A small tool to view real-world ActivityPub objects as JSON! Enter a URL
or username from Mastodon or a similar service below, and we'll send a
request with
the right
Accept
header
to the server to view the underlying object.
{
"@context": "https://www.w3.org/ns/activitystreams",
"type": "OrderedCollectionPage",
"orderedItems": [
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859380200398991360",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"content": "Tháng 5 - 2018<br /><br />[Hãy là phản động chính nghĩa]<br />Có một từ mà chắc dân xài internet Việt Nam ai cũng biết đó là từ “phản động”. Người ta nghe “phản động” thì nhiều rồi nhưng mấy ai hiểu được ý nghĩa thực sự của nó – Ý nghĩa của một người phản động chính nghĩa! Vào chủ đề luôn, sau đây là những biểu hiện của người phản động chính nghĩa:<br />1. Người phản động chính nghĩa có thể là bất cứ thành phần nào trong xã hội nhưng chắc chắn họ phải là người sống có ích cho xã hội.<br />2. Người phản động chính nghĩa yêu nước, thương dân tộc, con người Việt Nam bằng cả trái tim.<br />3. Người phản động chính nghĩa ghét Cộng sản nhưng không thích <a href=\"https://www.minds.com/search?f=top&t=all&q=DMCS\" title=\"#DMCS\" class=\"u-url hashtag\" target=\"_blank\">#DMCS</a>, họ thích chủ nghĩa tư bản, thị trường tự do, chính phủ giới hạn và hoà bình thông qua sức mạnh.<br />4. Người phản động chính nghĩa luôn hoài niệm về VNCH như một nền văn minh cao nhất mà dân tộc từng có nhưng không cuồng như mấy anh bò vàng.<br />5. Người phản động chính nghĩa nhìn thấy hiện tình đất nước bằng cái nhìn cá nhân, độc lập và có tư duy phản biện để không bị dắt mũi bởi truyền thông.<br />6. Người phản động chính nghĩa luôn tìm cách thông não những người xung quanh để họ nhìn thấy sự thật.<br />7. Người phản động chính nghĩa thích người khác tự nhìn nhận ra vấn đề chứ không nhồi nhét tư tưởng vào đầu họ vì họ biết nhồi sọ là cách giáo dục của cộng sản và nó chẳng có hiệu quả gì hết, học sinh thi xong thì đâu còn nhớ gì.<br />8. Người phản động chính nghĩa ghét bị người nước ngoài khinh thường mỗi lần xuất cảnh và muốn giải thích cho họ hiểu hiện tình dân tộc.<br />9. Người phản động chính nghĩa ghét chuyện lòng tự tôn dân tộc bị hạ thấp và không ưa kẻ nào làm nhục quốc thể.<br />10. Người phản động chính nghĩa luôn có tinh thần sẵn sàng đứng lên đấu tranh cho dân tộc bất cứ lúc nào.<br />11. Người phản động chính nghĩa có phương hướng đấu tranh dân chủ bất bạo động vì họ biết kích động bạo lực là cách làm của cộng sản.<br />12. Người phản động chính nghĩa không sợ chết, vì họ biết đó là sự hy sinh có ích cho dân tộc.<br />13. Người phản động chính nghĩa không sợ bị tù đày, và nó cũng không cản được quyết tâm của họ.<br />14. Người phản động chính nghĩa luôn chờ đợi ngày đất nước thực sự tự chủ, tự do và thực sự độc lập.<br />15. Người phản động chính nghĩa sẵn sàng dùng hết khả năng, sức lực xây dựng quê hương lại quê hương.<br /><br />Tóm lại, người phản động chính nghĩa có lí tưởng “phản động” xuất phát từ chính con tim họ chứ không hề từ sự rủ rê của đám đông nào tự xưng là “phản động”. Có thể nói con đường “phản động” là con đường đầy chông gai và chỉ những ai gan góc, dũng cảm mới nên theo đuổi. Vậy nhìn lại mình, bạn đã là một người phản động thực sự chưa, nếu chưa thì hãy cố gắng trở thành người phản động chính nghĩa đi, còn không thì xin đừng đi làm phản động. ",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859380200398991360",
"published": "2018-06-29T10:30:05+00:00",
"source": {
"content": "Tháng 5 - 2018\n\n[Hãy là phản động chính nghĩa]\nCó một từ mà chắc dân xài internet Việt Nam ai cũng biết đó là từ “phản động”. Người ta nghe “phản động” thì nhiều rồi nhưng mấy ai hiểu được ý nghĩa thực sự của nó – Ý nghĩa của một người phản động chính nghĩa! Vào chủ đề luôn, sau đây là những biểu hiện của người phản động chính nghĩa:\n1. Người phản động chính nghĩa có thể là bất cứ thành phần nào trong xã hội nhưng chắc chắn họ phải là người sống có ích cho xã hội.\n2. Người phản động chính nghĩa yêu nước, thương dân tộc, con người Việt Nam bằng cả trái tim.\n3. Người phản động chính nghĩa ghét Cộng sản nhưng không thích #DMCS, họ thích chủ nghĩa tư bản, thị trường tự do, chính phủ giới hạn và hoà bình thông qua sức mạnh.\n4. Người phản động chính nghĩa luôn hoài niệm về VNCH như một nền văn minh cao nhất mà dân tộc từng có nhưng không cuồng như mấy anh bò vàng.\n5. Người phản động chính nghĩa nhìn thấy hiện tình đất nước bằng cái nhìn cá nhân, độc lập và có tư duy phản biện để không bị dắt mũi bởi truyền thông.\n6. Người phản động chính nghĩa luôn tìm cách thông não những người xung quanh để họ nhìn thấy sự thật.\n7. Người phản động chính nghĩa thích người khác tự nhìn nhận ra vấn đề chứ không nhồi nhét tư tưởng vào đầu họ vì họ biết nhồi sọ là cách giáo dục của cộng sản và nó chẳng có hiệu quả gì hết, học sinh thi xong thì đâu còn nhớ gì.\n8. Người phản động chính nghĩa ghét bị người nước ngoài khinh thường mỗi lần xuất cảnh và muốn giải thích cho họ hiểu hiện tình dân tộc.\n9. Người phản động chính nghĩa ghét chuyện lòng tự tôn dân tộc bị hạ thấp và không ưa kẻ nào làm nhục quốc thể.\n10. Người phản động chính nghĩa luôn có tinh thần sẵn sàng đứng lên đấu tranh cho dân tộc bất cứ lúc nào.\n11. Người phản động chính nghĩa có phương hướng đấu tranh dân chủ bất bạo động vì họ biết kích động bạo lực là cách làm của cộng sản.\n12. Người phản động chính nghĩa không sợ chết, vì họ biết đó là sự hy sinh có ích cho dân tộc.\n13. Người phản động chính nghĩa không sợ bị tù đày, và nó cũng không cản được quyết tâm của họ.\n14. Người phản động chính nghĩa luôn chờ đợi ngày đất nước thực sự tự chủ, tự do và thực sự độc lập.\n15. Người phản động chính nghĩa sẵn sàng dùng hết khả năng, sức lực xây dựng quê hương lại quê hương.