ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1101741307208192000", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "LỜI TỰ SỰ CỦA GÁI NGÀNH <br /><br />Mùa hoa cô Vy đua nở, con phố vẫy đầy nắng và gió Trần Duy Hưng trở nên vắng vẻ lạ thường, mùi hương hoa sữa cũng bớt nồng nàn, chẳng còn người qua lại, thỉnh thoảng mới thấy mấy chú gà trống choai tóc xanh đỏ đeo rọ mõm kín mít chạy bạt mạng, nẹt pô khét lẹt ngang qua công ty. Mình đi làm ba ngày liền mà chẳng kiếm nổi một hợp đồng lao động nào, chán nản, chính thức thất nghiệp từ hôm có anh già U70 đến hỏi “em ơi, giá vé tàu nhanh từ Hà Đông-Cát Linh bao nhiêu?”. Tộ Xư, hãm lon, trên nóng dưới nóng ở giữa lạnh mẹ rồi còn đòi đi tàu cao tốc.<br /><br />Cả tháng nằm nhà hết ăn, rồi ngủ mãi cũng chán, thỉnh thoảng nhớ nghề, nhớ công ty đem dung nhan ra bảo dưỡng tút tát các kiểu, tắm xong cứ để nguyên hiện trường lên giường nằm nghiêng người, bật quạt cho ráo nước rồi mới dưỡng da, dưỡng thể. Vừa nằm thư giãn vừa xem tivi thấy bác Phúc ra chỉ thị giảm giá thịt lợn, giá điện, rồi trích xuất 62 ngàn tỷ để hỗ trợ cho người dân trong mùa dịch bệnh cũng thấy vui vui. Mặc dù mình vẫn phải mua thịt lon với giá 15 ngàn đồng/lạng, vẫn đóng tiền điện theo phương thức tính tiền lũy kế của nhà đèn, vẫn chưa nhận được một đồng tiền hỗ trợ thất nghiệp nào nhưng cũng thấy “ấm lòng”.<br /><br />Sáng nay rảnh rỗi lướt phây, đọc báo nhà nước thấy có 6 đối tượng được hỗ trợ do ảnh hưởng dịch Covid-19, gồm người có công với cách mạng đang hưởng trợ cấp, ơ hay, người có công với cách mạng thì liên quan đéo gì đến cô Vy mà lại được hưởng trợ cấp? Chế độ đãi ngộ tốt như thế, bảo sao họ luôn kiên định với chủ nghĩa Mac Le, luôn mụ mị một lòng với đảng. Tiếp đến là đối tượng bảo trợ xã hội đang hưởng trợ cấp hàng tháng, người đang làm việc tại doanh nghiệp bị tạm dừng lao động do ảnh hưởng của dịch, người sử dụng lao động, hộ kinh doanh cá thể có thu nhập dưới 100 triệu đồng/năm, người lao động phải chấm dứt hợp đồng lao động chưa đủ điều kiện hưởng trợ cấp thất nghiệp, lao động không có hợp đồng lao động bị mất việc làm. Đấy, an sinh phúc lợi xã hội tốt như thế mà cái bọn phản động nó suốt ngày tuyên truyền chống phá, bảo đảng như coin card, chỉ mị dân trên tivi là giỏi. <br />Và cuối cùng là những hộ nghèo và cận nghèo được hưởng trợ cấp, đọc đến đây mừng rơi nước mắt, mình thuê nhà ở gần nhà anh Dậu xe ôm, lão Hạc đồng nát thì là cận nghèo rồi còn gì. Vội vàng mặc quần áo chạy ra phường trình bày, mừng đến nỗi quên không cả chải đầu tóc, cứ để nó rối tung như lông loàn chạy loạn. Ra đến nơi gặp anh trực ban phường trình bày hoàn cảnh rằng mình thất nghiệp cả tháng, thuộc hộ cận nghèo, lại bị chấm dứt hợp đồng bởi lão giám đốc 69 tuổi...Nghe xong, đồng chí ấy bảo, phải có CMND hoặc căn cước, kèm theo hợp đồng lao động và photo hộ khẩu mang ra đây mới làm được thủ tục. Đệch cụ, chứng minh nhân dân thì có, còn hợp đồng lao động thì đào đéo đâu ra bây giờ, bởi mình làm ở công ty trách nhiệm một thành viên. Hộ khẩu ư, chẳng nhẽ lại đi tàu bay vào Cần Thơ mượn ba má hộ khẩu mang đi photo rồi bay ra xuất trình giấy tờ làm thủ tục. Thồi, dí lon vào hỗ trợ nữa, của chúng mày tất, cố gắng sống chậm vài ngày nữa, hết dịch bà mày chuyển hướng kinh doanh, lúc đó thiếu gì tiền. Đèo mẹ, con đường đến với gói hỗ trợ 62 ngàn tỷ gian nan, vất vả chẳng khác đéo gì con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội, đgln.<br /><br />Sau bao ngày nằm nhà tượng sứ, thẩm du các kiểu cùng vô tuyến, rồi dịch bệnh cũng qua đi, mình quyết định chuyển hướng cuộc gọi, nhờ anh Dậu chở ra ngân hàng với ý định mượn 5 triệu đồng làm vốn, ra đầu ngõ 110 Trần Duy Hưng, trước cửa công ty cũ mở quán nước chè, ghi mấy con đề kiếm sống. Ra đến nơi, xuất trình chứng minh nhân dân với nhu cầu được hỗ trợ vay vốn, được cô nhân viên ngân hàng xinh đẹp, dịu ơi là dàng ân cần hướng dẫn những nguyên tắc cơ bản của gói vay, bắt buộc phải có bản photo hộ khẩu và bản copy thu nhập cá nhân. Giời ạ, lại hộ khẩu, còn cả bản copy thu nhập cá nhân, chẳng có nhẽ lại mang cái lon đi photo công chứng để khẳng định rằng cả tháng nay đèo được phát nào, lấy đâu ra thu nhập. Tuyên xư cái làng Vãi Đụ, cơ quan hành chính chẳng sai chút nào, hành dân là chính.<br /><br /> Dáo Xư xứ lừa - Cốc Chủ C B", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1101741307208192000", "published": "2020-04-28T05:26:35+00:00", "source": { "content": "LỜI TỰ SỰ CỦA GÁI NGÀNH \n\nMùa hoa cô Vy đua nở, con phố vẫy đầy nắng và gió Trần Duy Hưng trở nên vắng vẻ lạ thường, mùi hương hoa sữa cũng bớt nồng nàn, chẳng còn người qua lại, thỉnh thoảng mới thấy mấy chú gà trống choai tóc xanh đỏ đeo rọ mõm kín mít chạy bạt mạng, nẹt pô khét lẹt ngang qua công ty. Mình đi làm ba ngày liền mà chẳng kiếm nổi một hợp đồng lao động nào, chán nản, chính thức thất nghiệp từ hôm có anh già U70 đến hỏi “em ơi, giá vé tàu nhanh từ Hà Đông-Cát Linh bao nhiêu?”. Tộ Xư, hãm lon, trên nóng dưới nóng ở giữa lạnh mẹ rồi còn đòi đi tàu cao tốc.\n\nCả tháng nằm nhà hết ăn, rồi ngủ mãi cũng chán, thỉnh thoảng nhớ nghề, nhớ công ty đem dung nhan ra bảo dưỡng tút tát các kiểu, tắm xong cứ để nguyên hiện trường lên giường nằm nghiêng người, bật quạt cho ráo nước rồi mới dưỡng da, dưỡng thể. Vừa nằm thư giãn vừa xem tivi thấy bác Phúc ra chỉ thị giảm giá thịt lợn, giá điện, rồi trích xuất 62 ngàn tỷ để hỗ trợ cho người dân trong mùa dịch bệnh cũng thấy vui vui. Mặc dù mình vẫn phải mua thịt lon với giá 15 ngàn đồng/lạng, vẫn đóng tiền điện theo phương thức tính tiền lũy kế của nhà đèn, vẫn chưa nhận được một đồng tiền hỗ trợ thất nghiệp nào nhưng cũng thấy “ấm lòng”.