ActivityPub Viewer

A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a request with the right Accept header to the server to view the underlying object.

Open in browser →
{ "@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams", "type": "OrderedCollectionPage", "orderedItems": [ { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1232151492473573376", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Khẩn cầu mẹ cho ‘ngủ một lát’ nhưng không được, cậu bé đành quay trở lại với bài tập trên lớp. Thế nhưng, đây cũng là câu nói cuối cùng của cậu bé 11 tuổi trước khi gục chết trên bàn học.<br /><br />Aboluowang đưa tin, một bệnh viện thành phố tiếp nhận cậu bé 11 tuổi bất tỉnh. Dù nỗ lực cấp cứu song bác sĩ không kéo được cậu học trò nhỏ khỏi lưỡi hái tử thần.<br /><br />Theo lời kể của bà mẹ, hôm đó đứa trẻ đang làm bài tập được giao ở lớp học thêm. Cậu bé có nói hơi mệt và muốn ngủ một lát. Nhìn đồng hồ chỉ 22h, mẹ giục cậu hoàn thành nhanh rồi đi ngủ.<br /><br />Một lát sau, cậu bé lại ngẩng đầu lên nói với mẹ: “Mẹ ơi, con ngủ một lát rồi làm tiếp nhé!”. Nói xong, cậu nằm vật ra bàn. Mẹ không ngạc nhên vì điều này, bà còn dặn con hãy ngồi dậy và tiếp tục viết tiếp. Nửa tiếng sau, bà mẹ vào phòng học thấy con trai vẫn nằm gục trên bàn. Bà lay cậu bé dậy, thế nhưng, dù đánh thức kiểu gì cậu bé vẫn bất động. Trong cơn hoảng loạn, vợ chồng vội đưa con tới bệnh viện. Thật không ngờ, lời khẩn cầu xin ngủ một lát của cậu cũng chính là lời trăn trối cuối cùng.<br /><br />Tại bệnh viện, bác sĩ thông báo cậu bé bị đột tử do căng thẳng trong thời gian dài. Nghe những lời này, mẹ cậu ngồi sụp xuống đất. Bà tự trách bản thân đã gây ra cái chết nghiệt ngã của con. Nếu bà không ghi danh con vào lớp học thêm, không yêu cầu con làm bài tới kiệt sức thì cậu bé đã không ra đi tức tưởi.<br /><br />Học tập không phải việc duy nhất trong quá trình phát triển của một đứa trẻ.<br /><br />Sau khi được chia sẻ, sự việc của cậu bé khiến nhiều người thương cảm. Một tài khoản trên mạng xã hội bình luận: “Xã hội cạnh tranh gay gắt, cha mẹ chịu nhiều áp lực. Con cái cũng trở thành nạn nhân, trả giá cho những sức ép của cha mẹ”.<br /><br />Nó cũng ảnh hưởng đến thể chất và tinh thần của trẻ. Thực tế, học tập vô cùng quan trọng song quá trình trưởng thành của mỗi đứa trẻ không chỉ có học. Áp lực học quá lớn bóp nghẹt thời gian của trẻ, khiến trẻ thiếu kinh nghiệm trong cuộc sống thực tế. Từ đó, sự phát triển thể chất và tinh thần của trẻ cũng ảnh hưởng theo.<br /><br />Về tác hại của áp lực học tập quá mức, chuyên gia cho biết nó ảnh hưởng trực tiếp đến sự hăng hái của trẻ. Tâm lý chán ghét sẽ khiến trẻ trở nên thụ động thay vì tích cực, chủ động học hỏi.<br /><br />Áp lực học tập còn ảnh hưởng đến sự hòa hợp mối quan hệ cha mẹ – con cái. Khi cha mẹ gây áp lực học hành, con cái sẽ nảy sinh tâm lý nổi loạn.<br /><br />Áp lực học tập dễ khiến trẻ thụ động trước tri thức.<br /><br />Để thúc ép việc học mà không gây nên áp lực, cha mẹ cần lưu ý những điều sau:<br /><br />1.Dạy học phù hợp với năng khiếu của con. Mỗi đứa trẻ đều có những ưu – nhược điểm của bản thân. Vì vậy cha mẹ cần lắng nghe tâm lý của con, biết được con thích và giỏi cái gì để phát huy năng khiếu<br /><br />2.Bớt đi sự lo lắng của cha mẹ. Nếu cha mẹ luôn cảm thấy lo lắng việc học của con cái, sẽ khiến kiểu giáo dục trở nên căng thẳng hơn. Đối với những đứa trẻ chưa trưởng thành về tâm lý, việc chúng phải mang gánh nặng học hành của cha mẹ là điều rất vô lý.<br /><br />Thường xuyên so sánh con mình với “con nhà người ta” chỉ càng khiến cha mẹ cảm thấy khó xử hơn. Chỉ khi nhận ra thế mạnh của con mình thì mới giúp ích cho sự phát triển của trẻ.<br /><br />3.Chú ý đến việc tìm hiểu các phương pháp học tập. Thay vì để con vùi mình trong bài tập, cha mẹ có thể thay đổi góc nhìn để hướng dẫn con cái tốt hơn. Dù cho với phương pháp nào thì cũng không được thúc ép con học bài. Điều này chỉ gây nên mệt mỏi cho chúng mà thôi.<br /><br />Định Tâm (Theo Aboluowang)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1232151492473573376", "published": "2021-04-23T02:10:06+00:00", "source": { "content": "Khẩn cầu mẹ cho ‘ngủ một lát’ nhưng không được, cậu bé đành quay trở lại với bài tập trên lớp. Thế nhưng, đây cũng là câu nói cuối cùng của cậu bé 11 tuổi trước khi gục chết trên bàn học.\n\nAboluowang đưa tin, một bệnh viện thành phố tiếp nhận cậu bé 11 tuổi bất tỉnh. Dù nỗ lực cấp cứu song bác sĩ không kéo được cậu học trò nhỏ khỏi lưỡi hái tử thần.\n\nTheo lời kể của bà mẹ, hôm đó đứa trẻ đang làm bài tập được giao ở lớp học thêm. Cậu bé có nói hơi mệt và muốn ngủ một lát. Nhìn đồng hồ chỉ 22h, mẹ giục cậu hoàn thành nhanh rồi đi ngủ.\n\nMột lát sau, cậu bé lại ngẩng đầu lên nói với mẹ: “Mẹ ơi, con ngủ một lát rồi làm tiếp nhé!”. Nói xong, cậu nằm vật ra bàn. Mẹ không ngạc nhên vì điều này, bà còn dặn con hãy ngồi dậy và tiếp tục viết tiếp. Nửa tiếng sau, bà mẹ vào phòng học thấy con trai vẫn nằm gục trên bàn. Bà lay cậu bé dậy, thế nhưng, dù đánh thức kiểu gì cậu bé vẫn bất động. Trong cơn hoảng loạn, vợ chồng vội đưa con tới bệnh viện. Thật không ngờ, lời khẩn cầu xin ngủ một lát của cậu cũng chính là lời trăn trối cuối cùng.\n\nTại bệnh viện, bác sĩ thông báo cậu bé bị đột tử do căng thẳng trong thời gian dài. Nghe những lời này, mẹ cậu ngồi sụp xuống đất. Bà tự trách bản thân đã gây ra cái chết nghiệt ngã của con. Nếu bà không ghi danh con vào lớp học thêm, không yêu cầu con làm bài tới kiệt sức thì cậu bé đã không ra đi tức tưởi.\n\nHọc tập không phải việc duy nhất trong quá trình phát triển của một đứa trẻ.\n\nSau khi được chia sẻ, sự việc của cậu bé khiến nhiều người thương cảm. Một tài khoản trên mạng xã hội bình luận: “Xã hội cạnh tranh gay gắt, cha mẹ chịu nhiều áp lực. Con cái cũng trở thành nạn nhân, trả giá cho những sức ép của cha mẹ”.\n\nNó cũng ảnh hưởng đến thể chất và tinh thần của trẻ. Thực tế, học tập vô cùng quan trọng song quá trình trưởng thành của mỗi đứa trẻ không chỉ có học. Áp lực học quá lớn bóp nghẹt thời gian của trẻ, khiến trẻ thiếu kinh nghiệm trong cuộc sống thực tế. Từ đó, sự phát triển thể chất và tinh thần của trẻ cũng ảnh hưởng theo.\n\nVề tác hại của áp lực học tập quá mức, chuyên gia cho biết nó ảnh hưởng trực tiếp đến sự hăng hái của trẻ. Tâm lý chán ghét sẽ khiến trẻ trở nên thụ động thay vì tích cực, chủ động học hỏi.\n\nÁp lực học tập còn ảnh hưởng đến sự hòa hợp mối quan hệ cha mẹ – con cái. Khi cha mẹ gây áp lực học hành, con cái sẽ nảy sinh tâm lý nổi loạn.\n\nÁp lực học tập dễ khiến trẻ thụ động trước tri thức.\n\nĐể thúc ép việc học mà không gây nên áp lực, cha mẹ cần lưu ý những điều sau:\n\n1.Dạy học phù hợp với năng khiếu của con. Mỗi đứa trẻ đều có những ưu – nhược điểm của bản thân. Vì vậy cha mẹ cần lắng nghe tâm lý của con, biết được con thích và giỏi cái gì để phát huy năng khiếu\n\n2.Bớt đi sự lo lắng của cha mẹ. Nếu cha mẹ luôn cảm thấy lo lắng việc học của con cái, sẽ khiến kiểu giáo dục trở nên căng thẳng hơn. Đối với những đứa trẻ chưa trưởng thành về tâm lý, việc chúng phải mang gánh nặng học hành của cha mẹ là điều rất vô lý.\n\nThường xuyên so sánh con mình với “con nhà người ta” chỉ càng khiến cha mẹ cảm thấy khó xử hơn. Chỉ khi nhận ra thế mạnh của con mình thì mới giúp ích cho sự phát triển của trẻ.\n\n3.Chú ý đến việc tìm hiểu các phương pháp học tập. Thay vì để con vùi mình trong bài tập, cha mẹ có thể thay đổi góc nhìn để hướng dẫn con cái tốt hơn. Dù cho với phương pháp nào thì cũng không được thúc ép con học bài. Điều này chỉ gây nên mệt mỏi cho chúng mà thôi.\n\nĐịnh Tâm (Theo Aboluowang)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1232151492473573376/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1231952703753883648", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "<br /><br />Ngày 1/12/1933, ở tỉnh Takaoka (Nhật), 1 cậu bé chào đời trong 1 gia đình lao động nghèo. Ít ai dám tin rằng đây sẽ là 1 trong 2 nv có tầm ảnh hưởng sâu sắc với TG nhứt mọi thời đại, khi tư tưởng & đam mê của cậu đã làm thay đổi mãi mãi nhận thức & tâm hồn trẻ thơ toàn cầu. Hai nv già đang nhắc đến, 1 người là Bậc thầy của những giấc mơ - ngài Walter Disney (1901-1966), & 1 người là danh họa ngỡ như đến với chúng ta từ tương lai - Fujimoto Hiroshi, hay còn được người VN biết đến với cái tên:<br /><br />Fujiko F. Fujio.<br /><br />//<br /><br />1- Bác Fuji có 1 thời thơ ấu khó khăn khi phải làm việc trong xưởng sản xuất kẹo đến năm 21t, nhưng vì lý do sk, Bác phải nghỉ làm & từ đó quyết tâm dành cuộc đời còn lại cho trẻ thơ.<br /><br />2- Hầu hết các thiên tài ko phải đẻ ra là giỏi được ngay, mà đều có năng lực dị thường nào đó để tài năng đơm hoa sau 1 quá trình khổ luyện nghiêm ngặt. Đó có thể là khả năng quan sát để tìm ra sự thần kỳ trong những mẫu chuyện thường nhật (J.K.Rowling), tư duy đột phá (P.Picasso), trí tưởng tượng vượt thời đại (N.Tesla), kiến thức XH trác tuyệt (Lỗ Tấn), khát vọng hướng thiện & giải quyết vấn đề = khoa học nhưng ko làm người đọc \"nhũn não\" (Stan Lee), khả năng truyền tải nhiều tầng thông điệp dưới ngòi bút dung dị (A.Nexin)...<br /><br />3- Với Bác Fuji thì đó là... tổng hợp của tất cả mọi kỹ năng trên (!), trong đó phải nhấn mạnh là rất nhiều ý tưởng của Bác đã được hiện thực hóa ở thời đại này, như hình chiếu hologram, xe tự hành, máy bay UAV, AI biến giọng nói thành văn bản, máy in 3D, google map, thiết bị tập lái mô phỏng, viên nội soi đường ruột, nhà thông minh, thuyết đa vũ trụ...vv...<br /><br />4- Nhật Bản đã có 200 năm bế quan tỏa cảng (từ 1855), nên sau khi mở cửa, nếu ko có \"vũ khí\" gì chống đỡ thì XH Nhật sẽ chết chìm dưới sự đổ bộ ồ ạt của văn hóa Tây phương. Song thời thế tạo anh hùng, ban đầu là biếm họa Japan Punch, sau đó là 2 đại thụ: Osamu Tezuka & Fujiko. F. Fujio, đã đưa văn hóa Nhật ko chỉ cạnh tranh trong nước mà còn vươn tầm TG.