\n\nTóm lại, người phản động chính nghĩa có lí tưởng “phản động” xuất phát từ chính con tim họ chứ không hề từ sự rủ rê của đám đông nào tự xưng là “phản động”. Có thể nói con đường “phản động” là con đường đầy chông gai và chỉ những ai gan góc, dũng cảm mới nên theo đuổi. Vậy nhìn lại mình, bạn đã là một người phản động thực sự chưa, nếu chưa thì hãy cố gắng trở thành người phản động chính nghĩa đi, còn không thì xin đừng đi làm phản động. ",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859380200398991360/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859379394410110976",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"content": "Tháng 2 - 2018<br /><br />[Tranh luận và cãi lộn]<br /><br />Tôi thấy rất nhiều anh em chưa hiểu nghĩa của từ chữ này,<br />tranh luận (debate) và cãi lộn (argumentation) là hai từ với hai nghĩa gần giống nhau nhưng thực sự nó không giống chút nào đâu.<br /><br />Thứ nhất:<br />+Tranh luận (debate) là khi bạn không đồng tính với một phát biểu hay ý kiến và muốn nói lên tiếng nói của mình để phản biện.<br />+Cãi lộn (argumentation) là khi bạn không đồng tính với một phát biểu hay ý kiến nhưng thay vì góp ý để mọi người xem xét thì bạn lại muốn chửi lộn và ép người khác nghe theo ý kiến của bạn hay còn gọi là áp đặt quan điểm lên người khác.<br /><br />Thứ hai: Tranh luận thì không có thắng thua, còn cãi lộn thì có.<br /><br />Thứ ba:<br />+Tranh luận giúp các quan điểm, ý kiến gặp nhau, giúp mọi người có cái nhìn tổng quan hơn về vấn đề được đề cập, vì vậy mà những ý kiến không hợp với lí lẽ tự nhên sẽ dần bị loại ra và tranh luận sẽ làm mọi người mở mang đầu óc, tiếp thu được những cái hay, cái mới.<br />+Cãi lộn làm mọi thứ trở nên căng thẳng vì ai cũng cố gắng bảo vệ quan điểm của mình, ai cũng thấy quan điểm của mình là tuyệt đối đúng. Vì vậy mà người cãi lộn sẽ bị thu hẹp đầu óc, bảo thủ không chịu tiếp nhận cái mới.<br /><br />Sự thật bao giờ nó cũng bự như con voi, nên quan điểm của bất kì ai đưa ra cũng chỉ là một bộ phận của con voi mà thôi. Sống ở thời đại này thì việc tranh luận là cần thiết vì nó làm xã hội tiến bộ lên. Nếu bạn phản biện đúng, nói có lí lẽ thuyết phục được người khác thì mọi người thương bạn. Ngược lại nếu bạn thích cãi lộn thì tôi chắc chắn rằng bạn chỉ mãi là con ếch ngồi nhìn lên cái miệng giếng hay sang hơn là mấy ông thầy bói mù phán chuyện con voi.<br /><br />Vậy nên những ai đã vào group này thì xin hãy nhớ một điều, hãy tranh luận, tranh luận và tranh luận. Đừng bao giờ phán xét ý kiến của người khác là sai mà hãy dùng lí lẽ, dẫn chứng để phản biện thuyết phục họ, ai thuyết phục được thì người người đó thắng. Lí lẽ, lí luận, dẫn chứng mới làm sáng tỏ được vấn đề, còn nếu không có thì đó gọi là áp đặt quan điểm.<br /><br />Tôi thấy nhiều anh em tham gia group cánh hữu không phải với cái đầu tò mò, muốn tìm tòi học hỏi mà muốn dò xét, bốc phốt cái sai của người khác hay cả những anh em nằm vùng. Tôi không có ý xúc phạm bất kì ai nhưng tôi nghĩ rằng ai cũng có quá khứ và đều muốn một tương lai tốt đẹp hơn. Để làm được điều đó anh em cần phải tự khai sáng mình, cần phải có một cái tư duy mở, tư duy tìm tòi cái mới (Open minded), hãy phản biện, tranh luận những ý kiến anh em không đồng ý và đừng bao giờ áp đặt quan điểm của mình lên người khác. À, quan trọng nhất là hãy comment tôn trọng người viết bài, anh em tôn trọng người khác thì người khác mới tôn trọng lại anh em được.<br /><br />Chúc anh em tranh luận vui vẻ.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859379394410110976",
"published": "2018-06-29T10:26:53+00:00",
"source": {
"content": "Tháng 2 - 2018\n\n[Tranh luận và cãi lộn]\n\nTôi thấy rất nhiều anh em chưa hiểu nghĩa của từ chữ này,\ntranh luận (debate) và cãi lộn (argumentation) là hai từ với hai nghĩa gần giống nhau nhưng thực sự nó không giống chút nào đâu.\n\nThứ nhất:\n+Tranh luận (debate) là khi bạn không đồng tính với một phát biểu hay ý kiến và muốn nói lên tiếng nói của mình để phản biện.\n+Cãi lộn (argumentation) là khi bạn không đồng tính với một phát biểu hay ý kiến nhưng thay vì góp ý để mọi người xem xét thì bạn lại muốn chửi lộn và ép người khác nghe theo ý kiến của bạn hay còn gọi là áp đặt quan điểm lên người khác.\n\nThứ hai: Tranh luận thì không có thắng thua, còn cãi lộn thì có.\n\nThứ ba:\n+Tranh luận giúp các quan điểm, ý kiến gặp nhau, giúp mọi người có cái nhìn tổng quan hơn về vấn đề được đề cập, vì vậy mà những ý kiến không hợp với lí lẽ tự nhên sẽ dần bị loại ra và tranh luận sẽ làm mọi người mở mang đầu óc, tiếp thu được những cái hay, cái mới.\n+Cãi lộn làm mọi thứ trở nên căng thẳng vì ai cũng cố gắng bảo vệ quan điểm của mình, ai cũng thấy quan điểm của mình là tuyệt đối đúng. Vì vậy mà người cãi lộn sẽ bị thu hẹp đầu óc, bảo thủ không chịu tiếp nhận cái mới.\n\nSự thật bao giờ nó cũng bự như con voi, nên quan điểm của bất kì ai đưa ra cũng chỉ là một bộ phận của con voi mà thôi. Sống ở thời đại này thì việc tranh luận là cần thiết vì nó làm xã hội tiến bộ lên. Nếu bạn phản biện đúng, nói có lí lẽ thuyết phục được người khác thì mọi người thương bạn. Ngược lại nếu bạn thích cãi lộn thì tôi chắc chắn rằng bạn chỉ mãi là con ếch ngồi nhìn lên cái miệng giếng hay sang hơn là mấy ông thầy bói mù phán chuyện con voi.\n\nVậy nên những ai đã vào group này thì xin hãy nhớ một điều, hãy tranh luận, tranh luận và tranh luận. Đừng bao giờ phán xét ý kiến của người khác là sai mà hãy dùng lí lẽ, dẫn chứng để phản biện thuyết phục họ, ai thuyết phục được thì người người đó thắng. Lí lẽ, lí luận, dẫn chứng mới làm sáng tỏ được vấn đề, còn nếu không có thì đó gọi là áp đặt quan điểm.