\n\nSáng nay rảnh rỗi lướt phây, đọc báo nhà nước thấy có 6 đối tượng được hỗ trợ do ảnh hưởng dịch Covid-19, gồm người có công với cách mạng đang hưởng trợ cấp, ơ hay, người có công với cách mạng thì liên quan đéo gì đến cô Vy mà lại được hưởng trợ cấp? Chế độ đãi ngộ tốt như thế, bảo sao họ luôn kiên định với chủ nghĩa Mac Le, luôn mụ mị một lòng với đảng. Tiếp đến là đối tượng bảo trợ xã hội đang hưởng trợ cấp hàng tháng, người đang làm việc tại doanh nghiệp bị tạm dừng lao động do ảnh hưởng của dịch, người sử dụng lao động, hộ kinh doanh cá thể có thu nhập dưới 100 triệu đồng/năm, người lao động phải chấm dứt hợp đồng lao động chưa đủ điều kiện hưởng trợ cấp thất nghiệp, lao động không có hợp đồng lao động bị mất việc làm. Đấy, an sinh phúc lợi xã hội tốt như thế mà cái bọn phản động nó suốt ngày tuyên truyền chống phá, bảo đảng như coin card, chỉ mị dân trên tivi là giỏi. \nVà cuối cùng là những hộ nghèo và cận nghèo được hưởng trợ cấp, đọc đến đây mừng rơi nước mắt, mình thuê nhà ở gần nhà anh Dậu xe ôm, lão Hạc đồng nát thì là cận nghèo rồi còn gì. Vội vàng mặc quần áo chạy ra phường trình bày, mừng đến nỗi quên không cả chải đầu tóc, cứ để nó rối tung như lông loàn chạy loạn. Ra đến nơi gặp anh trực ban phường trình bày hoàn cảnh rằng mình thất nghiệp cả tháng, thuộc hộ cận nghèo, lại bị chấm dứt hợp đồng bởi lão giám đốc 69 tuổi...Nghe xong, đồng chí ấy bảo, phải có CMND hoặc căn cước, kèm theo hợp đồng lao động và photo hộ khẩu mang ra đây mới làm được thủ tục. Đệch cụ, chứng minh nhân dân thì có, còn hợp đồng lao động thì đào đéo đâu ra bây giờ, bởi mình làm ở công ty trách nhiệm một thành viên. Hộ khẩu ư, chẳng nhẽ lại đi tàu bay vào Cần Thơ mượn ba má hộ khẩu mang đi photo rồi bay ra xuất trình giấy tờ làm thủ tục. Thồi, dí lon vào hỗ trợ nữa, của chúng mày tất, cố gắng sống chậm vài ngày nữa, hết dịch bà mày chuyển hướng kinh doanh, lúc đó thiếu gì tiền. Đèo mẹ, con đường đến với gói hỗ trợ 62 ngàn tỷ gian nan, vất vả chẳng khác đéo gì con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội, đgln.\n\nSau bao ngày nằm nhà tượng sứ, thẩm du các kiểu cùng vô tuyến, rồi dịch bệnh cũng qua đi, mình quyết định chuyển hướng cuộc gọi, nhờ anh Dậu chở ra ngân hàng với ý định mượn 5 triệu đồng làm vốn, ra đầu ngõ 110 Trần Duy Hưng, trước cửa công ty cũ mở quán nước chè, ghi mấy con đề kiếm sống. Ra đến nơi, xuất trình chứng minh nhân dân với nhu cầu được hỗ trợ vay vốn, được cô nhân viên ngân hàng xinh đẹp, dịu ơi là dàng ân cần hướng dẫn những nguyên tắc cơ bản của gói vay, bắt buộc phải có bản photo hộ khẩu và bản copy thu nhập cá nhân. Giời ạ, lại hộ khẩu, còn cả bản copy thu nhập cá nhân, chẳng có nhẽ lại mang cái lon đi photo công chứng để khẳng định rằng cả tháng nay đèo được phát nào, lấy đâu ra thu nhập. Tuyên xư cái làng Vãi Đụ, cơ quan hành chính chẳng sai chút nào, hành dân là chính.\n\n Dáo Xư xứ lừa - Cốc Chủ C B", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1101741307208192000/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1100336152463503360", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1100336152463503360\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1100336152463503360</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1100336152463503360", "published": "2020-04-24T08:23:00+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1100336152463503360", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1100336152463503360/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1100254698308919296", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "TRUYỆN TẾU LÂM CS<br /><br />Thiên Đường và Địa Ngục ...<br />Một anh bộ đội gia nhập cách mạng vác súng đi đánh Mỹ. Cách mạng thành công, anh về quê làm ruộng sinh sống. Một hôm nhà cầm quyền xông đến dọn hết đồ đạc quăng ra ngoài, đuổi hai vợ chồng anh và mấy đứa con ra để tịch thu căn nhà làm dự án sân Golf. Anh tức quá chống cự lại thì chúng thay nhau đập anh một trận nhừ tử. Bị đánh tàn nhẫn và vì quá uất ức, mấy ngày sau anh chết.<br />-<br />Xuống âm phủ, quỷ sứ dắt anh đến trình diện Diêm vương. Diêm vương lật sổ ra tra cứu rồi nói:<br />\"Ngươi khi sống là bộ đội cộng sản .Những người bộ đội lúc chết thì được một biệt lệ là có quyền chọn nơi cư trú của mình. Bây giờ quỷ sứ sẽ dắt ngươi đi xem hai chỗ: thiên đường và địa ngục, rồi tuỳ ngươi chọn.\"<br />Anh bộ đội rụt rè thưa:<br />\"Chắc không cần đi xem đâu. Con chọn thiên đường!\"<br />Diêm Vương xua tay:<br />\"Đây là luật lệ, nguơi cứ xem xong rồi hãy quyết định “<br />....<br />Quỷ sứ dắt anh lên thiên đường. Một khu vườn cây cỏ xinh tươi hiện ra trước mắt. Có hoa, có bướm, có suối nước chảy róc rách nên thơ.<br />Coi xong, quỷ sứ dắt anh xuống địa ngục. Anh nhìn thấy một ngôi nhà nguy nga tráng lệ; bên trong là các lãnh tụ cũ của anh hồi xưa trên dương thế: Kẻ thì ngồi chễm chệ trên những chiếc ghế nạm ngọc sáng loé, hai tay ôm hai cô gái đẹp như tiên, gần như chẳng mặc gì; một cô dâng rượu, một cô dâng thịt. Ở những chiếc ghế chung quanh thì các đồng chí năm xưa cũng mỗi tên ôm một cô, cười đùa ăn nhậu rất vui vẻ.<br />...<br />Coi xong, quỷ sứ dắt anh bộ đội trở lại Diêm phủ. Diêm vương hỏi:<br />\"Ngươi đã được dắt đi xem hai nơi, tận mắt chứng kiến sinh hoạt của hai chỗ ấy rồi. Bây giờ ngươi nói cho ta biết ngươi chọn nơi nào?\"<br />Anh bộ đội vui vẻ đáp:<br />\"Dạ con chọn địa ngục!\"<br />....