ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911550806807535616", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/911550806807535616\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/911550806807535616</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911550806807535616", "published": "2018-11-20T09:37:28+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/911550806807535616", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911550806807535616/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911542968400601088", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/911542968400601088\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/911542968400601088</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/865875329871257612" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911542968400601088", "published": "2018-11-20T09:06:19+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/865875329871257612/entities/urn:activity:911071120052588544", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/911542968400601088", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911542968400601088/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911539126107758592", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/911539126107758592\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/911539126107758592</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911539126107758592", "published": "2018-11-20T08:51:03+00:00", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/911539126107758592", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911539126107758592/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911527507491151872", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "Toàn Thanh<br /><br /><br />8 ĐẶC ĐIỂM NHẬN DẠNG THANH NIÊN VIỆT NAM ĐƯỢC ĐÀO TẠO DƯỚI CHẾ ĐỘ XHCN<br /><br />1. Ít kiến thức vì không chịu đọc sách báo, dốt về chính trị - lịch sử nhưng hễ ai nói sự thật về \"Đảng & Bác\" là sẵn sàng chửi bới bênh vực. Thích nói leo - nói hùa những đề tài nhảm nhí - vô bổ.<br /><br />2. Hèn nhát, lảng tránh với những bất công trong xã hội. Ngược lại rất hung hăn với đồng loại và tàn bạo đến đổ máu vì những lý do vớ vẩn khi tranh luận về gái, xe cộ, bóng đá, game online...<br /><br />3. Sống không có lý tưởng, lười lao động nhưng lại thích ăn ngon mặc đẹp, đánh mẹ chửi cha đòi tiền mua điện thoại xịn, tay ga đời mới.<br /><br />4. Tư tưởng bệnh hoạn, hay nghĩ chuyện dâm dục, sống trụy lạc, hay đi nhà nghỉ, hay bàn luận về mông ngực phụ nữ. Có vợ con rồi nhưng vẫn thích đi tìm \"của lạ\".<br /><br />5. Lười vận động - thể thao. Chuộng ăn mặc theo phong cách của đám ca sĩ ẻo lả thiếu nam tính. Chỉ luôn cúi mặt bấm điện thoại với vẻ mặt bạc nhược, thiếu sự linh hoạt.<br /><br />6. Nói chuyện vô ý tứ, thô lỗ, hỗn láo không kiêng nể một ai. Câu cửa miệng luôn dùng những ngôn ngữ kiểu chợ búa như: đ.m, bó tay, tự sướng, đỉnh, vãi, clgt ...<br /><br />7. Ham ăn tục uống, nghiện ngập. Đám cưới, đám ma, giỗ ông - bà, vui - buồn gì cũng phải có nhậu nhẹt - hát hò.<br /><br />8. Sống bẩn thỉu, ăn uống thiếu vệ sinh, xả rác - khạc nhổ bừa bãi...<br /><br />Tóm lại: Đa số thanh niên VN ngày nay là 1 loại người ngu dốt dễ bị sai khiến - xúi giục, yêu tiền - dại gái, thích khoe khoang. Trai tài lanh thì tỏ vẻ anh hùng - háo thắng, gái ngu dốt (có chút nhan sắc) thì hay ra vẻ thông minh...<br /><br />(Nguồn facebook)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911527507491151872", "published": "2018-11-20T08:04:52+00:00", "source": { "content": "Toàn Thanh\n\n\n8 ĐẶC ĐIỂM NHẬN DẠNG THANH NIÊN VIỆT NAM ĐƯỢC ĐÀO TẠO DƯỚI CHẾ ĐỘ XHCN\n\n1. Ít kiến thức vì không chịu đọc sách báo, dốt về chính trị - lịch sử nhưng hễ ai nói sự thật về \"Đảng & Bác\" là sẵn sàng chửi bới bênh vực. Thích nói leo - nói hùa những đề tài nhảm nhí - vô bổ.\n\n2. Hèn nhát, lảng tránh với những bất công trong xã hội. Ngược lại rất hung hăn với đồng loại và tàn bạo đến đổ máu vì những lý do vớ vẩn khi tranh luận về gái, xe cộ, bóng đá, game online...\n\n3. Sống không có lý tưởng, lười lao động nhưng lại thích ăn ngon mặc đẹp, đánh mẹ chửi cha đòi tiền mua điện thoại xịn, tay ga đời mới.\n\n4. Tư tưởng bệnh hoạn, hay nghĩ chuyện dâm dục, sống trụy lạc, hay đi nhà nghỉ, hay bàn luận về mông ngực phụ nữ. Có vợ con rồi nhưng vẫn thích đi tìm \"của lạ\".\n\n5. Lười vận động - thể thao. Chuộng ăn mặc theo phong cách của đám ca sĩ ẻo lả thiếu nam tính. Chỉ luôn cúi mặt bấm điện thoại với vẻ mặt bạc nhược, thiếu sự linh hoạt.\n\n6. Nói chuyện vô ý tứ, thô lỗ, hỗn láo không kiêng nể một ai. Câu cửa miệng luôn dùng những ngôn ngữ kiểu chợ búa như: đ.m, bó tay, tự sướng, đỉnh, vãi, clgt ...\n\n7. Ham ăn tục uống, nghiện ngập. Đám cưới, đám ma, giỗ ông - bà, vui - buồn gì cũng phải có nhậu nhẹt - hát hò.\n\n8. Sống bẩn thỉu, ăn uống thiếu vệ sinh, xả rác - khạc nhổ bừa bãi...\n\nTóm lại: Đa số thanh niên VN ngày nay là 1 loại người ngu dốt dễ bị sai khiến - xúi giục, yêu tiền - dại gái, thích khoe khoang. Trai tài lanh thì tỏ vẻ anh hùng - háo thắng, gái ngu dốt (có chút nhan sắc) thì hay ra vẻ thông minh...\n\n(Nguồn facebook)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911527507491151872/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911526244766588928", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "Bùi Phi Hùng<br /><br />LƯU MANH ĐỎ VỚI NHẠC SỸ VĂN CAO<br /><br />Đọc hết bài dưới đây của Nhà văn Hoàng Minh Tường mình thừ người, buồn bã nghĩ về một xã hội, một Lịch sử bị vấy bẩn, làm cho đảo lộn, bầm dập và tan nát…<br /><br />Từ bao giờ, những lưu manh đỏ, côn đồ đỏ, thái tử đỏ, mẹ già, bố già đỏ… cả một lũ tư bản đỏ thành hình, bắt rễ và ngạo nghễ, láo xược đứng trên lưng dân tộc?!<br /><br />Hình dung về cái chết quằn quại của “người đàn bà trong bóng tối quỉ đỏ” Nông Thị Xuân; về vụ tai nạn của vợ chồng Quang Vũ - Xuân Quỳnh…<br /><br />Xa nữa, cụ Phan Bội Châu bị bắt, cái chết của những Tạ Thu Thâu, Ngô Tất Tố…<br /><br />Hóa ra, lưu manh đỏ, dám làm những “hành vi đỏ” từ lâu lắm rồi. Và đảng “ta” vĩ đại thật! Từ ngày ấy đã biết phối hợp nhiều “mũi giáp công” để trấn áp, chơi cụ Văn Cao!<br /><br />Thảo nào sau này có đứa mời cụ viết lại quốc ca, cụ bảo cụ không sao còn hứng thú nữa!