A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:881819025563439104",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“Bài tiếp theo và kết thúc:<br /><br />CÁC GIỌNG CA TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Phần 8: LỜI KẾT<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br /><br />Những năm đầu thập niên 60, thời kỳ đặt nền móng cho nhạc Boléro Việt Nam, chúng ta có 5 ca sĩ tiêu biểu gồm: Thanh Thúy, Hoàng Oanh, Phương Dung, Duy Khánh và Nhật Trường. Đây là thế hệ đầu tiên của dòng nhạc Boléro Việt Nam. Mỗi người một cách hát khác nhau nhưng 5 người họ dù có hát những bài Boléro thật buồn cũng không rên rỉ, rệu rã để có thể cho là ủy mị được. Giọng hát buồn của họ nói lên được cái thực tại của tình yêu nồng thắm, lãng mạn, tình tứ dù ở trong hoàn cảnh chiến tranh ly tán. Họ đã hát trong nỗi thống khổ của chiến tranh, hát trên tiếng réo của đạn bom, hát trên số phận bi thương của dân tộc. Đó là tiếng nói chân thực của những trái tim Việt Nam bị dằn xé vì cuộc chiến triền miên 20 năm (1954 - 1975).<br /><br />Nhìn lại thuở ban đầu ấy, chúng ta có một lực lượng nhạc sĩ hùng hậu, cần có một đội ngũ ca sĩ hùng hậu truyền tải được hết tinh túy của dòng nhạc Boléro, mới có thể đẩy dòng nhạc nầy lên thành dòng nhạc chủ đạo trong thời kỳ hoàng kim của âm nhạc Việt Nam. May mắn là trong giai đoạn cần thiết đó đã có xuất hiện đúng lúc các nghệ sĩ tài hoa của Nhạc Vàng Boléro. Họ đã đưa Boléro đến với mọi người, lôi cuốn giới yêu nhạc miền Nam say mê theo nó. Đến nay, sau mấy mươi năm, muốn tìm một đội ngũ ca sĩ như vậy không phải dễ.<br /><br />Bởi thế, việc khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam không phải chỉ một cá nhân mà làm được. Nó không đơn giản như khai phá một mảnh ruộng, một thửa vườn. Dòng nhạc đó đã có ảnh hưởng đến hàng triệu người qua nhiều thế hệ. Chọn ra những người tiêu biểu đầu tiên có công khai phá và có ảnh hưởng nhiều nhất cho dòng nhạc Boléro Việt Nam thì đó chính là:<br />- Các nhạc sĩ: Hoàng Thi Thơ, Lam Phương, Trúc Phương, Hoài Linh, Minh Kỳ, Anh Bằng, Lê Dinh, Châu Kỳ, Mạnh Phát, Hoài An, Song Ngọc…<br />- Các nam ca - nhạc sĩ: Duy Khánh, Nhật Trường…<br />- Các nữ ca sĩ: Thanh Thúy, Hoàng Oanh, Phương Dung…<br /><br />Đây là những tiền bối nhạc Boléro đích thực, đúng nghĩa và xứng đáng nhất. Chúng ta vinh danh họ cho đúng người, đúng công lao. Tiếc rằng có một số người đã ra đi vĩnh viễn, còn với những người còn lại, một lời “công đạo” cũng sẽ an ủi họ rất nhiều. Hơn nữa, lịch sử đòi hỏi một sự chính danh, công chúng cũng trông mong có những phán xét đúng như lòng họ muốn.<br /><br />Tôi viết ra đây một vài nhận xét nho nhỏ của một cá nhân yêu Nhạc Vàng góp nhặt được từ quãng thời gian “ròng rã buồn vui” theo dòng nhạc nổi trôi. Tôi muốn kết nối lại những mảnh hồi ức về thời kỳ phôi thai của dòng nhạc Boléro Việt Nam. Dĩ nhiên cần có nhiều ý kiến am tường của những nhà chuyên môn, của tầng lớp khán giả yêu nhạc để làm sáng tỏ một vấn đề chưa được nghiên cứu nhiều, đó là sự hình thành và phát triển của dòng nhạc Boléro Việt Nam.<br /><br />Một khán giả yêu Nhạc Vàng<br />(Kính tặng các ca - nhạc sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam với lòng quý mến và biết ơn)<br /><br />Mùa Xuân năm Đinh Dậu 2017<br />Kiva<br /><br />Đây là kỳ cuối cùng trong loạt bài viết “Các Giọng Ca Tiên Phong Của Dòng Nhạc Boléro Việt Nam” gồm 8 kỳ, đã được trích đăng lần lượt trên các trang Facebook Hoàng Oanh. Xin chân thành cảm ơn tác giả Kiva đã dành nhiều thời gian và công sức để viết trao cho chúng ta những kiến thức về văn nghệ và âm nhạc Việt Nam thật giá trị.<br /><br />Thân mến chúc tác giả nhiều sức khỏe để tiếp tục nghiên cứu và viết thêm nhiều bài viết thật hay. “<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1405584229490320/?type=3&theater\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1405584229490320/?type=3&theater</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/881819025563439104",
"published": "2018-08-30T08:33:58+00:00",
"source": {
"content": "“Bài tiếp theo và kết thúc:\n\nCÁC GIỌNG CA TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nPhần 8: LỜI KẾT\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\n\nNhững năm đầu thập niên 60, thời kỳ đặt nền móng cho nhạc Boléro Việt Nam, chúng ta có 5 ca sĩ tiêu biểu gồm: Thanh Thúy, Hoàng Oanh, Phương Dung, Duy Khánh và Nhật Trường. Đây là thế hệ đầu tiên của dòng nhạc Boléro Việt Nam. Mỗi người một cách hát khác nhau nhưng 5 người họ dù có hát những bài Boléro thật buồn cũng không rên rỉ, rệu rã để có thể cho là ủy mị được. Giọng hát buồn của họ nói lên được cái thực tại của tình yêu nồng thắm, lãng mạn, tình tứ dù ở trong hoàn cảnh chiến tranh ly tán. Họ đã hát trong nỗi thống khổ của chiến tranh, hát trên tiếng réo của đạn bom, hát trên số phận bi thương của dân tộc. Đó là tiếng nói chân thực của những trái tim Việt Nam bị dằn xé vì cuộc chiến triền miên 20 năm (1954 - 1975).\n\nNhìn lại thuở ban đầu ấy, chúng ta có một lực lượng nhạc sĩ hùng hậu, cần có một đội ngũ ca sĩ hùng hậu truyền tải được hết tinh túy của dòng nhạc Boléro, mới có thể đẩy dòng nhạc nầy lên thành dòng nhạc chủ đạo trong thời kỳ hoàng kim của âm nhạc Việt Nam. May mắn là trong giai đoạn cần thiết đó đã có xuất hiện đúng lúc các nghệ sĩ tài hoa của Nhạc Vàng Boléro. Họ đã đưa Boléro đến với mọi người, lôi cuốn giới yêu nhạc miền Nam say mê theo nó. Đến nay, sau mấy mươi năm, muốn tìm một đội ngũ ca sĩ như vậy không phải dễ.\n\nBởi thế, việc khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam không phải chỉ một cá nhân mà làm được. Nó không đơn giản như khai phá một mảnh ruộng, một thửa vườn. Dòng nhạc đó đã có ảnh hưởng đến hàng triệu người qua nhiều thế hệ. Chọn ra những người tiêu biểu đầu tiên có công khai phá và có ảnh hưởng nhiều nhất cho dòng nhạc Boléro Việt Nam thì đó chính là:\n- Các nhạc sĩ: Hoàng Thi Thơ, Lam Phương, Trúc Phương, Hoài Linh, Minh Kỳ, Anh Bằng, Lê Dinh, Châu Kỳ, Mạnh Phát, Hoài An, Song Ngọc…\n- Các nam ca - nhạc sĩ: Duy Khánh, Nhật Trường…\n- Các nữ ca sĩ: Thanh Thúy, Hoàng Oanh, Phương Dung…\n\nĐây là những tiền bối nhạc Boléro đích thực, đúng nghĩa và xứng đáng nhất. Chúng ta vinh danh họ cho đúng người, đúng công lao. Tiếc rằng có một số người đã ra đi vĩnh viễn, còn với những người còn lại, một lời “công đạo” cũng sẽ an ủi họ rất nhiều. Hơn nữa, lịch sử đòi hỏi một sự chính danh, công chúng cũng trông mong có những phán xét đúng như lòng họ muốn.\n\nTôi viết ra đây một vài nhận xét nho nhỏ của một cá nhân yêu Nhạc Vàng góp nhặt được từ quãng thời gian “ròng rã buồn vui” theo dòng nhạc nổi trôi. Tôi muốn kết nối lại những mảnh hồi ức về thời kỳ phôi thai của dòng nhạc Boléro Việt Nam. Dĩ nhiên cần có nhiều ý kiến am tường của những nhà chuyên môn, của tầng lớp khán giả yêu nhạc để làm sáng tỏ một vấn đề chưa được nghiên cứu nhiều, đó là sự hình thành và phát triển của dòng nhạc Boléro Việt Nam.\n\nMột khán giả yêu Nhạc Vàng\n(Kính tặng các ca - nhạc sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam với lòng quý mến và biết ơn)\n\nMùa Xuân năm Đinh Dậu 2017\nKiva\n\nĐây là kỳ cuối cùng trong loạt bài viết “Các Giọng Ca Tiên Phong Của Dòng Nhạc Boléro Việt Nam” gồm 8 kỳ, đã được trích đăng lần lượt trên các trang Facebook Hoàng Oanh. Xin chân thành cảm ơn tác giả Kiva đã dành nhiều thời gian và công sức để viết trao cho chúng ta những kiến thức về văn nghệ và âm nhạc Việt Nam thật giá trị.\n\nThân mến chúc tác giả nhiều sức khỏe để tiếp tục nghiên cứu và viết thêm nhiều bài viết thật hay. “\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1405584229490320/?type=3&theater",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:881819025563439104/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:875575139158011904",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“Tiếp theo loạt bài của tác giả Kiva, xin giới thiệu đến quý vị phần viết về nam ca - nhạc sĩ Nhật Trường - Trần Thiện Thanh:<br />CÁC NAM CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Phần 7: CA SĨ NHẬT TRƯỜNG<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br />Nhật Trường - Trần Thiện Thanh (1942-2005):<br />Nhật Trường sinh trưởng ở vùng biển Phan Thiết, ông mê ca hát từ nhỏ và quyết chí thực hiện mơ ước theo đuổi âm nhạc của mình. Ngay những năm 60 đầu tiên, ông cùng Duy Khánh là hai tên tuổi nổi trội trong các sinh hoạt ca nhạc ở miền Nam. Ông có giọng ca rất truyền cảm, êm ái, lả lướt, có một chút điệu đà nhưng rất dễ thương, tràn đầy cảm xúc, nổi bật nhất là nét hào hoa trong chất giọng. Ông là một trong vài người có đóng góp lớn lao nhất cho dòng nhạc lính VNCH: Vừa là người hát, vừa là người viết nhạc cho lính rất hay. Khi hát thì lấy tên Nhật Trường, khi viết nhạc thì ký bút hiệu: Trần Thiện Thanh, Anh Chương và CH, Trần Thiện Thanh Toàn… Nhiều bài Boléro do ông sáng tác quá nổi tiếng và rất cảm động qua tiếng hát của ông: Tạ Từ Trong Đêm, Anh Về Với Em (1964), Từ Đó Em Buồn (1964), Đôi Ngã Đôi Ta (1964), Đồn Vắng Chiều Xuân (1964), Hàn Mặc Tử (1964), Không Bao Giờ Ngăn Cách (1964), Chuyện Tình T.T.Kh, Hai Sắc Hoa Tigôn, Biển Mặn…<br />Khắc sâu trong các tác phẩm nghệ thuật của ông chính là nét đa tình, lãng mạn, nhuộm chút phong sương của người lính VNCH, yêu đời lính, thương người em gái hậu phương, tình cảm trong sáng, không chút hận thù:<br />“Anh muốn em hiểu rằng đời lính chiến phong sương. Thì một lần về thăm bằng vạn ngày gần nhau. Em biết không những chiều khi sương thu giăng giăng. Anh nhớ xưa chúng mình hay đi trên đường vắng…” – Anh Về Với Em<br />Tình yêu trong nhạc ông rất nhân hậu, nhớ mà không oán, luyến tiếc mà không chua cay:<br />“Nhớ anh nhớ vô vàng, nhớ anh nhớ muôn ngàn. Nhớ anh đã bao lần mắt nhòe lệ đêm mơ. Lệ nhòe đêm mơ mong đợi người về lau khô. Nên từ đó em buồn…” – Từ Đó Em Buồn<br />Nhạc của ông đã làm nhiều người nghe cảm thấy yêu đời lính - nhiều gian khổ nhưng rất oai hùng.