<br /><br />5- Độc giả nào nghĩ Doraemon chỉ dành cho trẻ em thì coi chừng nhầm. Tuy vui nhộn nhưng truyện ko hề kém \"deep\" về tình bạn, ước mơ, hy vọng, đồng thời kèm theo những thông điệp cấp thiết về môi trường, sự tiến hóa, những đe dọa ngoài ko gian…<br /><br />6- Rất nhiều thứ bạn sẽ bỏ qua nếu ko hiểu Bác Fujio đó. Bạn ko tin hả? Để già vd nhé. Trong truyện ngắn, ta thấy nv Jaian ưa vũ lực, hay bắt nạt, trấn lột bạn bè, song trong seri truyện dài, ta lại thấy 1 cậu bé nghĩa hiệp, sẵn sàng chiến đấu, hy sinh, quan tâm, giúp đỡ bạn bè, thậm chí còn khá dễ thương chứ ko hề đáng ghét!<br /> <br />7- Hoặc, bạn sẽ gặp 1 nv \"phá gia chi tử\", khi nv này đã trộm tiền của mẹ 12 lần, bỏ nhà đi 14 lần, bán nhà 2 lần, tốc váy bạn gái 122 lần, & đặc biệt là 207 lần khiến TG đứng trước nguy cơ diệt vong (Nobita ^^).<br /><br />8- Truyện của Bác ko chỉ có Doraemon. Các bạn có thể tìm đọc các One shot, với nội dung trải rộng, thể hiện sự am tường về khoa học, thời gian & ý nghĩa nhân sinh. Song liu í là nội dung có hơi hướng kinh dị & có phần dark (u ám).<br /><br />9- VN là QG cuối cùng Bác ghé thăm. Những tháng cuối đời, dù phải chống chọi vất vả với suy tim + k gan, nhưng Bác vẫn đích thân qua Vn để đàm phán tác quyền với NXB Kim Đồng, & dành toàn bộ số tiền này để lập quỹ trẻ em Việt. <br /><br />Bác mất khi tay sau khi hoàn thiện bản thảo cuối cùng (Thành Phố Thú Nhồi Bông), trong tay vẫn nắm chặt cây bút & để lại cho đời >50.000 bản vẽ về chú mèo máy thần kỳ. Bác đã kiến tạo tương lai cho trẻ em, theo mọi cách mà 1 họa sỹ có thể...<br /><br />//<br /><br />10- Có 1 ý tưởng rất hay ho & kì quặc của nhà báo Đức Hoàng về nội dung của Doraemon phần 2, khi các nv chính đã lớn, trong đó, Dekisugi là nv phản diện cực kỳ nguy hiểm...<br /><br />Dekisugi sẽ là 1 trí thức hào hoa, lịch lãm, 1 investor banker với kiến thức tổng hợp phong phú & khả năng đọc vị cực tốt. Nhưng cậu có sở thích bạo d.âm & hành hạ phụ nữ. Lớn lên trong tư cách 1 thần đồng, từng nuôi nhiều hoài bão, nhưng vẫn kết thúc ở 1 vị trí làm thuê (dù lương cao), liên tục phải nhẫn nhục, nên cậu nuôi 1 mối hận với XH & trút điều đó lên phụ nữ.<br /><br />Jaian là 1 rocker lừng lẫy mặc áo da đinh tán thường lên sân khấu với những khát khao cháy bỏng. Nhưng cậu ko có giọng hát, nên phải thỏa hiệp với ông bầu để hát nhép. Cậu nhận thức được hào quang quanh mình là sai trái, & sống trong mâu thuẫn liên tục, đến mức trầm cảm, đốt mình trong rượu & ma túy. Cậu sợ sẽ mất hết & làm mẹ thất vọng.<br /><br />Suneo sẽ trở thành chủ tịch 1 tập đoàn thời trang lớn. Là người được hưởng nền GD toàn diện nhất & gia thế mạnh nhất, cậu trở người vô tư nhất trong nhóm bạn. Cậu lấy 1 người mẫu cao hơn mình 15 cm & thường xuyên làm từ thiện.<br /><br />Nobita thì sau 1 thời gian nghiên cứu khoa học, hơi suy sụp khi chưa tìm ra cách hồi sinh Doraemon, nên trở thành chủ tiệm tạp hóa chất phác, với cô vợ là Shizuka, 1 cô giáo dạy violon.<br /><br />Xung đột chính sẽ là giữa 1 âm mưu sâu xa & bạo tàn tàn của Dekisugi vs nỗ lực lấy lại công lý của Nobita. Trước 1 gian hùng IQ 140, nhiều tài lẻ & mối quan hệ, Nobita sẽ phải tập hợp những người bạn thuở nhỏ lại để lên đường chiến đấu như năm xưa, dẫu rằng, ko còn Doraemon kề vai...<br />Fb Truong Quoc Hung", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1231952703753883648", "published": "2021-04-22T13:00:11+00:00", "source": { "content": "\n\nNgày 1/12/1933, ở tỉnh Takaoka (Nhật), 1 cậu bé chào đời trong 1 gia đình lao động nghèo. Ít ai dám tin rằng đây sẽ là 1 trong 2 nv có tầm ảnh hưởng sâu sắc với TG nhứt mọi thời đại, khi tư tưởng & đam mê của cậu đã làm thay đổi mãi mãi nhận thức & tâm hồn trẻ thơ toàn cầu. Hai nv già đang nhắc đến, 1 người là Bậc thầy của những giấc mơ - ngài Walter Disney (1901-1966), & 1 người là danh họa ngỡ như đến với chúng ta từ tương lai - Fujimoto Hiroshi, hay còn được người VN biết đến với cái tên:\n\nFujiko F. Fujio.\n\n//\n\n1- Bác Fuji có 1 thời thơ ấu khó khăn khi phải làm việc trong xưởng sản xuất kẹo đến năm 21t, nhưng vì lý do sk, Bác phải nghỉ làm & từ đó quyết tâm dành cuộc đời còn lại cho trẻ thơ.\n\n2- Hầu hết các thiên tài ko phải đẻ ra là giỏi được ngay, mà đều có năng lực dị thường nào đó để tài năng đơm hoa sau 1 quá trình khổ luyện nghiêm ngặt. Đó có thể là khả năng quan sát để tìm ra sự thần kỳ trong những mẫu chuyện thường nhật (J.K.Rowling), tư duy đột phá (P.Picasso), trí tưởng tượng vượt thời đại (N.Tesla), kiến thức XH trác tuyệt (Lỗ Tấn), khát vọng hướng thiện & giải quyết vấn đề = khoa học nhưng ko làm người đọc \"nhũn não\" (Stan Lee), khả năng truyền tải nhiều tầng thông điệp dưới ngòi bút dung dị (A.Nexin)...\n\n3- Với Bác Fuji thì đó là... tổng hợp của tất cả mọi kỹ năng trên (!), trong đó phải nhấn mạnh là rất nhiều ý tưởng của Bác đã được hiện thực hóa ở thời đại này, như hình chiếu hologram, xe tự hành, máy bay UAV, AI biến giọng nói thành văn bản, máy in 3D, google map, thiết bị tập lái mô phỏng, viên nội soi đường ruột, nhà thông minh, thuyết đa vũ trụ...vv...\n\n4- Nhật Bản đã có 200 năm bế quan tỏa cảng (từ 1855), nên sau khi mở cửa, nếu ko có \"vũ khí\" gì chống đỡ thì XH Nhật sẽ chết chìm dưới sự đổ bộ ồ ạt của văn hóa Tây phương. Song thời thế tạo anh hùng, ban đầu là biếm họa Japan Punch, sau đó là 2 đại thụ: Osamu Tezuka & Fujiko. F. Fujio, đã đưa văn hóa Nhật ko chỉ cạnh tranh trong nước mà còn vươn tầm TG.\n\n5- Độc giả nào nghĩ Doraemon chỉ dành cho trẻ em thì coi chừng nhầm. Tuy vui nhộn nhưng truyện ko hề kém \"deep\" về tình bạn, ước mơ, hy vọng, đồng thời kèm theo những thông điệp cấp thiết về môi trường, sự tiến hóa, những đe dọa ngoài ko gian…\n\n6- Rất nhiều thứ bạn sẽ bỏ qua nếu ko hiểu Bác Fujio đó. Bạn ko tin hả? Để già vd nhé. Trong truyện ngắn, ta thấy nv Jaian ưa vũ lực, hay bắt nạt, trấn lột bạn bè, song trong seri truyện dài, ta lại thấy 1 cậu bé nghĩa hiệp, sẵn sàng chiến đấu, hy sinh, quan tâm, giúp đỡ bạn bè, thậm chí còn khá dễ thương chứ ko hề đáng ghét!\n \n7- Hoặc, bạn sẽ gặp 1 nv \"phá gia chi tử\", khi nv này đã trộm tiền của mẹ 12 lần, bỏ nhà đi 14 lần, bán nhà 2 lần, tốc váy bạn gái 122 lần, & đặc biệt là 207 lần khiến TG đứng trước nguy cơ diệt vong (Nobita ^^).\n\n8- Truyện của Bác ko chỉ có Doraemon. Các bạn có thể tìm đọc các One shot, với nội dung trải rộng, thể hiện sự am tường về khoa học, thời gian & ý nghĩa nhân sinh. Song liu í là nội dung có hơi hướng kinh dị & có phần dark (u ám).\n\n9- VN là QG cuối cùng Bác ghé thăm. Những tháng cuối đời, dù phải chống chọi vất vả với suy tim + k gan, nhưng Bác vẫn đích thân qua Vn để đàm phán tác quyền với NXB Kim Đồng, & dành toàn bộ số tiền này để lập quỹ trẻ em Việt. \n\nBác mất khi tay sau khi hoàn thiện bản thảo cuối cùng (Thành Phố Thú Nhồi Bông), trong tay vẫn nắm chặt cây bút & để lại cho đời >50.000 bản vẽ về chú mèo máy thần kỳ. Bác đã kiến tạo tương lai cho trẻ em, theo mọi cách mà 1 họa sỹ có thể...\n\n//\n\n10- Có 1 ý tưởng rất hay ho & kì quặc của nhà báo Đức Hoàng về nội dung của Doraemon phần 2, khi các nv chính đã lớn, trong đó, Dekisugi là nv phản diện cực kỳ nguy hiểm...\n\nDekisugi sẽ là 1 trí thức hào hoa, lịch lãm, 1 investor banker với kiến thức tổng hợp phong phú & khả năng đọc vị cực tốt. Nhưng cậu có sở thích bạo d.âm & hành hạ phụ nữ. Lớn lên trong tư cách 1 thần đồng, từng nuôi nhiều hoài bão, nhưng vẫn kết thúc ở 1 vị trí làm thuê (dù lương cao), liên tục phải nhẫn nhục, nên cậu nuôi 1 mối hận với XH & trút điều đó lên phụ nữ.\n\nJaian là 1 rocker lừng lẫy mặc áo da đinh tán thường lên sân khấu với những khát khao cháy bỏng. Nhưng cậu ko có giọng hát, nên phải thỏa hiệp với ông bầu để hát nhép. Cậu nhận thức được hào quang quanh mình là sai trái, & sống trong mâu thuẫn liên tục, đến mức trầm cảm, đốt mình trong rượu & ma túy. Cậu sợ sẽ mất hết & làm mẹ thất vọng.\n\nSuneo sẽ trở thành chủ tịch 1 tập đoàn thời trang lớn. Là người được hưởng nền GD toàn diện nhất & gia thế mạnh nhất, cậu trở người vô tư nhất trong nhóm bạn. Cậu lấy 1 người mẫu cao hơn mình 15 cm & thường xuyên làm từ thiện.\n\nNobita thì sau 1 thời gian nghiên cứu khoa học, hơi suy sụp khi chưa tìm ra cách hồi sinh Doraemon, nên trở thành chủ tiệm tạp hóa chất phác, với cô vợ là Shizuka, 1 cô giáo dạy violon.\n\nXung đột chính sẽ là giữa 1 âm mưu sâu xa & bạo tàn tàn của Dekisugi vs nỗ lực lấy lại công lý của Nobita. Trước 1 gian hùng IQ 140, nhiều tài lẻ & mối quan hệ, Nobita sẽ phải tập hợp những người bạn thuở nhỏ lại để lên đường chiến đấu như năm xưa, dẫu rằng, ko còn Doraemon kề vai...\nFb Truong Quoc Hung", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1231952703753883648/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1226373599100375040", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Kèo thơm cho bác nào muốn theo <a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&amp;t=all&amp;q=BTT\" title=\"#BTT\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#BTT</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1226373599100375040", "published": "2021-04-07T03:30:49+00:00", "source": { "content": "Kèo thơm cho bác nào muốn theo #BTT", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1226373599100375040/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1226114527709073408", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Dù bạn có xấu trai hay thất nghiệp, đi xe đạp và chỉ còn 300k trong túi thì vẫn luôn có một người con gái chờ bạn... dù mưa giông hay bão tố ... lãng mạn như phim Hàn ...", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1226114527709073408", "published": "2021-04-06T10:21:21+00:00", "source": { "content": "Dù bạn có xấu trai hay thất nghiệp, đi xe đạp và chỉ còn 300k trong túi thì vẫn luôn có một người con gái chờ bạn... dù mưa giông hay bão tố ... lãng mạn như phim Hàn ...", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1226114527709073408/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1225644163697442816", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Anh khách lạ, đi lên đi xuống<br />May mà có em đời còn dễ thương", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1225644163697442816", "published": "2021-04-05T03:12:18+00:00", "source": { "content": "Anh khách lạ, đi lên đi xuống\nMay mà có em đời còn dễ thương", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1225644163697442816/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1225636971181510656", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Lâu lắm mới ghé lại chốn này.