A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:958499359677276160",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "NS Tuấn Khanh<br /><br />Những điểm sa lầy tương đồng, giữa Phật giáo quốc doanh Trung Quốc và Việt Nam<br />---------------<br /><br />Tương tự như Trung Quốc, mối quan hệ giữa nhà cầm quyền và Phật giáo tại Việt Nam hết sức phức tạp. Đó là mối quan hệ lợi dụng qua lại lẫn nhau, mà các nhà phân tích xã hội gọi đó là bài tính có kết quả tổng bằng không cho cả hai bên. Bởi những người trung thành với lý thuyết Cộng sản dần dà tự tìm đến Phật giáo để tự chữa lành phần tinh thần trống rỗng của mình, một mô hình tín ngưỡng duy nhất được cho phép tồn tại đại chúng trong nền chính trị vô thần. Và ngược lại, những người mộ đạo thuần khiết thì dần dần tự rời bỏ không gian Phật giáo quốc doanh, vì nhận ra rằng đó chỉ là một trò mua bán tinh thần được dựng nên bằng tiền và chính trị.<br /><br />Phật giáo ở Trung Quốc được hoạt động bình thường từ thập niên 1980, sau cái chết của Mao Trạch Đông, kẻ đã nhấn Phật giáo ở Trung Quốc xuống tận bùn đen, đẩy các giá trị ngàn đời của Chùa và kính sách vào ô nhục ở cuộc cách mạng văn hóa kéo dài từ 1966 đến 1976. Khởi đầu thì đó chỉ là chính sách sửa sai, nhưng pha trộn âm mưu mô hình Phật giáo do Ban tôn giáo của Trung ương Đảng chỉ đạo, thường được người đời gọi mai mỉa là Phật giáo quốc doanh. Nhưng rồi giới chóp bu ở Bắc Kinh nhanh chóng nhận ra, Phật giáo quốc doanh lại là một nguồn thu khổng lồ, có thể nuôi sống các bộ máy chính quyền hay quan chức địa phương, và lại dễ dàng đối ngoại như một kiểu “tự do tôn giáo”.<br /><br />Ngay lập tức Chùa chiền, kinh sách, tượng Phật lớn kỷ lục… được dựng nên bằng tiền của các doanh nghiệp đầu tư, thậm chí tiền bẩn của các quan chức tham nhũng… nhằm thu hút dân chúng. Trong thời đại của Mao, chùa các nhà sư bị đẩy đi làm ruộng, chăn nuôi… để gọi là có ích cho sự phát triển đất nước. Nhưng đến thời đại của Đặng, các nhà sư được ăn mặc đẹp, tổ chức lễ hội… tạo ra nguồn thu lớn, mà nhà nghiên cứu người Trung Hoa Zhe Ji viết trong tiểu luận “Phật giáo và Nhà nước: Mối quan hệ mới” (2008), tạm gọi tên là “Nền kinh tế nhà Chùa” (monastic economy).<br /><br />Ở Việt Nam, sau năm 1975, tôn giáo bị coi là “thuốc phiện của nhân dân”. Chùa bị chiếm, cơ sở Phật giáo và kinh sách vở bị tịch thu, nhiều tăng ni và tín hữu Phật giáo của Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất bị bắt, kết án, giam lỏng, tù và đi cải tạo đến chết. Để tạo ra Giáo Hội của Nhà nước, một Hội nghị thống nhất Phật giáo Việt Nam đã được tổ chức tại Quán Sứ, Hà Nội, được triệu tập bởi Ban Vận động Thống nhất Phật giáo Việt Nam vào ngày 7 tháng 11 năm 1981, sau đó thành lập nên Giáo hội này, từ đó về sau được định nghĩa là giáo hội quốc doanh bởi tôn chỉ rất rõ “Đạo pháp, Dân tộc, Chủ nghĩa xã hội”. Dĩ nhiên, mục đích cũng nhằm thủ tiêu hệ thống Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất.<br /><br />Phật giáo Việt Nam bị dòm ngó như một loại con rơi, tạm tồn tại trong xã hội cộng sản. Nhưng đến năm 2003, Bộ chính trị Cộng sản VN nhận ra việc cho phép tín ngưỡng tồn tại có lợi cho mình hơn là tiêu diệt đi. Đặc biệt là sau thời gian 1995, khi Việt Nam được bỏ cấm vận và đối diện với Liên Hợp Quốc về nhiều vấn đề Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị, bao gồm tự do tín ngưỡng.<br /><br />Ngày 12 tháng 3, năm 2003, Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN ra nghị quyết số 25-NQ/TW, do đảng trưởng đảng CSVN là Nông Đức Mạnh ký, đã xác định một đường lối mới, cho phép tôn giáo được tồn tại trong xã hội, nhưng trong Mục II, phần 4, nhấn mạnh rằng “Công tác tôn giáo là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị.”<br /><br />Kể từ đó, Phật giáo quốc doanh ở VN được đẩy mạnh hoạt động, không chỉ về mặt vật chất và còn cả về con người được nhà cầm quyền đầu tư đi học lý thuyết Phật giáo, khoác áo làm sư và kiểm soát nhiều tăng viện. Thậm chí luồng nhân lực đó, được đẩy ra hoạt động ở hải ngoại, nơi có các cộng đồng người Việt tự do đang quần cư.<br /><br />“Giới Phật giáo (quốc doanh) tại Trung Quốc hiện tận hưởng nhiều tự do trong việc xây dựng các chùa chiền, tuyển mộ tăng sĩ, tổ chức các nghi lễ và truyền bá tín ngưỡng theo kiểu của họ” tác giả Raoul Birnbaum trong cuốn Buddhist China at the Century’s Turn (2017) cũng ghi nhận như vậy. Nhưng bên cạnh đó, khi thu được lợi nhuận từ “Nền kinh tế nhà Chùa”, nhà nước cộng sản cũng tự lũng đoạn các giá trị thuyết vô thần của mình khi để cho sự sùng bái tín ngưỡng tăng nhanh, hỗn loạn, thậm chí dẫn đến các cực của mê tín.<br /><br />Điều gì phải đến, rồi đã Raoul Birnbaum đến. Các vụ bê bối sư thầy và chùa ở Trung Quốc liên tục xuất hiện trong thập niên 90, qua đến tận lúc này. Rất nhiều lời chỉ trích đã xuất hiện trên các trang mạng Trung Quốc về chuyện các sư xài tiền như nước, và bao quanh là các nữ tín hữu trẻ đẹp. Gần đây lại là các vụ bê bối về tình dục đã bùng nổ, liên quan đến các sư danh tiếng ở Bắc Kinh, Hà Nam… và đó lại là những nơi dẫn đầu về “nền kinh tế nhà Chùa”.<br /><br />Câu chuyện chùa Ba Vàng chỉ là một trong những nơi đang lạm dụng mê tín, phản bội tinh thần Phật giáo chính tông, phụng sự cho thế quyền và mua bán tín ngưỡng. Từ Nam chí Bắc, những lời ta thán như vậy vẫn xuất hiện không ngớt trên các trang mạng xã hội, cùng hình ảnh tố cáo. Nhưng nếu chú ý, hình thức trừng phạt những người đã tạo ra các bê bối đó - ở Việt Nam cũng như ở Trung Quốc – thường là kiểm điểm hoặc khai trừ khỏi các chức vị. Đó cũng là một biểu hiện cho thấy tổ chức tôn giáo giờ đây cũng hành xử như một chi bộ đảng, điều đó hoàn toàn khác biệt với một tổ chức tôn giáo chân chính.<br /><br />--------------------<br /><br />Tranh minh họa của họa sĩ Trung Quốc Kuang Bao",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/958499359677276160",
