được khác. Còn chi phí đầu quán ăn lớn thì cao, thuê nhân viên và mặt bằng chiếm đa phần chi phí nên người ta tiết kiệm chất lượng đồ ăn.\n5. Các quán thương hiệu biết rằng người ta tới vì mặt bằng sang trọng, có máy lạnh chứ không phải vì đồ ăn. Cho nên không bận tâm và coi trọng đồ ăn cho lắm.\n6. Nhân sự ngành phục vụ đa số là bán thời gian và ngắn hạn. Vì trả lương thấp nên ít ai chịu làm lâu dài. Người có tay nghề lâu năm thì rất ít.\n7. Người chủ với tư duy tiểu nông không truyền bí kíp mà chỉ lưu lại trong quán gia đình. Cho nên quy mô mãi nhỏ.\n\nCòn nhiều lý do nữa nhưng tôi chỉ có thể nêu những điều trên. Đi ăn Sài Gòn riết rồi không biết ăn ở đâu. Quán nhỏ thì chật và nóng, quán lớn thì đắt và dở. Không lẽ đồ ăn Việt Nam chỉ nằm trong mấy quán đầu đường xó chợ mà không thể nâng tầm thương hiệu được? Đó là cảm nghĩ cá nhân, xin hết.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860747822813184000/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860700371302342656", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[BẠN CÓ YÊU NƯỚC KHÔNG?] Yêu Nước - một thuật ngữ mà đến giờ tôi vẫn chưa thể nào định nghĩa chính xác được. Thế nào là Yêu Nước, thế nào là không Yêu Nước. Khi một ai đó hỏi tôi câu này hay đề cập đến điều này, tôi chỉ im lặng. Vì sống dưới một thể chế độc đảng nên ý nghĩa của Yêu Nước đã bị biến dạng thành \"Yêu một tổ chức chính trị.\" Bạn có Yêu Nước không? Bạn đừng trả lời tôi ngay, vì tôi biết bạn sẽ không thể trả lời được.<br /><br />Tôi không có một định nghĩa nào hoặc cách nào để miêu tả thế nào là Yêu Nước. Tôi không có câu trả lời nào. Tôi không biết từ bao giờ tôi cảm thấy đất nước đang thua kém các nước bạn khác. Tôi chẳng biết từ bao giờ, tôi muốn đất nước tôi phát triển hơn.<br /><br />Khi tôi thấy một cậu bé bán vé số hay ăn xin, lòng tôi đau như nó là em trai của mình. Khi tôi thấy một người già vô gia cư, tôi cảm thấy xót như người đó là ông bà của tôi. Khi tôi thấy một cô gái phải bán dâm kiếm sống, tôi cảm thấy tội lỗi như cô ấy là chị em hoặc người yêu của tôi. Hay khi một học sinh vùng xa không biết đọc hoặc phải đi làm sớm, tôi buồn như thể nó là con của tôi mặc dù tôi chẳng biết gì về nó.<br /><br />Tích cực hơn, tôi cảm thấy vui khi đội bóng quốc gia thắng một trận bóng, dù nhỏ. Tôi cảm thấy vui khi một bạn nước ngoài làm clip dạy nấu món ăn Việt Nam. Hay khi ngày càng nhiều bạn quốc tế đến đất nước mình để làm việc và sinh sống. Hay khi tôi đi phượt và cảm thấy đất nước mình thật đẹp.<br /><br />Rộng lớn hơn, tôi cảm thấy xấu hổ khi ngôn ngữ của nước tôi được xuất hiện khắp nơi dưới bảng \"cấm ăn cắp.\" Khi một người lao động Việt Nam ở ngoài nước bị ngược đãi, tôi cảm thấy đó không chỉ là nỗi đau cá nhân, mà là nỗi đau của cả dân tộc và nỗi đau của chính tôi.<br /><br />Nếu các bạn cảm nhận được những điều trên, như tôi, thì tôi nghĩ các bạn đang Yêu Nước dù các bạn không nói cũng như không thừa nhận. Yêu Nước không yêu cầu các bạn phải cầm cờ tung hô hay cầm hình ai đó la hét. Bạn chỉ cần thấy đau xót khi đất nước càng ô nhiễm, khi thấy một người Việt bị làm nhục hay khi đi ăn được mời mua bé số bởi một người già.<br /><br />Vì khi bạn cảm nhận được những điều trên, bạn hiểu rằng đất nước mình thật đáng yêu nhưng có quá nhiều vấn đề để giải quyết. Khi bạn nhận ra điều đó, dù ít hay nhiều, bạn đang Yêu Nước. Bây giờ tôi hỏi lại, \"Bạn Có Yêu Nước Không?\" Tôi chắc chắn là có.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa<br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860700371302342656", "published": "2018-07-03T01:55:59+00:00", "source": { "content": "[BẠN CÓ YÊU NƯỚC KHÔNG?] Yêu Nước - một thuật ngữ mà đến giờ tôi vẫn chưa thể nào định nghĩa chính xác được. Thế nào là Yêu Nước, thế nào là không Yêu Nước. Khi một ai đó hỏi tôi câu này hay đề cập đến điều này, tôi chỉ im lặng. Vì sống dưới một thể chế độc đảng nên ý nghĩa của Yêu Nước đã bị biến dạng thành \"Yêu một tổ chức chính trị.