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/1225636971181510656", "published": "2021-04-05T02:43:43+00:00", "source": { "content": "Lâu lắm mới ghé lại chốn này.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:1225636971181510656/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:871757516562640896", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Lá thư của Trần Huỳnh Duy Thức gửi cho gia đình, hãy đọc để biết chuyện có một người bị đầy đoạ 16 năm tù chỉ vì nói, vì viết nhằm thay đổi đất nước này...<br /><br /><br />“Nghệ An, 26/6/2018<br />Thưa ba và cả nhà thương,<br />Hôm 23/6 chị Sáu và Quân ra thăm con kể rằng ba nói ba tin sắp có nhiều thay đổi lớn và ba sẽ khỏe để chờ con về. Con rất là vui.<br /><br />Sáng hôm qua, thứ hai 25/6/2018 một phái đoàn của Liên minh Châu Âu và Đại sứ quán Đức tại VN vào đây thăm con. Đại diện gồm một anh tên là Konrad phụ trách chính trị của Đại sứ quán Đức, một cô tên là Catherine phụ trách chính trị của Phái bộ EU tại VN, một anh người Việt tên Đăng được giới thiệu là cán bộ của Đại sứ quán Đức tại VN làm phiên dịch (họ nói tiếng Anh và tiếng Đức). Cũng có lãnh đạo cùng các sĩ quan của Trại giam tham gia. Họ lắng nghe, thái độ vui vẻ, không có vấn đề gì.<br /><br />Họ nói họ rất quan tâm đến con nên thông qua Chính phủ Đức và Chính phủ VN để sắp xếp cuộc gặp này. Họ muốn nghe về sức khỏe điều kiện sinh hoạt trong tù và nguyện vọng của con. Con cho biết sức khỏe của con vẫn ổn và kể thời khóa biểu một ngày của con gồm thể dục, viết thư, sáng tác (thơ, nhạc, tiểu thuyết), đọc sách báo nhà gửi, chơi đàn, học tiếng Hoa,… Con cũng khẳng định với họ rằng con không có nguyện vọng ra nước ngoài. Họ bảo họ rất nể phục con và họ cũng nghe nói nhiều về tinh thần của con. Họ thấy khó ai có được lịch sinh hoạt trong tù như con. Con nói với họ rằng con rất vui khi biết luật sư Đài được họ bảo lãnh qua Đức vừa rồi. Riêng con thì con muốn dùng cuộc sống của mình để thu hút sự quan tâm của mọi người ngày càng tôn trọng pháp luật, tôn trọng quyền con người, tôn trọng khác biệt. Con tin vào sự thay đổi dựa trên tinh thần đó và thấy đang có những thay đổi theo tinh thần, chiều hướng như vậy. Con hiểu luật pháp đang còn nhiều vấn đề, nhưng chỉ bằng tinh thần tôn trọng pháp luật và kiên trì đòi hỏi pháp luật phải hoàn thiện hơn thì sự thay đổi cuối cùng mới tốt đẹp. Con mong rằng họ ủng hộ và hỗ trợ cho sự thay đổi như vậy. Họ nói họ hiểu và theo sát trường hợp của con. Họ chúc con khỏe và có đủ sức mạnh để đi hết lựa chọn của mình. Họ tin con làm được vì con biết sử dụng thời gian hiệu quả. Họ khẳng định sẽ luôn quan tâm, theo dõi tình hình của con. Sau cuộc gặp, họ sẽ liên hệ với gia đình mình để thông báo về cuộc gặp này, đồng thời để trao đổi thêm những gì cần thiết. Con cảm ơn họ và cho biết cuộc gặp đã động viên con rất nhiều.<br /><br />Cuộc gặp kéo dài 60 phút, đúng như thỏa thuận giữa Chính phủ Đức và Chính phủ VN. Họ hỏi rất kỹ các điều kiện ăn uống, sinh hoạt, điện thoại, gửi thư, gia đình thăm… Con có sao nói vậy, không có vấn đề gì. Họ cũng hỏi về vấn đề mắt của con như họ nghe trước đây. Con cũng kể đúng thực tế là do điều kiện điện, ánh sáng, nhưng điều kiện này đã được đảm bảo hơn 10 tháng nay. Con cũng nói rằng cũng có khi có vấn đề nhưng con phản ảnh đến Ban giám thị Trại giam để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình, BGT cũng lắng nghe và giải quyết theo pháp luật. Họ nói họ nghe vậy thì rất vui. Họ cảm ơn phía VN đã tạo điều kiện để gặp.<br /><br />27/6<br />Hôm qua thời sự VTV đưa tin VN và EU rà soát lần cuối nội dung Hiệp định thương mại tự do VN – EU (EVFTA). Bộ trưởng công thương VN hi vọng Hiệp định này sẽ được ký vào cuối năm nay. Cao ủy thương mại EU hi vọng VN sẽ giải quyết những vấn đề còn lại để Hiệp định được ký kết. Thư 112C con đã trích một bài trên Thời báo KTSG số 14 (5/4/2018) nói về lí do Hiệp định này đã bị trì hoãn ký từ cuối năm 2015 đến nay là vì môi trường và nhân quyền.<br /><br />VN mình rất cần Hiệp định này để giảm thiểu những tác động của các cuộc chiến thương mại nếu chúng lan rộng. Các tranh chấp giữa Mĩ với EU và các đồng mình khác, theo con, sẽ được dàn xếp sớm. Giữa họ không có những xung đột không thể thỏa hiệp, và sự tranh chấp của họ thực sự chỉ là sự cạnh tranh thuần túy thương mại. Còn tranh chấp giữa Mĩ và TQ thì thương mại chỉ là cái cớ và là công cụ để Mĩ cho thế giới thấy khả năng lãnh đạo thế giới của TQ thực tế đến đâu, để Mĩ khẳng định lại vị thế siêu cường của mình. Ai mà lấy thiệt hơn về mặt kinh tế như là chỉ số quan trọng nhất để đánh giá người Mĩ có thể chấp nhận đến mức nào, rồi từ đó suy ra Mĩ sẽ không dám dấn sâu vào Cuộc chiến thương mại với TQ thì người đó sẽ lầm to. Đó thật là ngây thơ.<br /><br />Tập đoàn ZTE khổng lồ có cổ phần chi phối thuộc Chính phủ TQ mà Mĩ mới khều nhẹ đã ngã lăn ra, không chống đỡ nổi. Đó chỉ mới là sự cấm vận công nghệ chip chưa quá mức cao siêu so với nhiều công nghệ cốt lõi khác mà Mĩ nắm giữ. Nếu cuộc chiến lan rộng, Mĩ có thể đánh rơi rụng hàng trăm tập đoàn khổng lồ tương tự ZTE của TQ. Chưa nói đến rất nhiều hậu quả khác, chỉ riêng sự vỡ nợ của những tập đoàn này sẽ tạo nên một khoản nợ xấu cho Chính phủ TQ (vì Chính phủ đầu tư, cho vay hay bảo lãnh) lớn đến mức đủ thổi bay khoản dự trữ ngoại tệ khổng lồ của TQ trong chốc lát. TQ hầu như chẳng có công cụ gì tương tự để trả đũa Mĩ. Đầu tư TQ vào Mĩ đã giảm đến 98% (tức là gần như không còn gì) trong 5 tháng đầu năm nay mà chẳng gây ra vấn đề gì cho Mĩ. TQ đã từng dọa về nguy cơ rút đầu tư sẽ gây ra những thiệt hại lớn cho Mĩ. TQ đã làm nhưng chẳng tác dụng. Không cần đến TQ giảm đầu tư, tới đây Mĩ đã chuẩn bị để hạn chế TQ đầu tư vào Mĩ để tiếp cận công nghệ Mĩ. Hi vọng Mĩ sợ thiệt hại mà không làm thì sẽ là tiếp tục ngây thơ.<br />Thế giới sẽ chứng kiến và học được một bài học từ sự thất bại nặng nề của chiến lược về công nghệ của TQ, rồi sẽ không bao giờ quên rằng muốn sở hữu được công nghệ vượt trội thì quốc gia phải là một xã hội vận động tự do để tạo nên một môi trường cạnh tranh tự do. Ở đó những người giỏi nhất mới sáng tạo nên những công nghệ vượt trội cho quốc gia. TQ không có và cũng không chấp nhận một xã hội vận động tự do. Vì vậy Chính phủ TQ tin vào cách thức đặc sắc của mình là dùng sự đầu tư và bảo kê (trên danh nghĩa bảo hộ) vô song của nhà nước cho một số doanh nghiệp để chúng sở hữu công nghệ vượt trội. Thực tế mấy chục năm qua, các doanh nghiệp này đã to lớn khổng lồ nhờ sự bảo kê này nhưng khả năng công nghệ chỉ ở mức sao chép giỏi và lệ thuộc nặng nề vào những công nghệ cốt lõi của Mĩ và phương Tây. TQ hiểu nguy cơ của sự lệ thuộc này. Nhưng một lần nữa, họ tiếp tục sai lầm về phương pháp. Họ tin rằng dùng sức mạnh của thị trường khổng lồ hơn 1,4 tỉ dân của họ thì sẽ ép được các doanh nghiệp sở hữu công nghệ của Mĩ và phương Tây chuyển giao công nghệ cho họ nếu muốn tiếp cận thị trường TQ. Khi TQ công bố Sáng kiến Sản xuất tại TQ 2025 với mục tiêu trên, con đã cười vì thấy niềm tin nói trên của họ ngây ngô quá. Họ nghĩ từng doanh nghiệp đơn lẻ Mĩ sẽ không thể đủ sức thoát sức ép của Chính phủ TQ để không bị mất phần trước các đối thủ tại thị trường TQ. Các doanh nghiệp Nhật và EU cũng bị như vậy. TQ không hiểu rằng sức mạnh của những xã hội vận động tự do khi đã hợp lực lại thì chẳng có sức mạnh của những xã hội độc đoán nào địch nỗi cho dù những xã hội độc đoán đó được lãnh đạo bởi những chính phủ độc tài khổng lồ đi nữa. Khối G7 sẽ cùng nhau đánh gục tham vọng chiếm lấy công nghệ bằng ban phát thị trường của TQ. Thế giới sẽ thấy chiến lược về công nghệ của TQ hóa ra là cách để họ chỉ ra gót chân Achilles chết người, không chỉ về công nghệ mà cả về sức mạnh và tham vọng bá quyền của mình.<br /><br />Một khi TQ đã buộc phải bãi bỏ sự ép buộc chuyển giao công nghệ, sự bảo hộ thị trường cho các doanh nghiệp chủ lực mà Chính phủ TQ bảo kê lâu nay để làm sức mạnh cho Chính phủ, thì các doanh nghiệp Mĩ và phương Tây có lợi thế về công nghệ sẽ chiếm lĩnh các thị phần ở TQ mà các doanh nghiệp được bảo kê ở TQ chiếm giữ lâu nay. Khi đó cán cân thương mại sẽ cân bằng và công bằng. Đây là điều Tổng thống Trump muốn và không ngừng tuyên bố lâu nay. Ông ấy đang rất quyết liệt để thực hiện thành công mục tiêu này. Nếu TQ không chấp nhận sự bãi bỏ nói trên thì họ sẽ đối diện với sự sụp đổ, bắt đầu từ các tập đoàn. Nếu Chính phủ TQ nhận ra thì họ sẽ tránh được sụp đổ. Và đó là sự bắt đầu cho tự do hóa thị trường và xã hội. Người TQ sẽ sớm nhận ra rằng người ta không thể sở hữu những gì hay ho bằng cách tước đoạt và sự bảo kê bảo hộ của nhà nước không thể giúp sở hữu công nghệ mà ngược lại. Nó chỉ tạo ra những doanh nghiệp thân hữu thúc đẩy tham nhũng và khả năng cạnh tranh quan hệ và đặc quyền, chứ không phải khả năng sáng tạo. Một khi sự bảo hộ của nhà nước đã không còn có thể nữa thì các doanh nghiệp đó sẽ lăn đùng ra mà chết như đột tử vậy, bất chấp chính phủ bảo hộ có to lớn hay tài giỏi đến đâu.<br />Không ai vi phạm Quy luật phát triển mà có thể phát triển tốt đẹp cả. Con người dù có giỏi giang, có sức mạnh đến thế nào thì cũng không thể vượt qua được quy luật của Tạo hóa.<br /><br />28/6<br />Dù Quy luật phát triển đã được làm sáng tỏ, nhưng giới cầm quyền TQ vẫn phải trả một giá đắt trước khi hiểu ra được và thừa nhận những gì mình đã làm trái quy luật. Điều này có nghĩa là cuộc chiến thương mại Mĩ – TQ sẽ lan rộng và rất căng thẳng trước khi một trạng thái cân bằng và công bằng được xác lập. Chiến tranh căng thẳng sẽ kéo dài vài năm.