ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862169373352673280", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "content": "Lời kêu gọi<br /><br />Tôi kêu gọi toàn bộ anh chị em, bạn bè, những người theo dõi tôi trên mạng xã hội, từ Minds, Facebook hay Twitter... hãy copy thông điệp sau đây và đăng về trang của mình, dù bạn có nổi tiếng hay bình thường không quan trọng. Điều quan trọng là chúng ta cùng nắm tay nhau đoàn kết, và đòi hỏi nhà nước Việt Nam phải hành xử cho đúng những gì họ đã cam kết trong bản Hiến Pháp, trong các tuyên bố ngoại giao và trong các thoả ước quốc tế bấy lâu nay. Xin trân trọng cảm ơn tất cả các bạn ♥️♥️♥️<br />___________________________________________________________<br /><br />Ân Xá Quốc Tế kêu gọi người dân Việt Nam hành động khẩn cấp vì Mẹ Nấm.<br /><br />Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt vào năm 2016, cô bị buộc tội và kết án 10 năm tù. Cô bị đi tù vì đã lên tiếng cho các nạn nhân trong thảm hoạ Formosa và yêu cầu nhà nước đưa công ty này ra toà. <br /><br />Ở tháng thứ 6 tại Trại Giam số 5, Quỳnh cho biết cô thuòng xuyên bị doạ dẫm và đe nẹt bởi các tù nhân khác, đặc biệt, cô đã bị ngộ độc thức ăn nhiều lần. <br /><br />Hiện cô đang tuyệt thực lần thứ ba để phản đối sự ngược đãi mà cô gặp phải trong tù.<br />", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862169373352673280", "published": "2018-07-07T03:13:16+00:00", "source": { "content": "Lời kêu gọi\n\nTôi kêu gọi toàn bộ anh chị em, bạn bè, những người theo dõi tôi trên mạng xã hội, từ Minds, Facebook hay Twitter... hãy copy thông điệp sau đây và đăng về trang của mình, dù bạn có nổi tiếng hay bình thường không quan trọng. Điều quan trọng là chúng ta cùng nắm tay nhau đoàn kết, và đòi hỏi nhà nước Việt Nam phải hành xử cho đúng những gì họ đã cam kết trong bản Hiến Pháp, trong các tuyên bố ngoại giao và trong các thoả ước quốc tế bấy lâu nay. Xin trân trọng cảm ơn tất cả các bạn ♥️♥️♥️\n___________________________________________________________\n\nÂn Xá Quốc Tế kêu gọi người dân Việt Nam hành động khẩn cấp vì Mẹ Nấm.\n\nNguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt vào năm 2016, cô bị buộc tội và kết án 10 năm tù. Cô bị đi tù vì đã lên tiếng cho các nạn nhân trong thảm hoạ Formosa và yêu cầu nhà nước đưa công ty này ra toà. \n\nỞ tháng thứ 6 tại Trại Giam số 5, Quỳnh cho biết cô thuòng xuyên bị doạ dẫm và đe nẹt bởi các tù nhân khác, đặc biệt, cô đã bị ngộ độc thức ăn nhiều lần. \n\nHiện cô đang tuyệt thực lần thứ ba để phản đối sự ngược đãi mà cô gặp phải trong tù.\n", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862169373352673280/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862117804587245568", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "content": "Hội thảo bồi thẩm đoàn - phần 9<br /><br />Ngày thứ 8 là ngày bồi thẩm đoàn thảo luận nghi phạm có thực sự phạm tội hay không, và tội của anh ta thuộc cấp độ gì. Vào trong căn phòng nhỏ trong vùng cấm địa của tòa án quận hạt Santa Clara, lúc này đả có để sẳn một hộp bánh ngọt chiêu đải bồi thẩm đoàn. Thế là chúng tôi nhâm nhi bánh ngọt và uống cafe để tỉnh người trước khi bàn thảo chuyện quan trọng. Hộp bánh ngọt rồi củng trở thành trống rổng, nhửng ly cafe rồi củng cạn, bồi thẩm đoàn nhìn nhau mỉm cười không biết bắt đầu cuộc thảo luận ra sao. Chú em chủ tịch bồi thẩm đoàn ra đề nghị, hay là chúng ta hảy xem xét lại chứng cứ đả được đưa ra trong 7 ngày qua đi. Thùng chứng cứ và một bộ máy vi tính đả được để sẳn trong phòng để bồi thẩm đoàn có thể tham vấn khi cần thiết. Ngán ngẩm vì đoạn phim của cô Jennifer đả được chiếu đi chiếu lại cả chục lần trong 7 ngày qua, tôi nóng nảy hỏi mọi người.<br /><br />- Có ai trong chúng ta còn có nghi ngờ gì mà chưa có quyết định của riêng mình không?<br /><br />Mọi người nghe tôi nói thế thì nhìn nhau, không ai mở miệng nói gì cả, như rằng mổi người đều đả biết mình sẻ bỏ phiếu như thế nào. Thấy thế, tôi liền đề nghị.<br /><br />- Hay là chúng ta hảy thử làm một cuộc thăm dò ý kiến luôn đi.<br /><br />Nghe tôi đề nghị thế, mọi người liền gật đầu đồng ý. Vài người củng ngán ngẩm nói, sợ phải coi thêm đoạn phim của Jennifer một lần nửa vì đả coi quá nhiều lần rồi. Cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn không muốn tạo cơ hội cho mọi người làm một quyết định sơ sài, cậu ta liền lấy tờ giấy huấn thị của quan chánh án đưa ra. Cậu ta cẩn thận viết nhửng điều kiện, được đặt ra trong bộ luật hình sự Hoa Kỳ, để quyết định trước khi có thể định tội một người là giết người ở cấp độ thứ nhất hay không. Sau khi các điều kiện được viết lên bảng, cậu ta hỏi ý kiến toàn thể bồi thẩm đoàn từng điều kiện một. Không biết nhờ đoạn phim của cô Jennifer quá rỏ ràng, hay sự biện hộ của bà luật sư quá tệ, không tạo được sự nghi ngờ gì trong bất cứ thành viên nào của bồi thẩm đoàn, toàn thể bồi thẩm đoàn gật đầu đồng ý hành động của nghi phạm đả đáp ứng từng điều kiện một để kết tội nghi phạm đả phạm tội giết người ở cấp độ một, một cách nhanh chóng. Sau khi mọi người bỏ phiếu kết luận nghi phạm đả phạm tội giết người ở cấp độ một, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn thay mặt toàn thể bồi thẩm đoàn cẩn thận ký vào tờ giấy kết tội nghi phạm đả phạm tội giết người cấp độ thứ nhất.<br /><br />Sang phần thứ hai của lời truy tố thứ nhất, nghi phạm có phải giết người vì lợi ích của băng đảng giang hồ hay không. Phần truy tố này làm bồi thẩm đoàn khựng lại. Một vài thành viên tỏ vẻ lo ngại rằng, với nhửng chứng cứ đả được đưa ra, họ không cảm thấy thuyết phục lắm khi bảo rằng nghi phạm là thành viên của một băng đảng giang hồ. Nhưng sau khi nhửng lo ngại này được đưa ra, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn chỉ ra rằng, theo nhửng điều kiện tố cáo nghi phạm hành động vì lợi ích của băng đảng thì nghi phạm không nhất thiết phải là thành viên của băng đảng hay không. Chỉ cần hành động của nghi phạm là để tạo lợi ích cho băng đảng thì đả có thể kết tội được. Đây là lý do mà anh trai nghi phạm Eric và cô bé Carla nhất quyết không nhận quen biết Francisco và Darius. Hai người này đều đả có án lệnh của tòa án về tội cướp của và hành hung vì lợi ích của băng đảng giang hồ. Qua nhửng chứng cứ được đưa ra trước tòa, dù có ai không tin tưởng lắm nghi phạm là thành viên của băng đảng hay không, nhưng không ai nghi ngờ được nghi phạm có liên hệ mật thiết với nhửng người trong băng đảng giang hồ này. Sự giết hại anh David củng chỉ có thể giải thích được là để giúp đở anh chàng Francisco và xây dựng hình ảnh băng đảng giang hồ của họ chứ không còn cách giải thích nào khác. Không có chứng cứ nào anh bảo vệ David có hiềm khích gì với nghi phạm. Nghi phạm chỉ đứng bên ngoài, không hề tham gia cuộc ẩu đả, không có lý do gì nghi phạm phải giết David cả, ngoài lý do tạo dựng hình ảnh quyền lực khủng bố cho băng đảng giang hồ của anh ta. Qua cuộc thảo luận đó, mọi người đồng ý một cách nhanh chóng phần hai của lời truy tố thứ nhất, nghi phạm đả giết người vì lợi ích của băng đảng giang hồi.<br /><br />Sau khi kết luận lời truy tố thứ nhất, toàn thể bồi thẩm đoàn củng nhanh chóng đồng ý kết tội nghi phạm lời truy tố thứ hai, tạo thương tích cho anh Paul bằng vủ khí. Củng là viên đạn đả giết anh David, viên đạn đi xuyên qua thân thể anh ta rồi chạm vào anh Paul, tạo thương tích cho anh ta. Sự việc quá rỏ ràng nên không ai có nghi ngờ hoặc thắc mắc gì cả.<br /><br />Toàn thể thời gian bồi thẩm đoàn thảo luận dẩn đến kết quả kết tội nghi phạm diển ra quá nhanh chóng. Thời gian chưa đầy 1 tiếng đồng hồ, kể cả lúc nhâm nhi bánh ngọt và cafe, làm mọi người cảm thấy ái ngại, có chút ngở ngàng. Không muốn có hình ảnh kết tội quá vội vàng, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn đề nghị.<br /><br />- Hay là chúng ta hảy xem xét biện luận bào chửa cho nghi phạm từ bà luật sư biện hộ ra sao.<br /><br />Nghe cậu bé nói thế, mọi người gật đầu đồng ý. Thấy mọi người đồng tình, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn liền đọc lại nhửng gì bà ta nói trong lần biện luận cuối cùng. Sau khi cậu bé đọc xong, mọi người nhìn nhau một hồi rồi bổng nhiên phá lên cười. Quả thật góc nhìn bà ta đưa ra để biện hộ thật không thể nào tin tưởng được, nghi phạm đả giết David để bảo vệ cho người anh vợ mình, Darius. Darius to lớn dềnh dàng. Một cú đấm của anh ta đả hạ gục ngay ông Jessie. Một cú đẩy của anh ta đả bật ngay anh David ra bên ngoài. Trong trận ẩu đả, Darius như là một con gấu đang tung hoành giửa một đàn cừu, không có vẻ gì là bị nguy hiểm cả. Ông công tố viên củng nhắc nhở bồi thẩm đoàn, để được xem xét hành động của nghi phạm như là \"tự vệ không hoàn hảo (imperfect self defense)\", hành động của nghi phạm phải được so sánh với nhửng người bình thường khác. Trong một cuộc ẩu đả không có vủ khí, dùng súng để giết người không thể nào xem là một hành động tự vệ của một trường hợp bình thường được. Bồi thẩm đoàn dù cố gắng đứng vào góc nhìn của luật sư biện hộ, nhưng mọi người nhanh chóng gạt nhửng lý luận đó sang một bên và đồng ý kết thúc cuộc thảo luận kết tội nghi phạm.<br /><br />Trong lúc chờ đợi quan chánh án đưa bồi thẩm đoàn trở lại phòng xử án để đọc kết quả thảo luận, một người trong bồi thẩm đoàn kể lại, anh ta có vài cuộc đụng độ với mẹ của nghi phạm. Anh ta làm việc trong một tiệm bán đồ tạp dụng nằm ngay trong lảnh địa của Nhị Sắc Nguyên Thủi Bang. Ở tiệm này, anh ta đả gặp mẹ nghi phạm vài lần và đả bắt gặp bà ta ăn cắp đồ trong tiệm. Anh ta đả báo cáo cho quản lý tiệm và bà ta đả bị đưa vào sổ đen. Bà ta đả bị cấm bước chân vào tiệm. Sau khi bỏ phiếu kết tội con trai bà ta, anh ta cảm thấy cuộc sống của anh ta nằm ngay trong lảnh địa của băng đảng này sẻ không được an toàn như trước nữa. Khi viên cảnh sát tòa án đi vào để hộ tống bồi thẩm đoàn trở lại, anh ta đả kể lại câu chuyện này cho viên cảnh sát biết. Thế là cả tòa án náo động. Sau khi quan chánh án phiên tòa được thông báo, anh ta bị cách ly ngay lập tức. Bồi thẩm đoàn tưởng rằng trách nhiệm công dân của mình đả gần sắp thành toàn, mọi người có thể ra về sau khi thông báo kết quả cuộc thảo luận. Ai ngờ đâu mọi người bị giử lại thêm một thời gian nữa. Từng thành viên một của bồi thẩm đoàn được kêu riêng rẻ đi vào phòng xử án. Quan chánh án thẩm vấn từng thành viên một trước sự chứng kiến của công tố viên và luật sư biện hộ. Ông ta hỏi từng người một câu chuyện được nghe ra sao, và nghe lúc nào. Câu chuyện đó có ảnh hưởng đến lá phiếu luận tội của từng thành viên một trong bồi thẩm đoàn hay không. Củng may câu chuyện được kể ra sau khi bồi thẩm đoàn bỏ phiếu kết tội nghi phạm. Sau khi quan chánh án hội thẩm với công tố viên và luật sư biện hộ một thời gian, ông ta cho phép toàn thể bồi thẩm đoàn trở lại phòng xử án sau khi xác định rằng, câu chuyện đả không có ảnh hưởng đến kết quả luận tội. Trong phòng xử án, quan chánh án nhận lại nhửng tờ giấy thông báo kết quả luận tội của bồi thẩm đoàn. Sau khi xem xét kỉ càng, ông ta hỏi từng thành viên của bồi thẩm đoàn, đây có phải là quyết định của mọi người không. Với sự xác nhận của mọi thành viên trong bồi thẩm đoàn, quan chánh án đưa kết quả luận tội cho thư ký tòa án lớn tiếng đọc cho mọi người cùng nghe. Khi nghe thấy bồi thẩm đoàn đồng lòng kết tội nghi phạm đả phạm tội giết người ở cấp độ thứ nhất, người thân của anh David đang ngồi dự khán bên dưới vở òa, hét lên mừng rở. Khuôn mặt nghiêm nghị, quan chánh án ra hiệu cho mọi người im lặng. Nhưng nhửng tiếng nấc, tiếng khóc thút thít dù bị đè nén vẩn có thể nghe được. Ngồi trong ghế bồi thẩm đoàn ở trên, tôi cảm giác nao nao khi nghe được nhửng tiếng khóc nức nở từ gia đình và người thân của nạn nhân. Mấy ngày trước, mẹ của nghi phạm và một người thân củng thường vào dự khán. Nhưng hôm nay, không thấy ai từ bên nghi phạm tham dự phiên tòa. Nhửng người dự khán hôm nay phần đông đều là thân nhân của nạn nhân. Thấy được nhửng xúc cảm của nhửng người này, tôi củng cảm giác bâng khuâng, có lẻ mình đả đem lại một chút công lý cho nhửng người này. Tôi không thể nào khỏa lấp được nổi đau khổ của họ khi mất người thân. Nhưng hy vọng lá phiếu của tôi đả giúp cho họ có được một sự an ủi, người thân của họ đả không bị chết đi một cách oan ức. Kẻ đả mang đến cho họ nổi đau khổ này sẻ nhận nhửng sự trừng phạt thích đáng của luật pháp.