<br />Anh bộ đội lại được dắt xuống địa ngục; nhưng lần này quang cảnh hoàn toàn khác. Những lãnh tụ kính yêu khi nãy đang oằn lưng “ kéo cày thay trâu “ ! Có tên thì đang bị đấu tố giống y như hồi hắn đấu tố cha mẹ ruột cho đến chết trên dương thế; Tên thì đang bì bõm trồng rau muống trong cái đầm lềnh bềnh cứt; tên thì đang bị quỷ sứ tra tấn hành hạ vì những tội đã gây ra trên dương thế,mấy cô gái đẹp như tiên thì bây giờ thành những bà già, quần áo rách tả tơi đang khòm lưng cuốc đất. Anh bộ đội ngơ ngác nhìn một lúc rồi quay sang hỏi quỷ sứ:<br />\"Có lộn chỗ không? Lúc ngài đưa tôi đi xem đâu có cảnh này?\"<br />Quỷ sứ nhe răng cười:<br />\"Không có lộn đâu. Mấy thằng xếp cũ của mày bày trò lừa mày để chiêu dụ cư dân mới đấy. Mày bị chúng lừa nhiều lần trên dương thế rồi mà vẫn chưa sáng mắt, vẫn tin cái lũ này hay sao? He he....\"<br />Anh bộ đội nghe xong tức quá, gầm lên:<br />\"Tiên sư bọn chó đẻ! Chết rồi vẫn còn gian xảo, bịp bợm ...\"<br />.... (Nguồn internet ) ...<br /><br />Tí và Tèo nói chuyện với nhau.<br />Tí nói:- Việt Nam là nước có dân chủ tự do nhất thế giới.<br />Tèo cãi lại nói:- Mày nói tầm bậy hổng có đúng.<br />Tí nói :- Tao nói đúng sự thật, tại mày hổng hiểu thôi.Này nhé:<br />Nếu tao chê đảng và nhà nước thì tao bị ghép vào tội chống phá nhà nước, mắc vào cái tội phản động, ở tù mọt gông, có khi bị chết trong tù. Nên giờ tao chỉ chê, hay chửi mấy ông lãnh tụ của Mỹ, còn Việt nam thì chỉ khen thôi, khen VN cái gì cũng nhất thế giới, như vậy sẽ không bị ghép vào tội bôi xấu chống phá nhà nước, không phải ở tù.<br />Dân chủ nhất thế giới, tự do ngôn luận nhất thế giới, công bình, công lý nhất thế giới, giàu mạnh nhất thế giới.....<br />Tèo hỏi :- Còn cái gì nhiều nhất thế giới nữa không?<br />Tý nói:- À, tao quên còn một cái nữa là nhà tù cũng nhiều nhất thế giới.<br />Truyện lụm trên fb.<br />Hình( sâu bọ trốn dịch Tàu 😃😅)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1100254698308919296", "published": "2020-04-24T02:59:20+00:00", "source": { "content": "TRUYỆN TẾU LÂM CS\n\nThiên Đường và Địa Ngục ...\nMột anh bộ đội gia nhập cách mạng vác súng đi đánh Mỹ. Cách mạng thành công, anh về quê làm ruộng sinh sống. Một hôm nhà cầm quyền xông đến dọn hết đồ đạc quăng ra ngoài, đuổi hai vợ chồng anh và mấy đứa con ra để tịch thu căn nhà làm dự án sân Golf. Anh tức quá chống cự lại thì chúng thay nhau đập anh một trận nhừ tử. Bị đánh tàn nhẫn và vì quá uất ức, mấy ngày sau anh chết.\n-\nXuống âm phủ, quỷ sứ dắt anh đến trình diện Diêm vương. Diêm vương lật sổ ra tra cứu rồi nói:\n\"Ngươi khi sống là bộ đội cộng sản .Những người bộ đội lúc chết thì được một biệt lệ là có quyền chọn nơi cư trú của mình. Bây giờ quỷ sứ sẽ dắt ngươi đi xem hai chỗ: thiên đường và địa ngục, rồi tuỳ ngươi chọn.\"\nAnh bộ đội rụt rè thưa:\n\"Chắc không cần đi xem đâu. Con chọn thiên đường!\"\nDiêm Vương xua tay:\n\"Đây là luật lệ, nguơi cứ xem xong rồi hãy quyết định “\n....\nQuỷ sứ dắt anh lên thiên đường. Một khu vườn cây cỏ xinh tươi hiện ra trước mắt. Có hoa, có bướm, có suối nước chảy róc rách nên thơ.\nCoi xong, quỷ sứ dắt anh xuống địa ngục. Anh nhìn thấy một ngôi nhà nguy nga tráng lệ; bên trong là các lãnh tụ cũ của anh hồi xưa trên dương thế: Kẻ thì ngồi chễm chệ trên những chiếc ghế nạm ngọc sáng loé, hai tay ôm hai cô gái đẹp như tiên, gần như chẳng mặc gì; một cô dâng rượu, một cô dâng thịt. Ở những chiếc ghế chung quanh thì các đồng chí năm xưa cũng mỗi tên ôm một cô, cười đùa ăn nhậu rất vui vẻ.\n...\nCoi xong, quỷ sứ dắt anh bộ đội trở lại Diêm phủ. Diêm vương hỏi:\n\"Ngươi đã được dắt đi xem hai nơi, tận mắt chứng kiến sinh hoạt của hai chỗ ấy rồi. Bây giờ ngươi nói cho ta biết ngươi chọn nơi nào?\"\nAnh bộ đội vui vẻ đáp:\n\"Dạ con chọn địa ngục!\"\n....\nAnh bộ đội lại được dắt xuống địa ngục; nhưng lần này quang cảnh hoàn toàn khác. Những lãnh tụ kính yêu khi nãy đang oằn lưng “ kéo cày thay trâu “ ! Có tên thì đang bị đấu tố giống y như hồi hắn đấu tố cha mẹ ruột cho đến chết trên dương thế; Tên thì đang bì bõm trồng rau muống trong cái đầm lềnh bềnh cứt; tên thì đang bị quỷ sứ tra tấn hành hạ vì những tội đã gây ra trên dương thế,mấy cô gái đẹp như tiên thì bây giờ thành những bà già, quần áo rách tả tơi đang khòm lưng cuốc đất. Anh bộ đội ngơ ngác nhìn một lúc rồi quay sang hỏi quỷ sứ:\n\"Có lộn chỗ không? Lúc ngài đưa tôi đi xem đâu có cảnh này?\"\nQuỷ sứ nhe răng cười:\n\"Không có lộn đâu. Mấy thằng xếp cũ của mày bày trò lừa mày để chiêu dụ cư dân mới đấy. Mày bị chúng lừa nhiều lần trên dương thế rồi mà vẫn chưa sáng mắt, vẫn tin cái lũ này hay sao? He he....\"\nAnh bộ đội nghe xong tức quá, gầm lên:\n\"Tiên sư bọn chó đẻ! Chết rồi vẫn còn gian xảo, bịp bợm ...\"\n.... (Nguồn internet ) ...\n\nTí và Tèo nói chuyện với nhau.\nTí nói:- Việt Nam là nước có dân chủ tự do nhất thế giới.\nTèo cãi lại nói:- Mày nói tầm bậy hổng có đúng.\nTí nói :- Tao nói đúng sự thật, tại mày hổng hiểu thôi.Này nhé:\nNếu tao chê đảng và nhà nước thì tao bị ghép vào tội chống phá nhà nước, mắc vào cái tội phản động, ở tù mọt gông, có khi bị chết trong tù. Nên giờ tao chỉ chê, hay chửi mấy ông lãnh tụ của Mỹ, còn Việt nam thì chỉ khen thôi, khen VN cái gì cũng nhất thế giới, như vậy sẽ không bị ghép vào tội bôi xấu chống phá nhà nước, không phải ở tù.\nDân chủ nhất thế giới, tự do ngôn luận nhất thế giới, công bình, công lý nhất thế giới, giàu mạnh nhất thế giới.....\nTèo hỏi :- Còn cái gì nhiều nhất thế giới nữa không?\nTý nói:- À, tao quên còn một cái nữa là nhà tù cũng nhiều nhất thế giới.