"published": "2019-03-29T22:54:15+00:00",
"source": {
"content": "NS Tuấn Khanh\n\nNhững điểm sa lầy tương đồng, giữa Phật giáo quốc doanh Trung Quốc và Việt Nam\n---------------\n\nTương tự như Trung Quốc, mối quan hệ giữa nhà cầm quyền và Phật giáo tại Việt Nam hết sức phức tạp. Đó là mối quan hệ lợi dụng qua lại lẫn nhau, mà các nhà phân tích xã hội gọi đó là bài tính có kết quả tổng bằng không cho cả hai bên. Bởi những người trung thành với lý thuyết Cộng sản dần dà tự tìm đến Phật giáo để tự chữa lành phần tinh thần trống rỗng của mình, một mô hình tín ngưỡng duy nhất được cho phép tồn tại đại chúng trong nền chính trị vô thần. Và ngược lại, những người mộ đạo thuần khiết thì dần dần tự rời bỏ không gian Phật giáo quốc doanh, vì nhận ra rằng đó chỉ là một trò mua bán tinh thần được dựng nên bằng tiền và chính trị.\n\nPhật giáo ở Trung Quốc được hoạt động bình thường từ thập niên 1980, sau cái chết của Mao Trạch Đông, kẻ đã nhấn Phật giáo ở Trung Quốc xuống tận bùn đen, đẩy các giá trị ngàn đời của Chùa và kính sách vào ô nhục ở cuộc cách mạng văn hóa kéo dài từ 1966 đến 1976. Khởi đầu thì đó chỉ là chính sách sửa sai, nhưng pha trộn âm mưu mô hình Phật giáo do Ban tôn giáo của Trung ương Đảng chỉ đạo, thường được người đời gọi mai mỉa là Phật giáo quốc doanh. Nhưng rồi giới chóp bu ở Bắc Kinh nhanh chóng nhận ra, Phật giáo quốc doanh lại là một nguồn thu khổng lồ, có thể nuôi sống các bộ máy chính quyền hay quan chức địa phương, và lại dễ dàng đối ngoại như một kiểu “tự do tôn giáo”.\n\nNgay lập tức Chùa chiền, kinh sách, tượng Phật lớn kỷ lục… được dựng nên bằng tiền của các doanh nghiệp đầu tư, thậm chí tiền bẩn của các quan chức tham nhũng… nhằm thu hút dân chúng. Trong thời đại của Mao, chùa các nhà sư bị đẩy đi làm ruộng, chăn nuôi… để gọi là có ích cho sự phát triển đất nước. Nhưng đến thời đại của Đặng, các nhà sư được ăn mặc đẹp, tổ chức lễ hội… tạo ra nguồn thu lớn, mà nhà nghiên cứu người Trung Hoa Zhe Ji viết trong tiểu luận “Phật giáo và Nhà nước: Mối quan hệ mới” (2008), tạm gọi tên là “Nền kinh tế nhà Chùa” (monastic economy).\n\nỞ Việt Nam, sau năm 1975, tôn giáo bị coi là “thuốc phiện của nhân dân”. Chùa bị chiếm, cơ sở Phật giáo và kinh sách vở bị tịch thu, nhiều tăng ni và tín hữu Phật giáo của Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất bị bắt, kết án, giam lỏng, tù và đi cải tạo đến chết. Để tạo ra Giáo Hội của Nhà nước, một Hội nghị thống nhất Phật giáo Việt Nam đã được tổ chức tại Quán Sứ, Hà Nội, được triệu tập bởi Ban Vận động Thống nhất Phật giáo Việt Nam vào ngày 7 tháng 11 năm 1981, sau đó thành lập nên Giáo hội này, từ đó về sau được định nghĩa là giáo hội quốc doanh bởi tôn chỉ rất rõ “Đạo pháp, Dân tộc, Chủ nghĩa xã hội”. Dĩ nhiên, mục đích cũng nhằm thủ tiêu hệ thống Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất.\n\nPhật giáo Việt Nam bị dòm ngó như một loại con rơi, tạm tồn tại trong xã hội cộng sản. Nhưng đến năm 2003, Bộ chính trị Cộng sản VN nhận ra việc cho phép tín ngưỡng tồn tại có lợi cho mình hơn là tiêu diệt đi. Đặc biệt là sau thời gian 1995, khi Việt Nam được bỏ cấm vận và đối diện với Liên Hợp Quốc về nhiều vấn đề Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị, bao gồm tự do tín ngưỡng.\n\nNgày 12 tháng 3, năm 2003, Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN ra nghị quyết số 25-NQ/TW, do đảng trưởng đảng CSVN là Nông Đức Mạnh ký, đã xác định một đường lối mới, cho phép tôn giáo được tồn tại trong xã hội, nhưng trong Mục II, phần 4, nhấn mạnh rằng “Công tác tôn giáo là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị.”\n\nKể từ đó, Phật giáo quốc doanh ở VN được đẩy mạnh hoạt động, không chỉ về mặt vật chất và còn cả về con người được nhà cầm quyền đầu tư đi học lý thuyết Phật giáo, khoác áo làm sư và kiểm soát nhiều tăng viện. Thậm chí luồng nhân lực đó, được đẩy ra hoạt động ở hải ngoại, nơi có các cộng đồng người Việt tự do đang quần cư.\n\n“Giới Phật giáo (quốc doanh) tại Trung Quốc hiện tận hưởng nhiều tự do trong việc xây dựng các chùa chiền, tuyển mộ tăng sĩ, tổ chức các nghi lễ và truyền bá tín ngưỡng theo kiểu của họ” tác giả Raoul Birnbaum trong cuốn Buddhist China at the Century’s Turn (2017) cũng ghi nhận như vậy. Nhưng bên cạnh đó, khi thu được lợi nhuận từ “Nền kinh tế nhà Chùa”, nhà nước cộng sản cũng tự lũng đoạn các giá trị thuyết vô thần của mình khi để cho sự sùng bái tín ngưỡng tăng nhanh, hỗn loạn, thậm chí dẫn đến các cực của mê tín.