A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:876296731190292480",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/876296731190292480\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/876296731190292480</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers",
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/876296731190292480",
"published": "2018-08-15T02:50:21+00:00",
"inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:876295212715298816",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/876296731190292480",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:876296731190292480/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:876295212715298816",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "“SHOPPING WITH YOUR MOTHER”<br />Ở đây đang có back to school sale. Nhìn những cô con gái tíu tít hớn hở enjoy cái mà người Mỹ gọi là “shopping with your mom”, mình cứ đau đến muốn vỡ tim ra. 16 năm đi học, mình nổi tiếng khắp Đà nẵng về khoản ăn diện (tới độ ba má của mấy đứa con trai hay trồng cây si ở cửa nhà mình rất quan ngại- không phải vì sợ con họ cặp bồ, mà vì sợ con họ cặp bồ với 1 đứa như mình tại họ cứ tưởng con Nhi ăn diện kiểu đó chắc học... dốt lắm 😃😃😃), quần áo mình không bao giờ đụng hàng với ai, sở hữu một collection nơ cài tóc gần 100 cái đủ màu đủ kiểu mà bất kỳ đứa con gái nào cũng mơ ước. Mình mặc cái đầm nào mới thì y như rằng ối đứa tới mượn để lấy kiểu đi may. Váy áo của mình đã giúp Thái Lan (12/20) giành ngôi á khôi Phan Châu Trinh và vào top 5 hoa khôi Đà nẵng, giúp Ngọc Lan (12/3) giành ngôi Á khôi 2 Đà nẵng, còn lúc cấp 1 thì cứ tới Đại hội cháu ngoan ông cụ là bạn bè nườm nượp tới mượn áo đầm, Liễu Anh mỗi lần đi thi hát cũng mặc đồ của mình. Nghĩ kỹ lại thì hoá ra cái nghiệp chăm lo váy áo cho thiên hạ nó đâu chỉ vận vào mình từ lúc chơi FB mà nó bắt đầu từ khi mình mới 6 tuổi, nhẽ! <br />Vậy mà có 1 điều gần như ko ai biết: mình ko hề có cơ hội được shopping dù có nhiều váy áo như vậy. 9 năm đầu tiên nhà nghèo xác xơ, cơm còn ko đủ ăn, những cái đầm lộng lẫy của mình được may từ những mảnh vải rẻo bé bằng 3 ngón tay mẹ mình thắp đèn dầu kết lại với nhau. Hồi đó một cái máy may giá gần cả lượng vàng, nên quần áo của mình dù đẹp thế, đều là mẹ khâu tay. Từ trung học lên đại học, gia cảnh khá giả hơn nhưng mẹ dành tiền đó để đầu tư vào các khoản học hành từ văn hoá tới năng khiếu cho anh em mình, nên chị em mình vẫn tiếp tục mặc đồ mẹ may, đương nhiên lúc này nhà đã có máy may nên mẹ đỡ vất vả. Lên đại học, tài chính còn thomg dong hơn nữa nhưng mình nhận ra là ko có thợ may nào của Đà nẵng, kể cả những nhà may nổi tiếng nhất, có khả năng may đồ cho mình đẹp như mẹ. Vậy là lại tiếp tục mặc đồ mẹ mình thiết kế và cắt may. Mãi cho tới khi đi làm xa nhà, mình mới bắt đầu tự đi mua sắm. Mỗi về phép, hoặc tới kỳ lương mình đều dẫn mẹ đi shopping, nhưng 10 lần như chục, cầm chắc là về tay không vì động vào món gì bà cũng tiếc tiền của mình!!! Sau này mình quyết định ko đi chung với bà mà chỉ tự ý mua, xé bỏ giá và nói xạo với cái giá rẻ mạt để bà yên tâm chưng diện (mẹ mình super điệu). <br />Sau này sang Mỹ ở, mình mới biết đến khái niệm “shopping with your mom”, nhưng mỗi lần về vn, mọi cuộc shopping của mẹ con mình đều dừng ở ... các tiệm ăn vì bà toàn bảo mình bị khùng khi bản thân bán hàng mà lại dẫn bà đi mua đồ ở VN! Đương nhiêm bà có lý. <br />Giờ mẹ mất rồi, nhưng mình vẫn tiếc nuối vì chẳng bao giờ được “shopping with my mom” đúng nghĩa. <br />Thế nên các bạn tôi có con cáo đã lớn làm ơn nhớ hộ tôi điều này ạ: chúng ta ai cũng yêu thương con mình và ko muốn chúng tốn tiền cho mình. Nhưng thực ra, được chăm sóc, được có cơ hội dành những gì tốt nhất cho cha mẹ cũng là điều khiến chúng hạnh phúc đấy. Đôi khi chúng ta từ chối những thứ đắt đỏ con cái dành tặng mình, là chúng ta cứ nghĩ mình thương nó mới thế, ko muốn nó tốn kém vì mình. Nhưng làm vậy, cũng giống chúng ta tướt đi niềm vui của con cái. Rồi một ngày ta rời chúng đi, những gì con cái muốn làm cho chúng ta mà chúng ta từ chối, sẽ vĩnh viễn trở thành một sự nuối tiếc vô hạn cho các con của mình. <br />If you love your children, give them a chance to love your their way”!",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/876295212715298816",
"published": "2018-08-15T02:44:19+00:00",
"source": {
"content": "“SHOPPING WITH YOUR MOTHER”\nỞ đây đang có back to school sale. Nhìn những cô con gái tíu tít hớn hở enjoy cái mà người Mỹ gọi là “shopping with your mom”, mình cứ đau đến muốn vỡ tim ra. 16 năm đi học, mình nổi tiếng khắp Đà nẵng về khoản ăn diện (tới độ ba má của mấy đứa con trai hay trồng cây si ở cửa nhà mình rất quan ngại- không phải vì sợ con họ cặp bồ, mà vì sợ con họ cặp bồ với 1 đứa như mình tại họ cứ tưởng con Nhi ăn diện kiểu đó chắc học... dốt lắm 😃😃😃), quần áo mình không bao giờ đụng hàng với ai, sở hữu một collection nơ cài tóc gần 100 cái đủ màu đủ kiểu mà bất kỳ đứa con gái nào cũng mơ ước. Mình mặc cái đầm nào mới thì y như rằng ối đứa tới mượn để lấy kiểu đi may. Váy áo của mình đã giúp Thái Lan (12/20) giành ngôi á khôi Phan Châu Trinh và vào top 5 hoa khôi Đà nẵng, giúp Ngọc Lan (12/3) giành ngôi Á khôi 2 Đà nẵng, còn lúc cấp 1 thì cứ tới Đại hội cháu ngoan ông cụ là bạn bè nườm nượp tới mượn áo đầm, Liễu Anh mỗi lần đi thi hát cũng mặc đồ của mình. Nghĩ kỹ lại thì hoá ra cái nghiệp chăm lo váy áo cho thiên hạ nó đâu chỉ vận vào mình từ lúc chơi FB mà nó bắt đầu từ khi mình mới 6 tuổi, nhẽ! \nVậy mà có 1 điều gần như ko ai biết: mình ko hề có cơ hội được shopping dù có nhiều váy áo như vậy. 9 năm đầu tiên nhà nghèo xác xơ, cơm còn ko đủ ăn, những cái đầm lộng lẫy của mình được may từ những mảnh vải rẻo bé bằng 3 ngón tay mẹ mình thắp đèn dầu kết lại với nhau. Hồi đó một cái máy may giá gần cả lượng vàng, nên quần áo của mình dù đẹp thế, đều là mẹ khâu tay. Từ trung học lên đại học, gia cảnh khá giả hơn nhưng mẹ dành tiền đó để đầu tư vào các khoản học hành từ văn hoá tới năng khiếu cho anh em mình, nên chị em mình vẫn tiếp tục mặc đồ mẹ may, đương nhiên lúc này nhà đã có máy may nên mẹ đỡ vất vả. Lên đại học, tài chính còn thomg dong hơn nữa nhưng mình nhận ra là ko có thợ may nào của Đà nẵng, kể cả những nhà may nổi tiếng nhất, có khả năng may đồ cho mình đẹp như mẹ. Vậy là lại tiếp tục mặc đồ mẹ mình thiết kế và cắt may. Mãi cho tới khi đi làm xa nhà, mình mới bắt đầu tự đi mua sắm. Mỗi về phép, hoặc tới kỳ lương mình đều dẫn mẹ đi shopping, nhưng 10 lần như chục, cầm chắc là về tay không vì động vào món gì bà cũng tiếc tiền của mình!!! Sau này mình quyết định ko đi chung với bà mà chỉ tự ý mua, xé bỏ giá và nói xạo với cái giá rẻ mạt để bà yên tâm chưng diện (mẹ mình super điệu). \nSau này sang Mỹ ở, mình mới biết đến khái niệm “shopping with your mom”, nhưng mỗi lần về vn, mọi cuộc shopping của mẹ con mình đều dừng ở ... các tiệm ăn vì bà toàn bảo mình bị khùng khi bản thân bán hàng mà lại dẫn bà đi mua đồ ở VN! Đương nhiêm bà có lý. \nGiờ mẹ mất rồi, nhưng mình vẫn tiếc nuối vì chẳng bao giờ được “shopping with my mom” đúng nghĩa. \nThế nên các bạn tôi có con cáo đã lớn làm ơn nhớ hộ tôi điều này ạ: chúng ta ai cũng yêu thương con mình và ko muốn chúng tốn tiền cho mình. Nhưng thực ra, được chăm sóc, được có cơ hội dành những gì tốt nhất cho cha mẹ cũng là điều khiến chúng hạnh phúc đấy. Đôi khi chúng ta từ chối những thứ đắt đỏ con cái dành tặng mình, là chúng ta cứ nghĩ mình thương nó mới thế, ko muốn nó tốn kém vì mình. Nhưng làm vậy, cũng giống chúng ta tướt đi niềm vui của con cái. Rồi một ngày ta rời chúng đi, những gì con cái muốn làm cho chúng ta mà chúng ta từ chối, sẽ vĩnh viễn trở thành một sự nuối tiếc vô hạn cho các con của mình. \nIf you love your children, give them a chance to love your their way”!",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:876295212715298816/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:867626607439839232",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "Có nhiều lúc bạn thấy cuộc đời thật bất công với mình. Hãy suy nghĩ lại đi! Có rất nhiều người đang mơ ước những gì bạn có.<br />Một đứa trẻ nông thôn nhìn chiếc máy bay bay ngang cánh đồng, ước mơ mình có thể bay cao bay xa như vậy. Nhưng người phi công đang lái chiếc máy bay đó nhìn thấy ngôi nhà tranh dưới kia lại mong muốn sớm được trở về nhà!<br />Cuộc sống là như vậy đây! Vì vậy hãy cứ tận hưởng cuộc sống theo cách của bạn. Nếu tiền bạc là bí quyết của hạnh phúc thì lẽ ra những người giàu có phải hân hoan nhảy múa ngoài đường phố cách vui vẻ chứ! Nhưng không, chie có lũ trẻ nhà nghèo làm như vậy.<br />Nếu quyền lực và sức mạnh đảm bảo cho sự an toàn, thì các quan chức lẽ ra đâu cần đến sự bảo vệ khi ra ngoài! Nhưng chỉ có những người bình thường, sống đơn giản mới là những người luôn ngủ ngon<br />Nếu một cuộc hôn nhân trai tài gái sắc là lý tưởng, tại sao những người nổi tiếng lại ly hôn nhiều đến thế?<br />Vì thế hãy cứ sống giản gị, bước đi trong sự khiêm tốn và yêu thương chân thành, những điều tốt đẹp nhất chắc chắn sẽ đến với bạn!<br />Happy Sunday my friends<br />Source: Internet. Tui dịch. ",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/867626607439839232",
"published": "2018-07-22T04:38:22+00:00",
"source": {
"content": "Có nhiều lúc bạn thấy cuộc đời thật bất công với mình. Hãy suy nghĩ lại đi! Có rất nhiều người đang mơ ước những gì bạn có.\nMột đứa trẻ nông thôn nhìn chiếc máy bay bay ngang cánh đồng, ước mơ mình có thể bay cao bay xa như vậy. Nhưng người phi công đang lái chiếc máy bay đó nhìn thấy ngôi nhà tranh dưới kia lại mong muốn sớm được trở về nhà!\nCuộc sống là như vậy đây! Vì vậy hãy cứ tận hưởng cuộc sống theo cách của bạn. Nếu tiền bạc là bí quyết của hạnh phúc thì lẽ ra những người giàu có phải hân hoan nhảy múa ngoài đường phố cách vui vẻ chứ! Nhưng không, chie có lũ trẻ nhà nghèo làm như vậy.\nNếu quyền lực và sức mạnh đảm bảo cho sự an toàn, thì các quan chức lẽ ra đâu cần đến sự bảo vệ khi ra ngoài! Nhưng chỉ có những người bình thường, sống đơn giản mới là những người luôn ngủ ngon\nNếu một cuộc hôn nhân trai tài gái sắc là lý tưởng, tại sao những người nổi tiếng lại ly hôn nhiều đến thế?\nVì thế hãy cứ sống giản gị, bước đi trong sự khiêm tốn và yêu thương chân thành, những điều tốt đẹp nhất chắc chắn sẽ đến với bạn!\nHappy Sunday my friends\nSource: Internet. Tui dịch. ",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:867626607439839232/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:866232762639015936",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "NÉROLI DORÉ Vs. RHUBARBE ECARLATE: SỰ CHUYỂN GIAO QUYỀN LỰC TẠI NHÀ HERMES. <br />Một thế kỷ rồi không mua nước hoa! Bữa nay làm nguyên cặp cho máu!<br />Chai màu vàng: Eau de Néroli Doré. Nếu bạn đang trầm cảm, mình khuyên nên dùng chai này. Neroli được chiết xuất từ tinh dầu hoa cam nhẹ nhàng, phản phất vị the the tươi mát của oải hương, là đúng 2 vị tinh dầu mình yêu nhất và giải toả stress hiệu quả nhất (mình mở mắt ra là phải nhỏ vài giọt tinh dầu hoa cam lên cổ tay lấy hưng phấn cho ngày mới và trước khi đi ngủ phải có vài giọt oải hương thì may ra mới ngủ yên giấc). Vì vốn dĩ tinh dầu hoa cam rất nhẹ và dễ bị lẫn, Ellena rất khéo léo gài saffron, xạ hương & trà xanh rất mỏng và các nốt gia vị ấm nóng này giúp làm nền cho nốt hương hoa cam chủ đạo nổi lên tinh khôi, sạch sẽ & trong veo như bầu trời Địa Trung Hải dưới nắng hè. Eau de Néroli Doré xứng đáng là chai nước hoa bạn nên có mùa hè này (tại hồi mới ra mắc quá mua hỏng nổi)<br />Chai màu đỏ: Hermes Eau De Rhubarbe Ecarlate<br />Chai nước hoa này là Debut của người kế nhiệm Ellena tại nhà Hermes: Christine Nagel. Theo ngu ý của mình, có lẽ do debut cùng lúc với Eau de Néroli Doré, tác phẩm cuối cùng của Ellena, nên Christine cố tình đi ngược lại. (đó cũng là lý do mình tích hợp cả 2 chai trong cùng 1 bài giới thiệu này). Nếu Néroli Doré thanh thoát, mát mẻ, dịu dàng thì Rhubarbe Ecarlate rất ấm vì Christine đã dùng rất nhiều xạ hương. Và đúng như tên gọi (the name says it all), làn nước đỏ thắm này ngập tràn nốt hương của cây đại hoàng hoa đỏ ngay từ những giây đầu tiên. Có rất ít dòng nước hoa dùng hương đại hoàng vì mùi hương này thực sự rất khó sử dụng, đặc biệt khi đứng một mình vì cái mùi vị rất...\"thực vật\" của loại \"rau\" này! Thế nên Christine đã cho rất nhiều nốt xạ hương để bao phủ và đan quyện với đại hoàng. Xạ hương có tác dụng làm dịu và khi gia tăng xạ hương sẽ khiến cho nồng độ của đại hoàng dịu xuống, loãng ra và trong trẻo hơn để vươn lên trở lại trên nền xạ hương! Quả không ngoa khi giới perfumer công nhận Christine Nagels cực kỳ giỏi trong việc dùng xạ hương. Xạ hương qua bàn tay điều tiết của Christine có sức mạnh làm chuyển hoá (transform) bất kỳ một nốt hương nào gai góc nhất và Đại hoàng là 1 trong những làn hương như thế. Mình mua chai này để dành cho mùa thu đông, vì đây là chai nước hoa có thể khiến bạn cảm giác ấm áp, phảng phất chút hơi hướng mùa hè khi mà bên ngoài ô cửa sổ, nhiệt độ đang rơi xuống còn 1 chữ số mà thôi. <br />Điểm chung của cả 2 chai: UNISEX. Thế nên nếu chẳng may bạn thấy 1 trong 2 chai hoặc cả 2 mất tích trên bàn trang điểm, mình khuyên bạn trước hết nên kiểm tra lại tư trang của \"đối tác\"!!!",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/866232762639015936",
"published": "2018-07-18T08:19:44+00:00",
"source": {