\" Bạn có Yêu Nước không? Bạn đừng trả lời tôi ngay, vì tôi biết bạn sẽ không thể trả lời được.\n\nTôi không có một định nghĩa nào hoặc cách nào để miêu tả thế nào là Yêu Nước. Tôi không có câu trả lời nào. Tôi không biết từ bao giờ tôi cảm thấy đất nước đang thua kém các nước bạn khác. Tôi chẳng biết từ bao giờ, tôi muốn đất nước tôi phát triển hơn.\n\nKhi tôi thấy một cậu bé bán vé số hay ăn xin, lòng tôi đau như nó là em trai của mình. Khi tôi thấy một người già vô gia cư, tôi cảm thấy xót như người đó là ông bà của tôi. Khi tôi thấy một cô gái phải bán dâm kiếm sống, tôi cảm thấy tội lỗi như cô ấy là chị em hoặc người yêu của tôi. Hay khi một học sinh vùng xa không biết đọc hoặc phải đi làm sớm, tôi buồn như thể nó là con của tôi mặc dù tôi chẳng biết gì về nó.\n\nTích cực hơn, tôi cảm thấy vui khi đội bóng quốc gia thắng một trận bóng, dù nhỏ. Tôi cảm thấy vui khi một bạn nước ngoài làm clip dạy nấu món ăn Việt Nam. Hay khi ngày càng nhiều bạn quốc tế đến đất nước mình để làm việc và sinh sống. Hay khi tôi đi phượt và cảm thấy đất nước mình thật đẹp.\n\nRộng lớn hơn, tôi cảm thấy xấu hổ khi ngôn ngữ của nước tôi được xuất hiện khắp nơi dưới bảng \"cấm ăn cắp.\" Khi một người lao động Việt Nam ở ngoài nước bị ngược đãi, tôi cảm thấy đó không chỉ là nỗi đau cá nhân, mà là nỗi đau của cả dân tộc và nỗi đau của chính tôi.\n\nNếu các bạn cảm nhận được những điều trên, như tôi, thì tôi nghĩ các bạn đang Yêu Nước dù các bạn không nói cũng như không thừa nhận. Yêu Nước không yêu cầu các bạn phải cầm cờ tung hô hay cầm hình ai đó la hét. Bạn chỉ cần thấy đau xót khi đất nước càng ô nhiễm, khi thấy một người Việt bị làm nhục hay khi đi ăn được mời mua bé số bởi một người già.\n\nVì khi bạn cảm nhận được những điều trên, bạn hiểu rằng đất nước mình thật đáng yêu nhưng có quá nhiều vấn đề để giải quyết. Khi bạn nhận ra điều đó, dù ít hay nhiều, bạn đang Yêu Nước. Bây giờ tôi hỏi lại, \"Bạn Có Yêu Nước Không?\" Tôi chắc chắn là có.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa\n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860700371302342656/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860485145187348480", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "Ku Búa thề là sẽ cai nghiện Gái Bắc Kỳ. Chứ mấy em làm khổ đời anh quá rồi :(<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860485145187348480", "published": "2018-07-02T11:40:45+00:00", "source": { "content": "Ku Búa thề là sẽ cai nghiện Gái Bắc Kỳ. Chứ mấy em làm khổ đời anh quá rồi :(\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860485145187348480/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860482034791477248", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[CÔ BÁNH TRÁNG TRỘN VÀ CÔNG THỨC ĐẦU TƯ] Tôi rất thích ăn bánh tráng trộn và chỗ tôi ưa nhất là Hồ Con Rùa. Tôi thích cái cô gì đó bán ở trước đường đối diện Nhà Thờ Đức Bà. Không có tên, chỉ nhớ là chỗ đó. Tôi đã học được rất nhiều điều từ cô ấy. Mấy bạn đừng nghĩ là bán Bánh Tráng Trộn dễ nha.<br /><br />1. Muốn bán Bánh Tráng Trộn thành công, bạn phải có công thức đàng hoàng: bao nhiêu xoài, bao nhiêu bánh tráng, bao nhiêu khô bò, bao nhiêu nước xịt, bao nhiêu ớt. Hơn hoặc thiếu một chút là mất ngon liền.<br />2. Ai cũng có thể là Bánh Tráng Trộn nhưng để duy trì độ ngon là một nghệ thuật. Bạn có thể có công thức làm nhưng không có nghĩa bạn sẽ làm được. Vì nó cần rất nhiều sự kiên nhẫn và tập trung.<br />3. Khi bạn nhìn cô ấy làm, trông rất đơn giản nhưng rất công phu. Cô ta đã phải làm đi làm lại cả ngàn bịch/hộp rồi. Bạn mà làm chắc mất cả buổi trời cũng chưa xong và ngon bằng.<br />4. Cô ta có công thức để làm ra tiền và sinh lời. Ngày nào cô ta cũng bán được Bánh Tráng Trộn, không thể gọi đó là ăn hên được. Dù thị trường có xảy ra chuyện gì thì cô ta vẫn sinh lời.<br />5. Công thức cô ta nghĩ ra nhưng không ai có thể nhái theo được. Vì chỉ cô ta mới biến nó thành tiền.