ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:864818585885245440", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "KIÊU HÃNH <br /><br />Kể nghe,<br /><br />Ngày đó ra trường đi làm mấy năm rồi nhưng tui vẫn còn ngu lắm. Ở trước công ty tui có bãi cỏ và có vài cái cây lớn làm chỗ giữ xe. Ông bảo vệ ngồi canh xe buồn buồn nên ổng sắm 1 con gà mái + 1 con gà trống nuôi chơi. Hôm đó tui chán nên xuống sân ngồi tám với ổng. Bỗng dưng tui thấy con gà mái (đã bị cột 1 chân vào gốc cây) miệng mồm la oai oải cứ rối rít chạy quanh vòng vòng quanh cái cây, sau đít nó là 1 con gà trống đang dí nó cật lực, rồi con gà trống nhảy lên lưng vít đầu gà máu dúi dụi xuống đất và phành phạch đạp nó liên tục. Thấy cảnh đó tôi nhảy dựng lên, tôi la thất thanh nói ông bảo vệ cứu con gà mái mau kẻo con gà trống cắn chết con gà mái. Thằng cha mập ú đó lăn ra cười, cười ngả nghiêng tới mức làm sập mẹ chân cái ghế cũ. Rồi ổng lồm cồm bò dậy vừa cười vừa nói phun cả tá nước miếng vào mặt tui: \"tụi nó đang làm tình đó má ơi!\" <br /><br />Thì ra, ổng bực cái con mái, đã xấu lại thích đóng vai ác cứ để con trống của ổng dí bở hơi tai hoài nên ổng ghét, ổng cột chân nó lại cho con trống hiếp dâm chơi nhìn đỡ buồn. Tui không tin là trên đời này có kiểu làm tình dã man và nhanh đến mức vậy còn hỏi ổng:<br /><br />- Ủa vậy xong rồi à? Chưa kịp thấy gì, bao lâu nó làm lại?<br /><br />Mới nói đến đó ổng lại rũ ra cười và đẩy tui lên văn phòng lại sau khi chấp tay xá tui 1 cái.<br /><br />Nhắc vui chuyện con gà mái chỉ để nói về giống cái. Hồi đó tui không hiểu tại sao con Gà mái cứ phải chạy lòng vòng, sao không đứng mẹ nó lại để tận hưởng lạc thú có phải khoái hơn không, hay giả dụ như con Công mái cứ phải ỏng a ỏng ẹo xoay tới xoay lui mặc cho chàng Công đực ra sức tán tỉnh xòe đuôi lượn múa toát cả mồ hôi hột (dù cái con Công mái đó tui thấy xấu bỏ mẹ), ơ nay thì đã hiểu rồi :)<br /><br />Vậy đó, đó là lý do tui thấy rõ ràng ràng: đàn bà càng kiêu kì, lạnh lùng, hờ hững, thụ động hay cao ngạo ương ương dở dở lại thường thu hút, kích thích đàn ông hơn các thể loại khác. Bởi đơn giản chỉ là quy luật: cái gì khó thì mới quý, dễ quá lại hóa nhàm và con đực bản chất lại vốn là cái giống dễ nhạt, dễ chán, ngon ăn quá thì nó mau ngán, còn khó khăn quá thì nó mới ức, ức thì sinh tức và bực tới mức chỉ mong chiếm đoạt cho bằng được!<br /><br />Vậy nên ta nói, đàn bà khôn ngoan là cứ việc ngồi chơi xơi nước, chờ đợi và hưởng thụ các cuộc tấn công thôi 😂. Các nàng không nhất thiết phải rối trí loạn cào cào lên khi thấy cái thằng mình thích cứ đứng im bất động, các nàng lo quá nên lại chủ động hỏi thăm, lại quan tâm, tỏ vẻ gây sự chú ý với nó tới mức...đáng lẽ nó phải chủ động tấn công mình thì giờ hóa ra mình lại đang tấn công nó. Thôi thế thì 99% lại xôi hỏng bỏng không bởi tin tớ đi: cái giống đàn ông là cái thể loại bạc bẽo lắm. Nó chỉ thích thú tí chút vào lúc đầu được tấn công thôi, còn khi nó đã chắc mẩm là đối phương rất rất khoái nó thì nó quay lưng lại ngay, nó bắt đầu thấy nó cao giá và tỏ thái độ coi thường (trong bụng) và dần dần là đến khinh khi khi nó bắt đầu thấy phiền phức...và dù nếu may, các nàng có chiếm được nó thì...chưa chắc đã bền lâu và nói thật: nó dễ sinh lòng bội phản khi có cơ hội lắm.<br /><br />Do thế, kiêu hãnh là thuộc tính trời ban cho đàn bà. Bạn có quyền kiêu hãnh bởi bạn là đàn bà, được sinh ra ở phía gọi là \"Phái đẹp\", cái phái không đẹp còn lại phải bắt buộc tôn sùng nâng niu họ chứ không phải là ngược lại. Do đó, đừng bao giờ đánh mất sự kiêu hãnh để phải hạ mình cầu khẩn, quỵ lụy đàn ông vì chắc chắn 100% điều đó sẽ khiến bạn phải đau khổ suốt cả cuộc đời. <br /><br />Nên nhớ: với đàn ông - si tình một ai đó sẽ là niềm hạnh phúc vô biên của họ cho dù họ phải thất tình cho tới chết thì ngược lại: đàn bà mà quỵ lụy, si tình ai thì đó thật sự là thảm họa và bất hạnh!<br /><br />Vì thế:<br /><br />Hỡi các nàng đang đau khổ vì một thằng ất ơ nào đó. Hãy kiêu hãnh và mạnh dạn đá mẹ cho nó một phát văng ra xa và chạy đến <a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&amp;t=all&amp;q=Bachcuchomestay\" title=\"#Bachcuchomestay\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Bachcuchomestay</a> với chụy, chụy đảm bảo:<br /><br />Chỉ có phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhao 😂😂😂", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/864818585885245440", "published": "2018-07-14T10:40:18+00:00", "source": { "content": "KIÊU HÃNH \n\nKể nghe,\n\nNgày đó ra trường đi làm mấy năm rồi nhưng tui vẫn còn ngu lắm. Ở trước công ty tui có bãi cỏ và có vài cái cây lớn làm chỗ giữ xe. Ông bảo vệ ngồi canh xe buồn buồn nên ổng sắm 1 con gà mái + 1 con gà trống nuôi chơi. Hôm đó tui chán nên xuống sân ngồi tám với ổng. Bỗng dưng tui thấy con gà mái (đã bị cột 1 chân vào gốc cây) miệng mồm la oai oải cứ rối rít chạy quanh vòng vòng quanh cái cây, sau đít nó là 1 con gà trống đang dí nó cật lực, rồi con gà trống nhảy lên lưng vít đầu gà máu dúi dụi xuống đất và phành phạch đạp nó liên tục. Thấy cảnh đó tôi nhảy dựng lên, tôi la thất thanh nói ông bảo vệ cứu con gà mái mau kẻo con gà trống cắn chết con gà mái. Thằng cha mập ú đó lăn ra cười, cười ngả nghiêng tới mức làm sập mẹ chân cái ghế cũ. Rồi ổng lồm cồm bò dậy vừa cười vừa nói phun cả tá nước miếng vào mặt tui: \"tụi nó đang làm tình đó má ơi!