ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/entities/urn:activity:865253199046746112", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595", "content": "Một đội tuyển pháp tàn nhẫn và lạnh lùng, Croatia đá kiểu gì đây.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/865253199046746112", "published": "2018-07-15T15:27:18+00:00", "source": { "content": "Một đội tuyển pháp tàn nhẫn và lạnh lùng, Croatia đá kiểu gì đây.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/entities/urn:activity:865253199046746112/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/entities/urn:activity:864789132224638976", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595", "content": "[KHÓA LUẬN]<br />Hôm nay, sau một giấc ngủ dài, một giấc ngủ không lo âu mà lâu lắm rồi mình chưa có mình mới có đủ tinh táo để viết bài này, bài đầu tiên của mình trên Minds, bài viết đánh dấu sự kết thúc của một quãng đường mang tên Đại Học.<br />Mở đầu bài viết này, em xin gửi những lời cảm ơn chân thành nhất tới cô Tiến sĩ HUỲNH Trúc Thanh Ngọc, cô giáo chủ nhiệm cũng như nưgời hướng dẫn khóa luận của em. Em xin cảm ơn cô vì những kiến thức, kinh nghiệm quý báu, những sự động viên, tư vấn, những đêm thức trắng sửa bài cho bọn em. <br />Khi nhận đề tài khóa luận, cả hai cô trò đều nhận định đây là một khóa luận nhanh chóng và dễ dàng, thời gian dư dôi là rất lớn để viết và sửa bài bằng tiếng Pháp. Tuy nhiên các bất cập, các sai lầm của bản thân mình và người khác liên tiếp được phát hiện (kể cả hội đồng Dược điển Anh cũng sai nốt),sự thiếu thốn nguyên liệu thiết bị cũng là một vấn đề lớn, do đó đề tài phải đổi hướng liên tục, từ ngày đầu tới ngày cuối cùng, mới định hình được tên của đề tài. Đề tài đã được Lab bào chế bình chọn là đề tài bão táp nhất của năm. Thời gian quá gấp gáp cộng thêm sự bận rộn của cô làm quá trình soạn thảo, sửa bài, thuyết trình cũng gặp muôn vàn khó khăn.<br />Sau tất cả, dù chưa hoàn thiện, chưa đạt được những mục tiêu mình mong muốn, nhưng mình có thể tạm hài lòng về những gì mình đã làm được, đã viết được, đã bảo vệ trước hội đồng. Đây không phải là nghiên cứu khoa học đầu tiên, cũng không phải nghiên cứu khoa học cuối cùng của bản thân mình, nhưng đây chắc chăn là nghiên cứu mang lại nhiều CẢM XÚC nhất: cảm xúc tuyệt vọng khi các hàng loạt hệ tá dược và công thức thất bại, cảm giác căng thẳng tột đột với deadline, cảm giác sốc tột độ khi cả dược điển anh cũng muốn \"hãm hại\" mình, cảm xúc run sợ khi không trả lời được câu hỏi của hội đồng, v.v...<br />Tuy nhiên, khoảng thời gian làm khóa luận, cũng có thể coi làm khoảng thời gian đẹp nhất đời sinh viên, được làm việc, được ăn, được xàm xí cùng các labmate dễ thương nhất quả đất (được ăn cả BƠ nữa). <br /><br />Cảm ơn OANH, vì đã phụ giúp anh rất nhiều,đã chịu đựng những lúc anh cáu gắt (anh biết khá là khó chịu khi làm việc với người hay cáu như anh, mặc dù anh không la em), <br />Cảm ơn \"đấng toàn năng\" Ha-nư và QUẾ vì những đè tài hài hước bất tận, <br />Cảm ơn THƯƠNG vì những câu chuyện, những lân bơm dù bất thành<br />Cảm ơn TOÀN vì những lần gọi cơm.<br />Cảm ơn THẢO vì mớ cốm ngọt lịm<br />Cảm ơn HƯƠNG CÁ vì ly Espresso <br />Cảm ơn NHÃ vì mớ trà actichaut và cái nhiệt kế<br />Cảm ơn NHI đó vì cái hộp cơm hôm qua.<br />Cảm ơn các anh chị : chị Loan, chị Huyền,chị Thủy, chị Doan, anh Khải vì những lần nghe thằng em nói nhảm và những lần bao đồ ăn.