<br /><br />Sau khi kết quả luận tội được thư ký tòa án tuyên bố. Anh chàng Steven đả không còn là nghi phạm nửa mà đả chính thức trở thành phạm nhân. Quan chánh án sẻ lập một bồi thẩm đoàn khác. Nhiệm vụ của bồi thẩm đoàn mới sẻ là quyết định hình phạt thích đáng cho tội lổi mà anh ta đả gây ra. Quan chánh án cám ơn bồi thẩm đoàn chúng tôi là đả làm tròn trách nhiệm công dân và cho phép mọi người ra về. Tưởng làm xong thì sẻ thoải mái ra về, ai ngờ đâu bồi thẩm đoàn lại được hộ tống vào bên trong khu cấm địa, đi ra ngoài bằng cửa sau dưới sự hộ tống của viên cảnh sát bảo vệ tòa án. Khi đến tận bải đậu xe, viên cảnh sát mới chào mọi người good bye. Vậy là từ lúc này, tụi mày sống chết mặc bây, thân ai người nấy lo nhe. Nhìn trước nhìn sau, tôi nhanh chóng nhảy vào trong xe, đề máy mà chạy cho lẹ, hy vọng không có thành viên băng đảng giang hồ nào đang theo dỏi mình ;)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862117804587245568", "published": "2018-07-06T23:48:21+00:00", "source": { "content": "Hội thảo bồi thẩm đoàn - phần 9\n\nNgày thứ 8 là ngày bồi thẩm đoàn thảo luận nghi phạm có thực sự phạm tội hay không, và tội của anh ta thuộc cấp độ gì. Vào trong căn phòng nhỏ trong vùng cấm địa của tòa án quận hạt Santa Clara, lúc này đả có để sẳn một hộp bánh ngọt chiêu đải bồi thẩm đoàn. Thế là chúng tôi nhâm nhi bánh ngọt và uống cafe để tỉnh người trước khi bàn thảo chuyện quan trọng. Hộp bánh ngọt rồi củng trở thành trống rổng, nhửng ly cafe rồi củng cạn, bồi thẩm đoàn nhìn nhau mỉm cười không biết bắt đầu cuộc thảo luận ra sao. Chú em chủ tịch bồi thẩm đoàn ra đề nghị, hay là chúng ta hảy xem xét lại chứng cứ đả được đưa ra trong 7 ngày qua đi. Thùng chứng cứ và một bộ máy vi tính đả được để sẳn trong phòng để bồi thẩm đoàn có thể tham vấn khi cần thiết. Ngán ngẩm vì đoạn phim của cô Jennifer đả được chiếu đi chiếu lại cả chục lần trong 7 ngày qua, tôi nóng nảy hỏi mọi người.\n\n- Có ai trong chúng ta còn có nghi ngờ gì mà chưa có quyết định của riêng mình không?\n\nMọi người nghe tôi nói thế thì nhìn nhau, không ai mở miệng nói gì cả, như rằng mổi người đều đả biết mình sẻ bỏ phiếu như thế nào. Thấy thế, tôi liền đề nghị.\n\n- Hay là chúng ta hảy thử làm một cuộc thăm dò ý kiến luôn đi.\n\nNghe tôi đề nghị thế, mọi người liền gật đầu đồng ý. Vài người củng ngán ngẩm nói, sợ phải coi thêm đoạn phim của Jennifer một lần nửa vì đả coi quá nhiều lần rồi. Cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn không muốn tạo cơ hội cho mọi người làm một quyết định sơ sài, cậu ta liền lấy tờ giấy huấn thị của quan chánh án đưa ra. Cậu ta cẩn thận viết nhửng điều kiện, được đặt ra trong bộ luật hình sự Hoa Kỳ, để quyết định trước khi có thể định tội một người là giết người ở cấp độ thứ nhất hay không. Sau khi các điều kiện được viết lên bảng, cậu ta hỏi ý kiến toàn thể bồi thẩm đoàn từng điều kiện một. Không biết nhờ đoạn phim của cô Jennifer quá rỏ ràng, hay sự biện hộ của bà luật sư quá tệ, không tạo được sự nghi ngờ gì trong bất cứ thành viên nào của bồi thẩm đoàn, toàn thể bồi thẩm đoàn gật đầu đồng ý hành động của nghi phạm đả đáp ứng từng điều kiện một để kết tội nghi phạm đả phạm tội giết người ở cấp độ một, một cách nhanh chóng. Sau khi mọi người bỏ phiếu kết luận nghi phạm đả phạm tội giết người ở cấp độ một, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn thay mặt toàn thể bồi thẩm đoàn cẩn thận ký vào tờ giấy kết tội nghi phạm đả phạm tội giết người cấp độ thứ nhất.\n\nSang phần thứ hai của lời truy tố thứ nhất, nghi phạm có phải giết người vì lợi ích của băng đảng giang hồ hay không. Phần truy tố này làm bồi thẩm đoàn khựng lại. Một vài thành viên tỏ vẻ lo ngại rằng, với nhửng chứng cứ đả được đưa ra, họ không cảm thấy thuyết phục lắm khi bảo rằng nghi phạm là thành viên của một băng đảng giang hồ. Nhưng sau khi nhửng lo ngại này được đưa ra, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn chỉ ra rằng, theo nhửng điều kiện tố cáo nghi phạm hành động vì lợi ích của băng đảng thì nghi phạm không nhất thiết phải là thành viên của băng đảng hay không. Chỉ cần hành động của nghi phạm là để tạo lợi ích cho băng đảng thì đả có thể kết tội được. Đây là lý do mà anh trai nghi phạm Eric và cô bé Carla nhất quyết không nhận quen biết Francisco và Darius. Hai người này đều đả có án lệnh của tòa án về tội cướp của và hành hung vì lợi ích của băng đảng giang hồ. Qua nhửng chứng cứ được đưa ra trước tòa, dù có ai không tin tưởng lắm nghi phạm là thành viên của băng đảng hay không, nhưng không ai nghi ngờ được nghi phạm có liên hệ mật thiết với nhửng người trong băng đảng giang hồ này. Sự giết hại anh David củng chỉ có thể giải thích được là để giúp đở anh chàng Francisco và xây dựng hình ảnh băng đảng giang hồ của họ chứ không còn cách giải thích nào khác. Không có chứng cứ nào anh bảo vệ David có hiềm khích gì với nghi phạm. Nghi phạm chỉ đứng bên ngoài, không hề tham gia cuộc ẩu đả, không có lý do gì nghi phạm phải giết David cả, ngoài lý do tạo dựng hình ảnh quyền lực khủng bố cho băng đảng giang hồ của anh ta. Qua cuộc thảo luận đó, mọi người đồng ý một cách nhanh chóng phần hai của lời truy tố thứ nhất, nghi phạm đả giết người vì lợi ích của băng đảng giang hồi.\n\nSau khi kết luận lời truy tố thứ nhất, toàn thể bồi thẩm đoàn củng nhanh chóng đồng ý kết tội nghi phạm lời truy tố thứ hai, tạo thương tích cho anh Paul bằng vủ khí. Củng là viên đạn đả giết anh David, viên đạn đi xuyên qua thân thể anh ta rồi chạm vào anh Paul, tạo thương tích cho anh ta. Sự việc quá rỏ ràng nên không ai có nghi ngờ hoặc thắc mắc gì cả.\n\nToàn thể thời gian bồi thẩm đoàn thảo luận dẩn đến kết quả kết tội nghi phạm diển ra quá nhanh chóng. Thời gian chưa đầy 1 tiếng đồng hồ, kể cả lúc nhâm nhi bánh ngọt và cafe, làm mọi người cảm thấy ái ngại, có chút ngở ngàng. Không muốn có hình ảnh kết tội quá vội vàng, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn đề nghị.\n\n- Hay là chúng ta hảy xem xét biện luận bào chửa cho nghi phạm từ bà luật sư biện hộ ra sao.\n\nNghe cậu bé nói thế, mọi người gật đầu đồng ý. Thấy mọi người đồng tình, cậu bé chủ tịch bồi thẩm đoàn liền đọc lại nhửng gì bà ta nói trong lần biện luận cuối cùng. Sau khi cậu bé đọc xong, mọi người nhìn nhau một hồi rồi bổng nhiên phá lên cười. Quả thật góc nhìn bà ta đưa ra để biện hộ thật không thể nào tin tưởng được, nghi phạm đả giết David để bảo vệ cho người anh vợ mình, Darius. Darius to lớn dềnh dàng. Một cú đấm của anh ta đả hạ gục ngay ông Jessie. Một cú đẩy của anh ta đả bật ngay anh David ra bên ngoài. Trong trận ẩu đả, Darius như là một con gấu đang tung hoành giửa một đàn cừu, không có vẻ gì là bị nguy hiểm cả. Ông công tố viên củng nhắc nhở bồi thẩm đoàn, để được xem xét hành động của nghi phạm như là \"tự vệ không hoàn hảo (imperfect self defense)\", hành động của nghi phạm phải được so sánh với nhửng người bình thường khác. Trong một cuộc ẩu đả không có vủ khí, dùng súng để giết người không thể nào xem là một hành động tự vệ của một trường hợp bình thường được. Bồi thẩm đoàn dù cố gắng đứng vào góc nhìn của luật sư biện hộ, nhưng mọi người nhanh chóng gạt nhửng lý luận đó sang một bên và đồng ý kết thúc cuộc thảo luận kết tội nghi phạm.\n\nTrong lúc chờ đợi quan chánh án đưa bồi thẩm đoàn trở lại phòng xử án để đọc kết quả thảo luận, một người trong bồi thẩm đoàn kể lại, anh ta có vài cuộc đụng độ với mẹ của nghi phạm. Anh ta làm việc trong một tiệm bán đồ tạp dụng nằm ngay trong lảnh địa của Nhị Sắc Nguyên Thủi Bang. Ở tiệm này, anh ta đả gặp mẹ nghi phạm vài lần và đả bắt gặp bà ta ăn cắp đồ trong tiệm. Anh ta đả báo cáo cho quản lý tiệm và bà ta đả bị đưa vào sổ đen. Bà ta đả bị cấm bước chân vào tiệm. Sau khi bỏ phiếu kết tội con trai bà ta, anh ta cảm thấy cuộc sống của anh ta nằm ngay trong lảnh địa của băng đảng này sẻ không được an toàn như trước nữa. Khi viên cảnh sát tòa án đi vào để hộ tống bồi thẩm đoàn trở lại, anh ta đả kể lại câu chuyện này cho viên cảnh sát biết. Thế là cả tòa án náo động. Sau khi quan chánh án phiên tòa được thông báo, anh ta bị cách ly ngay lập tức. Bồi thẩm đoàn tưởng rằng trách nhiệm công dân của mình đả gần sắp thành toàn, mọi người có thể ra về sau khi thông báo kết quả cuộc thảo luận. Ai ngờ đâu mọi người bị giử lại thêm một thời gian nữa. Từng thành viên một của bồi thẩm đoàn được kêu riêng rẻ đi vào phòng xử án. Quan chánh án thẩm vấn từng thành viên một trước sự chứng kiến của công tố viên và luật sư biện hộ. Ông ta hỏi từng người một câu chuyện được nghe ra sao, và nghe lúc nào. Câu chuyện đó có ảnh hưởng đến lá phiếu luận tội của từng thành viên một trong bồi thẩm đoàn hay không. Củng may câu chuyện được kể ra sau khi bồi thẩm đoàn bỏ phiếu kết tội nghi phạm. Sau khi quan chánh án hội thẩm với công tố viên và luật sư biện hộ một thời gian, ông ta cho phép toàn thể bồi thẩm đoàn trở lại phòng xử án sau khi xác định rằng, câu chuyện đả không có ảnh hưởng đến kết quả luận tội. Trong phòng xử án, quan chánh án nhận lại nhửng tờ giấy thông báo kết quả luận tội của bồi thẩm đoàn. Sau khi xem xét kỉ càng, ông ta hỏi từng thành viên của bồi thẩm đoàn, đây có phải là quyết định của mọi người không. Với sự xác nhận của mọi thành viên trong bồi thẩm đoàn, quan chánh án đưa kết quả luận tội cho thư ký tòa án lớn tiếng đọc cho mọi người cùng nghe. Khi nghe thấy bồi thẩm đoàn đồng lòng kết tội nghi phạm đả phạm tội giết người ở cấp độ thứ nhất, người thân của anh David đang ngồi dự khán bên dưới vở òa, hét lên mừng rở. Khuôn mặt nghiêm nghị, quan chánh án ra hiệu cho mọi người im lặng. Nhưng nhửng tiếng nấc, tiếng khóc thút thít dù bị đè nén vẩn có thể nghe được. Ngồi trong ghế bồi thẩm đoàn ở trên, tôi cảm giác nao nao khi nghe được nhửng tiếng khóc nức nở từ gia đình và người thân của nạn nhân. Mấy ngày trước, mẹ của nghi phạm và một người thân củng thường vào dự khán. Nhưng hôm nay, không thấy ai từ bên nghi phạm tham dự phiên tòa. Nhửng người dự khán hôm nay phần đông đều là thân nhân của nạn nhân. Thấy được nhửng xúc cảm của nhửng người này, tôi củng cảm giác bâng khuâng, có lẻ mình đả đem lại một chút công lý cho nhửng người này. Tôi không thể nào khỏa lấp được nổi đau khổ của họ khi mất người thân. Nhưng hy vọng lá phiếu của tôi đả giúp cho họ có được một sự an ủi, người thân của họ đả không bị chết đi một cách oan ức. Kẻ đả mang đến cho họ nổi đau khổ này sẻ nhận nhửng sự trừng phạt thích đáng của luật pháp.\n\nSau khi kết quả luận tội được thư ký tòa án tuyên bố. Anh chàng Steven đả không còn là nghi phạm nửa mà đả chính thức trở thành phạm nhân. Quan chánh án sẻ lập một bồi thẩm đoàn khác. Nhiệm vụ của bồi thẩm đoàn mới sẻ là quyết định hình phạt thích đáng cho tội lổi mà anh ta đả gây ra. Quan chánh án cám ơn bồi thẩm đoàn chúng tôi là đả làm tròn trách nhiệm công dân và cho phép mọi người ra về. Tưởng làm xong thì sẻ thoải mái ra về, ai ngờ đâu bồi thẩm đoàn lại được hộ tống vào bên trong khu cấm địa, đi ra ngoài bằng cửa sau dưới sự hộ tống của viên cảnh sát bảo vệ tòa án. Khi đến tận bải đậu xe, viên cảnh sát mới chào mọi người good bye. Vậy là từ lúc này, tụi mày sống chết mặc bây, thân ai người nấy lo nhe. Nhìn trước nhìn sau, tôi nhanh chóng nhảy vào trong xe, đề máy mà chạy cho lẹ, hy vọng không có thành viên băng đảng giang hồ nào đang theo dỏi mình ;)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862117804587245568/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862117680681807872", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "content": "Cuộc tranh luận cuối cùng - phần 8<br /><br />Ngày thứ bảy là ngày tranh biện cuối cùng giử luật sư biện hộ và công tố viên. Trước khi cuộc tranh biện cuối cùng diển ra, quan chánh án huấn thị cho bồi thẩm đoàn cái nhìn của luật pháp để bồi thẩm đoàn hiểu rỏ trước khi ra lời phán quyết. Qua lời huấn thị của quan chánh án, tôi hơi bị bất ngờ vì sự phức tạp trong sự quyết định trước khi có thể đưa ra lời lời tuyên án. Bồi thẩm đoàn không phải chỉ đơn giản đưa ra lời tuyên án, nghi phạm có giết người hay không mà phải quyết định với sự tin tưởng tuyệt đối, sự giết người của nghi phạm thuộc mức độ nào. Trong luật pháp Hoa Kỳ, tội giết người được phân làm 4 loại.<br /><br />1. Giết người cấp độ 1. Đây là tội giết người có cố ý. Trong vụ giết người này, phạm nhân đả có tính toán trước khi hành động.<br /><br />2. Giết người cấp độ 2. Đây là tội giết người có cố ý. Nhưng trong vụ giết người này, phạm nhân hành động một cách vô tình, không có tính toán trước khi hành động.<br /><br />3. Ngộ sát. Đây là tội giết người vì vô tình, không cố ý.<br /><br />3. Giết người vì tự vệ. Đây không phải là một tội. Nghi phạm sẻ được hoàn toàn tự do nếu bồi thẩm đoàn xác định nghi phạm giết người vì tự vệ.<br /><br />Theo cấp độ mà tội sẻ được xử theo tội trạng. Giết người cấp độ 1 là tội nặng nhất, hình phạt có thể là tù chung thân hoặc tử hình. Tuy nhiên, quan chánh án ra lệnh cho bồi thẩm đoàn tuyệt đối không được xem xét về hình phạt nghi phạm có thể nhận lảnh trong lúc thảo luận nghi phạm có phạm tội hay không.<br /><br />Quan chánh án ra lệnh cho bồi thẩm đoàn, trong lúc bàn thảo, bồi thẩm đoàn phải cùng đồng lòng ra quyết định cho hai lời truy tố nghi phạm. Tội thứ nhất là giết anh David ở mức độ nào. Trong tội thứ nhất có thêm một phần nửa là sự giết người này có vì mục đích làm lợi cho băng đảng tội phạm của mình hay không. Tội thứ hai mà nghi phạm bị truy tố là tội làm nạn nhân tên Paul bị thương vì vủ khí của mình.<br /><br />Sau lời huấn thị của quan chánh án, công tố viên được quyền nói trước. Không biết ông này thực lòng hay không nhưng trong lúc nói, giọng ông đứt quảng như nghẹn ngào, xúc động về cái chết của nạn nhân. Ông diển tả nhiều chi tiếc hơn về sự ẩu đả rồi dẩn đến giết người trong ngày hôm đó. Hình ảnh ẩu đả mọi người đả thấy được trong đoạn phim của cô Jennifer nhưng hình ảnh mờ mịt, và sự kiện xảy ra rất nhanh, củng khó hiểu được mọi chuyện đả xảy ra như thế nào. Hôm nay, ông ta cho mọi người xem lại đoạn phim đó thêm một lần nửa. Phim được chiếu chậm trong lúc ông ta giải thích rỏ ràng chuyện gì đả xảy ra. Trước đây, mọi người đả hiểu rỏ cuộc ẩu đả xảy ra như thế nào, nhưng làm thế nào và vì sao David trở thành nạn nhân trong vụ nổ súng thì mọi người củng không hiểu rỏ lắm. Trải qua 6 ngày lắng nghe lời của nhân chứng khai trước tòa, tin tức rời rạc, hơi khó hình dung được, thực sự chuyện gì đả xảy ra, cảm giác như là một bức tranh bị cắt ra thành nhiều mảnh vụn. Hôm nay, công tố viên như ráp lại bức tranh đó, câu chuyện đã được làm rỏ hơn rất nhiều. Francisco đả nhào vào ông Jessie gây sự trước. Ông Jessie đả phản ứng một cách hung bạo, vật ngả Francisco xuống đất rồi đấm đá anh ta một cách tàn bạo. Nghi phạm đứng bên ngoài quan sát một cách điềm tỉnh. Anh ta đi tới gần Darius, vổ vai anh ra như ra dấu một điều gì. Lùi ra sau, nghi phạm kéo người anh tên Eric, nhưng nhỏ con hơn anh ta rất là nhiều, ra bên ngoài. Ở bên kia, Darius xông vào, đấm vào mặt ông Jessie một cú đấm vủ bảo làm ông ta ngả người xuống đất. Francisco nhờ vậy mà thoát, vùng dậy chạy ra bên ngoài. Cô bé Carla xông vào, cúi người lượm cái nón của Francisco rồi chạy theo anh ta. Sau khi đấm Jessie, Darius xoay sang đẩy David ra xa. Lúc đó nghi phạm đưa tay lên, cầm gì không thấy rỏ vì bị một cái đầu che mất. Một tiếng súng nổ lên, khói súng tỏa ra, mọi người chạy tán loạn. Sau đó, David đả bị tìm thấy trong tư thế nằm sấp trong chổ đậu xe. Một dấu đạn trên lưng loang lổ máu, anh ta đả tắt thở. Công tố viên khuyên bồi thẩm đoàn hảy đưa ra kết luận nghi phạm đả giết David với tội danh giết người cấp độ 1. Anh ta không vì bốc đồng mà giết người, anh ta không hề tham gia vào cuộc ẩu đả này. Anh ta giết người có tính toán trước. Anh ta đả tính toán, để bảo vệ thanh danh băng đảng giang hồ của mình mà đả giết anh David. Với tánh mạng của anh David, nghi phạm đả đưa ra lời đe dọa đến mọi người rằng, đụng đến thành viên của Nhị Sắc Nguyên Thủi Bang là chỉ có con đường chết.<br /><br />Sau lời luận thuyết của công tố viên là đến phiên bà luật sư biện hộ cho thân chủ mình. Vào đề, bà ta đả làm mọi người bật ngữa ra vì bất ngờ khi bà ta nói thẳng, nghi phạm chính là hung thủ giết anh David. Nhưng bà ta cố thuyết phục bồi thẩm đoàn rằng, thân chủ bà ta giết người vì ngộ sát chứ không phải là giết người có cố ý. Có lẻ bà ta thấy được đoạn phim của cô Jennifer đả quá thuyết phục bồi thẩm đoàn, khó có thể chối tội không giết người được. Bà ta cố gắng chuyển sang giết người vì ngộ sát để giảm nhẹ hình phạt cho thân chủ mình. Để thuyết phục bồi thẩm đoàn rằng thân chủ bà ta giết người vì ngộ sát, bà ta dùng một khái niệm trong luật pháp Hoa Kỳ có tên gọi là \"tự vệ không hoàn hảo (imperfect self defense)\". Bà ta lý luận rằng, Darius là anh rể của nghi phạm. Vì lo lắng cho an nguy của anh rể mình, lúc này đang tham gia vào cuộc ẩu đả, nghi phạm đả giết David để bảo vệ cho anh rể mình. Cuộc ẩu đả xảy ra quá nhanh, thân chủ bà ta rối trí và trong lúc lo lắng cho người thân của mình, thân chủ bà ta hành động mà không có suy nghỉ chín chắn (imperfect). Vì vậy, đây chỉ là một cuộc ngộ sát chứ không phải giết người ở cấp độ một, là giết người có cố ý và tính toán trước khi hành động.<br /><br />Sau khi bà luật sư biện hộ kết thúc cuộc luận thuyết, tất cả 12 người bồi thẩm đoàn được đưa vào một phòng nhỏ sau phòng xử án, cách biệt với hành lang bên ngoài có tới 3 cánh cửa rắn chắc. Vào trong phòng, 12 người nhìn nhau cười gượng, không biết rỏ mình phải làm gì kế tiếp. Nhiệm vụ đầu tiên là bầu ra một người làm chủ tịch bồi thẩm đoàn. Chẳng ai biết ai để mà bầu, tôi đề cử đại anh chàng đang ngồi đầu bàn làm chủ tịch bồi thẩm đoàn. Mọi người nhìn nhau cười đồng ý, thế là anh chàng trẻ nhất trong đoàn được làm chủ tịch bồi thẩm đoàn. Sau khi được lên chức chủ tịch, anh chàng nhìn tới nhìn lui, nhìn đồng hồ rồi đề nghị mọi người ra về vì chỉ còn có nữa tiếng đồng hồ là đến giờ phiên tòa thường ngưng vào mổi ngày. Thế là quyết định quan trọng cho cuộc đời của nghi phạm tên Steven được dời lại vào ngày hôm sau.<br /><br />Qua nhửng gì công tố viên trình bày trước tòa cùng xem xét cả lời biện hộ của bà luật sư, tôi đả quyết định lá phiếu bầu của mình cho ngày hôm sau là phạm tội giết người ở cấp độ một. Nghi phạm củng giết người vì lợi ích của băng đảng là vì thái độ trầm tỉnh của anh ta trong đoạn phim. Rỏ ràng là anh ta đả có tính toán trước khi hành động chứ không phải vì bốc đồng. Lời giải thích duy nhất cho hành động giết anh David là vì lợi ích của băng đảng chứ không còn lý do nào khác. Lời truy tố thứ hai, làm tổn thương anh Paul với vủ khí củng quá hiển nhiên. Chỉ là không biết ngày mai, 11 người kia sẻ bầu ra sao thôi. Hy vọng mọi người sẻ không có nhiều ý kiến khác nhau lắm. Nếu 12 người không đồng lòng thì phải cải lộn nhiều, thời gian sẻ kéo dài thêm hơn nửa, chắc chết :). Trước khi đi tòa, tôi đả hỏi công ty có trả tiền lương trong lúc đi làm bồi thẩm đoàn không. Công ty đả trả lời rằng chỉ trả có 5 ngày. Đến bửa nay đả là 8 ngày. Thế là đả 3 ngày đi làm không công, vậy là đói rồi. Ý quên, đi làm bồi thẩm đoàn được nhà nước trả $15 mổi ngày, chỉ đủ để ăn trưa. Có lẻ tôi sẻ không đói lắm, chỉ có vợ con ở nhà là đói thôi ... hehehe ... Hy vọng ngày mai sẻ kết thúc nhanh, không thì phiền hà lắm ;)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862117680681807872", "published": "2018-07-06T23:47:52+00:00", "source": { "content": "Cuộc tranh luận cuối cùng - phần 8\n\nNgày thứ bảy là ngày tranh biện cuối cùng giử luật sư biện hộ và công tố viên. Trước khi cuộc tranh biện cuối cùng diển ra, quan chánh án huấn thị cho bồi thẩm đoàn cái nhìn của luật pháp để bồi thẩm đoàn hiểu rỏ trước khi ra lời phán quyết. Qua lời huấn thị của quan chánh án, tôi hơi bị bất ngờ vì sự phức tạp trong sự quyết định trước khi có thể đưa ra lời lời tuyên án. Bồi thẩm đoàn không phải chỉ đơn giản đưa ra lời tuyên án, nghi phạm có giết người hay không mà phải quyết định với sự tin tưởng tuyệt đối, sự giết người của nghi phạm thuộc mức độ nào. Trong luật pháp Hoa Kỳ, tội giết người được phân làm 4 loại.\n\n1. Giết người cấp độ 1. Đây là tội giết người có cố ý. Trong vụ giết người này, phạm nhân đả có tính toán trước khi hành động.\n\n2. Giết người cấp độ 2. Đây là tội giết người có cố ý. Nhưng trong vụ giết người này, phạm nhân hành động một cách vô tình, không có tính toán trước khi hành động.\n\n3. Ngộ sát. Đây là tội giết người vì vô tình, không cố ý.\n\n3. Giết người vì tự vệ. Đây không phải là một tội. Nghi phạm sẻ được hoàn toàn tự do nếu bồi thẩm đoàn xác định nghi phạm giết người vì tự vệ.\n\nTheo cấp độ mà tội sẻ được xử theo tội trạng. Giết người cấp độ 1 là tội nặng nhất, hình phạt có thể là tù chung thân hoặc tử hình. Tuy nhiên, quan chánh án ra lệnh cho bồi thẩm đoàn tuyệt đối không được xem xét về hình phạt nghi phạm có thể nhận lảnh trong lúc thảo luận nghi phạm có phạm tội hay không.\n\nQuan chánh án ra lệnh cho bồi thẩm đoàn, trong lúc bàn thảo, bồi thẩm đoàn phải cùng đồng lòng ra quyết định cho hai lời truy tố nghi phạm. Tội thứ nhất là giết anh David ở mức độ nào. Trong tội thứ nhất có thêm một phần nửa là sự giết người này có vì mục đích làm lợi cho băng đảng tội phạm của mình hay không. Tội thứ hai mà nghi phạm bị truy tố là tội làm nạn nhân tên Paul bị thương vì vủ khí của mình.