<br /><br />Và đây, mời các bạn đọc qua 1 đoạn trích từ bài viết của Nhà văn Hoàng Minh Tường:<br /><br />“Đôi khi những cuốn ghi chép vụn lại giống như kho chứa đồ, bất chợt nhặt được những thứ quí hiếm ngang đồ cổ.<br /><br />…Đúng như tên gọi, Long Bụi quả là bụi, bụi từ vóc dáng, ăn mặc, tới khẩu khí. Hỏi ra, mới biết anh là con rể hoạ sỹ Lê Chính, trình bày báo Văn Nghệ nhiều năm, có thời cùng cơ quan với mình. Có lẽ vì bố vợ là hoạ sỹ, bạn thân của những Văn Cao, Hoàng Cầm, Bùi Xuân Phái, Nguyễn Sáng, Nguyễn Tư Nghiêm, Dương Bích Liên… nên anh con rể cũng đồng thời là đệ tử của các tiên tửu ấy luôn. Lần nào Hoàng Cầm từ Hoả Lò ra, cũng có mặt Long Bụi đến thăm và hầu …rượu. Thời chiến tranh phá hoại, Long Bụi có chân trong tổ dân quân trực quanh Hồ Gươm. Thương cảm Văn Cao, Nguyễn Sáng, Hoàng Cầm…, nhiều lần Long Bụi đã tổ chức đưa thuyền chở các ông ra đảo Tháp Rùa câu cá, uống rượu, rồi hát ca trù, chầu văn cho đỡ … thèm.<br /><br />- Có chuyện này về cụ Văn Cao, chỉ mình hai bố con tôi chứng kiến - Long Bụi kể.<br /><br />- Ấy là cái năm Hội Nhà văn hay Nhạc sỹ Hungari có giấy mời đích danh Văn Cao sang chơi, hội thảo gì đó. Tổ chức không muốn cho Văn Cao đi, vì ông thuộc diện văn nghệ sỹ bất hảo, nhưng chưa tìm ra cớ gì ngăn cản. Tối ấy, tôi lai bố Lê Chính cùng bác Văn Cao đi đâu đó. Đến ngã tư Trần Nhân Tông - Mai Hắc Đế, bỗng thấy hai thằng du côn tự nhiên xô vào xe bác Văn, rồi chửi ông và đánh ông túi bụi.<br /><br />Khi ấy tôi đã là một thầy dạy võ, có lò võ riêng. Điên tiết, tôi xông đến, giằng hai thằng côn đồ ra, định dạy cho chúng một bài học. Thấy tôi ra đòn, biết gặp cao thủ, chúng bí quá, liền dí tấm thẻ đỏ vào mặt tôi: “Mày không biết chúng bố là ai, hả? Xéo đi cho các bố làm việc.”<br /><br />Long Bụi cùng bố vợ - hoạ sỹ Lê Chính, đau đớn đưa nhạc sỹ Văn Cao về nhà phục thuốc.<br /><br />Thế là chuyến đi Hungari ấy của Văn Cao không thành.<br /><br />Đọc lại trang ghi chép trên, buồn đến mấy ngày.<br /><br />Thì ra, Lưu manh đỏ - danh từ mà tiến sỹ Tô Văn Trường vừa mới nghĩ ra, đã có từ thời Văn Cao.<br /><br />H.M.T.”", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911526244766588928", "published": "2018-11-20T07:59:51+00:00", "source": { "content": "Bùi Phi Hùng\n\nLƯU MANH ĐỎ VỚI NHẠC SỸ VĂN CAO\n\nĐọc hết bài dưới đây của Nhà văn Hoàng Minh Tường mình thừ người, buồn bã nghĩ về một xã hội, một Lịch sử bị vấy bẩn, làm cho đảo lộn, bầm dập và tan nát…\n\nTừ bao giờ, những lưu manh đỏ, côn đồ đỏ, thái tử đỏ, mẹ già, bố già đỏ… cả một lũ tư bản đỏ thành hình, bắt rễ và ngạo nghễ, láo xược đứng trên lưng dân tộc?!\n\nHình dung về cái chết quằn quại của “người đàn bà trong bóng tối quỉ đỏ” Nông Thị Xuân; về vụ tai nạn của vợ chồng Quang Vũ - Xuân Quỳnh…\n\nXa nữa, cụ Phan Bội Châu bị bắt, cái chết của những Tạ Thu Thâu, Ngô Tất Tố…\n\nHóa ra, lưu manh đỏ, dám làm những “hành vi đỏ” từ lâu lắm rồi. Và đảng “ta” vĩ đại thật! Từ ngày ấy đã biết phối hợp nhiều “mũi giáp công” để trấn áp, chơi cụ Văn Cao!\n\nThảo nào sau này có đứa mời cụ viết lại quốc ca, cụ bảo cụ không sao còn hứng thú nữa!\n\nVà đây, mời các bạn đọc qua 1 đoạn trích từ bài viết của Nhà văn Hoàng Minh Tường:\n\n“Đôi khi những cuốn ghi chép vụn lại giống như kho chứa đồ, bất chợt nhặt được những thứ quí hiếm ngang đồ cổ.\n\n…Đúng như tên gọi, Long Bụi quả là bụi, bụi từ vóc dáng, ăn mặc, tới khẩu khí. Hỏi ra, mới biết anh là con rể hoạ sỹ Lê Chính, trình bày báo Văn Nghệ nhiều năm, có thời cùng cơ quan với mình. Có lẽ vì bố vợ là hoạ sỹ, bạn thân của những Văn Cao, Hoàng Cầm, Bùi Xuân Phái, Nguyễn Sáng, Nguyễn Tư Nghiêm, Dương Bích Liên… nên anh con rể cũng đồng thời là đệ tử của các tiên tửu ấy luôn. Lần nào Hoàng Cầm từ Hoả Lò ra, cũng có mặt Long Bụi đến thăm và hầu …rượu. Thời chiến tranh phá hoại, Long Bụi có chân trong tổ dân quân trực quanh Hồ Gươm. Thương cảm Văn Cao, Nguyễn Sáng, Hoàng Cầm…, nhiều lần Long Bụi đã tổ chức đưa thuyền chở các ông ra đảo Tháp Rùa câu cá, uống rượu, rồi hát ca trù, chầu văn cho đỡ … thèm.\n\n- Có chuyện này về cụ Văn Cao, chỉ mình hai bố con tôi chứng kiến - Long Bụi kể.\n\n- Ấy là cái năm Hội Nhà văn hay Nhạc sỹ Hungari có giấy mời đích danh Văn Cao sang chơi, hội thảo gì đó. Tổ chức không muốn cho Văn Cao đi, vì ông thuộc diện văn nghệ sỹ bất hảo, nhưng chưa tìm ra cớ gì ngăn cản. Tối ấy, tôi lai bố Lê Chính cùng bác Văn Cao đi đâu đó. Đến ngã tư Trần Nhân Tông - Mai Hắc Đế, bỗng thấy hai thằng du côn tự nhiên xô vào xe bác Văn, rồi chửi ông và đánh ông túi bụi.\n\nKhi ấy tôi đã là một thầy dạy võ, có lò võ riêng. Điên tiết, tôi xông đến, giằng hai thằng côn đồ ra, định dạy cho chúng một bài học. Thấy tôi ra đòn, biết gặp cao thủ, chúng bí quá, liền dí tấm thẻ đỏ vào mặt tôi: “Mày không biết chúng bố là ai, hả? Xéo đi cho các bố làm việc.”\n\nLong Bụi cùng bố vợ - hoạ sỹ Lê Chính, đau đớn đưa nhạc sỹ Văn Cao về nhà phục thuốc.\n\nThế là chuyến đi Hungari ấy của Văn Cao không thành.\n\nĐọc lại trang ghi chép trên, buồn đến mấy ngày.\n\nThì ra, Lưu manh đỏ - danh từ mà tiến sỹ Tô Văn Trường vừa mới nghĩ ra, đã có từ thời Văn Cao.\n\nH.M.T.”", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911526244766588928/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911525717579792384", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "MÙI CỦA ĐẤT<br />[Trịnh Kim Tiến]<br /><br />Trước đây tôi nghĩ không nên căm ghét một điều gì quá, điều đó sẽ khiến mình trở nên tiêu cực và cực đoan. Nhưng ngày hôm nay nhìn quê hương với những hoang tàn đổ nát tôi không thể kìm nổi sự căm ghét chế độ trong lòng mình. Ngay lúc này, khi viết những dòng này tôi đang ghét chế độ CS vô cùng.<br /><br />Lớn lên và sinh ra ở miền Bắc, tôi mang trong người đủ thứ tính xấu của dân Bắc nhưng cũng mang trong mình một tình yêu mãnh liệt với mảnh đất nơi tôi sinh ra như hàng triệu người con đất Bắc đã chiến đấu, đã hy sinh với mơ ước độc lập tự do.<br /><br />Tôi thích sự hào nhoáng của nước Mỹ, sự sạch sẽ của Singapore, sự hiện đại của Châu Âu nhưng tất cả chỉ là thích để đi du lịch. Bởi vì trên thích là yêu, tôi yêu mùi đất ngay từ khi sinh ra mà tôi đã ngửi thấy, hít hà, nuôi dưỡng tôi khôn lớn từng ngày.