\n\nĐiều gì phải đến, rồi đã Raoul Birnbaum đến. Các vụ bê bối sư thầy và chùa ở Trung Quốc liên tục xuất hiện trong thập niên 90, qua đến tận lúc này. Rất nhiều lời chỉ trích đã xuất hiện trên các trang mạng Trung Quốc về chuyện các sư xài tiền như nước, và bao quanh là các nữ tín hữu trẻ đẹp. Gần đây lại là các vụ bê bối về tình dục đã bùng nổ, liên quan đến các sư danh tiếng ở Bắc Kinh, Hà Nam… và đó lại là những nơi dẫn đầu về “nền kinh tế nhà Chùa”.\n\nCâu chuyện chùa Ba Vàng chỉ là một trong những nơi đang lạm dụng mê tín, phản bội tinh thần Phật giáo chính tông, phụng sự cho thế quyền và mua bán tín ngưỡng. Từ Nam chí Bắc, những lời ta thán như vậy vẫn xuất hiện không ngớt trên các trang mạng xã hội, cùng hình ảnh tố cáo. Nhưng nếu chú ý, hình thức trừng phạt những người đã tạo ra các bê bối đó - ở Việt Nam cũng như ở Trung Quốc – thường là kiểm điểm hoặc khai trừ khỏi các chức vị. Đó cũng là một biểu hiện cho thấy tổ chức tôn giáo giờ đây cũng hành xử như một chi bộ đảng, điều đó hoàn toàn khác biệt với một tổ chức tôn giáo chân chính.\n\n--------------------\n\nTranh minh họa của họa sĩ Trung Quốc Kuang Bao",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:958499359677276160/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:958412174884098048",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/958412174884098048\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/958412174884098048</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/958412174884098048",
"published": "2019-03-29T17:07:48+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/958412174884098048",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:958412174884098048/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:936635044239409152",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/936635044239409152\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/936635044239409152</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers",
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/851865911806664718"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/936635044239409152",
"published": "2019-01-28T14:53:16+00:00",
"inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851865911806664718/entities/urn:activity:936631145942839296",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/936635044239409152",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:936635044239409152/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:936634823166033920",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "7 CÂU CHUYỆN ĐỂ TA SUY NGẪM<br /><br />1) CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT<br />Một hôm nọ, thư ký nói với giám đốc:<br />- Anh à, em có bầu rồi.<br />Giám đốc vẫn làm việc, cười mỉm rồi nhẹ nhàng nói:<br />- Anh triệt sản lâu rồi.<br />Nữ thư ký ngây ra một lúc gượng cười nói:<br />- Em chỉ nói đùa với anh thôi mà.<br />Giám đốc nhìn cô một lúc, uống ngụm trà rồi nói:<br />- Anh cũng thế.<br />✔ Suy ngẫm: <br />Sống trong giang hồ, dù gặp việc gì cũng chớ hoang mang, cứ bình tĩnh rồi đâu sẽ có đó.<br /><br />2) CÂU CHUYỆN THỨ HAI<br />Ba chàng trai đến nhà cô gái hỏi cưới. Phụ huynh mời tự giới thiệu.<br />A nói:<br />- Nhà cháu có vài tỷ đồng.<br />B nói:<br />- Nhà cháu có một loạt bất động sản, trị giá vài chục tỷ.<br />C nói:<br />- Cháu không có gì cả, ngoài đứa con trong bụng con gái bác.<br />A, B không nói gì cả, chuồn đi.<br />✔ Suy ngẫm: <br />Khi cạnh tranh, chưa hẳn có tiền mới giải quyết được, phải tìm ra điểm mấu chốt dẫn tới việc ra quyết định.<br /><br />3) CÂU CHUYỆN THỨ BA<br /><br />Bảy năm trước anh ta bỏ rơi vị hôn thê để đi nước ngoài, giờ đã có thành tựu, nhớ về người xưa, lại được biết cô sống rất vất vả, nên tìm cách đến thăm xem sao.<br />Anh thấy cô đang cạo vảy cá, bên cạnh là một bé trai rất giống anh, đột nhiên trong lòng rất bối rối.<br />Cô tự dưng ngẩng đầu nói với qua người đàn ông ngồi dãy hàng đối diện:<br />- Ông còn không mau mà đi về nấu cơm cho con?<br />Anh thở dài một hơi, lặng lẽ bỏ đi.<br />Cô vội vã hướng sang bên người đàn ông phía đối diện nói:<br />- Chuyện vừa nãy cho tôi xin lỗi nhé.<br />✔Suy ngẫm: <br />Nếu biết mối quan hệ này đã không thể nào quay trở lại, thì thà dứt khoát để khỏi khó lòng áy náy cho nhau.<br /><br />4) CÂU CHUYỆN THỨ TƯ<br /><br />Bố đang sửa xe, con trai cầm mảng đá vẽ lên vỏ xe. Bố nhìn thấy, giận quá, văng cái kìm sắt đánh vào tay con. Con phải nhập viện, gãy xương ngón tay. Con nhẹ nhàng nói với bố:<br />- Bố ơi, sẽ nhanh khỏi thôi, bố đừng lo nhé.<br />Bố cảm thấy vô cùng ân hận, đùng đùng chạy về nhà định đập nát xe ô tô của mình. Đập vào mắt bố là dòng chữ mà lúc nãy con đang viết dở: Bố ơi, con yêu bố!<br />✔Suy ngẫm: <br />Có rất nhiều việc nếu ta nghĩ kỹ hơn một chút rồi mới quyết định thì sẽ tốt hơn nhiều.<br /><br />5) CÂU CHUYỆN THỨ NĂM<br /><br />Trên thảo nguyên có hai mẹ con nhà sư tử. Sư tử con hỏi mẹ:<br />- Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?<br />Mẹ bảo:<br />- Hạnh phúc ở đuôi con đấy.<br />Sư tử con ngây ngô cứ gắng sức đuổi theo đuôi mình, mà mãi không thể bắt được.