\n\nSau lời huấn thị của quan chánh án, công tố viên được quyền nói trước. Không biết ông này thực lòng hay không nhưng trong lúc nói, giọng ông đứt quảng như nghẹn ngào, xúc động về cái chết của nạn nhân. Ông diển tả nhiều chi tiếc hơn về sự ẩu đả rồi dẩn đến giết người trong ngày hôm đó. Hình ảnh ẩu đả mọi người đả thấy được trong đoạn phim của cô Jennifer nhưng hình ảnh mờ mịt, và sự kiện xảy ra rất nhanh, củng khó hiểu được mọi chuyện đả xảy ra như thế nào. Hôm nay, ông ta cho mọi người xem lại đoạn phim đó thêm một lần nửa. Phim được chiếu chậm trong lúc ông ta giải thích rỏ ràng chuyện gì đả xảy ra. Trước đây, mọi người đả hiểu rỏ cuộc ẩu đả xảy ra như thế nào, nhưng làm thế nào và vì sao David trở thành nạn nhân trong vụ nổ súng thì mọi người củng không hiểu rỏ lắm. Trải qua 6 ngày lắng nghe lời của nhân chứng khai trước tòa, tin tức rời rạc, hơi khó hình dung được, thực sự chuyện gì đả xảy ra, cảm giác như là một bức tranh bị cắt ra thành nhiều mảnh vụn. Hôm nay, công tố viên như ráp lại bức tranh đó, câu chuyện đã được làm rỏ hơn rất nhiều. Francisco đả nhào vào ông Jessie gây sự trước. Ông Jessie đả phản ứng một cách hung bạo, vật ngả Francisco xuống đất rồi đấm đá anh ta một cách tàn bạo. Nghi phạm đứng bên ngoài quan sát một cách điềm tỉnh. Anh ta đi tới gần Darius, vổ vai anh ra như ra dấu một điều gì. Lùi ra sau, nghi phạm kéo người anh tên Eric, nhưng nhỏ con hơn anh ta rất là nhiều, ra bên ngoài. Ở bên kia, Darius xông vào, đấm vào mặt ông Jessie một cú đấm vủ bảo làm ông ta ngả người xuống đất. Francisco nhờ vậy mà thoát, vùng dậy chạy ra bên ngoài. Cô bé Carla xông vào, cúi người lượm cái nón của Francisco rồi chạy theo anh ta. Sau khi đấm Jessie, Darius xoay sang đẩy David ra xa. Lúc đó nghi phạm đưa tay lên, cầm gì không thấy rỏ vì bị một cái đầu che mất. Một tiếng súng nổ lên, khói súng tỏa ra, mọi người chạy tán loạn. Sau đó, David đả bị tìm thấy trong tư thế nằm sấp trong chổ đậu xe. Một dấu đạn trên lưng loang lổ máu, anh ta đả tắt thở. Công tố viên khuyên bồi thẩm đoàn hảy đưa ra kết luận nghi phạm đả giết David với tội danh giết người cấp độ 1. Anh ta không vì bốc đồng mà giết người, anh ta không hề tham gia vào cuộc ẩu đả này. Anh ta giết người có tính toán trước. Anh ta đả tính toán, để bảo vệ thanh danh băng đảng giang hồ của mình mà đả giết anh David. Với tánh mạng của anh David, nghi phạm đả đưa ra lời đe dọa đến mọi người rằng, đụng đến thành viên của Nhị Sắc Nguyên Thủi Bang là chỉ có con đường chết.\n\nSau lời luận thuyết của công tố viên là đến phiên bà luật sư biện hộ cho thân chủ mình. Vào đề, bà ta đả làm mọi người bật ngữa ra vì bất ngờ khi bà ta nói thẳng, nghi phạm chính là hung thủ giết anh David. Nhưng bà ta cố thuyết phục bồi thẩm đoàn rằng, thân chủ bà ta giết người vì ngộ sát chứ không phải là giết người có cố ý. Có lẻ bà ta thấy được đoạn phim của cô Jennifer đả quá thuyết phục bồi thẩm đoàn, khó có thể chối tội không giết người được. Bà ta cố gắng chuyển sang giết người vì ngộ sát để giảm nhẹ hình phạt cho thân chủ mình. Để thuyết phục bồi thẩm đoàn rằng thân chủ bà ta giết người vì ngộ sát, bà ta dùng một khái niệm trong luật pháp Hoa Kỳ có tên gọi là \"tự vệ không hoàn hảo (imperfect self defense)\". Bà ta lý luận rằng, Darius là anh rể của nghi phạm. Vì lo lắng cho an nguy của anh rể mình, lúc này đang tham gia vào cuộc ẩu đả, nghi phạm đả giết David để bảo vệ cho anh rể mình. Cuộc ẩu đả xảy ra quá nhanh, thân chủ bà ta rối trí và trong lúc lo lắng cho người thân của mình, thân chủ bà ta hành động mà không có suy nghỉ chín chắn (imperfect). Vì vậy, đây chỉ là một cuộc ngộ sát chứ không phải giết người ở cấp độ một, là giết người có cố ý và tính toán trước khi hành động.\n\nSau khi bà luật sư biện hộ kết thúc cuộc luận thuyết, tất cả 12 người bồi thẩm đoàn được đưa vào một phòng nhỏ sau phòng xử án, cách biệt với hành lang bên ngoài có tới 3 cánh cửa rắn chắc. Vào trong phòng, 12 người nhìn nhau cười gượng, không biết rỏ mình phải làm gì kế tiếp. Nhiệm vụ đầu tiên là bầu ra một người làm chủ tịch bồi thẩm đoàn. Chẳng ai biết ai để mà bầu, tôi đề cử đại anh chàng đang ngồi đầu bàn làm chủ tịch bồi thẩm đoàn. Mọi người nhìn nhau cười đồng ý, thế là anh chàng trẻ nhất trong đoàn được làm chủ tịch bồi thẩm đoàn. Sau khi được lên chức chủ tịch, anh chàng nhìn tới nhìn lui, nhìn đồng hồ rồi đề nghị mọi người ra về vì chỉ còn có nữa tiếng đồng hồ là đến giờ phiên tòa thường ngưng vào mổi ngày. Thế là quyết định quan trọng cho cuộc đời của nghi phạm tên Steven được dời lại vào ngày hôm sau.\n\nQua nhửng gì công tố viên trình bày trước tòa cùng xem xét cả lời biện hộ của bà luật sư, tôi đả quyết định lá phiếu bầu của mình cho ngày hôm sau là phạm tội giết người ở cấp độ một. Nghi phạm củng giết người vì lợi ích của băng đảng là vì thái độ trầm tỉnh của anh ta trong đoạn phim. Rỏ ràng là anh ta đả có tính toán trước khi hành động chứ không phải vì bốc đồng. Lời giải thích duy nhất cho hành động giết anh David là vì lợi ích của băng đảng chứ không còn lý do nào khác. Lời truy tố thứ hai, làm tổn thương anh Paul với vủ khí củng quá hiển nhiên. Chỉ là không biết ngày mai, 11 người kia sẻ bầu ra sao thôi. Hy vọng mọi người sẻ không có nhiều ý kiến khác nhau lắm. Nếu 12 người không đồng lòng thì phải cải lộn nhiều, thời gian sẻ kéo dài thêm hơn nửa, chắc chết :). Trước khi đi tòa, tôi đả hỏi công ty có trả tiền lương trong lúc đi làm bồi thẩm đoàn không. Công ty đả trả lời rằng chỉ trả có 5 ngày. Đến bửa nay đả là 8 ngày. Thế là đả 3 ngày đi làm không công, vậy là đói rồi. Ý quên, đi làm bồi thẩm đoàn được nhà nước trả $15 mổi ngày, chỉ đủ để ăn trưa. Có lẻ tôi sẻ không đói lắm, chỉ có vợ con ở nhà là đói thôi ... hehehe ... Hy vọng ngày mai sẻ kết thúc nhanh, không thì phiền hà lắm ;)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862117680681807872/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862117068401156096", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "content": "Phiên tòa ngày thứ hai - Phần 3<br /><br />Sang ngày thứ hai, bồi thẩm đoàn được công tố viên dẩn dắt theo dấu chân của người điều tra viên vụ án.<br /><br />Sau khi xem được đoạn phim bảo an của quán Quán Con Công, người điều tra viên đả biết được bên ngoài đang có một đoạn phim, có lẻ sẻ ghi được nhửng sự kiện gì đả thực sự xảy ra bên ngoài quán. Nhưng người quay phim là ai, cô ta còn giử nhửng đoạn phim đó không. Tìm được đoạn phim đó, có lẻ củng không dể chút nào.<br /><br />Ở hiện trường, lúc cảnh sát tới nơi, nhửng nhân chứng có dính dáng tới vụ ẩu đả rồi xảy ra nổ súng, phần đông đả rời khỏi hiện trường. Nhửng người còn ở lại, phần đông không biết gì hết hoặc không khai điều gì bổ ích cho cảnh sát cả. Không biết sao hơn, điều tra viên đành cầu may tìm tin tức về vụ án trên mạng xả hội. Qua mạng Instagram, điều tra viên thử lướt qua hồ sơ của nhửng nghệ sỉ trình diển ở quán rượu Quán Con Công ngày hôm đó. May mắn sao cho điều tra viên, trong lúc ngắm hình các cô gái cười giởn trong hồ sơ của một nghệ sỉ tên Rene, một trong nhửng nghệ sỉ trình diển ở Quán Con Công ngày hôm đó, điều tra viên đả nhận dạng được một cô gái trong hình là người cầm máy quay phim đứng trước cửa quán, lúc sự kiện ẩu đả xảy ra. Qua mạng Instagram, điều tra viên cảm giác được cô gái quay phim là bạn của cô nghệ sỉ Rene. Củng qua mạng Instagram, điều tra viên biết được cô nghệ sỉ Rene đang trú ngụ tại một khách sạn gần đó. Từ cô nghệ sỉ Rene cùng với hồ sơ Instagram của chính cô gái được liên kết qua mạng với cô Rene, điều tra viên đả tìm được tên tuổi cùng địa chỉ của cô gái cầm máy quay phim. Cô ta tên là Jennifer. Tới tận nhà cô Jennifer, điều tra viên đả được phép của cô ta, lấy đi cuộn băng ghi lại hình ảnh cuộc ẩu đả hôm đó để làm vật chứng cho vụ án.<br /><br />Vào ngày thứ hai của phiên tòa, cô Jennifer là một trong nhửng nhân chứng chính. Cô ta xác nhận, chính mình là người đả quay phim cuộc ẩu đả rồi dẩn đến nổ súng. Cô ta củng xác nhận đả chấp thuận cho điều tra viên lấy đi cuộn băng ghi hình quan trọng đó.<br /><br />Nhửng nhân chứng chính trong ngày thứ hai của phiên tòa là điều tra viên và cô Jennifer, người đả ghi hình cuộc ẩu đả. Cuộn phim cuộc ẩu đả lúc này được chính thức đưa vào làm vật chứng tại tòa. Phim đả được làm rỏ lại, chỉnh lại để hình ảnh không còn co giựt để dể quan sát hơn. Nhưng đoạn băng củng không chứng minh rỏ được nghi phạm chính là hung thủ đả giết hại nhân viên bảo vệ quán tên David. Tay nghi phạm bỏ vào túi áo trông có vẻ bất thường nhưng không chứng minh được nghi phạm đang cầm súng. Lúc tiếng súng nổ ra, nạn nhân không hiện ra trong màn ảnh. Nạn nhân đứng đâu, nghi phạm đứng đâu không thấy rỏ được.<br /><br />Nhân chứng khác trong phiên toà ngày thứ 2 là nạn nhân bị trúng đạn tên Paul, sau khi viên đạn xuyên qua người nạn nhân thứ nhất. Nhân chứng này tỏ ra tâm thần rất là bất ổn khi phải ra toà làm chứng. Vừa mới ngồi vào ghế nhân chứng là anh ta liền xin ngay một bình nước, vừa trả lời vấn đáp, anh ta uống nước liên hồi. Hỏi gì, anh ta đều trả lời không biết. Sau một thời gian ngắn, anh ta nói thẳng. Chuyện bị bắn làm tâm thần anh ta bất ổn rất là nhiều. Bốn năm qua, anh ta đả tìm mọi cách để quên chuyện đó, vì vậy anh không muốn trả lời bất cứ câu hỏi nào từ công tố viên nữa cả. Nghe anh ta nói thế, ông công tố viên tỏ vẻ chưng hửng. Suy nghỉ một chút rồi ông ta gợi ý, sau khi vụ án xảy ra một thời gian ngắn cảnh sát có một cuộc phỏng vấn anh ta. Giờ ông ta đọc lại văn bản phỏng vấn đó, nó có thể giúp anh ta nhớ để trả lời trước toà hay không. Nghe ông công tố viên nói thế, anh chàng nhân chứng sẵng giọng trả lời.<br /><br />- Mày có thì cứ đọc đi, tao không muốn nói gì nữa cả.<br /><br />Nghe cách nói ngang của anh Paul, bổng nhiên tôi toát mồ hôi lạnh ra khắp cả người. Xem ra nổi sợ hải của anh nhân chứng không đến từ hồi ức lúc bị trúng đạn bốn năm về trước mà nó đang đến từ ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông đang ngồi đối diện anh ta. Lạnh người, tôi nhớ lại nghi phạm bị tố cáo đến hai tội. Tội thứ nhất là tội giết người. Tội thứ hai được cộng thêm là giết người có liên quan tới băng đảng giang hồ. Nghỉ đến đây, một nổi sợ hải bao trùm khắp cả người. Sau ót cảm giác nhột nhột như đang có một họng súng vô hình nào đang chĩa vào đó. Tôi đang là 1 trong 12 người sẻ quyết định số phận của nghi phạm. Nếu cả 12 số phiếu là vô tội, có lẻ cả làng sẻ vui vẻ. Nhưng nếu chúng tôi 12 người bỏ phiếu phạm tội, có lẻ bạn bè anh em sống chết trong băng đảng giang hồ của anh ta sẻ không được vui vẻ cho lắm. Hèn chi mấy ngày qua, cảm giác như mình là một nhân vật quan trọng, đi đâu củng có cảnh sát dẹp đường cho đi trước. Ai ngờ đâu mấy ổng dẹp đường là vì sợ có người trong băng đảng tiếp cận người của bồi thẩm đoàn, làm áp lực để thay đổi lá phiếu. Thở dài nhớ lại trong lúc lựa chọn bồi đoàn, mình hơi ngu khi không nói câu gì ngu ngu để bị đuổi, khỏi làm bồi thẩm đoàn, giờ thì có thể thoải mái hơn không.<br /><br />Theo sự ghi chép lại từ cảnh sát ghi lại hiện trường sau khi sự kiện xảy ra, viên đạn bắn vào lưng anh David, xuyên qua thân thể anh ta để rồi tiếp tục chạm vào anh Paul, làm anh ta bị thương. Với vị trí đó, anh Paul xem ra chính là người có khả năng rất cao đả trông thấy ai là người đả bắn ra viên đạn nghiệt ngả đó. Nhưng anh Paul hoàn toàn bất hợp tác với cảnh sát. Bất cứ câu hỏi nào từ công tố viên đều được anh Paul trả lời là không biết, hoặc không nhớ. Giọng nói anh ta rất nóng nẩy, run rẩy, tỏ vẻ không muốn ngồi lại trong chiếc ghế nhân chứng thêm một giây phút nào nữa cả. Không nhận được sự hợp tác từ anh Paul, công tố viên không tỏ vẻ gì lúng túng cả. Ông ta điềm tỉnh cho anh ta ra về. Ngồi bên dưới, nghi phạm lạnh lùng đưa mắt tiển anh Paul đi ra ngoài. Ánh mắt tiếc nuối, tôi củng đưa mắt theo tiển anh ta, mong sao mình có thể đi theo anh ấy. Xem ra, băng đảng giang hồ mà nghi phạm đang bị tố cáo là thành viên không phải chỉ là một băng đảng vườn tầm thường. Sự khủng bố của băng đảng đó xem ra đả bao phủ lấy anh ta trước khi anh ta tới tòa án này.