<br /><br />Vậy các bạn trader và đầu cơ có thể học được điều gì? Đó là sự chuyên nghiệp. Bất cứ ai cũng có thẻ nghĩ ra một công thức đầu cơ nhưng không có nghĩa bạn sẽ thành công, vì bạn không chịu dấn thân như cô bán Bánh Tráng Trộn kia.<br /><br />Nếu muốn thành công thì bạn hãy làm sau đây:<br /><br />1. Nghĩ ra một công thức, thí nghiệm nó.<br />2. Đầu cơ theo công thức trên quy mô nhỏ, rồi nhân lên.<br />3. Tái thí nghiệm lần này đến lần khác.<br />4. Ngày nào cũng vậy, làm qua làm lại. Đó sẽ là cách để bạn sinh lời.<br /><br />Các bạn thấy chưa? Các bạn nghĩ mình cao siêu, nghĩ mình tài giỏi, nghĩ mình học cao - nhưng còn thua một cô bán Bánh Tráng Trộn. Cô ta hơn bạn vì cô ta có công thức, có kỷ luật và có quy trình hoạt động. Còn bạn thì không, bạn chỉ làm cho vui, cho có rồi bỏ. Hãy như cô Bán Bánh Tráng Trộn.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860482034791477248", "published": "2018-07-02T11:28:23+00:00", "source": { "content": "[CÔ BÁNH TRÁNG TRỘN VÀ CÔNG THỨC ĐẦU TƯ] Tôi rất thích ăn bánh tráng trộn và chỗ tôi ưa nhất là Hồ Con Rùa. Tôi thích cái cô gì đó bán ở trước đường đối diện Nhà Thờ Đức Bà. Không có tên, chỉ nhớ là chỗ đó. Tôi đã học được rất nhiều điều từ cô ấy. Mấy bạn đừng nghĩ là bán Bánh Tráng Trộn dễ nha.\n\n1. Muốn bán Bánh Tráng Trộn thành công, bạn phải có công thức đàng hoàng: bao nhiêu xoài, bao nhiêu bánh tráng, bao nhiêu khô bò, bao nhiêu nước xịt, bao nhiêu ớt. Hơn hoặc thiếu một chút là mất ngon liền.\n2. Ai cũng có thể là Bánh Tráng Trộn nhưng để duy trì độ ngon là một nghệ thuật. Bạn có thể có công thức làm nhưng không có nghĩa bạn sẽ làm được. Vì nó cần rất nhiều sự kiên nhẫn và tập trung.\n3. Khi bạn nhìn cô ấy làm, trông rất đơn giản nhưng rất công phu. Cô ta đã phải làm đi làm lại cả ngàn bịch/hộp rồi. Bạn mà làm chắc mất cả buổi trời cũng chưa xong và ngon bằng.\n4. Cô ta có công thức để làm ra tiền và sinh lời. Ngày nào cô ta cũng bán được Bánh Tráng Trộn, không thể gọi đó là ăn hên được. Dù thị trường có xảy ra chuyện gì thì cô ta vẫn sinh lời.\n5. Công thức cô ta nghĩ ra nhưng không ai có thể nhái theo được. Vì chỉ cô ta mới biến nó thành tiền.\n\nVậy các bạn trader và đầu cơ có thể học được điều gì? Đó là sự chuyên nghiệp. Bất cứ ai cũng có thẻ nghĩ ra một công thức đầu cơ nhưng không có nghĩa bạn sẽ thành công, vì bạn không chịu dấn thân như cô bán Bánh Tráng Trộn kia.\n\nNếu muốn thành công thì bạn hãy làm sau đây:\n\n1. Nghĩ ra một công thức, thí nghiệm nó.\n2. Đầu cơ theo công thức trên quy mô nhỏ, rồi nhân lên.\n3. Tái thí nghiệm lần này đến lần khác.\n4. Ngày nào cũng vậy, làm qua làm lại. Đó sẽ là cách để bạn sinh lời.\n\nCác bạn thấy chưa? Các bạn nghĩ mình cao siêu, nghĩ mình tài giỏi, nghĩ mình học cao - nhưng còn thua một cô bán Bánh Tráng Trộn. Cô ta hơn bạn vì cô ta có công thức, có kỷ luật và có quy trình hoạt động. Còn bạn thì không, bạn chỉ làm cho vui, cho có rồi bỏ. Hãy như cô Bán Bánh Tráng Trộn.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:860482034791477248/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:859981156047663104", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[50 điều về Ku Búa] Tham gia gõ phím đã lâu mà chưa bao giờ liệt kê ra những điều mọi người cần biết. Tự hỏi người ta sẽ mình cái gì và tự trả lời. Dzô. Bắt đầu, mình Ku Búa, ngắn hơn là Búa, cứ gọi mình là Búa.<br /><br />1. Ku Búa sinh năm 1989.<br />2. Ku Búa là trai Nam Kỳ.<br />3. Ku Búa học kinh tế ở Campuchia.<br />4. Ku Búa làm nghề xe ôm.<br />5. Ku Búa chuyên khu vực Nguyễn Chí Thanh, Sư Vạn Hạnh và Ngô Quyền.<br />6. Ku Búa ghét Đảng Dân chủ Mỹ, Obama và Clinton.<br />7. Ku Búa là một người Cánh Hữu và Cộng Hòa.<br />8. Ku Búa ghét CS - tổ chức và lý tưởng.<br />9. Ku Búa ghét Bắc Kỳ nhưng rất thích gái Bắc Kỳ. Mấy em ấy ngon bà cố.<br />10. Ku Búa thường xuyên chửi Bắc Kỳ.<br />11. Ku Búa thấy vui khi bị Bắc Kỳ chửi là Nam Kỳ.<br />12. Ku Búa hay châm biếm người khác.<br />13. Ku Búa hay móc họng và nói móc thằng nào con nào nói móc Búa.<br />14. Ku Búa thích gõ phím.<br />15. Ku Búa rất nhát gan.