\" \n\nThì ra, ổng bực cái con mái, đã xấu lại thích đóng vai ác cứ để con trống của ổng dí bở hơi tai hoài nên ổng ghét, ổng cột chân nó lại cho con trống hiếp dâm chơi nhìn đỡ buồn. Tui không tin là trên đời này có kiểu làm tình dã man và nhanh đến mức vậy còn hỏi ổng:\n\n- Ủa vậy xong rồi à? Chưa kịp thấy gì, bao lâu nó làm lại?\n\nMới nói đến đó ổng lại rũ ra cười và đẩy tui lên văn phòng lại sau khi chấp tay xá tui 1 cái.\n\nNhắc vui chuyện con gà mái chỉ để nói về giống cái. Hồi đó tui không hiểu tại sao con Gà mái cứ phải chạy lòng vòng, sao không đứng mẹ nó lại để tận hưởng lạc thú có phải khoái hơn không, hay giả dụ như con Công mái cứ phải ỏng a ỏng ẹo xoay tới xoay lui mặc cho chàng Công đực ra sức tán tỉnh xòe đuôi lượn múa toát cả mồ hôi hột (dù cái con Công mái đó tui thấy xấu bỏ mẹ), ơ nay thì đã hiểu rồi :)\n\nVậy đó, đó là lý do tui thấy rõ ràng ràng: đàn bà càng kiêu kì, lạnh lùng, hờ hững, thụ động hay cao ngạo ương ương dở dở lại thường thu hút, kích thích đàn ông hơn các thể loại khác. Bởi đơn giản chỉ là quy luật: cái gì khó thì mới quý, dễ quá lại hóa nhàm và con đực bản chất lại vốn là cái giống dễ nhạt, dễ chán, ngon ăn quá thì nó mau ngán, còn khó khăn quá thì nó mới ức, ức thì sinh tức và bực tới mức chỉ mong chiếm đoạt cho bằng được!\n\nVậy nên ta nói, đàn bà khôn ngoan là cứ việc ngồi chơi xơi nước, chờ đợi và hưởng thụ các cuộc tấn công thôi 😂. Các nàng không nhất thiết phải rối trí loạn cào cào lên khi thấy cái thằng mình thích cứ đứng im bất động, các nàng lo quá nên lại chủ động hỏi thăm, lại quan tâm, tỏ vẻ gây sự chú ý với nó tới mức...đáng lẽ nó phải chủ động tấn công mình thì giờ hóa ra mình lại đang tấn công nó. Thôi thế thì 99% lại xôi hỏng bỏng không bởi tin tớ đi: cái giống đàn ông là cái thể loại bạc bẽo lắm. Nó chỉ thích thú tí chút vào lúc đầu được tấn công thôi, còn khi nó đã chắc mẩm là đối phương rất rất khoái nó thì nó quay lưng lại ngay, nó bắt đầu thấy nó cao giá và tỏ thái độ coi thường (trong bụng) và dần dần là đến khinh khi khi nó bắt đầu thấy phiền phức...và dù nếu may, các nàng có chiếm được nó thì...chưa chắc đã bền lâu và nói thật: nó dễ sinh lòng bội phản khi có cơ hội lắm.\n\nDo thế, kiêu hãnh là thuộc tính trời ban cho đàn bà. Bạn có quyền kiêu hãnh bởi bạn là đàn bà, được sinh ra ở phía gọi là \"Phái đẹp\", cái phái không đẹp còn lại phải bắt buộc tôn sùng nâng niu họ chứ không phải là ngược lại. Do đó, đừng bao giờ đánh mất sự kiêu hãnh để phải hạ mình cầu khẩn, quỵ lụy đàn ông vì chắc chắn 100% điều đó sẽ khiến bạn phải đau khổ suốt cả cuộc đời. \n\nNên nhớ: với đàn ông - si tình một ai đó sẽ là niềm hạnh phúc vô biên của họ cho dù họ phải thất tình cho tới chết thì ngược lại: đàn bà mà quỵ lụy, si tình ai thì đó thật sự là thảm họa và bất hạnh!\n\nVì thế:\n\nHỡi các nàng đang đau khổ vì một thằng ất ơ nào đó. Hãy kiêu hãnh và mạnh dạn đá mẹ cho nó một phát văng ra xa và chạy đến #Bachcuchomestay với chụy, chụy đảm bảo:\n\nChỉ có phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhao 😂😂😂", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:864818585885245440/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:863620148771086336", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "TRI KỶ<br /><br />Tôi nhận được điện thoại book phòng vào lúc đêm khuya: \"alo, chị cho em book 2 nhà gỗ ngày mai nha chị\". Tôi vội hỏi em đi mấy người, em trả lời: em đi 2 người. <br />- Đi 2 người sao book 2 phòng chi, em dư tiền hả? Nói xong tôi phá ra cười, đầu dây bên kia cũng bật cười giòn tan. Em bảo: \"em biết ngay là chị sẽ cười mà...Ông bạn đó luôn đi theo hộ tống em thôi chị, ổng sợ em đi 1 mình buồn, chỉ thế thôi...\"<br /><br />Em cúp máy rồi mà tôi vẫn ngồi cười, ngơ ngơ ngẩn ngẩn vì... nhớ tới chuyện đứa bạn, chuyện tôi và chuyện nhiều đôi bạn đã từng tới <a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&amp;t=all&amp;q=Bachcuchomestay\" title=\"#Bachcuchomestay\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Bachcuchomestay</a>!<br /><br />Tôi dám cá trong suốt cả đời bạn, ắt hẳn sẽ có 1 ai đó: chẳng phải bồ bịch, chẳng phải tình nhân, chẳng phải anh trai em gái kết nghĩa gì sất... Cái người đó thuộc thể loại: 100% bạn sẽ nghĩ tới và gọi họ đến khi bạn buồn, bạn cô đơn, bạn bế tắc (bởi éo còn ai để nương hay cậy nhờ 😂), và cũng đủ 100% họ vù tới ngay (dù đang rất bận);<br /><br />- Cái người đó bất chấp bạn là cái con dở hơi bơi ngửa, mưa nắng thất thường, khi vui thì nó biến đi đâu mất, khi buồn thì nó mới hú mới gọi (biết nó bạc thế mà chẳng dứt nợ với nó được);<br /><br />- Cái người đó không cần bạn đáp đền bằng yêu đương nhăng nhít, bằng hôn hít hay nắm tay nắm chân. Họ đơn giản chỉ tồn tại trong cuộc đời để làm chỗ tựa cho bạn khi bạn đơn độc, bạn lạc lõng và chỉ ngồi im đó thôi để cho bạn gào rủa, trách móc, oán thán cả thế giới với một tá thằng bồ thối tha khốn nạn!<br /><br />Cái người đó chả có tên chính xác thuộc thể loại gì, chỉ là trong lòng họ, trong lòng bạn tự ngầm hiểu: họ thương lắm, họ quý, họ thấu hiểu, họ chịu đựng bạn còn hơn chồng/vợ/bồ bịch/cha mẹ/anh chị em ruột của bạn! <br /><br />Vậy đó, trên đời này đang tồn tại một thứ tình: là tình yêu??? Chắc chắn không phải hoặc còn hơn cả yêu! Cái thứ tình ấy gọi đại là \"tình riêng\" đi bởi nó thật sự rất cao cả, trong sáng, thân thiết và êm đềm tới mức... hoàn toàn là vô vụ lợi bởi:<br />- Người ta chẳng bao giờ đòi hỏi phải được đền đáp;<br />- Người ta cứ đối xử tốt...tốt nhất có thể như kiếp trước họ nợ nần người này quá nhiều vậy!