<br /><br />Nhưng con muốn viết để ba và mọi người hiểu rằng chiến tranh thương mại này là sự may mắn cho nhân loại vì nó thay cho Chiến tranh thế giới III vốn là điều rất khó tránh khỏi khi có sự nổi lên của các siêu cường mới muốn khẳng định vị thế bá quyền như Đức, Nhật trong quá khứ và TQ vào hiện tại. Nếu sự trỗi dậy hung hăng của TQ không bị kiềm chế thì không lâu nữa, khi tiềm lực quân sự của họ đủ sức đối trọng với Mĩ ở Châu Á TBD thì chiến tranh quân sự sẽ nổ ra không tránh khỏi. Họ đang ráo riết tăng cường tiềm lực này thông qua quân sự hóa ồ ạt trên Biển Đông. Mĩ, Nhật và các đồng minh phương Tây sẽ không bỏ qua cơ hội sử dụng chiến tranh thương mại để làm suy yếu sức mạnh hung hăng của TQ, loại bỏ nguy cơ chiến tranh thế giới. TQ lúc này cũng không còn khả năng tiên hạ thủ vi cường bằng các trận chiến chớp nhoáng được nữa, vì Biển Đông đã được quốc tế hóa cùng với cả khu vực rộng lớn Ấn Độ dương – Thái Bình dương. Anh, Pháp cũng đều tham gia vào đảm bảo tự do hàng hải, hàng không của khu vực này. Tháng trước các tàu chiến Anh, Pháp tiến vào vùng hải phận quốc tế mà TQ tuyên bố chủ quyền trái phép nhưng TQ không dám làm gì. Mĩ vừa loại TQ ra khỏi cuộc tập trận chung Vành đai TBD (RIMPAC) 2018 và yêu cầu TQ đảo ngược quá trình quân sự hóa trên Biển Đông.<br /><br />Vấn đề Biển Đông và chủ quyền của VN sẽ được bảo vệ thông qua cuộc chiến thương mại Mĩ – TQ đang nổ ra. TQ có rất ít cơ hội để thắng. Có người bảo họ đang nắm giữ vũ khí chiến lược là hơn 1 ngàn tỉ USD trái phiếu chính phủ Mĩ, nếu TQ bán các trái phiếu này thì Mĩ sẽ suy yếu và vì vậy mà Mĩ phải lo sợ. Nếu Chính phủ TQ mà nghe mấy chuyên gia này thì TQ sẽ còn thua sớm hơn.<br /><br />Chương trình Toàn cảnh thế giới trên VTV1 ngày 24/6/18 dẫn lời tiến sĩ Trần Việt Thái – Phó Viện trưởng Viện nghiên cứu chiến lược Bộ ngoại giao VN – cho rằng hành xử của TQ đã tới giới hạn chịu đựng của Mĩ. Từ thập niên 1970 Mĩ đã giúp đỡ TQ bằng mở cửa thị trường Mĩ, cho phép hỗ trợ công nghệ Mĩ cho doanh nghiệp TQ để đưa TQ phát triển, hội nhập thế giới với cam kết của TQ rằng trở thành một nước lớn có trách nhiệm trên thế giới, giống như Mĩ đã làm với Châu Âu và Nhật sau Thế chiến II. Trong khi Châu Âu, nhất là Đức, và Nhật đã làm đúng như vậy và trở thành những quốc gia dân chủ và thịnh vượng và đóng góp quan trọng vào việc xây dựng dân chủ và thịnh vượng cho thế giới thì TQ đang làm ngược lại. Con đồng ý với tiến sĩ Thái. Nhìn vào sự mở rộng ảnh hưởng của TQ ra nước ngoài trong 2 thập niên qua, chẳng khó gì để thấy họ nuôi dưỡng cho các chính phủ tham nhũng, bảo kê độc tài, bất chấp thiệt thòi đối với người dân dưới các chính phủ đó, miễn là TQ có lợi: được tiếp cận với tài nguyên, đất đai và những hợp đồng có lợi quá mức cho TQ. Đó là chưa kể những hậu quả về môi trường và xã hội mà TQ để lại cho những con người ở đó. Ở Châu Phi, những hậu quả như vậy là không thể khắc phục sau 2 – 3 thế hệ nữa. Chẳng mấy ai mà không thấy hình ảnh đó của TQ. Từ đầu năm 2004, con đã nói về nguy cơ này trong bức thư gửi cho ông Triết lúc đó là Bí thư thành ủy HCM.<br /><br />Khi Mĩ và phương Tây giương chính nghĩa là buộc TQ hành xử có trách nhiệm với thế giới trong cuộc chiến thương mại thì họ sẽ nhận được sự ủng hộ quốc tế thôi. Chiến tranh thương mại sẽ lan rộng một thời gian nhưng TQ cuối cùng phải nhượng bộ, chấp nhận luật lệ quốc tế, hành xử có trách nhiệm, cạnh tranh công bằng. Chấp nhận thị trường tự do, không bảo hộ doanh nghiệp. Những điều như vậy sẽ dẫn đến xã hội vận động tự do. Sau cuộc chiến thương mại, thế giới sẽ được thấy một lần nữa sai lầm tai hại “trọng cứng khinh mềm”: Chỉ chấp nhận và bắt chước trào lưu cứng mà không học hỏi và thúc đẩy trào lưu mềm trước. Quy luật phát triển xã hội sẽ được khai sáng hơn bao giờ hết. Bao nhiêu nỗ lực khổng lồ của giới học giả TQ mấy chục năm qua cố gắng bảo vệ những lý thuyết về một nền kinh tế thị trường được định hướng bằng sự can thiệp sâu rộng của chính phủ sẽ trở nên buồn cười. Giới học giả TQ lâu nay rất nổi tiếng thế giới về những nghiên cứu như vậy. Con biết họ rất giỏi, nhưng họ đã bị định hướng nên không có tự do để nói ra chân lý.<br /><br />Trong thời kỳ Mĩ rung lắc TQ, thế giới cũng sẽ bị rung lắc và ảnh hưởng lớn. Không chỉ về kinh tế đâu, mà toàn diện các vấn đề chính trị, kinh tế, xã hội. Như con đã viết hồi đầu năm 2016, các chính phủ độc tài sẽ bị rung rụng, các quốc gia thực sự dân chủ hoặc chân thành hướng đến dân chủ bằng pháp quyền, tôn trọng quyền con người mới phát triển tốt mà không sụp đổ. Mục tiêu của Mĩ không chỉ là thương mại, mà chính yếu là trật tự thế giới. Nhưng không phải là thứ trật tự mà Mĩ ban phát cho nước này nước kia ở vị trí này vị trí nọ, mà là một trật tự theo Quy luật phát triển. Dù là nước lớn hay nhỏ thì đều phải tôn trọng luật. Dân tộc nào nỗ lực hơn thì sẽ vượt lên theo Dòng chảy của thời đại.<br /><br />Ráp kịp với Dòng chảy của thời đại rồi đua nhanh và vượt lên dẫn đầu là sứ mệnh lịch sử, là mệnh lệnh của dân tộc Việt Nam đối với từng người dân Việt trong thời kỳ lịch sử này. Và con biết, dân tộc cần con vào thời khắc quan trọng này. Vì vậy con sẽ ở lại trên mảnh đất này. Dù chỉ là một thường dân hay một tù nhân, con vẫn luôn nỗ lực không tiếc sức bằng mọi cách để dân tộc hoàn thành kịp sứ mệnh lịch sử nói trên. Đó chính là mục tiêu tối thượng của con bao nhiêu năm nay.<br /><br />Con mong ba, cả gia đình và mọi người hiểu và ủng hộ quyết định này của con. Đừng lo con khổ sở. Con chẳng khổ gì cả, điều kiện ở đây ổn. Đúng là con có chút vất vả, nhưng mà vui.<br /><br />Viết xong thư này con sẽ viết thư cho mấy người lãnh đạo đất nước. Con nghĩ là họ đã biết, nhưng họ cần hiểu rõ hơn về sứ mệnh lịch sử, mệnh lệnh của dân tộc vào thời khắc lịch sử này. Họ thường hay nói “Tiến nhanh cùng thời đại”.<br /><br />Trước khi cuộc chiến thương mại Mĩ – TQ được định đoạt, VN là một trong những nước bị tác động mạnh bởi nó. Cùng với CPTPP, Hiệp định thương mại tự do VN – EU là rất quan trọng để giúp VN giảm thiểu ảnh hưởng xấu. Bên cạnh đó, quan hệ song phương Việt – Mĩ cũng quan trọng không kém để giúp VN tránh được những đòn trừng phạt của Mĩ lên TQ. Vì vậy cán cân ngoại giao của VN cũng sẽ thay đổi mạnh. Một Phó Thủ tướng của VN đang ở thăm Mĩ. Tối qua con xem tin này trên VTV và cảm thấy những chuyển biến nhanh trong thời gian tới. Con cảm nhận rất rõ điều này.<br /><br />Diễn biến ở Đông Nam Á sẽ còn nhanh và bất ngờ hơn Đông Bắc Á với sự kiện chuyển hướng của Triều Tiên vừa rồi. Một đất nước dựa gần như tất cả vào TQ 70 năm qua giờ lại muốn Mĩ đảm bảo an ninh và thể chế chính trị cho mình. Niềm tin vào TQ sẽ còn nhiều suy giảm hơn nữa trên toàn thế giới.<br /><br />Con nhìn thấy được sự dịch chuyển và tích tụ năng lượng không thể hiện trên bề mặt, dựa vào dòng chảy theo quy luật, nên con có thể biết được sự chuyển biến như thế nào. Vì vậy ba và mọi người đừng lo cho con về thời gian. Tới lúc thì chẳng ai giữ con được trong tù cả.<br />Mọi người hãy cứ vui vẻ, giữ sức khỏe.<br />Thương ba và mọi người nhiều nhiều.<br />Nguồn: Trần Family”.", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/871757516562640896", "published": "2018-08-02T14:13:08+00:00", "source": { "content": "Lá thư của Trần Huỳnh Duy Thức gửi cho gia đình, hãy đọc để biết chuyện có một người bị đầy đoạ 16 năm tù chỉ vì nói, vì viết nhằm thay đổi đất nước này...\n\n\n“Nghệ An, 26/6/2018\nThưa ba và cả nhà thương,\nHôm 23/6 chị Sáu và Quân ra thăm con kể rằng ba nói ba tin sắp có nhiều thay đổi lớn và ba sẽ khỏe để chờ con về. Con rất là vui.\n\nSáng hôm qua, thứ hai 25/6/2018 một phái đoàn của Liên minh Châu Âu và Đại sứ quán Đức tại VN vào đây thăm con. Đại diện gồm một anh tên là Konrad phụ trách chính trị của Đại sứ quán Đức, một cô tên là Catherine phụ trách chính trị của Phái bộ EU tại VN, một anh người Việt tên Đăng được giới thiệu là cán bộ của Đại sứ quán Đức tại VN làm phiên dịch (họ nói tiếng Anh và tiếng Đức). Cũng có lãnh đạo cùng các sĩ quan của Trại giam tham gia. Họ lắng nghe, thái độ vui vẻ, không có vấn đề gì.\n\nHọ nói họ rất quan tâm đến con nên thông qua Chính phủ Đức và Chính phủ VN để sắp xếp cuộc gặp này. Họ muốn nghe về sức khỏe điều kiện sinh hoạt trong tù và nguyện vọng của con. Con cho biết sức khỏe của con vẫn ổn và kể thời khóa biểu một ngày của con gồm thể dục, viết thư, sáng tác (thơ, nhạc, tiểu thuyết), đọc sách báo nhà gửi, chơi đàn, học tiếng Hoa,… Con cũng khẳng định với họ rằng con không có nguyện vọng ra nước ngoài. Họ bảo họ rất nể phục con và họ cũng nghe nói nhiều về tinh thần của con. Họ thấy khó ai có được lịch sinh hoạt trong tù như con. Con nói với họ rằng con rất vui khi biết luật sư Đài được họ bảo lãnh qua Đức vừa rồi. Riêng con thì con muốn dùng cuộc sống của mình để thu hút sự quan tâm của mọi người ngày càng tôn trọng pháp luật, tôn trọng quyền con người, tôn trọng khác biệt. Con tin vào sự thay đổi dựa trên tinh thần đó và thấy đang có những thay đổi theo tinh thần, chiều hướng như vậy. Con hiểu luật pháp đang còn nhiều vấn đề, nhưng chỉ bằng tinh thần tôn trọng pháp luật và kiên trì đòi hỏi pháp luật phải hoàn thiện hơn thì sự thay đổi cuối cùng mới tốt đẹp. Con mong rằng họ ủng hộ và hỗ trợ cho sự thay đổi như vậy. Họ nói họ hiểu và theo sát trường hợp của con. Họ chúc con khỏe và có đủ sức mạnh để đi hết lựa chọn của mình. Họ tin con làm được vì con biết sử dụng thời gian hiệu quả. Họ khẳng định sẽ luôn quan tâm, theo dõi tình hình của con. Sau cuộc gặp, họ sẽ liên hệ với gia đình mình để thông báo về cuộc gặp này, đồng thời để trao đổi thêm những gì cần thiết. Con cảm ơn họ và cho biết cuộc gặp đã động viên con rất nhiều.\n\nCuộc gặp kéo dài 60 phút, đúng như thỏa thuận giữa Chính phủ Đức và Chính phủ VN. Họ hỏi rất kỹ các điều kiện ăn uống, sinh hoạt, điện thoại, gửi thư, gia đình thăm… Con có sao nói vậy, không có vấn đề gì. Họ cũng hỏi về vấn đề mắt của con như họ nghe trước đây. Con cũng kể đúng thực tế là do điều kiện điện, ánh sáng, nhưng điều kiện này đã được đảm bảo hơn 10 tháng nay. Con cũng nói rằng cũng có khi có vấn đề nhưng con phản ảnh đến Ban giám thị Trại giam để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình, BGT cũng lắng nghe và giải quyết theo pháp luật. Họ nói họ nghe vậy thì rất vui. Họ cảm ơn phía VN đã tạo điều kiện để gặp.\n\n27/6\nHôm qua thời sự VTV đưa tin VN và EU rà soát lần cuối nội dung Hiệp định thương mại tự do VN – EU (EVFTA). Bộ trưởng công thương VN hi vọng Hiệp định này sẽ được ký vào cuối năm nay. Cao ủy thương mại EU hi vọng VN sẽ giải quyết những vấn đề còn lại để Hiệp định được ký kết. Thư 112C con đã trích một bài trên Thời báo KTSG số 14 (5/4/2018) nói về lí do Hiệp định này đã bị trì hoãn ký từ cuối năm 2015 đến nay là vì môi trường và nhân quyền.