<br />16. Ku Búa chẳng biết làm gì để thay đổi xã hội trừ gõ phím.<br />17. Ku Búa yêu Việt Nam.<br />18. Ku Búa ghét trai Việt Nam.<br />19. Ku Búa thích gái Việt Nam. Gái Việt là SỐ 1. Ô dè.<br />20. Ku Búa thích ĐỊT MẸ thay vì ĐỤ MÁ. Từ Địt Mẹ nghe nó vui vui sao đó.<br />21. Ku Búa thích gái, lồn và chịch.<br />22. Ku Búa thích gái, lồn và chịch nhưng chỉ trên mạng thôi. Ngoài đời dễ thương và tử tế lắm.<br />23. Ku Búa ghét ai xạo lồn. Nhất là đám Bắc Kỳ Rau Muống.<br />24. Ku Búa hay thọt thằng Huỳnh Phước Sang, Pín và đám Kong Lý.<br />25. Ku Búa yêu chủ nghĩa tư bản, thị trường tự do.<br />26. Ku Búa thích chứng khoán và thị trường tài chính.<br />27. Ku Búa thường xuyên cạo lông chân, để lông ngứa lắm.<br />28. Ku Búa thích em nào có lông lồn, chứ cạo cảm thấy nó sao sao. Rờ không phê.<br />29. Ku Búa yêu thơ tình Nguyễn Bính, Nguyên Sa, Hàn Mặc Tử, Xuân Diệu và Hồ Dzếnh.<br />30. Ku Búa nhạc sến.<br />31. Ku Búa hay nhìn gái trên Facebook và ngoài đời.<br />32. Ku Búa hay nói “chịch chịch chịch.” Không hiểu vì sao. Cũng không biết từ bao giờ nó trở thành thương hiệu.<br />33. Ku Búa ghét đám du học sinh cánh tả. Học bên Tây mà ngu như bò.<br />34. Ku Búa thích ly cà phê đá xay của Trung Nguyên, Urban Station và Highlands.<br />35. Ku Búa hay tới Aeon Mall, Lotte Mart và Vincom để nhìn gái. Công nhận gái mấy chỗ đó ngon thiệt.<br />36. Ku Búa yêu thành phố Đà Lạt, Nha Trang, Đà Nẵng, Vũng Tàu và Cần Thơ. <br />37. Ku Búa thích gái Miền Tây. Giọng nói mấy em ngọt bà cố.<br />38. Ku Búa không nhậu, không hút và không thích.<br />39. Ku Búa có trang Youtube và blog tên Cafe Ku Búa.<br />40. Ku Búa thích ăn trứng và bánh tráng nướng.<br />41. Ku Búa thích Ronald Reagan và thường xuyên trích lời ông ấy.<br />42. Ku Búa tin vào Chúa.<br />43. Ku Búa không hiểu vì sao người ta có thể ăn chay được.<br />44. Ku Búa ghét ai viết kiểu trẻ trâu. Rất phản cảm.<br />45. Ku Búa biết nhiều nhưng không hiểu nhiều.<br />46. Ku Búa thích nói chuyện sến.<br />47. Ku Búa có văn phong rất đặc trưng. Đọc là biết. Không đụng hàng. Thằng nào nhái hay chép là biết liền.<br />48. Ku Búa có nhiều ý tưởng nhưng chưa thực hiện. Mỗi ngày gõ một ít.<br />49. Ku Búa muốn Việt Nam trở thành một nước Cộng Hòa Liên Bang chứ không phải “dân chủ.”<br />50. Và Ku Búa rất vinh dự và cảm ơn tất cả những ai đã theo dõi. Nhất là mấy em gái Bắc Kỳ.<br /><br />SHARE không cần hỏi ? Cho Búa có tương tác nào các bạn<br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/859981156047663104", "published": "2018-07-01T02:18:05+00:00", "source": { "content": "[50 điều về Ku Búa] Tham gia gõ phím đã lâu mà chưa bao giờ liệt kê ra những điều mọi người cần biết. Tự hỏi người ta sẽ mình cái gì và tự trả lời. Dzô. Bắt đầu, mình Ku Búa, ngắn hơn là Búa, cứ gọi mình là Búa.\n\n1. Ku Búa sinh năm 1989.\n2. Ku Búa là trai Nam Kỳ.\n3. Ku Búa học kinh tế ở Campuchia.\n4. Ku Búa làm nghề xe ôm.\n5. Ku Búa chuyên khu vực Nguyễn Chí Thanh, Sư Vạn Hạnh và Ngô Quyền.\n6. Ku Búa ghét Đảng Dân chủ Mỹ, Obama và Clinton.\n7. Ku Búa là một người Cánh Hữu và Cộng Hòa.\n8. Ku Búa ghét CS - tổ chức và lý tưởng.\n9. Ku Búa ghét Bắc Kỳ nhưng rất thích gái Bắc Kỳ. Mấy em ấy ngon bà cố.\n10. Ku Búa thường xuyên chửi Bắc Kỳ.\n11. Ku Búa thấy vui khi bị Bắc Kỳ chửi là Nam Kỳ.\n12. Ku Búa hay châm biếm người khác.\n13. Ku Búa hay móc họng và nói móc thằng nào con nào nói móc Búa.\n14. Ku Búa thích gõ phím.\n15. Ku Búa rất nhát gan.\n16. Ku Búa chẳng biết làm gì để thay đổi xã hội trừ gõ phím.\n17. Ku Búa yêu Việt Nam.\n18. Ku Búa ghét trai Việt Nam.\n19. Ku Búa thích gái Việt Nam. Gái Việt là SỐ 1. Ô dè.\n20. Ku Búa thích ĐỊT MẸ thay vì ĐỤ MÁ. Từ Địt Mẹ nghe nó vui vui sao đó.\n21. Ku Búa thích gái, lồn và chịch.\n22. Ku Búa thích gái, lồn và chịch nhưng chỉ trên mạng thôi. Ngoài đời dễ thương và tử tế lắm.\n23. Ku Búa ghét ai xạo lồn. Nhất là đám Bắc Kỳ Rau Muống.\n24. Ku Búa hay thọt thằng Huỳnh Phước Sang, Pín và đám Kong Lý.\n25. Ku Búa yêu chủ nghĩa tư bản, thị trường tự do.