<br />- Người ta hiểu rõ: cái thương họ trao đi còn sâu nặng và cao quý hơn cả yêu!<br />- Cái nghĩa họ gửi tặng còn trọn vẹn hơn cả ân tình đôi lứa!<br />- Cái tình họ đong đầy bất chấp thời gian và hỉ nộ ái ố của con người!<br /><br />Cái thể loại người đó gọi là: TRI KỶ<br /><br />Ai chưa có Tri kỷ xin giơ tay, tui bán 😂😂😂", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/863620148771086336", "published": "2018-07-11T03:18:08+00:00", "source": { "content": "TRI KỶ\n\nTôi nhận được điện thoại book phòng vào lúc đêm khuya: \"alo, chị cho em book 2 nhà gỗ ngày mai nha chị\". Tôi vội hỏi em đi mấy người, em trả lời: em đi 2 người. \n- Đi 2 người sao book 2 phòng chi, em dư tiền hả? Nói xong tôi phá ra cười, đầu dây bên kia cũng bật cười giòn tan. Em bảo: \"em biết ngay là chị sẽ cười mà...Ông bạn đó luôn đi theo hộ tống em thôi chị, ổng sợ em đi 1 mình buồn, chỉ thế thôi...\"\n\nEm cúp máy rồi mà tôi vẫn ngồi cười, ngơ ngơ ngẩn ngẩn vì... nhớ tới chuyện đứa bạn, chuyện tôi và chuyện nhiều đôi bạn đã từng tới #Bachcuchomestay!\n\nTôi dám cá trong suốt cả đời bạn, ắt hẳn sẽ có 1 ai đó: chẳng phải bồ bịch, chẳng phải tình nhân, chẳng phải anh trai em gái kết nghĩa gì sất... Cái người đó thuộc thể loại: 100% bạn sẽ nghĩ tới và gọi họ đến khi bạn buồn, bạn cô đơn, bạn bế tắc (bởi éo còn ai để nương hay cậy nhờ 😂), và cũng đủ 100% họ vù tới ngay (dù đang rất bận);\n\n- Cái người đó bất chấp bạn là cái con dở hơi bơi ngửa, mưa nắng thất thường, khi vui thì nó biến đi đâu mất, khi buồn thì nó mới hú mới gọi (biết nó bạc thế mà chẳng dứt nợ với nó được);\n\n- Cái người đó không cần bạn đáp đền bằng yêu đương nhăng nhít, bằng hôn hít hay nắm tay nắm chân. Họ đơn giản chỉ tồn tại trong cuộc đời để làm chỗ tựa cho bạn khi bạn đơn độc, bạn lạc lõng và chỉ ngồi im đó thôi để cho bạn gào rủa, trách móc, oán thán cả thế giới với một tá thằng bồ thối tha khốn nạn!\n\nCái người đó chả có tên chính xác thuộc thể loại gì, chỉ là trong lòng họ, trong lòng bạn tự ngầm hiểu: họ thương lắm, họ quý, họ thấu hiểu, họ chịu đựng bạn còn hơn chồng/vợ/bồ bịch/cha mẹ/anh chị em ruột của bạn! \n\nVậy đó, trên đời này đang tồn tại một thứ tình: là tình yêu??? Chắc chắn không phải hoặc còn hơn cả yêu! Cái thứ tình ấy gọi đại là \"tình riêng\" đi bởi nó thật sự rất cao cả, trong sáng, thân thiết và êm đềm tới mức... hoàn toàn là vô vụ lợi bởi:\n- Người ta chẳng bao giờ đòi hỏi phải được đền đáp;\n- Người ta cứ đối xử tốt...tốt nhất có thể như kiếp trước họ nợ nần người này quá nhiều vậy!\n- Người ta hiểu rõ: cái thương họ trao đi còn sâu nặng và cao quý hơn cả yêu!\n- Cái nghĩa họ gửi tặng còn trọn vẹn hơn cả ân tình đôi lứa!\n- Cái tình họ đong đầy bất chấp thời gian và hỉ nộ ái ố của con người!\n\nCái thể loại người đó gọi là: TRI KỶ\n\nAi chưa có Tri kỷ xin giơ tay, tui bán 😂😂😂", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:863620148771086336/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:862892672004616192", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "ƠN - NGHĨA CUỘC ĐỜI <br /><br />Cách nay mười mấy năm, khi con đường từ Vũng Tàu về Sài gòn chưa nhộn nhịp như bây giờ. Lúc ấy đã gần khuya, tôi và người bạn phóng xe như bay vượt qua 1 Sư ông mặc áo cà sa đang đi bộ dắt chiếc cúp 50, linh tính khiến tôi bắt người bạn vòng xe lại hỏi thăm ông có cần giúp đỡ gì không thì được biết xe ông hết xăng, đẩy bộ đã hơn 1 km rồi nhưng không chiếc xe nào dừng lại để ông cậy nhờ, con đường đó lại vắng toàn rừng cao su...Tôi và người bạn đã đẩy xe ông chạy tới được trạm xăng cách đó 3-4 km, ông chưa kịp nói gì, tôi vội gật đầu chào ông rồi hối người bạn chạy về ngay vì đã quá muộn!<br /><br />1 năm sau kể từ ngày đó,<br /><br />Tôi với bạn có việc phải đi Vũng Tàu gấp vào giờ rất khuya, chắc đã quá 12h đêm, xe chúng tôi bất ngờ bị bể bánh, cũng ngay cung đường vắng 1 năm trước tối thui và chẳng có bóng người, nước mắt tôi trào ra vì sợ hãi, tôi thật sự hoảng loạn và nghĩ rằng mình phải dắt xe bộ tới sáng thì may ra mới tìm được chỗ vá nhưng...<br /><br />Mới dắt bộ được chút, tôi bỗng thấy duy nhất 1 ngôi nhà hiện ra ven đường, ngồi trước cổng nhà là 1 thanh niên quần đùi cởi trần đang ngồi hút thuốc. Thấy chúng tôi, anh đứng bật dậy hỏi thăm, khi biết xe bị bể bánh anh hối hả quay ngay vô nhà mang đồ nghề ra rồi nói: số cô cậu may thế, tự nhiên hôm nay trời nóng quá tui không ngủ được nên ra đây mới châm điếu thuốc ngồi hóng gió, tui sắm bộ đồ này để tự sửa xe vì chỗ này chẳng có tiệm gì đâu...<br /><br />Lạy trời, y như Chúa - Phật đã sắp sẵn một con người, một sự tình cờ hoàn hảo để giúp đỡ tôi qua cơn hoạn nạn vậy. Anh thanh niên đó nhất định không chịu lấy một đồng nào của tụi tôi, anh bảo chỉ vô tình thấy thì giúp đỡ thôi, công xá gì...<br /><br />Vậy đó, trên đoạn đường này tôi đã vô tình giúp đỡ một người hoạn nạn và...1 năm sau, tôi đã được cứu giúp...<br /><br />Cũng như...đã bao lần tôi mở lòng trắc ẩn trước một hoàn cảnh khốn khổ và ngay lập tức sau đó...tôi nhận lại được nhiều hơn, gấp nhiều lần từ rất nhiều người khác nhau như:<br /><br />Những ngày đầu tôi về <a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&amp;t=all&amp;q=Bachcuchomestay\" title=\"#Bachcuchomestay\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Bachcuchomestay</a>, phải nói là khó khăn trăm bề, cạn kiệt tài chính tới mức chỉ muốn buông bỏ tất cả sau chuỗi ngày dài ăn toàn mì gói và bánh mì không khô khốc nhưng... bất thình lình: tôi nhận được sự trợ giúp từ những người tôi không hề quen biết, những người đó đã theo dõi facebook tôi một thời gian dài, chỉ với một tấm hình tôi cúi đầu tuyệt vọng, họ đã mở lòng và:<br /><br />Tôi chưa bao giờ quên, tôi ghi nhớ ơn từng ngày và trả lại nghĩa bằng nhiều cách...cho những con người khác...là những vòng tròn \"đáp đền nối tiếp\", truyền ân theo cấp số nhân...những con người ấy rồi sẽ lại ghi ân và trả ơn cuộc đời...là rất nhiều nhân và quả cho mọi điều tốt đẹp!