\n\nTôi thấy nhiều anh em tham gia group cánh hữu không phải với cái đầu tò mò, muốn tìm tòi học hỏi mà muốn dò xét, bốc phốt cái sai của người khác hay cả những anh em nằm vùng. Tôi không có ý xúc phạm bất kì ai nhưng tôi nghĩ rằng ai cũng có quá khứ và đều muốn một tương lai tốt đẹp hơn. Để làm được điều đó anh em cần phải tự khai sáng mình, cần phải có một cái tư duy mở, tư duy tìm tòi cái mới (Open minded), hãy phản biện, tranh luận những ý kiến anh em không đồng ý và đừng bao giờ áp đặt quan điểm của mình lên người khác. À, quan trọng nhất là hãy comment tôn trọng người viết bài, anh em tôn trọng người khác thì người khác mới tôn trọng lại anh em được.\n\nChúc anh em tranh luận vui vẻ.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859379394410110976/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859377829855027200",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"content": "Tháng 1 - 2018<br /><br />[Chuyện học bổng nửa phần, toàn phần và học sinh cấp 3] - Bài này gửi đến tất cả thành viên nhóm mình nói chung cũng như các bạn cấp ba khác như tui nói riêng .<br /><br />Đối với những ai vừa khôn ra, vừa hiểu được bản chất xã hội của Việt Nam thì việc cảm thấy tức giận, phẫn nộ, lo lắng cho đất nước, cho dân tộc và cho bản thân các bạn là chuyện tất nhiên phải có. Bạn cảm thấy bạn không muốn sống ở Việt Nam, bạn cảm thấy sống ở đây không thể làm bạn tiến thân xa hơn được. Ừ thì tui cũng vậy, tui cũng từng trải qua thời kì đó, có thể nói đó là những ngày tháng mệt mỏi, làm việc gì cũng nghĩ tới tương lai của mình rồi sẽ về đâu. Thế rồi một tia sáng cuối đường hầm ló ra khi tui tham gia một buổi sinh hoạt về du học ở trường 2 năm trước. Mấy thầy cô nói mấy em bây giờ muốn xin học bổng của nước ngoài dễ lắm, chỉ cần Ai-eo trên 6 chấm là đã có mấy trường cho học bổng rồi. Tui nghĩ là tui và mấy bạn cấp 3 ở đây đa phần không đủ điều kiện để du học ở xứ văn minh đó là do chuyện tiền bạc. Thành ra xin được học bổng là một cái gì đó ghê gớm lắm, nó giống như một cái đường băng mang những giấc mơ cất cánh. Vậy là tui hạ quyết tâm phải cố gắng tìm học bổng cho bằng được, tui google tất cả các trang tiếng Việt lẫn tiếng Anh về du học để mong tìm được một cái trường nào đó phù hợp và thu được kết quả như thế này:<br /><br />1. 2 dạng học bổng chủ yếu của các trường là 50% và 100%.<br />2. Học bổng 50% yêu cầu ai-eo 6.5+, học bổng toàn phần yêu cầu 7.5+<br />3. Mỗi năm có hàng ngàn hồ sơ nộp vào và mỗi trường thường chỉ nhận một hai trăm.<br />4. 99% các học bổng chỉ lo tiền học, còn tiền ăn ở thì bạn phải tự túc.<br />5. Học bổng 100% + ăn ở cũng có (hình như là của một trường Singapore) nhưng điều kiện là bạn phải học trường chuyên, điểm toán, lí, hoá, anh văn không có môn nào dưới 9.0 và 1 môn trên 9.5.<br /><br />Á đù, vậy là để có thể học free ở xứ văn minh thì bạn phải học giỏi (hay đúng hơn là bị nhồi sọ tốt) ở xứ ngu dân độc tài toàn trị - thấy mâu thuẫn không?<br /><br />VẬY CÓ CÁCH NÀO ĐỂ DU HỌC FREE KHÔNG?<br /><br />Câu trả lời của tui là KHÔNG. Vì không ai cho không ai cái gì đâu các bạn à. Các bạn đóng tiền cho nó thì nó welcome các bạn, còn không thì bạn phải chứng minh bạn thực sự rất giỏi, sinh ra đã là thần đồng. Đời nó vậy đó, mấy thằng ăn được tiền của nó cũng chưa chắc đã yên đâu, thường thì tụi nó phải làm cái gì đó để bù bớt vào phần tiền tụi nó lấy để đi học. Mà đi học thì cũng hên xui lắm, hên thì nó dạy cho những cái mình cần, còn xui thì nó nhét cứt vô đầu không khác đại học Việt Nam là mấy, ví dụ như UC Berkeley (mang tiếng là trường cao đẳng ở xứ tự do mà đi dạy ba cái tư tưởng của marx, alah, dạy phân biệt chủng tộc, … mấy bạn nên google thử trường này). Còn mấy nước như Sing với Úc, ngành giáo dục sau phổ thông của nó là một ngành kinh tế chứ không đơn thuần chỉ là giáo dục.<br /><br />Sẵn đây nói luôn về Ai-eo (International English language testing system). Nếu bạn nghĩ là nếu bạn nói tiếng anh giỏi thì ai-eo của bạn cao, sai hoàn toàn nhé. Tui không biết mấy nước khác như thế nào chứ ở Việt Nam thì lạ lắm, một đứa ngáo ngơ không biết sự đời cũng có thể lấy được ai-eo 7 chấm nhờ vào mấy lò luyện. Tui cũng từng gặp những đứa như vậy, tụi nó nói chuyện nghe thì hay lắm mà nội dung thì chẳng có đi đến đâu hết, làm grammar bài nào cũng full điểm. Tui nói thật, tui chán chuyện giáo dục ở Việt Nam lắm, giáo dục ở Việt Nam chỉ có 1 mục đích duy nhất là đi thi, HẾT. Vì vậy mà khi xã hội vn có nhu cầu thi cái gì, là lập tức có lò luyện thi cái đó ra đời, rồi có mấy thằng thợ dạy đứng ra phân tích đề mẫu, rồi cho học sinh nó giải đề, giải tới khi nào thuộc lòng, gặp câu đó là biết phải trả lời sao. Nói chung, Ai-eo hay bất kì các loại thi cử nào đều không đánh giá được bản chất thực sự, giá trị cốt lõi của người Việt.<br /><br />Tóm lại, học sinh cấp 3 ở vn vừa được thông não, nghĩ là mình khôn hơn đời nên hay dễ bị mắc mấy cái ảo tưởng sau đây:<br />1. Học bổng toàn phần là free hoàn toàn.<br />2. Điểm Ai-eo đánh giá được con người.<br />Tui nói vậy không có nghĩa là tui nói mấy bạn đừng lấy học bổng, mà các bạn hãy nhìn vào chính bạn, nhìn vào khả năng của bạn và so sánh nó với nền giáo dục thế giới xem nó đã xứng đáng để bạn bước chân vào học hay không và luôn nhớ rằng du học không phải là con đường duy nhất để đổi đời.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859377829855027200",
"published": "2018-06-29T10:20:40+00:00",
"source": {