"content": "NÉROLI DORÉ Vs. RHUBARBE ECARLATE: SỰ CHUYỂN GIAO QUYỀN LỰC TẠI NHÀ HERMES. \nMột thế kỷ rồi không mua nước hoa! Bữa nay làm nguyên cặp cho máu!\nChai màu vàng: Eau de Néroli Doré. Nếu bạn đang trầm cảm, mình khuyên nên dùng chai này. Neroli được chiết xuất từ tinh dầu hoa cam nhẹ nhàng, phản phất vị the the tươi mát của oải hương, là đúng 2 vị tinh dầu mình yêu nhất và giải toả stress hiệu quả nhất (mình mở mắt ra là phải nhỏ vài giọt tinh dầu hoa cam lên cổ tay lấy hưng phấn cho ngày mới và trước khi đi ngủ phải có vài giọt oải hương thì may ra mới ngủ yên giấc). Vì vốn dĩ tinh dầu hoa cam rất nhẹ và dễ bị lẫn, Ellena rất khéo léo gài saffron, xạ hương & trà xanh rất mỏng và các nốt gia vị ấm nóng này giúp làm nền cho nốt hương hoa cam chủ đạo nổi lên tinh khôi, sạch sẽ & trong veo như bầu trời Địa Trung Hải dưới nắng hè. Eau de Néroli Doré xứng đáng là chai nước hoa bạn nên có mùa hè này (tại hồi mới ra mắc quá mua hỏng nổi)\nChai màu đỏ: Hermes Eau De Rhubarbe Ecarlate\nChai nước hoa này là Debut của người kế nhiệm Ellena tại nhà Hermes: Christine Nagel. Theo ngu ý của mình, có lẽ do debut cùng lúc với Eau de Néroli Doré, tác phẩm cuối cùng của Ellena, nên Christine cố tình đi ngược lại. (đó cũng là lý do mình tích hợp cả 2 chai trong cùng 1 bài giới thiệu này). Nếu Néroli Doré thanh thoát, mát mẻ, dịu dàng thì Rhubarbe Ecarlate rất ấm vì Christine đã dùng rất nhiều xạ hương. Và đúng như tên gọi (the name says it all), làn nước đỏ thắm này ngập tràn nốt hương của cây đại hoàng hoa đỏ ngay từ những giây đầu tiên. Có rất ít dòng nước hoa dùng hương đại hoàng vì mùi hương này thực sự rất khó sử dụng, đặc biệt khi đứng một mình vì cái mùi vị rất...\"thực vật\" của loại \"rau\" này! Thế nên Christine đã cho rất nhiều nốt xạ hương để bao phủ và đan quyện với đại hoàng. Xạ hương có tác dụng làm dịu và khi gia tăng xạ hương sẽ khiến cho nồng độ của đại hoàng dịu xuống, loãng ra và trong trẻo hơn để vươn lên trở lại trên nền xạ hương! Quả không ngoa khi giới perfumer công nhận Christine Nagels cực kỳ giỏi trong việc dùng xạ hương. Xạ hương qua bàn tay điều tiết của Christine có sức mạnh làm chuyển hoá (transform) bất kỳ một nốt hương nào gai góc nhất và Đại hoàng là 1 trong những làn hương như thế. Mình mua chai này để dành cho mùa thu đông, vì đây là chai nước hoa có thể khiến bạn cảm giác ấm áp, phảng phất chút hơi hướng mùa hè khi mà bên ngoài ô cửa sổ, nhiệt độ đang rơi xuống còn 1 chữ số mà thôi. \nĐiểm chung của cả 2 chai: UNISEX. Thế nên nếu chẳng may bạn thấy 1 trong 2 chai hoặc cả 2 mất tích trên bàn trang điểm, mình khuyên bạn trước hết nên kiểm tra lại tư trang của \"đối tác\"!!!",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:866232762639015936/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:865823388095995904",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "DEPRESSION<br />Có vẻ như mình trầm cảm trở lại thì phải. Thẩm nào 2 ngày nay cứ ăn không ngưng nghỉ mà ko biết tại sao lại ăn nhiều đến thế. <br />Trầm cảm có thể tấn công bạn bất kỳ lúc bào mà bạn không hề hay biết cho đến khi bạn quá nặng, trầm cảm tấn công bạn ngay cả khi chính bạn còn ngạc nhiên “ơ thế quái nào mình mà trầm cảm được, đương yên đương lành chả có lý do quái gì để trầm cảm cả” ví như suy nghĩ của mình ngay chính lúc này. Mình cũng chẳng hiểu sao dưng không trầm cảm lại tái phát 2 hôm nay! Một khi bạn đã từng bị, thì thi thoảng nó ưng là nó quay lại phá bạn chơi vậy đó chứ chẳng cần phải có một incident nào kích hoạt nó dậy. <br />May mắn thay mình không withdraw và bỏ chạy, mình đối mặt với trầm cảm và học cách deal với nó trong nhiều năm nay để vượt qua và chiến thắng nó, ấy thế mà qua 2 ngày rồi mới phát hiện ra được đấy, ớn ăn chưa. Dù sao thì mình cũng may, biết là cái thứ thổ tả này nó đang tái phát tấn công mình nên mình đã biết cần phải làm gì: 36 kế đi ngủ thượng sách. Sau khi cầu nguyện thì Ngủ một giấc dậy trời quang mây tạnh.<br />Cơ mà đấy là mình nhiều thâm niên kinh nghiệm nhé, tại mình toàn phải tự chống chọi một mình nên quen. Chứ không phải ai cũng có khả năng deal với nó. Con trai nuôi của mình tự bắn vào đầu, bỏ lại cả một tương lai rực rỡ và những trái tim tan vỡ của người thân sau lưng, em trai nuôi của mình Jonathan treo cổ sau vườn khi pá má mình vắng nhà, khiến ông bà chưa một ngày nào tự tha thứ cho bản thân vì đã để em ấy home alone. 10 người bị trầm cảm, 9 người rưỡi cần sự giúp đỡ của những người thân bằng sự yêu thương chân thành. Đừng phán xét, đừng xem họ như bệnh nhân (although they really are, none of them admit !), show cho họ thấy trái tim yêu thương của bạn để giúp họ mở lòng tiếp nhận điều trị. <br />Đừng ai nói hay nhé, bị trầm cảm bắt buột phải được điều trị bởi bác sĩ chuyên khoa và có rất nhiều phương pháp điểu trị khác nhau từ dùng thuốc cho đến không dùng thuốc, nhưng bác sĩ mới biết phác đồ nào mới đúng cho từng bệnh nhân. Bản thân mình lúc phát bịnh nặng sau khi sẩy thai hồi đó cũng phải uống thuốc một thời gian ngắn, những người mà có suy nghĩ tự sát thì mình thấy bác sĩ sẽ cho uống dài ngày hơn mình. Bây giờ chỉ là những cơn tái phát nhẹ vài hôm thì mình tìm những cách thay đổi nhịp sống và nghỉ ngơi là có thể vượt qua rồi. <br />Nếu bạn chịu để ý kỹ xung quanh, kiểu gì cũng sẽ thấy ít nhất một hoặc vài người thân của bạn đang struggling với trầm cảm dù nặng hay nhẹ. Hy vọng bạn sẽ dùng bàn tay ấm áp của mình siết tay họ. Đừng để họ phải chật vật xoay sở một mình trong trận chiến này.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/865823388095995904",
"published": "2018-07-17T05:13:01+00:00",
"source": {
"content": "DEPRESSION\nCó vẻ như mình trầm cảm trở lại thì phải. Thẩm nào 2 ngày nay cứ ăn không ngưng nghỉ mà ko biết tại sao lại ăn nhiều đến thế. \nTrầm cảm có thể tấn công bạn bất kỳ lúc bào mà bạn không hề hay biết cho đến khi bạn quá nặng, trầm cảm tấn công bạn ngay cả khi chính bạn còn ngạc nhiên “ơ thế quái nào mình mà trầm cảm được, đương yên đương lành chả có lý do quái gì để trầm cảm cả” ví như suy nghĩ của mình ngay chính lúc này. Mình cũng chẳng hiểu sao dưng không trầm cảm lại tái phát 2 hôm nay! Một khi bạn đã từng bị, thì thi thoảng nó ưng là nó quay lại phá bạn chơi vậy đó chứ chẳng cần phải có một incident nào kích hoạt nó dậy. \nMay mắn thay mình không withdraw và bỏ chạy, mình đối mặt với trầm cảm và học cách deal với nó trong nhiều năm nay để vượt qua và chiến thắng nó, ấy thế mà qua 2 ngày rồi mới phát hiện ra được đấy, ớn ăn chưa. Dù sao thì mình cũng may, biết là cái thứ thổ tả này nó đang tái phát tấn công mình nên mình đã biết cần phải làm gì: 36 kế đi ngủ thượng sách. Sau khi cầu nguyện thì Ngủ một giấc dậy trời quang mây tạnh.