<br /><br />Vậy, xin bạn hãy thinh lặng trong ít phút để suy gẫm về ơn - nghĩa cuộc đời, về quy luật cho đi và nhận lại...và: <br /><br />Nếu bạn có thiện tâm,<br />Tôi có thiện tâm,<br />Người người đều thiện tâm<br /><br />Chúng ta sẽ thay đổi được cả Thế giới!!!", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/862892672004616192", "published": "2018-07-09T03:07:24+00:00", "source": { "content": "ƠN - NGHĨA CUỘC ĐỜI \n\nCách nay mười mấy năm, khi con đường từ Vũng Tàu về Sài gòn chưa nhộn nhịp như bây giờ. Lúc ấy đã gần khuya, tôi và người bạn phóng xe như bay vượt qua 1 Sư ông mặc áo cà sa đang đi bộ dắt chiếc cúp 50, linh tính khiến tôi bắt người bạn vòng xe lại hỏi thăm ông có cần giúp đỡ gì không thì được biết xe ông hết xăng, đẩy bộ đã hơn 1 km rồi nhưng không chiếc xe nào dừng lại để ông cậy nhờ, con đường đó lại vắng toàn rừng cao su...Tôi và người bạn đã đẩy xe ông chạy tới được trạm xăng cách đó 3-4 km, ông chưa kịp nói gì, tôi vội gật đầu chào ông rồi hối người bạn chạy về ngay vì đã quá muộn!\n\n1 năm sau kể từ ngày đó,\n\nTôi với bạn có việc phải đi Vũng Tàu gấp vào giờ rất khuya, chắc đã quá 12h đêm, xe chúng tôi bất ngờ bị bể bánh, cũng ngay cung đường vắng 1 năm trước tối thui và chẳng có bóng người, nước mắt tôi trào ra vì sợ hãi, tôi thật sự hoảng loạn và nghĩ rằng mình phải dắt xe bộ tới sáng thì may ra mới tìm được chỗ vá nhưng...\n\nMới dắt bộ được chút, tôi bỗng thấy duy nhất 1 ngôi nhà hiện ra ven đường, ngồi trước cổng nhà là 1 thanh niên quần đùi cởi trần đang ngồi hút thuốc. Thấy chúng tôi, anh đứng bật dậy hỏi thăm, khi biết xe bị bể bánh anh hối hả quay ngay vô nhà mang đồ nghề ra rồi nói: số cô cậu may thế, tự nhiên hôm nay trời nóng quá tui không ngủ được nên ra đây mới châm điếu thuốc ngồi hóng gió, tui sắm bộ đồ này để tự sửa xe vì chỗ này chẳng có tiệm gì đâu...\n\nLạy trời, y như Chúa - Phật đã sắp sẵn một con người, một sự tình cờ hoàn hảo để giúp đỡ tôi qua cơn hoạn nạn vậy. Anh thanh niên đó nhất định không chịu lấy một đồng nào của tụi tôi, anh bảo chỉ vô tình thấy thì giúp đỡ thôi, công xá gì...\n\nVậy đó, trên đoạn đường này tôi đã vô tình giúp đỡ một người hoạn nạn và...1 năm sau, tôi đã được cứu giúp...\n\nCũng như...đã bao lần tôi mở lòng trắc ẩn trước một hoàn cảnh khốn khổ và ngay lập tức sau đó...tôi nhận lại được nhiều hơn, gấp nhiều lần từ rất nhiều người khác nhau như:\n\nNhững ngày đầu tôi về #Bachcuchomestay, phải nói là khó khăn trăm bề, cạn kiệt tài chính tới mức chỉ muốn buông bỏ tất cả sau chuỗi ngày dài ăn toàn mì gói và bánh mì không khô khốc nhưng... bất thình lình: tôi nhận được sự trợ giúp từ những người tôi không hề quen biết, những người đó đã theo dõi facebook tôi một thời gian dài, chỉ với một tấm hình tôi cúi đầu tuyệt vọng, họ đã mở lòng và:\n\nTôi chưa bao giờ quên, tôi ghi nhớ ơn từng ngày và trả lại nghĩa bằng nhiều cách...cho những con người khác...là những vòng tròn \"đáp đền nối tiếp\", truyền ân theo cấp số nhân...những con người ấy rồi sẽ lại ghi ân và trả ơn cuộc đời...là rất nhiều nhân và quả cho mọi điều tốt đẹp!\n\nVậy, xin bạn hãy thinh lặng trong ít phút để suy gẫm về ơn - nghĩa cuộc đời, về quy luật cho đi và nhận lại...và: \n\nNếu bạn có thiện tâm,\nTôi có thiện tâm,\nNgười người đều thiện tâm\n\nChúng ta sẽ thay đổi được cả Thế giới!!!", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:862892672004616192/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:861187268560764928", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "BẠCH CÚC HOMESTAY - KHÔNG BẢNG HIỆU<br /><br />Cơn mưa sáng nay làm lòng tôi dịu vợi, tôi bỗng thấy nhớ Sài Gòn da diết...<br /><br />Nhớ những ngày mới nhơn nhớn, có được tí tiền góp nhặt là tôi cùng lũ bạn lại tí tởn phóng xe vèo vèo đi ăn vặt. Chu choa Sài Gòn là thiên đường với những quán xá bé ti ti trong những hẻm nhỏ ngoằn ngoèo, đôi khi lội được đến đó bạn cũng muốn hết cả hơi nhưng bù lại...bạn được ăn ngon không thể tả, bạn sẽ thấy người ta ngồi ghế súp nhung nhúc chờ tới lượt mình được phục vụ đồ ăn trong văn minh lịch sự. Chắc chắn không có tiếng cằn nhằn, không có sự hờn dỗi bởi ai cũng hiểu họ tới đây vì điều gì và được thỏa mãn cái gì...Những quán ấy mái tôn lụp xụp không bảng hiệu, không tường vôi trắng toát, không bàn ghế sang trọng, tất cả là sự đơn sơ, giản dị nhưng ấm cúng sạch sẽ!<br /><br />Nhớ Sài Gòn tôi bỗng chốc thở dài, ừ tôi đã về đây mấy năm rồi, có lẻ...<br /><br />Bạch Cúc Homestay nằm trong hẻm nhỏ, con đường đất phía trước hẻm mấy chục năm rồi chưa được thành đường vì nó chỉ có đoạn ngắn vài trăm mét và ít hộ dân quá, năm nào người ta cũng đến đo đạc rồi lại để đó, thế nên khách tới ngán ngẩm lắm...<br /><br />Ngán ngẩm vì sợ mình nhầm! Ngán ngẩm vì không thể tin được người ta có thể làm \"nhà nghỉ\" ở một con đường xấu tệ nhem nhuốc thế này. Ngán ngẩm vì người ta đã quen với đường rộng đẹp đẽ, đỗ xịch xe xuống là bước vào sảnh khách sạn sang trọng. Bạch Cúc Homestay khiến khách phải xuống xe từ đầu hẻm, phải lội bộ gần 20 mét vào bên trong, phải tự tay bấm chuông cửa, đôi khi phải chờ đợi vài phút cánh cổng mới mở ra và ơ kìa...