"content": "Tháng 1 - 2018\n\n[Chuyện học bổng nửa phần, toàn phần và học sinh cấp 3] - Bài này gửi đến tất cả thành viên nhóm mình nói chung cũng như các bạn cấp ba khác như tui nói riêng .\n\nĐối với những ai vừa khôn ra, vừa hiểu được bản chất xã hội của Việt Nam thì việc cảm thấy tức giận, phẫn nộ, lo lắng cho đất nước, cho dân tộc và cho bản thân các bạn là chuyện tất nhiên phải có. Bạn cảm thấy bạn không muốn sống ở Việt Nam, bạn cảm thấy sống ở đây không thể làm bạn tiến thân xa hơn được. Ừ thì tui cũng vậy, tui cũng từng trải qua thời kì đó, có thể nói đó là những ngày tháng mệt mỏi, làm việc gì cũng nghĩ tới tương lai của mình rồi sẽ về đâu. Thế rồi một tia sáng cuối đường hầm ló ra khi tui tham gia một buổi sinh hoạt về du học ở trường 2 năm trước. Mấy thầy cô nói mấy em bây giờ muốn xin học bổng của nước ngoài dễ lắm, chỉ cần Ai-eo trên 6 chấm là đã có mấy trường cho học bổng rồi. Tui nghĩ là tui và mấy bạn cấp 3 ở đây đa phần không đủ điều kiện để du học ở xứ văn minh đó là do chuyện tiền bạc. Thành ra xin được học bổng là một cái gì đó ghê gớm lắm, nó giống như một cái đường băng mang những giấc mơ cất cánh. Vậy là tui hạ quyết tâm phải cố gắng tìm học bổng cho bằng được, tui google tất cả các trang tiếng Việt lẫn tiếng Anh về du học để mong tìm được một cái trường nào đó phù hợp và thu được kết quả như thế này:\n\n1. 2 dạng học bổng chủ yếu của các trường là 50% và 100%.\n2. Học bổng 50% yêu cầu ai-eo 6.5+, học bổng toàn phần yêu cầu 7.5+\n3. Mỗi năm có hàng ngàn hồ sơ nộp vào và mỗi trường thường chỉ nhận một hai trăm.\n4. 99% các học bổng chỉ lo tiền học, còn tiền ăn ở thì bạn phải tự túc.\n5. Học bổng 100% + ăn ở cũng có (hình như là của một trường Singapore) nhưng điều kiện là bạn phải học trường chuyên, điểm toán, lí, hoá, anh văn không có môn nào dưới 9.0 và 1 môn trên 9.5.\n\nÁ đù, vậy là để có thể học free ở xứ văn minh thì bạn phải học giỏi (hay đúng hơn là bị nhồi sọ tốt) ở xứ ngu dân độc tài toàn trị - thấy mâu thuẫn không?\n\nVẬY CÓ CÁCH NÀO ĐỂ DU HỌC FREE KHÔNG?\n\nCâu trả lời của tui là KHÔNG. Vì không ai cho không ai cái gì đâu các bạn à. Các bạn đóng tiền cho nó thì nó welcome các bạn, còn không thì bạn phải chứng minh bạn thực sự rất giỏi, sinh ra đã là thần đồng. Đời nó vậy đó, mấy thằng ăn được tiền của nó cũng chưa chắc đã yên đâu, thường thì tụi nó phải làm cái gì đó để bù bớt vào phần tiền tụi nó lấy để đi học. Mà đi học thì cũng hên xui lắm, hên thì nó dạy cho những cái mình cần, còn xui thì nó nhét cứt vô đầu không khác đại học Việt Nam là mấy, ví dụ như UC Berkeley (mang tiếng là trường cao đẳng ở xứ tự do mà đi dạy ba cái tư tưởng của marx, alah, dạy phân biệt chủng tộc, … mấy bạn nên google thử trường này). Còn mấy nước như Sing với Úc, ngành giáo dục sau phổ thông của nó là một ngành kinh tế chứ không đơn thuần chỉ là giáo dục.\n\nSẵn đây nói luôn về Ai-eo (International English language testing system). Nếu bạn nghĩ là nếu bạn nói tiếng anh giỏi thì ai-eo của bạn cao, sai hoàn toàn nhé. Tui không biết mấy nước khác như thế nào chứ ở Việt Nam thì lạ lắm, một đứa ngáo ngơ không biết sự đời cũng có thể lấy được ai-eo 7 chấm nhờ vào mấy lò luyện. Tui cũng từng gặp những đứa như vậy, tụi nó nói chuyện nghe thì hay lắm mà nội dung thì chẳng có đi đến đâu hết, làm grammar bài nào cũng full điểm. Tui nói thật, tui chán chuyện giáo dục ở Việt Nam lắm, giáo dục ở Việt Nam chỉ có 1 mục đích duy nhất là đi thi, HẾT. Vì vậy mà khi xã hội vn có nhu cầu thi cái gì, là lập tức có lò luyện thi cái đó ra đời, rồi có mấy thằng thợ dạy đứng ra phân tích đề mẫu, rồi cho học sinh nó giải đề, giải tới khi nào thuộc lòng, gặp câu đó là biết phải trả lời sao. Nói chung, Ai-eo hay bất kì các loại thi cử nào đều không đánh giá được bản chất thực sự, giá trị cốt lõi của người Việt.\n\nTóm lại, học sinh cấp 3 ở vn vừa được thông não, nghĩ là mình khôn hơn đời nên hay dễ bị mắc mấy cái ảo tưởng sau đây:\n1. Học bổng toàn phần là free hoàn toàn.\n2. Điểm Ai-eo đánh giá được con người.\nTui nói vậy không có nghĩa là tui nói mấy bạn đừng lấy học bổng, mà các bạn hãy nhìn vào chính bạn, nhìn vào khả năng của bạn và so sánh nó với nền giáo dục thế giới xem nó đã xứng đáng để bạn bước chân vào học hay không và luôn nhớ rằng du học không phải là con đường duy nhất để đổi đời.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859377829855027200/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859377508930891776",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"content": " Tháng 12 - 2017<br /><br />[Trung lưu – tầng lớp lạ đời]<br /><br />Đã bao giờ bạn nghe ai đó nói tiền bạc làm con người ta tha hoá? Ừ thì cứ cho là đúng đi, nhưng tui nghĩ thế này: không có tiền càng làm bạn tha hoá hơn. OK, để dễ hình dung, bây giờ chúng ta hãy so sánh sự khác nhau giữa người giàu (có nhiều tiền) và người nghèo (có ít tiền) và cả người trung lưu luôn.<br />Đầu tiên, có một sự thật mà rất nhiều người đặt biệt là người ở tầng lớp nghèo và trung lưu rất hay lầm lẫn đó là người có nhiều tiền là người giàu. Đây là 1 quan điểm sai lầm vì đã có biết bao nhiêu người nghèo được trúng số, được bán miếng đất với giá hời,… mà cuối cùng vẫn nghèo khó. Tui có quen một ông bác ở Sài Gòn, ổng kể cách đây chắc hơn 10 năm, lãnh đạo thành phố lúc đó muốn dẹp mấy khu ổ chuột ở quận 2, thế là mấy ổng đem tiền tới để mua đất khu ổ chuột và mở một khu định cư mới (nếu tui nhớ không lầm là ở Hoóc môn) rồi sẽ bán đất theo lô lại với giá rẻ cho những người ở khu ổ chuột. Thay vì họ giữ miếng đất để xây tạm cái nhà hay kinh doanh gì đó thì không, họ bán miếng đất ở khu định cư mới cho những người như ông bác tui. Lúc đó họ (dân ổ chuột) phấn khích lắm vì lần đầu tiên trong đời được cầm một cục tiền to bự như vậy, sướng hôn? Sướng vkl ra luôn chứ! Thế là người sắm xì po, SH; kẻ sắm quần áo giày dép hiệu; người khác thì sắm ti vi eo xi đi, dàn ka ra ô kê về ca cho cả xóm nghe để người ta biết mình có tiền, … Và thế là sau mấy tháng ăn chơi, cuối cùng thì tiền cũng hết, người ta bắt đầu bán bớt xe, bán bớt quần áo hiệu, rồi ăn nhậu, hút chích cho đến khi không một xu dính túi. Vậy nên cuối cùng thì khu ổ chuột kia bị dẹp thì một khu ổ chuột khác tiếp tục mọc lên. Túm lại, đã là nghèo thì muôn đời vẫn là nghèo vì đầu óc đâu biết đến chuyện kiếm tiền đâu mà giàu lên, nếu có tiền thì cái giàu đó cũng là cái giàu nhất thời như câu chuyện ở trên. NGƯỜI GIÀU LÀ NGƯỜI CÓ NHIỀU TIỀN NHƯNG NGƯỜI CÓ NHIỀU TIỀN CHƯA CHẮC LÀ NGƯỜI GIÀU.