<br /><br />Ở trên mảnh đất ấy dù có đầy những ổ gà với những bãi phân trâu phân gà nhưng dù đi đến đâu tôi cũng không thể quên nghĩ về nó. Ở đất nước mình, tôi đi từ đầu đến cuối tổ quốc tôi biết nó thuộc về tôi, có những con người cùng tiếng nói, những mảnh đất cùng một non sông. Vì vậy, có những mảnh đất, không phải nơi tôi chôn rau cắt rốn, không phải nơi tôi ăn ở hàng ngày, nhưng nó đau tôi cũng cảm thấy đau.<br /><br />Mỗi buổi sáng ra đường trong ách tắc và khói bụi, những buổi tối đi đâu về dắt bộ trong những cơn mưa ngập, mỗi khi gắp miếng ăn lên miệng phải lo nghĩ về sự bẩn sạch có thể làm tôi buồn nhưng không thể làm tôi chán ghét quê hương mình. Duy nhất cảm xúc tiêu cực trong những lúc ấy là sự căm phẫn với những kẻ đang tàn phá đất nước tôi. Đáng lẽ ra hơn người dân chúng tôi, chúng phải là những người luôn trăn trở, luôn phải hành động để thay đổi đất nước này tốt đẹp hơn. Nhưng chính chúng lại là nguyên nhân của những bất ổn và thảm họa.<br /><br />Với sự tham lam không giới hạn của mình, với sự độc tài tham nhũng, với sự bất tài vô dụng, đảng CS đã đưa Việt Nam trượt dài xuống con dốc.<br /><br />Nguyên một vùng Tây Nguyên rộng lớn trở nên cằn cỗi, môi trường bị tàn phá bởi Bô xít. Đến một đường biển dài thiên nhiên trao tặng rơi vào thảm họa Formosa, hàng ngàn ngư dân phá sản, mất nghề, sức sống của cả dân tộc bị đe dọa. Nhưng chẳng một biện pháp để sửa đổi để khắc phục, ngoài sự bưng bít, dối trá và đàn áp. Cũng chẳng một kẻ nào phải chịu trừng phạt trước những tội lỗi chúng gây ra.<br /><br />Những ngọn đồi, những khu rừng cứ trọc dần, những quy hoạch ẩu giữa biển cứ thế mọc lên không cần biết hậu quả. Và cái giá của nó là sự chết chóc của người dân, sự mất mát của người nghèo khổ. Nha Trang - Khánh Hoà vùng đất hiền hoà là thế nay cũng không thoát khỏi cơn giận dữ của mẹ thiên nhiên.<br /><br />Từ giáo dục cho đến y tế, kinh tế hôm nay chúng tôi còn được gì sau bao năm cai trị?<br /><br />Còn trên đầu là ngưỡng nợ công ngất ngưởng, không biết khi nào sẽ vỡ toang ra, những cái chết không hề được báo trước và sự vật lộn với cuộc sống thường niên.<br /><br />Trong mùi quen của đất quê nhà, tôi ngửi thấy mùi máu tanh đượm vào trong đó.<br /><br />Nguồn: <a href=\"https://www.facebook.com/trinhkimkim\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/trinhkimkim</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911525717579792384", "published": "2018-11-20T07:57:46+00:00", "source": { "content": "MÙI CỦA ĐẤT\n[Trịnh Kim Tiến]\n\nTrước đây tôi nghĩ không nên căm ghét một điều gì quá, điều đó sẽ khiến mình trở nên tiêu cực và cực đoan. Nhưng ngày hôm nay nhìn quê hương với những hoang tàn đổ nát tôi không thể kìm nổi sự căm ghét chế độ trong lòng mình. Ngay lúc này, khi viết những dòng này tôi đang ghét chế độ CS vô cùng.\n\nLớn lên và sinh ra ở miền Bắc, tôi mang trong người đủ thứ tính xấu của dân Bắc nhưng cũng mang trong mình một tình yêu mãnh liệt với mảnh đất nơi tôi sinh ra như hàng triệu người con đất Bắc đã chiến đấu, đã hy sinh với mơ ước độc lập tự do.\n\nTôi thích sự hào nhoáng của nước Mỹ, sự sạch sẽ của Singapore, sự hiện đại của Châu Âu nhưng tất cả chỉ là thích để đi du lịch. Bởi vì trên thích là yêu, tôi yêu mùi đất ngay từ khi sinh ra mà tôi đã ngửi thấy, hít hà, nuôi dưỡng tôi khôn lớn từng ngày.\n\nỞ trên mảnh đất ấy dù có đầy những ổ gà với những bãi phân trâu phân gà nhưng dù đi đến đâu tôi cũng không thể quên nghĩ về nó. Ở đất nước mình, tôi đi từ đầu đến cuối tổ quốc tôi biết nó thuộc về tôi, có những con người cùng tiếng nói, những mảnh đất cùng một non sông. Vì vậy, có những mảnh đất, không phải nơi tôi chôn rau cắt rốn, không phải nơi tôi ăn ở hàng ngày, nhưng nó đau tôi cũng cảm thấy đau.\n\nMỗi buổi sáng ra đường trong ách tắc và khói bụi, những buổi tối đi đâu về dắt bộ trong những cơn mưa ngập, mỗi khi gắp miếng ăn lên miệng phải lo nghĩ về sự bẩn sạch có thể làm tôi buồn nhưng không thể làm tôi chán ghét quê hương mình. Duy nhất cảm xúc tiêu cực trong những lúc ấy là sự căm phẫn với những kẻ đang tàn phá đất nước tôi. Đáng lẽ ra hơn người dân chúng tôi, chúng phải là những người luôn trăn trở, luôn phải hành động để thay đổi đất nước này tốt đẹp hơn. Nhưng chính chúng lại là nguyên nhân của những bất ổn và thảm họa.\n\nVới sự tham lam không giới hạn của mình, với sự độc tài tham nhũng, với sự bất tài vô dụng, đảng CS đã đưa Việt Nam trượt dài xuống con dốc.\n\nNguyên một vùng Tây Nguyên rộng lớn trở nên cằn cỗi, môi trường bị tàn phá bởi Bô xít. Đến một đường biển dài thiên nhiên trao tặng rơi vào thảm họa Formosa, hàng ngàn ngư dân phá sản, mất nghề, sức sống của cả dân tộc bị đe dọa. Nhưng chẳng một biện pháp để sửa đổi để khắc phục, ngoài sự bưng bít, dối trá và đàn áp. Cũng chẳng một kẻ nào phải chịu trừng phạt trước những tội lỗi chúng gây ra.\n\nNhững ngọn đồi, những khu rừng cứ trọc dần, những quy hoạch ẩu giữa biển cứ thế mọc lên không cần biết hậu quả. Và cái giá của nó là sự chết chóc của người dân, sự mất mát của người nghèo khổ. Nha Trang - Khánh Hoà vùng đất hiền hoà là thế nay cũng không thoát khỏi cơn giận dữ của mẹ thiên nhiên.\n\nTừ giáo dục cho đến y tế, kinh tế hôm nay chúng tôi còn được gì sau bao năm cai trị?\n\nCòn trên đầu là ngưỡng nợ công ngất ngưởng, không biết khi nào sẽ vỡ toang ra, những cái chết không hề được báo trước và sự vật lộn với cuộc sống thường niên.\n\nTrong mùi quen của đất quê nhà, tôi ngửi thấy mùi máu tanh đượm vào trong đó.\n\nNguồn: https://www.facebook.com/trinhkimkim", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911525717579792384/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911524581028798464", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "SỐNG VỚI CS LÀ SỐNG CHUNG VỚI LŨ.<br />Trương quang thi.<br /><br />Cộng sản luôn đổ lỗi tại mưa lớn, mưa cực đoan, mà không bao giờ nhận là mình quản trị quốc gia dốt nát.<br /><br />Thời tiết không có nhiều thay đổi, trời xưa nay vẫn vậy, chỉ có hậu quả do thời tiết để lại thì ngày càng nghiêm trọng.<br /><br />Rừng đóng vai trò trong việc điều tiết khí hậu, xưa có rừng, khi mưa xuống một lượng nước lớn được giữ trên tàn lá tầng cao, một phần khác được giữ ở Thảm thực vật tầng thấp, dưới nữa là lớp lá mục giữ nước lại để ngẩm nước từ từ vào lòng đất, rễ cây sẽ hút một lượng nước lớn, số còn lại sẽ nằm ở các mạch ngầm, nhờ đó mà trước đây dù mưa lớn người ta cũng không thấy nước chảy nhiều như bây giờ.