\nCơ mà đấy là mình nhiều thâm niên kinh nghiệm nhé, tại mình toàn phải tự chống chọi một mình nên quen. Chứ không phải ai cũng có khả năng deal với nó. Con trai nuôi của mình tự bắn vào đầu, bỏ lại cả một tương lai rực rỡ và những trái tim tan vỡ của người thân sau lưng, em trai nuôi của mình Jonathan treo cổ sau vườn khi pá má mình vắng nhà, khiến ông bà chưa một ngày nào tự tha thứ cho bản thân vì đã để em ấy home alone. 10 người bị trầm cảm, 9 người rưỡi cần sự giúp đỡ của những người thân bằng sự yêu thương chân thành. Đừng phán xét, đừng xem họ như bệnh nhân (although they really are, none of them admit !), show cho họ thấy trái tim yêu thương của bạn để giúp họ mở lòng tiếp nhận điều trị. \nĐừng ai nói hay nhé, bị trầm cảm bắt buột phải được điều trị bởi bác sĩ chuyên khoa và có rất nhiều phương pháp điểu trị khác nhau từ dùng thuốc cho đến không dùng thuốc, nhưng bác sĩ mới biết phác đồ nào mới đúng cho từng bệnh nhân. Bản thân mình lúc phát bịnh nặng sau khi sẩy thai hồi đó cũng phải uống thuốc một thời gian ngắn, những người mà có suy nghĩ tự sát thì mình thấy bác sĩ sẽ cho uống dài ngày hơn mình. Bây giờ chỉ là những cơn tái phát nhẹ vài hôm thì mình tìm những cách thay đổi nhịp sống và nghỉ ngơi là có thể vượt qua rồi. \nNếu bạn chịu để ý kỹ xung quanh, kiểu gì cũng sẽ thấy ít nhất một hoặc vài người thân của bạn đang struggling với trầm cảm dù nặng hay nhẹ. Hy vọng bạn sẽ dùng bàn tay ấm áp của mình siết tay họ. Đừng để họ phải chật vật xoay sở một mình trong trận chiến này.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:865823388095995904/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:865823066855129088",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "DEPRESSION<br />Có vẻ như mình trầm cảm trở lại thì phải. Thẩm nào 2 ngày nay cứ ăn không ngưng nghỉ mà ko biết tại sao lại ăn nhiều đến thế. <br />Trầm cảm có thể tấn công bạn bất kỳ lúc bào mà bạn không hề hay biết cho đến khi bạn quá nặng, trầm cảm tấn công bạn ngay cả khi chính bạn còn ngạc nhiên “ơ thế quái nào mình mà trầm cảm được, đương yên đương lành chả có lý do quái gì để trầm cảm cả” ví như suy nghĩ của mình ngay chính lúc này. Mình cũng chẳng hiểu sao dưng không trầm cảm lại tái phát 2 hôm nay! Một khi bạn đã từng bị, thì thi thoảng nó ưng là nó quay lại phá bạn chơi vậy đó chứ chẳng cần phải có một incident nào kích hoạt nó dậy. <br />May mắn thay mình không withdraw và bỏ chạy, mình đối mặt với trầm cảm và học cách deal với nó trong nhiều năm nay để vượt qua và chiến thắng nó, ấy thế mà qua 2 ngày rồi mới phát hiện ra được <br />đấy, ớn ăn chưa. Dù sao thì mình cũng may, biết là cái thứ thổ tả này nó đang tái phát tấn công mình nên mình đã biết cần phải làm gì: 36 kế đi ngủ thượng sách. Sau khi cầu nguyện thì Ngủ một giấc dậy trời quang mây tạnh.<br />Cơ mà đấy là mình nhiều thâm niên kinh nghiệm nhé, tại mình toàn phải tự chống chọi một mình nên quen. Chứ không phải ai cũng có khả năng deal với nó. Con trai nuôi của mình tự bắn vào đầu, bỏ lại cả một tương lai rực rỡ và những trái tim tan vỡ của người thân sau lưng, em trai nuôi của mình Jonathan treo cổ sau vườn khi pá má mình vắng nhà, khiến ông bà chưa một ngày nào tự tha thứ cho bản thân vì đã để em ấy home alone. 10 người bị trầm cảm, 9 người rưỡi cần sự giúp đỡ của những người thân bằng sự yêu thương chân thành. Đừng phán xét, đừng xem họ như bệnh nhân (although they really are, none of them admit !), show cho họ thấy trái tim yêu thương của bạn để giúp họ mở lòng tiếp nhận điều trị. <br />Đừng ai nói hay nhé, bị trầm cảm bắt buột phải được điều trị bởi bác sĩ chuyên khoa và có rất nhiều phương pháp điểu trị khác nhau từ dùng thuốc cho đến không dùng thuốc, nhưng bác sĩ mới biết phác đồ nào mới đúng cho từng bệnh nhân. Bản thân mình lúc phát bịnh nặng sau khi sẩy thai hồi đó cũng phải uống thuốc một thời gian ngắn, những người mà có suy nghĩ tự sát thì mình thấy bác sĩ sẽ cho uống dài ngày hơn mình. Bây giờ chỉ là những cơn tái phát nhẹ vài hôm thì mình tìm những cách thay đổi nhịp sống và nghỉ ngơi là có thể vượt qua rồi. <br />Nếu bạn chịu để ý kỹ xung quanh, kiểu gì cũng sẽ thấy ít nhất một hoặc vài người thân của bạn đang struggling với trầm cảm dù nặng hay nhẹ. Hy vọng bạn sẽ dùng bàn tay ấm áp của mình siết tay họ. Đừng để họ phải chật vật xoay sở một mình trong trận chiến này.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/865823066855129088",
"published": "2018-07-17T05:11:45+00:00",
"source": {
"content": "DEPRESSION\nCó vẻ như mình trầm cảm trở lại thì phải. Thẩm nào 2 ngày nay cứ ăn không ngưng nghỉ mà ko biết tại sao lại ăn nhiều đến thế. \nTrầm cảm có thể tấn công bạn bất kỳ lúc bào mà bạn không hề hay biết cho đến khi bạn quá nặng, trầm cảm tấn công bạn ngay cả khi chính bạn còn ngạc nhiên “ơ thế quái nào mình mà trầm cảm được, đương yên đương lành chả có lý do quái gì để trầm cảm cả” ví như suy nghĩ của mình ngay chính lúc này. Mình cũng chẳng hiểu sao dưng không trầm cảm lại tái phát 2 hôm nay! Một khi bạn đã từng bị, thì thi thoảng nó ưng là nó quay lại phá bạn chơi vậy đó chứ chẳng cần phải có một incident nào kích hoạt nó dậy. \nMay mắn thay mình không withdraw và bỏ chạy, mình đối mặt với trầm cảm và học cách deal với nó trong nhiều năm nay để vượt qua và chiến thắng nó, ấy thế mà qua 2 ngày rồi mới phát hiện ra được \nđấy, ớn ăn chưa. Dù sao thì mình cũng may, biết là cái thứ thổ tả này nó đang tái phát tấn công mình nên mình đã biết cần phải làm gì: 36 kế đi ngủ thượng sách. Sau khi cầu nguyện thì Ngủ một giấc dậy trời quang mây tạnh.\nCơ mà đấy là mình nhiều thâm niên kinh nghiệm nhé, tại mình toàn phải tự chống chọi một mình nên quen. Chứ không phải ai cũng có khả năng deal với nó. Con trai nuôi của mình tự bắn vào đầu, bỏ lại cả một tương lai rực rỡ và những trái tim tan vỡ của người thân sau lưng, em trai nuôi của mình Jonathan treo cổ sau vườn khi pá má mình vắng nhà, khiến ông bà chưa một ngày nào tự tha thứ cho bản thân vì đã để em ấy home alone. 10 người bị trầm cảm, 9 người rưỡi cần sự giúp đỡ của những người thân bằng sự yêu thương chân thành. Đừng phán xét, đừng xem họ như bệnh nhân (although they really are, none of them admit !), show cho họ thấy trái tim yêu thương của bạn để giúp họ mở lòng tiếp nhận điều trị. \nĐừng ai nói hay nhé, bị trầm cảm bắt buột phải được điều trị bởi bác sĩ chuyên khoa và có rất nhiều phương pháp điểu trị khác nhau từ dùng thuốc cho đến không dùng thuốc, nhưng bác sĩ mới biết phác đồ nào mới đúng cho từng bệnh nhân. Bản thân mình lúc phát bịnh nặng sau khi sẩy thai hồi đó cũng phải uống thuốc một thời gian ngắn, những người mà có suy nghĩ tự sát thì mình thấy bác sĩ sẽ cho uống dài ngày hơn mình. Bây giờ chỉ là những cơn tái phát nhẹ vài hôm thì mình tìm những cách thay đổi nhịp sống và nghỉ ngơi là có thể vượt qua rồi. \nNếu bạn chịu để ý kỹ xung quanh, kiểu gì cũng sẽ thấy ít nhất một hoặc vài người thân của bạn đang struggling với trầm cảm dù nặng hay nhẹ. Hy vọng bạn sẽ dùng bàn tay ấm áp của mình siết tay họ. Đừng để họ phải chật vật xoay sở một mình trong trận chiến này.