\nTruyện lụm trên fb.\nHình( sâu bọ trốn dịch Tàu 😃😅)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1100254698308919296/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1092014506449829888", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "Dãn nợ thời covid!", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1092014506449829888", "published": "2020-04-01T09:15:45+00:00", "source": { "content": "Dãn nợ thời covid!", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1092014506449829888/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1091951225297252352", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "Thủ phạm covid đã bị tóm!", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1091951225297252352", "published": "2020-04-01T05:04:18+00:00", "source": { "content": "Thủ phạm covid đã bị tóm!", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1091951225297252352/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1091619698025771008", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "Lang thang facebook, thế méo nào lại thấy bài này, cười phọt cả bã ra giường 🤣<br /><br />Bãi cứt của bác Hiền (nguồn: fb vũ xuân quyết)<br />Mẩu chuyện về tấm gương đạo đức của bác Hiền<br />Bác Hiền sống vô cùng giản dị, ai cũng biết. Một hôm, trong lúc dọn dẹp nhà cửa thì chị phục vụ ngửi thấy mùi thôi thối. Tưởng con gì chết nên chị lùng sục đi tìm, một lúc thì phát hiện ở ngoài vườn có bãi cứt to tướng. Bãi cứt hình chóp, màu vàng ươm, đoán chừng mới ỉa. Cứt mượt như đất sét nặn, có lốm đốm cả những hạt như hạt đỗ đen, chừng như người ỉa ăn phàm nên chưa tiêu hết.<br />Chị tức lắm, gọi hết các đồng chí cảnh vệ vào rồi tra hỏi từng người, dù đã tránh rồi nhưng vẫn đến tai bác. Khi nhìn thấy bãi cứt, bác không những giận mà còn ôn tồn nói :<br />- Bãi cứt này là do bác ỉa, bác cố tình ỉa để cho các cô các chú phát hiện. Các chú biết tại sao không ?<br />Tất cả đều đồng thanh hô: Thưa bác, không ạ!<br />Bác lại mỉm cười hiền hậu nói tiếp:<br />- Các chú nhìn xem, trên bãi cứt này có màu vàng óng, chứng minh thức ăn bác ăn là rất sạch. Tuy nhiên trong cứt vẫn lốm đốm còn thức ăn chưa tiêu hết, chính là những hạt như hạt đậu kia.<br />Nghỉ một giây rồi bác lại tiếp :<br />- Đất nước ta còn nghèo, dân ta còn đói khổ. Ai ai cũng phải thực hành tiết kiệm, thế nên phải tận dụng hết chất dinh dưỡng có trong thức ăn. Nhai kĩ no lâu, ăn chậm thôi vừa tiết kiệm thức ăn lại vừa tận dụng hết chất dinh dưỡng. Tránh để đồ ăn không tiêu hết như bãi cứt này, ấy là mục đích bác ỉa ở đây để làm bài học răn các chú. Các chú đã rõ chưa?<br />Tức thì tất cả hơn 20 người trong phòng cùng quỳ rạp xuống khóc nức nở rồi đồng loạt hô: Thưa bác, chúng cháu rõ rồi ạ!<br />Nói xong bác đi về, để lại cho mọi người cùng ngồi ngắm bãi cứt và suy ngẫm lại lời dạy của mình. Thật đúng là người cha già dân tộc, người đi ỉa cũng có bài học dạy về đức tính tiết kiệm cho dân ta.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1091619698025771008", "published": "2020-03-31T07:06:57+00:00", "source": { "content": "Lang thang facebook, thế méo nào lại thấy bài này, cười phọt cả bã ra giường 🤣\n\nBãi cứt của bác Hiền (nguồn: fb vũ xuân quyết)\nMẩu chuyện về tấm gương đạo đức của bác Hiền\nBác Hiền sống vô cùng giản dị, ai cũng biết. Một hôm, trong lúc dọn dẹp nhà cửa thì chị phục vụ ngửi thấy mùi thôi thối. Tưởng con gì chết nên chị lùng sục đi tìm, một lúc thì phát hiện ở ngoài vườn có bãi cứt to tướng. Bãi cứt hình chóp, màu vàng ươm, đoán chừng mới ỉa. Cứt mượt như đất sét nặn, có lốm đốm cả những hạt như hạt đỗ đen, chừng như người ỉa ăn phàm nên chưa tiêu hết.\nChị tức lắm, gọi hết các đồng chí cảnh vệ vào rồi tra hỏi từng người, dù đã tránh rồi nhưng vẫn đến tai bác. Khi nhìn thấy bãi cứt, bác không những giận mà còn ôn tồn nói :\n- Bãi cứt này là do bác ỉa, bác cố tình ỉa để cho các cô các chú phát hiện. Các chú biết tại sao không ?\nTất cả đều đồng thanh hô: Thưa bác, không ạ!\nBác lại mỉm cười hiền hậu nói tiếp:\n- Các chú nhìn xem, trên bãi cứt này có màu vàng óng, chứng minh thức ăn bác ăn là rất sạch. Tuy nhiên trong cứt vẫn lốm đốm còn thức ăn chưa tiêu hết, chính là những hạt như hạt đậu kia.\nNghỉ một giây rồi bác lại tiếp :\n- Đất nước ta còn nghèo, dân ta còn đói khổ. Ai ai cũng phải thực hành tiết kiệm, thế nên phải tận dụng hết chất dinh dưỡng có trong thức ăn. Nhai kĩ no lâu, ăn chậm thôi vừa tiết kiệm thức ăn lại vừa tận dụng hết chất dinh dưỡng. Tránh để đồ ăn không tiêu hết như bãi cứt này, ấy là mục đích bác ỉa ở đây để làm bài học răn các chú. Các chú đã rõ chưa?\nTức thì tất cả hơn 20 người trong phòng cùng quỳ rạp xuống khóc nức nở rồi đồng loạt hô: Thưa bác, chúng cháu rõ rồi ạ!\nNói xong bác đi về, để lại cho mọi người cùng ngồi ngắm bãi cứt và suy ngẫm lại lời dạy của mình. Thật đúng là người cha già dân tộc, người đi ỉa cũng có bài học dạy về đức tính tiết kiệm cho dân ta.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1091619698025771008/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1090802265557291008", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "Ngộ độc thực phẩm thì rửa ruột.<br />Ngộ độc máu thì lọc máu, thay máu.<br />Ngộ độc tư tưởng, tôn giáo cuồng tín có thay, lọc hay rửa được ko?!", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1090802265557291008", "published": "2020-03-29T00:58:45+00:00", "source": { "content": "Ngộ độc thực phẩm thì rửa ruột.\nNgộ độc máu thì lọc máu, thay máu.