\n\nVN mình rất cần Hiệp định này để giảm thiểu những tác động của các cuộc chiến thương mại nếu chúng lan rộng. Các tranh chấp giữa Mĩ với EU và các đồng mình khác, theo con, sẽ được dàn xếp sớm. Giữa họ không có những xung đột không thể thỏa hiệp, và sự tranh chấp của họ thực sự chỉ là sự cạnh tranh thuần túy thương mại. Còn tranh chấp giữa Mĩ và TQ thì thương mại chỉ là cái cớ và là công cụ để Mĩ cho thế giới thấy khả năng lãnh đạo thế giới của TQ thực tế đến đâu, để Mĩ khẳng định lại vị thế siêu cường của mình. Ai mà lấy thiệt hơn về mặt kinh tế như là chỉ số quan trọng nhất để đánh giá người Mĩ có thể chấp nhận đến mức nào, rồi từ đó suy ra Mĩ sẽ không dám dấn sâu vào Cuộc chiến thương mại với TQ thì người đó sẽ lầm to. Đó thật là ngây thơ.\n\nTập đoàn ZTE khổng lồ có cổ phần chi phối thuộc Chính phủ TQ mà Mĩ mới khều nhẹ đã ngã lăn ra, không chống đỡ nổi. Đó chỉ mới là sự cấm vận công nghệ chip chưa quá mức cao siêu so với nhiều công nghệ cốt lõi khác mà Mĩ nắm giữ. Nếu cuộc chiến lan rộng, Mĩ có thể đánh rơi rụng hàng trăm tập đoàn khổng lồ tương tự ZTE của TQ. Chưa nói đến rất nhiều hậu quả khác, chỉ riêng sự vỡ nợ của những tập đoàn này sẽ tạo nên một khoản nợ xấu cho Chính phủ TQ (vì Chính phủ đầu tư, cho vay hay bảo lãnh) lớn đến mức đủ thổi bay khoản dự trữ ngoại tệ khổng lồ của TQ trong chốc lát. TQ hầu như chẳng có công cụ gì tương tự để trả đũa Mĩ. Đầu tư TQ vào Mĩ đã giảm đến 98% (tức là gần như không còn gì) trong 5 tháng đầu năm nay mà chẳng gây ra vấn đề gì cho Mĩ. TQ đã từng dọa về nguy cơ rút đầu tư sẽ gây ra những thiệt hại lớn cho Mĩ. TQ đã làm nhưng chẳng tác dụng. Không cần đến TQ giảm đầu tư, tới đây Mĩ đã chuẩn bị để hạn chế TQ đầu tư vào Mĩ để tiếp cận công nghệ Mĩ. Hi vọng Mĩ sợ thiệt hại mà không làm thì sẽ là tiếp tục ngây thơ.\nThế giới sẽ chứng kiến và học được một bài học từ sự thất bại nặng nề của chiến lược về công nghệ của TQ, rồi sẽ không bao giờ quên rằng muốn sở hữu được công nghệ vượt trội thì quốc gia phải là một xã hội vận động tự do để tạo nên một môi trường cạnh tranh tự do. Ở đó những người giỏi nhất mới sáng tạo nên những công nghệ vượt trội cho quốc gia. TQ không có và cũng không chấp nhận một xã hội vận động tự do. Vì vậy Chính phủ TQ tin vào cách thức đặc sắc của mình là dùng sự đầu tư và bảo kê (trên danh nghĩa bảo hộ) vô song của nhà nước cho một số doanh nghiệp để chúng sở hữu công nghệ vượt trội. Thực tế mấy chục năm qua, các doanh nghiệp này đã to lớn khổng lồ nhờ sự bảo kê này nhưng khả năng công nghệ chỉ ở mức sao chép giỏi và lệ thuộc nặng nề vào những công nghệ cốt lõi của Mĩ và phương Tây. TQ hiểu nguy cơ của sự lệ thuộc này. Nhưng một lần nữa, họ tiếp tục sai lầm về phương pháp. Họ tin rằng dùng sức mạnh của thị trường khổng lồ hơn 1,4 tỉ dân của họ thì sẽ ép được các doanh nghiệp sở hữu công nghệ của Mĩ và phương Tây chuyển giao công nghệ cho họ nếu muốn tiếp cận thị trường TQ. Khi TQ công bố Sáng kiến Sản xuất tại TQ 2025 với mục tiêu trên, con đã cười vì thấy niềm tin nói trên của họ ngây ngô quá. Họ nghĩ từng doanh nghiệp đơn lẻ Mĩ sẽ không thể đủ sức thoát sức ép của Chính phủ TQ để không bị mất phần trước các đối thủ tại thị trường TQ. Các doanh nghiệp Nhật và EU cũng bị như vậy. TQ không hiểu rằng sức mạnh của những xã hội vận động tự do khi đã hợp lực lại thì chẳng có sức mạnh của những xã hội độc đoán nào địch nỗi cho dù những xã hội độc đoán đó được lãnh đạo bởi những chính phủ độc tài khổng lồ đi nữa. Khối G7 sẽ cùng nhau đánh gục tham vọng chiếm lấy công nghệ bằng ban phát thị trường của TQ. Thế giới sẽ thấy chiến lược về công nghệ của TQ hóa ra là cách để họ chỉ ra gót chân Achilles chết người, không chỉ về công nghệ mà cả về sức mạnh và tham vọng bá quyền của mình.\n\nMột khi TQ đã buộc phải bãi bỏ sự ép buộc chuyển giao công nghệ, sự bảo hộ thị trường cho các doanh nghiệp chủ lực mà Chính phủ TQ bảo kê lâu nay để làm sức mạnh cho Chính phủ, thì các doanh nghiệp Mĩ và phương Tây có lợi thế về công nghệ sẽ chiếm lĩnh các thị phần ở TQ mà các doanh nghiệp được bảo kê ở TQ chiếm giữ lâu nay. Khi đó cán cân thương mại sẽ cân bằng và công bằng. Đây là điều Tổng thống Trump muốn và không ngừng tuyên bố lâu nay. Ông ấy đang rất quyết liệt để thực hiện thành công mục tiêu này. Nếu TQ không chấp nhận sự bãi bỏ nói trên thì họ sẽ đối diện với sự sụp đổ, bắt đầu từ các tập đoàn. Nếu Chính phủ TQ nhận ra thì họ sẽ tránh được sụp đổ. Và đó là sự bắt đầu cho tự do hóa thị trường và xã hội. Người TQ sẽ sớm nhận ra rằng người ta không thể sở hữu những gì hay ho bằng cách tước đoạt và sự bảo kê bảo hộ của nhà nước không thể giúp sở hữu công nghệ mà ngược lại. Nó chỉ tạo ra những doanh nghiệp thân hữu thúc đẩy tham nhũng và khả năng cạnh tranh quan hệ và đặc quyền, chứ không phải khả năng sáng tạo. Một khi sự bảo hộ của nhà nước đã không còn có thể nữa thì các doanh nghiệp đó sẽ lăn đùng ra mà chết như đột tử vậy, bất chấp chính phủ bảo hộ có to lớn hay tài giỏi đến đâu.\nKhông ai vi phạm Quy luật phát triển mà có thể phát triển tốt đẹp cả. Con người dù có giỏi giang, có sức mạnh đến thế nào thì cũng không thể vượt qua được quy luật của Tạo hóa.\n\n28/6\nDù Quy luật phát triển đã được làm sáng tỏ, nhưng giới cầm quyền TQ vẫn phải trả một giá đắt trước khi hiểu ra được và thừa nhận những gì mình đã làm trái quy luật. Điều này có nghĩa là cuộc chiến thương mại Mĩ – TQ sẽ lan rộng và rất căng thẳng trước khi một trạng thái cân bằng và công bằng được xác lập. Chiến tranh căng thẳng sẽ kéo dài vài năm.\n\nNhưng con muốn viết để ba và mọi người hiểu rằng chiến tranh thương mại này là sự may mắn cho nhân loại vì nó thay cho Chiến tranh thế giới III vốn là điều rất khó tránh khỏi khi có sự nổi lên của các siêu cường mới muốn khẳng định vị thế bá quyền như Đức, Nhật trong quá khứ và TQ vào hiện tại. Nếu sự trỗi dậy hung hăng của TQ không bị kiềm chế thì không lâu nữa, khi tiềm lực quân sự của họ đủ sức đối trọng với Mĩ ở Châu Á TBD thì chiến tranh quân sự sẽ nổ ra không tránh khỏi. Họ đang ráo riết tăng cường tiềm lực này thông qua quân sự hóa ồ ạt trên Biển Đông. Mĩ, Nhật và các đồng minh phương Tây sẽ không bỏ qua cơ hội sử dụng chiến tranh thương mại để làm suy yếu sức mạnh hung hăng của TQ, loại bỏ nguy cơ chiến tranh thế giới. TQ lúc này cũng không còn khả năng tiên hạ thủ vi cường bằng các trận chiến chớp nhoáng được nữa, vì Biển Đông đã được quốc tế hóa cùng với cả khu vực rộng lớn Ấn Độ dương – Thái Bình dương. Anh, Pháp cũng đều tham gia vào đảm bảo tự do hàng hải, hàng không của khu vực này. Tháng trước các tàu chiến Anh, Pháp tiến vào vùng hải phận quốc tế mà TQ tuyên bố chủ quyền trái phép nhưng TQ không dám làm gì. Mĩ vừa loại TQ ra khỏi cuộc tập trận chung Vành đai TBD (RIMPAC) 2018 và yêu cầu TQ đảo ngược quá trình quân sự hóa trên Biển Đông.\n\nVấn đề Biển Đông và chủ quyền của VN sẽ được bảo vệ thông qua cuộc chiến thương mại Mĩ – TQ đang nổ ra. TQ có rất ít cơ hội để thắng. Có người bảo họ đang nắm giữ vũ khí chiến lược là hơn 1 ngàn tỉ USD trái phiếu chính phủ Mĩ, nếu TQ bán các trái phiếu này thì Mĩ sẽ suy yếu và vì vậy mà Mĩ phải lo sợ. Nếu Chính phủ TQ mà nghe mấy chuyên gia này thì TQ sẽ còn thua sớm hơn.\n\nChương trình Toàn cảnh thế giới trên VTV1 ngày 24/6/18 dẫn lời tiến sĩ Trần Việt Thái – Phó Viện trưởng Viện nghiên cứu chiến lược Bộ ngoại giao VN – cho rằng hành xử của TQ đã tới giới hạn chịu đựng của Mĩ. Từ thập niên 1970 Mĩ đã giúp đỡ TQ bằng mở cửa thị trường Mĩ, cho phép hỗ trợ công nghệ Mĩ cho doanh nghiệp TQ để đưa TQ phát triển, hội nhập thế giới với cam kết của TQ rằng trở thành một nước lớn có trách nhiệm trên thế giới, giống như Mĩ đã làm với Châu Âu và Nhật sau Thế chiến II. Trong khi Châu Âu, nhất là Đức, và Nhật đã làm đúng như vậy và trở thành những quốc gia dân chủ và thịnh vượng và đóng góp quan trọng vào việc xây dựng dân chủ và thịnh vượng cho thế giới thì TQ đang làm ngược lại. Con đồng ý với tiến sĩ Thái. Nhìn vào sự mở rộng ảnh hưởng của TQ ra nước ngoài trong 2 thập niên qua, chẳng khó gì để thấy họ nuôi dưỡng cho các chính phủ tham nhũng, bảo kê độc tài, bất chấp thiệt thòi đối với người dân dưới các chính phủ đó, miễn là TQ có lợi: được tiếp cận với tài nguyên, đất đai và những hợp đồng có lợi quá mức cho TQ. Đó là chưa kể những hậu quả về môi trường và xã hội mà TQ để lại cho những con người ở đó. Ở Châu Phi, những hậu quả như vậy là không thể khắc phục sau 2 – 3 thế hệ nữa. Chẳng mấy ai mà không thấy hình ảnh đó của TQ. Từ đầu năm 2004, con đã nói về nguy cơ này trong bức thư gửi cho ông Triết lúc đó là Bí thư thành ủy HCM.\n\nKhi Mĩ và phương Tây giương chính nghĩa là buộc TQ hành xử có trách nhiệm với thế giới trong cuộc chiến thương mại thì họ sẽ nhận được sự ủng hộ quốc tế thôi. Chiến tranh thương mại sẽ lan rộng một thời gian nhưng TQ cuối cùng phải nhượng bộ, chấp nhận luật lệ quốc tế, hành xử có trách nhiệm, cạnh tranh công bằng. Chấp nhận thị trường tự do, không bảo hộ doanh nghiệp. Những điều như vậy sẽ dẫn đến xã hội vận động tự do. Sau cuộc chiến thương mại, thế giới sẽ được thấy một lần nữa sai lầm tai hại “trọng cứng khinh mềm”: Chỉ chấp nhận và bắt chước trào lưu cứng mà không học hỏi và thúc đẩy trào lưu mềm trước. Quy luật phát triển xã hội sẽ được khai sáng hơn bao giờ hết. Bao nhiêu nỗ lực khổng lồ của giới học giả TQ mấy chục năm qua cố gắng bảo vệ những lý thuyết về một nền kinh tế thị trường được định hướng bằng sự can thiệp sâu rộng của chính phủ sẽ trở nên buồn cười. Giới học giả TQ lâu nay rất nổi tiếng thế giới về những nghiên cứu như vậy. Con biết họ rất giỏi, nhưng họ đã bị định hướng nên không có tự do để nói ra chân lý.\n\nTrong thời kỳ Mĩ rung lắc TQ, thế giới cũng sẽ bị rung lắc và ảnh hưởng lớn. Không chỉ về kinh tế đâu, mà toàn diện các vấn đề chính trị, kinh tế, xã hội. Như con đã viết hồi đầu năm 2016, các chính phủ độc tài sẽ bị rung rụng, các quốc gia thực sự dân chủ hoặc chân thành hướng đến dân chủ bằng pháp quyền, tôn trọng quyền con người mới phát triển tốt mà không sụp đổ. Mục tiêu của Mĩ không chỉ là thương mại, mà chính yếu là trật tự thế giới. Nhưng không phải là thứ trật tự mà Mĩ ban phát cho nước này nước kia ở vị trí này vị trí nọ, mà là một trật tự theo Quy luật phát triển. Dù là nước lớn hay nhỏ thì đều phải tôn trọng luật. Dân tộc nào nỗ lực hơn thì sẽ vượt lên theo Dòng chảy của thời đại.