\n26. Ku Búa thích chứng khoán và thị trường tài chính.\n27. Ku Búa thường xuyên cạo lông chân, để lông ngứa lắm.\n28. Ku Búa thích em nào có lông lồn, chứ cạo cảm thấy nó sao sao. Rờ không phê.\n29. Ku Búa yêu thơ tình Nguyễn Bính, Nguyên Sa, Hàn Mặc Tử, Xuân Diệu và Hồ Dzếnh.\n30. Ku Búa nhạc sến.\n31. Ku Búa hay nhìn gái trên Facebook và ngoài đời.\n32. Ku Búa hay nói “chịch chịch chịch.” Không hiểu vì sao. Cũng không biết từ bao giờ nó trở thành thương hiệu.\n33. Ku Búa ghét đám du học sinh cánh tả. Học bên Tây mà ngu như bò.\n34. Ku Búa thích ly cà phê đá xay của Trung Nguyên, Urban Station và Highlands.\n35. Ku Búa hay tới Aeon Mall, Lotte Mart và Vincom để nhìn gái. Công nhận gái mấy chỗ đó ngon thiệt.\n36. Ku Búa yêu thành phố Đà Lạt, Nha Trang, Đà Nẵng, Vũng Tàu và Cần Thơ. \n37. Ku Búa thích gái Miền Tây. Giọng nói mấy em ngọt bà cố.\n38. Ku Búa không nhậu, không hút và không thích.\n39. Ku Búa có trang Youtube và blog tên Cafe Ku Búa.\n40. Ku Búa thích ăn trứng và bánh tráng nướng.\n41. Ku Búa thích Ronald Reagan và thường xuyên trích lời ông ấy.\n42. Ku Búa tin vào Chúa.\n43. Ku Búa không hiểu vì sao người ta có thể ăn chay được.\n44. Ku Búa ghét ai viết kiểu trẻ trâu. Rất phản cảm.\n45. Ku Búa biết nhiều nhưng không hiểu nhiều.\n46. Ku Búa thích nói chuyện sến.\n47. Ku Búa có văn phong rất đặc trưng. Đọc là biết. Không đụng hàng. Thằng nào nhái hay chép là biết liền.\n48. Ku Búa có nhiều ý tưởng nhưng chưa thực hiện. Mỗi ngày gõ một ít.\n49. Ku Búa muốn Việt Nam trở thành một nước Cộng Hòa Liên Bang chứ không phải “dân chủ.”\n50. Và Ku Búa rất vinh dự và cảm ơn tất cả những ai đã theo dõi. Nhất là mấy em gái Bắc Kỳ.\n\nSHARE không cần hỏi ? Cho Búa có tương tác nào các bạn\nKu Búa @ Cafe Ku Búa", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:859981156047663104/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:859976701883023360", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[BÁN NƯỚC - CÁCH ĐỂ THÂU TÓM MỘT QUỐC GIA] Khi nói về chủ đề \"Bán Nước\" chúng ta chủ yếu chỉ nhìn từ khía cạnh nước đang bị bán. Nhưng một giao dịch luôn cần hai bên. Nếu có bên bán nước thì có bên mua. Như tôi đã nói, tôi không thích dùng từ \"bán nước\" vì nó tạo ra nhiều sự hiểu lầm và hình thức và mô hình. Trước tiên vào bài, tôi sẽ giải thích một lần nữa về cái khái niệm gọi là Bán Nước.<br /><br />Ranh giới giữa bán nước và hợp tác rất mong manh. Bán Nước không phải là đem quốc gia của mình, chia nó làm nhiều phần, định giá, rồi bán như một chai nước hay món hàng. Bán Nước là một khái niệm của việc cho đi sự ảnh hưởng của một quốc gia về mặt chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa cho một bên khác - và thường là có kết quả tiêu cực. Khác với khái niệm \"Hợp Tác Phát Triển,\" nơi cả hai đều có lợi, Bán Nước chỉ đem lại lợi ích cho một bên với thiệt hại cho bên còn lại.<br /><br />Trong lịch sử thì đã có vô số lần khái niệm và triết lý này được áp dụng. Bằng những hình thức như mua chuộc, ảnh hưởng văn hóa, hối lộ, xâm chiếm từ từ hoặc lật đổ chế độ - gần như tất cả đế chế trong lịch sử đều đã một lần áp dụng. Thời Đế Chế La Mã, các hoàng đế và vị tướng đã dùng vàng để mua chuộc các lãnh đạo của phe địch để khỏi phải chiến đấu. Đến thời Đế Chế Châu Âu, họ cũng đã áp dụng nguyên lý tương tự để cai trị các thuộc địa. Rồi tới thời Hitler, ông ta đã áp dụng hình thức này để thâu tóm Áo. Bán Nước và Mua Nước ở đây chẳng có gì mới.<br /><br />Vậy làm sao để thuyết phục người ta \"Bán Nước\" cho mình? Hãy nhìn và hỏi ngược lại, làm sao để mua hoặc thâu tóm một quốc gia khác? Đây là những 5 hình thức, mô hình, phương pháp hoặc biện pháp trong lịch sử.<br /><br />1. Dùng tiền để mua chuộc lòng trung thành của lãnh đạo. Tại sao phải tốn binh sĩ để chiến đấu trong khi chỉ cần bỏ ra một ít tiền, chúng ta có thể biến địch thành bạn? Rồi giả vờ làm đồng minh, giao lưu và trao đổi văn hóa. Khi dân chúng mình đủ đông ở xứ đó thì xâm chiếm chẳng tốn một viên đạn.