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:865823066855129088/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:865439826171875328",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "L'UNION FAIT LA FORCE- ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH!<br /><br />Vậy là World Cup 2018 hạ màn với sự lên ngôi của chú gà trống Gô-loa. Nếu không tính đến phút bất cẩn của Thủ môn Hugo Lloris, thì Pháp đã cống hiến cho thế giới một trận cầu hay với tinh thần đồng đội hoàn hảo, đặc biệt ở dàn hậu vệ, và họ xứng đáng soán ngôi vô địch. <br />Trong lúc người Pháp ăn mừng, thì người Việt bắt đầu bỉ bôi ngập tràn mạng xã hội: Pháp không xứng đáng với chức vô địch chỉ vì họ là một đội tuyển ...ô hợp và không thuần chủng @@!!!<br />Các thánh ơi, các thánh ăn gì phán một câu để em cúng ạ. Người Việt Nam thật lạ, trong tất cả mọi chuyện, kể cả những chuyện tốt nhất, họ chỉ đều nhìn vào mặt trái, họ tìm mọi cách bới móc ít nhất một thứ gì đó không hoàn hảo để phủ định. Có lẽ vì vậy nên mặc dù cuộc nội chiến bấc nam đã qua đi gần nữa thế kỷ, nhưng luôn luôn còn sự đố kỵ ngấm ngầm giữa 2 miền bắc và nam vĩ tuyến 17, thậm chí đố kỵ giữa 3 miền bắc trung nam. Nếu ai đó nổi lên, nhất định sẽ có một đám còn lại tìm cách...bóc phốt. <br />Nhưng ở xứ người ta, họ không như thế. Họ dành cơ hội cho tất cả những ai xứng đáng. Và cũng chính vì vậy, những người đã chọn một quê hương mới, tổ quốc mới đó, họ sẽ tranh đấu hết mình vì quê hương này. Bên trong nước Pháp, trong suốt nhiều tháng qua có rất nhiều cuộc bạo động, biểu tình liên quan đến vấn đề sắc tộc, nhưng một khi bước ra thế giới, họ đoàn kết lại với nhau vì màu cờ xanh-trắng-đỏ. Điều đó làm nên sức mạnh của xứ sở có Khải Hoàn Môn. <br />Tôi kể cho các bạn nghe, tại trụ sở của văn phòng di trú & quốc tịch thuộc Bộ nội an Hoa kỳ nơi tôi thường xuyên đến làm việc, trong phòng chờ dành cho các ứng viên đến dự phỏng vấn thẻ xanh và thi quốc tịch, trên tường và trần khảm đầy tên tuổi của các danh nhân đã góp phần tạo nên một Hợp Chủng Quốc Hoa kỳ hùng mạnh có xuất thân là dân nhập cư như Alexander Graham Bell, Albert Enstein, Joseph Pulitzer, và nhiều nhiều cái tên lừng lẫy khác nữa. Hình ảnh đó như muốn nhắc nhở những ứng viên sắp được chào đón vào đại gia đình Hợp Chủng Quốc Hoa kỳ rằng: \"Đến đây thì ở lại đây...\" và những đóng góp của các bạn cho quê hương mới này sẽ được ghi nhận. <br />Tôi còn nhớ mười mấy năm trước, khi chiếc thẻ xanh của tôi được gửi về. Trên tay tôi là một bức thư với câu mở đầu là: \"Welcome to the United State of America!\". Đất nước này đón chào những người nhập cư như chúng tôi, xem chúng tôi là một phần của họ. Lời thề khi chúng tôi nhập quốc tịch Hoa kỳ là \"Trung thành với Tổng Thống, và sẵn sàng cầm súng bảo vệ đất nước này\". Vì lời thề đó, Rất nhiều, rất nhiều binh sĩ trong quân đội Hoa kỳ là những người nhập cư, kể cả người Việt nam như vị Thiếu tá lừng danh của Thuỷ quân lục chiến Elizabeth Phạm, Tư lệnh phó Sư đoàn lục quân số 1- thiếu tướng Lương Xuân Việt, Chuẩn tướng Châu Lập Thể (Vệ Binh Quốc Gia). Không cần biết chúng tôi đến từ đâu, trái tim chúng tôi đồng nhịp đập dưới màu cờ Đỏ- Trắng-Xanh, và điều đó tạo nên sức mạnh.<br />\"Every heart beats true under Red, White and Blue where there's never a boast or brag...\" là lời bài hát người Mỹ ngợi ca màu cờ tổ quốc của họ. Hôm nay xin dùng nó để mừng chiến thắng của đất nước có chung màu cờ với chúng tôi! <br />Allez les bleus! Felicitation!<br />p/s: Cho những thánh biết không tới: Những cầu thủ gốc nhập cư của tuyển pháp đều sinh ra ở Pháp, mang quốc tịch Pháp ONLY đấy!!!",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/865439826171875328",
"published": "2018-07-16T03:48:53+00:00",
"source": {
"content": "L'UNION FAIT LA FORCE- ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH!\n\nVậy là World Cup 2018 hạ màn với sự lên ngôi của chú gà trống Gô-loa. Nếu không tính đến phút bất cẩn của Thủ môn Hugo Lloris, thì Pháp đã cống hiến cho thế giới một trận cầu hay với tinh thần đồng đội hoàn hảo, đặc biệt ở dàn hậu vệ, và họ xứng đáng soán ngôi vô địch. \nTrong lúc người Pháp ăn mừng, thì người Việt bắt đầu bỉ bôi ngập tràn mạng xã hội: Pháp không xứng đáng với chức vô địch chỉ vì họ là một đội tuyển ...ô hợp và không thuần chủng @@!!!\nCác thánh ơi, các thánh ăn gì phán một câu để em cúng ạ. Người Việt Nam thật lạ, trong tất cả mọi chuyện, kể cả những chuyện tốt nhất, họ chỉ đều nhìn vào mặt trái, họ tìm mọi cách bới móc ít nhất một thứ gì đó không hoàn hảo để phủ định. Có lẽ vì vậy nên mặc dù cuộc nội chiến bấc nam đã qua đi gần nữa thế kỷ, nhưng luôn luôn còn sự đố kỵ ngấm ngầm giữa 2 miền bắc và nam vĩ tuyến 17, thậm chí đố kỵ giữa 3 miền bắc trung nam. Nếu ai đó nổi lên, nhất định sẽ có một đám còn lại tìm cách...bóc phốt. \nNhưng ở xứ người ta, họ không như thế. Họ dành cơ hội cho tất cả những ai xứng đáng. Và cũng chính vì vậy, những người đã chọn một quê hương mới, tổ quốc mới đó, họ sẽ tranh đấu hết mình vì quê hương này. Bên trong nước Pháp, trong suốt nhiều tháng qua có rất nhiều cuộc bạo động, biểu tình liên quan đến vấn đề sắc tộc, nhưng một khi bước ra thế giới, họ đoàn kết lại với nhau vì màu cờ xanh-trắng-đỏ. Điều đó làm nên sức mạnh của xứ sở có Khải Hoàn Môn. \nTôi kể cho các bạn nghe, tại trụ sở của văn phòng di trú & quốc tịch thuộc Bộ nội an Hoa kỳ nơi tôi thường xuyên đến làm việc, trong phòng chờ dành cho các ứng viên đến dự phỏng vấn thẻ xanh và thi quốc tịch, trên tường và trần khảm đầy tên tuổi của các danh nhân đã góp phần tạo nên một Hợp Chủng Quốc Hoa kỳ hùng mạnh có xuất thân là dân nhập cư như Alexander Graham Bell, Albert Enstein, Joseph Pulitzer, và nhiều nhiều cái tên lừng lẫy khác nữa. Hình ảnh đó như muốn nhắc nhở những ứng viên sắp được chào đón vào đại gia đình Hợp Chủng Quốc Hoa kỳ rằng: \"Đến đây thì ở lại đây...\" và những đóng góp của các bạn cho quê hương mới này sẽ được ghi nhận. \nTôi còn nhớ mười mấy năm trước, khi chiếc thẻ xanh của tôi được gửi về. Trên tay tôi là một bức thư với câu mở đầu là: \"Welcome to the United State of America!