<br /><br />Còn người giàu thực sự thì sao? Họ có thể có tuổi thơ nghèo đói, khởi nghiệp với 2 bàn tay trắng và một số nợ lớn, nhưng qua năm tháng thì họ biết cách làm ra tiền, rồi bắt đầu có của dư của để , rồi tiếp tục mở rộng sản xuất kinh doanh để trở nên giàu hơn. Họ có thể thất bại, mất trắng nhưng họ biết rút ra những bài học cho bản thân và sau đó còn giàu hơn trước. Có rất nhiều người như vậy, ví dụ như ngày xưa có chú Thoòng, chú Hoả sống ở Sài Gòn, ngày nay thì có 1 người tui gọi là thầy, đó là Robert Kiyosaki, Donald J Trump và còn nhiều người khác mấy bạn chỉ cần google là biết.<br /><br />Rồi, còn một tầng lớp trong xã hội mà ta không thể không nhắc đến đó là tầng lớp trung lưu vì tầng lớp này chiếm đại đa số người trong xã hội. Người trung lưu là người chỉ biết đi làm, lãnh lương và biết ăn xài sao cho vừa đủ với thu nhập. Nếu so với người nghèo thì họ hơn ở chỗ biết làm việc, tạo ra của cải vật chất cho xã hội, biết chi tiêu hợp lí hơn. Nhưng nếu đem so sánh với người giàu thì họ thua rất nhiều mặt, sau đây tui xin đưa ra một vài ví dụ cho các bạn dễ hình dung:<br /><br />1. Người giàu để dành tiền mua xe hơi, người trung lưu để dành tiền mua SH, Exciter,…<br />2. Người giàu để dành tiền mua nhà, định cư ở nước ngoài, người trung lưu mua nhà trong nước.<br />3. Người giàu thích đọc sách, người trung lưu thích đọc báo và coi TV nên tầng lớp này đa số bị truyền thông dắt mũi.<br />4. Người giàu sử dụng Facebook để làm việc và đọc bài của Thịnh Phạm, Ku Búa,… người trung lưu sử dụng Facebook để post hình, check-in, sống ảo, đọc bài của kenh14, blogtamsu, robbey, kenny sang,…<br />5. Người giàu thích nghe nhạc trữ tình Trịnh Công Sơn, Phạm Duy, Vũ Thành An, Ngô Thuỵ Miên,… thích nghe nhạc vàng và mua đĩa CD về nghe, người trung lưu thích nghe bolero bằng mấy gameshow tìm giọng hát trên TV.<br />6. Người giàu thích mua vé xem kịch, nghe opera, người trung lưu ngồi nhà coi kịch trên mấy gameshow truyền hình.<br />7. Người giàu dạy con chủ yếu ở nhà, người trung lưu phó thác chuyện dạy con nhà trường và mấy cơ sở dạy thêm.<br />8. Người giàu dạy con đạo đức, đạo làm người, đạo làm dân, đạo nghề nghiệp,… người trung lưu cho con học môn giáo dục công dân ở trường.<br />9. Người giàu đưa con đi du học, người trung lưu ép con ôn thi đại học ở VN trong mấy lò luyện giải đề.<br />10. Người giàu cần tiền, người trung lưu cần danh.<br />11.Người giàu bỏ tiền ra khởi nghiệp, người trung lưu bỏ tiền ra chạy chức, chạy vào biên chế, chạy trường cho con.<br />12. Người giàu trả tiền làm thuê cho người trung lưu.<br />13. Được trả lương 5 triệu cho công việc 10 triệu, người giàu làm việc với năng suất 15 triệu, người trung lưu 1 làm việc với năng suất đúng 10 triệu, người trung lưu 2 làm việc với năng suất 5 triệu, người trung lưu 3 làm việc với năng suất dưới 5 triệu.<br />14. Người giàu làm việc vì tiền và đam mê, người trung lưu chỉ làm việc vì tiền.<br />15. Người giàu mua vé số ủng hộ người bán, người trung lưu mua vé số với hi vọng đổi đời.<br />16. Người giàu muốn tạo ra việc làm, người trung lưu muốn kiếm chỗ làm ngon, lương cao.<br />17. Trong 1 tổ chức, người giàu luôn làm những chuyện người trung lưu không hiểu nổi, nên họ rất hay nói xấu sếp mình.<br />18. Người giàu biết mình giàu nhưng không thích khoe ra ngoài, người trung lưu biết mình khôn hơn tụi nghèo và nghĩ mình là tầng lớp tinh anh của xã hội (nghĩ mình khôn hơn bọn giàu) và thích dạy người giàu cách xài tiền.<br />19. Người giàu hiến xác thịt mình cho Chúa, người trung lưu thường là người vô thần và nghĩ rằng tôn giáo ngăn cản khoa học.<br />20. Người giàu ghét thể chế hiện tại vì nó cản đường kinh doanh của họ và sẵn sàng đứng lên đấu tranh, người trung lưu cũng ghét thể chế nhưng tìm cách hoà nhập để tránh bị liên luỵ<br />21. Người giàu ghét Cộng sản, ủng hộ đảng Cộng Hoà và tổng thống Trump, người trung lưu cũng ghét Cộng Sản nhưng theo truyền thông ủng hộ đảng Dân Chủ.<br />22. Người giàu (tư sản) làm chính trị, cả nước đi lên, người trung lưu (trí thức) làm chính trị, đất nước dậm chân tại chỗ, người nghèo (vô sản) làm chính trị, cả nước xuống hố.<br />23. Cuối cùng, người giàu biết tiếp nhận thông tin đa chiều nên thích đọc bài trên group VCCL, người trung lưu bảo thủ với ý kiến của họ.<br />Tóm lại, tui dành phần lớn dung lượng bài này để nói về tầng lớp trung lưu vì đây là tầng lớp chiếm số đông, mọi thay đổi chính trị đều do tầng lớp này quyết định là chính. Với tầng lớp trung lưu như hiện tại, có lẽ còn lâu dân tộc này mới tự thân thay đổi được thể chế đất nước.",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859377508930891776",
"published": "2018-06-29T10:19:24+00:00",
"source": {
"content": " Tháng 12 - 2017\n\n[Trung lưu – tầng lớp lạ đời]\n\nĐã bao giờ bạn nghe ai đó nói tiền bạc làm con người ta tha hoá? Ừ thì cứ cho là đúng đi, nhưng tui nghĩ thế này: không có tiền càng làm bạn tha hoá hơn. OK, để dễ hình dung, bây giờ chúng ta hãy so sánh sự khác nhau giữa người giàu (có nhiều tiền) và người nghèo (có ít tiền) và cả người trung lưu luôn.\nĐầu tiên, có một sự thật mà rất nhiều người đặt biệt là người ở tầng lớp nghèo và trung lưu rất hay lầm lẫn đó là người có nhiều tiền là người giàu. Đây là 1 quan điểm sai lầm vì đã có biết bao nhiêu người nghèo được trúng số, được bán miếng đất với giá hời,… mà cuối cùng vẫn nghèo khó. Tui có quen một ông bác ở Sài Gòn, ổng kể cách đây chắc hơn 10 năm, lãnh đạo thành phố lúc đó muốn dẹp mấy khu ổ chuột ở quận 2, thế là mấy ổng đem tiền tới để mua đất khu ổ chuột và mở một khu định cư mới (nếu tui nhớ không lầm là ở Hoóc môn) rồi sẽ bán đất theo lô lại với giá rẻ cho những người ở khu ổ chuột. Thay vì họ giữ miếng đất để xây tạm cái nhà hay kinh doanh gì đó thì không, họ bán miếng đất ở khu định cư mới cho những người như ông bác tui. Lúc đó họ (dân ổ chuột) phấn khích lắm vì lần đầu tiên trong đời được cầm một cục tiền to bự như vậy, sướng hôn? Sướng vkl ra luôn chứ! Thế là người sắm xì po, SH; kẻ sắm quần áo giày dép hiệu; người khác thì sắm ti vi eo xi đi, dàn ka ra ô kê về ca cho cả xóm nghe để người ta biết mình có tiền, … Và thế là sau mấy tháng ăn chơi, cuối cùng thì tiền cũng hết, người ta bắt đầu bán bớt xe, bán bớt quần áo hiệu, rồi ăn nhậu, hút chích cho đến khi không một xu dính túi. Vậy nên cuối cùng thì khu ổ chuột kia bị dẹp thì một khu ổ chuột khác tiếp tục mọc lên. Túm lại, đã là nghèo thì muôn đời vẫn là nghèo vì đầu óc đâu biết đến chuyện kiếm tiền đâu mà giàu lên, nếu có tiền thì cái giàu đó cũng là cái giàu nhất thời như câu chuyện ở trên. NGƯỜI GIÀU LÀ NGƯỜI CÓ NHIỀU TIỀN NHƯNG NGƯỜI CÓ NHIỀU TIỀN CHƯA CHẮC LÀ NGƯỜI GIÀU.