<br /><br />Sau gần nửa thế kỷ cộng sản cầm quyền, cộng sản đã kịp thanh toán gần như toàn bộ rừng của việt nam, lớp chặt bán chia nhau, lớp đưa về xây dựng biệt phủ, giờ người ta đào từng cái rễ cây để tận dụng, tài nguyên quốc gia bị tàn phá cạn kiệt không còn cơ hội để hồi sinh.<br /><br />Và hậu quả là dân lãnh đủ, giờ không riêng thành phố hay nông thôn, cứ hệ mưa là ngập lụt, mưa là lũ quét, mưa là sạt lở, mưa là chết người, mưa là dân mất Nhà mất cửa…vv…<br /><br />Cộng sản đã phản bội lại từng cánh rừng từng che giấu Chúng, bởi giờ đây Chúng không cần rừng nữa, nếu có chiến sự, Chúng sẽ chạy ra nước ngoài, vì ở đó Chúng đã kịp đem những thứ cướp được để mua lấy sự an nhiên cho bản thân mình rồiii<br /><br /><a href=\"https://nld.com.vn/\" target=\"_blank\">https://nld.com.vn/</a>…/sat-lo-o-nha-trang-it-nhat-3-nguoi-che…<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911524581028798464", "published": "2018-11-20T07:53:15+00:00", "source": { "content": "SỐNG VỚI CS LÀ SỐNG CHUNG VỚI LŨ.\nTrương quang thi.\n\nCộng sản luôn đổ lỗi tại mưa lớn, mưa cực đoan, mà không bao giờ nhận là mình quản trị quốc gia dốt nát.\n\nThời tiết không có nhiều thay đổi, trời xưa nay vẫn vậy, chỉ có hậu quả do thời tiết để lại thì ngày càng nghiêm trọng.\n\nRừng đóng vai trò trong việc điều tiết khí hậu, xưa có rừng, khi mưa xuống một lượng nước lớn được giữ trên tàn lá tầng cao, một phần khác được giữ ở Thảm thực vật tầng thấp, dưới nữa là lớp lá mục giữ nước lại để ngẩm nước từ từ vào lòng đất, rễ cây sẽ hút một lượng nước lớn, số còn lại sẽ nằm ở các mạch ngầm, nhờ đó mà trước đây dù mưa lớn người ta cũng không thấy nước chảy nhiều như bây giờ.\n\nSau gần nửa thế kỷ cộng sản cầm quyền, cộng sản đã kịp thanh toán gần như toàn bộ rừng của việt nam, lớp chặt bán chia nhau, lớp đưa về xây dựng biệt phủ, giờ người ta đào từng cái rễ cây để tận dụng, tài nguyên quốc gia bị tàn phá cạn kiệt không còn cơ hội để hồi sinh.\n\nVà hậu quả là dân lãnh đủ, giờ không riêng thành phố hay nông thôn, cứ hệ mưa là ngập lụt, mưa là lũ quét, mưa là sạt lở, mưa là chết người, mưa là dân mất Nhà mất cửa…vv…\n\nCộng sản đã phản bội lại từng cánh rừng từng che giấu Chúng, bởi giờ đây Chúng không cần rừng nữa, nếu có chiến sự, Chúng sẽ chạy ra nước ngoài, vì ở đó Chúng đã kịp đem những thứ cướp được để mua lấy sự an nhiên cho bản thân mình rồiii\n\nhttps://nld.com.vn/…/sat-lo-o-nha-trang-it-nhat-3-nguoi-che…\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911524581028798464/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911524169563381760", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "ĐỪNG ĐỔ TẠI THIÊN NHIÊN<br />Nguyễn Lân Thắng<br />19/11/2018<br /><br />Mấy tháng trước tôi đã từng có bài viết NHA TRANG RỒI SẼ RA SAO để cảnh báo về vấn đề quy hoạch và phát triển đô thị ở đây. Hôm qua chúng ta phải chứng kiến thảm hoạ kinh hoàng do lụt lội và lở đất tại Nha Trang - Khánh Hoà. 13 người chết do lở đất và lụt lội. Quốc lộ 1 và đường sắt quốc gia bị chia cắt bởi lũ lớn. Đoàn giáo viên cùng cán bộ nhân viên một trường mẫu giáo tại Đắk Lắk nhân ngày 20/11 đi du lịch Nha Trang gặp lở đất, 5 người thương vong...<br /><br />Phát biểu với báo Zing, Phó chủ tịch TP Nha Trang, nói: “Đến bây giờ chúng tôi vẫn bất ngờ trước thiệt hại về người sau các vụ lở đất, vì những nơi sạt lở hôm nay không nằm trong dự báo của thành phố”... Xin thưa với ông rằng, có bất ngờ gì đâu ạ? Trước bài viết của tôi, còn có nhiều bài viết của các chuyên gia về quy hoạch, san nền, giao thông, thuỷ lợi... đã cảnh báo về vấn nạn trong việc xây dựng và phát triển đô thị tràn lan ở Việt Nam hiện nay. Không chỉ là lời cảnh báo, có rất nhiều nơi như Yên Bái, Lào Cai, Sơn La, Điện Biên... đã phải chịu thảm hoạ do việc san nền bừa bãi để xây dựng nhà cửa. Nha Trang chỉ là nơi tiếp theo xảy ra sự việc thương tâm này bởi những gì con người đã tác động thiên nhiên trong quá khứ mà thôi.<br /><br />Nói đến đây, tôi chợt nhớ đến câu nói rất nổi tiếng: \"Nếu bạn bắn súng ngắn vào quá khứ thì tương lai sẽ bắn súng thần công vào bạn\" (\"If you fire at the past from a pistol, The future will shoot back from a cannon.\"). Mưa thì có thể lúc to lúc nhỏ, nhưng cả ngàn đời nay mưa vẫn rơi. Xin hỏi một trăm năm trước, một ngàn năm trước, có bao giờ Nha Trang phải chịu cảnh lụt lội và lở đất kinh hoàng như thế này không? Tất cả những thảm hoạ hiện nay mà Nha Trang cũng như nhiều nơi khác phải gánh chịu mỗi khi mưa lớn, là do sự yếu kém trong công tác quy hoạch và quản lý phát triển xây dựng đô thị mà thôi.<br /><br />Để lập một đồ án quy hoạch xây dựng đô thị, người ta trước hết phải khảo sát các số liệu về địa chất, thuỷ văn, môi trường, kinh tế, dân cư.v.v... Sau đó kiến trúc sư sẽ phải phối hợp với các kỹ sư chuyên ngành về san nền, giao thông, thuỷ lợi, môi trường, kinh tế... để tính toán phác thảo nên những nét chính của đồ án. Không chỉ một, mà phải có nhiều phương án thiết kế được đưa ra bàn thảo. Đường làm ở đâu? Cống làm ở đâu? Nhà xây chỗ nào? Cấp nước và thoát nước ra sao? Xử lý rác thải, nước thải như thế nào? Thế rồi khi các phương án đưa ra, người ta phải cân nhắc để lựa chọn ra phương án tối ưu, cân bằng giữa các yếu tố nhất. Nhưng có một yếu tố không thể đánh đổi, đấy là con người. Một đồ án quy hoạch xây dựng tử tế thì dù có phải mang sứ mệnh chính trị to tát đến đâu, cũng không thể hi sinh con người vào các mục tiêu khác. Con người, với vai trò vừa là chủ thể kiến tạo, vừa là đối tượng thụ hưởng các thành quả của quy hoạch xây dựng phải được tôn trọng. Rất tiếc là nhiều khi các ý kiến phản biện của người có chuyên môn dù rất tốt, nhưng không được tôn trọng, bị các vị quan chức có quyền quyết định phủ quyết, và những đồ án xây dựng được thông qua chỉ vì những mong muốn chính trị chứ không phải vì nhân dân.<br /><br />Ngay khi tôi đề cập lại vấn đề này trên Facebook nhân chuyện mưa lũ ở Nha Trang, có bạn đọc vào bình luận như thế này:<br />Hoàng Văn Trương: \"Dân đi khỏi nơi sinh sống do phải nhường đất vàng cho tụi đại gia với giá rẻ , họ làm nghề biển là chính nên mới tái định cư khu vực cảng Bình Tân . Chính quyền phá núi lấy đất tái định cư vô tội vạ nên mới thành ra như dậy khổ lắm anh ơi !