\". Đất nước này đón chào những người nhập cư như chúng tôi, xem chúng tôi là một phần của họ. Lời thề khi chúng tôi nhập quốc tịch Hoa kỳ là \"Trung thành với Tổng Thống, và sẵn sàng cầm súng bảo vệ đất nước này\". Vì lời thề đó, Rất nhiều, rất nhiều binh sĩ trong quân đội Hoa kỳ là những người nhập cư, kể cả người Việt nam như vị Thiếu tá lừng danh của Thuỷ quân lục chiến Elizabeth Phạm, Tư lệnh phó Sư đoàn lục quân số 1- thiếu tướng Lương Xuân Việt, Chuẩn tướng Châu Lập Thể (Vệ Binh Quốc Gia). Không cần biết chúng tôi đến từ đâu, trái tim chúng tôi đồng nhịp đập dưới màu cờ Đỏ- Trắng-Xanh, và điều đó tạo nên sức mạnh.\n\"Every heart beats true under Red, White and Blue where there's never a boast or brag...\" là lời bài hát người Mỹ ngợi ca màu cờ tổ quốc của họ. Hôm nay xin dùng nó để mừng chiến thắng của đất nước có chung màu cờ với chúng tôi! \nAllez les bleus! Felicitation!\np/s: Cho những thánh biết không tới: Những cầu thủ gốc nhập cư của tuyển pháp đều sinh ra ở Pháp, mang quốc tịch Pháp ONLY đấy!!!",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:865439826171875328/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:863490344231034880",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "Nghe nó cứ ... vô đạo đức thế nào ý! <br />Hì hì em thành khẩn nhận lỗi cơ mà sao Quyết còi làm gì em cũng ko thấy vừa mắt là sao nhỉ???",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/863490344231034880",
"published": "2018-07-10T18:42:20+00:00",
"source": {
"content": "Nghe nó cứ ... vô đạo đức thế nào ý! \nHì hì em thành khẩn nhận lỗi cơ mà sao Quyết còi làm gì em cũng ko thấy vừa mắt là sao nhỉ???",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:863490344231034880/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:862882236467212288",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "Trong số hơn 8,100 tỷ đồng Khoa Khàn đút túi sau thương vụ chuyển nhượng đại quang minh, có bao nhiêu % là tiền của “các bác?”<br /><a href=\"https://vtc.vn/nhuong-dai-quang-minh-cho-ong-tran-ba-duong-dai-gia-khoa-khan-om-8187-ty-dong-d402378.html\" target=\"_blank\">https://vtc.vn/nhuong-dai-quang-minh-cho-ong-tran-ba-duong-dai-gia-khoa-khan-om-8187-ty-dong-d402378.html</a><br />",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862882236467212288",
"published": "2018-07-09T02:25:56+00:00",
"source": {
"content": "Trong số hơn 8,100 tỷ đồng Khoa Khàn đút túi sau thương vụ chuyển nhượng đại quang minh, có bao nhiêu % là tiền của “các bác?”\nhttps://vtc.vn/nhuong-dai-quang-minh-cho-ong-tran-ba-duong-dai-gia-khoa-khan-om-8187-ty-dong-d402378.html\n",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:862882236467212288/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:862512539676073984",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "DƯỠNG DA MÙA HÈ<br />Bạn muốn có làn da đẹp, thì trước hết da mặt bạn phải khoẻ. Muốn da của bạn khoẻ, nhất nhất là phải sạch! Bí quyết của dưỡng da chỉ nằm ở nhiêu đó thôi nhé. Da không sạch thì lỗ chân lông bị bí, mụn cũng từ đó mà ra. <br />Nguyên tắc của mình là: Về tới nhà là về tới nhà thì mặt phải mộc để da được thở, nên mình ngay lập tức rửa mặt, kể cả đang là buổi sáng và mình biết đầu giờ chiều mình phải ra ngoài và cần trang điểm lại. Nhưng rửa mặt là phải đúng cách và phải sạch, nhất là các bạn trang điểm thường xuyên và các bạn trang điểm dày vì lý do công việc như model, diễn viên, ca sĩ...<br />Hãy cố gắng sắm cho mình 1 cái máy rửa mặt, hiệu gì cũng được kể cả cái máy neutrogena 450,000 đến các dòng máy xịn vài triệu. Mình đang dùng là máy Clarisonic Mia 2. Máy rửa mặt Clarisonic đã quá phổ biến trên thị trường VN từ nhiều năm nay nên các mình không cần phải nghi ngờ gì về công dụng của nó nhé. Bạn nào chưa có, thì nên sắm một cái cho mình.<br />Từ giờ tới mai Máy Clarisonic sale:<br />Clarisonic Mia 1: 2,150,000<br />Clarisonic Mia 2: 2,650,000<br />Ngoài ra còn có Special deal khó cưỡng lắm: Combo Mia 2 + sữa rửa mặt dạng gel của clarisonic 30ml + sữa rửa mặt dạng foam của Kielh's từ tinh chất hoa cúc 30ml + mặt nạ dưỡng ẩm Kiehl's chiết xuất từ tinh chất hoa cúc & nha đam 0.5+ Kem dưỡng Kiehl's chống lão hoá & nếp nhăn 0.25-oz.<br />Những bạn chưa dùng Kiehl's bao giờ nên thử bộ sản phẩm này trước rồi mua full size sau nhé. Theo trải nghiệm của cá nhân mình, Kiehl's dùng cực thích, chỉ sau La Mer (Mình đã từng dùng Dior, Chanel, Sisheido, Kiehl's và bây giờ đang dùng La Mer), mà giá thành thì nhẹ hơn La Mer nhiều lắm. <br />Last, but not least: <br />UỐNG NƯỚC! UỐNG NƯỚC! UỐNG NƯỚC và UỐNG NƯỚC! <br /><br />Với cái nóng kinh khủng từ Đông sang Tây bán cầu, từ Vietnam đến Âu Châu đến Mỹ ai ai cũng đều thở hồng hộc vì nóng thì nước trở nên là thứ tối cần thiết vì mọi người sẽ tìm cách ở trong phòng điều hoà tới 23 giờ mỗi ngày, da vì thế đã khô càng thêm khô. Bạn không uống nước, thì có mỹ phẩm trời cũng không cứu nổi da của bạn!",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/862512539676073984",
"published": "2018-07-08T01:56:54+00:00",
"source": {
"content": "DƯỠNG DA MÙA HÈ\nBạn muốn có làn da đẹp, thì trước hết da mặt bạn phải khoẻ. Muốn da của bạn khoẻ, nhất nhất là phải sạch! Bí quyết của dưỡng da chỉ nằm ở nhiêu đó thôi nhé. Da không sạch thì lỗ chân lông bị bí, mụn cũng từ đó mà ra. \nNguyên tắc của mình là: Về tới nhà là về tới nhà thì mặt phải mộc để da được thở, nên mình ngay lập tức rửa mặt, kể cả đang là buổi sáng và mình biết đầu giờ chiều mình phải ra ngoài và cần trang điểm lại. Nhưng rửa mặt là phải đúng cách và phải sạch, nhất là các bạn trang điểm thường xuyên và các bạn trang điểm dày vì lý do công việc như model, diễn viên, ca sĩ...\nHãy cố gắng sắm cho mình 1 cái máy rửa mặt, hiệu gì cũng được kể cả cái máy neutrogena 450,000 đến các dòng máy xịn vài triệu. Mình đang dùng là máy Clarisonic Mia 2. Máy rửa mặt Clarisonic đã quá phổ biến trên thị trường VN từ nhiều năm nay nên các mình không cần phải nghi ngờ gì về công dụng của nó nhé. Bạn nào chưa có, thì nên sắm một cái cho mình.\nTừ giờ tới mai Máy Clarisonic sale:\nClarisonic Mia 1: 2,150,000\nClarisonic Mia 2: 2,650,000\nNgoài ra còn có Special deal khó cưỡng lắm: Combo Mia 2 + sữa rửa mặt dạng gel của clarisonic 30ml + sữa rửa mặt dạng foam của Kielh's từ tinh chất hoa cúc 30ml + mặt nạ dưỡng ẩm Kiehl's chiết xuất từ tinh chất hoa cúc & nha đam 0.5+ Kem dưỡng Kiehl's chống lão hoá & nếp nhăn 0.25-oz.\nNhững bạn chưa dùng Kiehl's bao giờ nên thử bộ sản phẩm này trước rồi mua full size sau nhé. Theo trải nghiệm của cá nhân mình, Kiehl's dùng cực thích, chỉ sau La Mer (Mình đã từng dùng Dior, Chanel, Sisheido, Kiehl's và bây giờ đang dùng La Mer), mà giá thành thì nhẹ hơn La Mer nhiều lắm. \nLast, but not least: \nUỐNG NƯỚC! UỐNG NƯỚC! UỐNG NƯỚC và UỐNG NƯỚC! \n\nVới cái nóng kinh khủng từ Đông sang Tây bán cầu, từ Vietnam đến Âu Châu đến Mỹ ai ai cũng đều thở hồng hộc vì nóng thì nước trở nên là thứ tối cần thiết vì mọi người sẽ tìm cách ở trong phòng điều hoà tới 23 giờ mỗi ngày, da vì thế đã khô càng thêm khô. Bạn không uống nước, thì có mỹ phẩm trời cũng không cứu nổi da của bạn!",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:862512539676073984/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:861370881243435008",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "Đi chơi lễ nên phải điệu một chút",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/861370881243435008",