<br /><br />Khách đang mặt mày cau có dưới cái nắng nóng của mặt trời, khách đang giận dữ ngùn ngụt vì nghĩ mình bị lừa gạt, khách đang dồn hết bực tức chuẩn bị trút lên đầu cô chủ bỗng...thở hắt ra...hẫng nhẹ...thinh lặng trong giây lát...<br /><br />Người ta khó lòng tức giận khi trước mắt là một thảm xanh vời vợi, khó lòng điên cuồng trước cả một trời sắc hoa...Ở đây không có nhiều bê tông, không có sảnh tiếp tân, không có cầu thang tôi tối, có những căn phòng luôn phải luôn đóng kín cửa...Ở đây là quê mùa, không tiếng ồn ào xe cộ, chỉ có mảnh vườn nho nhỏ với cỏ hoa giăng kín lối. Con người ở đây không đơn giản là \"trao chìa khóa\" rồi nhốt mình sau cánh cửa. Con người ở đây nhìn thấy nhau, giao tiếp cùng nhau và trao cho nhau tình thân ái thật sự!<br /><br />Tôi đã rất buồn và rất nhiều lần phải nuốt cơn giận, gửi lại tiền cho những vị khách \"quá khích\", những vị khách ấy không biết nguôi ngoai hờn dỗi vì một con đường đất, những vị khách giận điên người vì phải lội bộ vài bước chân, những vị khách nhìn hoa cỏ như kẻ thù, những vị khách nhầm lẫn...họ chưa bao giờ hiểu homestay là gì và giá trị của sự tĩnh lặng!<br /><br />Bạch Cúc Homestay - Không bảng hiệu. Cái bảng hiệu nho nhỏ đã bị người ta nhổ lên để làm đường. Con đường đất trước ngõ giờ lại lem nhem hơn...người ta tưởng đang đi vào vựa ve chai nào đó...<br /><br />Nếu đường làm xong, Bạch Cúc Homestay vẫn sẽ \"Không bảng hiệu\"!<br /><br />Mạng xã hội quá phát triển, bạn có nhiều cách, nhiều nguồn để tìm hiểu Bạch Cúc Homestay ra sao, nó thế nào, nó không cần một bảng hiệu để tạo thành tên tuổi. Một khi bạn đã quyết định chọn lựa, bạn không nên hối hận vì quyết định của chính mình. Do thế, <a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&amp;t=all&amp;q=Bachcuchomestay\" title=\"#Bachcuchomestay\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#Bachcuchomestay</a>...<br /><br />KHÔNG CẦN BẢNG HIỆU<br /><br />Hotline: 0934197579", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/861187268560764928", "published": "2018-07-04T10:10:44+00:00", "source": { "content": "BẠCH CÚC HOMESTAY - KHÔNG BẢNG HIỆU\n\nCơn mưa sáng nay làm lòng tôi dịu vợi, tôi bỗng thấy nhớ Sài Gòn da diết...\n\nNhớ những ngày mới nhơn nhớn, có được tí tiền góp nhặt là tôi cùng lũ bạn lại tí tởn phóng xe vèo vèo đi ăn vặt. Chu choa Sài Gòn là thiên đường với những quán xá bé ti ti trong những hẻm nhỏ ngoằn ngoèo, đôi khi lội được đến đó bạn cũng muốn hết cả hơi nhưng bù lại...bạn được ăn ngon không thể tả, bạn sẽ thấy người ta ngồi ghế súp nhung nhúc chờ tới lượt mình được phục vụ đồ ăn trong văn minh lịch sự. Chắc chắn không có tiếng cằn nhằn, không có sự hờn dỗi bởi ai cũng hiểu họ tới đây vì điều gì và được thỏa mãn cái gì...Những quán ấy mái tôn lụp xụp không bảng hiệu, không tường vôi trắng toát, không bàn ghế sang trọng, tất cả là sự đơn sơ, giản dị nhưng ấm cúng sạch sẽ!\n\nNhớ Sài Gòn tôi bỗng chốc thở dài, ừ tôi đã về đây mấy năm rồi, có lẻ...\n\nBạch Cúc Homestay nằm trong hẻm nhỏ, con đường đất phía trước hẻm mấy chục năm rồi chưa được thành đường vì nó chỉ có đoạn ngắn vài trăm mét và ít hộ dân quá, năm nào người ta cũng đến đo đạc rồi lại để đó, thế nên khách tới ngán ngẩm lắm...\n\nNgán ngẩm vì sợ mình nhầm! Ngán ngẩm vì không thể tin được người ta có thể làm \"nhà nghỉ\" ở một con đường xấu tệ nhem nhuốc thế này. Ngán ngẩm vì người ta đã quen với đường rộng đẹp đẽ, đỗ xịch xe xuống là bước vào sảnh khách sạn sang trọng. Bạch Cúc Homestay khiến khách phải xuống xe từ đầu hẻm, phải lội bộ gần 20 mét vào bên trong, phải tự tay bấm chuông cửa, đôi khi phải chờ đợi vài phút cánh cổng mới mở ra và ơ kìa...\n\nKhách đang mặt mày cau có dưới cái nắng nóng của mặt trời, khách đang giận dữ ngùn ngụt vì nghĩ mình bị lừa gạt, khách đang dồn hết bực tức chuẩn bị trút lên đầu cô chủ bỗng...thở hắt ra...hẫng nhẹ...thinh lặng trong giây lát...\n\nNgười ta khó lòng tức giận khi trước mắt là một thảm xanh vời vợi, khó lòng điên cuồng trước cả một trời sắc hoa...Ở đây không có nhiều bê tông, không có sảnh tiếp tân, không có cầu thang tôi tối, có những căn phòng luôn phải luôn đóng kín cửa...Ở đây là quê mùa, không tiếng ồn ào xe cộ, chỉ có mảnh vườn nho nhỏ với cỏ hoa giăng kín lối. Con người ở đây không đơn giản là \"trao chìa khóa\" rồi nhốt mình sau cánh cửa. Con người ở đây nhìn thấy nhau, giao tiếp cùng nhau và trao cho nhau tình thân ái thật sự!\n\nTôi đã rất buồn và rất nhiều lần phải nuốt cơn giận, gửi lại tiền cho những vị khách \"quá khích\", những vị khách ấy không biết nguôi ngoai hờn dỗi vì một con đường đất, những vị khách giận điên người vì phải lội bộ vài bước chân, những vị khách nhìn hoa cỏ như kẻ thù, những vị khách nhầm lẫn...họ chưa bao giờ hiểu homestay là gì và giá trị của sự tĩnh lặng!\n\nBạch Cúc Homestay - Không bảng hiệu. Cái bảng hiệu nho nhỏ đã bị người ta nhổ lên để làm đường. Con đường đất trước ngõ giờ lại lem nhem hơn...người ta tưởng đang đi vào vựa ve chai nào đó...\n\nNếu đường làm xong, Bạch Cúc Homestay vẫn sẽ \"Không bảng hiệu\"!\n\nMạng xã hội quá phát triển, bạn có nhiều cách, nhiều nguồn để tìm hiểu Bạch Cúc Homestay ra sao, nó thế nào, nó không cần một bảng hiệu để tạo thành tên tuổi. Một khi bạn đã quyết định chọn lựa, bạn không nên hối hận vì quyết định của chính mình. Do thế, #Bachcuchomestay...