\nNgộ độc tư tưởng, tôn giáo cuồng tín có thay, lọc hay rửa được ko?!", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1090802265557291008/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1089354750117507072", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1089354750117507072\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1089354750117507072</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1089354750117507072", "published": "2020-03-25T01:06:50+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1089354750117507072", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1089354750117507072/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1087193202052784128", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1087193202052784128\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1087193202052784128</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1087193202052784128", "published": "2020-03-19T01:57:37+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1087193202052784128", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1087193202052784128/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086914058718040064", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1086914058718040064\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1086914058718040064</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1086914058718040064", "published": "2020-03-18T07:28:24+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1086914058718040064", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086914058718040064/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086532438643724288", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ YÊU BẠN HAY KHÔNG?? CHỈ ĐẾN KHOA SẢN SẼ BIẾT..........(ai rảnh thì đọc nhé,nhất là các đàn ông nên đọc.)<br /><br />Sau khi nằm 2 tiếng trong phòng sau sinh,được bác sĩ đẩy ra ngoài,câu đầu tiên tôi được nghe từ chồng :\" đến giờ còn chưa được ngủ tý nào đây!\"<br /><br />Nếu ai đã đọc thì nên đọc cho hết nhé . Xin cảm ơn!<br /><br />Trước khi đọc, tôi cũng phải nhấn mạnh là, trường hợp phía dưới bài viết này, không phải là tất cả. Kể cả với chính tôi. Các ông chồng, câu chuyện này là dịch, trên mạng, không phải tôi viết hay bịa ra.<br /><br />Trước tiên, về mặt sinh lí, người phụ nữ phải trải qua một cơn đau thập tử nhất sinh.<br /><br />Tôi đã từng hỏi rất nhiều người phụ nữ trải qua sinh nở, họ đều nói, sinh thường đau đến cỡ nào, đau cỡ bác sĩ dùng dao rạch tầng sinh môn mà không dùng đến thuốc tê bởi vì những cơn đau khi sinh đã vượt qua nỗi đau đớn cắt da cắt thịt kia rồi.<br /><br />Còn sinh mổ đau đến cỡ nào? Bạn bước ra từ phòng mổ, trên bụng có một vết sẹo dài đến mười mấy phân, khi hết thuốc tê chỉ cần hơi cử động đã đau buốt ruột gan. Đi vệ sinh hai chân đều không ngừng run rẩy, đi tiểu được một nửa phải dừng lại một lát, hít thở sâu mới có thể đi tiếp.<br /><br />Nằm trên bàn mổ, đèn bật sáng, được tiêm một liều thuốc tê nửa thân dưới, sản phụ hoàn toàn có ý thức, mắt mở đăm đăm cảm nhận được bác sĩ dùng dao, rạch từng lớp từng lớp da bụng, rạch tử cung để đưa đứa bé ra ngoài. Giống như một linh kiện điện tử bị tháo ra, sau đó lại được ráp lại.<br /><br />Lúc này, cái phụ nữ cần chính là sự nhẫn nại, dịu dàng vô điều kiện của chồng bên cạnh, hiểu được sự đau đớn và cô đơn của vợ khi vượt cạn.<br /><br />Thế nhưng có những người chồng lại không làm được.<br /><br />Đến hai bệnh viện sản nổi tiếng ở thủ đô, chúng tôi đứng ở ngoài cửa phòng sinh, quan sát xem khi người vợ đang đau đớn sinh con thì các ông chồng đang làm gì.<br /><br />Thì ra những tình tiết như ngôn tình trên phim đều là bịa đặt. Trong phim, khi sản phụ ở trong phòng sinh, người chồng ở bên ngoài vô cùng nóng ruột, vò đầu bứt tai, đi qua đi lại, thi thoảng lại ngóng qua tấm cửa kính nhìn vào phòng sinh. Chỉ cần có một chút động tĩnh là lập tức xông lên hỏi y tá, vợ tôi thế nào rồi, cô ấy có làm sao không?<br /><br />Hiện thực hoá ra phũ phàng hơn rất nhiều, hành động nôn nóng đó không phải của chồng mà là của bố mẹ sản phụ. Họ một giây cũng không ngồi yên, đứng trước cửa phòng sinh, căng thẳng chờ đợi.<br /><br />Còn đại đa số các ông chồng, đều ngồi trên ghế, căng thẳng ….. chơi game. Có người ngồi trên ghế chơi điện thoại, có người còn trực tiếp đứng trước cửa thang máy, đơn giản vì ở đó có ổ cắm sạc điện thoại.<br /><br />Tôi nhìn thấy một anh chàng béo đứng trước phòng chờ sinh gọi điện thoại cho vợ.<br /><br />Anh ta nói:<br /><br />” Alo,<br /><br />Em nằm ở giường nào, giường số 12 hả?<br /><br />Em mau hỏi bác sĩ xem anh và mẹ đợi em ở trước phòng sinh hay là về nhà đợi?<br /><br />Dù sao cũng chẳng biết em khi nào mới sinh, cả nhà lại không được vào.<br /><br />Anh đưa mẹ xuống lầu đi ăn cơm, có chuyện gì em nhờ y tá đi. Lát có gì gọi cho anh”.<br /><br />Điện thoại còn chưa cúp, đã thấy anh ta và mẹ gấp rút lao đến trước cửa thang máy, kịp thời chen vào cánh cửa thang máy còn chưa kịp đóng lại. Tôi chưa từng gặp một người béo nào lại chạy nhanh như thế.<br /><br />Tỉ mỉ quan sát, tôi phát hiện ra khi ngồi đợi sinh, trang bị của người nhà cũng không giống nhau.<br /><br />Đàn ông đợi vợ, vật tuỳ thân gồm có: điện thoại, ví tiền, thuốc lá, nước, sạc dự phòng…<br /><br />Còn mẹ đợi con gái sinh, vật đem theo lại là quần áo, khăn, đồ ăn, canh nóng, nước sôi…<br /><br />Chúng tôi còn nhìn thấy một màn, khi người mẹ còn nằm trong phòng mổ, đứa trẻ được đưa ra ngoài trước.