<br />Sư tử mẹ nhìn con cười hiền hậu nói:<br />- Ngốc ạ, không cần phải đuổi theo hạnh phúc. Chỉ cần con ngẩng cao đầu hướng về phía trước, thì hạnh phúc sẽ mãi mãi đuổi theo con.<br />✔ Suy ngẫm: <br />Nhiều khi ta không phải cố gắng đuổi theo thứ gì đó, cứ an nhiên tự tại với những gì mình có, hạnh phúc tự nhiên sẽ đuổi theo sau.<br /><br />6) CÂU CHUYỆN THỨ SÁU<br /><br />Cô gái mù không có gì cả, trên đời này chỉ còn có mỗi người yêu ở bên cạnh. Anh hỏi cô:<br />- Nếu mắt em khỏi rồi, em có lấy anh không?<br />Cô gái gật đầu đồng ý.<br />Rất nhanh sau đó, cô được hiến giác mạc, có thể nhìn thấy bình thường, mới phát hiện người yêu cô cũng bị mù.<br />Khi chàng trai cầu hôn, cô đã từ chối.<br />✔ Suy ngẫm: <br />Đôi khi những khuyết điểm của người bên cạnh (như khiếm khuyết của cha mẹ, vợ chồng, con cái...) là do họ đã âm thầm hy sinh cho ta. Đừng bao giờ phản bội người đã sẵn sàng hy sinh cho bạn.<br /><br />7) CÂU CHUYỆN THỨ BẢY<br /><br />Con không nuôi được mẹ già, định cõng mẹ lên núi để mẹ lại đó. Buổi chiều tối, con nói với mẹ sẽ đưa mẹ lên núi dạo chơi. Mẹ phấn khởi trèo lên lưng con. Cả đường con chỉ nghĩ đến việc sẽ trèo lên thật cao rồi bỏ mẹ ở đó. Đến khi phát hiện ra mẹ đang âm thầm rắc hạt đậu xuống đường, con đã rất tức giận quát:<br />- Mẹ rắc hạt đậu làm gì hả?<br />Cuối cùng, mẹ đã trả lời một câu khiến đứa con khóc đẫm nước mắt:<br />- Con ngốc của mẹ, mẹ sợ tý nữa con đi về một mình sẽ bị lạc đường...<br /><br />-----<br /><br />Trên đời này có một người, dù bạn có cau có, nói lời khó nghe với họ, mắng chửi quát tháo họ mỗi khi bực bội, thậm chí bị bạn hất hủi bỏ rơi... người đó vẫn luôn yêu thương lo lắng cho bạn mà không cần điều kiện...<br /><br />Thế nên, khi Người còn bên cạnh, xin đừng nói lời cay đắng. <br />Bởi sau này khi Người có không còn, bạn chẳng thể nào tìm ra được người thứ hai trên đời như thế.<br />SƯU TẦM",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/936634823166033920",
"published": "2019-01-28T14:52:23+00:00",
"source": {
"content": "7 CÂU CHUYỆN ĐỂ TA SUY NGẪM\n\n1) CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT\nMột hôm nọ, thư ký nói với giám đốc:\n- Anh à, em có bầu rồi.\nGiám đốc vẫn làm việc, cười mỉm rồi nhẹ nhàng nói:\n- Anh triệt sản lâu rồi.\nNữ thư ký ngây ra một lúc gượng cười nói:\n- Em chỉ nói đùa với anh thôi mà.\nGiám đốc nhìn cô một lúc, uống ngụm trà rồi nói:\n- Anh cũng thế.\n✔ Suy ngẫm: \nSống trong giang hồ, dù gặp việc gì cũng chớ hoang mang, cứ bình tĩnh rồi đâu sẽ có đó.\n\n2) CÂU CHUYỆN THỨ HAI\nBa chàng trai đến nhà cô gái hỏi cưới. Phụ huynh mời tự giới thiệu.\nA nói:\n- Nhà cháu có vài tỷ đồng.\nB nói:\n- Nhà cháu có một loạt bất động sản, trị giá vài chục tỷ.\nC nói:\n- Cháu không có gì cả, ngoài đứa con trong bụng con gái bác.\nA, B không nói gì cả, chuồn đi.\n✔ Suy ngẫm: \nKhi cạnh tranh, chưa hẳn có tiền mới giải quyết được, phải tìm ra điểm mấu chốt dẫn tới việc ra quyết định.\n\n3) CÂU CHUYỆN THỨ BA\n\nBảy năm trước anh ta bỏ rơi vị hôn thê để đi nước ngoài, giờ đã có thành tựu, nhớ về người xưa, lại được biết cô sống rất vất vả, nên tìm cách đến thăm xem sao.\nAnh thấy cô đang cạo vảy cá, bên cạnh là một bé trai rất giống anh, đột nhiên trong lòng rất bối rối.\nCô tự dưng ngẩng đầu nói với qua người đàn ông ngồi dãy hàng đối diện:\n- Ông còn không mau mà đi về nấu cơm cho con?\nAnh thở dài một hơi, lặng lẽ bỏ đi.\nCô vội vã hướng sang bên người đàn ông phía đối diện nói:\n- Chuyện vừa nãy cho tôi xin lỗi nhé.\n✔Suy ngẫm: \nNếu biết mối quan hệ này đã không thể nào quay trở lại, thì thà dứt khoát để khỏi khó lòng áy náy cho nhau.\n\n4) CÂU CHUYỆN THỨ TƯ\n\nBố đang sửa xe, con trai cầm mảng đá vẽ lên vỏ xe. Bố nhìn thấy, giận quá, văng cái kìm sắt đánh vào tay con. Con phải nhập viện, gãy xương ngón tay. Con nhẹ nhàng nói với bố:\n- Bố ơi, sẽ nhanh khỏi thôi, bố đừng lo nhé.\nBố cảm thấy vô cùng ân hận, đùng đùng chạy về nhà định đập nát xe ô tô của mình. Đập vào mắt bố là dòng chữ mà lúc nãy con đang viết dở: Bố ơi, con yêu bố!\n✔Suy ngẫm: \nCó rất nhiều việc nếu ta nghĩ kỹ hơn một chút rồi mới quyết định thì sẽ tốt hơn nhiều.\n\n5) CÂU CHUYỆN THỨ NĂM\n\nTrên thảo nguyên có hai mẹ con nhà sư tử. Sư tử con hỏi mẹ:\n- Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?\nMẹ bảo:\n- Hạnh phúc ở đuôi con đấy.\nSư tử con ngây ngô cứ gắng sức đuổi theo đuôi mình, mà mãi không thể bắt được.\nSư tử mẹ nhìn con cười hiền hậu nói:\n- Ngốc ạ, không cần phải đuổi theo hạnh phúc. Chỉ cần con ngẩng cao đầu hướng về phía trước, thì hạnh phúc sẽ mãi mãi đuổi theo con.\n✔ Suy ngẫm: \nNhiều khi ta không phải cố gắng đuổi theo thứ gì đó, cứ an nhiên tự tại với những gì mình có, hạnh phúc tự nhiên sẽ đuổi theo sau.\n\n6) CÂU CHUYỆN THỨ SÁU\n\nCô gái mù không có gì cả, trên đời này chỉ còn có mỗi người yêu ở bên cạnh. Anh hỏi cô:\n- Nếu mắt em khỏi rồi, em có lấy anh không?\nCô gái gật đầu đồng ý.\nRất nhanh sau đó, cô được hiến giác mạc, có thể nhìn thấy bình thường, mới phát hiện người yêu cô cũng bị mù.\nKhi chàng trai cầu hôn, cô đã từ chối.\n✔ Suy ngẫm: \nĐôi khi những khuyết điểm của người bên cạnh (như khiếm khuyết của cha mẹ, vợ chồng, con cái...) là do họ đã âm thầm hy sinh cho ta. Đừng bao giờ phản bội người đã sẵn sàng hy sinh cho bạn.