\n\nKHÔNG CẦN BẢNG HIỆU\n\nHotline: 0934197579", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:861187268560764928/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:860532287626416128", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "ĐẤT NƯỚC TÔI, ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG NGƯỜI PHẢI HỦY HOẠI MẠNG SỐNG VÌ UẤT ỨC <br /><br />Trưa nay lúc 11h15', trên dòng timeline hiện lên hình ảnh người đàn ông \"Dân oan\" châm lửa tự thiêu tại cổng ban tiếp dân Trung Ương Đảng. Nhìn đăm vào video và hình ảnh, trái tim và đôi mắt tôi dường như đã bị đóng băng, quá sửng sốt và nghẹn ngào!<br /><br />Vì đâu nên nỗi mà Ông Bùi Hữu Tuân (sinh 1960) ở Chương Mỹ Hà Nội lại tự thiêu? Vì cớ sự gì mà người dân lại sẵn sàng chấp nhận cái chết, tự hủy hoại mạng sống mình, dùng ngọn lửa để thay lời cầu cứu??? Vì đâu mà hàng đoàn dân oan, hàng ngàn người tha hương chầu chực, kêu gào thét gọi công lý mỗi ngày trước cổng công quyền? Vì sao dân tôi lại khốn nạn và bất hạnh đến như vậy???<br /><br />Được sinh ra ở kiếp phận làm người, hơn tất cả mọi loài sinh vật, con người hiểu rõ mạng sống và cuộc sống của mình là vô giá. Dù có mang trọng bệnh, người ta vẫn cố đấu tranh từng giây từng phút để được tồn tại, để được hít thở, để được sống... Ấy vậy mà, hà cớ chi có những người quẫn trí tới mức tự hủy diệt mạng sống mình, vì sao, vì sao vậy???<br /><br />Vì người ta đã phẫn uất tới tận cùng!<br /><br />Vì người ta bế tắc, tuyệt vọng và uất hận tới mức phải dùng chính thân xác mình để rống lên lời than oan ai oán...một lần cuối!<br /><br />Có đất nước nào mà dân oan đông nghìn nghịt như đất nước Việt Nam?<br /><br />Có đất nước nào mà công lý lại là thằng hề khốn nạn: bịt tai, bịt mắt và câm miệng trước những đau thương oan ức thấu cả đất trời!<br /><br />Có đất nước nào mà nhiều người dân đã phải tự kết liễu cuộc đời mình trong phẫn uất và tuyệt vọng như vậy???<br /><br />Đất nước tôi, đất nước của những con người phải hủy hoại mạng sống mình vì uất ức...quá bất hạnh!!!", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860532287626416128", "published": "2018-07-02T14:48:05+00:00", "source": { "content": "ĐẤT NƯỚC TÔI, ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG NGƯỜI PHẢI HỦY HOẠI MẠNG SỐNG VÌ UẤT ỨC \n\nTrưa nay lúc 11h15', trên dòng timeline hiện lên hình ảnh người đàn ông \"Dân oan\" châm lửa tự thiêu tại cổng ban tiếp dân Trung Ương Đảng. Nhìn đăm vào video và hình ảnh, trái tim và đôi mắt tôi dường như đã bị đóng băng, quá sửng sốt và nghẹn ngào!\n\nVì đâu nên nỗi mà Ông Bùi Hữu Tuân (sinh 1960) ở Chương Mỹ Hà Nội lại tự thiêu? Vì cớ sự gì mà người dân lại sẵn sàng chấp nhận cái chết, tự hủy hoại mạng sống mình, dùng ngọn lửa để thay lời cầu cứu??? Vì đâu mà hàng đoàn dân oan, hàng ngàn người tha hương chầu chực, kêu gào thét gọi công lý mỗi ngày trước cổng công quyền? Vì sao dân tôi lại khốn nạn và bất hạnh đến như vậy???\n\nĐược sinh ra ở kiếp phận làm người, hơn tất cả mọi loài sinh vật, con người hiểu rõ mạng sống và cuộc sống của mình là vô giá. Dù có mang trọng bệnh, người ta vẫn cố đấu tranh từng giây từng phút để được tồn tại, để được hít thở, để được sống... Ấy vậy mà, hà cớ chi có những người quẫn trí tới mức tự hủy diệt mạng sống mình, vì sao, vì sao vậy???\n\nVì người ta đã phẫn uất tới tận cùng!\n\nVì người ta bế tắc, tuyệt vọng và uất hận tới mức phải dùng chính thân xác mình để rống lên lời than oan ai oán...một lần cuối!\n\nCó đất nước nào mà dân oan đông nghìn nghịt như đất nước Việt Nam?\n\nCó đất nước nào mà công lý lại là thằng hề khốn nạn: bịt tai, bịt mắt và câm miệng trước những đau thương oan ức thấu cả đất trời!\n\nCó đất nước nào mà nhiều người dân đã phải tự kết liễu cuộc đời mình trong phẫn uất và tuyệt vọng như vậy???\n\nĐất nước tôi, đất nước của những con người phải hủy hoại mạng sống mình vì uất ức...quá bất hạnh!!!", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:860532287626416128/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:860324284878913536", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "THÔI, ĐỪNG HẠ CẤP VÀ VÔ LƯƠNG HƠN NỮA!<br /><br />Chuyện \"ai đó\" hơn một tuần qua tấn công nhà cô Đỗ Thị Minh Hạnh bằng những hòn đá, hòn gạch to tướng, những bó pháo (hoặc là thuốc nổ) cộng mồi châm quăng vào giữa nhà khiến tôi nhớ đến một câu chuyện:<br /><br />\"Có một ông trùm xã hội đen khét tiếng máu lạnh, ông ta cầm đầu nguyên một băng vô lại và làm trùm ở một vùng rộng lớn. Băng nhóm này thường đi gây hấn và tranh dành địa bàn với các băng nhóm lân cận để mở rộng lãnh thổ và đương nhiên, ông trùm xã hội đen này nổi tiếng về độ hung bạo tới mức ai cũng phải khiếp sợ...<br /><br />Có một tên đàn em mới được gia nhập vào băng. Để thử lửa, ông trùm giao cho hắn một danh sách các con nợ để hắn tự quyền định đoạt, xử lý và báo cáo. Tới ngày hẹn, tên đàn em hí hửng khoe chiến công với ông trùm, ông im lặng gật gù nghe hắn kể từng sự vụ và hắn sung sướng vô cùng khi nhận thấy sự hài lòng của đại ca nhưng sau khi kết thúc câu chuyện cuối cùng, hắn bất ngờ bị lão trùm tát một cái như trời giáng sấp mặt xuống đất, lão dùng chân dậm lên đầu hắn và gào lên:<br /><br />Dmm, bao năm nay dù tao là cướp, là xã hội đen sống ngoài vòng pháp luật nhưng chưa bao giờ tao để người ta đánh giá tao là thứ hạ cấp. Giang hồ có số má của giang hồ, ngày hôm nay mày đã vấy bẩn danh tiếng của tao thì mày chỉ có nước lấy mạng mày ra mà đền!