\"<br /><br />Lưu Xuyên Phong: \"Tôi ở Nha Trang mà hằng ngày còn phải kinh ngạc trước sự tàn phá thiên để lấy đất làm dự án của thành phố. Lấp đầm san đìa, phá núi, lấp biển, tàn phá môi sinh không biết bao nhiêu mà kể. Cuối cùng cũng chỉ để thỏa mãn lòng tham của quan chức. Người dân sống ở thành phố ngày càng phải chấp nhận sống chung với kẹt xẹ khói bụi từ công trình xây dựng và phương tiện giao thông. Mưa lũ thì càng ngày càng nặng, thành phố thì trước mặt là biển, sau lưng là sông mà mưa chút là ngập. Nói Nha Trang chán sống như ngày nay thì một phần là do thiên tai, còn 9 phần là do sự tham lam cộng với ngu dốt của những kẻ quy hoạch nên thành phố.\"<br /><br />Đó, ý kiến của người dân đó. Không phải dân không biết đâu. Chẳng qua họ chưa thể làm gì một lũ ngu dốt khốn nạn ngồi lên đầu dân bao lâu nay! Vậy nên, tôi tha thiết kêu gọi các nhà báo, các nhà khoa học, đặc biệt là giới kiến trúc sư quy hoạch, xin các vị hãy lên tiếng, hãy vạch trần sự việc này. Đừng để những kẻ ngu dốt tiếp tục tàn phá đất nước rồi đổ tại mẹ thiên nhiên của chúng ta./.<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911524169563381760", "published": "2018-11-20T07:51:37+00:00", "source": { "content": "ĐỪNG ĐỔ TẠI THIÊN NHIÊN\nNguyễn Lân Thắng\n19/11/2018\n\nMấy tháng trước tôi đã từng có bài viết NHA TRANG RỒI SẼ RA SAO để cảnh báo về vấn đề quy hoạch và phát triển đô thị ở đây. Hôm qua chúng ta phải chứng kiến thảm hoạ kinh hoàng do lụt lội và lở đất tại Nha Trang - Khánh Hoà. 13 người chết do lở đất và lụt lội. Quốc lộ 1 và đường sắt quốc gia bị chia cắt bởi lũ lớn. Đoàn giáo viên cùng cán bộ nhân viên một trường mẫu giáo tại Đắk Lắk nhân ngày 20/11 đi du lịch Nha Trang gặp lở đất, 5 người thương vong...\n\nPhát biểu với báo Zing, Phó chủ tịch TP Nha Trang, nói: “Đến bây giờ chúng tôi vẫn bất ngờ trước thiệt hại về người sau các vụ lở đất, vì những nơi sạt lở hôm nay không nằm trong dự báo của thành phố”... Xin thưa với ông rằng, có bất ngờ gì đâu ạ? Trước bài viết của tôi, còn có nhiều bài viết của các chuyên gia về quy hoạch, san nền, giao thông, thuỷ lợi... đã cảnh báo về vấn nạn trong việc xây dựng và phát triển đô thị tràn lan ở Việt Nam hiện nay. Không chỉ là lời cảnh báo, có rất nhiều nơi như Yên Bái, Lào Cai, Sơn La, Điện Biên... đã phải chịu thảm hoạ do việc san nền bừa bãi để xây dựng nhà cửa. Nha Trang chỉ là nơi tiếp theo xảy ra sự việc thương tâm này bởi những gì con người đã tác động thiên nhiên trong quá khứ mà thôi.\n\nNói đến đây, tôi chợt nhớ đến câu nói rất nổi tiếng: \"Nếu bạn bắn súng ngắn vào quá khứ thì tương lai sẽ bắn súng thần công vào bạn\" (\"If you fire at the past from a pistol, The future will shoot back from a cannon.\"). Mưa thì có thể lúc to lúc nhỏ, nhưng cả ngàn đời nay mưa vẫn rơi. Xin hỏi một trăm năm trước, một ngàn năm trước, có bao giờ Nha Trang phải chịu cảnh lụt lội và lở đất kinh hoàng như thế này không? Tất cả những thảm hoạ hiện nay mà Nha Trang cũng như nhiều nơi khác phải gánh chịu mỗi khi mưa lớn, là do sự yếu kém trong công tác quy hoạch và quản lý phát triển xây dựng đô thị mà thôi.\n\nĐể lập một đồ án quy hoạch xây dựng đô thị, người ta trước hết phải khảo sát các số liệu về địa chất, thuỷ văn, môi trường, kinh tế, dân cư.v.v... Sau đó kiến trúc sư sẽ phải phối hợp với các kỹ sư chuyên ngành về san nền, giao thông, thuỷ lợi, môi trường, kinh tế... để tính toán phác thảo nên những nét chính của đồ án. Không chỉ một, mà phải có nhiều phương án thiết kế được đưa ra bàn thảo. Đường làm ở đâu? Cống làm ở đâu? Nhà xây chỗ nào? Cấp nước và thoát nước ra sao? Xử lý rác thải, nước thải như thế nào? Thế rồi khi các phương án đưa ra, người ta phải cân nhắc để lựa chọn ra phương án tối ưu, cân bằng giữa các yếu tố nhất. Nhưng có một yếu tố không thể đánh đổi, đấy là con người. Một đồ án quy hoạch xây dựng tử tế thì dù có phải mang sứ mệnh chính trị to tát đến đâu, cũng không thể hi sinh con người vào các mục tiêu khác. Con người, với vai trò vừa là chủ thể kiến tạo, vừa là đối tượng thụ hưởng các thành quả của quy hoạch xây dựng phải được tôn trọng. Rất tiếc là nhiều khi các ý kiến phản biện của người có chuyên môn dù rất tốt, nhưng không được tôn trọng, bị các vị quan chức có quyền quyết định phủ quyết, và những đồ án xây dựng được thông qua chỉ vì những mong muốn chính trị chứ không phải vì nhân dân.\n\nNgay khi tôi đề cập lại vấn đề này trên Facebook nhân chuyện mưa lũ ở Nha Trang, có bạn đọc vào bình luận như thế này:\nHoàng Văn Trương: \"Dân đi khỏi nơi sinh sống do phải nhường đất vàng cho tụi đại gia với giá rẻ , họ làm nghề biển là chính nên mới tái định cư khu vực cảng Bình Tân . Chính quyền phá núi lấy đất tái định cư vô tội vạ nên mới thành ra như dậy khổ lắm anh ơi !\"\n\nLưu Xuyên Phong: \"Tôi ở Nha Trang mà hằng ngày còn phải kinh ngạc trước sự tàn phá thiên để lấy đất làm dự án của thành phố. Lấp đầm san đìa, phá núi, lấp biển, tàn phá môi sinh không biết bao nhiêu mà kể. Cuối cùng cũng chỉ để thỏa mãn lòng tham của quan chức. Người dân sống ở thành phố ngày càng phải chấp nhận sống chung với kẹt xẹ khói bụi từ công trình xây dựng và phương tiện giao thông. Mưa lũ thì càng ngày càng nặng, thành phố thì trước mặt là biển, sau lưng là sông mà mưa chút là ngập. Nói Nha Trang chán sống như ngày nay thì một phần là do thiên tai, còn 9 phần là do sự tham lam cộng với ngu dốt của những kẻ quy hoạch nên thành phố.\"\n\nĐó, ý kiến của người dân đó. Không phải dân không biết đâu. Chẳng qua họ chưa thể làm gì một lũ ngu dốt khốn nạn ngồi lên đầu dân bao lâu nay! Vậy nên, tôi tha thiết kêu gọi các nhà báo, các nhà khoa học, đặc biệt là giới kiến trúc sư quy hoạch, xin các vị hãy lên tiếng, hãy vạch trần sự việc này. Đừng để những kẻ ngu dốt tiếp tục tàn phá đất nước rồi đổ tại mẹ thiên nhiên của chúng ta./.\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911524169563381760/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911523920115539968", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "Đỗ Ngà<br /><br /><br />TỐC ĐỘ TĂNG TRƯỞNG NHƯ TÊN LỬA<br /><br />Năm 2017 thì thông báo là mỗi ngày Việt Nam có 315 ca mắc bệnh ung thư. Hôm nay, đến tháng 11 năm 2018 thì con số là 450 người. Mức tăng trưởng lại 43%. Thật sự là nhìn con số mà phải rùng mình.