<br />Nhật Trường và Duy Khánh là hai giọng hát Boléro hàng đầu thuở đó và cả hai ông đều rất thành công trong việc chuyển tải chính tác phẩm của mình đến tai người ái mộ. Bản nhạc Người Yêu Của Lính (Slow Rock) của ông là bài hát gối đầu giường của người lính VNCH.<br />Tương tự Duy Khánh, ông thành lập:<br />- Ban nhạc Tiếng Hát Đôi Mươi trình diễn ở Đài phát thanh và Đài truyền hình.<br />- Ông cũng lập trung tâm thu thanh và phát hành băng nhạc, nhà xuất bản phát hành các tờ nhạc rời với tên: Tiếng Hát Đôi Mươi.<br />- Ông từng là đạo diễn dàn dựng, thực hiện một số nhạc cảnh, phim kịch về đời lính chiến cho Đài truyền hình từ các bài hát của ông như Trên Đỉnh Mùa Đông, Người Chết Trở Về… rất có tiếng vang, đóng với nữ ca sĩ Thanh Lan.<br />Sau 1975, ông bị nhà cầm quyền mới cấm hát giống trường hợp của ca sĩ Duy Khánh và Thái Thanh… 18 năm sau, ông mới được sang định cư ở Mỹ. Thời gian 18 năm ròng rã đã lấy mất của ông bao năng lực tuổi trẻ, làm hao mòn dòng cảm xúc của người nghệ sĩ. Đây là một thiệt thòi không nhỏ cho âm nhạc Việt Nam.<br />Như đã trình bày ở trên, trong thời kỳ “khai sơn phá thạch” vào nửa đầu thập niên 60, hàng ngũ nam ca sĩ hát Boléro không có “tứ trụ” mà chỉ có “nhị trụ” là Duy Khánh và Nhật Trường. Hai ông đã đứng mũi chịu sào, dẫn đầu phía nam ca sĩ, lèo lái con tàu Boléro vượt đến bến vinh quang. Nửa sau của thập niên 60 mới có thêm những tên tuổi nổi tiếng khác như Chế Linh, Trung Chỉnh, Giang Tử,… để nối tiếp dòng nhạc Boléro, càng củng cố thêm sức mạnh của Boléro trong lòng công chúng.<br />Nhìn chung, các nữ ca sĩ có sức thu hút mạnh mẽ về giọng ca hơn các nam ca sĩ, nên được mời thu dĩa, thu thanh nhiều hơn. Nhưng các nam ca sĩ có thêm thế mạnh về sáng tác nên tầm ảnh hưởng cũng rất sâu rộng.<br />Sau đây, để tưởng nhớ đến người nghệ sĩ với giọng hát ấm áp tình lính và tình quê hương, xin mời quý vị cùng lắng nghe nhạc phẩm Tạ Từ Trong Đêm (Trần Thiện Thanh) với tiếng hát của ca sĩ Nhật Trường (thu âm năm 1966 cho Hãng dĩa Việt Nam).<br />(Còn tiếp…<br />Mời quý vị đón đọc phần thứ 8: Lời kết)”<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/videos/1400846989964044/\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/videos/1400846989964044/</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/875575139158011904",
"published": "2018-08-13T03:03:00+00:00",
"source": {
"content": "“Tiếp theo loạt bài của tác giả Kiva, xin giới thiệu đến quý vị phần viết về nam ca - nhạc sĩ Nhật Trường - Trần Thiện Thanh:\nCÁC NAM CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nPhần 7: CA SĨ NHẬT TRƯỜNG\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\nNhật Trường - Trần Thiện Thanh (1942-2005):\nNhật Trường sinh trưởng ở vùng biển Phan Thiết, ông mê ca hát từ nhỏ và quyết chí thực hiện mơ ước theo đuổi âm nhạc của mình. Ngay những năm 60 đầu tiên, ông cùng Duy Khánh là hai tên tuổi nổi trội trong các sinh hoạt ca nhạc ở miền Nam. Ông có giọng ca rất truyền cảm, êm ái, lả lướt, có một chút điệu đà nhưng rất dễ thương, tràn đầy cảm xúc, nổi bật nhất là nét hào hoa trong chất giọng. Ông là một trong vài người có đóng góp lớn lao nhất cho dòng nhạc lính VNCH: Vừa là người hát, vừa là người viết nhạc cho lính rất hay. Khi hát thì lấy tên Nhật Trường, khi viết nhạc thì ký bút hiệu: Trần Thiện Thanh, Anh Chương và CH, Trần Thiện Thanh Toàn… Nhiều bài Boléro do ông sáng tác quá nổi tiếng và rất cảm động qua tiếng hát của ông: Tạ Từ Trong Đêm, Anh Về Với Em (1964), Từ Đó Em Buồn (1964), Đôi Ngã Đôi Ta (1964), Đồn Vắng Chiều Xuân (1964), Hàn Mặc Tử (1964), Không Bao Giờ Ngăn Cách (1964), Chuyện Tình T.T.Kh, Hai Sắc Hoa Tigôn, Biển Mặn…\nKhắc sâu trong các tác phẩm nghệ thuật của ông chính là nét đa tình, lãng mạn, nhuộm chút phong sương của người lính VNCH, yêu đời lính, thương người em gái hậu phương, tình cảm trong sáng, không chút hận thù:\n“Anh muốn em hiểu rằng đời lính chiến phong sương. Thì một lần về thăm bằng vạn ngày gần nhau. Em biết không những chiều khi sương thu giăng giăng. Anh nhớ xưa chúng mình hay đi trên đường vắng…” – Anh Về Với Em\nTình yêu trong nhạc ông rất nhân hậu, nhớ mà không oán, luyến tiếc mà không chua cay:\n“Nhớ anh nhớ vô vàng, nhớ anh nhớ muôn ngàn. Nhớ anh đã bao lần mắt nhòe lệ đêm mơ. Lệ nhòe đêm mơ mong đợi người về lau khô. Nên từ đó em buồn…” – Từ Đó Em Buồn\nNhạc của ông đã làm nhiều người nghe cảm thấy yêu đời lính - nhiều gian khổ nhưng rất oai hùng.\nNhật Trường và Duy Khánh là hai giọng hát Boléro hàng đầu thuở đó và cả hai ông đều rất thành công trong việc chuyển tải chính tác phẩm của mình đến tai người ái mộ. Bản nhạc Người Yêu Của Lính (Slow Rock) của ông là bài hát gối đầu giường của người lính VNCH.\nTương tự Duy Khánh, ông thành lập:\n- Ban nhạc Tiếng Hát Đôi Mươi trình diễn ở Đài phát thanh và Đài truyền hình.\n- Ông cũng lập trung tâm thu thanh và phát hành băng nhạc, nhà xuất bản phát hành các tờ nhạc rời với tên: Tiếng Hát Đôi Mươi.\n- Ông từng là đạo diễn dàn dựng, thực hiện một số nhạc cảnh, phim kịch về đời lính chiến cho Đài truyền hình từ các bài hát của ông như Trên Đỉnh Mùa Đông, Người Chết Trở Về… rất có tiếng vang, đóng với nữ ca sĩ Thanh Lan.\nSau 1975, ông bị nhà cầm quyền mới cấm hát giống trường hợp của ca sĩ Duy Khánh và Thái Thanh… 18 năm sau, ông mới được sang định cư ở Mỹ. Thời gian 18 năm ròng rã đã lấy mất của ông bao năng lực tuổi trẻ, làm hao mòn dòng cảm xúc của người nghệ sĩ. Đây là một thiệt thòi không nhỏ cho âm nhạc Việt Nam.\nNhư đã trình bày ở trên, trong thời kỳ “khai sơn phá thạch” vào nửa đầu thập niên 60, hàng ngũ nam ca sĩ hát Boléro không có “tứ trụ” mà chỉ có “nhị trụ” là Duy Khánh và Nhật Trường. Hai ông đã đứng mũi chịu sào, dẫn đầu phía nam ca sĩ, lèo lái con tàu Boléro vượt đến bến vinh quang. Nửa sau của thập niên 60 mới có thêm những tên tuổi nổi tiếng khác như Chế Linh, Trung Chỉnh, Giang Tử,… để nối tiếp dòng nhạc Boléro, càng củng cố thêm sức mạnh của Boléro trong lòng công chúng.\nNhìn chung, các nữ ca sĩ có sức thu hút mạnh mẽ về giọng ca hơn các nam ca sĩ, nên được mời thu dĩa, thu thanh nhiều hơn. Nhưng các nam ca sĩ có thêm thế mạnh về sáng tác nên tầm ảnh hưởng cũng rất sâu rộng.\nSau đây, để tưởng nhớ đến người nghệ sĩ với giọng hát ấm áp tình lính và tình quê hương, xin mời quý vị cùng lắng nghe nhạc phẩm Tạ Từ Trong Đêm (Trần Thiện Thanh) với tiếng hát của ca sĩ Nhật Trường (thu âm năm 1966 cho Hãng dĩa Việt Nam).\n(Còn tiếp…\nMời quý vị đón đọc phần thứ 8: Lời kết)”\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/videos/1400846989964044/",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:875575139158011904/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:868076226499989504",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“CÁC NỮ CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Phần 4: CA SĨ PHƯƠNG DUNG<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br />Cô Phương Dung quê ở Gò Công, cô có giọng hát cao, thanh, lảnh lót như tiếng nhạn. Và khi xuất hiện trên sân khấu ca nhạc, cô hay mặc chiếc áo dài màu trắng, cho nên thi sĩ Kiên Giang - Hà Huy Hà đã đặt cho cô biệt danh là “Con nhạn trắng Gò Công”.<br />Ở tuổi còn Trung học, cô tham dự cuộc thi “Tuyển Lựa Ca Sĩ” của Đài phát thanh Saigon. Cô bắt đầu đi hát từ giải trí trường Thị Nghè, trong chương trình văn nghệ của nhạc sĩ Khánh Băng. Đêm về, cô Phương Dung đi hát nhiều cho các nhà hàng, vũ trường của Saigon thời đó.<br />Theo cô Phương Dung kể lại với báo chí thì nhạc sĩ Mạnh Phát là người đã tập cho cô những bài hát đầu tiên.<br />Cô có giọng rung đặc biệt ở cuối câu hát khiến khán giả không thể nhầm lẫn cô với ca sĩ khác. Cô nổi lên cùng một thời, một lượt với cô Hoàng Oanh từ Hãng dĩa Việt Nam.<br />Bài hát đầu tiên cô Phương Dung thâu thanh vào dĩa nhựa là Đường Về Khuya của người nhạc sĩ đồng hương Gò Công là nhạc sĩ Lê Dinh (hợp soạn cùng Minh Kỳ) cho Hãng dĩa Việt Nam năm 1963.