<br /><br />Thằng đàn em mặt cắt không còn giọt máu, hắn lẩy bẩy run rẩy xin đại ca tha mạng và xin một cơ hội để sửa chữa...Ngay hôm đó, hắn đến nhà \"con nợ\" trong câu chuyện cuối cùng, hắn quỳ xuống xin bà lão tha thứ vì sự \"đốn mạt\" hắn đã gây cho bà: thì ra, thằng con bà lão là một con nghiện, thằng con đã trót dại vay tiền xã hội đen rồi trốn mất. Để đòi được món nợ, tên đàn em ngày nào cũng đến hù dọa bà lão và cho cả một bọn vô lại ném đá vào nhà bà lúc nửa đêm. Hắn khiến bà vì quá sợ hãi và đau khổ mà nằm liệt giường thoi thóp chờ chết...<br /><br />Lão trùm dạy cho thằng đàn em bài học nhớ đời rồi lão chốt câu cuối: \"oan có đầu, nợ có chủ. Mày dù sống tận đáy xã hội nhưng mày phải sống làm sao để giữ được chút lương tâm cuối cùng như một bảo vật để đem ra chuộc lúc nhắm mắt. Dm, làm gì thì làm phải tránh xa người già và trẻ em. Thằng con nghiện mượn nợ trốn mất thì mày đường hoàng đến gặp mẹ nó mà thương thảo, quá lắm đề nghị bà ta bán cái nhà lấy một phần trả nợ cho con, mẹ nào mà chẳng thương con... nếu không mày sẽ xử thằng con mất xác. Đàng này mày ngu như con lợn, mày tấn công khủng bố một bà già, lỡ bà ấy vỡ tim mà chết thì mày giải quyết được nợ nần à? Dmm, phải nhớ: giang hồ không phải là hạ tiện và cặn bã trong hành xử...\"<br /><br />Chính quyền tỉnh Lâm Đồng, An ninh Lâm Đồng có đủ bộ máy và lực lượng hùng mạnh để trấn áp đường hoàng công khai và thậm chí ra lệnh \"bắt giam\" người bất đồng chính kiến khi \"chốt\" được tội của họ. Các ngài không cần thiết phải sử dụng bọn vô lại và phương sách hạ tiện tới mức khủng bố bằng gạch đá hàng đêm vào ngôi nhà của một cụ ông lớn tuổi như vậy. Điều đó chỉ khiến người ta nhìn chính quyền này như một thứ hèn hạ, tệ hại và thấp kém hơn cả bọn thảo khấu cướp của cho vay nặng lãi...<br /><br />Nhiêu thế đã quá đủ rồi, đừng tự hạ cấp mình và vô lương hơn nữa!!!", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/860324284878913536", "published": "2018-07-02T01:01:33+00:00", "source": { "content": "THÔI, ĐỪNG HẠ CẤP VÀ VÔ LƯƠNG HƠN NỮA!\n\nChuyện \"ai đó\" hơn một tuần qua tấn công nhà cô Đỗ Thị Minh Hạnh bằng những hòn đá, hòn gạch to tướng, những bó pháo (hoặc là thuốc nổ) cộng mồi châm quăng vào giữa nhà khiến tôi nhớ đến một câu chuyện:\n\n\"Có một ông trùm xã hội đen khét tiếng máu lạnh, ông ta cầm đầu nguyên một băng vô lại và làm trùm ở một vùng rộng lớn. Băng nhóm này thường đi gây hấn và tranh dành địa bàn với các băng nhóm lân cận để mở rộng lãnh thổ và đương nhiên, ông trùm xã hội đen này nổi tiếng về độ hung bạo tới mức ai cũng phải khiếp sợ...\n\nCó một tên đàn em mới được gia nhập vào băng. Để thử lửa, ông trùm giao cho hắn một danh sách các con nợ để hắn tự quyền định đoạt, xử lý và báo cáo. Tới ngày hẹn, tên đàn em hí hửng khoe chiến công với ông trùm, ông im lặng gật gù nghe hắn kể từng sự vụ và hắn sung sướng vô cùng khi nhận thấy sự hài lòng của đại ca nhưng sau khi kết thúc câu chuyện cuối cùng, hắn bất ngờ bị lão trùm tát một cái như trời giáng sấp mặt xuống đất, lão dùng chân dậm lên đầu hắn và gào lên:\n\nDmm, bao năm nay dù tao là cướp, là xã hội đen sống ngoài vòng pháp luật nhưng chưa bao giờ tao để người ta đánh giá tao là thứ hạ cấp. Giang hồ có số má của giang hồ, ngày hôm nay mày đã vấy bẩn danh tiếng của tao thì mày chỉ có nước lấy mạng mày ra mà đền!\n\nThằng đàn em mặt cắt không còn giọt máu, hắn lẩy bẩy run rẩy xin đại ca tha mạng và xin một cơ hội để sửa chữa...Ngay hôm đó, hắn đến nhà \"con nợ\" trong câu chuyện cuối cùng, hắn quỳ xuống xin bà lão tha thứ vì sự \"đốn mạt\" hắn đã gây cho bà: thì ra, thằng con bà lão là một con nghiện, thằng con đã trót dại vay tiền xã hội đen rồi trốn mất. Để đòi được món nợ, tên đàn em ngày nào cũng đến hù dọa bà lão và cho cả một bọn vô lại ném đá vào nhà bà lúc nửa đêm. Hắn khiến bà vì quá sợ hãi và đau khổ mà nằm liệt giường thoi thóp chờ chết...\n\nLão trùm dạy cho thằng đàn em bài học nhớ đời rồi lão chốt câu cuối: \"oan có đầu, nợ có chủ. Mày dù sống tận đáy xã hội nhưng mày phải sống làm sao để giữ được chút lương tâm cuối cùng như một bảo vật để đem ra chuộc lúc nhắm mắt. Dm, làm gì thì làm phải tránh xa người già và trẻ em. Thằng con nghiện mượn nợ trốn mất thì mày đường hoàng đến gặp mẹ nó mà thương thảo, quá lắm đề nghị bà ta bán cái nhà lấy một phần trả nợ cho con, mẹ nào mà chẳng thương con... nếu không mày sẽ xử thằng con mất xác. Đàng này mày ngu như con lợn, mày tấn công khủng bố một bà già, lỡ bà ấy vỡ tim mà chết thì mày giải quyết được nợ nần à? Dmm, phải nhớ: giang hồ không phải là hạ tiện và cặn bã trong hành xử...\"\n\nChính quyền tỉnh Lâm Đồng, An ninh Lâm Đồng có đủ bộ máy và lực lượng hùng mạnh để trấn áp đường hoàng công khai và thậm chí ra lệnh \"bắt giam\" người bất đồng chính kiến khi \"chốt\" được tội của họ. Các ngài không cần thiết phải sử dụng bọn vô lại và phương sách hạ tiện tới mức khủng bố bằng gạch đá hàng đêm vào ngôi nhà của một cụ ông lớn tuổi như vậy. Điều đó chỉ khiến người ta nhìn chính quyền này như một thứ hèn hạ, tệ hại và thấp kém hơn cả bọn thảo khấu cướp của cho vay nặng lãi...\n\nNhiêu thế đã quá đủ rồi, đừng tự hạ cấp mình và vô lương hơn nữa!!!", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:860324284878913536/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:859948409509343232", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "Viết cho Quỳnh, 1 năm về trước...