<br /><br />Chồng và mẹ chồng lập tức vui mừng lao đến, đem theo điện thoại quay phim, chụp ảnh cả một đoạn hành lang,<br />âu yếm gọi con:” Con yêu, nhìn bố, cười một cái nào…”<br /><br />Chụp ảnh cả nửa ngày mới nghĩ ra, hình như quên mất chuyện gì đó. Lúc này mới hỏi:” Thế vợ tôi đâu rồi?”<br /><br />Khi phỏng vấn một bác sĩ nổi tiếng của bệnh viện sản, cô ấy nói có một chuyện làm cô ấy có ấn tượng rất sâu, vào mùa đông, đúng ca trực của cô ấy, có một người phụ nữ vừa sinh xong. Chồng và gia đình chồng lập tức chạy đi chụp ảnh đứa bé, còn hỏi mật mã wifi để đăng lên mạng xã hội.<br /><br />Sản phụ một mình nằm trên chiếc giường trong phòng hồi sức. Lúc ấy trời rất lạnh, người phụ nữ đó không ngừng run rẩy. Bố của sản phụ lập tức cởi áo ngoài ra đắp cho cô ấy. Người ông ấy rất gầy, bên trong mặc độc một chiếc áo cộc tay.<br /><br />Còn người chồng, vừa cao vừa to, mặc áo len áo khoác lại không hề nghĩ đến chuyện nên làm chút gì đó cho vợ mình.<br /><br />Thực sự, một người đàn ông yêu hay không yêu bạn, chỉ có đến khoa sản mới biết. Khoa sản là nơi có thể nhìn ra được thứ tự quan trọng nhất trong lòng người đàn ông.<br /><br />Rốt cuộc là vợ quan trọng hay con quan trọng?<br /><br />Một bác sĩ nói, cô ấy làm việc đã 10 năm, đỡ đẻ cho khoảng trên 1000 đứa trẻ. Chỉ có một người đàn ông, trong quá trình chờ sinh rớt nước mắt nhờ cô ấy, bác sĩ, làm ơn giúp vợ tôi đỡ đau đớn đi một chút có được không?<br /><br />Có rất nhiều người chồng, rất nhiều bà mẹ chồng, điều họ quan tâm nhất chỉ là trong quá trình sinh, làm thế nào mới tốt cho đứa trẻ.<br /><br />Ví dụ như có những người nghe nói tiêm thuốc giảm đau không tốt cho đứa trẻ, thế là họ hỏi bác sĩ, không tiêm có được không?<br />Giữa vợ và con, có những người chồng sẽ chọn con?<br /><br />Vậy rốt cuộc vợ và tiền cái nào quan trọng?<br /><br />Có người sẽ chọn tiền.<br /><br />Ví dụ như nghe bác sĩ nói, tiêm thuốc gây tê màng cứng là chi phí phát sinh, không nằm trong diện bảo hiểm, nghe xong giá tiền, có người sẽ ngập ngừng hỏi vợ, em có chịu đau được không?<br /><br />Hoặc ví dụ, sinh mổ đắt hơn sinh thường, có người chồng sẽ nói, em cố một chút, chúng ta không mất tiền oan.<br /><br />Đối với họ, cảm giác của vợ, sự đau đớn của vợ đều không đáng giá.<br /><br />Vậy rốt cuộc vợ quan trọng hay mẹ họ quan trọng hơn?<br /><br />Trường hợp khoa sản thường gặp nhất là có lúc, người vợ đau quá muốn sinh mổ, người chồng vốn đã mềm lòng chuẩn bị kí cam kết. Kết quả mẹ chồng nói, vẫn là sinh thường tốt cho đứa trẻ, hơn nữa trong vòng hai năm có thể sinh tiếp, cố đẻ thường đi.<br /><br />Chồng lập tức liền buông giáp đầu hàng, nghe lời mẹ, điều này làm người vợ vô cùng tuyệt vọng.<br /><br />Có lúc người vợ đau vô cùng, không chịu được rên la to tiếng, chồng vốn dĩ cũng rất thương xót vợ.<br /><br />Kết quả mẹ chồng bên cạnh nói, đau đến thế hay sao, mẹ ngày xưa vừa sinh đã lập tức ra đồng, con gái bây giờ tiểu thư quá.<br />Chồng lập tức nói theo, cũng phải, đàn bà ai cũng phải đẻ, có phải mình em biết đẻ đâu. Những lời này tính sát thương còn hơn cả bị trúng một đao.<br /><br />Suy cho cùng, đàn ông làm như vậy, khiến phụ nữ buồn là vì họ không hề xem vợ là người thân yêu nhất, thậm chí còn không xem vợ là người một nhà. Em xem anh là chồng, anh lại chỉ xem em là máy đẻ. Và máy đẻ thì không biết đau.<br /><br />Khi mới kết hôn, đàn ông ai cũng thề non hẹn biển, bất kể ốm đau hay khoẻ mạnh, giàu có hay nghèo khó, đều sẽ vĩnh viễn yêu, tôn trọng, bảo vệ cô ấy suốt đời… Mấy lời này trong thời khắc vợ sinh con, rất nhiều người dường như đã quên sạch sẽ.<br />Chỉ có lúc sinh con, phụ nữ mới có thể nhìn ra được con người thật của chồng mình.<br /><br />Hoá ra không phải hôn nhân, phòng sinh mới là nấm mồ của tình yêu. Và giá như người đàn ông nào cũng nếm thử nỗi đau đớn của vợ, có lẽ sẽ không còn những người mẹ trầm cảm<br />Tóm lại, đọc để biết đi các ông, nếu còn chưa thương vợ lắm!<br /><br />Nguồn coppi", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1086532438643724288", "published": "2020-03-17T06:11:59+00:00", "source": { "content": "NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ YÊU BẠN HAY KHÔNG?? CHỈ ĐẾN KHOA SẢN SẼ BIẾT..........(ai rảnh thì đọc nhé,nhất là các đàn ông nên đọc.)\n\nSau khi nằm 2 tiếng trong phòng sau sinh,được bác sĩ đẩy ra ngoài,câu đầu tiên tôi được nghe từ chồng :\" đến giờ còn chưa được ngủ tý nào đây!\"\n\nNếu ai đã đọc thì nên đọc cho hết nhé . Xin cảm ơn!\n\nTrước khi đọc, tôi cũng phải nhấn mạnh là, trường hợp phía dưới bài viết này, không phải là tất cả. Kể cả với chính tôi. Các ông chồng, câu chuyện này là dịch, trên mạng, không phải tôi viết hay bịa ra.\n\nTrước tiên, về mặt sinh lí, người phụ nữ phải trải qua một cơn đau thập tử nhất sinh.\n\nTôi đã từng hỏi rất nhiều người phụ nữ trải qua sinh nở, họ đều nói, sinh thường đau đến cỡ nào, đau cỡ bác sĩ dùng dao rạch tầng sinh môn mà không dùng đến thuốc tê bởi vì những cơn đau khi sinh đã vượt qua nỗi đau đớn cắt da cắt thịt kia rồi.\n\nCòn sinh mổ đau đến cỡ nào? Bạn bước ra từ phòng mổ, trên bụng có một vết sẹo dài đến mười mấy phân, khi hết thuốc tê chỉ cần hơi cử động đã đau buốt ruột gan. Đi vệ sinh hai chân đều không ngừng run rẩy, đi tiểu được một nửa phải dừng lại một lát, hít thở sâu mới có thể đi tiếp.\n\nNằm trên bàn mổ, đèn bật sáng, được tiêm một liều thuốc tê nửa thân dưới, sản phụ hoàn toàn có ý thức, mắt mở đăm đăm cảm nhận được bác sĩ dùng dao, rạch từng lớp từng lớp da bụng, rạch tử cung để đưa đứa bé ra ngoài. Giống như một linh kiện điện tử bị tháo ra, sau đó lại được ráp lại.