<br /><br />KHÓA LUẬN, nó kết thúc nhiều thứ, và đem tới một sự tiếc nuối đặc biệt, nhưng nó cũng làm khởi đầu cho một giai đoạn mới , một chân trời mới của cuộc đời mình (có lẽ). Nó mãi là một cột mốc nổi bật, một kỉ niệm không bao giờ quên được của thời tuổi trẻ.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/864789132224638976", "published": "2018-07-14T08:43:16+00:00", "source": { "content": "[KHÓA LUẬN]\nHôm nay, sau một giấc ngủ dài, một giấc ngủ không lo âu mà lâu lắm rồi mình chưa có mình mới có đủ tinh táo để viết bài này, bài đầu tiên của mình trên Minds, bài viết đánh dấu sự kết thúc của một quãng đường mang tên Đại Học.\nMở đầu bài viết này, em xin gửi những lời cảm ơn chân thành nhất tới cô Tiến sĩ HUỲNH Trúc Thanh Ngọc, cô giáo chủ nhiệm cũng như nưgời hướng dẫn khóa luận của em. Em xin cảm ơn cô vì những kiến thức, kinh nghiệm quý báu, những sự động viên, tư vấn, những đêm thức trắng sửa bài cho bọn em. \nKhi nhận đề tài khóa luận, cả hai cô trò đều nhận định đây là một khóa luận nhanh chóng và dễ dàng, thời gian dư dôi là rất lớn để viết và sửa bài bằng tiếng Pháp. Tuy nhiên các bất cập, các sai lầm của bản thân mình và người khác liên tiếp được phát hiện (kể cả hội đồng Dược điển Anh cũng sai nốt),sự thiếu thốn nguyên liệu thiết bị cũng là một vấn đề lớn, do đó đề tài phải đổi hướng liên tục, từ ngày đầu tới ngày cuối cùng, mới định hình được tên của đề tài. Đề tài đã được Lab bào chế bình chọn là đề tài bão táp nhất của năm. Thời gian quá gấp gáp cộng thêm sự bận rộn của cô làm quá trình soạn thảo, sửa bài, thuyết trình cũng gặp muôn vàn khó khăn.\nSau tất cả, dù chưa hoàn thiện, chưa đạt được những mục tiêu mình mong muốn, nhưng mình có thể tạm hài lòng về những gì mình đã làm được, đã viết được, đã bảo vệ trước hội đồng. Đây không phải là nghiên cứu khoa học đầu tiên, cũng không phải nghiên cứu khoa học cuối cùng của bản thân mình, nhưng đây chắc chăn là nghiên cứu mang lại nhiều CẢM XÚC nhất: cảm xúc tuyệt vọng khi các hàng loạt hệ tá dược và công thức thất bại, cảm giác căng thẳng tột đột với deadline, cảm giác sốc tột độ khi cả dược điển anh cũng muốn \"hãm hại\" mình, cảm xúc run sợ khi không trả lời được câu hỏi của hội đồng, v.v...\nTuy nhiên, khoảng thời gian làm khóa luận, cũng có thể coi làm khoảng thời gian đẹp nhất đời sinh viên, được làm việc, được ăn, được xàm xí cùng các labmate dễ thương nhất quả đất (được ăn cả BƠ nữa). \n\nCảm ơn OANH, vì đã phụ giúp anh rất nhiều,đã chịu đựng những lúc anh cáu gắt (anh biết khá là khó chịu khi làm việc với người hay cáu như anh, mặc dù anh không la em), \nCảm ơn \"đấng toàn năng\" Ha-nư và QUẾ vì những đè tài hài hước bất tận, \nCảm ơn THƯƠNG vì những câu chuyện, những lân bơm dù bất thành\nCảm ơn TOÀN vì những lần gọi cơm.\nCảm ơn THẢO vì mớ cốm ngọt lịm\nCảm ơn HƯƠNG CÁ vì ly Espresso \nCảm ơn NHÃ vì mớ trà actichaut và cái nhiệt kế\nCảm ơn NHI đó vì cái hộp cơm hôm qua.\nCảm ơn các anh chị : chị Loan, chị Huyền,chị Thủy, chị Doan, anh Khải vì những lần nghe thằng em nói nhảm và những lần bao đồ ăn.\n\nKHÓA LUẬN, nó kết thúc nhiều thứ, và đem tới một sự tiếc nuối đặc biệt, nhưng nó cũng làm khởi đầu cho một giai đoạn mới , một chân trời mới của cuộc đời mình (có lẽ). Nó mãi là một cột mốc nổi bật, một kỉ niệm không bao giờ quên được của thời tuổi trẻ.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/entities/urn:activity:864789132224638976/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859777864818499595/outboxoutbox" }