<br />2. Xây dựng một đội ngũ ủng hộ mình ở nước mình muốn chiếm. Như Hitler và Đảng Quốc Xã đã làm ở Áo. Để khi đưa quân vào thâu tóm, dân chúng ở đó không những không phản đối, họ còn chào mừng.<br />3. Tái xét chủ quyền lãnh thổ trong lịch sử. Vì tranh chấp lãnh thổ là trò chơi mạnh thắng yếu thua, chỉ cần đủ bằng chứng dù mập mờ cũng đủ cớ để tái chiếm lãnh thổ. Và vì đã mua chuộc tầng lớp lãnh đạo của nước đối phương nên việc xác định chủ quyền là điều quá dễ.<br />4. Thuyết phục người dân nói cùng thứ tiếng và có cùng văn hóa của mình đứng lên kêu gọi sáp nhập. Mặc dù họ đã sống xa quê mấy đời rồi. Đây là chiêu Nga dùng để thâu tóm Crimea, tất cả đều hợp pháp. Đó là tại sao ly khai là một điều cấm kỵ, vì một khi đã thiết lập tiền đề thì sẽ có lần sau. Những ai kêu gọi ly khai vùng lãnh thổ vì bất đồng quan điểm là đang suy nghĩ ngu xuẩn và thiển cận.<br />5. Rót thật nhiều vốn để đầu tư vào quốc gia đó, chẳng cần thâu tóm cũng làm chủ. Nhưng đây là ranh giới mong manh. Nói vậy thì Mỹ là đế quốc rồi, nhưng chẳng ai chửi Mỹ vì lợi ích luôn song phương. Nhưng nếu lợi ích là đơn phương thì đó là bán nước.<br /><br />Có thể đây là bài phân tích thiển cận vì như đã nói, ranh giới giữa bán nước và hợp tác rất mong mạnh. Vì thế nên tôi không ưa gì từ \"Bán Nước,\" nhưng vì đó là thuật ngữ người thường hay dùng nên tôi phải sử dụng. Bán Nước là như vậy. Nó không phải là bán rồi mất đi một phần đất. Mà nó là sự mua chuộc và ảnh hưởng lợi ích với kết quả tích cực cho một bên và tiêu cực cho bên còn lại.<br /><br />Hãy nhìn kết quả hay hậu quả của đất nước bạn rồi tự hỏi: \"Đất nước mình đã bị bán hay chưa?\"<br /><br />Ku Búa @ Viet Conservative 2.0<br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/859976701883023360", "published": "2018-07-01T02:00:23+00:00", "source": { "content": "[BÁN NƯỚC - CÁCH ĐỂ THÂU TÓM MỘT QUỐC GIA] Khi nói về chủ đề \"Bán Nước\" chúng ta chủ yếu chỉ nhìn từ khía cạnh nước đang bị bán. Nhưng một giao dịch luôn cần hai bên. Nếu có bên bán nước thì có bên mua. Như tôi đã nói, tôi không thích dùng từ \"bán nước\" vì nó tạo ra nhiều sự hiểu lầm và hình thức và mô hình. Trước tiên vào bài, tôi sẽ giải thích một lần nữa về cái khái niệm gọi là Bán Nước.\n\nRanh giới giữa bán nước và hợp tác rất mong manh. Bán Nước không phải là đem quốc gia của mình, chia nó làm nhiều phần, định giá, rồi bán như một chai nước hay món hàng. Bán Nước là một khái niệm của việc cho đi sự ảnh hưởng của một quốc gia về mặt chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa cho một bên khác - và thường là có kết quả tiêu cực. Khác với khái niệm \"Hợp Tác Phát Triển,\" nơi cả hai đều có lợi, Bán Nước chỉ đem lại lợi ích cho một bên với thiệt hại cho bên còn lại.\n\nTrong lịch sử thì đã có vô số lần khái niệm và triết lý này được áp dụng. Bằng những hình thức như mua chuộc, ảnh hưởng văn hóa, hối lộ, xâm chiếm từ từ hoặc lật đổ chế độ - gần như tất cả đế chế trong lịch sử đều đã một lần áp dụng. Thời Đế Chế La Mã, các hoàng đế và vị tướng đã dùng vàng để mua chuộc các lãnh đạo của phe địch để khỏi phải chiến đấu. Đến thời Đế Chế Châu Âu, họ cũng đã áp dụng nguyên lý tương tự để cai trị các thuộc địa. Rồi tới thời Hitler, ông ta đã áp dụng hình thức này để thâu tóm Áo. Bán Nước và Mua Nước ở đây chẳng có gì mới.\n\nVậy làm sao để thuyết phục người ta \"Bán Nước\" cho mình? Hãy nhìn và hỏi ngược lại, làm sao để mua hoặc thâu tóm một quốc gia khác? Đây là những 5 hình thức, mô hình, phương pháp hoặc biện pháp trong lịch sử.\n\n1. Dùng tiền để mua chuộc lòng trung thành của lãnh đạo. Tại sao phải tốn binh sĩ để chiến đấu trong khi chỉ cần bỏ ra một ít tiền, chúng ta có thể biến địch thành bạn? Rồi giả vờ làm đồng minh, giao lưu và trao đổi văn hóa. Khi dân chúng mình đủ đông ở xứ đó thì xâm chiếm chẳng tốn một viên đạn.\n2. Xây dựng một đội ngũ ủng hộ mình ở nước mình muốn chiếm. Như Hitler và Đảng Quốc Xã đã làm ở Áo. Để khi đưa quân vào thâu tóm, dân chúng ở đó không những không phản đối, họ còn chào mừng.