"published": "2018-07-04T22:20:21+00:00",
"source": {
"content": "Đi chơi lễ nên phải điệu một chút",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:861370881243435008/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:861137070663524352",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "GOD BLESS AMERICA.<br />Đã bước sang những giờ phút đầu tiên của ngày July 4th, Lễ độc lập của Hoa kỳ. <br />Nhân tiện lúc nảy có cô bạn than thở với mình về tình trạng bất an ở Việt nam (xin lưu ý là bạn ấy là một trong những người trẻ tài hoa, xinh đẹp và giàu có từ chính 2 bàn tay của mình, không đại gia bảo kê, không thế lực gia đình chống lưng mà tôi được quen biết nhé.) và cô ấy chốt hạ với mình một câu: \"Chị hay thiệt đó, chị đã ở Mỹ rồi. Giờ bọn em muốn ở Mỹ phải tốn 500,000$\" (sự thật là cô ấy sai, EB5 gấp đôi con số đó rồi và Vietnam đã theo chân China vào waiting list do số lượng hồ sơ nộp lên quá đông), mình kể cho các bạn nghe lý do mình yêu nước Mỹ nhé. <br />Dù đã từng theo chân gia đình đi vượt biên hồi 8 tuổi, nhưng mình chưa bao giờ có \"Giấc mơ Mỹ\" như những người trẻ khác. Gia đình mình đi vượt biên hồi đó là với mục đích đoàn tụ với bà ngoại mình ở bên Pháp, đích đến của gia đình mình không phải Mỹ. <br />Khi mình đến tuổi thiếu nữ, chắc các bạn bè mình ở Đà nẵng vẫn còn nhớ hồi đó mình là hot girl. Có điều thời của mình muốn làm hot girl ngoài dung mạo còn phải học văn hoá giỏi có giải này giải nọ ít nhất là cấp thành phố trở lên, rồi lại còn phải cầm kỳ thi hoạ, vài đường ca ngâm chứ không chỉ đơn giản là mặt mũi xinh đẹp tung vài bộ ảnh lên mạng xã hội là thành hot girl dễ dàng như bây giờ. Tuy nhiên cái lợi của làm hot girl thời cách đây 30 năm là bạn sẽ cực kỳ nổi tiếng trong cái \"ao làng\" quê bạn, không chỉ vua biết mặt chúa biết tên mà đến bà bán nước ông giữ xe cũng biết!!! Vì thế mà nhà mình lúc nào cũng đầy ắp...khách là những việt kiều từ Mỹ về muốn xin mẹ mình cưới và bảo lãnh mình sang Mỹ. Mà hồi đó dân Đà nẵng mắc cười lắm, thấy Việt kiều là nhà nào cũng xoắn như cái quẩy, mấy cô xinh xinh một chút là tuyên bố chỉ cưới việt kiều, đã vậy nhiều người còn vô duyên tới độ thi thoảng có 2,3 dì lạ hoắc, dẫn theo một chàng da trắng ởn, mặc áo thun, quần đùi đeo cái thắt lưng \"việt kiều\" (có cái bị đeo ở thắt lưng) gõ cửa nhà mình, hỏi mẹ mình chị phải chị Như Ý không? Mẹ mình lịch sự gật đầu và mời họ vào nhà. Bà mối vào đề luôn đây là em/cháu của em việt kiều Mỹ, nghe nói chị có cháu Thoại Nhi vừa đẹp vừa học giỏi nên muốn tới làm quen vì cháu/em của em muốn cưới vợ Việt Nam!!! Mẹ mình thì cứ mắt chữ O mồm chữ A chứ mình thì tỉnh lắm, bay vô xoắn xuýt liền: \"Chu cha, trời ơi anh ở bển về! quí hoá quá, trời ở bển về mà em ko biết, nảy giờ em cứ tưởng anh ở trển mới xuống!!!\" Khỏi kể tiếp hén, đối tượng ý nhầm đối phương cứ thế mà tự biết đường té! Thế là giữa một rừng Việt kiều túc trực ở nhà mình, mình chọn một chàng local, và đối mặt với trùng trùng sóng gió vì mối tình đó lúc ban đầu không được mẹ mình phê chuẩn. <br />Sau này đi làm, mình lại phụ trách một dự án hợp tác với một trường đại học danh tiếng của Mỹ nên chuyện đi mỹ công tác với một người trẻ như mình cũng khá là hiếm. Thời điểm đó những người đi Mỹ du học đến 70% là ở lại không về Vietnam nữa. Thế nên chuyến đầu tiên sang Mỹ công tác, mình cũng nhận được vô số lời đề nghị khiếm nhã xúi mình ở lại. Nhưng mình vẫn chọn đi về. <br />Chỉ đến khi con gái bị tự kỷ nặng của mình bị abused ở trường mầm non, lúc đó mới là lúc mình quyết định dứt áo rời bỏ cái nơi mà mình biết với những người có con tàn tật như mình, vĩnh viễn là một đường hầm không ánh sáng. <br />Mình đưa con gái đi trong tình trạng khẩn cấp vì cháu mắc hội chứng Guillain Barre syndrom. Trong chuyến đi đầy bão táp mùa đông năm 2003 đó, mình đã được nếm vị ngọt của cái gọi là tình yêu thương đích thực, từ một vị mục sư gốc Hàn quốc và một chị tín đồ công giáo bay cùng chuyến, đến những vị Giáo sư và các bạn sinh viên tại đại học Darthmouth nơi mình từng công tác, các y bác sỹ lại Medical School của Đại học Darmouth, tất cả mọi người đều chung tay lại cố gắng xoa dịu nỗi đau thể xác cho con gái bé bỏng của mình và nỗi đau tinh thần cho một người mẹ đơn thân tuyệt vọng như mình. <br />Hai mẹ con mình trụ lại ở Mỹ cũng không dễ dàng gì. Mình chấp nhận gói ghém quá khứ hào nhoáng ở Vietnam lại, ném luôn bằng đại học và bằng thạc sĩ của Mỹ vào sọt rác để bắt đầu lại từ đầu bằng mức lương tối thiểu để đi lên. Hành trình đó cũng rất nhọc nhằn với một lần phá sản. Nhưng trong những tháng ngày cơ cực đó, lúc nào bên cạnh mình cũng có sự giúp đỡ: Từ ông bà mục sư, các anh chị em trong hội thánh, các thầy cô giáo của con gái mình, các nhân viên xã hội chuyên trách các vấn đề sức khoẻ tâm thần, và trên hết, của chính phủ Hoa kỳ. Mỗi năm, con gái mình tiêu tốn khoảng 65,000$ tiền của chính phủ cho các chi phí chữa trị, chưa tính chi phí y tế nếu đau ốm (bảo hiểm miễn phí hoàn toàn), đã vậy chính quyền tiểu bang còn cho mình mỗi tháng thêm mấy trăm dollars (đây không phải là tiền trợ cấp xã hội cho người nghèo mà người ta hay gọi là ăn wellfare) mà nó là một khoản phụ cấp đặc biệt (family subsidy) của chính quyền tiểu bang giúp đỡ những gia đình có con bị tự kỷ có tổng thu nhập dưới...60,000$/năm!!! (không phải tiểu bang nào cũng có chính sách này). 3 năm nay con gái mình vào chương trình ABA, lại càng tiêu tốn tiền của chính phủ nhiều hơn gấp bội. Mình không có giấc mơ Mỹ nhưng quả thực mình đang sống trong mơ, một giấc mơ của rất nhiều người đang muốn được như mẹ con mình. <br />Nước Mỹ theo chủ nghĩa cá nhân, nhưng mình rất hiếm khi nhìn thấy sự ích kỷ. Từ chuyện đơn giản như nhường nhịn nhau khi lái xe, hoặc mở giúp cửa cho người khác ở shopping mall, hàng quán, cho đến những công việc thiện nguyện trong bệnh viện, nhà dưỡng lão, ...Nhìn đâu mình cũng thấy tình yêu thương. <br />Mình đã trả lời cô bạn đã nhắc đến ở đầu bài: chị không phải hay, chị chỉ là may mắn. <br />Đúng vậy, mình thực sự may mắn khi có một quê hương thứ hai, a Home Sweet Home thật sự. I am proud to be a US citizen.<br />May God Bless America. <br />Tri Ân những người đã khai phá và những người đã bỏ mạng để gìn giữ tự do cho đất nước xinh đẹp này. Freedom is never free. <br />",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/861137070663524352",