<br /><br />Ngày trước tôi cũng không chứng kiến nhiều cái chết ung thư như hôm nay. Trong làng quê thanh bình của tôi thời thơ ấu. Cứ sau một năm tôi về thì lại nghe mẹ nói ông này chết vì ung thư, bà nọ là giai đoạn cuối, cô kia thì mới phát hiện nghe mà phát sợ. Xét rộng ra, có nơi ở Việt Nam xuất hiện làng ung thư. Ai thử một lần ghé vào bệnh viện Ung Bứu TP. HCM thì sẽ thấy cảnh quá tải.<br /><br />Nguyên nhân do đâu chắc ai cũng biết. Môi trường sống bị ô nhiễm, thực phẩm bẩn tràn lan, đến nỗi người giàu phải tự trồng trọt chăn nuôi mới chắc chắn thoát khỏi thực phẩm bẩn. Hàng thủy sang xuất sang Âu Châu bị trả về thì nó lại chui vào các siêu thị Việt Nam tiêu thụ một cánh bình thường. Formosa sa thải thế nhưng chẳng một xử lý nào mà ngược lại, nhà nước còn bảo kê cho nó hoạt động. Mới đây, hàng tấn cá mòi chết trắng bờ biển Đà Nẵng thì chính quyền cũng chẳng cần tìm ra thủ phạm để chế tài. Chuyện ô nhiễm cứ tiếp tục được đảm bảo nhưng chính quyền thì lại thu 5.000 đồng trên mỗi lít xăng phí \"bảo vệ môi trường\" .<br /><br />Mới đây, chỉ trong vòng 10 tháng, bệnh viện sản nhi Nghệ An phát hiện 700 ca sản phụ bị quái thai. Đấy chỉ là con số của một bệnh viện. Nó như là một mẩu thử rất nhỏ trên phạm vi hẹp. Nếu kiếm tra hết 4 tỉnh miền trung thì chắc chắn con số không nhỏ. Thế nhưng, như thế thì đã làm sao? Huề cả làng!<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911523920115539968", "published": "2018-11-20T07:50:37+00:00", "source": { "content": "Đỗ Ngà\n\n\nTỐC ĐỘ TĂNG TRƯỞNG NHƯ TÊN LỬA\n\nNăm 2017 thì thông báo là mỗi ngày Việt Nam có 315 ca mắc bệnh ung thư. Hôm nay, đến tháng 11 năm 2018 thì con số là 450 người. Mức tăng trưởng lại 43%. Thật sự là nhìn con số mà phải rùng mình.\n\nNgày trước tôi cũng không chứng kiến nhiều cái chết ung thư như hôm nay. Trong làng quê thanh bình của tôi thời thơ ấu. Cứ sau một năm tôi về thì lại nghe mẹ nói ông này chết vì ung thư, bà nọ là giai đoạn cuối, cô kia thì mới phát hiện nghe mà phát sợ. Xét rộng ra, có nơi ở Việt Nam xuất hiện làng ung thư. Ai thử một lần ghé vào bệnh viện Ung Bứu TP. HCM thì sẽ thấy cảnh quá tải.\n\nNguyên nhân do đâu chắc ai cũng biết. Môi trường sống bị ô nhiễm, thực phẩm bẩn tràn lan, đến nỗi người giàu phải tự trồng trọt chăn nuôi mới chắc chắn thoát khỏi thực phẩm bẩn. Hàng thủy sang xuất sang Âu Châu bị trả về thì nó lại chui vào các siêu thị Việt Nam tiêu thụ một cánh bình thường. Formosa sa thải thế nhưng chẳng một xử lý nào mà ngược lại, nhà nước còn bảo kê cho nó hoạt động. Mới đây, hàng tấn cá mòi chết trắng bờ biển Đà Nẵng thì chính quyền cũng chẳng cần tìm ra thủ phạm để chế tài. Chuyện ô nhiễm cứ tiếp tục được đảm bảo nhưng chính quyền thì lại thu 5.000 đồng trên mỗi lít xăng phí \"bảo vệ môi trường\" .\n\nMới đây, chỉ trong vòng 10 tháng, bệnh viện sản nhi Nghệ An phát hiện 700 ca sản phụ bị quái thai. Đấy chỉ là con số của một bệnh viện. Nó như là một mẩu thử rất nhỏ trên phạm vi hẹp. Nếu kiếm tra hết 4 tỉnh miền trung thì chắc chắn con số không nhỏ. Thế nhưng, như thế thì đã làm sao? Huề cả làng!\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911523920115539968/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911523677852008448", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "Ngo Du Trung<br /><br />NGƯỜI VIỆT KỲ LẠ<br /><br />Người Việt thật là kỳ lạ. Tình hình đất nước VN như vậy; nhà cầm quyền VN chịu nhục, quy luỵ Tàu như vậy; người Tàu tràn ngập, hống hách trên đất nước VN như vậy; người Tàu mua nhà, mua đất xây căn cứ trên khắp nước, đặc biệt ở những nơi hiểm địa như vậy; có những vùng, những \"đặc khu\" trên đất nước VN do Tàu làm chủ mà người Việt, nhà cầm quyền VC không vào được như vậy; thậm chí có những vùng đất hàng ngàn năm thuộc chủ quyền của VN đã bị cắt giao cho Tàu rõ ràng, trắng trợn như vậy; từng bước, từng bước, từng phần VN đang từ từ đi vào con đường biến thành một tỉnh của Tàu rất rõ ràng trắng trợn như vậy mà có nhiều người VN vẫn tin là VN không thể mất vào tay Tàu, một kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.<br /><br />Nhiều người VN vẫn tin những thứ đó chỉ do \"thế lực thù địch\" xuyên tạc, vu khống, bịa đặt ra để gây chia rẽ trong dân tộc, gây căm thù, gây chiến tranh nhằm... \"thủ lợi\".<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911523677852008448", "published": "2018-11-20T07:49:39+00:00", "source": { "content": "Ngo Du Trung\n\nNGƯỜI VIỆT KỲ LẠ\n\nNgười Việt thật là kỳ lạ. Tình hình đất nước VN như vậy; nhà cầm quyền VN chịu nhục, quy luỵ Tàu như vậy; người Tàu tràn ngập, hống hách trên đất nước VN như vậy; người Tàu mua nhà, mua đất xây căn cứ trên khắp nước, đặc biệt ở những nơi hiểm địa như vậy; có những vùng, những \"đặc khu\" trên đất nước VN do Tàu làm chủ mà người Việt, nhà cầm quyền VC không vào được như vậy; thậm chí có những vùng đất hàng ngàn năm thuộc chủ quyền của VN đã bị cắt giao cho Tàu rõ ràng, trắng trợn như vậy; từng bước, từng bước, từng phần VN đang từ từ đi vào con đường biến thành một tỉnh của Tàu rất rõ ràng trắng trợn như vậy mà có nhiều người VN vẫn tin là VN không thể mất vào tay Tàu, một kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.\n\nNhiều người VN vẫn tin những thứ đó chỉ do \"thế lực thù địch\" xuyên tạc, vu khống, bịa đặt ra để gây chia rẽ trong dân tộc, gây căm thù, gây chiến tranh nhằm... \"thủ lợi\".\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911523677852008448/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911522256327417856", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "BS Huong Nguyen<br /><br />HAI ANH EM. <br /><br />Những năm 1960, miền Trung đầy bom đạn. Má xa quê vào Sài Gòn kiếm sống. Cậu đi tập kết ra Bắc.<br /><br />Ngày Sài Gòn giải phóng, gặp lại nhau. Cậu là một cán bộ cao cấp được nhà nước cấp cho một căn nhà lầu xa hoa giữa trung tâm thành phố với một bà vợ mới trẻ trung xinh đẹp. <br /><br />Những năm sau 1975, cả miền Nam lâm vào cảnh bần cùng. Ba làm thợ hồ nhưng thất nghiệp vì cả Sài Gòn không ai xây dựng, chỉ có đập phá nhà, lấy sắt vụn và vài tấm tôn bán đi để có lộ phí đi kinh tế mới. Má buôn gánh bán bưng, tảo tần nuôi đàn con dại đang tuổi ăn tuổi lớn. Cực chẳng đã, má nhờ tôi chở đến nhà cậu, cầu cạnh xin việc cho ba, vì cậu làm cán bộ quen biết nhiều. Cậu từ chối và giảng giải hăng say về Đảng, về cách mạng, về cống hiến, vân vân... Tôi im lặng nghe. Còn má đứng phắt dậy, mạnh mẽ nói: \" Thôi anh đừng nhồi sọ tui nữa. Tui rành cộng sản quá mà!