\n\nCòn người giàu thực sự thì sao? Họ có thể có tuổi thơ nghèo đói, khởi nghiệp với 2 bàn tay trắng và một số nợ lớn, nhưng qua năm tháng thì họ biết cách làm ra tiền, rồi bắt đầu có của dư của để , rồi tiếp tục mở rộng sản xuất kinh doanh để trở nên giàu hơn. Họ có thể thất bại, mất trắng nhưng họ biết rút ra những bài học cho bản thân và sau đó còn giàu hơn trước. Có rất nhiều người như vậy, ví dụ như ngày xưa có chú Thoòng, chú Hoả sống ở Sài Gòn, ngày nay thì có 1 người tui gọi là thầy, đó là Robert Kiyosaki, Donald J Trump và còn nhiều người khác mấy bạn chỉ cần google là biết.\n\nRồi, còn một tầng lớp trong xã hội mà ta không thể không nhắc đến đó là tầng lớp trung lưu vì tầng lớp này chiếm đại đa số người trong xã hội. Người trung lưu là người chỉ biết đi làm, lãnh lương và biết ăn xài sao cho vừa đủ với thu nhập. Nếu so với người nghèo thì họ hơn ở chỗ biết làm việc, tạo ra của cải vật chất cho xã hội, biết chi tiêu hợp lí hơn. Nhưng nếu đem so sánh với người giàu thì họ thua rất nhiều mặt, sau đây tui xin đưa ra một vài ví dụ cho các bạn dễ hình dung:\n\n1. Người giàu để dành tiền mua xe hơi, người trung lưu để dành tiền mua SH, Exciter,…\n2. Người giàu để dành tiền mua nhà, định cư ở nước ngoài, người trung lưu mua nhà trong nước.\n3. Người giàu thích đọc sách, người trung lưu thích đọc báo và coi TV nên tầng lớp này đa số bị truyền thông dắt mũi.\n4. Người giàu sử dụng Facebook để làm việc và đọc bài của Thịnh Phạm, Ku Búa,… người trung lưu sử dụng Facebook để post hình, check-in, sống ảo, đọc bài của kenh14, blogtamsu, robbey, kenny sang,…\n5. Người giàu thích nghe nhạc trữ tình Trịnh Công Sơn, Phạm Duy, Vũ Thành An, Ngô Thuỵ Miên,… thích nghe nhạc vàng và mua đĩa CD về nghe, người trung lưu thích nghe bolero bằng mấy gameshow tìm giọng hát trên TV.\n6. Người giàu thích mua vé xem kịch, nghe opera, người trung lưu ngồi nhà coi kịch trên mấy gameshow truyền hình.\n7. Người giàu dạy con chủ yếu ở nhà, người trung lưu phó thác chuyện dạy con nhà trường và mấy cơ sở dạy thêm.\n8. Người giàu dạy con đạo đức, đạo làm người, đạo làm dân, đạo nghề nghiệp,… người trung lưu cho con học môn giáo dục công dân ở trường.\n9. Người giàu đưa con đi du học, người trung lưu ép con ôn thi đại học ở VN trong mấy lò luyện giải đề.\n10. Người giàu cần tiền, người trung lưu cần danh.\n11.Người giàu bỏ tiền ra khởi nghiệp, người trung lưu bỏ tiền ra chạy chức, chạy vào biên chế, chạy trường cho con.\n12. Người giàu trả tiền làm thuê cho người trung lưu.\n13. Được trả lương 5 triệu cho công việc 10 triệu, người giàu làm việc với năng suất 15 triệu, người trung lưu 1 làm việc với năng suất đúng 10 triệu, người trung lưu 2 làm việc với năng suất 5 triệu, người trung lưu 3 làm việc với năng suất dưới 5 triệu.\n14. Người giàu làm việc vì tiền và đam mê, người trung lưu chỉ làm việc vì tiền.\n15. Người giàu mua vé số ủng hộ người bán, người trung lưu mua vé số với hi vọng đổi đời.\n16. Người giàu muốn tạo ra việc làm, người trung lưu muốn kiếm chỗ làm ngon, lương cao.\n17. Trong 1 tổ chức, người giàu luôn làm những chuyện người trung lưu không hiểu nổi, nên họ rất hay nói xấu sếp mình.\n18. Người giàu biết mình giàu nhưng không thích khoe ra ngoài, người trung lưu biết mình khôn hơn tụi nghèo và nghĩ mình là tầng lớp tinh anh của xã hội (nghĩ mình khôn hơn bọn giàu) và thích dạy người giàu cách xài tiền.\n19. Người giàu hiến xác thịt mình cho Chúa, người trung lưu thường là người vô thần và nghĩ rằng tôn giáo ngăn cản khoa học.\n20. Người giàu ghét thể chế hiện tại vì nó cản đường kinh doanh của họ và sẵn sàng đứng lên đấu tranh, người trung lưu cũng ghét thể chế nhưng tìm cách hoà nhập để tránh bị liên luỵ\n21. Người giàu ghét Cộng sản, ủng hộ đảng Cộng Hoà và tổng thống Trump, người trung lưu cũng ghét Cộng Sản nhưng theo truyền thông ủng hộ đảng Dân Chủ.\n22. Người giàu (tư sản) làm chính trị, cả nước đi lên, người trung lưu (trí thức) làm chính trị, đất nước dậm chân tại chỗ, người nghèo (vô sản) làm chính trị, cả nước xuống hố.\n23. Cuối cùng, người giàu biết tiếp nhận thông tin đa chiều nên thích đọc bài trên group VCCL, người trung lưu bảo thủ với ý kiến của họ.\nTóm lại, tui dành phần lớn dung lượng bài này để nói về tầng lớp trung lưu vì đây là tầng lớp chiếm số đông, mọi thay đổi chính trị đều do tầng lớp này quyết định là chính. Với tầng lớp trung lưu như hiện tại, có lẽ còn lâu dân tộc này mới tự thân thay đổi được thể chế đất nước.",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859377508930891776/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859376644548911104",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"content": "Tháng 6 - 2017<br /><br />Chuyện là tui mới đi Thái về có nghe loáng thoáng một chút về chính trị Thái nên muốn chia sẻ cho mọi người biết, đặt biệt là nguyên nhân các cuộc xung đột biểu tình lớn ở Thái nhiều năm trước (2006-2009).<br /><br />Người Thái có sự phân biệt giữa cánh tả và cánh hữu khá rõ ràng: vùng núi nông thôn phía bắc bao gồm Chiang Mai thiên tả (có thể nói là cực tả luôn), miền Trung gồm các thành phố lớn Bangkok, Pattaya, etc thiên hữu.<br /><br />Câu chuyện bắt đầu từ 1 người tên Thaksin Shinawatra (phiên âm đúng là Thặc xỉn Si na wa tra), ông được sinh ra ở một vùng nghèo ở Chiang Mai, cha là người gốc Hoa. Thaksin từ nhỏ đã học rất giỏi nên khi lớn lên ông có được cơ hội du học ngành viễn thông ở ĐH Havard, cùng thời với George Walker Bush (Bush con).