<br />Đa số những bài Boléro tình tứ của Hãng dĩa Việt Nam trong thời kỳ nầy đều do hai cô Phương Dung - Hoàng Oanh thu thanh. Cô Phương Dung nổi tiếng với các bài Boléro: Lẻ Bóng (Anh Bằng - Lê Dinh), Vọng Gác Đêm Sương (Mạnh Phát), Hoa Nở Về Đêm (Mạnh Phát)…<br />Cô là ca sĩ thường trực của nhiều phòng trà - vũ trường nổi tiếng. Thời đó, cô Phương Dung hát rất nhiều nơi, chạy show không biết mệt. Có đêm, cô hát đến 7 nơi. Ngoài ra, Phương Dung cũng tham gia vào nhiều ban Tân nhạc trên cả hai đài phát thanh Saigon và đài Quân Đội, cũng như trình diễn trên các sân khấu đại nhạc hội của đô thành Saigon.<br />Giọng ca vang lộng của cô có sức thu hút mãnh liệt. Trong thôn xóm, ruộng vườn miền Tây, sực nức hương đồng cỏ nội, tiếng hát cô thật gần gũi. Trên vọng gác đồn xa, tiếng ca cô như an ủi người lính xa nhà bớt lẻ loi trong sương đêm lạnh giá.<br />Có một điều đáng chú ý là trên con đường khai phá dòng nhạc Boléro, bài hát đưa cô lên đỉnh danh vọng là bài Nỗi Buồn Gác Trọ của Mạnh Phát và Hoài Linh năm 1964 lại là một bài theo thể điệu Habanera, chứ không phải là bài điệu Boléro. Cũng giống như trường hợp cô Hoàng Oanh, bài hát thuộc hàng nổi tiếng nhất của cô Hoàng Oanh là Về Đâu Mái Tóc Người Thương của nhạc sĩ Hoài Linh năm 1964 cũng lại là một bài thể điệu Habanera.<br />Giữa thập niên 60 là thời kỳ hoàng kim của tiếng ca Phương Dung, một tiếng ca mang đậm nét chất phác của miền Tây Nam Bộ.<br />Cô ký giao kèo độc quyền với Hãng dĩa Sóng Nhạc vào năm 1964. Thời gian sau đó, cô cộng tác với rất nhiều hãng dĩa và băng nhạc Cassette như: Tân Thanh, Trường Hải, Thanh Thúy, Shotgun’s, Thương Ca, Song Ngọc, Nhật Trường, Diễm Ca, Kim Đằng, Dư Âm, Họa Mi, Premier, Continental…<br />Cô là tiếng hát đã thâu thanh đầu tiên nhiều nhạc phẩm nổi tiếng như: Vòng Tay Giữ Trọn Ân Tình, Trăm Mến Ngàn Thương, Tím Cả Rừng Chiều, Ngày Cưới Em, Sao Vẫn Còn Thương, Nếu Ta Đừng Quen Nhau, Lá Úa Chiều Thu, Mùa Xuân Trên Cao, Khi Mình Còn Thương, Không Bao Giờ Quên Anh, Truyện Tình Lan Và Điệp 2, Hai Kỷ Niệm Một Chuyến Đi, Bảy Ngàn Đêm Góp Lại, Bóng Đêm và bài hát gắn liền với tên tuổi cô là Những Đồi Hoa Sim của Dzũng Chinh (Ý thơ: Hữu Loan)…<br />Sau đây, xin mời quý vị cùng thưởng thức một bài hát Boléro nổi tiếng trong thập niên 60, đó là nhạc phẩm NHỮNG ĐỒI HOA SIM của Dzũng Chinh với tiếng hát Phương Dung (trích từ dĩa hát Sóng Nhạc 739/2092 với ảnh bìa là nữ ca sĩ Phương Dung).<br />(Còn tiếp…<br />Mời quý vị đón đọc phần thứ 5: Lời nhận định)“<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/videos/1364177433631000/\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/videos/1364177433631000/</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/868076226499989504",
"published": "2018-07-23T10:25:00+00:00",
"source": {
"content": "“CÁC NỮ CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nPhần 4: CA SĨ PHƯƠNG DUNG\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\nCô Phương Dung quê ở Gò Công, cô có giọng hát cao, thanh, lảnh lót như tiếng nhạn. Và khi xuất hiện trên sân khấu ca nhạc, cô hay mặc chiếc áo dài màu trắng, cho nên thi sĩ Kiên Giang - Hà Huy Hà đã đặt cho cô biệt danh là “Con nhạn trắng Gò Công”.\nỞ tuổi còn Trung học, cô tham dự cuộc thi “Tuyển Lựa Ca Sĩ” của Đài phát thanh Saigon. Cô bắt đầu đi hát từ giải trí trường Thị Nghè, trong chương trình văn nghệ của nhạc sĩ Khánh Băng. Đêm về, cô Phương Dung đi hát nhiều cho các nhà hàng, vũ trường của Saigon thời đó.\nTheo cô Phương Dung kể lại với báo chí thì nhạc sĩ Mạnh Phát là người đã tập cho cô những bài hát đầu tiên.\nCô có giọng rung đặc biệt ở cuối câu hát khiến khán giả không thể nhầm lẫn cô với ca sĩ khác. Cô nổi lên cùng một thời, một lượt với cô Hoàng Oanh từ Hãng dĩa Việt Nam.\nBài hát đầu tiên cô Phương Dung thâu thanh vào dĩa nhựa là Đường Về Khuya của người nhạc sĩ đồng hương Gò Công là nhạc sĩ Lê Dinh (hợp soạn cùng Minh Kỳ) cho Hãng dĩa Việt Nam năm 1963.\nĐa số những bài Boléro tình tứ của Hãng dĩa Việt Nam trong thời kỳ nầy đều do hai cô Phương Dung - Hoàng Oanh thu thanh. Cô Phương Dung nổi tiếng với các bài Boléro: Lẻ Bóng (Anh Bằng - Lê Dinh), Vọng Gác Đêm Sương (Mạnh Phát), Hoa Nở Về Đêm (Mạnh Phát)…\nCô là ca sĩ thường trực của nhiều phòng trà - vũ trường nổi tiếng. Thời đó, cô Phương Dung hát rất nhiều nơi, chạy show không biết mệt. Có đêm, cô hát đến 7 nơi. Ngoài ra, Phương Dung cũng tham gia vào nhiều ban Tân nhạc trên cả hai đài phát thanh Saigon và đài Quân Đội, cũng như trình diễn trên các sân khấu đại nhạc hội của đô thành Saigon.\nGiọng ca vang lộng của cô có sức thu hút mãnh liệt. Trong thôn xóm, ruộng vườn miền Tây, sực nức hương đồng cỏ nội, tiếng hát cô thật gần gũi. Trên vọng gác đồn xa, tiếng ca cô như an ủi người lính xa nhà bớt lẻ loi trong sương đêm lạnh giá.\nCó một điều đáng chú ý là trên con đường khai phá dòng nhạc Boléro, bài hát đưa cô lên đỉnh danh vọng là bài Nỗi Buồn Gác Trọ của Mạnh Phát và Hoài Linh năm 1964 lại là một bài theo thể điệu Habanera, chứ không phải là bài điệu Boléro. Cũng giống như trường hợp cô Hoàng Oanh, bài hát thuộc hàng nổi tiếng nhất của cô Hoàng Oanh là Về Đâu Mái Tóc Người Thương của nhạc sĩ Hoài Linh năm 1964 cũng lại là một bài thể điệu Habanera.\nGiữa thập niên 60 là thời kỳ hoàng kim của tiếng ca Phương Dung, một tiếng ca mang đậm nét chất phác của miền Tây Nam Bộ.\nCô ký giao kèo độc quyền với Hãng dĩa Sóng Nhạc vào năm 1964. Thời gian sau đó, cô cộng tác với rất nhiều hãng dĩa và băng nhạc Cassette như: Tân Thanh, Trường Hải, Thanh Thúy, Shotgun’s, Thương Ca, Song Ngọc, Nhật Trường, Diễm Ca, Kim Đằng, Dư Âm, Họa Mi, Premier, Continental…\nCô là tiếng hát đã thâu thanh đầu tiên nhiều nhạc phẩm nổi tiếng như: Vòng Tay Giữ Trọn Ân Tình, Trăm Mến Ngàn Thương, Tím Cả Rừng Chiều, Ngày Cưới Em, Sao Vẫn Còn Thương, Nếu Ta Đừng Quen Nhau, Lá Úa Chiều Thu, Mùa Xuân Trên Cao, Khi Mình Còn Thương, Không Bao Giờ Quên Anh, Truyện Tình Lan Và Điệp 2, Hai Kỷ Niệm Một Chuyến Đi, Bảy Ngàn Đêm Góp Lại, Bóng Đêm và bài hát gắn liền với tên tuổi cô là Những Đồi Hoa Sim của Dzũng Chinh (Ý thơ: Hữu Loan)…\nSau đây, xin mời quý vị cùng thưởng thức một bài hát Boléro nổi tiếng trong thập niên 60, đó là nhạc phẩm NHỮNG ĐỒI HOA SIM của Dzũng Chinh với tiếng hát Phương Dung (trích từ dĩa hát Sóng Nhạc 739/2092 với ảnh bìa là nữ ca sĩ Phương Dung).\n(Còn tiếp…\nMời quý vị đón đọc phần thứ 5: Lời nhận định)“\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/videos/1364177433631000/",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:868076226499989504/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:866248507357290496",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“Như đã giới thiệu trong kỳ thứ hai - phần viết về “Nữ ca sĩ Thanh Thúy”, hôm nay chúng tôi xin gửi đến quý độc giả kỳ thứ 3 trong loạt bài viết về “Các nữ ca sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam”. Tác giả bài viết là Kiva, một khán giả yêu Nhạc Vàng. Và đây là phần viết về Hoàng Oanh.<br /><br />Bài viết: CÁC NỮ CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Phần 3: NỮ CA SĨ HOÀNG OANH<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br /><br />Cô Thanh Thúy không đơn độc trên con đường khai phá nhạc Boléro ở Miền Nam. Như là một định mệnh của âm nhạc Việt Nam, may mắn thay, chỉ một thời gian ngắn sau “hiện tượng” Nửa Đêm Ngoài Phố thì trong làng âm nhạc đã kịp thời xuất hiện thêm hai giọng hát xuất sắc, hiếm có của dòng nhạc Boléro Việt Nam: Hoàng Oanh - Phương Dung. Hãng dĩa Việt Nam đã nắm lấy cơ hội quá tốt nầy, đã tận tình khai thác. Họ đã sản xuất và phát hành rất nhiều dĩa nhạc với hai tiếng hát mới rất thành công.<br /><br />Cô Hoàng Oanh đi lên từ các ban thiếu nhi của Đài phát thanh Saigon, Đài phát thanh Quân Đội từ thập niên 50. Cô đi hát từ rất sớm, trước cả những tên tuổi nổi danh vào cuối thập niên 50. Nhưng đến đầu thập niên 60, cô mới đủ tuổi, đủ độ chín, sẵn sàng để tung cánh chim bay vào bầu trời âm nhạc mộng mơ của tuổi xuân thì. Cho nên, dù tuổi đời của cô chưa phải là cao nhất trong các ca sĩ tiền bối nhưng tuổi nghề của cô rất dài. Cô góp tiếng trên các làn sóng phát thanh từ khi mới 5 tuổi, bước lên trình diễn trên sân khấu ca nhạc khi vừa 8 tuổi. Rồi cô vượt qua thời vỡ tiếng của tuổi dậy thì rất trơn tru. Từ các ban thiếu nhi, cô đi qua các ban người lớn một cách tự nhiên, dễ dàng, và cô hoạt động liên tục không ngừng nghỉ. Các tài danh khác khi khởi nghiệp thường đã là thiếu nữ hay sắp là thiếu nữ, nhưng cô khi ấy còn là một thiếu nhi.<br /><br />Mãi đến nay, cô vẫn là một ngôi sao sáng trong các chương trình ca nhạc, đứng chung sân khấu với các thế hệ tiếp sau. Có được tuổi nghề dài như vậy, có lẽ đó cũng là mộng ước của hầu hết các ca sĩ ngày nay muốn có sự nghiệp lâu dài. Họ thầm ước ao 40 - 50 năm sau, khán giả vẫn còn hoan nghênh họ như đang hoan nghênh những ca sĩ tiền bối bây giờ.