"published": "2018-07-04T06:51:16+00:00",
"source": {
"content": "GOD BLESS AMERICA.\nĐã bước sang những giờ phút đầu tiên của ngày July 4th, Lễ độc lập của Hoa kỳ. \nNhân tiện lúc nảy có cô bạn than thở với mình về tình trạng bất an ở Việt nam (xin lưu ý là bạn ấy là một trong những người trẻ tài hoa, xinh đẹp và giàu có từ chính 2 bàn tay của mình, không đại gia bảo kê, không thế lực gia đình chống lưng mà tôi được quen biết nhé.) và cô ấy chốt hạ với mình một câu: \"Chị hay thiệt đó, chị đã ở Mỹ rồi. Giờ bọn em muốn ở Mỹ phải tốn 500,000$\" (sự thật là cô ấy sai, EB5 gấp đôi con số đó rồi và Vietnam đã theo chân China vào waiting list do số lượng hồ sơ nộp lên quá đông), mình kể cho các bạn nghe lý do mình yêu nước Mỹ nhé. \nDù đã từng theo chân gia đình đi vượt biên hồi 8 tuổi, nhưng mình chưa bao giờ có \"Giấc mơ Mỹ\" như những người trẻ khác. Gia đình mình đi vượt biên hồi đó là với mục đích đoàn tụ với bà ngoại mình ở bên Pháp, đích đến của gia đình mình không phải Mỹ. \nKhi mình đến tuổi thiếu nữ, chắc các bạn bè mình ở Đà nẵng vẫn còn nhớ hồi đó mình là hot girl. Có điều thời của mình muốn làm hot girl ngoài dung mạo còn phải học văn hoá giỏi có giải này giải nọ ít nhất là cấp thành phố trở lên, rồi lại còn phải cầm kỳ thi hoạ, vài đường ca ngâm chứ không chỉ đơn giản là mặt mũi xinh đẹp tung vài bộ ảnh lên mạng xã hội là thành hot girl dễ dàng như bây giờ. Tuy nhiên cái lợi của làm hot girl thời cách đây 30 năm là bạn sẽ cực kỳ nổi tiếng trong cái \"ao làng\" quê bạn, không chỉ vua biết mặt chúa biết tên mà đến bà bán nước ông giữ xe cũng biết!!! Vì thế mà nhà mình lúc nào cũng đầy ắp...khách là những việt kiều từ Mỹ về muốn xin mẹ mình cưới và bảo lãnh mình sang Mỹ. Mà hồi đó dân Đà nẵng mắc cười lắm, thấy Việt kiều là nhà nào cũng xoắn như cái quẩy, mấy cô xinh xinh một chút là tuyên bố chỉ cưới việt kiều, đã vậy nhiều người còn vô duyên tới độ thi thoảng có 2,3 dì lạ hoắc, dẫn theo một chàng da trắng ởn, mặc áo thun, quần đùi đeo cái thắt lưng \"việt kiều\" (có cái bị đeo ở thắt lưng) gõ cửa nhà mình, hỏi mẹ mình chị phải chị Như Ý không? Mẹ mình lịch sự gật đầu và mời họ vào nhà. Bà mối vào đề luôn đây là em/cháu của em việt kiều Mỹ, nghe nói chị có cháu Thoại Nhi vừa đẹp vừa học giỏi nên muốn tới làm quen vì cháu/em của em muốn cưới vợ Việt Nam!!! Mẹ mình thì cứ mắt chữ O mồm chữ A chứ mình thì tỉnh lắm, bay vô xoắn xuýt liền: \"Chu cha, trời ơi anh ở bển về! quí hoá quá, trời ở bển về mà em ko biết, nảy giờ em cứ tưởng anh ở trển mới xuống!!!\" Khỏi kể tiếp hén, đối tượng ý nhầm đối phương cứ thế mà tự biết đường té! Thế là giữa một rừng Việt kiều túc trực ở nhà mình, mình chọn một chàng local, và đối mặt với trùng trùng sóng gió vì mối tình đó lúc ban đầu không được mẹ mình phê chuẩn. \nSau này đi làm, mình lại phụ trách một dự án hợp tác với một trường đại học danh tiếng của Mỹ nên chuyện đi mỹ công tác với một người trẻ như mình cũng khá là hiếm. Thời điểm đó những người đi Mỹ du học đến 70% là ở lại không về Vietnam nữa. Thế nên chuyến đầu tiên sang Mỹ công tác, mình cũng nhận được vô số lời đề nghị khiếm nhã xúi mình ở lại. Nhưng mình vẫn chọn đi về. \nChỉ đến khi con gái bị tự kỷ nặng của mình bị abused ở trường mầm non, lúc đó mới là lúc mình quyết định dứt áo rời bỏ cái nơi mà mình biết với những người có con tàn tật như mình, vĩnh viễn là một đường hầm không ánh sáng. \nMình đưa con gái đi trong tình trạng khẩn cấp vì cháu mắc hội chứng Guillain Barre syndrom. Trong chuyến đi đầy bão táp mùa đông năm 2003 đó, mình đã được nếm vị ngọt của cái gọi là tình yêu thương đích thực, từ một vị mục sư gốc Hàn quốc và một chị tín đồ công giáo bay cùng chuyến, đến những vị Giáo sư và các bạn sinh viên tại đại học Darthmouth nơi mình từng công tác, các y bác sỹ lại Medical School của Đại học Darmouth, tất cả mọi người đều chung tay lại cố gắng xoa dịu nỗi đau thể xác cho con gái bé bỏng của mình và nỗi đau tinh thần cho một người mẹ đơn thân tuyệt vọng như mình. \nHai mẹ con mình trụ lại ở Mỹ cũng không dễ dàng gì. Mình chấp nhận gói ghém quá khứ hào nhoáng ở Vietnam lại, ném luôn bằng đại học và bằng thạc sĩ của Mỹ vào sọt rác để bắt đầu lại từ đầu bằng mức lương tối thiểu để đi lên. Hành trình đó cũng rất nhọc nhằn với một lần phá sản. Nhưng trong những tháng ngày cơ cực đó, lúc nào bên cạnh mình cũng có sự giúp đỡ: Từ ông bà mục sư, các anh chị em trong hội thánh, các thầy cô giáo của con gái mình, các nhân viên xã hội chuyên trách các vấn đề sức khoẻ tâm thần, và trên hết, của chính phủ Hoa kỳ. Mỗi năm, con gái mình tiêu tốn khoảng 65,000$ tiền của chính phủ cho các chi phí chữa trị, chưa tính chi phí y tế nếu đau ốm (bảo hiểm miễn phí hoàn toàn), đã vậy chính quyền tiểu bang còn cho mình mỗi tháng thêm mấy trăm dollars (đây không phải là tiền trợ cấp xã hội cho người nghèo mà người ta hay gọi là ăn wellfare) mà nó là một khoản phụ cấp đặc biệt (family subsidy) của chính quyền tiểu bang giúp đỡ những gia đình có con bị tự kỷ có tổng thu nhập dưới...60,000$/năm!!! (không phải tiểu bang nào cũng có chính sách này). 3 năm nay con gái mình vào chương trình ABA, lại càng tiêu tốn tiền của chính phủ nhiều hơn gấp bội. Mình không có giấc mơ Mỹ nhưng quả thực mình đang sống trong mơ, một giấc mơ của rất nhiều người đang muốn được như mẹ con mình. \nNước Mỹ theo chủ nghĩa cá nhân, nhưng mình rất hiếm khi nhìn thấy sự ích kỷ. Từ chuyện đơn giản như nhường nhịn nhau khi lái xe, hoặc mở giúp cửa cho người khác ở shopping mall, hàng quán, cho đến những công việc thiện nguyện trong bệnh viện, nhà dưỡng lão, ...Nhìn đâu mình cũng thấy tình yêu thương. \nMình đã trả lời cô bạn đã nhắc đến ở đầu bài: chị không phải hay, chị chỉ là may mắn. \nĐúng vậy, mình thực sự may mắn khi có một quê hương thứ hai, a Home Sweet Home thật sự. I am proud to be a US citizen.\nMay God Bless America. \nTri Ân những người đã khai phá và những người đã bỏ mạng để gìn giữ tự do cho đất nước xinh đẹp này. Freedom is never free. \n",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:861137070663524352/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:861089725502578688",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627",
"content": "Happy July 4th! ",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/861089725502578688",
"published": "2018-07-04T03:43:08+00:00",
"source": {
"content": "Happy July 4th! ",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/entities/urn:activity:861089725502578688/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859883077596356627/outboxoutbox"
}