\" . <br /><br />Tôi không ngờ má tôi học mới lớp ba trường làng, cả đời lam lũ, mà dám nói lên những câu ấy! Cậu lửa giận phừng phừng, cũng đứng lên chỉ tay ngoài cửa: \" Mẹ con mầy cút khỏi nhà tao\". Má tôi: \" Tui thề không bao giờ bước chân tới nhà anh nữa!\" ............... Lời thề được thực hiện hơn 30 năm. Chiều qua, tự nhiên má nói với tụi tôi: \"Nghe nói cậu bây bị bịnh nặng lắm, chắc không qua khỏi. Chắc mai mốt ổng có bề gì, tao tới thắp cây nhang\". Em tôi nói: \" Cậu không lui tới mấy chục năm nay, đuổi má ra khỏi nhà, má tới làm chi?\". Má cười hì hì: \" Ừ, ổng đuổi tao. Ủa mà sao ổng lại đuổi tao?\" . Tôi nghe mà nhói lòng. Má già nhiều và quên nhiều rồi.! Đêm nay, cậu đã đi vào cõi vĩnh hằng. Còn má, quên quên, nhớ nhớ... Cuộc sống là vậy , cứ phải gây ra những vết thương lòng và không ai muốn chữa lành những vết thương ấy.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911522256327417856", "published": "2018-11-20T07:44:01+00:00", "source": { "content": "BS Huong Nguyen\n\nHAI ANH EM. \n\nNhững năm 1960, miền Trung đầy bom đạn. Má xa quê vào Sài Gòn kiếm sống. Cậu đi tập kết ra Bắc.\n\nNgày Sài Gòn giải phóng, gặp lại nhau. Cậu là một cán bộ cao cấp được nhà nước cấp cho một căn nhà lầu xa hoa giữa trung tâm thành phố với một bà vợ mới trẻ trung xinh đẹp. \n\nNhững năm sau 1975, cả miền Nam lâm vào cảnh bần cùng. Ba làm thợ hồ nhưng thất nghiệp vì cả Sài Gòn không ai xây dựng, chỉ có đập phá nhà, lấy sắt vụn và vài tấm tôn bán đi để có lộ phí đi kinh tế mới. Má buôn gánh bán bưng, tảo tần nuôi đàn con dại đang tuổi ăn tuổi lớn. Cực chẳng đã, má nhờ tôi chở đến nhà cậu, cầu cạnh xin việc cho ba, vì cậu làm cán bộ quen biết nhiều. Cậu từ chối và giảng giải hăng say về Đảng, về cách mạng, về cống hiến, vân vân... Tôi im lặng nghe. Còn má đứng phắt dậy, mạnh mẽ nói: \" Thôi anh đừng nhồi sọ tui nữa. Tui rành cộng sản quá mà!\" . \n\nTôi không ngờ má tôi học mới lớp ba trường làng, cả đời lam lũ, mà dám nói lên những câu ấy! Cậu lửa giận phừng phừng, cũng đứng lên chỉ tay ngoài cửa: \" Mẹ con mầy cút khỏi nhà tao\". Má tôi: \" Tui thề không bao giờ bước chân tới nhà anh nữa!\" ............... Lời thề được thực hiện hơn 30 năm. Chiều qua, tự nhiên má nói với tụi tôi: \"Nghe nói cậu bây bị bịnh nặng lắm, chắc không qua khỏi. Chắc mai mốt ổng có bề gì, tao tới thắp cây nhang\". Em tôi nói: \" Cậu không lui tới mấy chục năm nay, đuổi má ra khỏi nhà, má tới làm chi?\". Má cười hì hì: \" Ừ, ổng đuổi tao. Ủa mà sao ổng lại đuổi tao?\" . Tôi nghe mà nhói lòng. Má già nhiều và quên nhiều rồi.! Đêm nay, cậu đã đi vào cõi vĩnh hằng. Còn má, quên quên, nhớ nhớ... Cuộc sống là vậy , cứ phải gây ra những vết thương lòng và không ai muốn chữa lành những vết thương ấy.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911522256327417856/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911522010084007936", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "VĂN HOÁ....ĐÉ....O<br /><br /><br />Lần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố văn hóa. Vào một con hẻm, tôi gặp một ông cụ đi ngược chiều, tôi lễ phép hỏi thăm nhà bạn tôi, ông cụ nghễnh ngãng nghe tôi nhắc lại câu hỏi hai ba lần, ông lấy tay nghiêng một bên tai và lắc đầu trả lời:<br /><br />“Tôi…đéo hiểu ông nói gì cả!”<br /><br />Tôi không buồn, đi tiếp. Thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngoài ngõ, tôi hỏi:<br />Này các cháu có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa ở đâu không?<br />Một đứa bé trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn:<br /><br />“Biết, nhưng đéo chỉ!”<br /><br />Tôi lắc đầu đi sâu vào ngõ văn hóa, gặp một thanh niên hỏi:<br />Anh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa này ở chỗ nào không anh?.<br />Gã trẻ tuổi này chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc:<br /><br />“Đéo biết!”<br /><br />Khi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở:<br />Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây đã không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với người khách lạ, thô bỉ đến thế hả anh?!<br />Chẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố văn hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay:<br /><br />“Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó đéo nghe!”<br /><br />Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại. Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau:<br /><br />- Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v.v… Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ: dũng cảm là gì?<br />Nó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn:<br /><br />“Nghĩa là… là…đéo sợ!”<br /><br />Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông thứ trưởng về định hướng giáo dục XHCN, liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ Dũng cảm là: đéo sợ, cho ông nghe.<br /><br />Nghe xong, ông thứ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm. Cuối cùng, ông nghiêm nghị nhìn cháu, rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp:<br /><br />Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng đéo sai!<br />- !!!<br /><br />Ðấy, bây giờ luân lý, đạo đức của con người như thế đấy. Đất nước kiểu nầy thật là đéo khá!<br /><br />“Tác giả Hà Lệ Nhân đăng trên blog Lưu Khâm Hưng ngày 13/08/2016”<br /><a href=\"http://luukhamhung.blogspot.com/2016/08/van-hoa-eo.html?m=1\" target=\"_blank\">http://luukhamhung.blogspot.com/2016/08/van-hoa-eo.html?m=1</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911522010084007936", "published": "2018-11-20T07:43:02+00:00", "source": { "content": "VĂN HOÁ....ĐÉ....O\n\n\nLần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố văn hóa. Vào một con hẻm, tôi gặp một ông cụ đi ngược chiều, tôi lễ phép hỏi thăm nhà bạn tôi, ông cụ nghễnh ngãng nghe tôi nhắc lại câu hỏi hai ba lần, ông lấy tay nghiêng một bên tai và lắc đầu trả lời:\n\n“Tôi…đéo hiểu ông nói gì cả!”\n\nTôi không buồn, đi tiếp. Thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngoài ngõ, tôi hỏi:\nNày các cháu có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa ở đâu không?\nMột đứa bé trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn:\n\n“Biết, nhưng đéo chỉ!”