\n\nRáp kịp với Dòng chảy của thời đại rồi đua nhanh và vượt lên dẫn đầu là sứ mệnh lịch sử, là mệnh lệnh của dân tộc Việt Nam đối với từng người dân Việt trong thời kỳ lịch sử này. Và con biết, dân tộc cần con vào thời khắc quan trọng này. Vì vậy con sẽ ở lại trên mảnh đất này. Dù chỉ là một thường dân hay một tù nhân, con vẫn luôn nỗ lực không tiếc sức bằng mọi cách để dân tộc hoàn thành kịp sứ mệnh lịch sử nói trên. Đó chính là mục tiêu tối thượng của con bao nhiêu năm nay.\n\nCon mong ba, cả gia đình và mọi người hiểu và ủng hộ quyết định này của con. Đừng lo con khổ sở. Con chẳng khổ gì cả, điều kiện ở đây ổn. Đúng là con có chút vất vả, nhưng mà vui.\n\nViết xong thư này con sẽ viết thư cho mấy người lãnh đạo đất nước. Con nghĩ là họ đã biết, nhưng họ cần hiểu rõ hơn về sứ mệnh lịch sử, mệnh lệnh của dân tộc vào thời khắc lịch sử này. Họ thường hay nói “Tiến nhanh cùng thời đại”.\n\nTrước khi cuộc chiến thương mại Mĩ – TQ được định đoạt, VN là một trong những nước bị tác động mạnh bởi nó. Cùng với CPTPP, Hiệp định thương mại tự do VN – EU là rất quan trọng để giúp VN giảm thiểu ảnh hưởng xấu. Bên cạnh đó, quan hệ song phương Việt – Mĩ cũng quan trọng không kém để giúp VN tránh được những đòn trừng phạt của Mĩ lên TQ. Vì vậy cán cân ngoại giao của VN cũng sẽ thay đổi mạnh. Một Phó Thủ tướng của VN đang ở thăm Mĩ. Tối qua con xem tin này trên VTV và cảm thấy những chuyển biến nhanh trong thời gian tới. Con cảm nhận rất rõ điều này.\n\nDiễn biến ở Đông Nam Á sẽ còn nhanh và bất ngờ hơn Đông Bắc Á với sự kiện chuyển hướng của Triều Tiên vừa rồi. Một đất nước dựa gần như tất cả vào TQ 70 năm qua giờ lại muốn Mĩ đảm bảo an ninh và thể chế chính trị cho mình. Niềm tin vào TQ sẽ còn nhiều suy giảm hơn nữa trên toàn thế giới.\n\nCon nhìn thấy được sự dịch chuyển và tích tụ năng lượng không thể hiện trên bề mặt, dựa vào dòng chảy theo quy luật, nên con có thể biết được sự chuyển biến như thế nào. Vì vậy ba và mọi người đừng lo cho con về thời gian. Tới lúc thì chẳng ai giữ con được trong tù cả.\nMọi người hãy cứ vui vẻ, giữ sức khỏe.\nThương ba và mọi người nhiều nhiều.\nNguồn: Trần Family”.", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:871757516562640896/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:867554421131771904", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Núa lếp nà ná lếp nàng", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/867554421131771904", "published": "2018-07-21T23:51:32+00:00", "source": { "content": "Núa lếp nà ná lếp nàng", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:867554421131771904/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:867377565317267456", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Quá khó cho Triệu Vân", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/867377565317267456", "published": "2018-07-21T12:08:46+00:00", "source": { "content": "Quá khó cho Triệu Vân", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:867377565317267456/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:865840831463940096", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾNG<br /><br />Đây là một bài viết tôi sưu tầm được, nhưng tôi phải nói trước với bạn là ngôn từ của nó không hề ngọt tai, nếu bạn chưa sẵn sàng nhìn nhận thực tại bản thân hay thế hệ, có lẽ bạn sẽ thấy một chút khó chịu khi đọc.<br /><br />Nếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.<br /><br />Bạn có biết lý do chính dẫn tới việc nước Việt ngày càng sa sút? Câu trả lời là: LƯỜI!<br /><br />Người ta cứ đang kéo cố gắng đất nước này đi lên. Hàng loạt bài báo được viết nên. Trong đó chỉ ra rằng đất nước này đang bị ô nhiễm hóa, đang bị bóc lột hóa, đang bị bất công hóa, và đang bị căng thẳng hóa… Nhưng rồi các bạn biết được điều gì là quan trọng? Ừ, CHẲNG AI THÈM ĐỌC NHỮNG BÀI BÁO ĐÓ. Nghĩa là người ta không biết chuyện gì đang xảy ra chung quanh họ, không biết được mức độ căng thẳng leo thang của thế giới xung quanh. Tóm lại là, người viết thì cứ viết, người chơi thì cứ chơi, không ai thèm đọc. Dĩ nhiên là ta đang nói đến số đông thôi.<br /><br />Vậy ra, người ta đang cố gắng thay đổi mọi thứ ở phần ngọn. Nghĩa là kêu gọi những con người đã góp sức gây nên hiện trạng này, hãy thôi đừng phá hủy đất nước nữa, hãy thôi xả rác, hãy thôi chém giết. Đó là một ý tưởng điên rồ. Kêu gọi người từng sát hại đất nước này hãy suy nghĩ lại, rũ chút lòng thương, đừng phá hoại nữa.<br /><br />Bạn biết vì sao mà đất nước này cứ thụt lùi, thậm chí bây giờ thua cả Lào và Campuchia không? Nếu bạn định trả lời là chính phủ thì hãy tạm gác lại cái ý nghĩ đó. Bởi vì vấn đề là dân chúng ở đây mang một căn bệnh nan y không thể chữa nỗi: LƯỜI!<br />LƯỜI VẬN ĐỘNG, TẬP THỂ DỤC<br /><br />So với số người tập thể dục, thì số người không tập chiếm gấp nhiều lần, nếu không muốn nói là áp đảo hoàn toàn. Bạn không tin? Sáng thức dậy 4 giờ sáng chạy bộ. Rất nhiều ông cụ, bà già sẽ chạy cùng bạn. Số trung niên cũng rất nhiều. Còn số thanh niên thì chiếm trên đầu ngón tay thôi nhé.<br /><br />Mà không tập thể dục thì chẳng đào đâu ra sức khỏe, không có sức khỏe thì làm cái gì cũng mau mệt, mau mệt thì sẽ nhanh chán, mà nhanh chán thì sẽ sớm bỏ cuộc. Những người có sức khỏe yếu thường làm mọi việc qua loa. Tin tôi đi. Họ không chịu đựng nỗi bất cứ chuyện gì hết. Đó là khi chúng ta nên nói tiếp các kiểu lười khác là hệ lụy của lười vận động.<br />LƯỜI HỌC<br /><br />Cái này thì khỏi nói rồi. Trừ các học sinh trường chuyên và công lập, đa số những trường khác, học sinh rất chi là lười. Khoan hãy nói đến việc kiến thức có hàn lâm hay không, có khó nuốt hay không, có kém thực tiễn hay không. Mà hãy tự hỏi, tại sao lại như vậy? Không ai chịu đựng nỗi 2 3 tiếng học bài ở nhà. Nói trắng ra là họ quá lười chịu đựng. Alan Phan đã từng nói rằng ông không hiểu tại sao một đất nước dân số vàng như Việt Nam lại có vẻ lù khù như các cụ già đến vậy.<br /><br />Bạn hỏi tại sao? Hãy tạm trách Internet, Smartphone, Karaoke, Nhậu nhẹt, Lotte, Starbuck và các loại ăn chơi thời hiện đại nhé. Bạn lại hỏi tại sao nữa à? Bởi vì đó là thách thức của thời đại này. Thú vui hưởng thụ bao vây xung quanh, nhan nhãn đông tây nam bắc hướng nào cũng có. Tại sao phải chịu đựng học bài khi tụi bạn đi nhậu, đi hẹn hò, đi Lotte? À, quên nữa, đừng ai nói với tôi một câu mà đứa trẻ trâu nào cũng biết: Cái nào cũng có mặt lợi, quan trọng là đừng dùng quá liều lượng. Bởi vì, không có mấy ai biết kiểm soát chính họ ở cái vùng đất này đâu.<br />LƯỜI LÀM<br /><br />Tất cả những người chủ ở Việt Nam đều khó tính, họ thường đốc thúc công nhân của mình. Bởi vì họ biết, không đốc thúc, bọn công nhân chỉ ngồi chơi, và làm kiểu đối phó, chủ tới thì luôn tay luôn chân, chủ đi thì phì phèo điếu thuốc, thậm chí là lướt facebook chat chit nữa là đằng khác. Nếu cha mẹ bạn là người trả tiền cho công nhân, chắc bạn sẽ rõ điều đó hơn cả.<br /><br />Bạn hỏi vì sao họ lười làm, họ bắt đầu lười từ khi nào? Vì sao? Vì họ chẳng có thích thú gì với công việc. Bởi vì họ từ cái giây phút họ lười học, họ chẳng có kiến thức gì để giải quyết vấn đề nên họ chẳng muốn xảy ra thêm vấn đề gì nữa. Mà đấy, cách hay nhất để không có vấn đề gì để giải quyết là ngồi chơi. Làm việc thì tạo nên vấn đề, giải quyết vấn đề chính là một bước thăng tiến. Nhưng họ lại sợ gặp vấn đề biết bao. Không giải quyết được lại bị chửi, lại bị sỉ nhục, lại quê với người khác. Nên họ thà làm người nhàn rỗi tay chân, áo sạch đồ đẹp, không một vết bẩn còn hơn lấm lem mồ hôi, nhếch nhác không ai thèm dòm.<br />LƯỜI SUY NGHĨ<br /><br />Lướt dạo hết vòng facebook là điều bạn có thể làm ngay. Nếu facebook bạn không có gì đáng để xem, không có gì để làm bạn cảm động, làm bạn thấy phải nhìn lại bản thân mình thì bạn chính là một ví dụ. Còn nếu có thông tin gì đó hay, viết về thực trạng của đất nước, về ô nhiễm môi trường, về động vật tuyệt chủng, hay các bài viết học thuật, hãy xem nó được bao nhiêu người like? À, thường thì không có bao nhiêu người like đâu. Không tin lướt ngay facebook là biết.<br /><br />Chúng ta không có gì để học sao? Hay chúng ta chỉ quan tâm về tự sướng, em nào đẹp, em nào xài camera 360, anh nào GAY, chỗ nào chơi tốt, khu nào ăn ngon, quần áo chỗ nào bán đẹp? Nếu facebook của bạn không có bất cứ cái gì liên quan tới học thuật, kiến thức, thay vào đó là 90% ảnh girl xinh, trai đẹp, hãy yên tâm một cách chắc nịch rằng bạn là một trong những đứa lười suy nghĩ bậc nhất thế giới.<br />LƯỜI TRANH ĐẤU<br /><br />Cái này thì khỏi phải nói luôn rồi. Cha chung chả ai khóc mà. Đất nước ngày càng đi xuống thì cũng mặc. Nói thật, chả ai quan tâm cả. Những người có tâm, những người làm báo cứ như những kẻ thui thủi một mình tự kỷ vậy. Bài nào họ viết ra, họ tự đọc, chả mấy ai đọc nói chi đến like và comment. Đi chơi noel xong rác thải đầy đường để phải viết lên báo, cũng chả cần thấy nhục mặt cho bản thân hay cho đất nước này, cứ thế năm nào cũng vậy, cũng lên báo, rồi cũng thôi, vì chẳng ai còn hơi sức để nói nữa.<br /><br />Thờ ơ là căn bệnh của người Việt. Nếu không tin, search bài báo: “Người Việt vô cảm thứ 13 thế giới” là biết. Họ chẳng muốn tranh đấu. Họ chẳng muốn gì cả ngoài việc hưởng thụ những gì đang có. Tài nguyên chúng ta bán, cây rừng chúng ta cưa, voi rừng chúng ta giết, thú rừng chúng ta ăn, chả còn gì mà chúng ta “tha” cả. Khai thác triệt để cho thế hệ này tận hưởng, có thể đoán là trong vòng 10 năm tới sẽ cạn sạch. Nhưng mọi người thì cứ thờ ơ để mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Miễn là họ không ở những vùng hiểm trở, thiên tai; miễn là họ không bị gì hết. Càng ngày, người ta càng rút về thành thị, co cụm, bạn thấy không? Cả đám ăn chơi phè phỡn với nhau, rồi chuốc độc nhau trong từng thớ thịt, dĩa cơm… Nhưng không ai muốn tranh đấu! Chẳng ai muốn cả, vì họ bận phải hưởng thụ sự hiện đại này.