\n\n7) CÂU CHUYỆN THỨ BẢY\n\nCon không nuôi được mẹ già, định cõng mẹ lên núi để mẹ lại đó. Buổi chiều tối, con nói với mẹ sẽ đưa mẹ lên núi dạo chơi. Mẹ phấn khởi trèo lên lưng con. Cả đường con chỉ nghĩ đến việc sẽ trèo lên thật cao rồi bỏ mẹ ở đó. Đến khi phát hiện ra mẹ đang âm thầm rắc hạt đậu xuống đường, con đã rất tức giận quát:\n- Mẹ rắc hạt đậu làm gì hả?\nCuối cùng, mẹ đã trả lời một câu khiến đứa con khóc đẫm nước mắt:\n- Con ngốc của mẹ, mẹ sợ tý nữa con đi về một mình sẽ bị lạc đường...\n\n-----\n\nTrên đời này có một người, dù bạn có cau có, nói lời khó nghe với họ, mắng chửi quát tháo họ mỗi khi bực bội, thậm chí bị bạn hất hủi bỏ rơi... người đó vẫn luôn yêu thương lo lắng cho bạn mà không cần điều kiện...\n\nThế nên, khi Người còn bên cạnh, xin đừng nói lời cay đắng. \nBởi sau này khi Người có không còn, bạn chẳng thể nào tìm ra được người thứ hai trên đời như thế.\nSƯU TẦM",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:936634823166033920/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:927299298614489088",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "KHÔNG CÒN MẸ NỮA ĐÂU <br />Thơ: Triệu Mây <br />Nhạc: Nguyễn Xuân Lưu ",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/927299298614489088",
"published": "2019-01-02T20:36:21+00:00",
"source": {
"content": "KHÔNG CÒN MẸ NỮA ĐÂU \nThơ: Triệu Mây \nNhạc: Nguyễn Xuân Lưu ",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:927299298614489088/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:926963819891974144",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/926963819891974144\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/926963819891974144</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/926963819891974144",
"published": "2019-01-01T22:23:16+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/926963819891974144",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:926963819891974144/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:926963161802461184",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/926963161802461184\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/926963161802461184</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/926963161802461184",
"published": "2019-01-01T22:20:39+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/926963161802461184",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:926963161802461184/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:921462666465054720",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/921462666465054720\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/921462666465054720</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/921462666465054720",
"published": "2018-12-17T18:03:39+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/921462666465054720",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:921462666465054720/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:914593934965288960",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "VÈ LŨ KHỐN<br /><br />Một gia đình nhỏ<br />Một hạnh phúc to<br />Suốt ngày phải lo<br />Tiền nong cơm,áo.<br /><br />Riết rồi ngơ ngáo<br />Như kẻ mộng du<br />Như chiếc xích đu <br />Đung đưa trước gió<br /><br />Dân ta khốn khó<br />Đã mấy đời nay<br />Giờ lại loay hoay <br />Tay sai bán nước <br /><br />Nào đâu biết trước <br />Ván đã đóng thuyền <br />Đừng có cậy quyền<br />Bắt dân phải khổ<br /><br />Dùng lời thô lỗ <br />Để hà hiếp dân<br />Nói ra bầm thân<br />Tan tành sương khói<br /><br />Tụi bây giỏi nói<br />Làm được gì đâu<br />Miệng sủa gâu gâu<br />Còn thua loài thú<br /><br />Suốt ngày chim, zú<br />Tiền của đâu ra<br />Cứ xài thả ga<br />Có dân đóng thuế <br /><br />Ngày nào cũng thế<br />Chuyện này chuyện nọ<br />Nghĩ sao sống thọ<br />Định cư nước ngoài .<br /><br />Chiều về lai rai<br />Vài ba xị đế<br />Cúi đầu vạn tuế <br />Dâng lũ quan tham.<br /><br />Lòng dạ tham lam<br />Cúng cho Tàu cộng<br />Đến khi vỡ mộng <br />Dân đánh....vỡ mồm<br /><br />Vè về lũ khốn <br />Viết hoài không xong<br />......<br /><br />NXL 29/11/2018",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/914593934965288960",
"published": "2018-11-28T19:09:46+00:00",
"source": {
"content": "VÈ LŨ KHỐN\n\nMột gia đình nhỏ\nMột hạnh phúc to\nSuốt ngày phải lo\nTiền nong cơm,áo.\n\nRiết rồi ngơ ngáo\nNhư kẻ mộng du\nNhư chiếc xích đu \nĐung đưa trước gió\n\nDân ta khốn khó\nĐã mấy đời nay\nGiờ lại loay hoay \nTay sai bán nước \n\nNào đâu biết trước \nVán đã đóng thuyền \nĐừng có cậy quyền\nBắt dân phải khổ\n\nDùng lời thô lỗ \nĐể hà hiếp dân\nNói ra bầm thân\nTan tành sương khói\n\nTụi bây giỏi nói\nLàm được gì đâu\nMiệng sủa gâu gâu\nCòn thua loài thú\n\nSuốt ngày chim, zú\nTiền của đâu ra\nCứ xài thả ga\nCó dân đóng thuế \n\nNgày nào cũng thế\nChuyện này chuyện nọ\nNghĩ sao sống thọ\nĐịnh cư nước ngoài .\n\nChiều về lai rai\nVài ba xị đế\nCúi đầu vạn tuế \nDâng lũ quan tham.\n\nLòng dạ tham lam\nCúng cho Tàu cộng\nĐến khi vỡ mộng \nDân đánh....vỡ mồm\n\nVè về lũ khốn \nViết hoài không xong\n......