<br /><br />Với bà luật sư biện hộ, hôm nay là một ngày khá nhàn cho bà ta. Đoạn phim đả là chứng cớ rành rành, khó tạo nghi ngờ gì được đến với bồi thẩm đoàn. Nhân chứng quan trọng là anh Paul thì anh ta lại bất hợp tác với công tố viên. Vì vậy bà ta thoải mái ngồi bên dưới làm khán giả. Khi đến lượt bà ta truy vấn nhân chứng, bà ta củng chẳng hỏi gì.<br /><br />Dù sợ hãi nhưng trách nhiệm công dân củng phải làm. Nhưng với những chứng cớ đả xem được, nhiều câu hỏi vẩn chưa được giải thích. Chứng cớ buộc tội nghi phạm củng chưa được rỏ ràng. Vì vậy, vào cuối ngày thứ hai của phiên tòa, nếu phải bầu, tôi củng sẻ bỏ phiếu \"không phạm tội\" cho nghi phạm.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862117068401156096", "published": "2018-07-06T23:45:26+00:00", "source": { "content": "Phiên tòa ngày thứ hai - Phần 3\n\nSang ngày thứ hai, bồi thẩm đoàn được công tố viên dẩn dắt theo dấu chân của người điều tra viên vụ án.\n\nSau khi xem được đoạn phim bảo an của quán Quán Con Công, người điều tra viên đả biết được bên ngoài đang có một đoạn phim, có lẻ sẻ ghi được nhửng sự kiện gì đả thực sự xảy ra bên ngoài quán. Nhưng người quay phim là ai, cô ta còn giử nhửng đoạn phim đó không. Tìm được đoạn phim đó, có lẻ củng không dể chút nào.\n\nỞ hiện trường, lúc cảnh sát tới nơi, nhửng nhân chứng có dính dáng tới vụ ẩu đả rồi xảy ra nổ súng, phần đông đả rời khỏi hiện trường. Nhửng người còn ở lại, phần đông không biết gì hết hoặc không khai điều gì bổ ích cho cảnh sát cả. Không biết sao hơn, điều tra viên đành cầu may tìm tin tức về vụ án trên mạng xả hội. Qua mạng Instagram, điều tra viên thử lướt qua hồ sơ của nhửng nghệ sỉ trình diển ở quán rượu Quán Con Công ngày hôm đó. May mắn sao cho điều tra viên, trong lúc ngắm hình các cô gái cười giởn trong hồ sơ của một nghệ sỉ tên Rene, một trong nhửng nghệ sỉ trình diển ở Quán Con Công ngày hôm đó, điều tra viên đả nhận dạng được một cô gái trong hình là người cầm máy quay phim đứng trước cửa quán, lúc sự kiện ẩu đả xảy ra. Qua mạng Instagram, điều tra viên cảm giác được cô gái quay phim là bạn của cô nghệ sỉ Rene. Củng qua mạng Instagram, điều tra viên biết được cô nghệ sỉ Rene đang trú ngụ tại một khách sạn gần đó. Từ cô nghệ sỉ Rene cùng với hồ sơ Instagram của chính cô gái được liên kết qua mạng với cô Rene, điều tra viên đả tìm được tên tuổi cùng địa chỉ của cô gái cầm máy quay phim. Cô ta tên là Jennifer. Tới tận nhà cô Jennifer, điều tra viên đả được phép của cô ta, lấy đi cuộn băng ghi lại hình ảnh cuộc ẩu đả hôm đó để làm vật chứng cho vụ án.\n\nVào ngày thứ hai của phiên tòa, cô Jennifer là một trong nhửng nhân chứng chính. Cô ta xác nhận, chính mình là người đả quay phim cuộc ẩu đả rồi dẩn đến nổ súng. Cô ta củng xác nhận đả chấp thuận cho điều tra viên lấy đi cuộn băng ghi hình quan trọng đó.\n\nNhửng nhân chứng chính trong ngày thứ hai của phiên tòa là điều tra viên và cô Jennifer, người đả ghi hình cuộc ẩu đả. Cuộn phim cuộc ẩu đả lúc này được chính thức đưa vào làm vật chứng tại tòa. Phim đả được làm rỏ lại, chỉnh lại để hình ảnh không còn co giựt để dể quan sát hơn. Nhưng đoạn băng củng không chứng minh rỏ được nghi phạm chính là hung thủ đả giết hại nhân viên bảo vệ quán tên David. Tay nghi phạm bỏ vào túi áo trông có vẻ bất thường nhưng không chứng minh được nghi phạm đang cầm súng. Lúc tiếng súng nổ ra, nạn nhân không hiện ra trong màn ảnh. Nạn nhân đứng đâu, nghi phạm đứng đâu không thấy rỏ được.\n\nNhân chứng khác trong phiên toà ngày thứ 2 là nạn nhân bị trúng đạn tên Paul, sau khi viên đạn xuyên qua người nạn nhân thứ nhất. Nhân chứng này tỏ ra tâm thần rất là bất ổn khi phải ra toà làm chứng. Vừa mới ngồi vào ghế nhân chứng là anh ta liền xin ngay một bình nước, vừa trả lời vấn đáp, anh ta uống nước liên hồi. Hỏi gì, anh ta đều trả lời không biết. Sau một thời gian ngắn, anh ta nói thẳng. Chuyện bị bắn làm tâm thần anh ta bất ổn rất là nhiều. Bốn năm qua, anh ta đả tìm mọi cách để quên chuyện đó, vì vậy anh không muốn trả lời bất cứ câu hỏi nào từ công tố viên nữa cả. Nghe anh ta nói thế, ông công tố viên tỏ vẻ chưng hửng. Suy nghỉ một chút rồi ông ta gợi ý, sau khi vụ án xảy ra một thời gian ngắn cảnh sát có một cuộc phỏng vấn anh ta. Giờ ông ta đọc lại văn bản phỏng vấn đó, nó có thể giúp anh ta nhớ để trả lời trước toà hay không. Nghe ông công tố viên nói thế, anh chàng nhân chứng sẵng giọng trả lời.\n\n- Mày có thì cứ đọc đi, tao không muốn nói gì nữa cả.\n\nNghe cách nói ngang của anh Paul, bổng nhiên tôi toát mồ hôi lạnh ra khắp cả người. Xem ra nổi sợ hải của anh nhân chứng không đến từ hồi ức lúc bị trúng đạn bốn năm về trước mà nó đang đến từ ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông đang ngồi đối diện anh ta. Lạnh người, tôi nhớ lại nghi phạm bị tố cáo đến hai tội. Tội thứ nhất là tội giết người. Tội thứ hai được cộng thêm là giết người có liên quan tới băng đảng giang hồ. Nghỉ đến đây, một nổi sợ hải bao trùm khắp cả người. Sau ót cảm giác nhột nhột như đang có một họng súng vô hình nào đang chĩa vào đó. Tôi đang là 1 trong 12 người sẻ quyết định số phận của nghi phạm. Nếu cả 12 số phiếu là vô tội, có lẻ cả làng sẻ vui vẻ. Nhưng nếu chúng tôi 12 người bỏ phiếu phạm tội, có lẻ bạn bè anh em sống chết trong băng đảng giang hồ của anh ta sẻ không được vui vẻ cho lắm. Hèn chi mấy ngày qua, cảm giác như mình là một nhân vật quan trọng, đi đâu củng có cảnh sát dẹp đường cho đi trước. Ai ngờ đâu mấy ổng dẹp đường là vì sợ có người trong băng đảng tiếp cận người của bồi thẩm đoàn, làm áp lực để thay đổi lá phiếu. Thở dài nhớ lại trong lúc lựa chọn bồi đoàn, mình hơi ngu khi không nói câu gì ngu ngu để bị đuổi, khỏi làm bồi thẩm đoàn, giờ thì có thể thoải mái hơn không.\n\nTheo sự ghi chép lại từ cảnh sát ghi lại hiện trường sau khi sự kiện xảy ra, viên đạn bắn vào lưng anh David, xuyên qua thân thể anh ta để rồi tiếp tục chạm vào anh Paul, làm anh ta bị thương. Với vị trí đó, anh Paul xem ra chính là người có khả năng rất cao đả trông thấy ai là người đả bắn ra viên đạn nghiệt ngả đó. Nhưng anh Paul hoàn toàn bất hợp tác với cảnh sát. Bất cứ câu hỏi nào từ công tố viên đều được anh Paul trả lời là không biết, hoặc không nhớ. Giọng nói anh ta rất nóng nẩy, run rẩy, tỏ vẻ không muốn ngồi lại trong chiếc ghế nhân chứng thêm một giây phút nào nữa cả. Không nhận được sự hợp tác từ anh Paul, công tố viên không tỏ vẻ gì lúng túng cả. Ông ta điềm tỉnh cho anh ta ra về. Ngồi bên dưới, nghi phạm lạnh lùng đưa mắt tiển anh Paul đi ra ngoài. Ánh mắt tiếc nuối, tôi củng đưa mắt theo tiển anh ta, mong sao mình có thể đi theo anh ấy. Xem ra, băng đảng giang hồ mà nghi phạm đang bị tố cáo là thành viên không phải chỉ là một băng đảng vườn tầm thường. Sự khủng bố của băng đảng đó xem ra đả bao phủ lấy anh ta trước khi anh ta tới tòa án này.\n\nVới bà luật sư biện hộ, hôm nay là một ngày khá nhàn cho bà ta. Đoạn phim đả là chứng cớ rành rành, khó tạo nghi ngờ gì được đến với bồi thẩm đoàn. Nhân chứng quan trọng là anh Paul thì anh ta lại bất hợp tác với công tố viên. Vì vậy bà ta thoải mái ngồi bên dưới làm khán giả. Khi đến lượt bà ta truy vấn nhân chứng, bà ta củng chẳng hỏi gì.\n\nDù sợ hãi nhưng trách nhiệm công dân củng phải làm. Nhưng với những chứng cớ đả xem được, nhiều câu hỏi vẩn chưa được giải thích. Chứng cớ buộc tội nghi phạm củng chưa được rỏ ràng. Vì vậy, vào cuối ngày thứ hai của phiên tòa, nếu phải bầu, tôi củng sẻ bỏ phiếu \"không phạm tội\" cho nghi phạm.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862117068401156096/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862116889111785472", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "content": "Phiên tòa ngày thứ nhất - Phần 2<br /><br />Phòng xử án khá rộng, trần cao. Cuối phòng là bục cao của vị chánh án. Đối diện với vị chánh án là hai bàn dài. Bên trái đối diện ông chánh án là của công tố viên. Bên phải là của bà luật sư biện hộ. Ngồi cạnh bà luật sư biện hộ là một anh chàng da đen to lớn mập mạp, ăn mặc chỉnh tề. Áo sơ mi tay dài màu vàng nhạt, quần tây tề chỉnh. Tóc ngắn cắt sát đầu, khuôn mặt sạch sẻ, trông có vẻ khá hiền hậu. Thật không ngờ rằng anh chàng này là người đang bị tố là người của một băng đảng có tên gọi là Đại Bang Nồi và đả giết người trong một cuộc ẩu đả ở một tiệm bán rượu có tên là Quán Con Công. Xin lổi mọi người nhửng tên tiếng Anh trong bài viết này đả được dịch bồi sang tiếng Việt. Thời buổi thông tin đầy dẩy, lở có một anh chàng băng đảng nào tìm tên băng đảng mình trong mạng Facebook, mò ra được tôi là một trong nhửng người quyết định số phận đồng đảng họ thì phiền lắm.<br /><br />Phiên tòa được bắt đầu diển ra từ huấn thị của ông chánh án đến với bồi thẩm đoàn. Trước hết, ông ta căn dặn rằng phán quyết của bồi thẩm đoàn chỉ được đến từ nhửng chứng cứ được đưa ra trước tòa. Bồi thẩm đoàn tuyệt đối không được xem tin tức, hoặc điều tra riêng về vụ án trên mạng hoặc bạn bè. Trong lúc diển ra phiền tòa, bồi thẩm đoàn không được bàn luận về vụ án với bất cứ ai, kể cả người thân trong gia đình và thành viên khác trong bồi thẩm đoàn. Chỉ sau khi công tố viên và luật sư biện hộ đưa ra hết nhân chứng và vật chứng, lúc đó các thành viên trong bồi thẩm đoàn mới có thể ngồi lại với nhau để bàn luận rồi đưa ra kết luật, nghi phạm có phạm tội hay không.<br /><br />Sau đó ông chánh án diển tả ra phiên tòa sẻ được diển ra như thế nào. Trước hết, công tố viên sẻ mở đầu bằng một lời giới thiệu. Thường là ông ta sẻ mô tả đại khái về nhửng sự kiện trong vụ án để nhửng chứng cứ ông ta đưa ra sẻ chứng minh được nghi phạm đả phạm tội. Sau đó sẻ là phần giới thiệu của luật sư biện hộ. Ở phần giới thiệu, thường luật sư biện hộ sẻ gợi ý cho bồi thẩm đoàn biết lổ hổng chính trong luận cứ buộc tội công tố viên ở vụ án này. Sau phần giới thiệu của công tố viên và luật sư biện hộ sẻ là phần hỏi đáp với các nhân chứng trong vụ án, và nhửng chứng cứ sẻ được đưa ra để làm hồ sơ pháp lý trong vụ án.<br /><br />Ở phần phỏng vấn nhân chứng, công tố viên sẻ đưa nhân chứng của mình ra trước. Sau khi công tố viên phỏng vấn nhân chứng mình, luật sư biện hộ có thể truy hỏi nhân chứng của công tố viên. Sau khi luật sư biện hộ truy hỏi, công tố viên có thể vấn đáp lại nhân chứng để giải thích nhửng nghi ngờ mà luật sư biện hộ đả đưa ra. Sau khi công tố viên đưa ra hết nhân chứng của mình, luật sư biện hộ củng có thể đưa nhân chứng của mình ra. Phần hỏi đáp sẻ ngược lại, luật sư biện hộ hỏi đáp trước, công tố viên hỏi sau, sau đó luật sư biện hộ sẻ có quyền hỏi đáp lại nhân chứng để giải thích nhửng nghi ngờ gì mà công tố viên đả đưa ra.<br /><br />Sau phần phỏng vấn nhân chứng từ công tố viên và luật sư biện hộ là phần kết luận. Công tố viên sẻ kết luận trước, luật sư biện hộ sẻ phản bác công tố viên sau đó. Sau khi luật sư biện hộ phản bác, công tố viên sẻ nói cuối cùng, giải thích nhửng nghi vấn hoặc nhửng nghi ngờ mà luật sư biện hộ đả đưa ra.