<br />----<br /><br />\"Mười năm hai mái đầu xanh<br />Trời xa sương lạnh nụ quỳnh khóc đêm\"<br /><br />Chưa có bao giờ đất nước này lại tang thương và buồn thảm đến như vậy, những dòng tin tức trên timeline là một bức tranh loang lổ dự báo về một tương lai tàn khốc, đoạn kết mờ mịt cho một tộc bất hạnh...<br /><br />Trong khi rừng Tây Nguyên đang bị tàn phá nghiêm trọng với dấu hỏi to tướng về lực lượng Công an, Kiểm lâm và những thế lực bên trên thì Vịnh Hạ Long - di sản Thế giới- đang bị người ta ngang nhiên xẻo thịt lấy đá; biển Bình Thuận thì được cấp phép nhận chìm gần 1 triệu mét khối bùn thải...và đỉnh Fansipan, bán đảo Sơn Trà, biển Quảng Ninh đang bị những tập đoàn lợi ích tác oai tác quái, phá tung...tan nát...!!!<br /><br />Cả Việt Nam bầm dập, đau thương cúi đầu cam chịu trong mê hồn trận những án oan, những cái chết bất ngờ - oan nghiệt \"tự tử\" trong đồn, những lệnh bắt, những bản án thù cay độc, cố ý trả đũa người bất đồng chính kiến, dù họ chỉ là những người phụ nữ yếu ớt, người mẹ đơn thân với những đứa con còn quá nhỏ...10 năm...tước đoạt tình mẹ con... quá tàn nhẫn!!!<br /><br />Vậy xã hội này có bao nhiêu phần trăm con người dám dẫm đạp lên công lý, lên tình người và nhân nghĩa sống ở cuộc đời để làm những chuyện phi nhân?<br /><br />Và số phần trăm còn lại, có bao nhiêu người dũng cảm dám đứng lên, ngẩng cao đầu cất tiếng nói bảo vệ môi trường, đòi quyền tự do, ngôn luận, tìm kiếm sự công bằng? Họ lạc lõng...đơn độc giữa hàng triệu người...để rồi...<br /><br />Chúng ta không phải là đang \"sống\" nữa!<br />Chúng ta chỉ là đang \"tồn tại\"!!!<br /><br />Tồn tại giữa một xã hội nhiễu nhương: nơi niềm tin là thứ quý giá xa xỉ, lòng trắc ẩn là kim cương, thiện nghĩa khó có thể sống sót; <br />Nơi kẻ ác thì tràn lan;<br />Tham tàn thì tràn ngập...<br /><br />Chúng ta tồn tại trong phập phồng, trong thoi thóp giữa muôn trùng độc hại bủa vây. Tồn tại để:<br />Nhìn biển chết;<br />Thấy rừng chết;<br />Và...nghe đất đang hấp hối...!!!<br /><br />Tồn tại trong nhắm mắt, bịt tai, câm họng...<br />Đành buông xuôi...mặc kệ...<br /><br />Mọi thứ đã có Đảng và nhà nước lo...<br /><br />Chúng ta chỉ việc tiếp tục tồn tại...<br />Để chờ...<br /><br />CHẾT!!!<br /><br />P/S: Ảnh và 2 câu thơ của Huy Phan", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/859948409509343232", "published": "2018-07-01T00:07:57+00:00", "source": { "content": "Viết cho Quỳnh, 1 năm về trước...\n----\n\n\"Mười năm hai mái đầu xanh\nTrời xa sương lạnh nụ quỳnh khóc đêm\"\n\nChưa có bao giờ đất nước này lại tang thương và buồn thảm đến như vậy, những dòng tin tức trên timeline là một bức tranh loang lổ dự báo về một tương lai tàn khốc, đoạn kết mờ mịt cho một tộc bất hạnh...\n\nTrong khi rừng Tây Nguyên đang bị tàn phá nghiêm trọng với dấu hỏi to tướng về lực lượng Công an, Kiểm lâm và những thế lực bên trên thì Vịnh Hạ Long - di sản Thế giới- đang bị người ta ngang nhiên xẻo thịt lấy đá; biển Bình Thuận thì được cấp phép nhận chìm gần 1 triệu mét khối bùn thải...và đỉnh Fansipan, bán đảo Sơn Trà, biển Quảng Ninh đang bị những tập đoàn lợi ích tác oai tác quái, phá tung...tan nát...!!!\n\nCả Việt Nam bầm dập, đau thương cúi đầu cam chịu trong mê hồn trận những án oan, những cái chết bất ngờ - oan nghiệt \"tự tử\" trong đồn, những lệnh bắt, những bản án thù cay độc, cố ý trả đũa người bất đồng chính kiến, dù họ chỉ là những người phụ nữ yếu ớt, người mẹ đơn thân với những đứa con còn quá nhỏ...10 năm...tước đoạt tình mẹ con... quá tàn nhẫn!!!\n\nVậy xã hội này có bao nhiêu phần trăm con người dám dẫm đạp lên công lý, lên tình người và nhân nghĩa sống ở cuộc đời để làm những chuyện phi nhân?\n\nVà số phần trăm còn lại, có bao nhiêu người dũng cảm dám đứng lên, ngẩng cao đầu cất tiếng nói bảo vệ môi trường, đòi quyền tự do, ngôn luận, tìm kiếm sự công bằng? Họ lạc lõng...đơn độc giữa hàng triệu người...để rồi...\n\nChúng ta không phải là đang \"sống\" nữa!\nChúng ta chỉ là đang \"tồn tại\"!!!\n\nTồn tại giữa một xã hội nhiễu nhương: nơi niềm tin là thứ quý giá xa xỉ, lòng trắc ẩn là kim cương, thiện nghĩa khó có thể sống sót; \nNơi kẻ ác thì tràn lan;\nTham tàn thì tràn ngập...\n\nChúng ta tồn tại trong phập phồng, trong thoi thóp giữa muôn trùng độc hại bủa vây. Tồn tại để:\nNhìn biển chết;\nThấy rừng chết;\nVà...nghe đất đang hấp hối...!!!\n\nTồn tại trong nhắm mắt, bịt tai, câm họng...\nĐành buông xuôi...mặc kệ...\n\nMọi thứ đã có Đảng và nhà nước lo...\n\nChúng ta chỉ việc tiếp tục tồn tại...\nĐể chờ...\n\nCHẾT!!!\n\nP/S: Ảnh và 2 câu thơ của Huy Phan", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:859948409509343232/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:859449958862159872", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461", "content": "Hân hạnh chào đón các bạn đến với Bạch Cúc Homestay<br /><br /><a href=\"https://www.facebook.com/pg/Bachcuchomestay/photos/?tab=albums\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/pg/Bachcuchomestay/photos/?tab=albums</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/859449958862159872", "published": "2018-06-29T15:07:17+00:00", "source": { "content": "Hân hạnh chào đón các bạn đến với Bạch Cúc Homestay\n\nhttps://www.facebook.com/pg/Bachcuchomestay/photos/?tab=albums", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/entities/urn:activity:859449958862159872/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859447423460712461/outboxoutbox" }