<br /><br />Đầu thập niên 60, cô Hoàng Oanh vượt lên, chói sáng đặc biệt trong dòng nhạc Boléro. Các bản nhạc thâu dĩa đầu tiên của cô trong thời gian nầy vẫn luôn nằm trong danh sách các bản Nhạc Vàng được yêu thích cho đến hiện nay: Sầu Lẻ Bóng (Anh Bằng), Chuyến Tàu Hoàng Hôn (Minh Kỳ - Hoài Linh), Đôi Bóng (Lê Dinh - Anh Bằng), Ai Cho Tôi Tình Yêu (Trúc Phương), Sao Chưa Thấy Hồi Âm (Châu Kỳ), Truyện Tình Lan Và Điệp 1 (Mạc Phong Linh - Mai Thiết Lĩnh), Cánh Buồm Chuyển Bến (Hoài Linh - Minh Kỳ), Ngày Sau Sẽ Ra Sao (Vân Tùng)…<br /><br />Cô Hoàng Oanh có lợi thế so với các ca sĩ khác vì cô là ca sĩ chủ lực của Đài phát thanh. Cô có mặt ở hầu hết các ban lớn của Đài, vừa ban nhạc vừa ban ngâm thơ. Ngày đó, Đài phát thanh giữ vai trò phổ biến âm nhạc rộng rãi nhất, hiệu quả nhất, vì Đài phát thanh phủ sóng toàn miền Nam (và ở miền Bắc, có những gia đình vẫn lén mở \"đài địch\" để nghe được các giọng hát Hoàng Oanh, Thanh Thúy, Nhật Trường...). Ở đâu trên đất nước nầy cũng nghe được dễ dàng, thường xuyên tiếng ca của cô. Vì thế, không lạ khi tiếng hát của cô trở nên quá quen thuộc với công chúng trước 75.<br /><br />Tiếng hát quen thuộc nhưng chỉ là tiếng hát. Người yêu nhạc không được nhìn thấy cô vì cô không hát phòng trà, vũ trường, chỉ vài lần hiếm hoi xuất hiện trên sân khấu Đại nhạc hội. Đến nửa đầu thập niên 60 chưa có Đài truyền hình, người ta không thấy bóng dáng cô đâu. Nếu cô Thanh Thúy là tiếng hát liêu trai thì cô Hoàng Oanh là ca sĩ liêu trai, vì hình bóng của cô ẩn ẩn, hiện hiện. Phần lớn người hâm mộ chỉ nghe tiếng ca mà tưởng tượng ra cô thôi.<br /><br />Giọng hát của cô có nhiều ảnh hưởng đối với thế hệ sau. Nhiều ca sĩ đàn em từng phát biểu với truyền thông rằng cô là thần tượng của họ: Hương Lan, Như Quỳnh, Tâm Đoan, Mai Thiên Vân, Hương Thủy, Hà Thanh Xuân, Bảo Khánh… Cách hát của cô, do vậy sẽ được lan tỏa và tiếp nối đến nhiều năm sau nầy.<br /><br />(Còn tiếp…<br />Mời quý vị đón đọc phần thứ 4: Ca sĩ Phương Dung)”<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1352825368099540/?type=3&theater\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1352825368099540/?type=3&theater</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/866248507357290496",
"published": "2018-07-18T09:22:18+00:00",
"source": {
"content": "“Như đã giới thiệu trong kỳ thứ hai - phần viết về “Nữ ca sĩ Thanh Thúy”, hôm nay chúng tôi xin gửi đến quý độc giả kỳ thứ 3 trong loạt bài viết về “Các nữ ca sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam”. Tác giả bài viết là Kiva, một khán giả yêu Nhạc Vàng. Và đây là phần viết về Hoàng Oanh.\n\nBài viết: CÁC NỮ CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nPhần 3: NỮ CA SĨ HOÀNG OANH\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\n\nCô Thanh Thúy không đơn độc trên con đường khai phá nhạc Boléro ở Miền Nam. Như là một định mệnh của âm nhạc Việt Nam, may mắn thay, chỉ một thời gian ngắn sau “hiện tượng” Nửa Đêm Ngoài Phố thì trong làng âm nhạc đã kịp thời xuất hiện thêm hai giọng hát xuất sắc, hiếm có của dòng nhạc Boléro Việt Nam: Hoàng Oanh - Phương Dung. Hãng dĩa Việt Nam đã nắm lấy cơ hội quá tốt nầy, đã tận tình khai thác. Họ đã sản xuất và phát hành rất nhiều dĩa nhạc với hai tiếng hát mới rất thành công.\n\nCô Hoàng Oanh đi lên từ các ban thiếu nhi của Đài phát thanh Saigon, Đài phát thanh Quân Đội từ thập niên 50. Cô đi hát từ rất sớm, trước cả những tên tuổi nổi danh vào cuối thập niên 50. Nhưng đến đầu thập niên 60, cô mới đủ tuổi, đủ độ chín, sẵn sàng để tung cánh chim bay vào bầu trời âm nhạc mộng mơ của tuổi xuân thì. Cho nên, dù tuổi đời của cô chưa phải là cao nhất trong các ca sĩ tiền bối nhưng tuổi nghề của cô rất dài. Cô góp tiếng trên các làn sóng phát thanh từ khi mới 5 tuổi, bước lên trình diễn trên sân khấu ca nhạc khi vừa 8 tuổi. Rồi cô vượt qua thời vỡ tiếng của tuổi dậy thì rất trơn tru. Từ các ban thiếu nhi, cô đi qua các ban người lớn một cách tự nhiên, dễ dàng, và cô hoạt động liên tục không ngừng nghỉ. Các tài danh khác khi khởi nghiệp thường đã là thiếu nữ hay sắp là thiếu nữ, nhưng cô khi ấy còn là một thiếu nhi.\n\nMãi đến nay, cô vẫn là một ngôi sao sáng trong các chương trình ca nhạc, đứng chung sân khấu với các thế hệ tiếp sau. Có được tuổi nghề dài như vậy, có lẽ đó cũng là mộng ước của hầu hết các ca sĩ ngày nay muốn có sự nghiệp lâu dài. Họ thầm ước ao 40 - 50 năm sau, khán giả vẫn còn hoan nghênh họ như đang hoan nghênh những ca sĩ tiền bối bây giờ.\n\nĐầu thập niên 60, cô Hoàng Oanh vượt lên, chói sáng đặc biệt trong dòng nhạc Boléro. Các bản nhạc thâu dĩa đầu tiên của cô trong thời gian nầy vẫn luôn nằm trong danh sách các bản Nhạc Vàng được yêu thích cho đến hiện nay: Sầu Lẻ Bóng (Anh Bằng), Chuyến Tàu Hoàng Hôn (Minh Kỳ - Hoài Linh), Đôi Bóng (Lê Dinh - Anh Bằng), Ai Cho Tôi Tình Yêu (Trúc Phương), Sao Chưa Thấy Hồi Âm (Châu Kỳ), Truyện Tình Lan Và Điệp 1 (Mạc Phong Linh - Mai Thiết Lĩnh), Cánh Buồm Chuyển Bến (Hoài Linh - Minh Kỳ), Ngày Sau Sẽ Ra Sao (Vân Tùng)…\n\nCô Hoàng Oanh có lợi thế so với các ca sĩ khác vì cô là ca sĩ chủ lực của Đài phát thanh. Cô có mặt ở hầu hết các ban lớn của Đài, vừa ban nhạc vừa ban ngâm thơ. Ngày đó, Đài phát thanh giữ vai trò phổ biến âm nhạc rộng rãi nhất, hiệu quả nhất, vì Đài phát thanh phủ sóng toàn miền Nam (và ở miền Bắc, có những gia đình vẫn lén mở \"đài địch\" để nghe được các giọng hát Hoàng Oanh, Thanh Thúy, Nhật Trường...). Ở đâu trên đất nước nầy cũng nghe được dễ dàng, thường xuyên tiếng ca của cô. Vì thế, không lạ khi tiếng hát của cô trở nên quá quen thuộc với công chúng trước 75.\n\nTiếng hát quen thuộc nhưng chỉ là tiếng hát. Người yêu nhạc không được nhìn thấy cô vì cô không hát phòng trà, vũ trường, chỉ vài lần hiếm hoi xuất hiện trên sân khấu Đại nhạc hội. Đến nửa đầu thập niên 60 chưa có Đài truyền hình, người ta không thấy bóng dáng cô đâu. Nếu cô Thanh Thúy là tiếng hát liêu trai thì cô Hoàng Oanh là ca sĩ liêu trai, vì hình bóng của cô ẩn ẩn, hiện hiện. Phần lớn người hâm mộ chỉ nghe tiếng ca mà tưởng tượng ra cô thôi.\n\nGiọng hát của cô có nhiều ảnh hưởng đối với thế hệ sau. Nhiều ca sĩ đàn em từng phát biểu với truyền thông rằng cô là thần tượng của họ: Hương Lan, Như Quỳnh, Tâm Đoan, Mai Thiên Vân, Hương Thủy, Hà Thanh Xuân, Bảo Khánh… Cách hát của cô, do vậy sẽ được lan tỏa và tiếp nối đến nhiều năm sau nầy.\n\n(Còn tiếp…\nMời quý vị đón đọc phần thứ 4: Ca sĩ Phương Dung)”\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1352825368099540/?type=3&theater",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:866248507357290496/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:864096406812725248",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“Như đã giới thiệu trong kỳ trước, đây là kỳ tiếp theo trong loạt bài viết về các nữ ca sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam. Và đây là phần viết về nữ ca sĩ Thanh Thúy.<br /><br />Bài viết: CÁC NỮ CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Phần 2: CA SĨ THANH THÚY<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br /><br />Khởi đi từ giữa thập niên 50, nhưng phải qua tới đầu thập niên 60 thì Boléro Việt Nam mới bắt đầu rõ nét do số lượng bài Boléro nhiều hơn, số ca sĩ hát Boléro tăng lên, số khán thính giả yêu thích Boléro tăng cao.<br /><br />Năm 1962, khi nhạc phẩm Nửa Đêm Ngoài Phố của nhạc sĩ Trúc Phương được ca sĩ Thanh Thúy đưa lên hàng đỉnh điểm thời đó, giống như chiếc pháo sáng châm ngòi cho sự bùng lên của một dòng nhạc mang sức sống mãnh liệt, bền bĩ: Dòng nhạc Boléro Việt Nam. Đi đâu cũng nghe người ta hát Nửa Đêm Ngoài Phố.<br /><br />Cô Thanh Thúy với làn hơi thiên phú, chậm buồn, đặc biệt đậm chất liêu trai, rất thích hợp cho lối kể lể, tự sự của Boléro. Nhạc Boléro cũng là sở trường của nhạc sĩ Trúc Phương. Cả hai người: Thanh Thúy - Trúc Phương như một cặp bài trùng đã thổi một làn gió mát đến giới mê nhạc Việt Nam, với một loạt các ca khúc Boléro: Hai Lối Mộng, Đò Chiều, Bóng Nhỏ Đường Chiều, Tàu Đêm Năm Cũ, Đêm Tâm Sự…<br /><br />Lúc ấy, ca sĩ Thanh Thúy và ca sĩ Lệ Thanh rất nổi tiếng, vừa trong dĩa nhựa vừa trong phòng trà, nhưng Lệ Thanh nghỉ hát sớm, không để lại nhiều bài hát nên không gây ảnh hưởng nhiều.<br /><br />Cô Thanh Thúy rất đẹp. Khi màn đêm buông xuống, dưới ánh đèn màu rực rỡ, chớp sáng huyền hoặc của các sân khấu phòng trà, vũ trường, đại nhạc hội, cô xuất hiện thướt tha trong tà áo dài thanh nhã, mái tóc dài phủ kín đôi bờ vai, nét mặt kiều diễm, dáng dấp đẹp như tranh. Cô cất tiếng hát trầm trầm, ngọt ngào, u hoài, buồn vời vợi, len lỏi vào tâm can những người ngồi bên dưới.<br /><br />Ngồi bên dưới là những ai? Là những người lính tiền phương được về phép dăm ba ngày, là những tao nhân mặc khách của Saigon cũ, là những văn thi sĩ nức tiếng của Miền Nam đang lánh nạn chiến tranh, muốn tìm một chút bình yên, lãng mạn giữa kinh thành hoa lệ. Nhìn lên sân khấu, qua khói thuốc mờ mờ như màn sương lam lan tỏa trong không gian, bên cốc bia vàng óng sóng sánh bọt, tâm hồn lâng lâng, hứng khởi, nhìn cô chẳng khác nào nhân vật của Bồ Tùng Linh, vén bức rèm châu, hiện ra từ cõi xa xăm nào. Cô đã làm thổn thức bao trái tim si tình, tơ tưởng đến cô. Bởi thế đã có những bài báo, bài thơ, bài nhạc ca tụng cô không tiếc lời, xem cô như là tình yêu của thế hệ, đã có nhiều danh hiệu dành tặng cô: Tiếng hát liêu trai, Tiếng hát khói sương, Tiếng hát lúc không giờ…<br /><br />(Còn tiếp…<br />Mời quý vị đón đọc phần thứ 3: Ca sĩ Hoàng Oanh)<br /><br />* Ảnh minh họa: Nữ ca sĩ Thanh Thúy trên bìa bản nhạc Mưa Nửa Đêm của Trúc Phương do Tinh Hoa Miền Nam và Minh Phát ấn hành.”<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1331728510209226/?type=3&theater\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1331728510209226/?type=3&theater</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/864096406812725248",