\n\nLúc này, cái phụ nữ cần chính là sự nhẫn nại, dịu dàng vô điều kiện của chồng bên cạnh, hiểu được sự đau đớn và cô đơn của vợ khi vượt cạn.\n\nThế nhưng có những người chồng lại không làm được.\n\nĐến hai bệnh viện sản nổi tiếng ở thủ đô, chúng tôi đứng ở ngoài cửa phòng sinh, quan sát xem khi người vợ đang đau đớn sinh con thì các ông chồng đang làm gì.\n\nThì ra những tình tiết như ngôn tình trên phim đều là bịa đặt. Trong phim, khi sản phụ ở trong phòng sinh, người chồng ở bên ngoài vô cùng nóng ruột, vò đầu bứt tai, đi qua đi lại, thi thoảng lại ngóng qua tấm cửa kính nhìn vào phòng sinh. Chỉ cần có một chút động tĩnh là lập tức xông lên hỏi y tá, vợ tôi thế nào rồi, cô ấy có làm sao không?\n\nHiện thực hoá ra phũ phàng hơn rất nhiều, hành động nôn nóng đó không phải của chồng mà là của bố mẹ sản phụ. Họ một giây cũng không ngồi yên, đứng trước cửa phòng sinh, căng thẳng chờ đợi.\n\nCòn đại đa số các ông chồng, đều ngồi trên ghế, căng thẳng ….. chơi game. Có người ngồi trên ghế chơi điện thoại, có người còn trực tiếp đứng trước cửa thang máy, đơn giản vì ở đó có ổ cắm sạc điện thoại.\n\nTôi nhìn thấy một anh chàng béo đứng trước phòng chờ sinh gọi điện thoại cho vợ.\n\nAnh ta nói:\n\n” Alo,\n\nEm nằm ở giường nào, giường số 12 hả?\n\nEm mau hỏi bác sĩ xem anh và mẹ đợi em ở trước phòng sinh hay là về nhà đợi?\n\nDù sao cũng chẳng biết em khi nào mới sinh, cả nhà lại không được vào.\n\nAnh đưa mẹ xuống lầu đi ăn cơm, có chuyện gì em nhờ y tá đi. Lát có gì gọi cho anh”.\n\nĐiện thoại còn chưa cúp, đã thấy anh ta và mẹ gấp rút lao đến trước cửa thang máy, kịp thời chen vào cánh cửa thang máy còn chưa kịp đóng lại. Tôi chưa từng gặp một người béo nào lại chạy nhanh như thế.\n\nTỉ mỉ quan sát, tôi phát hiện ra khi ngồi đợi sinh, trang bị của người nhà cũng không giống nhau.\n\nĐàn ông đợi vợ, vật tuỳ thân gồm có: điện thoại, ví tiền, thuốc lá, nước, sạc dự phòng…\n\nCòn mẹ đợi con gái sinh, vật đem theo lại là quần áo, khăn, đồ ăn, canh nóng, nước sôi…\n\nChúng tôi còn nhìn thấy một màn, khi người mẹ còn nằm trong phòng mổ, đứa trẻ được đưa ra ngoài trước.\n\nChồng và mẹ chồng lập tức vui mừng lao đến, đem theo điện thoại quay phim, chụp ảnh cả một đoạn hành lang,\nâu yếm gọi con:” Con yêu, nhìn bố, cười một cái nào…”\n\nChụp ảnh cả nửa ngày mới nghĩ ra, hình như quên mất chuyện gì đó. Lúc này mới hỏi:” Thế vợ tôi đâu rồi?”\n\nKhi phỏng vấn một bác sĩ nổi tiếng của bệnh viện sản, cô ấy nói có một chuyện làm cô ấy có ấn tượng rất sâu, vào mùa đông, đúng ca trực của cô ấy, có một người phụ nữ vừa sinh xong. Chồng và gia đình chồng lập tức chạy đi chụp ảnh đứa bé, còn hỏi mật mã wifi để đăng lên mạng xã hội.\n\nSản phụ một mình nằm trên chiếc giường trong phòng hồi sức. Lúc ấy trời rất lạnh, người phụ nữ đó không ngừng run rẩy. Bố của sản phụ lập tức cởi áo ngoài ra đắp cho cô ấy. Người ông ấy rất gầy, bên trong mặc độc một chiếc áo cộc tay.\n\nCòn người chồng, vừa cao vừa to, mặc áo len áo khoác lại không hề nghĩ đến chuyện nên làm chút gì đó cho vợ mình.\n\nThực sự, một người đàn ông yêu hay không yêu bạn, chỉ có đến khoa sản mới biết. Khoa sản là nơi có thể nhìn ra được thứ tự quan trọng nhất trong lòng người đàn ông.\n\nRốt cuộc là vợ quan trọng hay con quan trọng?\n\nMột bác sĩ nói, cô ấy làm việc đã 10 năm, đỡ đẻ cho khoảng trên 1000 đứa trẻ. Chỉ có một người đàn ông, trong quá trình chờ sinh rớt nước mắt nhờ cô ấy, bác sĩ, làm ơn giúp vợ tôi đỡ đau đớn đi một chút có được không?\n\nCó rất nhiều người chồng, rất nhiều bà mẹ chồng, điều họ quan tâm nhất chỉ là trong quá trình sinh, làm thế nào mới tốt cho đứa trẻ.\n\nVí dụ như có những người nghe nói tiêm thuốc giảm đau không tốt cho đứa trẻ, thế là họ hỏi bác sĩ, không tiêm có được không?\nGiữa vợ và con, có những người chồng sẽ chọn con?\n\nVậy rốt cuộc vợ và tiền cái nào quan trọng?\n\nCó người sẽ chọn tiền.\n\nVí dụ như nghe bác sĩ nói, tiêm thuốc gây tê màng cứng là chi phí phát sinh, không nằm trong diện bảo hiểm, nghe xong giá tiền, có người sẽ ngập ngừng hỏi vợ, em có chịu đau được không?\n\nHoặc ví dụ, sinh mổ đắt hơn sinh thường, có người chồng sẽ nói, em cố một chút, chúng ta không mất tiền oan.\n\nĐối với họ, cảm giác của vợ, sự đau đớn của vợ đều không đáng giá.\n\nVậy rốt cuộc vợ quan trọng hay mẹ họ quan trọng hơn?\n\nTrường hợp khoa sản thường gặp nhất là có lúc, người vợ đau quá muốn sinh mổ, người chồng vốn đã mềm lòng chuẩn bị kí cam kết. Kết quả mẹ chồng nói, vẫn là sinh thường tốt cho đứa trẻ, hơn nữa trong vòng hai năm có thể sinh tiếp, cố đẻ thường đi.\n\nChồng lập tức liền buông giáp đầu hàng, nghe lời mẹ, điều này làm người vợ vô cùng tuyệt vọng.\n\nCó lúc người vợ đau vô cùng, không chịu được rên la to tiếng, chồng vốn dĩ cũng rất thương xót vợ.\n\nKết quả mẹ chồng bên cạnh nói, đau đến thế hay sao, mẹ ngày xưa vừa sinh đã lập tức ra đồng, con gái bây giờ tiểu thư quá.\nChồng lập tức nói theo, cũng phải, đàn bà ai cũng phải đẻ, có phải mình em biết đẻ đâu. Những lời này tính sát thương còn hơn cả bị trúng một đao.\n\nSuy cho cùng, đàn ông làm như vậy, khiến phụ nữ buồn là vì họ không hề xem vợ là người thân yêu nhất, thậm chí còn không xem vợ là người một nhà. Em xem anh là chồng, anh lại chỉ xem em là máy đẻ. Và máy đẻ thì không biết đau.\n\nKhi mới kết hôn, đàn ông ai cũng thề non hẹn biển, bất kể ốm đau hay khoẻ mạnh, giàu có hay nghèo khó, đều sẽ vĩnh viễn yêu, tôn trọng, bảo vệ cô ấy suốt đời… Mấy lời này trong thời khắc vợ sinh con, rất nhiều người dường như đã quên sạch sẽ.\nChỉ có lúc sinh con, phụ nữ mới có thể nhìn ra được con người thật của chồng mình.