<br /><br />Tốt nghiệp Havard, Thaksin trở về Thái Lan kinh doanh qua rất nhiều ngành, đầu tiên là mở một chuỗi rạp chiếu phim, rồi bỏ, chuyển qua bất động sản, rồi lại bỏ. Thất bại nhiều lần nên Thaksin có lúc nợ ngân hàng Bangkok Bank (ngân hàng lớn nhất Thái Lan) lên đến 4 chai USD. May mắn là lúc đó chủ của Bangkok bank không những không xiết nợ mà còn cho vay thêm. Thaksin lúc đó phải viết một bản phương án kinh doanh cho chủ Bangkok bank, ông quay trở về ngành mình được học ở Mỹ là ngành viễn thông. Thaksin dùng số tiền vay được để thành lập Tập đoàn viễn thông Shin và càng ngày càng đi lên như diều gặp gió, nhờ có chơi chung với George Bush nên Thaksin mua được 2 vệ tinh viễn thông của Mỹ và Thái Lan là nước đầu tiên của Đông Nam Á phóng được vệ tinh. Chỉ sau 2 năm, Thaksin đã trả được 4 triệu USD tiền nợ và 3 năm sau trở thành người giàu nhất Thái Lan.<br /><br />Mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi Thaksin thành lập một đảng mới tên Thai Rak Thai (\"Người Thái yêu Người Thái\" - TRT), đây là một đảng cánh tả rõ ràng với lời hứa của Thaksin khi tranh cử là chính sách 30 Baht. Với chính sách này, mọi công dân Thái khi đi đến bệnh viện không cần biết là làm gì đều chỉ phải trả một số tiền duy nhất là 30 Baht (~21k VNĐ), chưa tới 1 đô la. Điều này làm một bộ phận rất lớn người dân vùng phía bắc yêu thích, lúc đó lại có một luồng dư luận là Thaksin đã giàu rồi nên ông không cần phải tham nhũng (thực ra Thaksin có tham nhũng mà còn làm lớn nữa). Tháng 1- 2001, đảng TRT vừa đủ ghế và Thaksin lên làm thủ tướng. Ông đánh thuế cao hơn với các doanh nghiệp để tăng nguồn thu vào ngân sách, ông cho mỗi xã được vay 10k USD không kì hạn và lãi suất để làm nông nghiệp, ông tài trợ xe đạp, sữa cho trẻ em vùng nghèo phía bắc và thực hiện luôn chính sách “30 Baht” thành ra người dân nghèo cực kì thích Thaksin. Cũng chính vì các chính sách kiểu CNXH đó nên Thaksin bị không ít người ghét đặt biệt là tầng lớp doanh nhân ở Bangkok và các thành phố khác. Một tầng lớp khác cũng ghét Thaksin là tầng lớp y bác sĩ, thay vì ngày xưa là “bác sĩ ơi chữa bệnh giúp tôi” thì lúc đó là “anh phải chữa bệnh cho tôi! ”. Thaksin làm được một nhiệm kì thì và muốn nghỉ thì người dân miền bắc Thái Lan biểu tình trước nhà ông đòi ông tranh cử nhiệm kì thứ 2. Thaksin thắng cử với số phiếu gần tuyệt đối và mâu thuẫn bắt đầu ở đây.<br /><br />Đầu năm 2006, tầng lớp tinh anh cánh hữu (doanh nhân, y bác sỹ,…) đứng lên biểu tình ở Bangkok đòi lật đổ Thaksin. Tiếp theo đó tầng lớp nông dân cánh tả ở tỉnh cũng đổ về Bangkok để chống lại phe kia. 2 bên đã có ngồi lại nói chuyện với nhau nhưng mâu thuẫn không được giải quyết và cuộc biểu tình kéo dài tới nửa năm 2006 thì bắt đầu loạn và có vũ trang. Đến một lúc đỉnh điểm thì quân đội cũng vào cuộc, tướng quân đội lúc đó cũng xin Hoàng Gia được lật đổ Thaksin với các tội bao gồm tham nhũng và lạm dụng quyền lực và được vua chấp nhận. Ngày 19-9-2006, vào đúng thời cơ khi Thaksin tham gia cuộc họp Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc tại New York thì quân đội Hoàng Gia chính thức tuyên bố lật đổ Thaksin. Ngay lập tức có một làn sóng phản đối dữ dội từ các tỉnh và người dân tỉnh lại tiếp tục lên thủ đô biểu tình. Quân đội sau đó dùng rất nhiều biện pháp để giải tán đám đông nhưng lượng người dân tỉnh đổ lên thủ đô quá đông và cực kì bạo động (giống kiểu anti-fa gần đây) đến nỗi chính tướng quân đội phải ra tối hậu là nếu ai còn bạo động thì bắn bỏ. Phe dưới tỉnh tạm thời giải tán và chiến thắng giành cho phe cánh hữu Thái.<br /><br />Từ đó, những người dân tỉnh (chủ yếu là các tỉnh nghèo miền bắc và một số thành phần Hồi giáo cực đoan ở miền Nam) sau đó thành lập một đảng riêng gọi là đảng “Áo đỏ” vì họ mặc áo đỏ khi biểu tình (màu đỏ tượng trưng cho màu máu của người Thái – cái này nghe quen không!), bên phe cánh hữu đối lập cũng thành lập một đảng gọi là đảng “Áo vàng” vì họ mặc áo vàng đi biểu tình. Qua nhiều cuộc bầu cử sau và thậm chí cho đến bây giờ người Thái vẫn chưa tìm được một thủ tướng đích thực vì cứ có một ông mới lên là phe đối lập đi biểu tình ngay, tiêu biểu là các lần bầu cử năm 2010, 2014. Hiện tại Thái Lan không có thủ tướng, và người đứng đầu lúc này là ông tướng quân đội (tên gì thì tui quên rồi).<br /><br />Một đất nước nghe có vẻ bất ổn chính trị nhưng thật ra đời sống của người dân vẫn rất bình thường và ngành du lịch vẫn phát triển đều đều. Đó là vì một nguyên nhân tuyệt vời là người Thái rất quan tâm đến chính trị, họ coi chính trị như những thứ hằng ngày phải đối mặt và quan trọng hơn hết là họ biết đứng lên đòi những quyền lợi cho mình và không im lặng trước bất công. Một đất nước mà người dân biết được quyền làm chủ của mình thì liệu là có đáng sống hơn một đất nước yên bình nhưng người dân tự nhận là dân đen, ở trên nói sao ở dưới nghe vậy hay không?",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859376644548911104",
"published": "2018-06-29T10:15:57+00:00",
"source": {