\n\nNXL 29/11/2018",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:914593934965288960/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:914593786543910912",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "VÈ LŨ KHỐN<br /><br />Một gia đình nhỏ<br />Một hạnh phúc to<br />Suốt ngày phải lo<br />Tiền nong cơm,áo.<br /><br />Riết rồi ngơ ngáo<br />Như kẻ mộng du<br />Như chiếc xích đu <br />Đung đưa trước gió<br /><br />Dân ta khốn khó<br />Đã mấy đời nay<br />Giờ lại loay hoay <br />Tay sai bán nước <br /><br />Nào đâu biết trước <br />Ván đã đóng thuyền <br />Đừng có cậy quyền<br />Bắt dân phải khổ<br /><br />Dùng lời thô lỗ <br />Để hà hiếp dân<br />Nói ra bầm thân<br />Tan tành sương khói<br /><br />Tụi bây giỏi nói<br />Làm được gì đâu<br />Miệng sủa gâu gâu<br />Còn thua loài thú<br /><br />Suốt ngày chim, zú<br />Tiền của đâu ra<br />Cứ xài thả ga<br />Có dân đóng thuế <br /><br />Ngày nào cũng thế<br />Chuyện này chuyện nọ<br />Nghĩ sao sống thọ<br />Định cư nước ngoài .<br /><br />Chiều về lai rai<br />Vài ba xị đế<br />Cúi đầu vạn tuế <br />Dâng lũ quan tham.<br /><br />Lòng dạ tham lam<br />Cúng cho Tàu cộng<br />Đến khi vỡ mộng <br />Dân đánh....vỡ mồm<br /><br />Vè về lũ khốn <br />Viết hoài không xong<br />......<br /><br />NXL 29/11/2018",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/914593786543910912",
"published": "2018-11-28T19:09:11+00:00",
"source": {
"content": "VÈ LŨ KHỐN\n\nMột gia đình nhỏ\nMột hạnh phúc to\nSuốt ngày phải lo\nTiền nong cơm,áo.\n\nRiết rồi ngơ ngáo\nNhư kẻ mộng du\nNhư chiếc xích đu \nĐung đưa trước gió\n\nDân ta khốn khó\nĐã mấy đời nay\nGiờ lại loay hoay \nTay sai bán nước \n\nNào đâu biết trước \nVán đã đóng thuyền \nĐừng có cậy quyền\nBắt dân phải khổ\n\nDùng lời thô lỗ \nĐể hà hiếp dân\nNói ra bầm thân\nTan tành sương khói\n\nTụi bây giỏi nói\nLàm được gì đâu\nMiệng sủa gâu gâu\nCòn thua loài thú\n\nSuốt ngày chim, zú\nTiền của đâu ra\nCứ xài thả ga\nCó dân đóng thuế \n\nNgày nào cũng thế\nChuyện này chuyện nọ\nNghĩ sao sống thọ\nĐịnh cư nước ngoài .\n\nChiều về lai rai\nVài ba xị đế\nCúi đầu vạn tuế \nDâng lũ quan tham.\n\nLòng dạ tham lam\nCúng cho Tàu cộng\nĐến khi vỡ mộng \nDân đánh....vỡ mồm\n\nVè về lũ khốn \nViết hoài không xong\n......\n\nNXL 29/11/2018",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:914593786543910912/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:913461768974290944",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/913461768974290944\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/913461768974290944</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/913461768974290944",
"published": "2018-11-25T16:10:56+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/913461768974290944",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:913461768974290944/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:913461551004135424",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/913461551004135424\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/913461551004135424</a>",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/913461551004135424",
"published": "2018-11-25T16:10:04+00:00",
"source": {
"content": "https://www.minds.com/newsfeed/913461551004135424",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:913461551004135424/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:912540190593343488",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694",
"content": "Người Việt cố giàu lên, để làm gì?<br />Nhạc sĩ Tuấn Khanh's Blog<br /><br />Trong những ngày mưa ngập lụt lội nhiều nơi tại Việt Nam, có một người đàn ông đi xe hơi hạng đắt tiền đã giận dữ bỏ đi giữa làn nước, vốn đã lên đến thắt lưng, để lại chiếc xe của mình một cách đau đớn bất lực. Như hàng vạn người nghèo khó khác đã ngụp lặn, lội qua giòng nước ô nhiễm đó, chèo kéo từng chiếc xe honda, xe đạp của mình để về nhà, người đàn ông đó chắc cũng có chung một câu hỏi không lời đáp về tương lai mà tiền của là vô nghĩa trước những biến động đang ập đến ngay cửa nhà mình.<br /><br />Qua những biểu đạt than phiền về ngập lụt khắp nơi, qua các trang mạng hay báo chí, có thể thấy rằng không phải con người Việt Nam đã quá sức chịu đựng, mà họ như sực tỉnh trước một giấc mộng dài được vỗ về bởi những người lãnh đạo về sự hoa lệ của đô thị, về những chỉ số phát triển… nhưng chỉ trong tíc tắc đã lộ ra rằng mọi thứ chỉ là sân khấu tạm thời rực rỡ. Khi cánh màn nhung và những lời tuyên bố vừa dứt, hiện thực đã hiện ra tàn nhẫn với tương lai về nhà đen ngòm.<br /><br />Người Việt rầm rộ làm giàu từ nhiều năm nay, tập bỏ quên mọi thứ khác chung quanh mình, mà tưởng chừng miếng cơm manh áo no đủ sẽ giải quyết tất cả, nhưng mọi thứ lại không phải như vậy.<br /><br />Chưa bao giờ người Việt ào ạt in và ngấu nghiến đọc những công thức dạy làm giàu, dạy thành đạt như bây giờ. Thậm chí liều thuốc cường dương dựng đứng giấc mơ thành đạt của Mã Vân (Jack Ma) cũng được nhắc đi nhắc lại như một kim chỉ nam “quá 35 tuổi mà còn nghèo là tại bạn”. Thế nhưng những phong trào uống, chích các loại thuốc như vậy không hề có việc ghi chú chống chỉ định rằng việc thành đạt nóng, phải giàu có cho bằng được đôi khi cũng tạo ra loại ác thú núp kín sau bộ mặt niềm nở với đồng loại của mình.