\n\nHoá ra không phải hôn nhân, phòng sinh mới là nấm mồ của tình yêu. Và giá như người đàn ông nào cũng nếm thử nỗi đau đớn của vợ, có lẽ sẽ không còn những người mẹ trầm cảm\nTóm lại, đọc để biết đi các ông, nếu còn chưa thương vợ lắm!\n\nNguồn coppi", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086532438643724288/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086457286642688000", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/1086457286642688000\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/1086457286642688000</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1086457286642688000", "published": "2020-03-17T01:13:21+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/1086457286642688000", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086457286642688000/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086456089350209536", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682", "content": "LÒNG TỪ BI.<br />(Câu chuyện nhân văn)<br /><br />Có một hòa thượng lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.<br /><br />Nhìn thấy người tu hành, cậu cất lời: “Hòa thượng, cháu và ngài đánh cược một ván được không?”<br /><br />Hòa thượng hỏi lại: “Cược thế nào?”<br /><br />“Ngài đoán xem con bướm trong tay cháu sống hay chết? Nếu ngài đoán sai, bó củi sẽ thuộc về cháu”, – cậu thiếu niên trả lời.<br /><br />Vị hòa thượng nọ đồng ý và đoán: “Con bướm trong tay cháu chết rồi.”<br /><br />Cậu thiếu niên cười lớn đáp: “Ngài đoán sai rồi.” Nói đoạn, cậu mở tay ra, con bướm từ trong bay lên.<br /><br />Hòa thượng nói: “Được, gánh củi này thuộc về cháu.” Nói xong, ông đặt gánh củi xuống, vui vẻ bước đi.<br /><br />Cậu thiếu niên không biết vì sao hòa thượng lại có thể vui vẻ đến như vậy nhưng nhìn gánh củi trước mặt, cậu ta cũng không để tâm lắm mà vui vẻ gánh gánh củi về nhà.<br /><br />Nhìn thấy con về, người cha liền hỏi số củi đó ở đâu ra, cậu mới đem chuyện kể lại cho cha nghe.<br /><br />Nghe hết câu chuyện của con trai, đột nhiên ông giơ tay tát con một cái, giọng giận dữ: “Con ơi là con! Con hồ đồ quá rồi! Con nghĩ là mình đã thắng sao? Ngay cả khi con đã thua, con cũng không hề biết mình đã thua đấy.”<br /><br />Lời cha nói khiến cậu con trai ngơ ngác, không hiểu gì. Người cha liền lệnh cho cậu ta gánh bó củi lên vai, hai cha con mang củi đến trả cho nhà chùa.<br /><br />Nhìn thấy vị hòa thượng nọ, người cha liền cất tiếng: “Thưa thầy, con trai tôi đắc tội với thầy, xin thầy lượng thứ.”<br /><br />Hòa thượng gật đầu, mỉm cười nhưng không nói gì.<br /><br />Trên đường trở về nhà, cậu thiếu niên sau một khoảng thời gian băn khoăn cuối cùng cũng đã nói ra những nghi vấn trong lòng.<br /><br />Người cha thở dài, nói: “Vị hòa thượng đó cố ý đoán con bướm chết, như thế con mới thả nó ra và thắng được gánh củi. Nếu ông ấy nói con bướm còn sống, con sẽ bóp chết con bướm và con cũng sẽ thắng cược. Con cho rằng vị hòa thượng đó không biết con tính toán gì sao?<br /><br />Người ta thua một bó củi nhưng đã thắng được thứ giá trị hơn rất nhiều, đó là lòng từ bi. Còn con, con đã thua, đã để mất thứ quý giá đó mà chẳng hề hay biết.”<br />St.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1086456089350209536", "published": "2020-03-17T01:08:37+00:00", "source": { "content": "LÒNG TỪ BI.\n(Câu chuyện nhân văn)\n\nCó một hòa thượng lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.\n\nNhìn thấy người tu hành, cậu cất lời: “Hòa thượng, cháu và ngài đánh cược một ván được không?”\n\nHòa thượng hỏi lại: “Cược thế nào?”\n\n“Ngài đoán xem con bướm trong tay cháu sống hay chết? Nếu ngài đoán sai, bó củi sẽ thuộc về cháu”, – cậu thiếu niên trả lời.\n\nVị hòa thượng nọ đồng ý và đoán: “Con bướm trong tay cháu chết rồi.”\n\nCậu thiếu niên cười lớn đáp: “Ngài đoán sai rồi.” Nói đoạn, cậu mở tay ra, con bướm từ trong bay lên.\n\nHòa thượng nói: “Được, gánh củi này thuộc về cháu.” Nói xong, ông đặt gánh củi xuống, vui vẻ bước đi.\n\nCậu thiếu niên không biết vì sao hòa thượng lại có thể vui vẻ đến như vậy nhưng nhìn gánh củi trước mặt, cậu ta cũng không để tâm lắm mà vui vẻ gánh gánh củi về nhà.\n\nNhìn thấy con về, người cha liền hỏi số củi đó ở đâu ra, cậu mới đem chuyện kể lại cho cha nghe.\n\nNghe hết câu chuyện của con trai, đột nhiên ông giơ tay tát con một cái, giọng giận dữ: “Con ơi là con! Con hồ đồ quá rồi! Con nghĩ là mình đã thắng sao? Ngay cả khi con đã thua, con cũng không hề biết mình đã thua đấy.”\n\nLời cha nói khiến cậu con trai ngơ ngác, không hiểu gì. Người cha liền lệnh cho cậu ta gánh bó củi lên vai, hai cha con mang củi đến trả cho nhà chùa.\n\nNhìn thấy vị hòa thượng nọ, người cha liền cất tiếng: “Thưa thầy, con trai tôi đắc tội với thầy, xin thầy lượng thứ.”\n\nHòa thượng gật đầu, mỉm cười nhưng không nói gì.\n\nTrên đường trở về nhà, cậu thiếu niên sau một khoảng thời gian băn khoăn cuối cùng cũng đã nói ra những nghi vấn trong lòng.\n\nNgười cha thở dài, nói: “Vị hòa thượng đó cố ý đoán con bướm chết, như thế con mới thả nó ra và thắng được gánh củi. Nếu ông ấy nói con bướm còn sống, con sẽ bóp chết con bướm và con cũng sẽ thắng cược. Con cho rằng vị hòa thượng đó không biết con tính toán gì sao?\n\nNgười ta thua một bó củi nhưng đã thắng được thứ giá trị hơn rất nhiều, đó là lòng từ bi. Còn con, con đã thua, đã để mất thứ quý giá đó mà chẳng hề hay biết.”\nSt.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/entities/urn:activity:1086456089350209536/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859575219629596682/outboxoutbox" }