"content": "Tháng 6 - 2017\n\nChuyện là tui mới đi Thái về có nghe loáng thoáng một chút về chính trị Thái nên muốn chia sẻ cho mọi người biết, đặt biệt là nguyên nhân các cuộc xung đột biểu tình lớn ở Thái nhiều năm trước (2006-2009).\n\nNgười Thái có sự phân biệt giữa cánh tả và cánh hữu khá rõ ràng: vùng núi nông thôn phía bắc bao gồm Chiang Mai thiên tả (có thể nói là cực tả luôn), miền Trung gồm các thành phố lớn Bangkok, Pattaya, etc thiên hữu.\n\nCâu chuyện bắt đầu từ 1 người tên Thaksin Shinawatra (phiên âm đúng là Thặc xỉn Si na wa tra), ông được sinh ra ở một vùng nghèo ở Chiang Mai, cha là người gốc Hoa. Thaksin từ nhỏ đã học rất giỏi nên khi lớn lên ông có được cơ hội du học ngành viễn thông ở ĐH Havard, cùng thời với George Walker Bush (Bush con).\n\nTốt nghiệp Havard, Thaksin trở về Thái Lan kinh doanh qua rất nhiều ngành, đầu tiên là mở một chuỗi rạp chiếu phim, rồi bỏ, chuyển qua bất động sản, rồi lại bỏ. Thất bại nhiều lần nên Thaksin có lúc nợ ngân hàng Bangkok Bank (ngân hàng lớn nhất Thái Lan) lên đến 4 chai USD. May mắn là lúc đó chủ của Bangkok bank không những không xiết nợ mà còn cho vay thêm. Thaksin lúc đó phải viết một bản phương án kinh doanh cho chủ Bangkok bank, ông quay trở về ngành mình được học ở Mỹ là ngành viễn thông. Thaksin dùng số tiền vay được để thành lập Tập đoàn viễn thông Shin và càng ngày càng đi lên như diều gặp gió, nhờ có chơi chung với George Bush nên Thaksin mua được 2 vệ tinh viễn thông của Mỹ và Thái Lan là nước đầu tiên của Đông Nam Á phóng được vệ tinh. Chỉ sau 2 năm, Thaksin đã trả được 4 triệu USD tiền nợ và 3 năm sau trở thành người giàu nhất Thái Lan.\n\nMọi thứ vẫn bình thường cho đến khi Thaksin thành lập một đảng mới tên Thai Rak Thai (\"Người Thái yêu Người Thái\" - TRT), đây là một đảng cánh tả rõ ràng với lời hứa của Thaksin khi tranh cử là chính sách 30 Baht. Với chính sách này, mọi công dân Thái khi đi đến bệnh viện không cần biết là làm gì đều chỉ phải trả một số tiền duy nhất là 30 Baht (~21k VNĐ), chưa tới 1 đô la. Điều này làm một bộ phận rất lớn người dân vùng phía bắc yêu thích, lúc đó lại có một luồng dư luận là Thaksin đã giàu rồi nên ông không cần phải tham nhũng (thực ra Thaksin có tham nhũng mà còn làm lớn nữa). Tháng 1- 2001, đảng TRT vừa đủ ghế và Thaksin lên làm thủ tướng. Ông đánh thuế cao hơn với các doanh nghiệp để tăng nguồn thu vào ngân sách, ông cho mỗi xã được vay 10k USD không kì hạn và lãi suất để làm nông nghiệp, ông tài trợ xe đạp, sữa cho trẻ em vùng nghèo phía bắc và thực hiện luôn chính sách “30 Baht” thành ra người dân nghèo cực kì thích Thaksin. Cũng chính vì các chính sách kiểu CNXH đó nên Thaksin bị không ít người ghét đặt biệt là tầng lớp doanh nhân ở Bangkok và các thành phố khác. Một tầng lớp khác cũng ghét Thaksin là tầng lớp y bác sĩ, thay vì ngày xưa là “bác sĩ ơi chữa bệnh giúp tôi” thì lúc đó là “anh phải chữa bệnh cho tôi! ”. Thaksin làm được một nhiệm kì thì và muốn nghỉ thì người dân miền bắc Thái Lan biểu tình trước nhà ông đòi ông tranh cử nhiệm kì thứ 2. Thaksin thắng cử với số phiếu gần tuyệt đối và mâu thuẫn bắt đầu ở đây.\n\nĐầu năm 2006, tầng lớp tinh anh cánh hữu (doanh nhân, y bác sỹ,…) đứng lên biểu tình ở Bangkok đòi lật đổ Thaksin. Tiếp theo đó tầng lớp nông dân cánh tả ở tỉnh cũng đổ về Bangkok để chống lại phe kia. 2 bên đã có ngồi lại nói chuyện với nhau nhưng mâu thuẫn không được giải quyết và cuộc biểu tình kéo dài tới nửa năm 2006 thì bắt đầu loạn và có vũ trang. Đến một lúc đỉnh điểm thì quân đội cũng vào cuộc, tướng quân đội lúc đó cũng xin Hoàng Gia được lật đổ Thaksin với các tội bao gồm tham nhũng và lạm dụng quyền lực và được vua chấp nhận. Ngày 19-9-2006, vào đúng thời cơ khi Thaksin tham gia cuộc họp Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc tại New York thì quân đội Hoàng Gia chính thức tuyên bố lật đổ Thaksin. Ngay lập tức có một làn sóng phản đối dữ dội từ các tỉnh và người dân tỉnh lại tiếp tục lên thủ đô biểu tình. Quân đội sau đó dùng rất nhiều biện pháp để giải tán đám đông nhưng lượng người dân tỉnh đổ lên thủ đô quá đông và cực kì bạo động (giống kiểu anti-fa gần đây) đến nỗi chính tướng quân đội phải ra tối hậu là nếu ai còn bạo động thì bắn bỏ. Phe dưới tỉnh tạm thời giải tán và chiến thắng giành cho phe cánh hữu Thái.\n\nTừ đó, những người dân tỉnh (chủ yếu là các tỉnh nghèo miền bắc và một số thành phần Hồi giáo cực đoan ở miền Nam) sau đó thành lập một đảng riêng gọi là đảng “Áo đỏ” vì họ mặc áo đỏ khi biểu tình (màu đỏ tượng trưng cho màu máu của người Thái – cái này nghe quen không!), bên phe cánh hữu đối lập cũng thành lập một đảng gọi là đảng “Áo vàng” vì họ mặc áo vàng đi biểu tình. Qua nhiều cuộc bầu cử sau và thậm chí cho đến bây giờ người Thái vẫn chưa tìm được một thủ tướng đích thực vì cứ có một ông mới lên là phe đối lập đi biểu tình ngay, tiêu biểu là các lần bầu cử năm 2010, 2014. Hiện tại Thái Lan không có thủ tướng, và người đứng đầu lúc này là ông tướng quân đội (tên gì thì tui quên rồi).\n\nMột đất nước nghe có vẻ bất ổn chính trị nhưng thật ra đời sống của người dân vẫn rất bình thường và ngành du lịch vẫn phát triển đều đều. Đó là vì một nguyên nhân tuyệt vời là người Thái rất quan tâm đến chính trị, họ coi chính trị như những thứ hằng ngày phải đối mặt và quan trọng hơn hết là họ biết đứng lên đòi những quyền lợi cho mình và không im lặng trước bất công. Một đất nước mà người dân biết được quyền làm chủ của mình thì liệu là có đáng sống hơn một đất nước yên bình nhưng người dân tự nhận là dân đen, ở trên nói sao ở dưới nghe vậy hay không?",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859376644548911104/activity"
},
{
"type": "Create",
"actor": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"object": {
"type": "Note",
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859375400781426688",
"attributedTo": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701",
"content": "NKYN đã bị facebook gỡ, đây sẽ là thành trì tự do cuối cùng cho người Việt",
"to": [
"https://www.w3.org/ns/activitystreams#Public"
],
"cc": [
"https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/followers"
],
"tag": [],
"url": "https://www.minds.com/newsfeed/859375400781426688",
"published": "2018-06-29T10:11:01+00:00",
"source": {
"content": "NKYN đã bị facebook gỡ, đây sẽ là thành trì tự do cuối cùng cho người Việt",
"mediaType": "text/plain"
}
},
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/entities/urn:activity:859375400781426688/activity"
}
],
"id": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/outbox",
"partOf": "https://www.minds.com/api/activitypub/users/783901944660893701/outboxoutbox"
}