<br /><br />Đấy là những thế hệ đã được đào tạo. Việt Nam thuộc loại khủng của thế giới trong việc chi ngân sách cho giáo dục. Họ đã làm gì, và chúng ta đã tôi luyện bản thân như thế nào? Có khi nào chúng ta thấy nhục nhã, chẳng cần gì cao siêu, mà chỉ bởi vì chúng ta vừa quăng một cục rác xuống đường. Ai đó nhắc nhở, và chúng ta phản bác: TRƯỚC SAU CŨNG CÓ NGƯỜI QUÉT THÔI. Liệu có bao giờ chúng ta thấy nhục mặt vì cái độ lười nó ghê tởm đến nỗi những con chó thông minh, biết đi ị đúng chỗ cũng phải khinh thường?<br /><br />Những thế hệ đi qua, và những bài học của các bậc mẹ cha ngày càng thực dụng. Bạn không thấy xã hội này quá co cụm từ khi bạn chuẩn bị cắp đồ lên thành phố học? 99,9% tôi đảm bảo sẽ được nhắc: Giữ tiền cẩn thận nha con, trộm cắp dữ lắm; Ở ký túc xá coi chừng nhà con, trộm cắp phức tạp lắm; ở Sài Gòn cẩn thận nha con, dân tứ xứ chẳng biết ai là ai đâu…<br /><br />Bạn đã từng nghe, chắc chắn như vậy, và hãy thừa nhận là lũ người xung quanh bạn thật gớm ghiếc. Và bạn, tôi chỉ đích danh bạn đó, cũng chưa chắc là một trường hợp đặc biệt gì ngoài lũ gớm ghiếc đó đâu. Một lũ tệ hại, cười với nhau những nụ cười giả tạo, đôi tay vịn chắc túi tiền và trôi vào dòng cuộc sống. Chúng ta chắp vá đất nước này, rách chỗ nào vá chỗ đó, nhưng đúng như Lưu Quang Vũ nói:<br /><br /> “Có những cái sai không thể sửa được. Chắp vá, gượng ép chỉ càng sai thêm. Chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù lại bằng một việc làm đúng khác.”<br /><br />Nhưng chúng ta chẳng quan tâm lời dạy này. Chúng ta chắp vá nhiều hơn là đằng khác. Ai đó đút lót, chúng ta đút lót nhiều hơn. Ai đó đối phó để được điểm cao, chúng ta quyết tâm biết được đề thầy sắp ra giờ kiểm tra. Ai đó quăng rác bừa bãi, chúng ta quăng rác một cách tinh vi. Ai đó lừa đảo ta, ta học cách đó để lừa đảo lại người khác. Và chúng ta có một xã hội như ngày hôm nay. Chẳng ra một cái gì cả.<br /><br />Một dân tộc ghê tởm nhau, đề phòng nhau đến những chuyện nhỏ nhặt đến như vậy thì làm sao còn đầu óc để đầu tư vào những thứ tiến bộ khác hơn? Một xã hội co cụm, những ánh mắt đầy hoài nghi, ghê tởm thay cho chúng ta!<br /><br />Chúng ta lười mọi thứ. Chúng ta lười vận động, rồi thì sức khỏe chúng ta kém, sức chịu đựng không có nên chúng ta nhác học, lười làm, buồn ngủ khi phải nghĩ và chán ngán khi phải chịu đựng. Tất cả những gì chúng ta có là đối phó, từ trong ra ngoài. Không đối phó bằng cách hối lộ tiền, thì đối phó bằng cách mua bằng cấp giả, nếu không được thì học đại cho xong, và trong lúc học cũng đối phó với thầy cô. Vâng, chúng ta đối phó n+1 các loại. Nhưng điều làm tôi ghê tởm hơn cả tật đối phó, chính là không thèm đối phó nữa mà sẵn sàng thải rác ra đường như không giữa ban ngày ban mặt, buông lời tục tĩu, dâm dục giữa thiên hạ. Số đó không hề ít, xin chớ coi thường.<br /> Chịu đựng! Những người đi ra từ chiến tranh với sức chịu đựng ghê gớm lại nuôi dạy con họ một cách đầy nuông chiều. Quá nhiều người đi ra từ chiến tranh, quá nghèo khổ để nói đến đức hạnh, tất cả những gì họ lo lắng là tiền, là mưu sinh. Đó là lý do chúng ta ở đây. Cả một lũ không được giáo dục tốt. Cả một lũ đang làm đất nước này đi xuống. Đó không phải là lỗi của họ, hãy thông cảm vì điều đó. Họ đã cố phải xây dựng lại mọi thứ từ đống tro tàn. Nhưng còn chúng ta thì sao? Được nuông chiều từ nhỏ tới lớn, chẳng phải chịu đựng bất cứ cái gì, và giờ thì sẵn sàng ngồi quán cafe chém gió suốt ngày.<br /><br />Bạn biết bọn nhậu nhẹt và ngồi quán cafe chém gió thường nói gì khi gặp nhau? Tao mới xin làm chỗ kia, lương 4 triệu mà toàn ngồi chơi. Liền lập tức, thằng đối diện sẽ bảo: NGON VẬY!<br />TƯ DUY KINH DOANH: Yếu Tố Cần Cho Người Khởi Nghiệp<br /><br />Cái tư duy ở xứ này là: Ngồi chơi và “khỏe”! Nhưng yên tâm đi, vũ trụ rất công bằng. Cái chỏm nhỏ ở chỗ này trước sau gì cũng bị trừng phạt nếu tiếp tục tồn tại theo kiểu đó.<br /><br />Nếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.<br /><br />Đừng uống cạn tài nguyên này, đừng ăn mặn để con cháu khát nước. Đừng để thế hệ nối tiếp thế hệ sống cuộc sống như thế này. Và xin cũng đừng, đừng xấu xa cho đã để rồi sau này bắt con mình trở thành một người tốt. Con nít học qua hình ảnh, nó bắt chước tất cả những gì nó thấy. Đừng bao giờ cho phép bản thân tệ hại, và dạy con bằng cái lối nói rằng bạn dù có xấu xa thế nào cũng là hy sinh cho tương lai của nó. Bởi vì, cách đó nhàm quá rồi, một lời biện hộ không có nghĩa gì hết.<br /><br />Tôi biết là Việt Nam vẫn chưa đến lúc có một cuộc cách mạng cải tổ lại tư duy người Việt. Nhưng từ giờ cho tới lúc đó, hy vọng tôi có thể giúp ai đó hiểu rằng, hãy luyện tập, hãy chịu đựng để bước đi những ngày tháng trưởng thành. Bạn không thể lớn thêm nếu không chịu đựng. Nếu bạn muốn đi lên, bạn phải chịu đựng, dù xung quanh không có ai hỗ trợ bạn, dù xung quanh mọi người đang say ngủ…<br />NẾU BẠN MUỐN TRƯỞNG THÀNH, HÃY CHỊU ĐỰNG<br /><br />Trong nghĩa của từ chịu đựng, không có lười biếng. Trong nghĩa của từ chịu đựng là sức mạnh. Mỗi một cá nhân có sức mạnh, khỏi cần phải bàn tới chuyện đất nước có đi lên hay không, vì đôi tay của họ thậm chí có thể nhấc bổng cả bầu trời…<br /><br />(Nếu bạn nào đặt một dấu chấm hỏi vì sao bài trước tôi viết là chẳng có ai lười thì bài này tôi lại đỗ lỗi cho việc người ta lười, thì xin hãy hiểu rõ là trong 2 bài tôi đang đề cập đến 2 chuyện khác nhau. Bài trước là cảm thông với những người chưa tìm ra họ là ai trong cuộc đời. Bài này nói về những con người xung quanh tôi mà đầu óc bị mụ mẫm hóa hết rồi, không còn biết gì ngoài những lạc thú tầm thường nữa.)", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/865840831463940096", "published": "2018-07-17T06:22:20+00:00", "source": { "content": "ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾNG\n\nĐây là một bài viết tôi sưu tầm được, nhưng tôi phải nói trước với bạn là ngôn từ của nó không hề ngọt tai, nếu bạn chưa sẵn sàng nhìn nhận thực tại bản thân hay thế hệ, có lẽ bạn sẽ thấy một chút khó chịu khi đọc.\n\nNếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.\n\nBạn có biết lý do chính dẫn tới việc nước Việt ngày càng sa sút? Câu trả lời là: LƯỜI!\n\nNgười ta cứ đang kéo cố gắng đất nước này đi lên. Hàng loạt bài báo được viết nên. Trong đó chỉ ra rằng đất nước này đang bị ô nhiễm hóa, đang bị bóc lột hóa, đang bị bất công hóa, và đang bị căng thẳng hóa… Nhưng rồi các bạn biết được điều gì là quan trọng? Ừ, CHẲNG AI THÈM ĐỌC NHỮNG BÀI BÁO ĐÓ. Nghĩa là người ta không biết chuyện gì đang xảy ra chung quanh họ, không biết được mức độ căng thẳng leo thang của thế giới xung quanh. Tóm lại là, người viết thì cứ viết, người chơi thì cứ chơi, không ai thèm đọc. Dĩ nhiên là ta đang nói đến số đông thôi.\n\nVậy ra, người ta đang cố gắng thay đổi mọi thứ ở phần ngọn. Nghĩa là kêu gọi những con người đã góp sức gây nên hiện trạng này, hãy thôi đừng phá hủy đất nước nữa, hãy thôi xả rác, hãy thôi chém giết. Đó là một ý tưởng điên rồ. Kêu gọi người từng sát hại đất nước này hãy suy nghĩ lại, rũ chút lòng thương, đừng phá hoại nữa.\n\nBạn biết vì sao mà đất nước này cứ thụt lùi, thậm chí bây giờ thua cả Lào và Campuchia không? Nếu bạn định trả lời là chính phủ thì hãy tạm gác lại cái ý nghĩ đó. Bởi vì vấn đề là dân chúng ở đây mang một căn bệnh nan y không thể chữa nỗi: LƯỜI!\nLƯỜI VẬN ĐỘNG, TẬP THỂ DỤC\n\nSo với số người tập thể dục, thì số người không tập chiếm gấp nhiều lần, nếu không muốn nói là áp đảo hoàn toàn. Bạn không tin? Sáng thức dậy 4 giờ sáng chạy bộ. Rất nhiều ông cụ, bà già sẽ chạy cùng bạn. Số trung niên cũng rất nhiều. Còn số thanh niên thì chiếm trên đầu ngón tay thôi nhé.\n\nMà không tập thể dục thì chẳng đào đâu ra sức khỏe, không có sức khỏe thì làm cái gì cũng mau mệt, mau mệt thì sẽ nhanh chán, mà nhanh chán thì sẽ sớm bỏ cuộc. Những người có sức khỏe yếu thường làm mọi việc qua loa. Tin tôi đi. Họ không chịu đựng nỗi bất cứ chuyện gì hết. Đó là khi chúng ta nên nói tiếp các kiểu lười khác là hệ lụy của lười vận động.\nLƯỜI HỌC\n\nCái này thì khỏi nói rồi. Trừ các học sinh trường chuyên và công lập, đa số những trường khác, học sinh rất chi là lười. Khoan hãy nói đến việc kiến thức có hàn lâm hay không, có khó nuốt hay không, có kém thực tiễn hay không. Mà hãy tự hỏi, tại sao lại như vậy? Không ai chịu đựng nỗi 2 3 tiếng học bài ở nhà. Nói trắng ra là họ quá lười chịu đựng. Alan Phan đã từng nói rằng ông không hiểu tại sao một đất nước dân số vàng như Việt Nam lại có vẻ lù khù như các cụ già đến vậy.\n\nBạn hỏi tại sao? Hãy tạm trách Internet, Smartphone, Karaoke, Nhậu nhẹt, Lotte, Starbuck và các loại ăn chơi thời hiện đại nhé. Bạn lại hỏi tại sao nữa à? Bởi vì đó là thách thức của thời đại này. Thú vui hưởng thụ bao vây xung quanh, nhan nhãn đông tây nam bắc hướng nào cũng có. Tại sao phải chịu đựng học bài khi tụi bạn đi nhậu, đi hẹn hò, đi Lotte? À, quên nữa, đừng ai nói với tôi một câu mà đứa trẻ trâu nào cũng biết: Cái nào cũng có mặt lợi, quan trọng là đừng dùng quá liều lượng. Bởi vì, không có mấy ai biết kiểm soát chính họ ở cái vùng đất này đâu.\nLƯỜI LÀM\n\nTất cả những người chủ ở Việt Nam đều khó tính, họ thường đốc thúc công nhân của mình. Bởi vì họ biết, không đốc thúc, bọn công nhân chỉ ngồi chơi, và làm kiểu đối phó, chủ tới thì luôn tay luôn chân, chủ đi thì phì phèo điếu thuốc, thậm chí là lướt facebook chat chit nữa là đằng khác. Nếu cha mẹ bạn là người trả tiền cho công nhân, chắc bạn sẽ rõ điều đó hơn cả.\n\nBạn hỏi vì sao họ lười làm, họ bắt đầu lười từ khi nào? Vì sao? Vì họ chẳng có thích thú gì với công việc. Bởi vì họ từ cái giây phút họ lười học, họ chẳng có kiến thức gì để giải quyết vấn đề nên họ chẳng muốn xảy ra thêm vấn đề gì nữa. Mà đấy, cách hay nhất để không có vấn đề gì để giải quyết là ngồi chơi. Làm việc thì tạo nên vấn đề, giải quyết vấn đề chính là một bước thăng tiến. Nhưng họ lại sợ gặp vấn đề biết bao. Không giải quyết được lại bị chửi, lại bị sỉ nhục, lại quê với người khác. Nên họ thà làm người nhàn rỗi tay chân, áo sạch đồ đẹp, không một vết bẩn còn hơn lấm lem mồ hôi, nhếch nhác không ai thèm dòm.