<br /><br />Rất nhiều người trẻ ở Việt Nam muốn nhanh giàu có, nên đã bơm hoá chất vào heo gà và rau xanh, hoặc trở thành những kẻ cướp máu lạnh. Tệ hơn nữa là những kẻ luồn lách và làm giàu bằng gian lận và tham nhũng tiền thuế của nhân dân. Làm giàu và khoe giàu đã trở thành một tín chỉ quan trọng để vuơn lên, leo vào một chuồng trại khác trong xã hội Việt Nam hôm nay. Già hay trẻ cũng vậy! Sự tôn thờ vật chất đã có rất nhiều ví dụ đau lòng như con giết cha mẹ để lấy nhà, lấy đất cho đời thụ hưởng.<br /><br />Nhưng rồi sự giàu có đó, sự tách biệt hãnh tiến đó bất chợt vỡ toang như những chiếc bong bóng xà phòng khi cơn mưa đem lụt lội đến. Họ nhận ra rằng mặt bằng cuộc sống không an sinh, khônh có gì cân bằng với giáo dục, môi trường, an ninh… Mọi hợp đồng bảo hiểm chỉ là trò tận thu chứ không hề cứu rỗi lúc tai ương. Mọi lời hứa vĩ đại trôi qua năm tháng, chìm vào hiện thực. Tương tự như sự kiện “ngày đen tối” của thị trường chứng khoán Việt Nam ảnh hưởng bởi thị trường chứng khoán Trung Quốc, trong tháng 9/2015 với gần 10 tỷ USD bốc hơi trong vài ngày, đã nhắc khéo rằng dường như mọi lâu đài đang được dựng lên bằng ảo tưởng của một đám đông, và bằng thực tế đáng giá của một vài kẻ đứng sau cánh gà.<br /><br />Một chị bạn để dành được ít tiền sau những năm dài vật lộn mưu sinh, đã gọi hỏi tôi rằng có cách nào đưa con đi du học nước ngoài thật nhanh. Khi tôi hỏi lý do vì sao chị gấp gáp như vậy, thì câu trả lời – không phải của riêng một người – rằng chị cảm thấy lo lắng và muốn đưa con đến một môi trường sống và giáo dục tốt hơn. Một thế hệ mới của người Việt đang tự cào cấu với khát vọng đổi thay cuộc sống của mình nhưng bất lực, nên đành chọn cách chạy đi?<br /><br />Câu chuyện của chị bạn xảy đến cùng lúc với tin những học trò nghèo ở Huế chưa đóng được học phí bị bêu tên dưới cột cờ. Công ty Tôn Hoa Sen kêu gọi từ thiện nhưng chặn nguồn nước của dân thiểu số ở Đạ Mri đế ép lấy đất. Công ty Tân Hiệp Phát thì thay vì xin lỗi người tiêu dùng, bãi nại cho người tố cáo sản phẩm lỗi bị gài bẫy đi tù… thì thay giám đốc người nước ngoài để rửa mặt. Và ở Hà Nội, quan lại chia nhau cai trị trong họ hàng của mình ở huyện Mỹ Đức.<br /><br />Đã có bao nhiêu người Việt đang gắng làm giàu, chỉ để tìm cách cho mình hay con em mình rời xa quê hương? Chắc không ít, và cũng chắc chắn không phải là một khuynh hướng tạm thời.<br /><br />Nhan nhãn trên các trang báo, cũng như tin nhắn rác, là các dịch vụ môi giới đầu tư hay học nghề… ám chỉ việc ra đi, định cư ở nước ngoài. Một người bạn làm công việc này cho biết lượng người gọi vào, tìm hiểu, làm đơn hay hy vọng đang tăng đến mức kinh ngạc, thậm chí diện EB-5 của Mỹ, đòi hỏi phải có ít nhất 500.000 USD cũng vậy . Trong các bài phóng sự đuợc dịch từ báo nước ngoài cho thấy người Trung Quốc làm ra tiền đang ùn ùn tìm cách chuyển tài sản ra khỏi nước hoặc tìm cách di cư sang các nước phương Tây. Chỉ tính trong 10 năm, từ năm 2000 đến 2011, Trung Quốc đã chảy máu hơn 3.500 tỷ USD do người giàu Trung Quốc chuyển ra ngoài.<br /><br />Chưa có con số thống kê nào về người Việt Nam nhưng tin tức vẫn hay hé mở cho biết các đại gia Việt luôn trong thế “an toàn” khi tất cả nhà cửa, tài sản, gia đình… được sắp xếp ở Mỹ, Canada… thậm chí ở ngay Singapore. Cũng như người Trung Quốc, họ đã cố gắng làm giàu bằng mọi cách trên quê hương mình nhưng không chọn tồn tại ở nơi đó. Điều này có ý nghĩa gì?<br /><br />Có cái gì đó thật khó nghĩ về cách vồ vập muốn làm giàu của người Việt hôm nay, kể cả cách sau đó họ che mặt ra đi, bất chấp Việt Nam vẫn đang sáng rực tên trên các bản tin bình chọn là một trong những quốc gia hạnh phúc và đáng sống nhất thế giới.<br /><br />Trong bài thơ Quê hương của nhà thơ Đỗ Trung Quân, đời thật đẹp với những chùm khế ngọt. Nhưng dường như một lớp người Việt hôm nay không chỉ tranh nhau hái trái, đốn hạ cây mà âm mưu sở hữu bán cả mảnh đất cha ông đã trồng cây để đầy túi. Nhưng lạ thay, sau đó họ lại lặng lẽ gói ghém ra đi thật xa. Người Việt đang cố gắng làm giàu thật nhanh rồi như vậy, vì sao?<br /><br />Xin đừng ai trả lời. Đừng nói một lời nào cả. Chúng ta hãy cùng lặng im và suy ngẫm.<br />",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/912540190593343488",
"published": "2018-11-23T03:08:55+00:00",
"source": {
"content": "Người Việt cố giàu lên, để làm gì?\nNhạc sĩ Tuấn Khanh's Blog\n\nTrong những ngày mưa ngập lụt lội nhiều nơi tại Việt Nam, có một người đàn ông đi xe hơi hạng đắt tiền đã giận dữ bỏ đi giữa làn nước, vốn đã lên đến thắt lưng, để lại chiếc xe của mình một cách đau đớn bất lực. Như hàng vạn người nghèo khó khác đã ngụp lặn, lội qua giòng nước ô nhiễm đó, chèo kéo từng chiếc xe honda, xe đạp của mình để về nhà, người đàn ông đó chắc cũng có chung một câu hỏi không lời đáp về tương lai mà tiền của là vô nghĩa trước những biến động đang ập đến ngay cửa nhà mình.\n\nQua những biểu đạt than phiền về ngập lụt khắp nơi, qua các trang mạng hay báo chí, có thể thấy rằng không phải con người Việt Nam đã quá sức chịu đựng, mà họ như sực tỉnh trước một giấc mộng dài được vỗ về bởi những người lãnh đạo về sự hoa lệ của đô thị, về những chỉ số phát triển… nhưng chỉ trong tíc tắc đã lộ ra rằng mọi thứ chỉ là sân khấu tạm thời rực rỡ. Khi cánh màn nhung và những lời tuyên bố vừa dứt, hiện thực đã hiện ra tàn nhẫn với tương lai về nhà đen ngòm.