\n3. Tái xét chủ quyền lãnh thổ trong lịch sử. Vì tranh chấp lãnh thổ là trò chơi mạnh thắng yếu thua, chỉ cần đủ bằng chứng dù mập mờ cũng đủ cớ để tái chiếm lãnh thổ. Và vì đã mua chuộc tầng lớp lãnh đạo của nước đối phương nên việc xác định chủ quyền là điều quá dễ.\n4. Thuyết phục người dân nói cùng thứ tiếng và có cùng văn hóa của mình đứng lên kêu gọi sáp nhập. Mặc dù họ đã sống xa quê mấy đời rồi. Đây là chiêu Nga dùng để thâu tóm Crimea, tất cả đều hợp pháp. Đó là tại sao ly khai là một điều cấm kỵ, vì một khi đã thiết lập tiền đề thì sẽ có lần sau. Những ai kêu gọi ly khai vùng lãnh thổ vì bất đồng quan điểm là đang suy nghĩ ngu xuẩn và thiển cận.\n5. Rót thật nhiều vốn để đầu tư vào quốc gia đó, chẳng cần thâu tóm cũng làm chủ. Nhưng đây là ranh giới mong manh. Nói vậy thì Mỹ là đế quốc rồi, nhưng chẳng ai chửi Mỹ vì lợi ích luôn song phương. Nhưng nếu lợi ích là đơn phương thì đó là bán nước.\n\nCó thể đây là bài phân tích thiển cận vì như đã nói, ranh giới giữa bán nước và hợp tác rất mong mạnh. Vì thế nên tôi không ưa gì từ \"Bán Nước,\" nhưng vì đó là thuật ngữ người thường hay dùng nên tôi phải sử dụng. Bán Nước là như vậy. Nó không phải là bán rồi mất đi một phần đất. Mà nó là sự mua chuộc và ảnh hưởng lợi ích với kết quả tích cực cho một bên và tiêu cực cho bên còn lại.\n\nHãy nhìn kết quả hay hậu quả của đất nước bạn rồi tự hỏi: \"Đất nước mình đã bị bán hay chưa?\"\n\nKu Búa @ Viet Conservative 2.0\n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:859976701883023360/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:859969162936406016", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688", "content": "[TRUNG QUỐC VS VIỆT NAM - 30 ĐIỀU GIỐNG NHAU] Nếu bỏ vài giây để suy ngẫm và so sánh Trung Quốc và Việt Nam, chúng ta sẽ thấy có rất nhiều điểm giống nhau. Từ mô hình chính trị, tư duy người dân và văn hóa - nhiều lúc bạn sẽ tưởng Việt Nam từ lâu là một phần của Trung Quốc.<br /><br />Sau đây là những điều cả hai nước đều có chung với nhau.<br /><br />1. Cả hai đều theo lý tưởng CNXH dù chẳng biết nó là gì, cũng không biết chừng nào đạt được.<br />2. Mô hình chính trị đảng cử dân bầu. Tất cả quyết định đều nằm trong tay Bộ Chính Trị.<br />3. Cờ hai nước đều là màu đỏ sao vàng.<br />4. Công An Trị - Công An là lực lượng giám sát người dân.<br />5. Hộ Khẩu - Dân bị khóa chân bởi Hộ Khẩu, không thể tự do đi lại.<br />6. Tầng lớp siêu giàu được hình thành bởi tư bản đỏ.<br />7. Thờ lãnh tụ là một nét văn hóa chính trị.<br />8. Khổng Giáo ảnh hưởng tư duy và tưởng của hai dân tộc hàng ngìn năm nay.<br />9. Dân của hai nước đều bị ngu vì bị tẩy não quá lâu.<br />10. Chính quyền hiện tại được thành lập sau khi lật đổ chính quyền quốc gia chính nghĩa.<br />11. Dân Trung Quốc và Việt Nam đi tỵ nạn khắp nơi trên thế giới. Nên ở đâu cũng thấy.<br />12. Hai nước đều kiểm duyệt thông tin trên internet. Luật An Ninh Mạng là hai như một.<br />13. Đa số người giàu đến từ đầu cơ bất động sản, đó là cách kiếm tiền dễ và nhanh nhất.<br />14. Dù nước nghèo nhưng rất chảnh, người nước ngoài phải xin visa mới được nhập cảnh.<br />15. Cả hai dân tộc xấu xí đều bị thế giới ghét và coi thường.<br />16. Người dân thì muốn xuất ngoại để trốn chạy bằng cách đi du học, visa đầu tư hay buôn lậu.<br />17. Môi trường của hai nước đều bị ô nhiễm trầm trọng.<br />18. Truyền hình hai nước tràn ngập các gameshow yêu đương, hẹn hò nhảm nhí.<br />19. Học sinh sinh viên hai nước học rất giỏi nhưng bị tẩy não nên vừa giỏi vừa ngu.<br />20. Hai nước là hãng xưởng gia công của thế giới.<br />21. Trung Quốc dùng Hán Ngữ, Việt Nam cũng dùng Hán Việt.<br />22. Chị em phụ nữ nghiện truyện và phim ngôn tình. Sách về tình yêu bán rất chạy.<br />23. Người Trung Quốc và Việt Nam đều ăn cơm là chính, dụng cụ là đũa và chén.<br />24. Chính phủ hai nước đều nuôi lực lượng Dư Luận Viên để định hướng dư luận.<br />25. Quan chức hai nước đều cho con cháu qua bên nước tư bản sống.