\nLƯỜI SUY NGHĨ\n\nLướt dạo hết vòng facebook là điều bạn có thể làm ngay. Nếu facebook bạn không có gì đáng để xem, không có gì để làm bạn cảm động, làm bạn thấy phải nhìn lại bản thân mình thì bạn chính là một ví dụ. Còn nếu có thông tin gì đó hay, viết về thực trạng của đất nước, về ô nhiễm môi trường, về động vật tuyệt chủng, hay các bài viết học thuật, hãy xem nó được bao nhiêu người like? À, thường thì không có bao nhiêu người like đâu. Không tin lướt ngay facebook là biết.\n\nChúng ta không có gì để học sao? Hay chúng ta chỉ quan tâm về tự sướng, em nào đẹp, em nào xài camera 360, anh nào GAY, chỗ nào chơi tốt, khu nào ăn ngon, quần áo chỗ nào bán đẹp? Nếu facebook của bạn không có bất cứ cái gì liên quan tới học thuật, kiến thức, thay vào đó là 90% ảnh girl xinh, trai đẹp, hãy yên tâm một cách chắc nịch rằng bạn là một trong những đứa lười suy nghĩ bậc nhất thế giới.\nLƯỜI TRANH ĐẤU\n\nCái này thì khỏi phải nói luôn rồi. Cha chung chả ai khóc mà. Đất nước ngày càng đi xuống thì cũng mặc. Nói thật, chả ai quan tâm cả. Những người có tâm, những người làm báo cứ như những kẻ thui thủi một mình tự kỷ vậy. Bài nào họ viết ra, họ tự đọc, chả mấy ai đọc nói chi đến like và comment. Đi chơi noel xong rác thải đầy đường để phải viết lên báo, cũng chả cần thấy nhục mặt cho bản thân hay cho đất nước này, cứ thế năm nào cũng vậy, cũng lên báo, rồi cũng thôi, vì chẳng ai còn hơi sức để nói nữa.\n\nThờ ơ là căn bệnh của người Việt. Nếu không tin, search bài báo: “Người Việt vô cảm thứ 13 thế giới” là biết. Họ chẳng muốn tranh đấu. Họ chẳng muốn gì cả ngoài việc hưởng thụ những gì đang có. Tài nguyên chúng ta bán, cây rừng chúng ta cưa, voi rừng chúng ta giết, thú rừng chúng ta ăn, chả còn gì mà chúng ta “tha” cả. Khai thác triệt để cho thế hệ này tận hưởng, có thể đoán là trong vòng 10 năm tới sẽ cạn sạch. Nhưng mọi người thì cứ thờ ơ để mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Miễn là họ không ở những vùng hiểm trở, thiên tai; miễn là họ không bị gì hết. Càng ngày, người ta càng rút về thành thị, co cụm, bạn thấy không? Cả đám ăn chơi phè phỡn với nhau, rồi chuốc độc nhau trong từng thớ thịt, dĩa cơm… Nhưng không ai muốn tranh đấu! Chẳng ai muốn cả, vì họ bận phải hưởng thụ sự hiện đại này.\n\nĐấy là những thế hệ đã được đào tạo. Việt Nam thuộc loại khủng của thế giới trong việc chi ngân sách cho giáo dục. Họ đã làm gì, và chúng ta đã tôi luyện bản thân như thế nào? Có khi nào chúng ta thấy nhục nhã, chẳng cần gì cao siêu, mà chỉ bởi vì chúng ta vừa quăng một cục rác xuống đường. Ai đó nhắc nhở, và chúng ta phản bác: TRƯỚC SAU CŨNG CÓ NGƯỜI QUÉT THÔI. Liệu có bao giờ chúng ta thấy nhục mặt vì cái độ lười nó ghê tởm đến nỗi những con chó thông minh, biết đi ị đúng chỗ cũng phải khinh thường?\n\nNhững thế hệ đi qua, và những bài học của các bậc mẹ cha ngày càng thực dụng. Bạn không thấy xã hội này quá co cụm từ khi bạn chuẩn bị cắp đồ lên thành phố học? 99,9% tôi đảm bảo sẽ được nhắc: Giữ tiền cẩn thận nha con, trộm cắp dữ lắm; Ở ký túc xá coi chừng nhà con, trộm cắp phức tạp lắm; ở Sài Gòn cẩn thận nha con, dân tứ xứ chẳng biết ai là ai đâu…\n\nBạn đã từng nghe, chắc chắn như vậy, và hãy thừa nhận là lũ người xung quanh bạn thật gớm ghiếc. Và bạn, tôi chỉ đích danh bạn đó, cũng chưa chắc là một trường hợp đặc biệt gì ngoài lũ gớm ghiếc đó đâu. Một lũ tệ hại, cười với nhau những nụ cười giả tạo, đôi tay vịn chắc túi tiền và trôi vào dòng cuộc sống. Chúng ta chắp vá đất nước này, rách chỗ nào vá chỗ đó, nhưng đúng như Lưu Quang Vũ nói:\n\n “Có những cái sai không thể sửa được. Chắp vá, gượng ép chỉ càng sai thêm. Chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù lại bằng một việc làm đúng khác.”\n\nNhưng chúng ta chẳng quan tâm lời dạy này. Chúng ta chắp vá nhiều hơn là đằng khác. Ai đó đút lót, chúng ta đút lót nhiều hơn. Ai đó đối phó để được điểm cao, chúng ta quyết tâm biết được đề thầy sắp ra giờ kiểm tra. Ai đó quăng rác bừa bãi, chúng ta quăng rác một cách tinh vi. Ai đó lừa đảo ta, ta học cách đó để lừa đảo lại người khác. Và chúng ta có một xã hội như ngày hôm nay. Chẳng ra một cái gì cả.\n\nMột dân tộc ghê tởm nhau, đề phòng nhau đến những chuyện nhỏ nhặt đến như vậy thì làm sao còn đầu óc để đầu tư vào những thứ tiến bộ khác hơn? Một xã hội co cụm, những ánh mắt đầy hoài nghi, ghê tởm thay cho chúng ta!\n\nChúng ta lười mọi thứ. Chúng ta lười vận động, rồi thì sức khỏe chúng ta kém, sức chịu đựng không có nên chúng ta nhác học, lười làm, buồn ngủ khi phải nghĩ và chán ngán khi phải chịu đựng. Tất cả những gì chúng ta có là đối phó, từ trong ra ngoài. Không đối phó bằng cách hối lộ tiền, thì đối phó bằng cách mua bằng cấp giả, nếu không được thì học đại cho xong, và trong lúc học cũng đối phó với thầy cô. Vâng, chúng ta đối phó n+1 các loại. Nhưng điều làm tôi ghê tởm hơn cả tật đối phó, chính là không thèm đối phó nữa mà sẵn sàng thải rác ra đường như không giữa ban ngày ban mặt, buông lời tục tĩu, dâm dục giữa thiên hạ. Số đó không hề ít, xin chớ coi thường.\n Chịu đựng! Những người đi ra từ chiến tranh với sức chịu đựng ghê gớm lại nuôi dạy con họ một cách đầy nuông chiều. Quá nhiều người đi ra từ chiến tranh, quá nghèo khổ để nói đến đức hạnh, tất cả những gì họ lo lắng là tiền, là mưu sinh. Đó là lý do chúng ta ở đây. Cả một lũ không được giáo dục tốt. Cả một lũ đang làm đất nước này đi xuống. Đó không phải là lỗi của họ, hãy thông cảm vì điều đó. Họ đã cố phải xây dựng lại mọi thứ từ đống tro tàn. Nhưng còn chúng ta thì sao? Được nuông chiều từ nhỏ tới lớn, chẳng phải chịu đựng bất cứ cái gì, và giờ thì sẵn sàng ngồi quán cafe chém gió suốt ngày.\n\nBạn biết bọn nhậu nhẹt và ngồi quán cafe chém gió thường nói gì khi gặp nhau? Tao mới xin làm chỗ kia, lương 4 triệu mà toàn ngồi chơi. Liền lập tức, thằng đối diện sẽ bảo: NGON VẬY!\nTƯ DUY KINH DOANH: Yếu Tố Cần Cho Người Khởi Nghiệp\n\nCái tư duy ở xứ này là: Ngồi chơi và “khỏe”! Nhưng yên tâm đi, vũ trụ rất công bằng. Cái chỏm nhỏ ở chỗ này trước sau gì cũng bị trừng phạt nếu tiếp tục tồn tại theo kiểu đó.\n\nNếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.\n\nĐừng uống cạn tài nguyên này, đừng ăn mặn để con cháu khát nước. Đừng để thế hệ nối tiếp thế hệ sống cuộc sống như thế này. Và xin cũng đừng, đừng xấu xa cho đã để rồi sau này bắt con mình trở thành một người tốt. Con nít học qua hình ảnh, nó bắt chước tất cả những gì nó thấy. Đừng bao giờ cho phép bản thân tệ hại, và dạy con bằng cái lối nói rằng bạn dù có xấu xa thế nào cũng là hy sinh cho tương lai của nó. Bởi vì, cách đó nhàm quá rồi, một lời biện hộ không có nghĩa gì hết.\n\nTôi biết là Việt Nam vẫn chưa đến lúc có một cuộc cách mạng cải tổ lại tư duy người Việt. Nhưng từ giờ cho tới lúc đó, hy vọng tôi có thể giúp ai đó hiểu rằng, hãy luyện tập, hãy chịu đựng để bước đi những ngày tháng trưởng thành. Bạn không thể lớn thêm nếu không chịu đựng. Nếu bạn muốn đi lên, bạn phải chịu đựng, dù xung quanh không có ai hỗ trợ bạn, dù xung quanh mọi người đang say ngủ…\nNẾU BẠN MUỐN TRƯỞNG THÀNH, HÃY CHỊU ĐỰNG\n\nTrong nghĩa của từ chịu đựng, không có lười biếng. Trong nghĩa của từ chịu đựng là sức mạnh. Mỗi một cá nhân có sức mạnh, khỏi cần phải bàn tới chuyện đất nước có đi lên hay không, vì đôi tay của họ thậm chí có thể nhấc bổng cả bầu trời…\n\n(Nếu bạn nào đặt một dấu chấm hỏi vì sao bài trước tôi viết là chẳng có ai lười thì bài này tôi lại đỗ lỗi cho việc người ta lười, thì xin hãy hiểu rõ là trong 2 bài tôi đang đề cập đến 2 chuyện khác nhau. Bài trước là cảm thông với những người chưa tìm ra họ là ai trong cuộc đời. Bài này nói về những con người xung quanh tôi mà đầu óc bị mụ mẫm hóa hết rồi, không còn biết gì ngoài những lạc thú tầm thường nữa.)", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:865840831463940096/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:863622325581307904", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "Best comment!<br /><a href=\"https://www.facebook.com/photo.php?fbid=10204879823591637&amp;set=a.1380760895329.39572.1721130239&amp;type=3&amp;theater\" target=\"_blank\">https://www.facebook.com/photo.php?fbid=10204879823591637&amp;set=a.1380760895329.39572.1721130239&amp;type=3&amp;theater</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/863622325581307904", "published": "2018-07-11T03:26:47+00:00", "source": { "content": "Best comment!\nhttps://www.facebook.com/photo.php?fbid=10204879823591637&set=a.1380760895329.39572.1721130239&type=3&theater", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:863622325581307904/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:863302271927697408", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "haha-", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/461458277973110796" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/863302271927697408", "published": "2018-07-10T06:15:00+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/461458277973110796/entities/urn:activity:862627261669982208", "source": { "content": "haha-", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:863302271927697408/activity" }, { "type": "Create", "actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "object": { "type": "Note", "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:863287191161151488", "attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601", "content": "<a href=\"https://www.minds.com/newsfeed/863287191161151488\" target=\"_blank\">https://www.minds.com/newsfeed/863287191161151488</a>", "to": [ "https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public" ], "cc": [ "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/followers", "https://www.minds.com/api/activitypub/users/756801760672096275" ], "tag": [], "url": "https://www.minds.com/newsfeed/863287191161151488", "published": "2018-07-10T05:15:05+00:00", "inReplyTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/756801760672096275/entities/urn:activity:863074334545793024", "source": { "content": "https://www.minds.com/newsfeed/863287191161151488", "mediaType": "text/plain" } }, "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/entities/urn:activity:863287191161151488/activity" } ], "id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/outbox", "partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/851698908982681601/outboxoutbox" }