<br /><br />Sau phần kết luận sẻ là một cuộc bàn thảo giửa các bồi thẩm đoàn để đưa ra phán quyết, nghi phạm đả thực sự phạm tội hay không. Vì đây là một vụ án giết người trầm trọng, đòi hỏi phán quyết có tội phải tuyệt đối cao. Chỉ khi nào bồi thẩm đoàn tuyệt đối tin tưởng nghi phạm đả phạm tội, không có chút nghi ngờ nào cả mới được bỏ phiếu nghi phạm đả phạm tội. Nếu bồi thẩm viên nào nghỉ rằng nghi phạm đả phạm tội, nhưng trong thâm tâm vẩn còn vài nghi vấn thì bồi thẩm viên đó phải đưa ra phiều bầu \"không phạm tội\". Tất cả 12 người phải đồng ý \"phạm tội\" hay \"không phạm tội\", tòa án mới có kết luận, nếu 1 trong 12 người nhất quyết trái ý 11 người kia, phiên tòa sẻ được tuyên bố \"sai phạm\", công tố viên có quyền tổ chức lại một phiên tòa khác để luận tội nghi phạm.<br /><br />Công tố viên là một người đàn ông trung niên, dáng người tầm thước, hành động rất trầm tỉnh làm người đối thoại khó đoán được hiện trạng tâm lý của ông ta. Công tố viên mở đầu vụ án bằng một đoạn phim từ máy quay phim bảo an của một tiệm rượu và nhảy đầm có tên Quán Con Công. Đoạn phim khá mờ, mọi người có thể nhìn thấy thiên hạ ra vô cửa tiệm và một cô gái cầm máy quay phim chỉa vào hướng bên phải của tiệm. Sau một đoạn ngắn thì phim chiếu thiên hạ chạy tán loạn vào trong tiệm. Sau đó, công tố viên chuyển sang một đoạn phim khác. Đoạn phim này đến từ trong máy quay phim của cô gái được thấy lúc nảy, trong đoạn phim của máy quay phim bảo an. Từ đoạn phim của máy cô gái, một đám đông đang bao quanh một người đang bị đánh dã man. Trong lúc phim đang chiếu trên TV, công tố viên hướng dẩn mọi người để ý đến một anh chàng da đen to lớn, tóc dài ngang cổ, râu ria um tùm, mặt mày bặm trợn đang đứng bên ngoài cuộc ẩu đả để quan sát. Anh chàng này là người duy nhất trong đám đông mặc quần trắng, áo thun đen có hàng chử \"I'm different\". Đoạn phim khá mờ, khó có thể nhận được mặt cũa ai, người quay phim lúc này củng chuyển động liên hồi nên đoạn phim co giựt lia lịa, khó thể quan sát được nhửng gì đang xảy ra trong đoạn phim. Công tố viên để phim đi chậm lại rồi hướng dẩn mọi người để ý đến tay phải của anh chàng da đen quần trắng, áo thun đen. Cánh tay của anh ta bỏ vào trong túi áo, giơ lên ngang bụng một cách không bình thường, trông có vẻ anh ta đang cầm súng, và anh ta đang giấu khẩu súng của mình trong túi áo. Lúc người bị đánh ngả xuống ngồi dậy được và nhảy ra ngoài thì một tiếng súng nổ ra, mọi người chạy tán loạn rồi cuốn phim củng kết thúc.<br /><br />Sau đó, công tố viên cho mọi người biết, anh chàng da đen mặt mày bặm trợn kia chính là nghi phạm đang ngồi trước mặt mọi người. Thật là không ngờ, anh chàng mặt mày bặm trợn kia sau khi cắt tóc, cạo râu lại trông hiền lành ra phết. Nhìn kỷ lại anh chàng, tuy anh ta có khuôn mặt hiền lành, nhưng mổi lúc anh ta liếc sang nhửng người trong bồi thẩm đoàn, đôi mắt rất là sắc lạnh. Nhửng lúc tôi chạm ánh mắt của anh ta, một hơi lạnh chạy dọc theo sóng lưng vì như cảm giác được sự đe dọa từ trong ánh mắt ấy, mày mà bỏ phiếu \"phạm tội\" cho tao thì sẻ biết tay tao ... hehehe ...<br /><br />Sau phần giới thiệu của công tố viên, bà luật sư biện hộ lên tiếng. Bà luật sư biện hộ là một người đàn bà nhỏ nhắn, tuổi có lẻ củng cao, khuôn mặt khắc khổ. Ngồi cạnh thân chủ mình, bà ta trông như là một con thỏ nhỏ ngồi cạnh một con gấu to lớn. Một hình ảnh khá mâu thuẩn vì con thỏ nhỏ nhắn này đang ra sức bảo vệ con gấu to lớn kia, nhưng không biết sẻ thành công hay không. Mở đầu, bà ta nhắc nhở mọi người rằng, mọi người phải xem nghi phạm như là một người vô tội cho đến khi xem xét kỷ càng nhửng chứng cứ, và tin tưởng tuyệt đối nghi phạm đả phạm tội mới có thể bỏ phiếu \"phạm tội\" cho nghi phạm. Bà luật sư củng nhắc nhở mọi người lưu ý đến một bảo vệ quán tên là Jessi. Nạn nhân của vụ nổ súng tên là David, củng là bảo vệ của quán. Jessi và David là hai người bảo vệ của quán có mặt ở bên ngoài lúc ẩu đả xảy ra. Bà luật sư cho mọi người biết rằng, nền tảng của buộc tội từ công tố viên là anh chàng Jessi này. Cách nói của bà ta như gợi ý, nhửng lời khai của nhân vật Jessi có lẻ không nên tin tưởng lắm.<br /><br />Sau khi công tố viên và luật sư biện hộ đưa ra phần giới thiệu cho vụ án của mình, ông chánh án nhắc nhở mọi người rằng, nhửng lời giới thiệu của hai người kia không phải là chứng cứ. Bồi thẩm đoàn chỉ có thể nhìn vào chứng cứ được đưa ra trong phiên tòa để đi đến quyết định của mình.<br /><br />Sau khi ông chánh án nói lời cuối cùng, công tố viên bắt đầu đưa ra nhân chứng của mình.<br /><br />Trong ngày đầu tiên, nhửng nhân chứng phần đông là cảnh sát viên có mặt tại hiện trường hôm đó. Họ mô tả nhửng sự kiện đả quan sát được vào hôm đó.<br /><br />Vào lúc 1 giờ sáng ngày 9 tháng 6, năm 2013, gần bốn năm trước phiên tòa hôm nay, họ đả được điều động tới một quán rượu có tên Quán Con Công để xử lý một vụ giết người. Lúc tới nơi, họ trông thấy một xác người đả nằm giửa bải đậu xe. Hôm đó, quán rượu có cho một người tổ chức văn nghệ dùng quán để làm nơi biểu diển của các nghệ sỉ. Trong lúc các nghệ sỉ đang biểu diển, một cuộc ẩu đả xảy ra bên ngoài quán. Sau một tiếng súng duy nhất nổ lên, người bảo vệ quán tên David ngả gục, chết ngay tại chổ. Một người khách khác của quán tên Paul, xui sao bị viên đạn xuyên qua thân thể của người bảo vệ David, chạm vào xương bả vai của anh ta mới rớt xuống đất. Bạn của anh ta, thấy bạn mình bị thương liền chở anh ta tới một bệnh viện gần đó. Các thám tử viên điều tra hiện trường đã tìm ra được đầu đạn. Ngoài đầu đạn, công tố viên còn cho mọi người thấy một vật chứng khác, xem ra rất là quan trọng cho vụ án này. Vật chứng này là battery của một điện thoại di động. Cho đến lúc này, tôi vẩn chưa hiểu được tầm quan trọng của nhửng vật chứng này, chỉ biết rằng công tố viên nhắc đi nhắc lại vật chứng này trong cuộc vấn đáp các nhân chứng của ông ta.<br /><br />Việc đầu tiên của các điều tra viên hiện trường làm là hỏi quán có máy quay phim bảo an nào không. Có lẻ các điều tra viên vụ án này may mắn hay sao, trong lúc xem phim đoạn phim bảo an nhìn vào cổng ra vào của quán, họ đả trông thấy một cô gái cầm máy quay phim. Trong lúc cô gái quay phim, bổng nhiên mọi người chạy tán loạn vào bên trong quán, kể cả cô gái, xem ra một việc kinh hoàng đả xảy ra bên ngoài.<br /><br />Đây là nhửng sự kiện bồi thẩm đoàn đả hiểu được qua nhửng lời vấn đáp từ nhân chứng cho ngày đầu tiên của phiên tòa. Còn bà luật sư biện hộ trong lúc vấn đáp nhân chứng, bà ta hỏi nhửng câu gây ấn tượng cho bồi thẩm đoàn rằng, sự việc lúc đó rất hổn loạn, nhiều chi tiếc không được nhớ rỏ hoặc quên lảng. Hai bên, công tố viên và luật sư biện hộ, đấu nhau như một cặp gà chọi. Kềm nhau từng chử một. Trong cuộc vấn đáp nhân chứng, nhân chứng chỉ có thể đưa ra nhửng sự kiện họ quan sát, tuyệt đối không được đưa ra ý kiến riêng của mình (opinion), không đưa ra nhửng gì nghe được từ người khác (hearsay). Hai bên không được gợi ý cho nhân chứng câu trả lời (leading). Luật sư và công tố viên của không được hỏi nhửng câu trời ơi đất hởi, ngoài lề (irrelevant). Cứ thế mà hai bên cứ nói được vài câu là bên kia phản đối. Nhiệm vụ chính của viên chánh án trong phiên tòa là xử lý nhửng phản đối này. Ông ta có thể chấp nhận lời phản đối (stay), cấm nhân chứng trả lời câu hỏi đó. Hoặc là, ông ta có thể hủy bỏ lời phản đối(over-rule), cho phép nhân chứng trả lời câu hỏi đó.<br /><br />Sau ngày thứ nhất của vụ án, với nhửng gì mà tôi thấy được qua nhân chứng và vật chứng, tôi chưa thấy được với bằng chứng chắc chắn, liên kết nghi phạm là hung thủ đả giết hại nhân viên bảo vệ quán David. Lá phiếu của tôi lúc này sẻ là \"không phạm tội\".<br /><br />Các bạn có muốn biết là phiếu của tôi sẻ thay đổi hay không, xin chờ đợi để xem tiếp phần sau ;)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862116889111785472", "published": "2018-07-06T23:44:43+00:00", "source": { "content": "Phiên tòa ngày thứ nhất - Phần 2\n\nPhòng xử án khá rộng, trần cao. Cuối phòng là bục cao của vị chánh án. Đối diện với vị chánh án là hai bàn dài. Bên trái đối diện ông chánh án là của công tố viên. Bên phải là của bà luật sư biện hộ. Ngồi cạnh bà luật sư biện hộ là một anh chàng da đen to lớn mập mạp, ăn mặc chỉnh tề. Áo sơ mi tay dài màu vàng nhạt, quần tây tề chỉnh. Tóc ngắn cắt sát đầu, khuôn mặt sạch sẻ, trông có vẻ khá hiền hậu. Thật không ngờ rằng anh chàng này là người đang bị tố là người của một băng đảng có tên gọi là Đại Bang Nồi và đả giết người trong một cuộc ẩu đả ở một tiệm bán rượu có tên là Quán Con Công. Xin lổi mọi người nhửng tên tiếng Anh trong bài viết này đả được dịch bồi sang tiếng Việt. Thời buổi thông tin đầy dẩy, lở có một anh chàng băng đảng nào tìm tên băng đảng mình trong mạng Facebook, mò ra được tôi là một trong nhửng người quyết định số phận đồng đảng họ thì phiền lắm.\n\nPhiên tòa được bắt đầu diển ra từ huấn thị của ông chánh án đến với bồi thẩm đoàn. Trước hết, ông ta căn dặn rằng phán quyết của bồi thẩm đoàn chỉ được đến từ nhửng chứng cứ được đưa ra trước tòa. Bồi thẩm đoàn tuyệt đối không được xem tin tức, hoặc điều tra riêng về vụ án trên mạng hoặc bạn bè. Trong lúc diển ra phiền tòa, bồi thẩm đoàn không được bàn luận về vụ án với bất cứ ai, kể cả người thân trong gia đình và thành viên khác trong bồi thẩm đoàn. Chỉ sau khi công tố viên và luật sư biện hộ đưa ra hết nhân chứng và vật chứng, lúc đó các thành viên trong bồi thẩm đoàn mới có thể ngồi lại với nhau để bàn luận rồi đưa ra kết luật, nghi phạm có phạm tội hay không.\n\nSau đó ông chánh án diển tả ra phiên tòa sẻ được diển ra như thế nào. Trước hết, công tố viên sẻ mở đầu bằng một lời giới thiệu. Thường là ông ta sẻ mô tả đại khái về nhửng sự kiện trong vụ án để nhửng chứng cứ ông ta đưa ra sẻ chứng minh được nghi phạm đả phạm tội. Sau đó sẻ là phần giới thiệu của luật sư biện hộ. Ở phần giới thiệu, thường luật sư biện hộ sẻ gợi ý cho bồi thẩm đoàn biết lổ hổng chính trong luận cứ buộc tội công tố viên ở vụ án này. Sau phần giới thiệu của công tố viên và luật sư biện hộ sẻ là phần hỏi đáp với các nhân chứng trong vụ án, và nhửng chứng cứ sẻ được đưa ra để làm hồ sơ pháp lý trong vụ án.\n\nỞ phần phỏng vấn nhân chứng, công tố viên sẻ đưa nhân chứng của mình ra trước. Sau khi công tố viên phỏng vấn nhân chứng mình, luật sư biện hộ có thể truy hỏi nhân chứng của công tố viên. Sau khi luật sư biện hộ truy hỏi, công tố viên có thể vấn đáp lại nhân chứng để giải thích nhửng nghi ngờ mà luật sư biện hộ đả đưa ra. Sau khi công tố viên đưa ra hết nhân chứng của mình, luật sư biện hộ củng có thể đưa nhân chứng của mình ra. Phần hỏi đáp sẻ ngược lại, luật sư biện hộ hỏi đáp trước, công tố viên hỏi sau, sau đó luật sư biện hộ sẻ có quyền hỏi đáp lại nhân chứng để giải thích nhửng nghi ngờ gì mà công tố viên đả đưa ra.\n\nSau phần phỏng vấn nhân chứng từ công tố viên và luật sư biện hộ là phần kết luận. Công tố viên sẻ kết luận trước, luật sư biện hộ sẻ phản bác công tố viên sau đó. Sau khi luật sư biện hộ phản bác, công tố viên sẻ nói cuối cùng, giải thích nhửng nghi vấn hoặc nhửng nghi ngờ mà luật sư biện hộ đả đưa ra.