"published": "2018-07-12T10:50:37+00:00",
"source": {
"content": "“Như đã giới thiệu trong kỳ trước, đây là kỳ tiếp theo trong loạt bài viết về các nữ ca sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam. Và đây là phần viết về nữ ca sĩ Thanh Thúy.\n\nBài viết: CÁC NỮ CA SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nPhần 2: CA SĨ THANH THÚY\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\n\nKhởi đi từ giữa thập niên 50, nhưng phải qua tới đầu thập niên 60 thì Boléro Việt Nam mới bắt đầu rõ nét do số lượng bài Boléro nhiều hơn, số ca sĩ hát Boléro tăng lên, số khán thính giả yêu thích Boléro tăng cao.\n\nNăm 1962, khi nhạc phẩm Nửa Đêm Ngoài Phố của nhạc sĩ Trúc Phương được ca sĩ Thanh Thúy đưa lên hàng đỉnh điểm thời đó, giống như chiếc pháo sáng châm ngòi cho sự bùng lên của một dòng nhạc mang sức sống mãnh liệt, bền bĩ: Dòng nhạc Boléro Việt Nam. Đi đâu cũng nghe người ta hát Nửa Đêm Ngoài Phố.\n\nCô Thanh Thúy với làn hơi thiên phú, chậm buồn, đặc biệt đậm chất liêu trai, rất thích hợp cho lối kể lể, tự sự của Boléro. Nhạc Boléro cũng là sở trường của nhạc sĩ Trúc Phương. Cả hai người: Thanh Thúy - Trúc Phương như một cặp bài trùng đã thổi một làn gió mát đến giới mê nhạc Việt Nam, với một loạt các ca khúc Boléro: Hai Lối Mộng, Đò Chiều, Bóng Nhỏ Đường Chiều, Tàu Đêm Năm Cũ, Đêm Tâm Sự…\n\nLúc ấy, ca sĩ Thanh Thúy và ca sĩ Lệ Thanh rất nổi tiếng, vừa trong dĩa nhựa vừa trong phòng trà, nhưng Lệ Thanh nghỉ hát sớm, không để lại nhiều bài hát nên không gây ảnh hưởng nhiều.\n\nCô Thanh Thúy rất đẹp. Khi màn đêm buông xuống, dưới ánh đèn màu rực rỡ, chớp sáng huyền hoặc của các sân khấu phòng trà, vũ trường, đại nhạc hội, cô xuất hiện thướt tha trong tà áo dài thanh nhã, mái tóc dài phủ kín đôi bờ vai, nét mặt kiều diễm, dáng dấp đẹp như tranh. Cô cất tiếng hát trầm trầm, ngọt ngào, u hoài, buồn vời vợi, len lỏi vào tâm can những người ngồi bên dưới.\n\nNgồi bên dưới là những ai? Là những người lính tiền phương được về phép dăm ba ngày, là những tao nhân mặc khách của Saigon cũ, là những văn thi sĩ nức tiếng của Miền Nam đang lánh nạn chiến tranh, muốn tìm một chút bình yên, lãng mạn giữa kinh thành hoa lệ. Nhìn lên sân khấu, qua khói thuốc mờ mờ như màn sương lam lan tỏa trong không gian, bên cốc bia vàng óng sóng sánh bọt, tâm hồn lâng lâng, hứng khởi, nhìn cô chẳng khác nào nhân vật của Bồ Tùng Linh, vén bức rèm châu, hiện ra từ cõi xa xăm nào. Cô đã làm thổn thức bao trái tim si tình, tơ tưởng đến cô. Bởi thế đã có những bài báo, bài thơ, bài nhạc ca tụng cô không tiếc lời, xem cô như là tình yêu của thế hệ, đã có nhiều danh hiệu dành tặng cô: Tiếng hát liêu trai, Tiếng hát khói sương, Tiếng hát lúc không giờ…\n\n(Còn tiếp…\nMời quý vị đón đọc phần thứ 3: Ca sĩ Hoàng Oanh)\n\n* Ảnh minh họa: Nữ ca sĩ Thanh Thúy trên bìa bản nhạc Mưa Nửa Đêm của Trúc Phương do Tinh Hoa Miền Nam và Minh Phát ấn hành.”\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1331728510209226/?type=3&theater",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:864096406812725248/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:863650357502021632",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“Sau bài viết đầy tâm huyết \"Những nhạc sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam\" đã được sự chú ý của số đông độc giả mến chuộng Nhạc Vàng qua các trang Facebook của Hoàng Oanh, tác giả Kiva có nhận được nhiều yêu cầu viết thêm về những giọng ca Nhạc Vàng năm xưa.<br />Thì hôm nay, Hoàng Oanh xin gửi đến quý vị kỳ đầu tiên trong loạt bài \"Các giọng ca tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam\" với tựa phụ là \"Lời mở đầu\". Tác giả Kiva là một nhà giáo, có nhiều năm chứng kiến và am tường về lịch sử Nhạc Vàng trong mấy mươi năm qua.<br />Bài viết: CÁC GIỌNG CA TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Phần 1: LỜI MỞ ĐẦU<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br />Như đã trình bày trong bài trước, Boléro khởi thủy là một thể điệu nhạc như Rumba, Habanera, Valse, Tango… nhưng sau khi vào Việt Nam, nó đã trở thành dòng nhạc đại chúng: Dòng nhạc Boléro Việt Nam.<br />Cũng xin nhắc lại, bài viết nầy chỉ giới hạn trong thời kỳ phôi thai của dòng nhạc Boléro Việt Nam, tức là những năm đầu của thập niên 60. Còn trước đó, vào thập niên 50 thì Boléro chưa thịnh hành, và nhạc Dân ca thường được các nhạc sĩ viết theo điệu Rumba với những ca sĩ nổi tiếng như: Ngọc Cẩm - Nguyễn Hữu Thiết, Thùy Hương - Thanh Thoại, Minh Diệu - Mạnh Phát… Phải qua đầu thập niên 60 thì Boléro mới nổi lên thành dòng để bây giờ chúng ta nghe nó khắp nơi nơi.<br />Nói về việc khai sinh ra một dòng nhạc, người ta thường nghĩ đó là công việc của các nhạc sĩ. Tôi cho rằng không hoàn toàn như thế. Dòng nhạc Boléro Việt Nam có dấu ấn rất đậm nét của các ca sĩ tiền bối Nhạc Vàng.<br />Đầu tiên, các ca sĩ Nhạc Vàng đầu thập niên 60 hát chậm lại. Từ Rumba đến Rumba Lente, kéo dài qua Boléro, tức là họ hát cho nhịp phách lơi ra. Mỗi bài hát, ca sĩ chọn cho mình một tempo (nhịp phách) thích hợp. Nhạc thì do nhạc sĩ đặt nhưng trình bày nhanh chậm là do ca sĩ chọn tempo. Dĩ nhiên, chọn tempo cũng phải trong giới hạn hợp lý của điệu nhạc. Nếu các ca sĩ thập niên 50 thường hát tempo khoảng 130 thì qua đầu thập niên 60, các ca sĩ Boléro hát tempo trung bình khoảng 80, có khi còn thấp hơn. Và như vậy, họ có đủ thời gian để đưa các luyến láy, ngân nga, nhấn vuốt rất đặc trưng của nhạc Boléro vào bài hát, điều mà các ca sĩ thế hệ trước (thập niên 50) chưa từng làm. Thử tưởng tưởng hát Boléro mà không luyến láy, không ngân vuốt, không nhấn nhá từng chữ, từng lời theo kiểu Boléro thì sẽ không còn là Boléro nữa. Luyến láy thường không có trong note nhạc, mỗi giọng ca có cách luyến láy riêng. Chính các ca sĩ tiền bối đầu thập niên 60, bằng tài nghệ riêng đã tạo nên sắc thái đặc biệt cho dòng nhạc Boléro. Bản lĩnh của họ là đưa được hồn vào bài hát. “Hồn ai nấy giữ”, không ai lẩn vào ai. Đây là một trong những nét rất dễ thương của các ca sĩ trước 75.<br />(Còn tiếp…<br />Mời quý vị đón đọc phần thứ 2: Ca sĩ Thanh Thúy)”<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1329237377125006/?type=3&theater\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1329237377125006/?type=3&theater</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/863650357502021632",
"published": "2018-07-11T05:18:10+00:00",
"source": {
"content": "“Sau bài viết đầy tâm huyết \"Những nhạc sĩ tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam\" đã được sự chú ý của số đông độc giả mến chuộng Nhạc Vàng qua các trang Facebook của Hoàng Oanh, tác giả Kiva có nhận được nhiều yêu cầu viết thêm về những giọng ca Nhạc Vàng năm xưa.\nThì hôm nay, Hoàng Oanh xin gửi đến quý vị kỳ đầu tiên trong loạt bài \"Các giọng ca tiên phong của dòng nhạc Boléro Việt Nam\" với tựa phụ là \"Lời mở đầu\". Tác giả Kiva là một nhà giáo, có nhiều năm chứng kiến và am tường về lịch sử Nhạc Vàng trong mấy mươi năm qua.\nBài viết: CÁC GIỌNG CA TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nPhần 1: LỜI MỞ ĐẦU\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\nNhư đã trình bày trong bài trước, Boléro khởi thủy là một thể điệu nhạc như Rumba, Habanera, Valse, Tango… nhưng sau khi vào Việt Nam, nó đã trở thành dòng nhạc đại chúng: Dòng nhạc Boléro Việt Nam.\nCũng xin nhắc lại, bài viết nầy chỉ giới hạn trong thời kỳ phôi thai của dòng nhạc Boléro Việt Nam, tức là những năm đầu của thập niên 60. Còn trước đó, vào thập niên 50 thì Boléro chưa thịnh hành, và nhạc Dân ca thường được các nhạc sĩ viết theo điệu Rumba với những ca sĩ nổi tiếng như: Ngọc Cẩm - Nguyễn Hữu Thiết, Thùy Hương - Thanh Thoại, Minh Diệu - Mạnh Phát… Phải qua đầu thập niên 60 thì Boléro mới nổi lên thành dòng để bây giờ chúng ta nghe nó khắp nơi nơi.\nNói về việc khai sinh ra một dòng nhạc, người ta thường nghĩ đó là công việc của các nhạc sĩ. Tôi cho rằng không hoàn toàn như thế. Dòng nhạc Boléro Việt Nam có dấu ấn rất đậm nét của các ca sĩ tiền bối Nhạc Vàng.\nĐầu tiên, các ca sĩ Nhạc Vàng đầu thập niên 60 hát chậm lại. Từ Rumba đến Rumba Lente, kéo dài qua Boléro, tức là họ hát cho nhịp phách lơi ra. Mỗi bài hát, ca sĩ chọn cho mình một tempo (nhịp phách) thích hợp. Nhạc thì do nhạc sĩ đặt nhưng trình bày nhanh chậm là do ca sĩ chọn tempo. Dĩ nhiên, chọn tempo cũng phải trong giới hạn hợp lý của điệu nhạc. Nếu các ca sĩ thập niên 50 thường hát tempo khoảng 130 thì qua đầu thập niên 60, các ca sĩ Boléro hát tempo trung bình khoảng 80, có khi còn thấp hơn. Và như vậy, họ có đủ thời gian để đưa các luyến láy, ngân nga, nhấn vuốt rất đặc trưng của nhạc Boléro vào bài hát, điều mà các ca sĩ thế hệ trước (thập niên 50) chưa từng làm. Thử tưởng tưởng hát Boléro mà không luyến láy, không ngân vuốt, không nhấn nhá từng chữ, từng lời theo kiểu Boléro thì sẽ không còn là Boléro nữa. Luyến láy thường không có trong note nhạc, mỗi giọng ca có cách luyến láy riêng. Chính các ca sĩ tiền bối đầu thập niên 60, bằng tài nghệ riêng đã tạo nên sắc thái đặc biệt cho dòng nhạc Boléro. Bản lĩnh của họ là đưa được hồn vào bài hát. “Hồn ai nấy giữ”, không ai lẩn vào ai. Đây là một trong những nét rất dễ thương của các ca sĩ trước 75.