\n\nNgười Việt rầm rộ làm giàu từ nhiều năm nay, tập bỏ quên mọi thứ khác chung quanh mình, mà tưởng chừng miếng cơm manh áo no đủ sẽ giải quyết tất cả, nhưng mọi thứ lại không phải như vậy.\n\nChưa bao giờ người Việt ào ạt in và ngấu nghiến đọc những công thức dạy làm giàu, dạy thành đạt như bây giờ. Thậm chí liều thuốc cường dương dựng đứng giấc mơ thành đạt của Mã Vân (Jack Ma) cũng được nhắc đi nhắc lại như một kim chỉ nam “quá 35 tuổi mà còn nghèo là tại bạn”. Thế nhưng những phong trào uống, chích các loại thuốc như vậy không hề có việc ghi chú chống chỉ định rằng việc thành đạt nóng, phải giàu có cho bằng được đôi khi cũng tạo ra loại ác thú núp kín sau bộ mặt niềm nở với đồng loại của mình.\n\nRất nhiều người trẻ ở Việt Nam muốn nhanh giàu có, nên đã bơm hoá chất vào heo gà và rau xanh, hoặc trở thành những kẻ cướp máu lạnh. Tệ hơn nữa là những kẻ luồn lách và làm giàu bằng gian lận và tham nhũng tiền thuế của nhân dân. Làm giàu và khoe giàu đã trở thành một tín chỉ quan trọng để vuơn lên, leo vào một chuồng trại khác trong xã hội Việt Nam hôm nay. Già hay trẻ cũng vậy! Sự tôn thờ vật chất đã có rất nhiều ví dụ đau lòng như con giết cha mẹ để lấy nhà, lấy đất cho đời thụ hưởng.\n\nNhưng rồi sự giàu có đó, sự tách biệt hãnh tiến đó bất chợt vỡ toang như những chiếc bong bóng xà phòng khi cơn mưa đem lụt lội đến. Họ nhận ra rằng mặt bằng cuộc sống không an sinh, khônh có gì cân bằng với giáo dục, môi trường, an ninh… Mọi hợp đồng bảo hiểm chỉ là trò tận thu chứ không hề cứu rỗi lúc tai ương. Mọi lời hứa vĩ đại trôi qua năm tháng, chìm vào hiện thực. Tương tự như sự kiện “ngày đen tối” của thị trường chứng khoán Việt Nam ảnh hưởng bởi thị trường chứng khoán Trung Quốc, trong tháng 9/2015 với gần 10 tỷ USD bốc hơi trong vài ngày, đã nhắc khéo rằng dường như mọi lâu đài đang được dựng lên bằng ảo tưởng của một đám đông, và bằng thực tế đáng giá của một vài kẻ đứng sau cánh gà.\n\nMột chị bạn để dành được ít tiền sau những năm dài vật lộn mưu sinh, đã gọi hỏi tôi rằng có cách nào đưa con đi du học nước ngoài thật nhanh. Khi tôi hỏi lý do vì sao chị gấp gáp như vậy, thì câu trả lời – không phải của riêng một người – rằng chị cảm thấy lo lắng và muốn đưa con đến một môi trường sống và giáo dục tốt hơn. Một thế hệ mới của người Việt đang tự cào cấu với khát vọng đổi thay cuộc sống của mình nhưng bất lực, nên đành chọn cách chạy đi?\n\nCâu chuyện của chị bạn xảy đến cùng lúc với tin những học trò nghèo ở Huế chưa đóng được học phí bị bêu tên dưới cột cờ. Công ty Tôn Hoa Sen kêu gọi từ thiện nhưng chặn nguồn nước của dân thiểu số ở Đạ Mri đế ép lấy đất. Công ty Tân Hiệp Phát thì thay vì xin lỗi người tiêu dùng, bãi nại cho người tố cáo sản phẩm lỗi bị gài bẫy đi tù… thì thay giám đốc người nước ngoài để rửa mặt. Và ở Hà Nội, quan lại chia nhau cai trị trong họ hàng của mình ở huyện Mỹ Đức.\n\nĐã có bao nhiêu người Việt đang gắng làm giàu, chỉ để tìm cách cho mình hay con em mình rời xa quê hương? Chắc không ít, và cũng chắc chắn không phải là một khuynh hướng tạm thời.\n\nNhan nhãn trên các trang báo, cũng như tin nhắn rác, là các dịch vụ môi giới đầu tư hay học nghề… ám chỉ việc ra đi, định cư ở nước ngoài. Một người bạn làm công việc này cho biết lượng người gọi vào, tìm hiểu, làm đơn hay hy vọng đang tăng đến mức kinh ngạc, thậm chí diện EB-5 của Mỹ, đòi hỏi phải có ít nhất 500.000 USD cũng vậy . Trong các bài phóng sự đuợc dịch từ báo nước ngoài cho thấy người Trung Quốc làm ra tiền đang ùn ùn tìm cách chuyển tài sản ra khỏi nước hoặc tìm cách di cư sang các nước phương Tây. Chỉ tính trong 10 năm, từ năm 2000 đến 2011, Trung Quốc đã chảy máu hơn 3.500 tỷ USD do người giàu Trung Quốc chuyển ra ngoài.\n\nChưa có con số thống kê nào về người Việt Nam nhưng tin tức vẫn hay hé mở cho biết các đại gia Việt luôn trong thế “an toàn” khi tất cả nhà cửa, tài sản, gia đình… được sắp xếp ở Mỹ, Canada… thậm chí ở ngay Singapore. Cũng như người Trung Quốc, họ đã cố gắng làm giàu bằng mọi cách trên quê hương mình nhưng không chọn tồn tại ở nơi đó. Điều này có ý nghĩa gì?\n\nCó cái gì đó thật khó nghĩ về cách vồ vập muốn làm giàu của người Việt hôm nay, kể cả cách sau đó họ che mặt ra đi, bất chấp Việt Nam vẫn đang sáng rực tên trên các bản tin bình chọn là một trong những quốc gia hạnh phúc và đáng sống nhất thế giới.\n\nTrong bài thơ Quê hương của nhà thơ Đỗ Trung Quân, đời thật đẹp với những chùm khế ngọt. Nhưng dường như một lớp người Việt hôm nay không chỉ tranh nhau hái trái, đốn hạ cây mà âm mưu sở hữu bán cả mảnh đất cha ông đã trồng cây để đầy túi. Nhưng lạ thay, sau đó họ lại lặng lẽ gói ghém ra đi thật xa. Người Việt đang cố gắng làm giàu thật nhanh rồi như vậy, vì sao?\n\nXin đừng ai trả lời. Đừng nói một lời nào cả. Chúng ta hãy cùng lặng im và suy ngẫm.\n",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/entities/urn:activity:912540190593343488/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/853307010987335694/outboxoutbox"
}