\n\nSau phần kết luận sẻ là một cuộc bàn thảo giửa các bồi thẩm đoàn để đưa ra phán quyết, nghi phạm đả thực sự phạm tội hay không. Vì đây là một vụ án giết người trầm trọng, đòi hỏi phán quyết có tội phải tuyệt đối cao. Chỉ khi nào bồi thẩm đoàn tuyệt đối tin tưởng nghi phạm đả phạm tội, không có chút nghi ngờ nào cả mới được bỏ phiếu nghi phạm đả phạm tội. Nếu bồi thẩm viên nào nghỉ rằng nghi phạm đả phạm tội, nhưng trong thâm tâm vẩn còn vài nghi vấn thì bồi thẩm viên đó phải đưa ra phiều bầu \"không phạm tội\". Tất cả 12 người phải đồng ý \"phạm tội\" hay \"không phạm tội\", tòa án mới có kết luận, nếu 1 trong 12 người nhất quyết trái ý 11 người kia, phiên tòa sẻ được tuyên bố \"sai phạm\", công tố viên có quyền tổ chức lại một phiên tòa khác để luận tội nghi phạm.\n\nCông tố viên là một người đàn ông trung niên, dáng người tầm thước, hành động rất trầm tỉnh làm người đối thoại khó đoán được hiện trạng tâm lý của ông ta. Công tố viên mở đầu vụ án bằng một đoạn phim từ máy quay phim bảo an của một tiệm rượu và nhảy đầm có tên Quán Con Công. Đoạn phim khá mờ, mọi người có thể nhìn thấy thiên hạ ra vô cửa tiệm và một cô gái cầm máy quay phim chỉa vào hướng bên phải của tiệm. Sau một đoạn ngắn thì phim chiếu thiên hạ chạy tán loạn vào trong tiệm. Sau đó, công tố viên chuyển sang một đoạn phim khác. Đoạn phim này đến từ trong máy quay phim của cô gái được thấy lúc nảy, trong đoạn phim của máy quay phim bảo an. Từ đoạn phim của máy cô gái, một đám đông đang bao quanh một người đang bị đánh dã man. Trong lúc phim đang chiếu trên TV, công tố viên hướng dẩn mọi người để ý đến một anh chàng da đen to lớn, tóc dài ngang cổ, râu ria um tùm, mặt mày bặm trợn đang đứng bên ngoài cuộc ẩu đả để quan sát. Anh chàng này là người duy nhất trong đám đông mặc quần trắng, áo thun đen có hàng chử \"I'm different\". Đoạn phim khá mờ, khó có thể nhận được mặt cũa ai, người quay phim lúc này củng chuyển động liên hồi nên đoạn phim co giựt lia lịa, khó thể quan sát được nhửng gì đang xảy ra trong đoạn phim. Công tố viên để phim đi chậm lại rồi hướng dẩn mọi người để ý đến tay phải của anh chàng da đen quần trắng, áo thun đen. Cánh tay của anh ta bỏ vào trong túi áo, giơ lên ngang bụng một cách không bình thường, trông có vẻ anh ta đang cầm súng, và anh ta đang giấu khẩu súng của mình trong túi áo. Lúc người bị đánh ngả xuống ngồi dậy được và nhảy ra ngoài thì một tiếng súng nổ ra, mọi người chạy tán loạn rồi cuốn phim củng kết thúc.\n\nSau đó, công tố viên cho mọi người biết, anh chàng da đen mặt mày bặm trợn kia chính là nghi phạm đang ngồi trước mặt mọi người. Thật là không ngờ, anh chàng mặt mày bặm trợn kia sau khi cắt tóc, cạo râu lại trông hiền lành ra phết. Nhìn kỷ lại anh chàng, tuy anh ta có khuôn mặt hiền lành, nhưng mổi lúc anh ta liếc sang nhửng người trong bồi thẩm đoàn, đôi mắt rất là sắc lạnh. Nhửng lúc tôi chạm ánh mắt của anh ta, một hơi lạnh chạy dọc theo sóng lưng vì như cảm giác được sự đe dọa từ trong ánh mắt ấy, mày mà bỏ phiếu \"phạm tội\" cho tao thì sẻ biết tay tao ... hehehe ...\n\nSau phần giới thiệu của công tố viên, bà luật sư biện hộ lên tiếng. Bà luật sư biện hộ là một người đàn bà nhỏ nhắn, tuổi có lẻ củng cao, khuôn mặt khắc khổ. Ngồi cạnh thân chủ mình, bà ta trông như là một con thỏ nhỏ ngồi cạnh một con gấu to lớn. Một hình ảnh khá mâu thuẩn vì con thỏ nhỏ nhắn này đang ra sức bảo vệ con gấu to lớn kia, nhưng không biết sẻ thành công hay không. Mở đầu, bà ta nhắc nhở mọi người rằng, mọi người phải xem nghi phạm như là một người vô tội cho đến khi xem xét kỷ càng nhửng chứng cứ, và tin tưởng tuyệt đối nghi phạm đả phạm tội mới có thể bỏ phiếu \"phạm tội\" cho nghi phạm. Bà luật sư củng nhắc nhở mọi người lưu ý đến một bảo vệ quán tên là Jessi. Nạn nhân của vụ nổ súng tên là David, củng là bảo vệ của quán. Jessi và David là hai người bảo vệ của quán có mặt ở bên ngoài lúc ẩu đả xảy ra. Bà luật sư cho mọi người biết rằng, nền tảng của buộc tội từ công tố viên là anh chàng Jessi này. Cách nói của bà ta như gợi ý, nhửng lời khai của nhân vật Jessi có lẻ không nên tin tưởng lắm.\n\nSau khi công tố viên và luật sư biện hộ đưa ra phần giới thiệu cho vụ án của mình, ông chánh án nhắc nhở mọi người rằng, nhửng lời giới thiệu của hai người kia không phải là chứng cứ. Bồi thẩm đoàn chỉ có thể nhìn vào chứng cứ được đưa ra trong phiên tòa để đi đến quyết định của mình.\n\nSau khi ông chánh án nói lời cuối cùng, công tố viên bắt đầu đưa ra nhân chứng của mình.\n\nTrong ngày đầu tiên, nhửng nhân chứng phần đông là cảnh sát viên có mặt tại hiện trường hôm đó. Họ mô tả nhửng sự kiện đả quan sát được vào hôm đó.\n\nVào lúc 1 giờ sáng ngày 9 tháng 6, năm 2013, gần bốn năm trước phiên tòa hôm nay, họ đả được điều động tới một quán rượu có tên Quán Con Công để xử lý một vụ giết người. Lúc tới nơi, họ trông thấy một xác người đả nằm giửa bải đậu xe. Hôm đó, quán rượu có cho một người tổ chức văn nghệ dùng quán để làm nơi biểu diển của các nghệ sỉ. Trong lúc các nghệ sỉ đang biểu diển, một cuộc ẩu đả xảy ra bên ngoài quán. Sau một tiếng súng duy nhất nổ lên, người bảo vệ quán tên David ngả gục, chết ngay tại chổ. Một người khách khác của quán tên Paul, xui sao bị viên đạn xuyên qua thân thể của người bảo vệ David, chạm vào xương bả vai của anh ta mới rớt xuống đất. Bạn của anh ta, thấy bạn mình bị thương liền chở anh ta tới một bệnh viện gần đó. Các thám tử viên điều tra hiện trường đã tìm ra được đầu đạn. Ngoài đầu đạn, công tố viên còn cho mọi người thấy một vật chứng khác, xem ra rất là quan trọng cho vụ án này. Vật chứng này là battery của một điện thoại di động. Cho đến lúc này, tôi vẩn chưa hiểu được tầm quan trọng của nhửng vật chứng này, chỉ biết rằng công tố viên nhắc đi nhắc lại vật chứng này trong cuộc vấn đáp các nhân chứng của ông ta.\n\nViệc đầu tiên của các điều tra viên hiện trường làm là hỏi quán có máy quay phim bảo an nào không. Có lẻ các điều tra viên vụ án này may mắn hay sao, trong lúc xem phim đoạn phim bảo an nhìn vào cổng ra vào của quán, họ đả trông thấy một cô gái cầm máy quay phim. Trong lúc cô gái quay phim, bổng nhiên mọi người chạy tán loạn vào bên trong quán, kể cả cô gái, xem ra một việc kinh hoàng đả xảy ra bên ngoài.\n\nĐây là nhửng sự kiện bồi thẩm đoàn đả hiểu được qua nhửng lời vấn đáp từ nhân chứng cho ngày đầu tiên của phiên tòa. Còn bà luật sư biện hộ trong lúc vấn đáp nhân chứng, bà ta hỏi nhửng câu gây ấn tượng cho bồi thẩm đoàn rằng, sự việc lúc đó rất hổn loạn, nhiều chi tiếc không được nhớ rỏ hoặc quên lảng. Hai bên, công tố viên và luật sư biện hộ, đấu nhau như một cặp gà chọi. Kềm nhau từng chử một. Trong cuộc vấn đáp nhân chứng, nhân chứng chỉ có thể đưa ra nhửng sự kiện họ quan sát, tuyệt đối không được đưa ra ý kiến riêng của mình (opinion), không đưa ra nhửng gì nghe được từ người khác (hearsay). Hai bên không được gợi ý cho nhân chứng câu trả lời (leading). Luật sư và công tố viên của không được hỏi nhửng câu trời ơi đất hởi, ngoài lề (irrelevant). Cứ thế mà hai bên cứ nói được vài câu là bên kia phản đối. Nhiệm vụ chính của viên chánh án trong phiên tòa là xử lý nhửng phản đối này. Ông ta có thể chấp nhận lời phản đối (stay), cấm nhân chứng trả lời câu hỏi đó. Hoặc là, ông ta có thể hủy bỏ lời phản đối(over-rule), cho phép nhân chứng trả lời câu hỏi đó.\n\nSau ngày thứ nhất của vụ án, với nhửng gì mà tôi thấy được qua nhân chứng và vật chứng, tôi chưa thấy được với bằng chứng chắc chắn, liên kết nghi phạm là hung thủ đả giết hại nhân viên bảo vệ quán David. Lá phiếu của tôi lúc này sẻ là \"không phạm tội\".\n\nCác bạn có muốn biết là phiếu của tôi sẻ thay đổi hay không, xin chờ đợi để xem tiếp phần sau ;)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862116889111785472/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862116674568593408", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589", "content": "Tôi đi làm bồi thẩm đoàn - Phần 1<br /><br />Dạo này, xem tin tức Việt Nam thấy tòa án Việt Nam cứ như là một tuồng hát cải lương, mọi việc diển ra cứ theo một kịch bản được bên trên đưa xuống, công lý không được tôn trọng. Người bị kết án oan đầy dẩy, hủy hoại biết bao nhiêu đời sống cũa người dân vô tội. Mổi khi tôi đọc tin tức Việt Nam mà thấy đau lòng.<br /><br />Nhân dịp hôm nay tôi được nhà nước ở Mỹ kêu đi làm nghĩa vụ công dân, làm bồi thẩm đoàn cho một vụ án băng đảng có giết người. tôi xin viết lại kinh nghiệm của mình để chia sẻ với nhửng người còn ở lại quê hương có một cách nhìn khác về sự điều hành của một tòa án. Một nơi, công lý được tôn trọng. Quyền lợi của nghi phạm và nạn nhân được bảo vệ tối đa và có sự bảo đảm công bằng cho cả hai bên. Hy vọng, bạn đọc sau bài viết này sẻ có một cách nhìn khác về nghi phạm khi họ đứng trước tòa án để bị luận tội. Tội phải được xem xét cẩn thận với chứng cứ rỏ ràng chứ không phải được kết luận qua nhửng tờ báo viết ra bởi nhửng người không có trách nhiệm.<br /><br />Ở Mỹ, một người phạm tội trái pháp luật thường có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là nhận tội, quan tòa thường tiếp thu thành ý này mà giảm nhẹ hình phạt. Nếu người phạm tội nghỉ mình bị kêu án oan, hoặc tin tưởng rằng bên biện lý không có đủ chứng cớ buộc tội mình, họ có thể không nhận tội. Khi nghi phạm không nhận tội thì sẻ ra tòa để phân xử. Trong phiên tòa phân xử, người quyết định nghi phạm có phạm tội hay không, không phải là vị quan tòa mà là 12 người công dân được lựa chọn hên xui trong các cư dân của thành phố hoặc quận huyện nơi phiên tòa đang được diển ra. 12 người này được gọi là bồi thẩm đoàn. Tất cả 12 người phải đồng ý phạm nhân đả phạm tội hay không, nghi phạm mới bị kết án hoặc được giải oan. Nếu 1 trong 12 người bồi thẩm đoàn nhất quyết suy nghỉ khác với 11 người kia, phiên tòa sẻ được phán quyết là thất bại. Công tố viên có quyền lập lại một phiên tòa khác để xử nghi phạm.<br /><br />Hôm nay, tôi đả được lựa chọn làm 1 trong 12 người bồi thẩm đoàn trong một vụ án băng đảng có giết người. Để làm 1 trong nhửng 12 người bồi thẩm đoàn củng không phải dể dàng. Trước khi 12 người bồi thẩm đoàn được lựa chọn, hơn 150 người công dân đả được kêu đến tòa án. Sau một cuộc sơ lọc đầu tiên, loại bỏ nhửng người không thể dự phiên tòa được vì nhửng lý do gia đình hoặc khó khăn, số người còn lại là 88 người. 88 người chúng tôi được đưa vào phòng xử của tòa án. Trong đây, 18 người được lựa ra đầu tiên theo may rủi. Nhửng người này được cả ba người, quan chánh án, luật sư biện hộ và công tố viên hỏi cặn kẻ về gia đình, thân nhân, và quan niệm sống của mổi người. Mục đích là để nhửng người của tòa án cảm thấy an tâm rằng, nhửng người được chọn sẻ có một cách nhìn khách quan, không thiên vị về bên nào khi tham gia làm bồi thẩm đoàn của phiên tòa. Sau một đợt phỏng vấn, luật sư biện hộ được quyền sa thải 3 người, công tố viên được quyền sa thải 3 người. Sau đó, 6 người khác từ trong đám đông vào thế chổ trống để được phỏng vấn tiếp. Cuộc thanh lọc cứ thế mà tiếp diển cho đến khi chỉ còn lại 12 người làm bồi thẩm đoàn chính thức. Ngoài 12 người chính thức, quan chánh án còn quyết định lựa thêm 4 người khác bồi thẩm đoàn dự khán. Nếu 1 trong 12 người bồi thẩm đoàn chính thức không tham dự được đến phút cuối cùng, 1 trong nhửng bồi thẩm đoàn dự khán này sẻ được thế vào.