\n(Còn tiếp…\nMời quý vị đón đọc phần thứ 2: Ca sĩ Thanh Thúy)”\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1329237377125006/?type=3&theater",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:863650357502021632/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:860391472241692672",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "\"Bài viết: NHỮNG NHẠC SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM<br />Tác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)<br /><br />Như chúng ta đã biết, sau 30 tháng 4 - 1975, chính quyền mới đã gộp tất cả các bản nhạc thời VNCH gọi chung là “Nhạc Vàng”.<br /><br />Nhìn tổng quát, nhạc trước 75 có nhiều thể loại:<br />1. Nhạc trữ tình mang nhiều âm hưởng của nhạc Tây phương, bàng bạc nét lãng mạn của nhạc tiền chiến (nhạc của Phạm Duy, Phạm Đình Chương, Hoàng Trọng, Văn Phụng, Cung Tiến…) - Ca sĩ thống lĩnh dòng nhạc nầy là cô Thái Thanh và Anh Ngọc.<br /><br />2. Nhạc thính phòng, êm dịu, nhẹ nhàng, phiêu lãng (nhạc của Từ Công Phụng, Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên…) là loại nhạc sở trường của ca sĩ Lệ Thu, Tuấn Ngọc…<br /><br />3. Nhạc Trịnh Công Sơn chất chứa một chút triết lý, một chút phản chiến, rất được ưa chuộng với giọng ca cô Khánh Ly.<br /><br />4. Nhạc thời trang là loại nhạc đại chúng (pop music) là thể loại thông dụng nhất trong giai đoạn nầy, nó xoay quanh một số chủ đề:<br />- Nhạc quê hương (nhạc của Hoàng Thi Thơ, Duy Khánh, Thanh Sơn, Phạm Thế Mỹ…)<br />- Nhạc tình (nhạc của Lam Phương, Hoài Linh, Anh Bằng, Lê Dinh…)<br />- Nhạc lính (nhạc Trần Thiện Thanh, Minh Kỳ, Trúc Phương…)<br /><br />Chỉ là cách chia tương đối vì mỗi nhạc sĩ có khi họ viết nhiều thể loại. Mỗi một thể loại, các nhạc sĩ viết bằng nhiều giai điệu khác nhau. Ví dụ, với nhạc thời trang, các giai điệu thường được dùng là: Slow Rock, Habanera, Boléro, Rumba Boléro… nhưng mà nhiều nhất là Boléro.<br /><br />Ngoài ra, còn nhiều thể loại khác nữa, không kể ra hết được. Tôi chỉ xin thu hẹp đề tài vào nhạc Boléro để nhìn rõ hơn về dòng nhạc hiện được đại chúng ưa chuộng nhất, và cũng xin gói gọn trong thời kỳ khởi đầu của dòng nhạc Boléro ở Việt Nam để tìm hiểu những nhạc sĩ tiên phong, có công khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam (1954 - 1965).<br /><br />Boléro là loại nhạc khiêu vũ do một vũ sư người Tây Ban Nha tên Sebastian Cerezo sáng tạo ra vào năm 1780. Dần dần điệu nhạc nầy thịnh hành ở các nước châu Âu như Anh, Pháp… Chính người Pháp đã mang điệu Boléro sang Cuba khoảng năm 1800 và trở thành điệu nhảy đường phố phổ biến ở Cuba và các xứ Nam Mỹ.<br /><br />Khoảng thập niên 50, điệu Boléro bắt đầu du nhập vào Việt Nam. Boléro từ đầu là một giai điệu như những giai điệu khác: Rumba, Chachacha, Valse… về sau đã trở thành một dòng nhạc đại chúng khi vào Việt Nam: Dòng nhạc Boléro Việt Nam.<br /><br />Chưa có tài liệu thật chính xác, nhưng theo một số người nghe nhạc thì bài Boléro Việt Nam đầu tiên là bài Duyên Quê của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sáng tác năm 1955 (Em gái vườn quê, cuộc đời trong trắng…) Năm 1956, có bài Dựng Một Mùa Hoa của Hoài An và Phó Quốc Thăng (Chào bình minh hoa ban mai lả lơi…) Dẫu sao, từ giữa thập niên 50 đã manh nha thể loại Boléro ở Việt Nam. Đến đầu thập niên 60, các nhạc sĩ đồng loạt cho ra đời rất nhiều bài Boléro được người nghe đón nhận rất nồng nhiệt, nhiều bài còn được yêu thích đến tận bây giờ, không hề xưa cũ. Thế hệ nhạc sĩ tiên phong khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam là những tài danh mà tên tuổi còn được ngưỡng mộ không phai mờ.<br /><br />Một số bài Boléro điển hình được sáng tác trong khoảng thời gian từ \"giữa thập niên 50\" đến \"giữa thập niên 60\":<br /><br />Hoàng Thi Thơ:<br />- Trăng rụng xuống cầu (1956)<br />- Đường xưa lối cũ<br />- Ai nhớ chăng ai (1958)<br /><br />Lam Phương:<br />- Chuyến đò vĩ tuyến (1956)<br />- Nắng đẹp miền Nam (1957)<br />- Chiều hành quân (1958)<br /><br />Trúc Phương:<br />- Tình thắm duyên quê (1957)<br />- Chiều làng em (1958)<br />- Đò chiều (1959)<br />- Chiều cuối tuần (1959)<br />- Nửa đêm ngoài phố (1960)<br />- Tàu đêm năm cũ (1961-1962)<br />- Ai cho tôi tình yêu (1963)<br /><br />Mạnh Phát:<br />- Bến nước tình quê (Hợp soạn với Lê Mộng Bảo)<br />- Hoa nở về đêm (1962)<br />- Đêm không trăng sao (1963)<br />- Vọng gác đêm sương (1963)<br /><br />Châu Kỳ:<br />- Sao chưa thấy hồi âm (1965)<br />- Hồi âm (1965)<br />- Cánh nhạn hồi âm<br /><br />Duy Khánh:<br />- Biết trả lời sau (1965)<br />- Tình ca quê hương<br /><br />Minh Kỳ:<br />- Chỉ có một người<br />- Chuyến tàu hoàng hôn (Hợp soạn với Hoài Linh, 1962)<br /><br />Hoài Linh:<br />- Sầu tím thiệp hồng (Viết chung với Minh Kỳ, 1965)<br />- Biệt kinh kỳ (Hợp soạn với Minh Kỳ)<br />- Giọt lệ vu quy (Với Tuấn Khanh, 1965)<br />- Nhịp cầu tri âm<br />- Buồn vào đêm (Viết với Thanh Sơn)<br /><br />Anh Bằng:<br />- Lẻ bóng (1962)<br />- Đôi bóng (1963)<br />- Nửa đêm biên giới (1963)<br />- Đêm không ngủ (1964)<br />- Truyện tình Lan và Điệp (1964-1965)<br />- Truyện tình Trương Chi - Mỵ Nương (1965)<br />- Sầu lẻ bóng (1965)<br /><br />Lê Dinh:<br />- Ngày ấy quen nhau (1959)<br />- Tấm ảnh ngày xưa (1961)<br />- Ga chiều (1962)<br />- Hạnh phúc đầu Xuân (Hợp soạn với Minh Kỳ)<br /><br />Hoài An:<br />- Tình lúa duyên trăng (Lời: Hồ Đình Phương)<br />- Kỷ niệm nào buồn (1964)<br />- Tâm sự ngày Xuân (1965)<br /><br />Y Vân:<br />- Đôi mái chèo trăng<br />- Cánh hoa thời loạn<br />- Những bước chân âm thầm<br /><br />Phạm Thế Mỹ:<br />- Bến duyên lành<br />- Nắng lên xóm nghèo<br />- Đan áo mùa Xuân<br />- Những ngày xưa thân ái<br />- Trăng tàn trên hè phố<br /><br />Anh Việt Thu:<br />- Hai vì sao lạc<br />- Như giọt Xuân rơi<br /><br />Dzũng Chinh:<br />- Những đồi hoa sim (1964)<br />- Tha La xóm Đạo<br /><br />Phạm Mạnh Cương:<br />- Loài hoa không vỡ<br /><br />Lê Trực:<br />- Tiếng còi trong sương đêm<br /><br />Tuấn Khanh:<br />- Quán nửa khuya (1959, hợp soạn với Hoài Linh)<br /><br />Và rất nhiều bài Boléro khác được ra đời trong thời gian nầy. Nếu hiện nay là thời kỳ “bùng nổ hát nhạc Boléro” thì thập niên 60 có thể gọi là thời kỳ “bùng nổ sáng tác nhạc Boléro”. Số bài Boléro ra đời trong khoảng thời gian đầu (1954-1960) còn khiêm nhường, sang đầu thập niên 60 các nhạc sĩ hăng say sáng tác các bản nhạc theo thể điệu Boléro vì nó được quần chúng đón nhận nồng nhiệt (hợp với tâm tình tác giả và giọng ca lúc bấy giờ).<br /><br />Năm 1960, thanh niên nam nữ Saigon điên đảo vì một bản Boléro ngoại quốc: “It’s Now or Never” do nam danh ca Elvis Presley trình diễn.<br /><br />Sang năm 1961, lại thêm một phen “bấn loạn” vì bản “Histoire d’un amour” do nữ ca sĩ người Pháp Dalida truyền cảm hứng. Đây là hai bản nhạc Boléro thời thượng mà giới trẻ miền Nam đã thuộc nằm lòng, như thêm hương vị cho lòng yêu thích Boléro của khán giả Việt Nam.<br /><br />Dân miền Nam trước 75 chưa đến 20 triệu người, số lượng nhạc sĩ ít hơn bây giờ rất nhiều. Thế mà chỉ vỏn vẹn 20 năm (1954-1975) các nhạc sĩ VNCH đã sáng tác hàng chục ngàn bản nhạc mà thể loại Boléro là chủ đạo. Ngày nay, trào lưu hát nhạc Boléro đã sáng tác từ nửa thế kỷ trước. Nó vẫn còn hợp thời, quá hợp thời, ý tình như nói thay cho lòng người hiện tại. Lịch sử đã có sự sắp xếp rất thuận lý và lý thú: Bùng nổ đặt nhạc Boléro đi trước, bùng nổ hát nhạc Boléro theo sau. Có những người vừa hát vừa cám ơn các nhạc sĩ trước kia đặt nhạc hay quá. Cám ơn! Cám ơn! Thật thán phục các nhạc sĩ ngày trước không chỉ ở nét nhạc mà còn ở lời ca.<br /><br />Về nét nhạc thì từ âm giai thất cung (Do Re Mi Fa Sol La Si) của Tây Phương, thường thấy trong các bản nhạc tiền chiến, các nhạc sĩ dòng nhạc Boléro Việt Nam có khuynh hướng nghiêng về giai điệu ngũ cung (Hò Xự Xang Xê Cống) mang âm hưởng Dân ca, có một chút gì đó hơi hao hao với điệu lý, câu hò miền Nam:<br /><br />“Mây trắng bay qua khi trăng dần lan<br />Muôn câu hò nhịp nhàng khắp thôn trang<br />Đoàn người say sưa vui tiếng hát vang<br />Lúa dâng sữa ngọt đậm tình ta với nàng…”<br /><br />(Trăng Về Thôn Dã của Hoài An & Huyền Linh)<br /><br />Boléro từ Nam Mỹ khi du nhập vào Việt Nam thì nhịp điệu chậm hẳn lại để thích hợp với tính cách (tâm hồn, cách hát) của người Việt Nam. Boléro ở Cuba viết theo nhịp 3/4, sang Việt Nam các nhạc sĩ đã chuyển thành nhịp 4/4, và rồi nhạc Boléro Việt Nam đã khác rất nhiều so với Boléro nguyên thủy.<br /><br />Nhưng nét đặc biệt nhất của Boléro Việt Nam là phần lời ca. Lời rất đời, nghe tới đâu hiểu tới đó, nghe tới đâu thấm tới đó. Nó nói lên tâm sự của từng người, nói lên hoàn cảnh đất nước bi đát vì chiến tranh, nói luôn hoàn cảnh nghiệt ngã của tầng lớp thanh niên phải đối diện với chia ly, mất mát, chịu đựng. Nó trở thành dòng nhạc lớn của Việt Nam vì nó rất Việt Nam.