<br />26. Khách du lịch Trung Quốc và Việt Nam nổi tiếng là ồn ào, lộn xộn và bất lịch sự.<br />27. Cờ bạc và điều không thể thiếu trong đời sống hàng ngày.<br />28. Cha mẹ đều ép con mình phải học nhiều, vì đó là cách thoát nghèo nhanh nhất.<br />29. Cả hai đều gian dối và lưu manh.<br />30. Gái Trung Quốc và Bắc Kỳ đều xinh bà cố. Ku Búa đều yêu cả hai.<br /><br />Các bạn thấy chưa. Cứ chửi Trung Quốc mà lại có quá nhiều điểm tương đồng. Từ mô hình chính trị cho tới tư duy con người. Cho nên đừng quá bất ngờ khi lãnh đạo cho rằng Trung Quốc và Việt Nam là hai anh em. Khác ở chỗ là Trung Quốc là thằng anh, còn Việt Nam là thằng em ăn bám theo thằng anh để được bảo kê. Trung Quốc và Việt Nam, tuy hai mà một, tuy một mà hai.<br /><br />Ku Búa @ Cafe Ku Búa<br /><br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/859969162936406016", "published": "2018-07-01T01:30:25+00:00", "source": { "content": "[TRUNG QUỐC VS VIỆT NAM - 30 ĐIỀU GIỐNG NHAU] Nếu bỏ vài giây để suy ngẫm và so sánh Trung Quốc và Việt Nam, chúng ta sẽ thấy có rất nhiều điểm giống nhau. Từ mô hình chính trị, tư duy người dân và văn hóa - nhiều lúc bạn sẽ tưởng Việt Nam từ lâu là một phần của Trung Quốc.\n\nSau đây là những điều cả hai nước đều có chung với nhau.\n\n1. Cả hai đều theo lý tưởng CNXH dù chẳng biết nó là gì, cũng không biết chừng nào đạt được.\n2. Mô hình chính trị đảng cử dân bầu. Tất cả quyết định đều nằm trong tay Bộ Chính Trị.\n3. Cờ hai nước đều là màu đỏ sao vàng.\n4. Công An Trị - Công An là lực lượng giám sát người dân.\n5. Hộ Khẩu - Dân bị khóa chân bởi Hộ Khẩu, không thể tự do đi lại.\n6. Tầng lớp siêu giàu được hình thành bởi tư bản đỏ.\n7. Thờ lãnh tụ là một nét văn hóa chính trị.\n8. Khổng Giáo ảnh hưởng tư duy và tưởng của hai dân tộc hàng ngìn năm nay.\n9. Dân của hai nước đều bị ngu vì bị tẩy não quá lâu.\n10. Chính quyền hiện tại được thành lập sau khi lật đổ chính quyền quốc gia chính nghĩa.\n11. Dân Trung Quốc và Việt Nam đi tỵ nạn khắp nơi trên thế giới. Nên ở đâu cũng thấy.\n12. Hai nước đều kiểm duyệt thông tin trên internet. Luật An Ninh Mạng là hai như một.\n13. Đa số người giàu đến từ đầu cơ bất động sản, đó là cách kiếm tiền dễ và nhanh nhất.\n14. Dù nước nghèo nhưng rất chảnh, người nước ngoài phải xin visa mới được nhập cảnh.\n15. Cả hai dân tộc xấu xí đều bị thế giới ghét và coi thường.\n16. Người dân thì muốn xuất ngoại để trốn chạy bằng cách đi du học, visa đầu tư hay buôn lậu.\n17. Môi trường của hai nước đều bị ô nhiễm trầm trọng.\n18. Truyền hình hai nước tràn ngập các gameshow yêu đương, hẹn hò nhảm nhí.\n19. Học sinh sinh viên hai nước học rất giỏi nhưng bị tẩy não nên vừa giỏi vừa ngu.\n20. Hai nước là hãng xưởng gia công của thế giới.\n21. Trung Quốc dùng Hán Ngữ, Việt Nam cũng dùng Hán Việt.\n22. Chị em phụ nữ nghiện truyện và phim ngôn tình. Sách về tình yêu bán rất chạy.\n23. Người Trung Quốc và Việt Nam đều ăn cơm là chính, dụng cụ là đũa và chén.\n24. Chính phủ hai nước đều nuôi lực lượng Dư Luận Viên để định hướng dư luận.\n25. Quan chức hai nước đều cho con cháu qua bên nước tư bản sống.\n26. Khách du lịch Trung Quốc và Việt Nam nổi tiếng là ồn ào, lộn xộn và bất lịch sự.\n27. Cờ bạc và điều không thể thiếu trong đời sống hàng ngày.\n28. Cha mẹ đều ép con mình phải học nhiều, vì đó là cách thoát nghèo nhanh nhất.\n29. Cả hai đều gian dối và lưu manh.\n30. Gái Trung Quốc và Bắc Kỳ đều xinh bà cố. Ku Búa đều yêu cả hai.\n\nCác bạn thấy chưa. Cứ chửi Trung Quốc mà lại có quá nhiều điểm tương đồng. Từ mô hình chính trị cho tới tư duy con người. Cho nên đừng quá bất ngờ khi lãnh đạo cho rằng Trung Quốc và Việt Nam là hai anh em. Khác ở chỗ là Trung Quốc là thằng anh, còn Việt Nam là thằng em ăn bám theo thằng anh để được bảo kê. Trung Quốc và Việt Nam, tuy hai mà một, tuy một mà hai.\n\nKu Búa @ Cafe Ku Búa\n\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/entities/urn:activity:859969162936406016/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859965960990236688/outboxoutbox" }