<br /><br />Phiên tòa mặc dầu chưa diển ra, nhưng cuộc đấu trí giửa luật sư biện hộ và công tố viên đả bắt đầu ngay đợt phỏng vấn đầu tiên. Bà luật sư biện hộ được quyền phỏng vấn trước. Bà ta đánh ngay đòn tâm lý vào các ứng cử viên bồi thẩm đoàn trước bằng cách gợi ý họ có thể thiên vị trong tiềm thức khi làm bồi thẩm đoàn. Sự ái ngại tâm lý này có thể làm nhửng bồi thẩm đoàn suy nghỉ nhiều hơn trước khi luận tội. Ở mổi người, bà luật sư biện hộ hỏi chung một câu \"họ nghỉ như thế nào, nếu nghi phạm không ra trước tòa làm chứng?\". Đây chỉ là một giả thuyết vì sau này bà ta có đưa nghi phạm làm chứng hay không thì củng không ai biết được. Nhưng một số đông đả nêu ra suy nghỉ \"Nếu nghi phạm vô tội, không gì dấu diếm thì tại sao lại không ra làm chứng.\" Hành động đó sẻ gây trong tiềm thức, nổi nghi ngờ nghi phạm không thành thật. Đây là một đòn tâm lý của luật sư biện hộ, vì khi đả làm bồi thẩm đoàn, không ai muốn mang tiếng rằng mình có chút thiên vị trong tiềm thức cả. Để phản công lại bà luật sư biện hộ, ông công tố viên nhắc nhở mọi người rằng, nền công lý Hoa Kỳ được đặt nền tảng trên ba điều.<br /><br />1. Mọi người đều vô tội cho đến khi chứng minh có tội trước tòa án.<br /><br />2. Nghi phạm không cần chứng minh mình vô tội mà là đó là công việc của công tố viên là phải chứng minh nghi phạm đả phạm tội.<br /><br />3. Không ai có thể cưởng bách nghi phạm nói, hoặc làm gì để có thể gây bất lợi cho mình.<br /><br />Khi nói ba điều này, công tố viên nhắc nhở mọi người rằng điều số 2 và số 3 bảo đảm quyền lợi của nghi phạm rằng anh ta không cần nói gì cả. Điều thứ 1 nhắc nhở mọi người phải bỏ qua thành kiến mà phải nhìn nghi phạm là vô tội trước, thay vì nghi ngờ nghi phạm.<br /><br />Thật ra, chuyện đấu trí giửa luật sư biện hộ và công tố viên chỉ là chuyện do tôi tưởng tượng mà ra. Luật sư biện hộ có thực sự đánh đòn tâm lý hay không chỉ có bà ta biết ... hehehe ... tôi viết vào chỉ để thêm mắm muối cho câu chuyện bớt nhạt nhẻo, mong mọi người thông cảm. Nhửng sự kiện xảy ra đều có thực, chỉ nhửng phần phân tích tâm lý là do tôi tưởng tượng, mong người đọc để ý một chút.<br /><br />Cuộc phỏng vấn lúc đầu khá dài dòng và mất thời gian vì bà luật sư biện hộ cố tình đánh vào điểm tâm lý này, khơi dậy sự phân vân của nhửng ứng cử viên là họ có thể thật sự công tâm không ở một việc mà bà ta có thể làm hoặc không làm. Khi đến lúc bà ta phỏng vấn tôi, chán nản vì đả nghe cùng một câu hỏi cả chục lần, tôi đả nói thẳng.<br /><br />- Công việc của bồi thẩm đoàn là nhìn vào nhửng chứng cứ được đưa ra trước tòa. Luật sư biện hộ có đưa chứng cứ là lời khai của nghi phạm hay không là việc của bà ta. Tôi chỉ phán đoán sự việc qua chứng cứ thôi.<br /><br />Ai ngờ đâu, nói vậy mà bị hai người công tố viên và bà luật sư biện hộ giử lại hoài, không cho ra về. Sau câu trả lời của tôi, nhửng người còn lại có lẻ củng chán cái câu hỏi cứ lập đi lập lại, củng theo đó mà trả lời, chỉ nhận định sự việc qua chứng cứ mà thôi. Nghi phạm có ra khai trước tòa hay không, không phải là chuyện quan trọng. Nhờ vậy mà cuộc phỏng vấn đi nhanh hơn trước rất là nhiều vì không còn nhửng chất vấn các sự phân vân của các ứng cử viên khi họ không biết có thể công tâm được hay không.<br /><br />Tuy nhiên, vài người củng muốn trốn trách nhiệm công dân này, lợi dụng câu hỏi đó để nói thẳng, không ra làm chứng thì phạm tội chắc chắn rồi. Nhửng người này được bà luật sư biện hộ nhanh chóng cho ra về. Nhửng người được cho ra về, khuôn mặt lúc đứng lên thì nghiêm nghị, bước chân đi ra cửa đi một cách trầm trọng. Nhưng khi ra đến cửa rồi thì miệng cứ cười toang toác, đôi chân nhún nhẩy cứ như là đang nhảy đầm. Lúc nhìn nhửng người này từ chiếc ghế của bồi thẩm đoàn đả được chọn, tôi bổng cảm thấy chột dạ, chẳng biết mình đả chui đầu vào đâu đây. Thôi, đả phóng lao thì đành phải theo lao vậy.<br /><br />Mời mọi người tiếp tục theo dỏi phiên tòa vào nhửng bài viết kế tiếp.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862116674568593408", "published": "2018-07-06T23:43:52+00:00", "source": { "content": "Tôi đi làm bồi thẩm đoàn - Phần 1\n\nDạo này, xem tin tức Việt Nam thấy tòa án Việt Nam cứ như là một tuồng hát cải lương, mọi việc diển ra cứ theo một kịch bản được bên trên đưa xuống, công lý không được tôn trọng. Người bị kết án oan đầy dẩy, hủy hoại biết bao nhiêu đời sống cũa người dân vô tội. Mổi khi tôi đọc tin tức Việt Nam mà thấy đau lòng.\n\nNhân dịp hôm nay tôi được nhà nước ở Mỹ kêu đi làm nghĩa vụ công dân, làm bồi thẩm đoàn cho một vụ án băng đảng có giết người. tôi xin viết lại kinh nghiệm của mình để chia sẻ với nhửng người còn ở lại quê hương có một cách nhìn khác về sự điều hành của một tòa án. Một nơi, công lý được tôn trọng. Quyền lợi của nghi phạm và nạn nhân được bảo vệ tối đa và có sự bảo đảm công bằng cho cả hai bên. Hy vọng, bạn đọc sau bài viết này sẻ có một cách nhìn khác về nghi phạm khi họ đứng trước tòa án để bị luận tội. Tội phải được xem xét cẩn thận với chứng cứ rỏ ràng chứ không phải được kết luận qua nhửng tờ báo viết ra bởi nhửng người không có trách nhiệm.\n\nỞ Mỹ, một người phạm tội trái pháp luật thường có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là nhận tội, quan tòa thường tiếp thu thành ý này mà giảm nhẹ hình phạt. Nếu người phạm tội nghỉ mình bị kêu án oan, hoặc tin tưởng rằng bên biện lý không có đủ chứng cớ buộc tội mình, họ có thể không nhận tội. Khi nghi phạm không nhận tội thì sẻ ra tòa để phân xử. Trong phiên tòa phân xử, người quyết định nghi phạm có phạm tội hay không, không phải là vị quan tòa mà là 12 người công dân được lựa chọn hên xui trong các cư dân của thành phố hoặc quận huyện nơi phiên tòa đang được diển ra. 12 người này được gọi là bồi thẩm đoàn. Tất cả 12 người phải đồng ý phạm nhân đả phạm tội hay không, nghi phạm mới bị kết án hoặc được giải oan. Nếu 1 trong 12 người bồi thẩm đoàn nhất quyết suy nghỉ khác với 11 người kia, phiên tòa sẻ được phán quyết là thất bại. Công tố viên có quyền lập lại một phiên tòa khác để xử nghi phạm.\n\nHôm nay, tôi đả được lựa chọn làm 1 trong 12 người bồi thẩm đoàn trong một vụ án băng đảng có giết người. Để làm 1 trong nhửng 12 người bồi thẩm đoàn củng không phải dể dàng. Trước khi 12 người bồi thẩm đoàn được lựa chọn, hơn 150 người công dân đả được kêu đến tòa án. Sau một cuộc sơ lọc đầu tiên, loại bỏ nhửng người không thể dự phiên tòa được vì nhửng lý do gia đình hoặc khó khăn, số người còn lại là 88 người. 88 người chúng tôi được đưa vào phòng xử của tòa án. Trong đây, 18 người được lựa ra đầu tiên theo may rủi. Nhửng người này được cả ba người, quan chánh án, luật sư biện hộ và công tố viên hỏi cặn kẻ về gia đình, thân nhân, và quan niệm sống của mổi người. Mục đích là để nhửng người của tòa án cảm thấy an tâm rằng, nhửng người được chọn sẻ có một cách nhìn khách quan, không thiên vị về bên nào khi tham gia làm bồi thẩm đoàn của phiên tòa. Sau một đợt phỏng vấn, luật sư biện hộ được quyền sa thải 3 người, công tố viên được quyền sa thải 3 người. Sau đó, 6 người khác từ trong đám đông vào thế chổ trống để được phỏng vấn tiếp. Cuộc thanh lọc cứ thế mà tiếp diển cho đến khi chỉ còn lại 12 người làm bồi thẩm đoàn chính thức. Ngoài 12 người chính thức, quan chánh án còn quyết định lựa thêm 4 người khác bồi thẩm đoàn dự khán. Nếu 1 trong 12 người bồi thẩm đoàn chính thức không tham dự được đến phút cuối cùng, 1 trong nhửng bồi thẩm đoàn dự khán này sẻ được thế vào.\n\nPhiên tòa mặc dầu chưa diển ra, nhưng cuộc đấu trí giửa luật sư biện hộ và công tố viên đả bắt đầu ngay đợt phỏng vấn đầu tiên. Bà luật sư biện hộ được quyền phỏng vấn trước. Bà ta đánh ngay đòn tâm lý vào các ứng cử viên bồi thẩm đoàn trước bằng cách gợi ý họ có thể thiên vị trong tiềm thức khi làm bồi thẩm đoàn. Sự ái ngại tâm lý này có thể làm nhửng bồi thẩm đoàn suy nghỉ nhiều hơn trước khi luận tội. Ở mổi người, bà luật sư biện hộ hỏi chung một câu \"họ nghỉ như thế nào, nếu nghi phạm không ra trước tòa làm chứng?\". Đây chỉ là một giả thuyết vì sau này bà ta có đưa nghi phạm làm chứng hay không thì củng không ai biết được. Nhưng một số đông đả nêu ra suy nghỉ \"Nếu nghi phạm vô tội, không gì dấu diếm thì tại sao lại không ra làm chứng.\" Hành động đó sẻ gây trong tiềm thức, nổi nghi ngờ nghi phạm không thành thật. Đây là một đòn tâm lý của luật sư biện hộ, vì khi đả làm bồi thẩm đoàn, không ai muốn mang tiếng rằng mình có chút thiên vị trong tiềm thức cả. Để phản công lại bà luật sư biện hộ, ông công tố viên nhắc nhở mọi người rằng, nền công lý Hoa Kỳ được đặt nền tảng trên ba điều.\n\n1. Mọi người đều vô tội cho đến khi chứng minh có tội trước tòa án.\n\n2. Nghi phạm không cần chứng minh mình vô tội mà là đó là công việc của công tố viên là phải chứng minh nghi phạm đả phạm tội.\n\n3. Không ai có thể cưởng bách nghi phạm nói, hoặc làm gì để có thể gây bất lợi cho mình.\n\nKhi nói ba điều này, công tố viên nhắc nhở mọi người rằng điều số 2 và số 3 bảo đảm quyền lợi của nghi phạm rằng anh ta không cần nói gì cả. Điều thứ 1 nhắc nhở mọi người phải bỏ qua thành kiến mà phải nhìn nghi phạm là vô tội trước, thay vì nghi ngờ nghi phạm.\n\nThật ra, chuyện đấu trí giửa luật sư biện hộ và công tố viên chỉ là chuyện do tôi tưởng tượng mà ra. Luật sư biện hộ có thực sự đánh đòn tâm lý hay không chỉ có bà ta biết ... hehehe ... tôi viết vào chỉ để thêm mắm muối cho câu chuyện bớt nhạt nhẻo, mong mọi người thông cảm. Nhửng sự kiện xảy ra đều có thực, chỉ nhửng phần phân tích tâm lý là do tôi tưởng tượng, mong người đọc để ý một chút.\n\nCuộc phỏng vấn lúc đầu khá dài dòng và mất thời gian vì bà luật sư biện hộ cố tình đánh vào điểm tâm lý này, khơi dậy sự phân vân của nhửng ứng cử viên là họ có thể thật sự công tâm không ở một việc mà bà ta có thể làm hoặc không làm. Khi đến lúc bà ta phỏng vấn tôi, chán nản vì đả nghe cùng một câu hỏi cả chục lần, tôi đả nói thẳng.\n\n- Công việc của bồi thẩm đoàn là nhìn vào nhửng chứng cứ được đưa ra trước tòa. Luật sư biện hộ có đưa chứng cứ là lời khai của nghi phạm hay không là việc của bà ta. Tôi chỉ phán đoán sự việc qua chứng cứ thôi.\n\nAi ngờ đâu, nói vậy mà bị hai người công tố viên và bà luật sư biện hộ giử lại hoài, không cho ra về. Sau câu trả lời của tôi, nhửng người còn lại có lẻ củng chán cái câu hỏi cứ lập đi lập lại, củng theo đó mà trả lời, chỉ nhận định sự việc qua chứng cứ mà thôi. Nghi phạm có ra khai trước tòa hay không, không phải là chuyện quan trọng. Nhờ vậy mà cuộc phỏng vấn đi nhanh hơn trước rất là nhiều vì không còn nhửng chất vấn các sự phân vân của các ứng cử viên khi họ không biết có thể công tâm được hay không.\n\nTuy nhiên, vài người củng muốn trốn trách nhiệm công dân này, lợi dụng câu hỏi đó để nói thẳng, không ra làm chứng thì phạm tội chắc chắn rồi. Nhửng người này được bà luật sư biện hộ nhanh chóng cho ra về. Nhửng người được cho ra về, khuôn mặt lúc đứng lên thì nghiêm nghị, bước chân đi ra cửa đi một cách trầm trọng. Nhưng khi ra đến cửa rồi thì miệng cứ cười toang toác, đôi chân nhún nhẩy cứ như là đang nhảy đầm. Lúc nhìn nhửng người này từ chiếc ghế của bồi thẩm đoàn đả được chọn, tôi bổng cảm thấy chột dạ, chẳng biết mình đả chui đầu vào đâu đây. Thôi, đả phóng lao thì đành phải theo lao vậy.\n\nMời mọi người tiếp tục theo dỏi phiên tòa vào nhửng bài viết kế tiếp.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/entities/urn:activity:862116674568593408/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859477609895960589/outboxoutbox" }