<br /><br />Ngày ấy ở miền Nam, giữa trưa trời nắng gắt, bác nông phu trên đồng cạn, dưới đồng sâu, làm sao có thể hát một câu nhạc cổ điển Tây Phương cho trâu đi bừa? Nhưng bác rất dễ dàng buông ra vài câu Boléro mùi mẫn:<br /><br />“Đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên<br />Hương lúa ngọt tình quê thêm trìu mến…”<br /><br />(Nắng Lên Xóm Nghèo của Phạm Thế Mỹ)<br /><br />Còn nữa, ngày anh lên đường ra tiền tuyến, đôi tình nhân bịn rịn chia tay, xót thương cho đời nhau, còn gì ray rứt hơn:<br /><br />“Xe lăn êm êm lúc ga chiều sắp lên đèn<br />Mưa thu bay bay vắt ngang trời ướt vai mềm<br />Hoàng hôn dần xuống<br />Người trai vì nước đi xây tình quê hương…”<br /><br />(Chuyến Tàu Hoàng Hôn của Minh Kỳ & Hoài Linh)<br /><br />Bất cứ lúc nào, nơi nào (ngay cả trong tiệc cưới, bên bàn nhậu…) người Việt Nam vẫn thường hát nhạc Boléro. Âm nhạc Việt Nam buồn vì lịch sử Việt Nam buồn: Do chiến tranh, và bị đô hộ của ngoại bang. Nếu chê bai nhạc Boléro tầm thường, lời lẽ không tinh tế, sâu sắc, là nhạc sến thì tội nghiệp cho dân Việt Nam. Họ có đòi hỏi gì cao siêu đâu, họ rất bình dị. Nhưng hoàn cảnh đất nước không may, đời sống họ vấp phải nhiều khốn khó. Họ cần đến âm nhạc để được xoa dịu, vỗ về, họ cần đến Boléro để bày tỏ nỗi niềm tâm sự.<br /><br />Giờ đây, sau 40 năm bị “bức tử” (kể từ năm 1975), dân Việt Nam mới đòi lại được quyền hát Boléro và làm cho nó hồi sinh dù chưa hoàn toàn, có những bản nhạc lính vẫn còn bị cấm. Nhìn giới trẻ thi nhau hát Boléro (rất khó khăn, hạn chế về chọn bài, lời ca) trong các cuộc thi được tổ chức liên tục trong nước mới thấy rõ bản chất mộc mạc, hồn nhiên trong tâm hồn người Việt Nam: Có sao nói vậy. Trong trường hợp nầy, tôi suy nghĩ hoài câu “Nghệ thuật vị nhân sinh”. Nghệ thuật đã luôn ở bên cạnh để nâng đỡ tinh thần, là niềm an ủi rất lớn giúp dân Việt Nam vượt qua bao gian khổ trong chiến tranh trước 75 và đối diện với những bất cập trong hiện tại. Nghệ thuật cao quý như vậy sao gọi là sến? Các nhạc sĩ tiên phong khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam có cảm thấy nao lòng hay không?!\"<br /><a href=\"https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1287512687964142/?type=3&theater\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1287512687964142/?type=3&theater</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/860391472241692672",
"published": "2018-07-02T05:28:32+00:00",
"source": {
"content": "\"Bài viết: NHỮNG NHẠC SĨ TIÊN PHONG CỦA DÒNG NHẠC BOLÉRO VIỆT NAM\nTác giả: Kiva (Một khán giả yêu Nhạc Vàng)\n\nNhư chúng ta đã biết, sau 30 tháng 4 - 1975, chính quyền mới đã gộp tất cả các bản nhạc thời VNCH gọi chung là “Nhạc Vàng”.\n\nNhìn tổng quát, nhạc trước 75 có nhiều thể loại:\n1. Nhạc trữ tình mang nhiều âm hưởng của nhạc Tây phương, bàng bạc nét lãng mạn của nhạc tiền chiến (nhạc của Phạm Duy, Phạm Đình Chương, Hoàng Trọng, Văn Phụng, Cung Tiến…) - Ca sĩ thống lĩnh dòng nhạc nầy là cô Thái Thanh và Anh Ngọc.\n\n2. Nhạc thính phòng, êm dịu, nhẹ nhàng, phiêu lãng (nhạc của Từ Công Phụng, Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên…) là loại nhạc sở trường của ca sĩ Lệ Thu, Tuấn Ngọc…\n\n3. Nhạc Trịnh Công Sơn chất chứa một chút triết lý, một chút phản chiến, rất được ưa chuộng với giọng ca cô Khánh Ly.\n\n4. Nhạc thời trang là loại nhạc đại chúng (pop music) là thể loại thông dụng nhất trong giai đoạn nầy, nó xoay quanh một số chủ đề:\n- Nhạc quê hương (nhạc của Hoàng Thi Thơ, Duy Khánh, Thanh Sơn, Phạm Thế Mỹ…)\n- Nhạc tình (nhạc của Lam Phương, Hoài Linh, Anh Bằng, Lê Dinh…)\n- Nhạc lính (nhạc Trần Thiện Thanh, Minh Kỳ, Trúc Phương…)\n\nChỉ là cách chia tương đối vì mỗi nhạc sĩ có khi họ viết nhiều thể loại. Mỗi một thể loại, các nhạc sĩ viết bằng nhiều giai điệu khác nhau. Ví dụ, với nhạc thời trang, các giai điệu thường được dùng là: Slow Rock, Habanera, Boléro, Rumba Boléro… nhưng mà nhiều nhất là Boléro.\n\nNgoài ra, còn nhiều thể loại khác nữa, không kể ra hết được. Tôi chỉ xin thu hẹp đề tài vào nhạc Boléro để nhìn rõ hơn về dòng nhạc hiện được đại chúng ưa chuộng nhất, và cũng xin gói gọn trong thời kỳ khởi đầu của dòng nhạc Boléro ở Việt Nam để tìm hiểu những nhạc sĩ tiên phong, có công khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam (1954 - 1965).\n\nBoléro là loại nhạc khiêu vũ do một vũ sư người Tây Ban Nha tên Sebastian Cerezo sáng tạo ra vào năm 1780. Dần dần điệu nhạc nầy thịnh hành ở các nước châu Âu như Anh, Pháp… Chính người Pháp đã mang điệu Boléro sang Cuba khoảng năm 1800 và trở thành điệu nhảy đường phố phổ biến ở Cuba và các xứ Nam Mỹ.\n\nKhoảng thập niên 50, điệu Boléro bắt đầu du nhập vào Việt Nam. Boléro từ đầu là một giai điệu như những giai điệu khác: Rumba, Chachacha, Valse… về sau đã trở thành một dòng nhạc đại chúng khi vào Việt Nam: Dòng nhạc Boléro Việt Nam.\n\nChưa có tài liệu thật chính xác, nhưng theo một số người nghe nhạc thì bài Boléro Việt Nam đầu tiên là bài Duyên Quê của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sáng tác năm 1955 (Em gái vườn quê, cuộc đời trong trắng…) Năm 1956, có bài Dựng Một Mùa Hoa của Hoài An và Phó Quốc Thăng (Chào bình minh hoa ban mai lả lơi…) Dẫu sao, từ giữa thập niên 50 đã manh nha thể loại Boléro ở Việt Nam. Đến đầu thập niên 60, các nhạc sĩ đồng loạt cho ra đời rất nhiều bài Boléro được người nghe đón nhận rất nồng nhiệt, nhiều bài còn được yêu thích đến tận bây giờ, không hề xưa cũ. Thế hệ nhạc sĩ tiên phong khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam là những tài danh mà tên tuổi còn được ngưỡng mộ không phai mờ.\n\nMột số bài Boléro điển hình được sáng tác trong khoảng thời gian từ \"giữa thập niên 50\" đến \"giữa thập niên 60\":\n\nHoàng Thi Thơ:\n- Trăng rụng xuống cầu (1956)\n- Đường xưa lối cũ\n- Ai nhớ chăng ai (1958)\n\nLam Phương:\n- Chuyến đò vĩ tuyến (1956)\n- Nắng đẹp miền Nam (1957)\n- Chiều hành quân (1958)\n\nTrúc Phương:\n- Tình thắm duyên quê (1957)\n- Chiều làng em (1958)\n- Đò chiều (1959)\n- Chiều cuối tuần (1959)\n- Nửa đêm ngoài phố (1960)\n- Tàu đêm năm cũ (1961-1962)\n- Ai cho tôi tình yêu (1963)\n\nMạnh Phát:\n- Bến nước tình quê (Hợp soạn với Lê Mộng Bảo)\n- Hoa nở về đêm (1962)\n- Đêm không trăng sao (1963)\n- Vọng gác đêm sương (1963)\n\nChâu Kỳ:\n- Sao chưa thấy hồi âm (1965)\n- Hồi âm (1965)\n- Cánh nhạn hồi âm\n\nDuy Khánh:\n- Biết trả lời sau (1965)\n- Tình ca quê hương\n\nMinh Kỳ:\n- Chỉ có một người\n- Chuyến tàu hoàng hôn (Hợp soạn với Hoài Linh, 1962)\n\nHoài Linh:\n- Sầu tím thiệp hồng (Viết chung với Minh Kỳ, 1965)\n- Biệt kinh kỳ (Hợp soạn với Minh Kỳ)\n- Giọt lệ vu quy (Với Tuấn Khanh, 1965)\n- Nhịp cầu tri âm\n- Buồn vào đêm (Viết với Thanh Sơn)\n\nAnh Bằng:\n- Lẻ bóng (1962)\n- Đôi bóng (1963)\n- Nửa đêm biên giới (1963)\n- Đêm không ngủ (1964)\n- Truyện tình Lan và Điệp (1964-1965)\n- Truyện tình Trương Chi - Mỵ Nương (1965)\n- Sầu lẻ bóng (1965)\n\nLê Dinh:\n- Ngày ấy quen nhau (1959)\n- Tấm ảnh ngày xưa (1961)\n- Ga chiều (1962)\n- Hạnh phúc đầu Xuân (Hợp soạn với Minh Kỳ)\n\nHoài An:\n- Tình lúa duyên trăng (Lời: Hồ Đình Phương)\n- Kỷ niệm nào buồn (1964)\n- Tâm sự ngày Xuân (1965)\n\nY Vân:\n- Đôi mái chèo trăng\n- Cánh hoa thời loạn\n- Những bước chân âm thầm\n\nPhạm Thế Mỹ:\n- Bến duyên lành\n- Nắng lên xóm nghèo\n- Đan áo mùa Xuân\n- Những ngày xưa thân ái\n- Trăng tàn trên hè phố\n\nAnh Việt Thu:\n- Hai vì sao lạc\n- Như giọt Xuân rơi\n\nDzũng Chinh:\n- Những đồi hoa sim (1964)\n- Tha La xóm Đạo\n\nPhạm Mạnh Cương:\n- Loài hoa không vỡ\n\nLê Trực:\n- Tiếng còi trong sương đêm\n\nTuấn Khanh:\n- Quán nửa khuya (1959, hợp soạn với Hoài Linh)\n\nVà rất nhiều bài Boléro khác được ra đời trong thời gian nầy. Nếu hiện nay là thời kỳ “bùng nổ hát nhạc Boléro” thì thập niên 60 có thể gọi là thời kỳ “bùng nổ sáng tác nhạc Boléro”. Số bài Boléro ra đời trong khoảng thời gian đầu (1954-1960) còn khiêm nhường, sang đầu thập niên 60 các nhạc sĩ hăng say sáng tác các bản nhạc theo thể điệu Boléro vì nó được quần chúng đón nhận nồng nhiệt (hợp với tâm tình tác giả và giọng ca lúc bấy giờ).\n\nNăm 1960, thanh niên nam nữ Saigon điên đảo vì một bản Boléro ngoại quốc: “It’s Now or Never” do nam danh ca Elvis Presley trình diễn.\n\nSang năm 1961, lại thêm một phen “bấn loạn” vì bản “Histoire d’un amour” do nữ ca sĩ người Pháp Dalida truyền cảm hứng. Đây là hai bản nhạc Boléro thời thượng mà giới trẻ miền Nam đã thuộc nằm lòng, như thêm hương vị cho lòng yêu thích Boléro của khán giả Việt Nam.\n\nDân miền Nam trước 75 chưa đến 20 triệu người, số lượng nhạc sĩ ít hơn bây giờ rất nhiều. Thế mà chỉ vỏn vẹn 20 năm (1954-1975) các nhạc sĩ VNCH đã sáng tác hàng chục ngàn bản nhạc mà thể loại Boléro là chủ đạo. Ngày nay, trào lưu hát nhạc Boléro đã sáng tác từ nửa thế kỷ trước. Nó vẫn còn hợp thời, quá hợp thời, ý tình như nói thay cho lòng người hiện tại. Lịch sử đã có sự sắp xếp rất thuận lý và lý thú: Bùng nổ đặt nhạc Boléro đi trước, bùng nổ hát nhạc Boléro theo sau. Có những người vừa hát vừa cám ơn các nhạc sĩ trước kia đặt nhạc hay quá. Cám ơn! Cám ơn! Thật thán phục các nhạc sĩ ngày trước không chỉ ở nét nhạc mà còn ở lời ca.