\n\nTôi lắc đầu đi sâu vào ngõ văn hóa, gặp một thanh niên hỏi:\nAnh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa này ở chỗ nào không anh?.\nGã trẻ tuổi này chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc:\n\n“Đéo biết!”\n\nKhi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở:\nAnh ạ, các bậc phụ huynh ở đây đã không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với người khách lạ, thô bỉ đến thế hả anh?!\nChẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố văn hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay:\n\n“Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó đéo nghe!”\n\nLúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại. Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau:\n\n- Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v.v… Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ: dũng cảm là gì?\nNó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn:\n\n“Nghĩa là… là…đéo sợ!”\n\nSau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông thứ trưởng về định hướng giáo dục XHCN, liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ Dũng cảm là: đéo sợ, cho ông nghe.\n\nNghe xong, ông thứ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm. Cuối cùng, ông nghiêm nghị nhìn cháu, rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp:\n\nỪ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng đéo sai!\n- !!!\n\nÐấy, bây giờ luân lý, đạo đức của con người như thế đấy. Đất nước kiểu nầy thật là đéo khá!\n\n“Tác giả Hà Lệ Nhân đăng trên blog Lưu Khâm Hưng ngày 13/08/2016”\nhttp://luukhamhung.blogspot.com/2016/08/van-hoa-eo.html?m=1", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911522010084007936/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911520601615769600", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916", "content": "Nguyễn Thúy Hạnh<br /><br />“PHẢN ĐỘNG” ĐỀU ĐẸP NHÉ!<br /><br />Một đêm, đang say sưa tập piano thì có tiếng chuông cửa. Ai thế nhỉ? Nhìn qua camera thấy cậu bảo vệ cao lênh khênh vẫn hay mau miệng chào hỏi mỗi khi gặp ở lễ tân, mình ra mở cửa:<br />- Nhà cô có ai đang chơi đàn ạ? Nhà dưới người ta phản ảnh với lễ tân.<br />Cậu bảo vệ hỏi, vẻ ko chắc chắn.<br /><br />Ồ, thì ra mải chơi đàn mình quên nhìn đồng hồ, đã quá 22h30, giới nghiêm. Mình lúng túng xin lỗi, thì cậu bảo vệ nói tiếp luôn, với vẻ ngạc nhiên:<br />- Cô chơi đàn ạ? Con ko tin nên cứ đi tìm ở những nhà khác trong khi rõ ràng tiếng đàn phát ra từ nhà cô.<br /><br />Hơ hơ, thế cậu tưởng tôi chỉ biết cầm biểu ngữ la hét trên đường phố bụi bặm thôi hử? 😂<br />Được an ninh và phường “chăm sóc” kỹ càng, (nhất là khi mình ứng cử quốc hội), nên vợ chồng mình cũng được các cháu nhân viên ở đây chú ý, thậm chí quan tâm đôi khi hỏi han với vẻ thiện chí. Hơi buồn là cháu nghĩ mình chỉ biết đi biểu tình. 🤣<br />...<br />Lại nhớ hôm phúc thẩm Bùi Hằng, 12/2014, tại Cao Lãnh, Đồng Tháp. Mình bị bắt và đưa về một đồn công an cùng 2 bạn nữ khác. Họ để mỗi người ngồi một phòng. Bên ngoài cửa sổ phòng mình, đám an ninh, dân phòng rất đông, chen nhau, tò mò nhìn vào, (chắc họ lần đầu thấy phản động). Có tiếng xì xào:<br />- “Ồ, phản động sao đẹp dzữ dzậy ta?”.<br /><br />Ơ hay, chứ các người tưởng phản động là mốc meo, xấu xí, dữ tợn hả? Ta chỉ là một bà già cũ kỹ so với các thanh nữ của bọn ta nhé, họ còn đẹp còn hơn cả hoa hậu đấy!<br /><br />(À mà hôm đó tại đồn công an mình còn “trổ tài” hát một bài quan họ của đồng bằng Bắc Bộ. Họ chú ý nghe, vẻ ngạc nhiên. Kể ra, vào tận Đồng Tháp “hát trong lòng địch”, cũng vui. 😀)<br /><br />Thực ra những người đấu tranh là những người lãng mạn. Lãng mạn nên mới không chỉ nghĩ đến nồi cơm và túi tiền, lãng mạn nên mới dám hi sinh sự bình yên của bản thân và gia đình mà dấn thân cho việc chung của xã hội. Và vì thế họ đều đẹp, không đẹp bề ngoài thì vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách cũng toát ra.<br />Phải thế không nhỉ? 😍<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/911520601615769600", "published": "2018-11-20T07:37:26+00:00", "source": { "content": "Nguyễn Thúy Hạnh\n\n“PHẢN ĐỘNG” ĐỀU ĐẸP NHÉ!\n\nMột đêm, đang say sưa tập piano thì có tiếng chuông cửa. Ai thế nhỉ? Nhìn qua camera thấy cậu bảo vệ cao lênh khênh vẫn hay mau miệng chào hỏi mỗi khi gặp ở lễ tân, mình ra mở cửa:\n- Nhà cô có ai đang chơi đàn ạ? Nhà dưới người ta phản ảnh với lễ tân.\nCậu bảo vệ hỏi, vẻ ko chắc chắn.\n\nỒ, thì ra mải chơi đàn mình quên nhìn đồng hồ, đã quá 22h30, giới nghiêm. Mình lúng túng xin lỗi, thì cậu bảo vệ nói tiếp luôn, với vẻ ngạc nhiên:\n- Cô chơi đàn ạ? Con ko tin nên cứ đi tìm ở những nhà khác trong khi rõ ràng tiếng đàn phát ra từ nhà cô.\n\nHơ hơ, thế cậu tưởng tôi chỉ biết cầm biểu ngữ la hét trên đường phố bụi bặm thôi hử? 😂\nĐược an ninh và phường “chăm sóc” kỹ càng, (nhất là khi mình ứng cử quốc hội), nên vợ chồng mình cũng được các cháu nhân viên ở đây chú ý, thậm chí quan tâm đôi khi hỏi han với vẻ thiện chí. Hơi buồn là cháu nghĩ mình chỉ biết đi biểu tình. 🤣\n...\nLại nhớ hôm phúc thẩm Bùi Hằng, 12/2014, tại Cao Lãnh, Đồng Tháp. Mình bị bắt và đưa về một đồn công an cùng 2 bạn nữ khác. Họ để mỗi người ngồi một phòng. Bên ngoài cửa sổ phòng mình, đám an ninh, dân phòng rất đông, chen nhau, tò mò nhìn vào, (chắc họ lần đầu thấy phản động). Có tiếng xì xào:\n- “Ồ, phản động sao đẹp dzữ dzậy ta?”.\n\nƠ hay, chứ các người tưởng phản động là mốc meo, xấu xí, dữ tợn hả? Ta chỉ là một bà già cũ kỹ so với các thanh nữ của bọn ta nhé, họ còn đẹp còn hơn cả hoa hậu đấy!\n\n(À mà hôm đó tại đồn công an mình còn “trổ tài” hát một bài quan họ của đồng bằng Bắc Bộ. Họ chú ý nghe, vẻ ngạc nhiên. Kể ra, vào tận Đồng Tháp “hát trong lòng địch”, cũng vui. 😀)\n\nThực ra những người đấu tranh là những người lãng mạn. Lãng mạn nên mới không chỉ nghĩ đến nồi cơm và túi tiền, lãng mạn nên mới dám hi sinh sự bình yên của bản thân và gia đình mà dấn thân cho việc chung của xã hội. Và vì thế họ đều đẹp, không đẹp bề ngoài thì vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách cũng toát ra.\nPhải thế không nhỉ? 😍\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/entities/urn:activity:911520601615769600/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859536184735440916/outboxoutbox" }