\n\nVề nét nhạc thì từ âm giai thất cung (Do Re Mi Fa Sol La Si) của Tây Phương, thường thấy trong các bản nhạc tiền chiến, các nhạc sĩ dòng nhạc Boléro Việt Nam có khuynh hướng nghiêng về giai điệu ngũ cung (Hò Xự Xang Xê Cống) mang âm hưởng Dân ca, có một chút gì đó hơi hao hao với điệu lý, câu hò miền Nam:\n\n“Mây trắng bay qua khi trăng dần lan\nMuôn câu hò nhịp nhàng khắp thôn trang\nĐoàn người say sưa vui tiếng hát vang\nLúa dâng sữa ngọt đậm tình ta với nàng…”\n\n(Trăng Về Thôn Dã của Hoài An & Huyền Linh)\n\nBoléro từ Nam Mỹ khi du nhập vào Việt Nam thì nhịp điệu chậm hẳn lại để thích hợp với tính cách (tâm hồn, cách hát) của người Việt Nam. Boléro ở Cuba viết theo nhịp 3/4, sang Việt Nam các nhạc sĩ đã chuyển thành nhịp 4/4, và rồi nhạc Boléro Việt Nam đã khác rất nhiều so với Boléro nguyên thủy.\n\nNhưng nét đặc biệt nhất của Boléro Việt Nam là phần lời ca. Lời rất đời, nghe tới đâu hiểu tới đó, nghe tới đâu thấm tới đó. Nó nói lên tâm sự của từng người, nói lên hoàn cảnh đất nước bi đát vì chiến tranh, nói luôn hoàn cảnh nghiệt ngã của tầng lớp thanh niên phải đối diện với chia ly, mất mát, chịu đựng. Nó trở thành dòng nhạc lớn của Việt Nam vì nó rất Việt Nam.\n\nNgày ấy ở miền Nam, giữa trưa trời nắng gắt, bác nông phu trên đồng cạn, dưới đồng sâu, làm sao có thể hát một câu nhạc cổ điển Tây Phương cho trâu đi bừa? Nhưng bác rất dễ dàng buông ra vài câu Boléro mùi mẫn:\n\n“Đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên\nHương lúa ngọt tình quê thêm trìu mến…”\n\n(Nắng Lên Xóm Nghèo của Phạm Thế Mỹ)\n\nCòn nữa, ngày anh lên đường ra tiền tuyến, đôi tình nhân bịn rịn chia tay, xót thương cho đời nhau, còn gì ray rứt hơn:\n\n“Xe lăn êm êm lúc ga chiều sắp lên đèn\nMưa thu bay bay vắt ngang trời ướt vai mềm\nHoàng hôn dần xuống\nNgười trai vì nước đi xây tình quê hương…”\n\n(Chuyến Tàu Hoàng Hôn của Minh Kỳ & Hoài Linh)\n\nBất cứ lúc nào, nơi nào (ngay cả trong tiệc cưới, bên bàn nhậu…) người Việt Nam vẫn thường hát nhạc Boléro. Âm nhạc Việt Nam buồn vì lịch sử Việt Nam buồn: Do chiến tranh, và bị đô hộ của ngoại bang. Nếu chê bai nhạc Boléro tầm thường, lời lẽ không tinh tế, sâu sắc, là nhạc sến thì tội nghiệp cho dân Việt Nam. Họ có đòi hỏi gì cao siêu đâu, họ rất bình dị. Nhưng hoàn cảnh đất nước không may, đời sống họ vấp phải nhiều khốn khó. Họ cần đến âm nhạc để được xoa dịu, vỗ về, họ cần đến Boléro để bày tỏ nỗi niềm tâm sự.\n\nGiờ đây, sau 40 năm bị “bức tử” (kể từ năm 1975), dân Việt Nam mới đòi lại được quyền hát Boléro và làm cho nó hồi sinh dù chưa hoàn toàn, có những bản nhạc lính vẫn còn bị cấm. Nhìn giới trẻ thi nhau hát Boléro (rất khó khăn, hạn chế về chọn bài, lời ca) trong các cuộc thi được tổ chức liên tục trong nước mới thấy rõ bản chất mộc mạc, hồn nhiên trong tâm hồn người Việt Nam: Có sao nói vậy. Trong trường hợp nầy, tôi suy nghĩ hoài câu “Nghệ thuật vị nhân sinh”. Nghệ thuật đã luôn ở bên cạnh để nâng đỡ tinh thần, là niềm an ủi rất lớn giúp dân Việt Nam vượt qua bao gian khổ trong chiến tranh trước 75 và đối diện với những bất cập trong hiện tại. Nghệ thuật cao quý như vậy sao gọi là sến? Các nhạc sĩ tiên phong khai phá dòng nhạc Boléro Việt Nam có cảm thấy nao lòng hay không?!\"\nhttps://www.facebook.com/danhcahoangoanh/photos/a.411025848946168.86416.170637822984973/1287512687964142/?type=3&theater",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:860391472241692672/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:859705941249146880",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": "“ĐỂ LÊN ĐẦU, LẶN VÀO TIM. <br />Chẳng biết cầu nguyện thế nào cho phải đâu. Linh mục linh méo gì mà chẳng thuộc kinh thuộc kệ. Chỉ biết ngồi thật im, ngồi thật im thôi. <br />Nỗi người nỗi đời xin đặt lên đầu. Cùng với ông Su. Đời nhiều đau nhiều điên nhiều khổ quá. Xã hội bây giờ càng khùng càng dại càng dị kỳ ác độc quá. Lại có người \"kêu\", nhờ cầu xin dùm cho được chuyện này điều nọ. Chẳng biết van xin gì đâu. Cứ ngồi im, ngồi im, đặt hết lên đầu, cho bu cho bám vào ông Su thôi. <br />Và, Lời Thiên Chúa đậu xuống. Năng Lượng Thần Linh của Lời Thiên Chúa đậu xuống. Thầm thĩ từng Lời như \"trì tụng thần chú ba la mật\". Đậu xuống nỗi đau, đậu vào nỗi khổ, tràn xuống nỗi điên, ngập vào cơn oan khuất và thao thức, \"dí\" vào những tên côn đồ ác ôn kể cả những tay lãnh tụ, rồi ngập vào những cơn đói nghèo bệnh tật tội luỵ thiên tai nhân tai của dân đen ngấp ngoải. Vì là linh mục, nên Lời Thần Chú \"dữ dội\" nhất, cứ là \"Này Là Mình Thầy\", hít vào; \"Này Là Chén Máu Thầy\", thở ra. Và tin. Và \"thấy\" nguồn vô biên Năng Lượng Thánh Linh tràn xuống, tái tạo, đổi mới tất cả. <br />Nguồn vô biên Năng Lượng Thánh Linh đưa tất cả chìm xuống, tràn trụa trên thân, ắp đầy trong tâm. Thân là Bàn Thờ. Tâm là Dĩa Thánh. Thánh Lễ \"chui\", Thánh Lễ \"ngầm\", cứ được cử hành trong từng hơi thở vào hơi thở ra như thế. <br />Không chịu nổi. Không chịu nổi trần gian điên đảo. Không chịu nổi. Không chịu nổi một đất nước tang thương. Không chịu nổi. Không chịu nổi bao cảnh người cảnh đời đau đớn. Không chịu nổi. Không chịu nổi chính bản thân mình, tùm lum toè loe với dục vọng, với thèm khát, với tham lam. Vậy mà không được giận dữ, không được oán trách, không được chê bai. Và nhất là không được chán chường thất vọng. <br />Vậy thì, xin được ngồi im. Đặt lên đầu. Chìm xuống tim. Xin được thể hiện cuộc Ba La Mật, cuộc Vượt Qua, ngay nơi thân tâm mình, cho tất cả.“<br /><br /><a href=\"https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=945206075657161&id=100005033316967\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=945206075657161&id=100005033316967</a> <br />",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859705941249146880",
"published": "2018-06-30T08:04:28+00:00",
"source": {
"content": "“ĐỂ LÊN ĐẦU, LẶN VÀO TIM. \nChẳng biết cầu nguyện thế nào cho phải đâu. Linh mục linh méo gì mà chẳng thuộc kinh thuộc kệ. Chỉ biết ngồi thật im, ngồi thật im thôi. \nNỗi người nỗi đời xin đặt lên đầu. Cùng với ông Su. Đời nhiều đau nhiều điên nhiều khổ quá. Xã hội bây giờ càng khùng càng dại càng dị kỳ ác độc quá. Lại có người \"kêu\", nhờ cầu xin dùm cho được chuyện này điều nọ. Chẳng biết van xin gì đâu. Cứ ngồi im, ngồi im, đặt hết lên đầu, cho bu cho bám vào ông Su thôi. \nVà, Lời Thiên Chúa đậu xuống. Năng Lượng Thần Linh của Lời Thiên Chúa đậu xuống. Thầm thĩ từng Lời như \"trì tụng thần chú ba la mật\". Đậu xuống nỗi đau, đậu vào nỗi khổ, tràn xuống nỗi điên, ngập vào cơn oan khuất và thao thức, \"dí\" vào những tên côn đồ ác ôn kể cả những tay lãnh tụ, rồi ngập vào những cơn đói nghèo bệnh tật tội luỵ thiên tai nhân tai của dân đen ngấp ngoải. Vì là linh mục, nên Lời Thần Chú \"dữ dội\" nhất, cứ là \"Này Là Mình Thầy\", hít vào; \"Này Là Chén Máu Thầy\", thở ra. Và tin. Và \"thấy\" nguồn vô biên Năng Lượng Thánh Linh tràn xuống, tái tạo, đổi mới tất cả. \nNguồn vô biên Năng Lượng Thánh Linh đưa tất cả chìm xuống, tràn trụa trên thân, ắp đầy trong tâm. Thân là Bàn Thờ. Tâm là Dĩa Thánh. Thánh Lễ \"chui\", Thánh Lễ \"ngầm\", cứ được cử hành trong từng hơi thở vào hơi thở ra như thế. \nKhông chịu nổi. Không chịu nổi trần gian điên đảo. Không chịu nổi. Không chịu nổi một đất nước tang thương. Không chịu nổi. Không chịu nổi bao cảnh người cảnh đời đau đớn. Không chịu nổi. Không chịu nổi chính bản thân mình, tùm lum toè loe với dục vọng, với thèm khát, với tham lam. Vậy mà không được giận dữ, không được oán trách, không được chê bai. Và nhất là không được chán chường thất vọng. \nVậy thì, xin được ngồi im. Đặt lên đầu. Chìm xuống tim. Xin được thể hiện cuộc Ba La Mật, cuộc Vượt Qua, ngay nơi thân tâm mình, cho tất cả.“\n\nhttps://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=945206075657161&id=100005033316967 \n",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:859705941249146880/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:859408932251815936",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346",
"content": " “Âm nhạc không nằm ở những nốt nhạc mà ở cái khoảng không ở giữa những nốt nhạc. Giữa những nốt nhạc là âm nhạc. Giữa những con người là tình yêu. Những nốt nhạc và những con người không có ý nghĩa. Ý nghĩa nằm ở giữa chúng, ở giữa họ”<br /><br />― Đoàn Minh Phượng, Và khi tro bụi ",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859408932251815936",
"published": "2018-06-29T12:24:16+00:00",
"source": {
"content": " “Âm nhạc không nằm ở những nốt nhạc mà ở cái khoảng không ở giữa những nốt nhạc. Giữa những nốt nhạc là âm nhạc. Giữa những con người là tình yêu. Những nốt nhạc và những con người không có ý nghĩa. Ý nghĩa nằm ở giữa chúng, ở giữa họ”\n\n― Đoàn Minh Phượng, Và khi tro bụi ",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/entities/urn:activity:859408932251815936/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/859394270396686346/outboxoutbox"
}